Edit: Gannie Chib

Beta: Bozu

Ta trong trôzlvei dạvojut bồykekng bềgagxnh trong hưalfk khôzlveng, khôzlveng biếseyqt qua bao lâefmju, bêynykn tai bịrvnx mộgmvrt mớixqr tạvojup âefmjm làmrvtm cho ngưalfkng lạvojui.

“... Quỳpcienh... Lộgmvr Quỳpcienh! Lộgmvr... Quỳpcienh!”

Thanh âefmjm của nam tửlcav khôzlveng ngừzhpvng vang lêynykn bêynykn tai ta, kèvswhm theo tiếseyqng củmnjqa hắqbibn, ta cảgmvrm giámysjc cơpqvl thểhsuu mạnh mẽ rơpqvli xuốlzgnng đwknbvozbt. Trong quá trình rơpqvli xuốlzgnng đwknbvozbt, trílwtc nhớixqr tảgmvrn mạvojun thàmrvtnh ngàmrvtn mảgmvrnh xung quang chợsjrbt tậucppp trung vềgagx trong trílwtc ómysjc ta.

Ta mởuwwm mắqbibt ra.


Trưalfkixqrc mặazcyt làmrvt mộgmvrt têynykn tiểhsuuu quỷuwwmefmju dêynyk mậucppp mạvojup mặazcyt támysji nhợsjrbt: “Lộgmvr Quỳpcienh!” Hắqbibn la lêynykn mộgmvrt tiếseyqng, ta bay lui vềgagx phílwtca sau, cảgmvrm giámysjc thâefmjn thểhsuu nhẹvngh nhàmrvtng quen thuộgmvrc, nhữagelng đwknbau đwknbixqrn kia đwknbgagxu đwknbãxopo biếseyqn mấvozbt. Ta lạvojui trởuwwm vềgagx chợsjrb Quỷuwwm.

“Khôzlveng đwknbưalfksjrbc gọvnghi ta làmrvt Lộgmvr Quỳpcienh.”

Nghe cựdqmlc kìlcav phiềgagxn.

Ta xoa nhẹ cái trámysjn, cảgmvrm thấvozby vẫlwtcn còyrppn vàmrvti phầxbzfn choámysjng vámysjng. Nhớixqr lạvojui phúzslgt chốlzgnc trưalfkixqrc còyrppn đwknbang chiếseyqn đwknbvozbu, so vớixqri chợsjrb Quỷuwwmynykn bìlcavnh lạvojunh lẽgrrzo thì thậucppt đwknbúng làmrvt hai thếseyq giớixqri khámysjc nhau.

A, kỳ thưalfḳc chílwtcnh làmrvt hai thếseyq giớixqri khámysjc nhau màmrvt.

Ta đwknbang ởuwwm thếseyq giớixqri nàmrvty, màmrvtefmjy giờageluwwmmysji thếseyq giớixqri bêynykn kia lạvojui đwknbang sụpciet sùuaudi vìlcavmrvtn hàmrvti kịrvnxch bámysjt quámysji.

Nghĩjftz tớixqri bộgmvr đwknbvojung Mặazcyc Thanh kinh hoàmrvtng, luốlzgnng cuốlzgnng khi ta biếseyqn mấvozbt, tim ta thắqbibt lại, cổfcwt họvnghng chua xómysjt nghèn nghẹvnghn.

Nhưalfkng câefmj̉n thâefmj̣n nghĩjftz lạvojui, ta vẫlwtcn cómysj đwknbiềgagxu khôzlveng hiểhsuuu. Trưalfkixqrc kia ta cùuaudng lắqbibm làmrvt cứsjrbu hắqbibn mộgmvrt mạvojung nhưalfkng sau đwknbómysj lạvojui bỏqrxcpqvli hắqbibn ởuwwm ngôzlvei miếseyqu đwknbfcwtmysjt trêynykn núzslgi Trầxbzfn Tắqbibc, lạvojui còyrppn đwknbuổfcwti hắqbibn đwknbi làmrvtm trôzlveng cưalfk̉a. Từzhpvng ấvozby năazcym trờageli, chưalfka từzhpvng cho hắqbibn mộgmvrt chúzslgt xílwtcu quan tâefmjm hay là yêynyku mếseyqn. Vâefmj̣y vì sao hắqbibn còn yêynyku thílwtcch ta?

mysj thểhsuu che giấvozbu trong lòng nhiềgagxu năazcym nhưalfk vậucppy. Yêynyku ởuwwm đwknbâefmju ra?

Toàmrvtn tâefmjm toàmrvtn ývswhynyku thílwtcch mộgmvrt ngưalfkageli mà khôzlveng sợsjrb bản thâefmjn sẽ tôzlvẻn thưalfkơpqvlng ưalfk? Khôzlveng phảgmvri tựdqmlmrvtm mìlcavnh đwknbau lòyrppng sao?

Ta vỗzgyvynyk̀ trái tim, cảgmvrm thấvozby bảgmvrn thâefmjn làmrvt mộgmvrt con quỷuwwm, lạvojui còyrppn cómysj cảgmvrm giámysjc đwknbau lòyrppng thìlcav quảgmvr thựdqmlc khôzlveng nêynykn.

“Hồykeki hồykekn xong nửlcava ngàmrvty cũeiffng khôzlveng thấvozby trởuwwm lạvojui, ta còyrppn tưalfkuwwmng rằwknbng Hoàmrvtng Dưalfkơpqvlng đwknban cómysj vấvozbn đwknbgagxlcav chứsjrb.” Têynykn tiểhsuuu quỷuwwm mậucppp mạvojup ôzlvem bàmrvtn tílwtcnh đwknbsjrbng trưalfkixqrc mặazcyt ta tílwtcnh toámysjn: “Lúzslgc nãxopoy ngưalfkơpqvli trìlcav hoãxopon mộgmvrt chúzslgt thờageli gian, mặazcyc dùuaud khôzlveng dàmrvti lắqbibm nhưalfkng ngưalfkơpqvli vẫlwtcn phảgmvri đwknbgagxn bùuaud. Theo thâefmjn thếseyq củmnjqa ngưalfkơpqvli, tổfcwtng cộgmvrng làmrvt phảgmvri đwknbêynyk̀n 13 vạvojun bạvojuc”

lwtcnh tiềgagxn. Thoámysjng chốlzgnc ta liềgagxn quăazcyng nhữagelng cảgmvrm giámysjc đwknbau lòyrppng kia qua mộgmvrt bêynykn.


Ta quay đwknbxbzfu, nhìlcavn chằwknbm chằwknbm tiểhsuuu mâefmj̣p mạp, cùuaudng hắqbibn lývswh luậucppn: “Ta trìlcav hoãxopon thờageli gian màmrvt ngay cảgmvr bộgmvr y phụpciec cũeiffng khôzlveng kịrvnxp thay ra! Còyrppn nữagela, Hoàmrvtn Dưalfkơpqvlng đwknban nàmrvty do ta mua, khôzlveng phảgmvri làmrvt đwknbykek củmnjqa ta sao? Ta ăazcyn, ta làmrvtm châefmj̣m trêynyk̃ thờageli gian làmrvt do ta có bảgmvrn lĩnh, ngưalfkơpqvli còyrppn đwknbòyrppi ta đwknbgagxn bùuaudalfk̃a, cómysj đwknbvojuo lývswh khôzlveng? Khôzlveng đwknbêynyk̀n.”

Ta bỏqrxc lạvojui lờageli này, vòyrppng qua tiểhsuuu mâefmj̣p mạp kia bay ra ngoàmrvti.

Tiểhsuuu mâefmj̣p mạp liềgagxn đwknbuổfcwti theo chặazcyn ta lạvojui: “Khôzlveng đwknbgagxn bùuaud? Khôzlveng đwknbgagxn bùuaud thìlcavmrvtng mãxopo đwknblzgnt cho ngưalfkageli vềgagx sau sẽgrrz nhậucppn đwknbưalfksjrbc càmrvtng ílwtct! Mua đwknbykekmrvtng đwknbăazcýt hơpqvln! Ngưalfkơpqvli có đwknbêynyk̀n hay khôzlveng?!”Ta... Ta thậucppt sựdqml phảgmvri...

Ta vừzhpva mớixqri phámysj sậucppp núzslgi, giếseyqt Kim Tiêynykn, thiêynyku chámysjy Phưalfksjrbng Hoàmrvtng, đwknblzgni mặazcyt vớixqri cuộgmvrc chiếseyqn sinh tửlcaveiffng khôzlveng sợsjrb thếseyqmrvt nay đwknblzgni mặazcyt vớixqri têynykn quỷuwwm đwknbòyrppi nợsjrbmrvty lạvojui khôzlveng khỏqrxci cảgmvrm thấvozby bấvozbt lựdqmlc.

Bọvnghn yêynyku ma quỷuwwm quámysji ởuwwm chợsjrb Quỷuwwmmrvty đwknbơpqvln giảgmvrn màmrvtmysji chílwtcnh làmrvt mộgmvrt đwknbámysjm cưalfkagelng đwknbvojuo tựdqml cho mìlcavnh là cómysj đwknbvojuo lývswh, măazcỵc kêynyḳ ngưalfkageli khámysjc nómysji cámysji gìlcav đwknbi chăazcyng nữagela.

“Ta khôzlveng rảnh nómysji lývswh vớixqri cámysjc ngưalfkơpqvli!” Ta cảgmvr giậucppn nómysji. “Ta ăazcyn Hoàmrvtn Dưalfkơpqvlng đwknban, tạvojui thờageli đwknbiểhsuum ta chếseyqt tạvojui sao thâefmjn thểhsuub upcủmnjqa tabe lạvojui biếseyqn thàmrvtnhcau bụpciei lửlcavanang cứsjrb thếseyqmrvt bay biếseyqn đwknbi mấvozbt! Tròyrpp đwknbùuauda gìlcav vậucppy? Tạvojui sao ngưalfkơpqvli lạvojui muốlzgnn đwknbhsuu cho ta thấvozby ta chếseyqt thêynykm mộgmvrt lầxbzfn nữagela?”

mysjc ngưalfkơpqvli đwknbêynyk̉ cho... têynykn xấvozbu xí kia nghĩjftz thếseyqmrvto?

Bắqbibt khôzlveng đwknbưalfksjrbc, gọvnghi khôzlveng trơpqvl̉ vêynyk̀, cómysj lẽ nào hắqbibn cho làmrvt do hắqbibn khôzlveng cẩubgen thậucppn nêynykn đwknbãxopomrvtm cho ta tan biếseyqn hay khôzlveng?

“Ơdqml! Còyrppn khôzlveng vui ưalfk, cámysji đwknbómysjmrvt hiệlwtcu quảgmvr đwknbazcyc biệlwtct củmnjqa Hoàmrvtn Dưalfkơpqvlng đwknban do bọvnghn ta làmrvtm, chílwtcnh làmrvtlcav muốlzgnn cho cámysjc ngưalfkơpqvli sau khi bỏqrxc ra mộgmvrt khoản tiềgagxn lớixqrn đwknbêynyk̉ hoàmrvtn dưalfkơpqvlng, đwknbi tìlcavm lạvojui nhữagelng ngưalfkageli quen biếseyqt khi còyrppn sốlzgnng, cuốlzgni cùuaudng làmrvtalfku lạvojui cho bọvnghn họvngh mộgmvrt hìlcavnh ảgmvrnh hoa hoa lệlwtc lệlwtc!” Tiểhsuuu mâefmj̣p mạp nómysji. “Cửlcava hàmrvtng hồykeki hồykekn củmnjqa bọvnghn ta đwknbãxopo nghiêynykn cứsjrbu cámysji nàmrvty từzhpv rấvozbt lâefmju rồykeki, ngưalfkơpqvli còn ghét bỏ?”

“...”

Cho nêynykn bọvnghn họvngh đwknbhsuu cho ngưalfkageli chếseyqt hồykeki hồykekn, sau đwknbómysj chạvojuy đwknbếseyqn trưalfkixqrc mặazcyt thâefmjn nhâefmjn củmnjqa mìlcavnh, thờageli đwknbiểhsuum cảgmvr gia đwknbìlcavnh vừzhpva khómysjc lómysjc vừzhpva tròyrpp chuyệlwtcn, ngưalfkageli chếseyqt trựdqmlc tiếseyqp nổfcwt xác trưalfkixqrc mặazcyt bọvnghn họvngh... giốlzgnng nhưalfk đwknbang xem phámysjo hoa sao?

efmjng, hìlcavnh tưalfksjrbng nàmrvty sẽgrrz đwknbưalfksjrbc khắqbibc rấvozbt sâefmju, rấvozbt rấvozbt sâefmju.

Nhưalfkng bọvnghn họvngh cho rằwknbng ngưalfkageli còyrppn sốlzgnng sẽgrrz vui vẻ ưalfk?


Ta khôzlveng hiểhsuuu nôzlvẻi nhữagelng thứsjrb ývswhalfkuwwmng quámysji quỷuwwmmrvty.

“Vậucppy thâefmjn thểhsuu kia củmnjqa ta đwknbâefmju?” Ta hỏqrxci hắqbibn, “Cứsjrb thếseyqmrvt nổfcwt tan tàmrvtnh à?”

Tiểhsuuu mâefmj̣p mạp cómysj vẻeiffalfḳc mình: “Lúzslgc ngưalfkơpqvli mua thuốlzgnc khôzlveng phảgmvri đwknbãxopomysji rõtnfjmrvtng rồykeki sao? Khi Hoàmrvtn Dưalfkơpqvlng đwknban hếseyqt giờagel, bấvozbt luậucppn làmrvt ngưalfkơpqvli ởuwwm chôzlvẽ nàmrvto sẽ tựdqml đwknbgmvrng hồykeki hồykekn, hồykekn thuộgmvrc vềgagxpqvli củmnjqa hồykekn, thâefmjn thểhsuu thuôzlvẹc vêynyk̀ nơpqvli củmnjqa thâefmjn thểhsuu... Haiz, rốlzgnt cuộgmvrc ngưalfkơpqvli cómysj đwknbêynyk̀n tiềgagxn hay khôzlveng?”

Vậucppy ra... Thâefmjn thểhsuu củmnjqa ta đwknbã trởuwwm vềgagxmysji đwknbgmvrng băazcyng tuyếseyqt đwknbómysj sao...

Ta trầxbzfm tưalfk, thuậucppn miệlwtcng hỏqrxci Tiểhsuuu mâefmj̣p mạp mộgmvrt câefmju: “Chu thịrvnx mua thuốlzgnc, cámysjc ngưalfkơpqvli tìlcavm Chu thịrvnxmrvt đwknbòyrppi bồykeki thưalfkagelng. Ta làmrvt con dâefmju củmnjqa Chu thịrvnx, ngưalfkơpqvli cứsjrb ghi sổfcwt vớixqri bàmrvtvozby.” cauNghe ta nómysji vậucppy, tiểhsuuu quỷuwwmefmj̣p mạp suy nghĩjftz mộgmvrt lúzslgc,nang cómysj thểhsuu xem nhưalfk bỏqrxc qua ta màmrvt ghi sôzlvẻ trêynykn đwknbâefmj̀u Chu thịrvnx.

Ta nhìlcavn xung quanh, nhưalfkng chỉlwtc thấvozby cómysj mỗzgyvi mìlcavnh ta trong cửlcava hàmrvtng hồykeki hồykekn, còyrppn chẳhlhfng thấvozby bómysjng dámysjng Chu thịrvnxmrvt nhi tửlcav đwknbâefmju. “Bọvnghn họvngh đwknbâefmju rồykeki?”

“Khôzlveng biếseyqt.” Tiểhsuuu mâefmj̣p mạp nhớixqr lạvojui: “Trưalfkixqrc khi rờageli khỏqrxci bọvnghn họvngh bảgmvro làmrvt muốlzgnn tranh thủmnjqzslgc ngưalfkơpqvli khôzlveng cómysjuwwm đwknbâefmjy màmrvt đwknbi đwknbiềgagxu tra mộgmvrt chúzslgt vềgagxmysjt tựdqml củmnjqa ngưalfkơpqvli.” Hắqbibn vừzhpva nómysji vừzhpva đwknbi vêynyk̀ phílwtca sau quầxbzfy.

Ta ngẫlwtcm nghĩjftz, muốlzgnn đwknbiềgagxu tra nhữagelng việlwtcc ta đwknbãxopo trảgmvri qua, bọvnghn họvngh hẳhlhfn làmrvt sẽgrrz đwknbi đwknbếseyqn cửlcava hàng Đxjcsrvnxa phủmnjq. Khôzlveng biếseyqt sau khi biếseyqt ta đwknbãxopo trảgmvri qua nhữagelng việlwtcc gìlcav, bọvnghn họvnghmysj bịrvnx dọvngha đwknbêynyḱn mưalfḱc trựdqmlc tiếseyqp đwknbếseyqn từzhpvzlven hay khôzlveng? Có đwknbynyk̀u nhưalfk vậucppy cũeiffng tốlzgnt. Vốlzgnn dĩjftz ta cũeiffng chỉlwtc cầxbzfn bọvnghn họvngh mua cho viêynykn Hoàmrvtn Dưalfkơpqvlng Đxjcsan, bọvnghn họvngh khôzlveng lui, ta sẽ phải tưalfḳ lui.Giảgmvri quyếseyqt xong chuyệlwtcn củmnjqa Lạvojuc Minh Hiêynykn, ta cũeiffng khôzlveng còyrppn cầxbzfn Hoàmrvtn Dưalfkơpqvlng Đxjcsan nữagela. Thứsjrb duy nhấvozbt ta muốlzgnn hiệlwtcn giờagel chílwtcnh làmrvt đwknbi tìlcavm thâefmjn thểhsuu khôzlveng biếseyqt lạvojuc nơpqvli nàmrvto củmnjqa mìlcavnh.

Hiệlwtcn tạvojui, ta bay trởuwwm vềgagxzslgi Trầxbzfn Tắqbibc đwknbhsuulcavm Chỉlwtcynykn, chiếseyqm lấvozby thâefmjn thểhsuu củmnjqa nàmrvtng sau đwknbómysj sẽgrrz đwknbi tìlcavm Mạvojuc Thanh đwknbhsuu trấvozbn an hắqbibn, kếseyq tiếseyqp sẽgrrzuaudng hắqbibn đwknbi tìlcavm thâefmjn thểhsuu củmnjqa mìlcavnh.

Làm khôzlveng tôzlvét, vềgagx sau khôzlveng có Hoàmrvtn Dưalfkơpqvlng Đxjcsan củmnjqa chợsjrb quỷuwwm, ta cũeiffng chỉlwtcyrppn cámysji hồykekn màmrvt thôzlvei.

Ta vừzhpva suy đwknbmysjn xem thâefmjn thểhsuu củmnjqa mìlcavnh rốlzgnt cuộgmvrc đwknbang ởuwwmpqvli nàmrvto vừzhpva bay ra khỏqrxci cửlcava hàng hồykeki hồykekn. Vừzhpva bay đwknbếseyqn đwknbưalfkagelng lớixqrn, ta đwknbã phámysjt hiệlwtcn cómysj chúzslgt gìlcav đwknbómysj khôzlveng đwknbúzslgng... cómysjlcav đwknbómysj khác vớixqri thưalfkagelng ngàmrvty.

efmj̀u trơpqvl̀i chưalfka sáng, chợsjrb Quỷuwwm vẫlwtcn námysjo nhiệlwtct nhưalfkeiff, trêynykn đwknbưalfkơpqvl̀ng quỷuwwm hốlzgni hảgmvr bay tớixqri bay lui, khôzlveng cómysj nhiềgagxu tiếseyqng đwknbgmvrng nhưalfkng quỷuwwm mua bámysjn cũeiffng nhiềgagxu hơpqvln so vớixqri bìlcavnh thưalfkagelng, đwknbãxopo thếseyqyrppn xuấvozbt hiệlwtcn rấvozbt nhiềgagxu gưalfkơpqvlng mặazcyt mớixqri.

Ta cảgmvrm thấvozby kỳpcie lạ, chẳhlhfng lẽgrrz trêynykn dưalfkơpqvlng gian đwknbang cómysj chiếseyqn tranh hay sao? Ta cùuaudng lắqbibm mớixqri rờageli đwknbi cómysj mộgmvrt chúzslgt mà sao lạvojui cómysj nhiềgagxu quỷuwwm đwknbếseyqn nhưalfk vậucppy?


Ta còyrppn đwknbang tòyrppyrpp, lại thấvozby trưalfkixqrc mặazcyt cómysj ba con quỷuwwm bay tớixqri chặazcyn đwknbưalfkagelng.

Ta ngưalfkixqrc mắqbibt nhìlcavn, hóa ra làmrvt Chu thịrvnx. Bàmrvt ta nổfcwti giậucppn đwknbùuaudng đwknbùuaudng nhìlcavn ta chằwknbm chằwknbm, tràmrvtn đwknbxbzfy căazcym giâefmj̣n. Ta ngẩubgen ra, thầxbzfm nghĩjftz, chẳhlhfng lẽgrrz Chu thịrvnx đwknbãxopo phámysjt hiệlwtcn ra ta đwknbôzlvẻ thưalfk̀a khoản nơpqvḷ kia lêynykn đwknbxbzfu bàmrvt ta nêynykn tớixqri tìlcavm ta tílwtcnh sổfcwt?

Nhưalfkng vậucppy thìlcaveiffng khôzlveng thểhsuumrvto màmrvt tứsjrbc giậucppn đwknbếseyqn mứsjrbc nàmrvty đwknbưalfksjrbc. Đxjcslzgni vớixqri bàmrvt ta 13 vạvojun bạvojuc cómysj đwknbáng là bao đwknbâefmju?

“Mẫlwtcu thâefmjn... Mẫlwtcu thâefmjn...” Nhi tửlcavvswhn nhámysjt củmnjqa bàmrvt ta đwknbuổfcwti theo phílwtca sau, cómysj ývswhidcjo bàmrvt ta lạvojui. Nhìlcavn thấvozby ta, gưalfkơpqvlng mặazcyt trắqbibng bệlwtct củmnjqa hắqbibn nhuôzlvém hai vệlwtct hồykekng đwknbqrxc, thẹvnghn thùuaudng gãxopoi đwknbxbzfu, nhỏqrxc giọvnghng: “Hay làmrvt... bỏqrxc qua đwknbi...”

“Bỏqrxc qua cámysji gìlcav!” Chu thịrvnx đwknbubgey hắqbibn ra, tuy lưalfkng còyrppng nhưalfkng khílwtc thếseyq thìlcav khôzlveng hềgagx yếseyqu kéidcjm. Bàmrvt ta chỉlwtc lỗzgyveiffi củmnjqa ta, nộgmvr khílwtc trùuaudng thiêynykn (*) chỉlwtc trílwtcch: “Nói mau! Tạvojui sao ngưalfkơpqvli lạvojui làmrvtm vậucppy?”

(*) Nộgmvr khílwtc trùuaudng thiêynykn: Tưalfḱc giâefmj̣n ngút trơpqvl̀i.

“Hà tâefmj́t phải cáu giâefmj̣n.” Ta nómysji, “Ngưalfkơpqvli nómysji têynykn củmnjqa ngưalfkơpqvli cho ta biếseyqt, ta sẽ đwknbi tìlcavm ngưalfkageli hómysja vàmrvtng mãxopouaudmrvto phầxbzfn tiềgagxn kia cho ngưalfkơpqvli làmrvt đwknbưalfksjrbc chứsjrblcav.”

“Ngưalfkơpqvli còyrppn dámysjm đwknbem têynykn ta ghi vàmrvto sổfcwt nợsjrb?” Chu thịrvnx lạvojui càmrvtng tứsjrbc giậucppn hơpqvln.

Ta thấvozby cómysj chúzslgt khôzlveng hiểhsuuu: “Khôzlveng phảgmvri ngưalfkơpqvli đwknbang nómysji đwknbếseyqn việlwtcc ghi nợsjrb sao?” Ta nhìlcavn bàmrvt ta, “Vâefmj̣y vì sao ngưalfkơpqvli lạvojui tứsjrbc giậucppn nhưalfk thêynyḱ?”

Chu thịrvnx quăazcyng cámysji gưalfkơpqvlng cầxbzfm tay “bôzlvẹp” mộgmvrt cámysji xuốlzgnng đwknbvozbt. Châefmj́t lưalfkơpqvḷng của cái gưalfkơpqvlng nàmrvty thậucppt tốlzgnt, khôzlveng hềgagx bịrvnx nứsjrbt. Bàmrvt ta tứsjrbc giậucppn đwknbếseyqn run ngưalfkageli: “Tạvojui sao ngưalfkơpqvli lạvojui muốlzgnn gạvojut ta! Lãxopoo thâefmjn tìlcavm kiếseyqm ởuwwm chợsjrb quỷuwwmmrvty đwknbã nhiềgagxu năazcym cũeiffng chỉlwtclcav muốlzgnn tìlcavm cho nhi tửlcav mộgmvrt đwknbsjrba con dâefmju trong sạvojuch! Ngưalfkơpqvli lạvojui đwknbem chuyệlwtcn đwknbó ra gạvojut ta!”

mrvtmrvtng lúzslgc càmrvtng khó hiểhsuuu. Lúzslgc ta đwknbưalfka tay muôzlvén nhặazcyt cámysji gưalfkơpqvlng lêynykn, phílwtca sau đwknbgmvrt nhiêynykn lạvojui xôzlveng ra mộgmvrt con tiểhsuuu quỷuwwm gầxbzfy nhom giậucppt lấvozby cámysji gưalfkơpqvlng. Sau đwknbómysj lạvojui còyrppn vỗzgyv vỗzgyv trong tay rồykeki thổfcwti thổfcwti tỏqrxc vẻeiff cựdqmlc kìlcav quývswh giámysj.

“Lãxopoo thámysji bàmrvt! Dámysjm lấvozby đwknbykekuwwm cửlcava hàng Đxjcsrvnxa phủmnjq! Ngưalfkơpqvli cómysj biếseyqt hậucppu quảgmvr thếseyqmrvto khôzlveng?”

ynykn thưalfk sinh ởuwwm phílwtca sau con quỷuwwmlzgnm nhom vộgmvri vàmrvtng chịrvnxu tộgmvri: “Mẹvngh ta nhấvozbt thờageli tứsjrbc giậucppn, vậucppt nàmrvty trảgmvr lạvojui cho ngàmrvti, trảgmvr lạvojui cho ngàmrvti...”Tiểhsuuu dâefmjn lôzlvei kéidcjo làmrvtm châefmj̣m trêynyk̃ thờageli gian, còyrppn chọvnghc ngưalfkageli ta chêynykalfkageli, cảgmvr chơpqvḷ Quỷuwwmynykn lặazcyng, duy chỉlwtcmysjpqvli nàmrvty làmrvtykekn àmrvto, trong chốlzgnc lámysjt, hâefmj̀u nhưalfk tấvozbt cảgmvr quỷuwwm đwknbêynyk̀u bay tớixqri bêynykn nàmrvty xem námysjo nhiệlwtct.


Ta ho khan mộgmvrt tiếseyqng, vốlzgnn đwknbrvnxnh thừzhpva dịrvnxp Chu thịrvnx khôzlveng vui, vộgmvri vàmrvtng muôzlvén hủmnjqy bỏqrxczlven sựdqmlmrvty, còn chưalfka kịrvnxp mởuwwm miệlwtcng, Chu thịrvnx đwknbã nómysji: “Bâefmjy giờagel ngưalfkơpqvli cùuaudng ta đwknbi viếseyqt lụpciec thưalfk!”

Cái gì?

Hồykekng thưalfk hòa, lụpciec thưalfk ly. Lờageli đwknbgagx nghịrvnxmrvty củmnjqa bàmrvt ta lạvojui thâefmj̣t sưalfḳ đwknbúzslgng ývswh ta. Chẳhlhfng qua làmrvt ta vốlzgnn muốlzgnn giẫlwtcm đwknbvojup đwknbsjrba con trai củmnjqa bàmrvt ta, nay bàmrvt ta nómysji thếseyq cứsjrb nhưalfk muốlzgnn hưalfku ta vậucppy. Ta phảgmvri đwknbòyrppi bàmrvt ta nguyêynykn do.

Thưalfk sinh ởuwwmynykn cạvojunh nghe xong, còyrppn gấvozbp gámysjp hơpqvln ta. Hắqbibn năazcým lâefmj́y tay Chu thịrvnx: “Mẫlwtcu thâefmjn! Khôzlveng thểhsuu...”

“Cómysjlcav khôzlveng thểhsuu!” Chu thịrvnx giậucppn dữagel, “Con ta phúzslgc đwknbsjrbc sau khi qua đwknbơpqvl̀i, đwknbưalfkơpqvlng nhiêynykn xứsjrbng vớixqri côzlvealfkơpqvlng tốlzgnt nhấvozbt trêynykn cõtnfji đwknbageli nàmrvty! Cầxbzfn gìlcav lấvozby thểhsuu loạvojui nàmrvty... Nàmrvty...” Bàmrvt ta cuốlzgni cùuaudng cũeiffng khôzlveng nómysji hếseyqt, chỉlwtc hậucppn rèvswhn sắqbibt khôzlveng thàmrvtnh théidcjp màmrvtidcjo nhi tưalfk̉, cắqbibn răazcyng bảgmvro hắqbibn: “Vi nưalfkơpqvlng chọvnghn cho ngưalfkơpqvli nhiềgagxu năazcym nhưalfk vậucppy! Tạvojui sao ngưalfkơpqvli lại coi trọvnghng thểhsuu loạvojui côzlvealfkơpqvlng đwknbãxopoalfk̀ng có gia thâefmj́t!”

Ta giậucppt mìlcavnh ngạvojuc nhiêynykn.

Hảgmvr?

“Lãxopoo thámysji bàmrvt, bịrvnxa chuyệlwtcn bậucppy bạvojumysji xấvozbu ởuwwm trưalfkixqrc mặazcyt Lộgmvr Chiêynyku Diêynyku ta, khôzlveng biếseyqt đwknbãxopo phá thai bao nhiêynyku lầxbzfn, màmrvt nay cũeiffng đwknbãxopo chếseyqt rồykeki, bàmrvtmysji chuyệlwtcn cũeiffng phảgmvri đwknbhsuu ývswh mộgmvrt chúzslgt chứsjrb!”

“Đxjcshsuu ývswhmysji gìlcav!” Chu thịrvnxzlvei têynykn tiểhsuuu quỷuwwmyrppm nhom trởuwwm lạvojui, tiếseyqp tụpciec đwknboạvojut cámysji gưalfkơpqvlng trong tay hắqbibn màmrvt khôzlveng thèm đwknbhsuu ývswh tớixqri việlwtcc têynykn tiểhsuuu quỷuwwm đwknbang ồykekn àmrvto muôzlvén đwknbámysjnh bàmrvt ta. Chu thịrvnx giơpqvl cái gưalfkơpqvlng cho ta xem: “Tưalfḳ ngưalfkơpqvli nhìlcavn đwknbi! Trêynykn nàmrvty viếseyqt cámysji gìlcav! Lộgmvr Chiêynyku Diêynyku! Ngàmrvty nàmrvto thámysjng nàmrvto năazcym nàmrvto cùuaudng ai làmrvtm chuyệlwtcn gìlcavuwwm đwknbâefmju! Ta giàmrvt da mặazcyt mỏqrxcng! Khôzlveng dámysjm đwknbvnghc! Ngưalfkơpqvli tựdqml đwknbvnghc đwknbi!”

mrvt ta đwknbưalfka gưalfkơpqvlng cho ta, ta vộgmvri vàmrvtng nhậucppn lấvozby. Têynykn tiểhsuuu quỷuwwm kia thìlcav cứsjrb la héidcjt chómysji tai, lãxopoo bàmrvt than trờageli khómysjc đwknbvozbt khuyêynykn nhủmnjqynykn thưalfk sinh, vôzlve sốlzgn âefmjm thanh ồykekn àmrvto cùuaudng từzhpvng câefmju từzhpvng chữagel trêynykn gưalfkơpqvlng thi nhau xôzlveng vàmrvto tâefmjm trílwtc ta.

Ta đwknbvnghc mấvozby hàng chữagel lạvojui cứsjrb nhưalfk khôzlveng biếseyqt chữagel. Ta hếseyqt hílwtcp mắqbibt rồykeki lạvojui trừzhpvng mắqbibt màmrvt đwknbvnghc bêynykn trámysji mộgmvrt chúzslgt, xem bêynykn phảgmvri mộgmvrt chúzslgt. Nhìlcavn tớixqri nhìlcavn lui lạvojui cảgmvrm thấvozby khôzlveng thểhsuumrvto lývswh giảgmvri nổfcwti mớixqr thôzlveng tin trêynykn cámysji gưalfkơpqvlng nàmrvty.

“Ngàmrvty 3 thámysjng 10 năazcym Tâefmjn Sửlcavu, trưalfkixqrc cửlcava đwknbgagxn thờagelalfkixqri châefmjn núzslgi Trầxbzfn tắqbibc, Lộgmvr Chiêynyku Diêynyku cưalfkxopong bứsjrbc môzlven đwknbykek Lệlwtc Trầxbzfn Lan, cảgmvr đwknbêynykm giao hoan, hàmrvtnh vi thôzlve lỗzgyv, đwknbgmvrng támysjc dãxopo man, mộgmvrt đwknbêynykm thoải mámysji, tộgmvri cưalfkxopong bứsjrbc!”

Hảgmvr?

mysji gìlcav?

Ta cùuaudng vớixqri ai?

Lệlwtc Trầxbzfn Lan? Mặazcyc Thanh?

Cảgmvr đwknbêynykm làmrvtm gìlcav? Còyrppn thôzlve lỗzgyv vớixqri dãxopo man? Thoải mái? Ai thoải mái? Ta sao? Sau cùuaudng đwknbómysjmrvt tộgmvri gìlcav?

mysji quámysji gìlcav thếseyqmrvty!

Ta cầxbzfm gưalfkơpqvlng mà trong lòng cómysj chúzslgt khôzlveng hiểhsuuu cùuaudng gấvozbp gámysjp, ta hỏqrxci Chu thịrvnx: “Đxjcsâefmjy làmrvtmysji gìlcav? Cámysjc ngưalfkơpqvli gámysjn cho Lộgmvr Chiêynyku Diêynyku tộgmvri giếseyqt ngưalfkageli phómysjng hỏqrxca thì ta nhậucppn, nhưalfkng đwknbâefmjy làmrvtmysji quỷuwwmlcav? Gơpqvl̃ bỏ?”

Ta cùuaudng Mặazcyc Thanh? Ta cưalfkxopong bứsjrbc hắqbibn?

pqvl̃ bỏ!

Ai ghi chép? Tuyếseyqt đwknblzgni làmrvt trêynyku chọvnghc ta?

Ba ngưalfkageli kia đwknbang bậucppn ồykekn àmrvto huyêynykn námysjo khôzlveng rảnh đwknbhsuu ývswhpqvĺi ta, ta lạvojui ôzlvem gưalfkơpqvlng nhìn thâefmj̣t kỹ, xem nhiềgagxu tớixqri nỗzgyvi săazcýp thuôzlvẹc lòng nhữagelng chữagel trêynykn đwknbómysj. Cuốlzgni cùuaudng thìlcav nha dịrvnxch ởuwwm chợsjrb quỷuwwmeiffng chạvojuy tớixqri, ba têynykn quỷuwwm kia cũeiffng coi nhưalfkmrvtxbzfm ĩjftz xong, nha dịrvnxch bắqbibt Chu thịrvnx, cũeiffng giữagelynykn thưalfk sinh lạvojui luôzlven.

ynykn tiểhsuuu quỷuwwm nhảgmvry dựdqmlng lêynykn, đwknbưalfka tay giậucppt cái gưalfkơpqvlng trong tay ta.

Sau lưalfkng cómysj nha dịrvnxch muốlzgnn tớixqri bắqbibt ta, nhưalfkng tay lạvojui xuyêynykn qua thâefmjn thểhsuu ta. Cuốlzgni cùuaudng bọvnghn họvnghuaudng mộgmvrt cámysji xílwtcch sắqbibt càmrvti trêynykn tay ta đwknbhsuu bắqbibt ta lạvojui.

Ta đwknbhsuu mặazcyc cho bọvnghn họvngh bắqbibt mà khôzlveng có ý đwknbịnh phảgmvrn khámysjng. Bởuwwmi vìlcav... ta vẫlwtcn còyrppn đwknbang hỗzgyvn loạvojun.

Tiểhsuuu quỷuwwm hung tợsjrbn lưalfkixqrt nhanh qua ta cùuaudng vớixqri Chu thịrvnxmrvtynykn thưalfk sinh kia, chỉlwtcmrvto ngưalfkageli củmnjqa bọvnghn ta màmrvt mắqbibng: “Cámysjc ngưalfkơpqvli làmrvtm nhiễlwtcu loạvojun côzlveng vụpcie! Bắqbibt hêynyḱt lạvojui giam!” Cuốlzgni cùuaudng hắqbibn nhìlcavn ta chằwknbm chằwknbm, “Ngưalfkơpqvli! Ngưalfkơpqvli còyrppn nhìlcavn léidcjn thôzlveng tin khi còyrppn sốlzgnng! Ngưalfkơpqvli đwknbêynyk̀n tiềgagxn cho ta! Lộgmvr Chiêynyku Diêynyku! Mưalfkageli vạvojun quan tiềgagxn! Ngưalfkơpqvli khôzlveng đwknbêynyk̀n ta sẽ đwknbem ngưalfkơpqvli đwknbi giam!”

Ta chỉlwtc cảgmvrm giámysjc hếseyqt thảgmvry trưalfkixqrc mặazcyt thâefmj̣t hoang đwknbưalfkagelng.

Quỷuwwm giớixqri nàmrvty khámysjc xa so vớixqri nhâefmjn giớixqri, làmrvtm cho ta khó lý giảgmvri.

Ta đwknbgmvrt nhiêynykn cảgmvrm thấvozby... nếseyqu phảgmvri chiếseyqn đwknbvozbu vơpqvĺi Lạvojuc Minh Hiêynykn đwknbếseyqn ngưalfkơpqvli chếseyqt ta sốlzgnng thìlcavlcavnh hìlcavnh lúzslgc nàmrvty làmrvtm cho ta cảgmvrm thấvozby thoải mámysji hơpqvln, khôzlveng hềgagx mệlwtct tâefmjm mộgmvrt chúzslgt nàmrvto.

U)5}V

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.