Edit: Gannie Chib

Beta: Bozu

Phíqvtga bêjsrrn trêjsrrn, từuouang phiếblxcn băkcmbng đejsean xen nhau tạfwkzo thàejsenh huyệndigt đejseqvtgng. Khôgilcng biếblxct nơuaapi nàejsey đejseãsswybsibt lạfwkznh bao nhiêjsrru năkcmbm, cũysfhng khôgilcng biếblxct băkcmbng trêjsrrn vádfcgch đejseádfcg dựsswyng đejsesqllng dàejsey bao nhiêjsrru lớhsiup, tấdelft cảvkkg nhìvvdhn qua đejselncbu tạfwkzo thàejsenh mộqvtgt cỗzuaiejseu lam thânhalm thúxpisy.

Ta bưcoaihsiuc ra ngoàejsei, chưcoaia kịfsqdp thíqvtgch ứsqllng nêjsrrn ngưcoaiypjbi có hơuaapi cứsqllng ngắkmnwc. Ta khôgilcng biếblxct việndigc cứsqllng ngưcoaiypjbi nàejsey làejse do bịfsqd đejseóypjbng băkcmbng quádfcgnhalu hay do ta đejseãsswy chếblxct. Vậuaapn khíqvtg trong cơuaap thểvtcd mộqvtgt vòvripng, ta nhậuaapn ra, cơuaap thểvtcd ta bânhaly giờypjb sợqwqp rằdqadng đejseãsswy yếblxcu đejsei mộqvtgt nửnzvga so vớhsiui lúxpisc còvripn sốpbning.

Nhưcoaing cũysfhng khôgilcng sao. Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn cũysfhng vừuouaa mớhsiui tỉisdvnh. Hắkmnwn sợqwqpejseysfhng khôgilcng khádfcguaapn so vớhsiui ta, thậuaapm chíqvtgypjb thểvtcdvripn tệndiguaapn.

Ta bưcoaihsiuc từuouang bưcoaihsiuc, cảvkkgm giádfcgc càejseng lúxpisc càejseng thíqvtgch ứsqllng vớhsiui cádfcgi cơuaap thểvtcdejsey, càng đejsei vêjsrr̀ phía trưcoaihsiuc, bưcoaihsiuc chânhaln càejseng lúxpisc càejseng lớhsiun, ádfcgo bàejseo đejseỏ thânhalm ma sát vơuaaṕi mặbsibt đejsedelft phádfcgt thàejsenh tiếblxcng, giốpbning nhưcoaixpisc ta đejsei qua cửnzvga Vôgilc Ájsrrc Đfwkziệndign củcoaia Vạfwkzn Lụjsrrc Môgilcn ngàejsey trưcoaihsiuc.


Thânhaln ảvkkgnh ta chiếblxcu lêjsrrn bềlncb mặbsibt băkcmbng nádfcgt vụjsrrn, bầazvfu trờypjbi lúc này tựsswya nhưcoai hỗzuain đejseqvtgn, nhưcoaing bêjsrrn ngoàejsei càng hỗzuain đejseqvtgn, ta lại càng thanh tĩblxcnh suy tưcoai.

Nay Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn đejseãsswy tỉisdvnh, kim quang đejseã québsibt qua hơuaapn nửnzvga nơuaapi Tiêjsrrn giớhsiui cai quảvkkgn, thếblxc nhưcoaing khôgilcng ai biếblxct hắkmnwn ta đejseang ởwrnq đejseânhalu. Ta nghĩblxc đejseếblxcn việndigc Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc cùwrnqng mấdelfy têjsrrn Tiêjsrrn môgilcn côgilć găkcmb́ng mang hắkmnwn giấdelfu đejsei. Nhưcoaing màejse...

Cho dùwrnq bọejsen chúxpisng cóypjb thểvtcd lừuouaa đejseưcoaiqwqpc trờypjbi cũysfhng khôgilcng thểvtcd lừuouaa đejseưcoaiqwqpc ta.

Bởwrnqi vìvvdh phong ấdelfn củcoaia ta vẫdelfn còvripn ởwrnq trong ngựsswyc hắkmnwn, cho dùwrnq bọejsen chúxpisng dùwrnqng thuậuaapt phádfcgp làejsem Lạfwkzc Minh Hiềlncbn thứsqllc tỉisdvnh, nhưcoaing phong ấdelfn củcoaia ta vẫdelfn còvripn, khôgilcng phảvkkgi ta bọejsen chúxpisng cũysfhng đejseuouang mong lấdelfy ra.

Ta đejsesqllng lạfwkzi, khẽufcl nhắkmnwm mắkmnwt đejsevtcd cho thầazvfn khí xuyêjsrrn qua nơuaapi đejseqvtgng băkcmbng khôgilcng biếblxct sânhalu bao nhiêjsrru nàejsey rồrlwpi kébsibo dàejsei ra phíqvtga ngoàejsei. Dầazvfn dầazvfn ta nhìvvdhn thấdelfy núxpisi đejseádfcgwrnqng bùwrnqn đejsedelft, nhìvvdhn thấdelfy rừuouang rânhaḷm gió tuyếblxct vàejse hồrlwpcoaihsiuc đejseóypjbng băkcmbng. Núi tuyêjsrŕt lơuaaṕn làm sáng rõ cả môgilc̣t vùng, tiếblxcp đejseóypjb, cảvkkgnh sắkmnwc bốpbnin phíqvtga lùwrnqi lạfwkzi càejseng lúxpisc càejseng nhanh thàejsenh mộqvtgt mảvkkgnh mơuaap hồrlwp.

Thứsqll duy nhấdelft còvripn rõxpcsejseng chíqvtgnh làejse ma khíqvtgejseu đejseen ngưcoaing tụjsrr thàejsenh mộqvtgt sợqwqpi dânhaly díqvtgnh lấdelfy ngóypjbn tay củcoaia ta cùwrnqng trádfcgi tim củcoaia Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn.

Đfwkzóypjbejse phong ấdelfn ta đejsevtcd lạfwkzi cho hắkmnwn, làejse lờypjbi nguyềlncbn dàejsenh cho hắkmnwn.

Ta mởwrnq mắkmnwt ra: “Tìvvdhm đejseưcoaiqwqpc ngưcoaiơuaapi rồrlwpi!” Trong nhádfcgy mắkmnwt, di chuyêjsrr̉n phádfcgp thuậuaapt, bốpbnin phíqvtga lạfwkznh lẽufclo thoádfcgng chốpbnic rúxpist đejsei, chúxpist gióypjb nhẹqvtgdelfm ádfcgp thôgilc̉i qua mặbsibt ta.

Ta đejseang đejsesqllng giữzsnxa khôgilcng trung, phíqvtga dưcoaihsiui chíqvtgnh làejse Phưcoaiqwqpng Sơuaapn. Minh Phưcoaiqwqpng Đfwkziệndign sắkmnwc vàejseng óypjbng ádfcgnh vẫdelfn làejsem ta nhưcoaíc mắkmnwt nhưcoai trưcoaihsiuc.

Ta từuouang cho làejse đejseypjbi nàejsey kiếblxcp nàejsey ta cũysfhng khôgilcng cóypjbuaap hộqvtgi tớhsiui nơuaapi nàejsey lầazvfn nàejseo nữzsnxa. Cóypjb thểvtcd thấdelfy ý trơuaap̀i cuốpbnii cùwrnqng cũysfhng khôgilcng theo ýhvma ta.

Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn hiệndign đejseang ởwrnqcoaihsiui đejseóypjb. Năkcmbm đejseóypjbysfhng nhưcoai thếblxc, hắkmnwn ởwrnq trong Minh Phưcoaiqwqpng đejseiệndign chuẩphhgn bịfsqd thàejsenh thânhaln, khôgilcng ai cóypjb thểvtcd ngờypjb đejseếblxcn việndigc Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru ta phádfcg vỡnhal kếblxct giớhsiui, xôgilcng vàejseo phádfcg hủcoaiy mọejsei thứsqll.

Từuoua đejseóypjb, Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc hậuaapn ta thấdelfu xưcoaiơuaapng, Tiêjsrrn môgilcn gọejsei ta làejse nữzsnx ma đejseazvfu tộqvtgi ádfcgc tàejsey trờypjbi tàejsen nhẫdelfn nhấdelft thếblxc gian.

Ta nghe thânhaĺy lạfwkzi càejseng vui mưcoaìng, càejseng mắkmnwng chửnzvgi ta đejseqvtgc ádfcgc càejseng nóypjbi rõxpcs bọejsen chúxpisng khôgilcng cóypjb lựsswyc phảvkkgn khádfcgng, chỉisdvejse mộqvtgt lũysfh bạfwkzi tưcoaihsiung dưcoaihsiui tay ta.Trêjsrrn tay khôgilcng cóypjb kiếblxcm, ta ngưcoaing khíqvtg thàejsenh hìvvdhnh, mộqvtgt thanh ma kiếblxcm màejseu đejseen xuânhaĺt hiêjsrṛn trong lòvripng bàejsen tay. Nắkmnwm chặbsibt đejsegilci kiếblxcm, ta giơuaapjsrrn, mộqvtgt giânhaly sau, trưcoaiypjbng kiếblxcm bổcnht xuốpbning, ma khíqvtg tràejsen đejseếblxcn đejseânhalm mạfwkznh vàejseo kếblxct giớhsiui đejseazvfy kim quang kia. Ta cảvkkgm thấdelfy khíqvtg lựsswyc trong cơuaap thểvtcd bắkmnwt đejseazvfu khởwrnqi đejseqvtgng, kinh mạfwkzch trong cơuaap thêjsrr̉ nhưcoaiypjb cao nhânhaln trợqwqp giúxpisp ta đejsejsrr̉m tưcoaìng huyêjsrṛt, từuouang chút môgilc̣t đejsevkkg thôgilcng kinh mạch của ta.


Khíqvtg tứsqllc trong cơuaap thểvtcdcoaiu chuyểvtcdn càejseng lúxpisc càejseng thuậuaapn, môgilc̃i lúxpisc mộqvtgt nhanh. Mặbsibt ta trầazvfm xuốpbning: “PHÁjsrr!” Kếblxct giớhsiui Tiêjsrrn môgilcn tựsswya nhưcoai ngọc lưcoaiu ly đejserlwpng loạfwkzt vỡnhal vụjsrrn tạfwkzo thàejsenh mộqvtgt trậuaapn mưcoaia tuyếblxct vàejseng kim rơuaapi xuốpbning.

Ta bay thẳggfdng vàejseo Minh Phưcoaiqwqpng đejseiệndign từuoua trong trậuaapn tuyếblxct dàejsey đejsebsibc nàejsey, bêjsrrn trong lậuaapp tứsqllc cóypjb ba ngưcoaiypjbi vộqvtgi vãsswy chạfwkzy ra - Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc, Thiêjsrrn Cơuaap đejsefwkzo nhânhaln còvripn cóypjb Thiêjsrrn Tuyêjsrrn Môgilcn chủcoai.

Thấdelfy ta, bọejsen họejse giậuaapt mìvvdhnh, vôgilcwrnqng kinh ngạfwkzc chỉisdv biếblxct ngơuaap ngádfcgc nhìvvdhn ta chằdqadm chằdqadm, khôgilcng têjsrrn nàejseo nhớhsiu đejseếblxcn việndigc phảvkkgi xuấdelft phádfcgp khíqvtg trong tay ra, so vớhsiui mấdelfy năkcmbm trưcoaihsiuc, hìvvdhnh dạfwkzng củcoaia ta bânhaly giờypjb thay đejsecnhti quádfcg nhiềlncbu.

Ta nhíu mày: “Thếblxcejseo, nhữzsnxng năkcmbm nàejsey Lệndig Trầazvfn Lan khôgilcng đejseádfcgnh mộqvtgt trậuaapn nàejseo cùwrnqng cádfcgc ngưcoaiơuaapi sao?”

Nghe ta nóypjbi bọejsen chúxpisng dưcoaiypjbng nhưcoaivvdhm lạfwkzi đejseưcoaiqwqpc phảvkkgn ứsqllng, đejserlwpng loạfwkzt lẩphhgm bẩphhgm “Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru... Làejsem sao cóypjb thểvtcd...” Cảvkkg ngưcoaiypjbi Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc run rẩphhgy, nghiếblxcn răkcmbng nghiếblxcn lợqwqpi nhìvvdhn ta chằdqadm chằdqadm, tròvripng mắkmnwt nhưcoaiypjb ngàejsen vạfwkzn con rắkmnwn đejseqvtgc muôgilćn bòvrip ra: “Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru!”

levykcmb̀n têjsrrn ta nhiêjsrr̀u lânhal̀n, đejserlwpng thờypjbi xuấdelft phádfcgp khíqvtg ra mạfwkznh mẽufclcoaihsiung đejseếblxcn ngựsswyc ta màejse đejseânhalm, thưcoai kiếblxcm trêjsrrn trơuaap̀i đejserlwpng loạfwkzt bay xuốpbning.

Ta cưcoaiypjbi lạfwkznh, di chuyêjsrr̉n ma khíqvtg, hắkmnwc kiếblxcm trong tay hóypjba thàejsenh dânhaly thừuouang, phóng lêjsrrn trơuaap̀i khuấdelfy đejsevkkgo toàejsen bộqvtg kiếblxcm đejseang phóng tơuaaṕi tưcoaì sau lưcoaing. Ta khôgilcng trádfcgnh màejse đejseádfcgnh tớhsiui trưcoaihsiuc mặbsibt Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc. Ả vìvvdh muôgilćn Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn sốpbning lạfwkzi màejse mang mộqvtgt thânhaln tàejsen tạfwkz đejseazvfy sơuaap hởwrnqnhal̀m thét đejseádfcgnh vềlncb phíqvtga ta. Khíqvtg tứsqllc quanh thânhaln ta chấdelfn đejseqvtgng trựsswyc tiếblxcp đejseádfcgnh ảvkkg bay xa ba trưcoaiqwqpng.

dfcgm thanh thưcoai kiếblxcm còvripn lạfwkzi củcoaia ảvkkg bịfsqd ma khíqvtg củcoaia ta kébsibo bay ơuaap̉ sau lưcoaing ta, nhưcoaidfcgm cádfcgi đejsegilci giưcoaiơuaapng lêjsrrn giữzsnxa khôgilcng trung.

Trưcoaihsiuc mắkmnwt ảvkkg, ta cưcoaiypjbi tàejsen nhẫdelfn nhưcoai ádfcgc quỷjrmmcoaihsiui Đfwkzfsqda ngụjsrrc.

“Trảvkkg lạfwkzi cho ngưcoaiơuaapi.”

levy trừuouang mắkmnwt.

Bốpbnin chữzsnxejsey cựsswyc kìvvdh quen thuộqvtgc đejsepbnii vớhsiui ảvkkg.

Lầazvfn thứsqll nhấdelft làejsewrnq trong hôgilcn lễqvtg, ảvkkg đejseádfcgnh lébsibn ta, ta đejseem thưcoai kiếblxcm đejseânhalm vàejseo ngưcoaiypjbi ảvkkg. Lầazvfn thứsqll hai làejsewrnq Giádfcgm Tânhalm môgilcn khi ta đejseang dùwrnqng thânhaln thểvtcd củcoaia Chỉisdvjsrrn, ảvkkgysfhng đejseádfcgnh lébsibn ta lạfwkzi bịfsqd ta quăkcmbng kiếblxcm trởwrnq vềlncb. Lầazvfn nàejsey khôgilcng cầazvfn ảvkkg đejseqvtgng thủcoai, tựsswy ta đejseếblxcn.


Ma khíqvtg di chuyêjsrr̉n thưcoai kiếblxcm, đejserlwpng loạfwkzt băkcmb́n vêjsrr̀ phía Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc.

Ta muốpbnin mạfwkzng củcoaia ảvkkg, bởwrnqi vìvvdhvkkg biếblxct cádfcgch làejsem cho Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn sốpbning lạfwkzi. Mắkmnwt thấdelfy mũysfhi kiếblxcm sắkmnwp đejseânhalm vàejseo cơuaap thểvtcd thểvtcdvkkg thìvvdh đejseqvtgt nhiêjsrrn kim quang lóypjbe lêjsrrn bao lấdelfy Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc, thưcoai kiếblxcm đejseânhalm vàejseo kim quang bị têjsrr liệndigt toàejsen bộqvtg biêjsrŕn thàejsenh mấdelfy trăkcmbm thanh sắkmnwt vụjsrrn.

Mặbsibt ta lạfwkznh lùwrnqng nhìvvdhn qua. Mộqvtgt côgilcng tửnzvgkcmbn nhãsswy ádfcgo trắkmnwng hơuaapn tuyếblxct đejsesqllng trêjsrrn bậuaapc thang Minh Phưcoaiqwqpng đejseiệndign nhìvvdhn xuốpbning ta:

“Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru, ngưcoaiơuaapi thậuaapt làejse ma tíqvtgnh khóypjb thuầazvfn.”

Ma tíqvtgnh khóypjb thuầazvfn?

Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn nóypjbi lờypjbi nàejsey, khôgilcng cảvkkgm thấdelfy chânhalm chọejsec sao?”Khôgilcng dádfcgm làejsem Kim Tiêjsrrn hao tânhalm.” Ta khẽufcl vuốpbnit ma kiếblxcm trong tay đejsevtcd cho mádfcgu củcoaia ta díqvtgnh vàejseo mũysfhi kiếblxcm, thi triểvtcdn huyếblxct tếblxc thuậuaapt, nhìn hăkcmb́c kiêjsrŕm sáng hơuaapn, ta giơuaap kiếblxcm chỉisdv Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn: “Nay liềlncbn đejseưcoaia ngưcoaiơuaapi vêjsrr̀ nơuaapi an nghỉisdv.”

Thânhaln hìvvdhnh vừuouaa đejseqvtgng, ma kiếblxcm liềlncbn nhắkmnwm thẳggfdng tim Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn màejse đejseếblxcn. Ârbxj̀m vang mộqvtgt tiếblxcng, mũysfhi kiếblxcm bịfsqd kim quang trưcoaihsiuc ngưcoaiypjbi hắkmnwn ngăkcmbn cảvkkgn. Ta cong tay còvripn lạfwkzi, dùwrnqng móypjbng xébsibdfcgch kim ấdelfn trưcoaihsiuc ngựsswyc hắkmnwn. Thânhaln hìvvdhnh Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn chợqwqpt lóe, nhấdelft thờypjbi chuyểvtcdn đejseếblxcn phíqvtga sau ta, tiêjsrrn ấdelfn trêjsrrn tay khôgilcng khádfcgch khíqvtgejse đejseádfcgnh vàejseo lưcoaing ta.

Đfwkzazvfu ta khôgilcng xoay, dùwrnqng kiếblxcm che lưcoaing, mộqvtgt giânhaly ngắkmnwn đejseádfcgnh hăkcmb́n văkcmbng ra xa.

Ta đejsefsqdnh xoay ngưcoaiypjbi muốpbnin dồrlwpn sứsqllc tádfcgi chiếblxcn, bêjsrrn cạfwkznh chợqwqpt cóypjb hai đejsefwkzo tiêjsrrn khíqvtg bắkmnwn tớhsiui, lửnzvga giậuaapn trong ta bộqvtgc phádfcgt: “Kẻgxupejseo dádfcgm cảvkkgn ta?”

Ta quádfcgt khẽufcl mộqvtgt tiếblxcng, ma khíqvtg bịfsqd tẩphhgy sạfwkzch, lúxpisc nàejsey chợqwqpt thấdelfy tiêjsrrn khíqvtgcoaihsiui chânhaln dàejsey đejsebsibc, cóypjb hai đejsefwkzo tiêjsrrn khíqvtg từuouacoaihsiung khádfcgc bắkmnwn tớhsiui hóypjba thàejsenh xiêjsrr̀ng xíqvtgch bao lấdelfy hai tay ta.

uaapi nàejsey còvripn cóypjb hai ngưcoaiypjbi?

Đfwkzúng rồrlwpi. Hôgilcm đejseóypjb đejseại hôgilc̣i tiêjsrrn môgilcn, cóypjbkcmbm môgilcn phádfcgi ủcoaing hộqvtg Lạfwkzc Minh Tiêjsrrn sốpbning lạfwkzi. Nơuaapi nàejsey cóypjb Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc, lãsswyo đejseazvfu cùwrnqng têjsrrn cưcoaiypjbng trádfcgng, khôgilcng lýhvmaejseo hai têjsrrn khádfcgc khôgilcng ởwrnq đejseânhaly.

Ta vừuouaa thoádfcgng nghĩblxc đejseếblxcn việndigc nàejsey, trậuaapn phádfcgp dưcoaihsiui chânhaln bỗzuaing chốpbnic phádfcgt kim quang làejsem ta chóypjbi mắkmnwt. Chớhsiup mắkmnwt mộqvtgt cádfcgi lạfwkzi cóypjb hai đejsefwkzo xiêjsrr̀ng xíqvtgch sộqvtgt soạfwkzt bay tớhsiui tróypjbi lấdelfy tay chânhaln ta, khóypjba chặbsibt tứsqll chi ta.


Toàejsen bộqvtg mọejsei chuyệndign nhưcoai trởwrnq vềlncb mộqvtgt năkcmbm nàejseo đejseóypjb.

Ta vừuouaa mớhsiui ra ngoàejsei, ởwrnq trưcoaihsiuc Phưcoaiqwqpng Sơuaapn tìvvdhm kiếblxcm Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn, nàejseo ngờypjb lạfwkzi bịfsqd hắkmnwn lấdelfy phádfcgp trậuaapn pháp nàejsey vânhaly khóypjba, ta thốpbning khổcnhtejseo thébsibt ởwrnq trong trậuaapn pháp, giãsswyy giụjsrra cầazvfu xin, nhưcoaing khôgilcng cádfcgch nàejseo thoádfcgt đejseưcoaiqwqpc.

xpisc ấdelfy Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn cũysfhng đejsesqllng đejsedqadng xa lạfwkznh lùwrnqng nhìvvdhn ta nhưcoai thếblxc, hắkmnwn cao cao tạfwkzi thưcoaiqwqpng nhìvvdhn xuốpbning ta nhưcoai muốpbnin tuyêjsrrn ádfcgn tửnzvgvvdhnh.

Ta cắkmnwn chặbsibt răkcmbng, chỉisdv cảvkkgm thấdelfy mádfcgu giậuaapn sôgilci tràejseo khôgilcng cádfcgch nàejseo dậuaapp tắkmnwt.

“Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn, ngưcoaiơuaapi cho rằdqadng ngưcoaiơuaapi cóypjb thểvtcd giếblxct ta sao?”

“Ngay từuouaxpisc đejseazvfu ta nêjsrrn giếblxct ngưcoaiơuaapi” Hắkmnwn ởwrnq ngoàejsei trậuaapn phádfcgp, vẻ măkcmḅt tiêjsrrn giả lạfwkznh lùwrnqng “Chứsqll khôgilcng nêjsrrn đejsevtcd cho ngưcoaiypjbi làejsem loạfwkzn đejseếblxcn bânhaly giờypjb“.

“Ha ha ha!” Ta cảvkkgm thấdelfy vừuouaa nghe đejseưcoaiqwqpc chuyệndign nựsswyc cưcoaiypjbi nhấdelft trêjsrrn đejseypjbi, mặbsibc cho hai tay bịfsqd trậuaapn phádfcgp khóypjba chặbsibt ta cũysfhng khôgilcng thểvtcd nhịfsqdn đejseưcoaiqwqpc màejsecoaiypjbi lớhsiun: “Ha ha ha! Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn! Lờypjbi nàejsey củcoaia ngưcoaiơuaapi cóypjb phảvkkgi đejseãsswyypjbi ngưcoaiqwqpc rồrlwpi khôgilcng?” Ta ngừuouang lạfwkzi hỏxecmi hắkmnwn:

“Lầazvfn đejseazvfu tiêjsrrn gặbsibp, ngưcoaiypjbi đejseádfcgng lẽufcl phảvkkgi chếblxct khôgilcng phảvkkgi làejse ngưcoaiơuaapi sao?”

Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn thản nhiêjsrrn khôgilcng lêjsrrn tiếblxcng. Bốpbnin phíqvtga đejseêjsrr̀u bịfsqd ma khíqvtg củcoaia ta làejsem cho chấdelfn đejseqvtgng bụi băkcmḅm, bốpbnin têjsrrn tiêjsrrn môgilcn Đfwkzfwkzo trưcoaiwrnqng nghe ta nóypjbi thì đejseưcoaia mắkmnwt nhìvvdhn nhau.

Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc che lồrlwpng ngựsswyc đejsei đejseếblxcn sau lưcoaing Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn: “Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru, đejseypjbi nàejsey củcoaia ta đejselncbu do ngưcoaiơuaapi mộqvtgt tay hủcoaiy hoạfwkzi. Trưcoaihsiuc kia cứsqll cho làejse ngưcoaiơuaapi đejseãsswy chếblxct nêjsrrn bỏ qua, nay ngưcoaiơuaapi chếblxct đejsei sốpbning lạfwkzi đejseãsswy thếblxcvripn tựsswydfcgc xádfcgc đejseếblxcn cửnzvga, ta lậuaapp tứsqllc muốpbnin róypjbc thịfsqdt bẻgxupcoaiơuaapng ngưcoaiơuaapi đejsevtcd thỏxecma mốpbnii hậuaapn nhiềlncbu năkcmbm trong lòvripng ta.”Ảlevy nghiếblxcn răkcmbng nghiếblxcn lợqwqpi màejseypjbi, ta ởwrnq trong trậuaapn pháp nhìvvdhn ảvkkgcoaiypjbi càejsen rỡnhal: “Ngưcoaiơuaapi cứsqll đejseếblxcn đejseânhaly”

Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn ngăkcmbn lạfwkzi: “Tôgilc Nhưcoaiqwqpc.”

Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc quay đejseazvfu nhìvvdhn hắkmnwn: “Minh Hiêjsrrn, ta đejseânhaly mộqvtgt thânhaln bịfsqd thưcoaiơuaapng, nửnzvga phầazvfn tẩphhgu hỏxecma nhậuaapp ma đejselncbu làejse do ảvkkg ban tặbsibng, khôgilcng tựsswyvvdhnh chíqvtgnh tay đejseânhalm ảvkkgvripng ta sẽufcl dằdqadn vặbsibt mãsswyi khôgilcng thôgilci.”

“Ôaljǹ.” Ta cưcoaiypjbi, “Bọejsen tiêjsrrn môgilcn cádfcgc ngưcoaiơuaapi cũysfhng cóypjb sạfwkzch sẽufcl mấdelfy đejseânhalu.” Ta giậuaapt giậuaapt tay muốpbnin chỉisdv Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc nhưcoaing đejseqvtgng tádfcgc lại bịfsqd mộqvtgt têjsrrn Chưcoaiwrnqng môgilcn khóypjba lạfwkzi, ta liếblxcc hắkmnwn mộqvtgt cádfcgi, “Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn, ma làejse kẻgxup ádfcgc, tạfwkzi sao ngưcoaiơuaapi lạfwkzi khôgilcng giếblxct ảvkkg trưcoaihsiuc đejsevtcdkcmbn đejsee? Thểvtcd hiệndign thanh danh Kim Tiêjsrrn chíqvtggilcng vôgilccoai củcoaia ngưcoaiơuaapi.”


“Ngưcoaiơuaapi! Tiệndign nhânhaln!” Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc nghe vậuaapy, khôgilcng đejsevtcd ýhvma đejseếblxcn việndigc Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn đejseang ngăkcmbn cảvkkgn, cầazvfm hùwrnqng kiếblxcm còvripn sóypjbt lạfwkzi lao tơuaaṕi chôgilc̃ ta, miệndigng gàejseo thébsibt căkcmbm thù.

Ta giưcoaiơuaapng mắkmnwt lạfwkznh lùng nhìvvdhn ảvkkgcoaihsiuc vàejseo phádfcgp trậuaapn, nhấdelft thờypjbi nhếblxcch khóypjbe miệndigng cưcoaiypjbi mộqvtgt tiếblxcng: “Ngoan lắkmnwm.”

Ma khíqvtg lậuaapp tứsqllc nổcnhti lêjsrrn quanh thânhaln ta, bốpbnin têjsrrn Chưcoaiơuaap̉ng môgilcn tiêjsrrn môgilcn dùwrnqng hếblxct toàejsen lựsswyc nắkmnwm lấdelfy khóypjba xíqvtgch nhưcoai thểvtcd muốpbnin phanh thânhaly ta ra. Cho dùwrnqgilcm nay ta cóypjbnhalm vàejseo tìvvdhnh cảvkkgnh chậuaapt vậuaapt nhưcoai thếblxcejseo đejsei nữzsnxa, bọejsen chúxpisng cũysfhng đejseuouang mong làejsem gìvvdh đejseưcoaiqwqpc ta.

Bởwrnqi vìvvdh ta chíqvtgnh làejse đejseếblxcn đejsevtcd liềlncbu mạfwkzng còvripn bọejsen chúxpisng thìvvdh khôgilcng dádfcgm liềlncbu cádfcgi mạfwkzng màejse đejsedelfu vơuaaṕi ta.

Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc đejseádfcgnh tớhsiui, mũysfhi kiếblxcm củcoaia ảvkkg vừuouaa đejseânhalm vàejseo tim ta, ma khíqvtg quanh thânhaln ta liềlncbn ngưcoaing tụjsrr thàejsenh nhữzsnxng sợqwqpi dânhaly màejse đejseádfcgnh ra làejsem gãsswyy kiếblxcm trêjsrrn tay ảvkkg, đejserlwpng thờypjbi nắkmnwm lấdelfy cổcnhtvkkgejsebsibo đejseếblxcn che trưcoaihsiuc ta. Ma khíqvtg chuyểvtcdn đejseqvtgng trêjsrrn cổcnhtejse trêjsrrn ngưcoaiypjbi ảvkkg, lúc nào cũng cóypjb thểvtcdypjba thàejsenh lưcoainhali dao sắkmnwc bébsibn màejse cắkmnwt ảvkkg thàejsenh từuouang đejseoạfwkzn.

“Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn.” Ta gọejsei hắkmnwn mộqvtgt tiếblxcng, liềlncbn đejseiềlncbu khiểvtcdn ma khíqvtg vạfwkzch mộqvtgt đejseưcoaiypjbng ởwrnq trêjsrrn cổcnht Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc: “Ta biếblxct ngưcoaiơuaapi muốpbnin làejsem gìvvdh. Ngủcoai say mớhsiui tỉisdvnh nêjsrrn nộqvtgi tứsqllc còvripn chưcoaia đejsecoai“. Ta cưcoaiypjbi: “Ngưcoaiơuaapi đejsefsqdnh giữzsnx sứsqllc, dùwrnqng mấdelfy cádfcgi khóypjba nàejsey làejsem hao tổcnhtn năkcmbng lưcoaiqwqpng củcoaia ta, thừuouaa dịfsqdp ta suy yếblxcu liềlncbn đejseqvtgng thủcoai giếblxct ta lầazvfn nữzsnxa. Cóypjb đejseúxpisng khôgilcng?”

Ta dùwrnqng ma khíqvtg khôgilcng ngừuouang làejsem Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc bịfsqd thưcoaiơuaapng, lầazvfn nàejseo cũysfhng đejsecnhti đejseưcoaiqwqpc nhữzsnxng lờypjbi mắkmnwng đejseqvtgc ádfcgc củcoaia ảvkkg. Đfwkzádfcgm tiêjsrrn môgilcn đejsefwkzo chưcoaiwrnqng phíqvtga ngoàejsei mưcoaiypjbi phầazvfn lửnzvga giậuaapn khôgilcng ngừuouang muốpbnin ta dừuouang tay lạfwkzi. Ta chỉisdv nhìvvdhn Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn: “Ta khôgilcng cóypjb nhiềlncbu tinh lựsswyc đejsevtcdsswyng phíqvtg trêjsrrn ngưcoaiypjbi kẻgxup khádfcgc nhưcoai vậuaapy. Ngưcoaiơuaapi bảvkkgo bọejsen chúxpisng thu khóypjba, dẹqvtgp phádfcgp trậuaapn sau đejseóypjb lặbsibng lẽufclejsexpist đejsei. Ta muốpbnin giếblxct ngưcoaiơuaapi, ngưcoaiơuaapi muốpbnin giếblxct ta. Chuyệndign củcoaia ta vàejse ngưcoaiơuaapi khôgilcng đejseưcoaiqwqpc phébsibp cóypjb kẻgxup khádfcgc tham dựsswy. Nếblxcu khôgilcng...”

Ta cắkmnwt mộqvtgt đejseưcoaiypjbng trêjsrrn cằdqadm Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc: “Ta sẽufcl giúxpisp ngưcoaiơuaapi giêjsrŕt phu nhânhaln đejseãsswy nhậuaapp ma nàejsey đejsei. Ngưcoaiơuaapi thấdelfy thếblxcejseo?” Ta hỏxecmi: “Ngưcoaiypjbi tu tiêjsrrn cádfcgc ngưcoaiơuaapi cóypjb bao giờypjbvripvrip việndigc tim củcoaia kẻgxup nhậuaapp ma cóypjbejseu gìvvdh hay khôgilcng? Cóypjb muốpbnin ta moi tim ảvkkg ra cho cádfcgc ngưcoaiơuaapi xem thửnzvg?”

Ma khíqvtg ngưcoaing tụjsrr thàejsenh sợqwqpi dânhaly chậuaapm rãsswyi đejseânhalm vàejseo tim Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc.

Liễqvtgu tôgilc Nhưcoaiqwqpc la lớhsiun: “Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru! Ngưcoaiơuaapi muốpbnin giếblxct cứsqll giếblxct, ta đejseãsswycoaìng chếblxct! Ta khôgilcng sợqwqp ngưcoaiơuaapi! Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru, ta khôgilcng sợqwqp ngưcoaiơuaapi!”

“A...” Ta nhẹqvtg nhàejseng cưcoaiypjbi mộqvtgt tiếblxcng, vẻgxup mặbsibt dịu dàng ấdelfm ádfcgp. “Ta cựsswyc kìvvdh thíqvtgch bộqvtg dạfwkzng đejseếblxcn chếblxct vẫdelfn kiêjsrrn cưcoaiypjbng nàejsey củcoaia cádfcgc ngưcoaiơuaapi.”Dânhaly thừuouang đejseânhalm vàejseo ngưcoaiypjbi ảvkkg, mádfcgu tưcoaiơuaapi bắkmnwn ra, Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc thàejse chếblxct cũysfhng cắkmnwn chặbsibt răkcmbng khôgilcng kêjsrru mộqvtgt tiếblxcng. Ta muốpbnin ảvkkg phảvkkgi kêjsrru lêjsrrn vìvvdh thểvtcd ta đejsevtcd cho ma khíqvtg vờypjbn nhẹqvtg nhưcoaiuaapi trêjsrrn mặbsibt ảvkkg: “Hay làejse ngưcoaiơuaapi muốpbnin ta lộqvtgt da ngưcoaiơuaapi ra trưcoaihsiuc?” Nhữzsnxng lờypjbi nàejsey rõxpcsejseng đejseânhalm trúxpisng nộqvtgi tânhalm củcoaia ảvkkg, ảvkkg liềlncbn kêjsrru lêjsrrn đejseau đejsehsiun. Cuốpbnii cùwrnqng Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn cũysfhng mởwrnq miệndigng: “Dừuouang tay. Thảvkkgejseng ấdelfy ra. Ta thu lạfwkzi trậuaapn phádfcgp.”

Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn, ngưcoaiơuaapi quảvkkg nhiêjsrrn khôgilcng khiêjsrŕn ta thấdelft vọejseng, bộqvtg dạfwkzng ngụjsrry quânhaln tửnzvg đejseóypjb vẫdelfn duy trìvvdh rấdelft tốpbnit.

“Khóypjba!” Ta lạfwkznh giọng. Ốalrong khóypjba màejseu vàejseng kim vânhaly khốpbnin tứsqll chi ta lậuaapp tứsqllc đejseưcoaiqwqpc thu vềlncb, đejseádfcgm tiêjsrrn môgilcn đejsefwkzo chưcoaiwrnqng phẫdelfn hậuaapn nhìvvdhn ta chằdqadm chằdqadm. Ta bưcoaihsiuc từuouang bưcoaihsiuc mộqvtgt ra bêjsrrn ngoàejsei trậuaapn phádfcgp.

Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc cảvkkgm đejseqvtgng đejseếblxcn lệndiguaapi đejseazvfy mặbsibt: “Minh Hiêjsrrn...”

vvdha phádfcgp trậuaapn ngàejsey càejseng gầazvfn, ta chăkcmbm chúxpis nhìvvdhn thẳggfdng vào Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn, cuốpbnii cùwrnqng, ta từuouang bưcoaihsiuc từuouang bưcoaihsiuc rờypjbi khỏxecmi phádfcgp trậuaapn.

“Quânhaln tửnzvg nhấdelft ngôgilcn.” Ta nóypjbi, đejserlwpng thờypjbi đejseiềlncbu khiểvtcdn ma khíqvtgbsibm Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc ra ngoàejsei.

wrnqng vớhsiui cádfcgi quăkcmbng Liễqvtgu Tôgilc Nhưcoaiqwqpc trong nhádfcgy mắkmnwt đejseóypjb, thânhaln ảvkkgnh Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn bỗzuaing chốpbnic di đejseqvtgng, ádfcgnh sáng trong mắkmnwt ta ngưcoaing đejseejseng, nhádfcgy mắkmnwt cùwrnqng hắkmnwn đejseádfcgnh hai chiêjsrru. Ta cũysfhng khôgilcng ngờypjbejseo lúxpisc nàejsey, bốpbnin têjsrrn chưcoaiwrnqng môgilcn thốpbnii tha kia lạfwkzi phóypjbng khóypjba xíqvtgch ra, lầazvfn nàejsey đejseádfcgm khóypjba xíqvtgch ấdelfy hợqwqpp lạfwkzi thàejsenh mộqvtgt quấdelfn lấdelfy eo củcoaia ta, cứsqllng rắkmnwng kébsibo ta vàejseo trong phádfcgp trậuaapn.

Ta lăkcmbn mộqvtgt vòvripng ởwrnq giữzsnxa phádfcgp trậuaapn, quỳnzvg mộqvtgt chânhaln trêjsrrn đejsedelft chốpbning đejsenhal thânhaln thểvtcd, khôgilcng nhịfsqdn đejseưcoaiqwqpc cưcoaiypjbi mỉisdva: “Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn, lúxpisc trưcoaihsiuc ngưcoaiơuaapi muốpbnin giếblxct ta, ta vốpbnin sinh ra là ma cho nêjsrrn sẽ vôgilcwrnqng tàejse cựsswyc kìvvdh ádfcgc, ta đejseãsswy từuouang chịu oan ưcoaíc, nhưcoaing bânhaly giờypjbysfhng rânhaĺt thưcoai thái.” Ta theo dõxpcsi hắkmnwn, khóypjbe miệndigng còvripn mang theo ýhvmacoaiypjbi, “Nếblxcu chíqvtgnh đejsefwkzo trong thiêjsrrn hạfwkz đejselncbu có bộqvtg dạfwkzng nhưcoaidfcgc ngưcoaiơuaapi, vậuaapy ta làejsem ma cũysfhng chẳggfdng ngạfwkzi gìvvdh.”

“Ngưcoaiơuaapi nóypjbi chíqvtg phảvkkgi, nếblxcu ngưcoaiơuaapi làejse chính đejsefwkzo, ta nhấdelft đejsefsqdnh sẽ đejsepbnii đejsefsqdch vơuaaṕi cảvkkg chính đejsefwkzo.”

Tiếblxcng nóypjbi vừuouaa dứsqllt, ma khíqvtg quanh thânhaln ta mãsswynh liệndigt bắkmnwn ra. Nếblxcu khôgilcng thoádfcgt đejseưcoaiqwqpc nhữzsnxng thứsqll chưcoaihsiung ngạfwkzi nàejsey, vânhaḷy ta sẽ phá hủy toàejsen bộqvtg. Trậuaapn chiếblxcn nàejsey củcoaia ta vàejse Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn kẻgxupejseo cũysfhng đejseuouang mong ngăkcmbn cảvkkgn!

Ta cắkmnwt đejsesqllt ngóypjbn cádfcgi, vẽufcl ra mộqvtgt tàejse trậuaapn ởwrnq giữzsnxa kim quang phádfcgp trậuaapn, máu chảy xuôgilćng, ma khíqvtg hoàejsenh hàejsenh, trựsswyc tiếblxcp ngưcoaing kếblxct thàejsenh mộqvtgt con hắkmnwc long cựsswyc lớhsiun từuoua phádfcgp trong trậuaapn, hoành hành trêjsrrn măkcmḅt đejseânhaĺt, đejseảo qua phádfcgp trậuaapn trựsswyc tiếblxcp giao đejsedelfu cùwrnqng bốpbnin têjsrrn đejsefwkzo sĩblxc.

Ta phádfcg vỡnhal xiêjsrr̀ng xích trêjsrrn eo, trong tay ngưcoaing tụ kiếblxcm lầazvfn nữzsnxa, kiêjsrrn quyếblxct liềlncbu mạfwkzng xôgilcng đejseếblxcn màejse chébsibm Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn. Ma khíqvtg đejsejsrrng kim quang, năkcmbng lưcoaiqwqpng xuấdelft ra chấdelfn đejseqvtgng phânhaln nửnzvga Minh Phưcoaiqwqpng đejseiệndign.

Kiếblxcm quang tiếblxcp xúxpisc trong nhádfcgy mắkmnwt, Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn mởwrnq miệndigng: “Ta từuouang cho làejseypjb thểvtcd dạfwkzy ngưcoaiơuaapi hưcoaihsiung thiệndign.” Đfwkzazvfu ta trong thoádfcgng chốpbnic xuấdelft hiệndign cảvkkgnh hắkmnwn trọejseng thưcoaiơuaapng ơuaap̉ khe suốpbnii, nói từuouang cânhalu từuouang chữzsnx cho ta biếblxct, con ngưcoaiypjbi sinh ra vốpbnin khôgilcng thểvtcd tựsswy quyếblxct đejsefsqdnh đejseưcoaiqwqpc thânhaln phậuaapn củcoaia mìvvdhnh. “Nhưcoaing ngưcoaiơuaapi tậuaapt xấdelfu khôgilcng đejsecnhti, lạfwkzi còvripn cứsqllu con củcoaia Ma vưcoaiơuaapng, thàejsenh lậuaapp Vạfwkzn Lụjsrrc Môgilcn“.

“Ôaljǹ. Đfwkzúxpisng vậuaapy.” Ta khinh thưcoaiypjbng nhìvvdhn hắkmnwn, “Ta xấdelfu xa thếblxc đejsedelfy. Ngưcoaiơuaapi cóypjb bấdelft mãsswyn gìvvdh sao?”

Tiêjsrrn ấdelfn trong tay hắkmnwn đejseqvtgt nhiêjsrrn sang chóypjbi. Đfwkzúxpisng lúxpisc nàejsey, Ma long cùwrnqng bốpbnin têjsrrn chưcoaiwrnqng môgilcn phíqvtga dưcoaihsiui đejseang giao chiếblxcn cũysfhng kiệndigt sứsqllc màejse tan biếblxcn, nộqvtgi tứsqllc của ta trốpbning rỗzuaing, ma kiếblxcm trong tay nhấdelft thờypjbi mấdelft đejsei liềlncbn bịfsqd hắkmnwn đejseádfcgnh trúxpisng mộqvtgt chưcoaiwrnqng vào lồrlwpng ngựsswyc, trựsswyc tiếblxcp rơuaapi từuoua trêjsrrn khôgilcng trung xuốpbning đejseuaapp mạfwkznh vàejseo tảvkkgng đejseádfcg lớhsiun.Ta chốpbning ngưcoaiypjbi vào phầazvfn lõxpcsm củcoaia tảvkkgng đejseádfcg đejsesqllng dậuaapy, quêjsrṛt mádfcgu trêjsrrn khóypjbe miệndigng, cưcoaiypjbi lạfwkznh: “Ngưcoaiơuaapi cứsqllu ngưcoaiypjbi chíqvtgnh làejse thiệndign, ta cứsqllu ngưcoaiypjbi lạfwkzi làejse ádfcgc? Ngưcoaiơuaapi thàejsenh lậuaapp môgilcn phádfcgi thìvvdhejse đejseúxpisng, ta lậuaapp phádfcgi riêjsrrng thìvvdhejse sai? Tíqvtgn ngưcoainhalng củcoaia ngưcoaiơuaapi thìvvdh gọejsei làejse giưcoaĩ vưcoaĩng, còvripn tíqvtgn ngưcoainhalng củcoaia ta thìvvdh gọejsei làejseqvtgnh xấdelfu khôgilcng đejsecnhti. Đfwkzfwkzo lýhvma ơuaap̉ đejseânhalu ra?” Ta cùwrnqng hắkmnwn tranh luậuaapn, sẵvatcn tiêjsrṛn tranh thủcoai thờypjbi cơuaap đejseiềlncbu chỉisdvnh khíqvtg tứsqllc.

Khuôgilcn mặbsibt Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn ngưcoaing trọng: “Ngưcoaiơuaapi cóypjb biếblxct vìvvdh sao ngưcoaiơuaapi sinh ra đejseãsswyejse ma khôgilcng?”

Ta khôgilcng hiểvtcdu vìvvdh sao hắkmnwn lạfwkzi chọejsen lúxpisc nàejsey màejse đejsebsibt ra cádfcgi vấdelfn đejselncb nhưcoai thếblxc. Cơuaap bảvkkgn làejse vấdelfn đejselncbejsey cũysfhng chảvkkgjsrr̀ quan trọejseng gì đejsepbnii vớhsiui ta, song ta cũysfhng vui vẻgxup đejsevtcd cho hắkmnwn làejsem mấdelft thờypjbi gian, đejsefsqdch nhânhaln chếblxct bởwrnqi nóypjbi nhiềlncbu, ta tĩblxcnh tânhalm màejse trịfsqd thưcoaiơuaapng.

“Ngưcoaiơuaapi vốpbnin sốpbning ởwrnquaapi bịfsqd Ma vưcoaiơuaapng phong ấdelfn. Hàejseng ngàejsen năkcmbm trưcoaihsiuc, Ma vưcoaiơuaapng biếblxct mìvvdhnh sứsqllc đejseãsswy tậuaapn, khôgilcng trádfcgnh khỏxecmi việndigc khóypjb giữzsnx đejseưcoaiqwqpc huyếblxct mạfwkzch nêjsrrn liềlncbn phong ấdelfn di tửnzvgwrnq phíqvtga trong rặbsibng núxpisi. Đfwkzvtcd bảvkkgo hộqvtg di tửnzvg, Ma vưcoaiơuaapng đejseãsswy hạfwkz phong ấdelfn xuốpbning trânhaḷn pháp. Từuoua đejseóypjb, toàejsen bộqvtgxpisi non thôgilcn dânhaln xung quanh đejselncbu bịfsqd ma khíqvtgnhaly nhiễqvtgm. Trẻgxup con vừuouaa sinh ra đejseãsswyejse ma. Bọejsen họejse khôgilcng thểvtcd ra ngoàejsei, ngưcoaiơuaap̀i ngoài cũysfhng khôgilcng thểvtcd tiếblxcn vàejseo. Ma vưcoaiơuaapng vìvvdh muốpbnin bảvkkgo hộqvtg di tửnzvg củcoaia mìvvdhnh màejse đejseãsswy nguyềlncbn rủcoaia toàejsen bộqvtguaapi đejseóypjb, làejsem cho thôgilcn dânhaln nơuaapi đejseóypjb đejseypjbi đejseypjbi kiếblxcp kiếblxcp bảvkkgo hộqvtg cho hậuaapu nhânhaln củcoaia hắkmnwn.” Ta lẳggfdng lặbsibng nhìvvdhn Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn, nghe hắkmnwn nóypjbi, “Nơuaapi đejseóypjb chíqvtgnh làejse cốpbnicoaiơuaapng củcoaia ngưcoaiơuaapi.”

“Trăkcmbm năkcmbm trưcoaihsiuc, ta đejseãsswy biếblxct đejseếblxcn sựsswy tồrlwpn tạfwkzi củcoaia loạfwkzi phong ấdelfn nàejsey. Vìvvdh muốpbnin trừuoua khửnzvg di tửnzvg củcoaia Ma vưcoaiơuaapng nêjsrrn ta mộqvtgt mìvvdhnh tiêjsrŕn đejseêjsrŕn đejsevtcd phádfcg vỡnhal phong ấdelfn. Nàejseo ngờypjb lạfwkzi bịfsqd phong ấdelfn đejseádfcgnh trọejseng thưcoaiơuaapng, rơuaapi xuốpbning vádfcgch đejseádfcg. Vìvvdh ngưcoaiơuaapi cứsqllu ta nêjsrrn ta cho làejseypjb thểvtcd khiếblxcn cho ngưcoaiơuaapi mộqvtgt lòvripng hưcoaihsiung thiệndign. Nàejseo ngờypjb khi rờypjbi núxpisi, việndigc đejseazvfu tiêjsrrn ngưcoaiơuaapi làejsem chíqvtgnh làejse cứsqllu hắkmnwn.” Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn nóypjbi.

“Ta bịfsqd phong ấdelfn củcoaia Ma vưcoaiơuaapng gânhaly thưcoaiơuaapng tíqvtgch, nhiềlncbu năkcmbm khôgilcng thêjsrr̉ khỏxecmi hẳggfdn. Ta tra đejseưcoaiqwqpc tung tíqvtgch di tửnzvg của Ma vưcoaiơuaapng, liềlncbn triệndigu tậuaapp Thậuaapp đejsefwkzi tiêjsrrn môgilcn cùwrnqng hợqwqpp lựsswyc diệndigt trừuoua mầazvfm họejsea. Nhưcoaing ngưcoaiơuaapi vìvvdh cứsqllu mầazvfm họejsea nàejsey màejsewrnqng thủcoai đejseoạfwkzn tàejsen nhẫdelfn đejsevkkg thưcoaiơuaapng mấdelfy trăkcmbm ngưcoaiypjbi của Tiêjsrrn môgilcn, sau đejseóypjb lạfwkzi thàejsenh lậuaapp Vạfwkzn Lụjsrrc Môgilcn, tàejsen sádfcgt nhânhaln sĩblxc Tiêjsrrn môgilcn. Cuốpbnii cùwrnqng lạfwkzi vìvvdhjsrrn Lệndig Trầazvfn Lan nàejsey màejsenhalm vàejseo tìvvdhnh cảvkkgnh nhưcoaigilcm nay... Đfwkzânhaly chíqvtgnh làejse thiêjsrrn tíqvtgnh củcoaia ngưcoaiơuaapi.”

À, thìvvdh ra đejseânhaly làejse thânhaln thếblxc củcoaia ta.

Nhưcoaing vậuaapy thìvvdh sao?

Trưcoaihsiuc ta, nhiềlncbu thếblxc hệndig chíqvtgnh làejsevvdh bảvkkgo vêjsrṛ Mặbsibc Thanh màejse đejseưcoaiqwqpc sinh ra. Nhưcoaing bọejsen họejseysfhng chưcoaia từuouang thấdelfy đejseưcoaiqwqpc cádfcgi ngưcoaiypjbi màejsevvdhnh cầazvfn bảvkkgo vêjsrṛ. Ngưcoaiqwqpc lạfwkzi làejse ta, vừuouaa xuôgilćng núi ngoàejsei ýhvma muốpbnin màejse đejsei bảvkkgo vêjsrṛ hắkmnwn.

Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn quy kếblxct việndigc nàejsey làejse do thiêjsrrn tíqvtgnh của ta.

Khôgilcng hềlncb sai. Ta cảvkkgm thấdelfy cựsswyc kìvvdh đejseúxpisng. Đfwkzânhaly chíqvtgnh làejse ýhvma trơuaap̀i. Ý trơuaap̀i muôgilćn ta cứsqllu Mặbsibc Thanh, đejsevtcd cho ta bảvkkgo vêjsrṛ hắkmnwn, gắkmnwn bóypjbuaaṕi hăkcmb́n đejseếblxcn ngàejsey hôgilcm nay.

Vềlncb phầazvfn thiêjsrrn tíqvtgnh củcoaia ta. Rấdelft đejseơuaapn giảvkkgn. Chỉisdvypjbdfcgm chữzsnx - cóypjb thùwrnqdfcgo thùwrnq, cóypjbdfcgn bádfcgo oádfcgn.

Ta muốpbnin ngưcoaiơuaapi chếblxct, ngưcoaiơuaapi đejseuouang mong sốpbning sóypjbt.

Trưcoaiypjbng kiếblxcm trong tay Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn bôgilc̃ng nhiêjsrrn đejseưcoaiqwqpc tuôgilćt ra khỏxecmi vỏxecm - Thiêjsrrn Phádfcgp Phưcoaiqwqpng Minh Kiếblxcm lộqvtg diệndign, kim quang của phưcoaiqwqpng vũysfh đejsepbnit chádfcgy mắkmnwt ngưcoaiypjbi. Thầazvfn kiếblxcm chébsibm xuốpbning, trừuoua sạfwkzch yêjsrru ma, québsibt sạfwkzch tàejse khíqvtg. Hắkmnwn đejsesqllng trêjsrrn lậuaapp trưcoaiypjbng củcoaia mìvvdhnh thấdelft vọejseng mắkmnwng ta: “Đfwkzãsswyejse ma, cuốpbnii cùwrnqng cũysfhng làejse ma.”Hắkmnwn phi thânhaln lêjsrrn cao, Phưcoaiqwqpng Minh Kiếblxcm phádfcgt ra ânhalm thanh chấdelfn đejseqvtgng trờypjbi đejsedelft. Ta vộqvtgi đejseưcoaia kiếblxcm lêjsrrn đejsenhal, ma kiếblxcm trưcoaihsiuc ngựsswyc lậuaapp tứsqllc bịfsqd hắkmnwn chébsibm thàejsenh ma khíqvtgejse tan đejsei. Ta hành thuậuaapt, nhádfcgy mắkmnwt liềlncbn nhảvkkgy lêjsrrn đejseisdvnh Minh Phưcoaiqwqpng đejseiệndign. Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn đejsegilc̉i theo sádfcgt, khôgilcng cho ta cóypjb thờypjbi gian nghỉisdv ngơuaapi. Ta khóypjb khăkcmbn lắkmnwm mớhsiui chốpbning chọejsei đejseưcoaiqwqpc mộqvtgt chiêjsrru củcoaia hắkmnwn nhưcoaing lạfwkzi khôgilcng đejsenhal đejseưcoaiqwqpc mộqvtgt chưcoaiwrnqng củcoaia hắkmnwn.

Ta bịfsqd mộqvtgt chưcoaiwrnqng nàejsey đejseádfcgnh bay ra xa mấdelfy trưcoaiqwqpng, khóypjb khăkcmbn lắkmnwm mớhsiui ngừuouang lạfwkzi đejseưcoaiqwqpc ởwrnq con suốpbnii trưcoaihsiuc đejseiệndign.

Ta ho khan mộqvtgt tiếblxcng, mádfcgu tanh lậuaapp tứsqllc phun ra khỏi miệndigng.

Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn khôgilcng đejseuổcnhti tớhsiui. Hắkmnwn đejsesqllng trêjsrrn đejseisdvnh đejseiệndign xa xa, miệndigng khẽufcl buôgilcng ra hai từuoua: “Phụjsrrc Ma.”

Chôgilc̃ vừuouaa mớhsiui bịfsqd Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn đejseádfcgnh trúxpisng, nhấdelft thờypjbi truyềlncbn tơuaaṕi đejseau đejseơuaaṕn khó chịu, đejseânhalm thẳggfdng đejseếblxcn tim làejsem ta vôgilc lựsswyc.

Hỏxecmng bébsibt...

Hẳggfdn làejse trúxpisng Phụjsrrc Ma ấdelfn củcoaia hắkmnwn.

vripn nàejsey sẽufcl khôgilcng ngừuouang phádfcgdfcgt ma khíqvtgqvtgch tụjsrr trong cơuaap thểvtcd ta, nếblxcu khôgilcng cóypjb lựsswyc mạfwkznh hơuaapn côgilcng phádfcg, ấdelfn sẽufclsswyi ởwrnq trong cơuaap thểvtcd ta khiếblxcn cho ta vĩblxcnh viễqvtgn khôgilcng thểvtcdejseo sửnzvg dụjsrrng ma khíqvtg đejseưcoaiqwqpc nữzsnxa.

Đfwkzpbnii vớhsiui ta trưcoaihsiuc kia màejseypjbi, cậuaapy mạfwkznh côgilcng phádfcgysfhng khôgilcng sao, nhưcoaing bânhaly giờypjb khôgilcng đejseưcoaiqwqpc, ta khôgilcng đejsecoai sứsqllc cũysfhng khôgilcng cóypjb thờypjbi gian...

Ta cắkmnwn răkcmbng chịfsqdu đejseau, vừuouaa ngẩphhgng đejseazvfu liềlncbn thấdelfy thânhaln ảvkkgnh vàejseng kim bay thoádfcgng qua tớhsiui trưcoaihsiuc mặbsibt, Phưcoaiqwqpng Minh kiếblxcm cùwrnqng giọejseng nóypjbi ânhalm lãsswynh củcoaia hắkmnwn thẳggfdng hưcoaihsiung đejseânhalm vàejseo tim ta: “Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru. Đfwkzvtcd ta xem lầazvfn nàejsey còvripn ai cóypjb thểvtcd đejseếblxcn bảvkkgo vệndig ngưcoaiơuaapi?”

Khôgilcng cóypjb, từuoua khi ôgilcng ngoạfwkzi bấdelft ngờypjb qua đejseypjbi, thìvvdhblxcnh viễqvtgn chỉisdvvripn cóypjb mộqvtgt ngưcoaiypjbi...

“Cóypjb ta.”

Gióypjbjsrrn tai lay đejseqvtgng, bóypjbng đejseen lưcoaiơuaaṕt thoádfcgng qua bêjsrrn ngưcoaiypjbi.

Ta ngẩphhgng đejseazvfu, mộqvtgt chiếblxcc ádfcgo bàejseo đejseen đejseang chắkmnwn trưcoaihsiuc mặbsibt ta, gióypjb nhẹqvtgejsem tay ádfcgo hắkmnwn phớhsiut qua mặbsibt ta, mũi kiếblxcm củcoaia Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn dừuouang cádfcgch tim ta mộqvtgt tấdelfc, tay Mặbsibc Thanh hờypjb hữzsnxng nắkmnwm cổcnht Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn, khinh thưcoaiypjbng nóypjbi:

“Cóypjb ta tớhsiui bảvkkgo vệndig Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru.”

nhaln đejsefwkzm phong khinh, tựsswya nhưcoai từuouauaapi xa xôgilci màejse tớhsiui, lạfwkzi nhưcoai hồrlwpng thủcoaiy cuộqvtgn tràejseo ra tựsswy đejseádfcgy lòvripng.

Thânhaln ảvkkgnh củcoaia hắkmnwn nhưcoai chốpbning cảvkkg bầazvfu trờypjbi bao la trêjsrrn đejseazvfu ta. Cưcoaíu lúc ta nguy hiểvtcdm, bảvkkgo vệndig ta lúxpisc gian nguy. Đfwkzếblxcn lúxpisc nàejsey ta khôgilcng thểvtcdejseo khôgilcng tin vàejseo sốpbni mệndignh.

Thìvvdh ra tấdelft cảvkkg đejselncbu làejse ý trơuaap̀i. Trêjsrrn đejseypjbi thậuaapt sựsswyvripn cóypjb mộqvtgt ngưcoaiypjbi cóypjb thểvtcd cứsqllu từuouaqvtgnh mạfwkzng cho đejseếblxcn tânhalm hồrlwpn ta.

Chớhsiup mắkmnwt mộqvtgt cádfcgi, gưcoaiơuaapng mặbsibt Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn phíqvtga dưcoaihsiui còvripn đejseang ngạfwkzc nhiêjsrrn, ma khíqvtg trong tay Mặbsibc Thanh lơuaaṕn mạfwkznh. Chỉisdv nghe “Bùwrnqm!” mộqvtgt tiếblxcng, dưcoaiypjbng nhưcoai muốpbnin nổcnht tung đejseazvfu củcoaia Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn. Ta ngưcoaing thầazvfn, chỉisdv chốpbnic ládfcgt sau, thânhaln ảvkkgnh của Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn lạfwkzi xuấdelft hiệndign trêjsrrn bậuaapc thang củcoaia Minh Phưcoaiqwqpng đejseiệndign, cádfcgch xa mưcoaiypjbi trưcoaiqwqpng.

ypjbng ngưcoaiypjbi trong tay Mặbsibc Thanh dầazvfn dầazvfn hóypjba thàejsenh mộqvtgt côgilc̃ kim quang rồrlwpi biếblxcn mấdelft.

Hắkmnwn ta lau mádfcgu trêjsrrn mặbsibt: “Ma vưcoaiơuaapng...” Khôgilcng đejsevtcd cho hắkmnwn kịfsqdp nóypjbi hếblxct cânhalu, Mặbsibc Thanh khôgilcng chúxpist đejsefwkzo lýhvmaejse phóypjbng nộqvtgi lựsswyc ra chấdelfn đejseqvtgng bốpbnin phíqvtga.

Ájsrrp lựsswyc cựsswyc lớhsiun từuoua trêjsrrn trờypjbi giádfcgng xuốpbning, đejseuaapp nádfcgt phầazvfn còvripn lạfwkzi củcoaia Minh Phưcoaiqwqpng đejseiệndign, phảvkkgng phấdelft nhưcoaiypjb tứsqllc giậuaapn ngậuaapp trờypjbi, ngoạfwkzi trừuoua ta vàejse hắkmnwn đejsesqllng chỗzuaiejsey còvripn lạfwkzi đejselncbu bịfsqd hủcoaiy diệndigt kểvtcd cảvkkg Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn.

coaít đejseá, vơuaap̃ núi.

Mộqvtgt trậuaapn long trờypjbi lởwrnq đejsedelft. Khôgilcng biếblxct Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn ơuaap̉ đejseânhalu, bốpbnin têjsrrn đejsefwkzo sĩblxcuaapi nàejseo, trong nhádfcgy mắkmnwt đejseãsswy khôgilcng còvripn quan trọejseng nữzsnxa, chỉisdvvripn cóypjb ta cùwrnqng hắkmnwn ởwrnq tạfwkzi chôgilc̃ nàejsey, an ổcnhtn mộqvtgt cádfcgch quỷjrmm dịfsqd.

Ta ôgilcm ngựsswyc, cảvkkgm giádfcgc tim đejseuaapp đejseau đejsehsiun nhưcoai muốpbnin xébsibdfcgch lồrlwpng ngựsswyc.

Bốpbnin phíqvtga hỗzuain loạfwkzn, hắkmnwn xoay ngưcoaiypjbi bưcoaihsiuc tớhsiui phíqvtga ta hai bưcoaihsiuc, sau đejseóypjb lạfwkzi chậuaapm rãsswyi từuoua tốpbnin ngồrlwpi xổcnhtm xuốpbning, đejseưcoaia bàejsen tay đejseãsswy nhuộqvtgm đejseazvfy mádfcgu củcoaia Lạfwkzc Minh Hiêjsrrn lêjsrrn nhưcoai muốpbnin chạfwkzm vàejseo mặbsibt ta nhưcoaing lạfwkzi sợqwqp mộqvtgt phádfcgt đejseádfcgnh tan ta đejsei nêjsrrn chỉisdvypjb ngóypjbn tay dừuouang trêjsrrn mặbsibt ta, nhưcoai chuồrlwpn chuồrlwpn lưcoaihsiut nưcoaihsiuc. Hắkmnwn dùwrnqypjbkcmbng lựsswyc hủcoaiy thiêjsrrn diệndigt đejsefsqda cũysfhng sẽufcl bởwrnqi vìvvdh sợqwqpejse trởwrnqjsrrn cẩphhgn thậuaapn.

Giờypjb phúxpist nàejsey trong mắkmnwt củcoaia hắkmnwn dưcoaiypjbng nhưcoaiejseng kinh tânhalm đejseqvtgng phádfcgch, sơuaapn băkcmbng đejsefsqda liệndigt.

“Lộqvtg Chiêjsrru Diêjsrru.”

“Ừaljn.” Ta nhìvvdhn thẳggfdng vàejseo mắkmnwt hắkmnwn, “Làejse ta.”

Thiêjsrrn đejsefsqda rộqvtgng lớhsiun, vũysfh trụjsrrjsrrnh môgilcng, giờypjb phúxpist nàejsey cũysfhng yêjsrrn tĩblxcnh khôgilcng tiếblxcng đejseqvtgng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.