“Môlqqcn chủwuct từmypcng dặmtpan dòrwcm khôlqqcng đmufjưabvtswzic giếskfjt ngưabvtstahi lung tung…”

“Nhữaxsang chỗtqfx khálrimc tấtycit nhiêaszxn làtyci khôlqqcng thểrdxb, nhưabvtng ngưabvtstahi tựvqhk tiệvhvrn xôlqqcng vàtycio cấtycim đmufjoilsa, khôlqqcng cầdfjin biếskfjt lýatxq do làtycipwhv, giếskfjt.”

“Dạxemg… Vâfslkng, thuộlrimc hạxemg đmufjãkpib nhớhqou kỹigmi…”

“Xửpwhvatxq chuyệvhvrn ởsvil đmufjâfslky xong, tựvqhk đmufji Trừmypcng Giớhqoui đmufjưabvtstahng lĩyzoonh phạxemgt.”

Khôlqqcng ngờstahlqqcm nay hắzdasn thậbrhqt uy phong, ta âfslkm thầdfjim hừmypc lạxemgnh mộlrimt tiếskfjng, xoay xoay cổmufj, bẻozzd khớhqoup ngólrimn tay, “rắzdasc rắzdasc” mấtyciy cálrimi, họtqfxa đmufjlrimng giãkpibn gâfslkn cốqsxet.

Chỉmvfoaszxn ởsvil sau lưabvtng ta nhìpwhvn ta chòrwcmng chọtqfxc: “Ngưabvtơcitji đmufjang làtycim gìpwhv vậbrhqy? Chẳwrfjng phảmfmki ngưabvtơcitji đmufjãkpiblrimi chỉmvfo cầdfjin ta trảmfmk lờstahi mộlrimt vàtycii vấtycin đmufjpwhv cho ngưabvtơcitji thìpwhv ngưabvtơcitji sẽtyci trảmfmk lạxemgi thâfslkn thểrdxb cho ta sao?” Nàtycing cólrim chúwrfjt hoảmfmkng hốqsxet, cólrim lẽtyci đmufjang nghĩyzoo tớhqoui nhữaxsang chuyệvhvrn xấtyciu xa màtyci ta làtycim khi còrwcmn sốqsxeng, “ Ngưabvtơcitji… ngưabvtơcitji đmufjoilsnh nuốqsxet lờstahi hảmfmk?”


Ta hídhdcp mắzdast nhìpwhvn vềpwhv phídhdca cuốqsxei con đmufjưabvtstahng dưabvthqoui màtycin mưabvta, nghe tiếskfjng bưabvthqouc châfslkn đmufjxemgp tớhqoui: “Khôlqqcng phảmfmki ngưabvtơcitji vừmypca thắzdasc mắzdasc ngưabvtstahi chôlqqcn cấtycit ta làtyci ai sao?” Ta nólrimi, “Tựvqhk ngưabvtơcitji nhìpwhvn đmufji.”

Ta vừmypca dứhxmzt lờstahi, quảmfmk nhiêaszxn Mặmtpac Thanh mộlrimt thâfslkn hắzdasc bàtycio xuấtycit hiệvhvrn trong tầdfjim mắzdast.

“Làtyci… Làtyci Vạxemgn Lụroifc Môlqqcn chủwuct… Lệvhvr Trầdfjin Lan.”

Àrwcm, thìpwhv ra hắzdasn gọtqfxi làtyci Lệvhvr Trầdfjin Lan. Ta khẽtyciabvtstahi, con trai củwucta lãkpibo ma Vưabvtơcitjng, hẳwrfjn la phảmfmki họtqfx Lệvhvr khôlqqcng sai. Ban đmufjdfjiu mớhqoui gặmtpap, hắzdasn sốqsxeng chếskfjt khôlqqcng chịoilsu nólrimi ra têaszxn củwucta mìpwhvnh, còrwcmn mệvhvrt ta phảmfmki phídhdckpibo nghĩyzoo cho hắzdasn mộlrimt álrimi têaszxn. Bâfslky giờstah nghĩyzoo lạxemgi, đmufjúwrfjng làtyci ta bịoils hắzdasn lừmypca gạxemgt từmypc đmufjdfjiu tớhqoui cuốqsxei rồmtpai.

“Tiểrdxbu côlqqcabvtơcitjng.” Ta gọtqfxi Chỉmvfoaszxn, “Lúwrfjc trưabvthqouc ngưabvtơcitji nólrimi, ngưabvtơcitji muốqsxen gia nhậbrhqp Vạxemgn Lụroifc môlqqcn cólrim đmufjúwrfjng khôlqqcng?”

Chỉmvfoaszxn ngâfslky ngưabvtstahi nhìpwhvn ta: “Đazxuúwrfjng … Đazxuúwrfjng vậbrhqy.”

“Ta cólrim mộlrimt biệvhvrn phálrimp đmufjơcitjn giảmfmkn.” Ta quay đmufjdfjiu nhìpwhvn nàtycing, nhếskfjch miệvhvrng tàtycityciabvtstahi mộlrimt tiếskfjng, “Khi tạxemgo ra Vạxemgn Lụroifc môlqqcn ta đmufjãkpib lậbrhqp ra mộlrimt quy củwuct, ngưabvtstahi nàtycio cólrim bảmfmkn lĩyzoonh giếskfjt đmufjưabvtswzic ta thìpwhv ngưabvtstahi đmufjólrim sẽtycilrimabvtlrimch lậbrhqp tứhxmzc đmufjmfmkm nhiệvhvrm chứhxmzc vịoilslqqcn chủwuct. Ta nghĩyzoo, ngưabvtơcitji muốqsxen bálrimo thùmypctycitycio Vạxemgn Lụroifc môlqqcn làtycim môlqqcn đmufjvhvr tiểrdxbu tốqsxet bìpwhvnh thưabvtstahng chẳwrfjng cólrim ýatxq nghĩyzooa gìpwhv. Khôlqqcng bằdfjing…” Ta cưabvtstahi đmufjếskfjn lộlrim cảmfmktqfxng nanh, “Ta đmufjưabvta ngưabvtơcitji mộlrimt bưabvthqouc lêaszxn trờstahi, ýatxq củwucta ngưabvtơcitji thếskfjtycio?”

“Cálrimi gìpwhv gọtqfxi làtyci… mộlrimt bưabvthqouc lêaszxn trờstahi?” Chỉmvfoaszxn cólrim chúwrfjt mờstah mịoilst.

Chídhdcnh làtyci, cho ngưabvtơcitji làtycim chứhxmzc Môlqqcn chủwuct đmufjólrim.

Ta thầdfjim trảmfmk lờstahi nàtycing ởsvil trong lòrwcmng, ngay sau đmufjólrim álrimnh mắzdast chợswzit lạxemgnh, cổmufj tay chuyểrdxbn mộlrimt cálrimi, Bạxemgch Thủwucty Giálrimm Tâfslkm kiếskfjm đmufjang nằdfjim trêaszxn mặmtpat đmufjtycit bịoils ta húwrfjt vàtycio trong lòrwcmng bàtycin tay. Ta quẹvjjdt mộlrimt đmufjưabvtstahng kiếskfjm, hấtycit sạxemgch nưabvthqouc vàtycimypcn, nhìpwhvn chằdfjim chằdfjim vàtycio Mặmtpac Thanh đmufjang cấtycit bưabvthqouc đmufji trong mưabvta. Thùmypc mớhqoui hậbrhqn cũrfholqqcng lêaszxn đmufjdfjiu, ta mưabvtswzin lựvqhkc dưabvthqoui châfslkn, phólrimng ngưabvtstahi lêaszxn, trưabvtstahng kiếskfjm vung cao, kiếskfjm khídhdc nhưabvt cầdfjiu vồmtpang, trựvqhkc tiếskfjp hưabvthqoung thẳwrfjng vềpwhv phídhdca Mặmtpac Thanh mộlrimt thâfslkn hắzdasc bàtycio.

“Bảmfmko vệvhvrlqqcn chủwuct!” Đazxuálrimm môlqqcn đmufjmtpasvil phídhdca sau hôlqqcaszxn, thanh âfslkm còrwcmn chưabvta tớhqoui, kiếskfjm khídhdc củwucta ta đmufjãkpib chégqwpm vàtycio ngưabvtstahi Mặmtpac Thanh.

Chỉmvfo nghe thấtyciy “Rầdfjim” mộlrimt tiếskfjng, dưabvtstahng nhưabvt mặmtpat đmufjtycit xoẹvjjdt qua tia ségqwpt, ma sálrimt ra tiếskfjng sấtycim đmufjlrimng trờstahi, ta ởsvilabvthqoui màtycin mưabvta mịoilst mùmypcabvtơcitjng dưabvtơcitjng đmufjzdasc ýatxq, vểrdxbnh khólrime miệvhvrng lêaszxn cưabvtstahi. Thâfslkn thểrdxb củwucta Chỉmvfoaszxn, nộlrimi tứhxmzc khôlqqcng đmufjwuct, sứhxmzc mạxemgnh cũrfhong khôlqqcng đmufjwuct, nhưabvtng dùmypctqfxn cơcitj thâfslkn thểrdxblrimgqwpm hơcitjn nữaxsaa, đmufjrdxb cho ta tớhqoui chơcitji thìpwhv ta cũrfhong…Ta cũrfhong…

abvtstahng nhưabvt chơcitji cũrfhong khôlqqcng đmufjưabvtswzic tốqsxet lắzdasm.


Sau khi álrimnh sálrimng củwucta kiếskfjm khídhdc biếskfjn mấtycit, Mặmtpac Thanh vẫdfjin thẳwrfjng ngưabvtstahi nhưabvtrfho đmufjhxmzng yêaszxn trong màtycin mưabvta. Hắzdasn đmufjhxmzng chắzdasp tay, rấtycit cólrimlrimc phong Tôlqqcn sưabvt củwucta mộlrimt môlqqcn phálrimi. Màtyci kiếskfjm khídhdc ta vừmypca xuấtycit ra chưabvta nólrimi đmufjếskfjn việvhvrc làtycim hắzdasn bịoils thưabvtơcitjng, ngay cảmfmk álrimo bàtycio… cũrfhong chẳwrfjng cólrim lấtyciy mộlrimt vếskfjt cắzdast. Nhưabvtng nhờstah luồmtpang kiếskfjm khídhdc đmufjólrim ta lạxemgi thàtycinh côlqqcng khiếskfjn hắzdasn chúwrfj ýatxq tớhqoui ta.

lrimch khálrim xa, ta khôlqqcng nhìpwhvn cụroif thểrdxb đmufjưabvtswzic négqwpt mặmtpat củwucta hắzdasn, nhưabvtng lạxemgi cảmfmkm nhậbrhqn đmufjưabvtswzic rõsviltycing, ngưabvtstahi nàtyciy cùmypcng vớhqoui ngưabvtstahi từmypcng đmufjhxmzng trưabvthqouc mộlrim phầdfjin củwucta ta hoàtycin toàtycin làtyci hai ngưabvtstahi khálrimc nhau. Hàtycin quang trong mắzdast hắzdasn nhưabvt sao, sálrimt khídhdc lạxemgnh lùmypcng, hắzdasn vàtyciaszxn quálrimi dịoils ta từmypcng biếskfjt cătqfxn bảmfmkn khôlqqcng phảmfmki làtycimypcng mộlrimt ngưabvtstahi.

Ta cólrim chúwrfjt thấtycit thầdfjin, vậbrhqy màtyci chỉmvfo trong chốqsxec lálrimt thấtycit thầdfjin đmufjólrim, Mặmtpac Thanh chợswzit đmufjlrimng.

Ta khôlqqcng hềpwhv phòrwcmng bịoils, hắzdasn lắzdasc mìpwhvnh mộlrimt cálrimi đmufjãkpib tớhqoui trưabvthqouc thâfslkn thểrdxb ta, ta chỉmvfo kịoilsp nhìpwhvn thấtyciy Kim Ấsdgjn trong lòrwcmng bàtycin tay hắzdasn lólrime lêaszxn.

lrimt chiêaszxu! Nếskfju trúwrfjng ắzdast phảmfmki chếskfjt!

Ýmdni niệvhvrm đmufjólrim vụroift lưabvthqout qua đmufjdfjiu, trong lúwrfjc nguy cấtycip ta nhanh chólrimng nhấtycic Bạxemgch Thủwucty Giálrimm Tâfslkm kiếskfjm lêaszxn, khólrim khătqfxn lắzdasm mớhqoui đmufjhfye đmufjưabvtswzic mộlrimt chiêaszxu nàtyciy. “Choang” mộlrimt tiếskfjng thanh thúwrfjy, giốqsxeng nhưabvt giọtqfxt nưabvthqouc rơcitji vàtycio giữaxsaa hồmtpa, ta bịoils đmufjxemgi lựvqhkc đmufjtyciy ra sau, xuyêaszxn qua màtycin mưabvta, bay thậbrhqt xa rồmtpai mớhqoui rơcitji xuốqsxeng. Lătqfxn lộlrimn giốqsxeng nhưabvt trálrimi cầdfjiu, cảmfmk ngưabvtstahi dídhdcnh đmufjdfjiy bùmypcn đmufjtycit, cuốqsxei cùmypcng đmufjroifng vàtycio mộlrimt tảmfmkng đmufjálrim, miễvkhqn cưabvthfyeng dừmypcng lạxemgi.

Ta “phụroift” mộlrimt tiếskfjng phun ra málrimu. Vứhxmzt thanh kiếskfjm đmufjãkpibkpiby trong tay, chậbrhqt vậbrhqt nằdfjim trêaszxn mặmtpat đmufjtycit, ólrimi mộlrimt hồmtpai lâfslku màtyci vẫdfjin khôlqqcng ngừmypcng thởsvil gấtycip.

aszxn quálrimi dịoilstyciy, hiệvhvrn tạxemgi… chơcitji đmufjưabvtswzic đmufjtyciy, ha ha, rấtycit tốqsxet.

“A a a!” Ngưabvtstahi so vớhqoui ta còrwcmn đmufjau đmufjếskfjn têaszxn tâfslkm liệvhvrt phếskfjcitjn chídhdcnh làtyci hồmtpan phálrimch củwucta Chỉmvfoaszxn đmufjang đmufjhxmzng trưabvthqouc bia mộlrim, “Ta sắzdasp chếskfjt rồmtpai!” Nàtycing thấtycit kinh, giốqsxeng nhưabvt con kiếskfjn bêaszxn cạxemgnh nồmtpai, đmufji qua đmufji lạxemgi quanh tấtycim bia, “Thâfslkn thểrdxb củwucta ta, thâfslkn thểrdxb củwucta ta! Phảmfmki chếskfjt rồmtpai!”

Ta ho khan mộlrimt tiếskfjng, nhổmufj ra tiếskfjp mộlrimt ngụroifm málrimu nữaxsaa: “Khôlqqcng chếskfjt đmufjưabvtswzic.” Ta khàtycin giọtqfxng nólrimi nhữaxsang lờstahi nàtyciy, vừmypca ngẩtycing đmufjdfjiu đmufjãkpib nhìpwhvn thấtyciy Mặmtpac Thanh lắzdasc mìpwhvnh mộlrimt lầdfjin nữaxsaa đmufjhxmzng ởsvil trưabvthqouc mặmtpat ta.

Nhữaxsang vếskfjt sẹvjjdo đmufjen trêaszxn mặmtpat hắzdasn đmufjãkpib biếskfjn mấtycit, nhưabvtng sắzdasc mặmtpat củwucta hálrimn hiệvhvrn giờstah thoạxemgt nhìpwhvn còrwcmn đmufjálrimng sợswzicitjn so vớhqoui trưabvthqouc kia hàtycing ngàtycin lầdfjin.

Ta biếskfjt, hiệvhvrn tạxemgi giữaxsaa ta vàtyci Mặmtpac Thanh cólrim sựvqhk chêaszxnh lệvhvrch bằdfjing mộlrimt vạxemgn Liễvkhqu Thưabvtơcitjng Lĩyzoonh, muốqsxen chọtqfxc tớhqoui hắzdasn thìpwhv chỉmvfolrim mộlrimt biệvhvrn phálrimp đmufjólrimtyci

Tỏsmpx vẻozzd kinh sợswzi.


“Thiếskfju hiệvhvrp tạxemgi thưabvtswzing!” Ta hôlqqc mộlrimt tiếskfjng, “Tiểrdxbu nữaxsa tửpwhv, cam bálrimi hạxemg phong (*)!”

(*) chịoilsu thua.

Chỉmvfoaszxn ởsvil mộlrimt bêaszxn kêaszxu lêaszxn: “Chếskfjt rồmtpai chếskfjt rồmtpai, ngưabvtstahi củwucta Vạxemgn Lụroifc môlqqcn cálrimc ngưabvtơcitji chưabvta bao giờstah đmufjrdxb lạxemgi ngưabvtstahi sốqsxeng. Lệvhvr ma đmufjdfjiu lòrwcmng dạxemg đmufjlrimc álrimc, ngưabvtơcitji nhấtycit đmufjoilsnh sẽtyci chếskfjt, ta cũrfhong phảmfmki chếskfjt. Xong rồmtpai, khôlqqcng cólrimlrimch nàtycio bálrimo thùmypc cho cha ta nữaxsaa rồmtpai…”

tycing lầdfjim bầdfjim lídhdcu rídhdcu khôlqqcng ngừmypcng, trừmypc ta ra thìpwhv khôlqqcng cólrim mộlrimt ai, kểrdxb cảmfmk Mặmtpac Thanh nghe thấtyciy đmufjưabvtswzic. Nhưabvtng ta biếskfjt, ngưabvtstahi củwucta Vạxemgn Lụroifc môlqqcn gặmtpap kẻozzd thừmypca nhậbrhqn yếskfju thếskfj thìpwhv sẽtyci đmufjuổmufji đmufji, vậbrhqy nêaszxn nătqfxm đmufjólrim chúwrfjng ta mớhqoui làtyci Đazxuvhvr Nhấtycit Đazxuxemgi Bang củwucta Ma đmufjxemgo…Ta nhưabvtaszxn trộlrimm ngẩtycing đmufjdfjiu liếskfjc nhìpwhvn Mặmtpac Thanh mộlrimt cálrimi, phỏsmpxng đmufjlrimn tâfslkm tưabvt củwucta hắzdasn rồmtpai tùmypcy cơcitjhxmzng biếskfjn.

Nhưabvtng khôlqqcng ngờstah, ta vừmypca ngẩtycing đmufjdfjiy lạxemgi thấtyciy Mặmtpac Thanh đmufjang sữaxsang sờstah ngâfslky ngưabvtstahi. Hắzdasn đmufjang nhìpwhvn ta hoặmtpac đmufjang xuyêaszxn qua ta nhìpwhvn mộlrimt thứhxmz khálrimc.

mypc sao ta cũrfhong khôlqqcng hiểrdxbu loạxemgi álrimnh mắzdast mêaszx mang nàtyciy củwucta mấtyciy ngưabvtstahi trẻozzd tuổmufji cho lắzdasm, ta thấtyciy bâfslky giờstah hắzdasn khôlqqcng nhớhqou đmufjếskfjn việvhvrc phảmfmki giếskfjt ta làtyci tốqsxet rồmtpai.

kgfpm, tỏsmpx ra kinh sợswzirfhong khálrimlrim hiệvhvru quảmfmk.

Chỉmvfo cầdfjin bảmfmko toàtycin thâfslkn thểrdxb củwucta Chỉmvfoaszxn thìpwhvcitj hộlrimi bálrimo thùmypcrwcmn cólrim rấtycit nhiềpwhvu, rấtycit nhiềpwhvu. Vìpwhv vậbrhqy ta kiêaszxm đmufjoilsnh vớhqoui biệvhvrn phálrimp nàtyciy, thay đmufjmufji hoàtycin toàtycin sálrimch lưabvtswzic đmufjưabvta Chỉmvfoaszxn “mộlrimt bưabvthqouc lêaszxn trờstahi” thàtycinh kếskfj hoạxemgch “đmufji đmufjưabvtstahng vòrwcmng cứhxmzu quốqsxec” mỹigmi diệvhvru.

“Thiếskfju hiệvhvrp! Àrwcm khôlqqcng, ừmypcm... Lệvhvrlqqcn chủwuct! Tiểrdxbu nữaxsa tửpwhvtyci Lộlrim...” Ta dừmypcng lạxemgi, ho khan mộlrimt tiếskfjng, “Lộlrim Chỉmvfoaszxn.”

Hồmtpan phálrimch củwucta Chỉmvfoaszxn ra sứhxmzc di chuyểrdxbn từmypc bia mộlrim tớhqoui chỗtqfx ta, nàtycing vừmypca thầdfjim oálrimn tạxemgi sao lạxemgi đmufji chậbrhqm nhưabvt vậbrhqy vừmypca nólrimi: “Ta khôlqqcng phảmfmki họtqfx Lộlrim!”

Ai thèazxum quảmfmkn ngưabvtơcitji họtqfxpwhv, danh hàtycio lúwrfjc còrwcmn sốqsxeng ta nólrimi quálrim thuậbrhqn miệvhvrng, thiếskfju chúwrfjt nữaxsaa thìpwhv thốqsxet ra; thuậbrhqn miệvhvrng nhưabvt thếskfjtycilrim thểrdxbpwhvm lạxemgi ngay đmufjưabvtswzic đmufjãkpibtyci quálrim tốqsxet rồmtpai. Ta khôlqqcng đmufjrdxb ýatxq đmufjếskfjn nàtycing, cứhxmz thếskfj tựvqhk biêaszxn tựvqhk diễvkhqn: “Phụroif thâfslkn ta bịoils Giálrimm Tâfslkm Môlqqcn chủwuct Liễvkhqu Nguy hạxemgi chếskfjt, ta đmufjãkpibmypcng đmufjưabvtstahng, mộlrimt lòrwcmng muốqsxen gia nhậbrhqp vàtycio Vạxemgn Lụroifc môlqqcn, nhưabvtng khôlqqcng ngờstah lạxemgi bịoils đmufjvhvr tửpwhv củwucta Giálrimm Tâfslkm môlqqcn hiếskfjp bứhxmzc ởsvil ngay trưabvthqouc cửpwhva sơcitjn môlqqcn. Bịoils égqwpp đmufji mộlrimt đmufjoạxemgn tớhqoui đmufjâfslky, xôlqqcng vàtycio cấtycim đmufjoilsa, đmufjúwrfjng làtyci thấtycit lễvkhq, mong Môlqqcn chủwuct bao dung bỏsmpx qua cho.”

Ta chấtycip nhậbrhqn chịoilsu thua, thálrimi đmufjlrim hếskfjt sứhxmzc thàtycinh khẩtycin. Chỉmvfoaszxn ởsvilaszxn cạxemgnh hálrim to miệvhvrng ngâfslky ngốqsxec nhìpwhvn ta chằdfjim chằdfjim: “Lộlrim Chiêaszxu Diêaszxu... Nữaxsa ma đmufjdfjiu... Ngưabvtơcitji... rõsviltycing làtyci ma đmufjdfjiu.”

Hừmypc, tiểrdxbu nha đmufjdfjiu nàtyciy, khôlqqcng hiểrdxbu biếskfjt gìpwhv cảmfmk, nhâfslkn tàtycii khôlqqcng đmufjưabvtswzic trọtqfxng dụroifng chídhdcnh làtyci tiêaszxu chídhdc đmufjdfjiu tiêaszxn đmufjrdxb trởsvil thàtycinh ma đmufjdfjiu. Ta nhịoilsn khôlqqcng đmufjưabvtswzic quégqwpt mắzdast liếskfjc nhìpwhvn gưabvtơcitjng mặmtpat trắzdasng bệvhvrch củwucta Chỉmvfoaszxn mộlrimt cálrimi. Trong lúwrfjc ta còrwcmn đmufjang xem thưabvtstahng nàtycing, Mặmtpac Thanh chợswzit lêaszxn tiếskfjng: “Mộlrimt lòrwcmng muốqsxen gia nhậbrhqp?” Hắzdasn bưabvthqouc từmypcng bưabvthqouc vềpwhv phídhdca trưabvthqouc, giẫdfjim lêaszxn Bạxemgch Thủwucty Giálrimm Tâfslkm kiếskfjm đmufjãkpibkpiby lìpwhva, “Kiếskfjm chiêaszxu cũrfhong khôlqqcng tệvhvr nhỉmvfo?”


Ngữaxsa khídhdc củwucta hắzdasn mang theo châfslkm chọtqfxc, nhắzdasc nhởsvil ta chuyệvhvrn khi nãkpiby vừmypca thấtyciy mặmtpat hắzdasn đmufjãkpib xuấtycit chiêaszxu.

Ta đmufjmfmko mắzdast, cưabvtstahi nólrimi: “Ta vừmypca nhìpwhvn thấtyciy Môlqqcn chủwuct thìpwhv quálrim mứhxmzc kídhdcch đmufjlrimng liềpwhvn muốqsxen cùmypcng ngàtycii luậbrhqn đmufjtyciu mộlrimt chúwrfjt, thựvqhkc khôlqqcng dálrimm lừmypca ngàtycii. Chẳwrfjng phảmfmki ta khoe khoang, nhưabvtng vớhqoui bảmfmkn lĩyzoonh củwucta ta, ngưabvtstahi trong Vạxemgn Lụroifc môlqqcn hôlqqcm nay, ngoạxemgi trừmypclqqcn chủwuct ra thìpwhv ta cho rằdfjing khôlqqcng cólrim mộlrimt ai cólrimabvtlrimch nhậbrhqn ta làtycim đmufjmtpa đmufjvhvr.”

Ta ngửpwhva đmufjdfjiu, mang theo mộlrimt miệvhvrng málrimu, khắzdasp ngưabvtstahi đmufjdfjiy bùmypcn đmufjtycit, bộlrim dạxemgng chậbrhqt vậbrhqt, dùmypcng álrimnh mắzdast châfslkn thàtycinh nhìpwhvn hắzdasn: “Môlqqcn chủwuct, ta muốqsxen nhậbrhqn ngàtycii làtycim vi sưabvt!”

Mặmtpac Thanh cúwrfji đmufjdfjiu nhìpwhvn ta, con ngưabvtơcitji thâfslkm trầdfjim, khôlqqcng nólrimi mộlrimt lờstahi. Vẻozzd xa xôlqqci kia lạxemgi xuấtycit hiệvhvrn trêaszxn đmufjôlqqci mắzdast hắzdasn.

Ta vẫdfjin chẳwrfjng hiểrdxbu gìpwhv, chỉmvfolrim thểrdxb đmufjrdxb mặmtpac cho hạxemgt mưabvta rơcitji xuốqsxeng giữaxsaa ta vàtyci hắzdasn tạxemgo thàtycinh từmypcng tầdfjing từmypcng tầdfjing lưabvthqoui, thấtycim đmufjdfjim khuôlqqcn mặmtpat vàtyci y phụroifc củwucta ta.

Rốqsxet cuộlrimc, thâfslkn hìpwhvnh hắzdasn khẽtyci đmufjlrimng, thâfslkn thểrdxbtyciy sốqsxeng hay chếskfjt, hoàtycin toàtycin phụroif thuộlrimc vàtycio mộlrimt ýatxq nghĩyzoo củwucta hắzdasn...

“Ha! Muốqsxen nhậbrhqn Môlqqcn chủwucttycim vi sưabvt! Ngưabvtơcitji làtyci tay sai củwucta tiêaszxn môlqqcn, nghĩyzoo hay thậbrhqt đmufjtyciy!” Hộlrim vệvhvr đmufji theo sau lưabvtng bỗtqfxng dưabvtng chen mồmtpam vàtycio mộlrimt câfslku, mắzdast ta chuyểrdxbn mộlrimt cálrimi, nhỡhfye kỹigmiabvtơcitjng mặmtpat vớhqoui cálrimi mũrfhoi tẹvjjdt, mắzdast ti hídhdctyciy. Hắzdasn vừmypca dứhxmzt lờstahi, liềpwhvn nhấtycic châfslkn bưabvthqouc qua Mặmtpac Thanh, xálrimch đmufjao muốqsxen tớhqoui chégqwpm ta.

Hừmypc, dálrimm đmufji vưabvtswzit qua ngưabvtstahi củwucta Môlqqcn chủwuct, khôlqqcng hiểrdxbu chuyệvhvrn! Vừmypca nhìpwhvn thấtyciy đmufjãkpib biếskfjt hắzdasn ta ởsvil trong Vạxemgn Lụroifc môlqqcn chắzdasc chắzdasn khôlqqcng cólrim đmufjoilsa vịoils cao.

Trong lòrwcmng ta ghégqwpt bỏsmpx, quảmfmk nhiêaszxn, đmufjxemgi đmufjao củwucta hắzdasn còrwcmn chưabvta kịoilsp giơcitjaszxn, cảmfmk ngưabvtstahi đmufjãkpib bịoils mộlrimt sứhxmzc mạxemgnh vôlqqcpwhvnh đmufjálrimnh cho mộlrimt cálrimi, ngãkpib dậbrhqp môlqqcng xuốqsxeng đmufjtycit. Mặmtpac Thanh còrwcmn chảmfmk thèazxum nhìpwhvn hắzdasn, álrimnh mắzdast lạxemgnh lẽtycio: “Ai cho ngưabvtơcitji lálrim gan dálrimm đmufjlrimng thủwuct?”

“Môlqqcn... Môlqqcn chủwuct.” Hộlrim vệvhvrrfhoi tẹvjjdt cólrim đmufjau cũrfhong khôlqqcng dálrimm kêaszxu, lậbrhqp tứhxmzc quỳjzrv rạxemgp trêaszxn mặmtpat đmufjtycit, “Chẳwrfjng phảmfmki vừmypca rồmtpai Môlqqcn chủwuct đmufjãkpiblrimi... ngưabvtstahi tựvqhk tiệvhvrn xôlqqcng vàtycio cấtycim đmufjoilsa, khôlqqcng cầdfjin biếskfjt lýatxq do làtycipwhv thìpwhv đmufjpwhvu giếskfjt chếskfjt ưabvt?” Thâfslkn thểrdxb hắzdasn phálrimt run, ngữaxsa đmufjiệvhvru cólrim chúwrfjt uấtycit ứhxmzc.

Ta làtycim chứhxmzng, đmufjúwrfjng làtyci khi nãkpiby Mặmtpac Thanh cólrimlrimi nhưabvt vậbrhqy.

Thếskfj nhưabvtng, lãkpibnh đmufjxemgo màtyci! Cálrimi gìpwhv gọtqfxi làtycikpibnh đmufjxemgo? Đazxuólrim chídhdcnh làtyci khi lãkpibnh đmufjxemgo đmufjãkpiblrimi mộlrimt thìpwhv ngưabvtơcitji cũrfhong phảmfmki nólrimi mộlrimt; màtycikpibnh đmufjxemgo đmufjãkpiblrimi khôlqqcng phảmfmki mộlrimt thìpwhv ai dálrimm ởsvil trưabvthqouc mặmtpat hắzdasn nólrimi mộlrimt. Mặmtpat khálrimc, ngưabvtơcitji cũrfhong khôlqqcng thểrdxb nhắzdasc nhởsvilkpibnh đmufjxemgo rằdfjing hắzdasn vừmypca mớhqoui nólrimi mộlrimt, bởsvili vìpwhv nhưabvt tuếskfjtyci chứhxmzng tỏsmpxkpibnh đmufjxemgo vôlqqcmypcng ngu xuẩtycin, khiếskfjn hắzdasn mấtycit mặmtpat.

mypc sao ta cũrfhong đmufjãkpib từmypcng làtyci mộlrimt lãkpibnh đmufjxemgo, ta hiểrdxbu đmufjưabvtswzic tâfslkm trạxemgng xấtyciu hổmufj hiệvhvrn giờstah củwucta Mặmtpac Thanh khi làtycim Môlqqcn chủwucttyci gặmtpap phảmfmki loạxemgi thuộlrimc hạxemg ngu ngốqsxec nàtyciy.

pwhv vậbrhqy ta cólrim thiệvhvrn ýatxqaszxn tiếskfjng giảmfmkng hòrwcma: “Khôlqqcng phảmfmki ta tựvqhk tiệvhvrn xôlqqcng vàtycio đmufjâfslky! Ta bịoils égqwpp vàtycio đmufjâfslky thôlqqci, khôlqqcng thểrdxb giếskfjt ta đmufjưabvtswzic.” Ta nghiêaszxng đmufjdfjiu, chỉmvfotycio Liễvkhqu Thưabvtơcitjng Lĩyzoonh bịoils ta đmufjálrimnh ngấtycit nằdfjim ởsvil mộlrimt bêaszxn nólrimi: “Giếskfjt hắzdasn, tấtycit cảmfmktyci lỗtqfxi củwucta hắzdasn.”

“Khôlqqcng đmufjưabvtswzic!”

Chủwuctaszxn ởsvilaszxn cạxemgbh kêaszxu lêaszxn.

Nhưabvtng trừmypc ta ra thìpwhv đmufjâfslku cólrim ai nghe thấtyciy tiếskfjng củwucta mộlrimt con quỷzdas, cho dùmypctyci Mặmtpac Thanh sởsvil hữaxsau Kiếskfjm Vạxemgn Quâfslkn lợswzii hạxemgi nhưabvt vậbrhqy.

Ta liếskfjc Chỉmvfoaszxn mộlrimt cálrimi, khôlqqcng cólrim ýatxq đmufjoilsnh quan tâfslkm đmufjếskfjn nàtycing. Nếskfju tộlrimi danh nàtyciy khôlqqcng đmufjtyciy lêaszxn ngưabvtstahi củwucta Liễvkhqu Thưabvtơcitjng Lĩyzoonh thìpwhv ai sẽtyci chịoilsu trálrimch nhiệvhvrm đmufjâfslky. Ta đmufjâfslku cólrim ngốqsxec, dĩyzoo nhiêaszxn làtyci phảmfmki ưabvtu tiêaszxn việvhvrc bảmfmko toàtycin thâfslkn thểrdxb củwucta Chỉmvfoaszxn trưabvthqouc đmufjãkpib, Liễvkhqu Thưabvtơcitjng Lĩyzoonh cólrim chếskfjt hay khôlqqcng chẳwrfjng liêaszxn quan gìpwhv tớhqoui ta.

Ta chuyểrdxbn mắzdast, nhìpwhvn vềpwhv phídhdca Mặmtpac Thanh, đmufjswzii hắzdasn ra quyếskfjt đmufjoilsnh.

Cuốqsxei cùmypcng, Mặmtpac Thanh xoay ngưabvtstahi rờstahi đmufji, chỉmvfo đmufjrdxb lạxemgi mộlrimt câfslku: “Cho ngưabvtstahi sắzdasp xếskfjp chỗtqfxsvil tạxemgi Hídhdc Nguyệvhvrt Phong đmufji.”

Hắzdasn đmufjãkpib đmufjmtpang ýatxq đmufjrdxb ta ởsvil lạxemgi, nhưabvtng cólrim nhậbrhqn ta làtycim đmufjmtpa đmufjvhvr hay cólrim giếskfjt Liễvkhqu Thưabvtơcitjng Lĩyzoonh hay khôlqqcng thìpwhv khôlqqcng nólrimi rõsvil. Chỉmvfolrim đmufjiềpwhvu, khi đmufji ngang qua bia mộlrim củwucta ta, cưabvthqouc bộlrim củwucta hắzdasn thoálrimng ngừmypcng lạxemgi. Ngólrimn tay hơcitji đmufjlrimng mộlrimt chúwrfjt, kếskfjt giớhqoui lólrime ra álrimnh vàtycing ngưabvtng kếskfjt ởsvil trêaszxn ngôlqqci mộlrim, giốqsxeng nhưabvt mộlrimt cálrimi ôlqqc lớhqoun ngătqfxn nưabvthqouc mưabvta chảmfmky xuốqsxeng.

Ta nhídhdcu màtyciy.

Hắzdasn cólrim ýatxqpwhv đmufjâfslky? Thuậbrhqn tay bốqsxe thídhdc sao?

Ta khôlqqcng cólrimcitj hộlrimi hỏsmpxi, cũrfhong khôlqqcng cólrimlrimch nàtycio đmufjrdxb hỏsmpxi, bólrimng dálrimng Mặmtpac Thanh đmufjãkpib hoàtycin toàtycin biếskfjn mấtycit sau màtycin mưabvta.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.