Chiến Long Vô Song

Chương 1361 : Chương 1354

    trước sau   



Hạmosung Thủfjzdy Nghiêheojn lúggync nàelljy mớbuuii phággynt hiệlkonn, Trưdbasơheojng Viễrhran lạmosui đmosucjamu đmosucjamy mòeqcghipmi, cơheoj thểbqoi khôhipmng ngừwckmng run rầcjamy, quầcjamn ággyno trêheojn ngưdbasusrui cũyftdng bịdbas mồelljhipmi thággynm đmosuvmkpm, cảlyfr ngưdbasusrui giốnsxyng nhưdbas vừwckma mớbuuii vớbuuit ra khỏtxtji nưdbasbuuic.

hipm ta kêheoju lêheojn: “Anh Trưdbasơheojng bịdbas sao vậmtjyy, cóigfi phảlyfri bịdbas bệlkonnh khôhipmng?”
hipm ta quay đmosucjamu vộbwrri vàelljng hưdbasbuuing vềlhmw phívtpda Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng đmosuang đmosui tớbuuii nóigfii: “Nàelljy, Đponlmosui đmosuôhipm đmosunsxyc cággync ngưdbasusrui bịdbas bệlkonnh, mau tớbuuii đmosuâtqtfy đmosuulil anh ággyny đmosuếlghsn bệlkonnh việlkonn.”
“Còeqcgn nữusrua, anh ra lệlkonnh cho binh sĩvmkp, bắokrxt têheojn Trầcjamn Ninh kia, bắokrxn chếlghst tạmosui chỗbqoi.”
Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng mang theo mággyny sĩvmkp quan bưdbasbuuic nhanh tớbuuii.


“Thảlyfr củfjzda mẹczpp ngưdbasơheoji chóigfiggyni”
Anh ta nghe thấvmruy Lờusrui Hạmosung Thủfjzdy Nghiêheojn nóigfii, khôhipmng khỏtxtji bừwckmng bừwckmng giậmtjyn dữusru, giơheoj tay lêheojn chívtpdnh làellj mộbwrrt cággyni tággynt, hung hărhrang húggynt lêheojn mặttfft Hạmosung Thủfjzdy Nghiêheojn.

Bai Hạmosung Thủfjzdy Nghiêheojn bịdbas Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng tággynt mộbwrrt cággyni đmosuếlghsn khóigfie miệlkonng đmosulhmwu tràelljn mággynu.

hipm ta cũyftdng bịdbas Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng tággynt mộbwrrt cággyni, hoàelljn toàelljn tỉfwidnh mộbwrrng, ngâtqtfy ngốnsxyc nhìrsvhn Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng vẻtotr mặttfft giậmtjyn dữusru, khôhipmng thểbqoi lấvmruy lạmosui tinh thầcjamn.

Mộbwrrt lággynt!
hipm ta mớbuuii lấvmruy lạmosui tinh thầcjamn, giốnsxyng nhưdbas con hỗbqoiggyni bịdbas giẫvmkpm lêheojn đmosuhipmi, đmosuheojn cuồelljng nóigfii: “Anh Trưdbasơheojng, thuộbwrrc hạmosu củfjzda anh hoàelljn toàelljn khôhipmng đmosubqoi Đponlmosui đmosuôhipm đmosunsxyc anh vàelljo mắokrxt, anh ta lạmosui dággynm đmosuággynnh tôhipmi trưdbasbuuic mặttfft anh.”
“Tôhipmi mặttffc kệlkon, tôhipmi muốnsxyn anh nghiêheojm khắokrxc trừwckmng phạmosut anh ta, nếlghsu khôhipmng tôhipmi vớbuuii anh khôhipmng xong.”
Trưdbasơheojng Viễrhran sắokrxc mặttfft trắokrxng bệlkonnh: “Tôhipmi…”
Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng lạmosunh lùypspng nhìrsvhn Trưdbasơheojng Viễrhran: “Anh từwckm đmosuâtqtfu tớbuuii giảlyfr mạmosuo, ărhran gan hùypspm mậmtjyt gấvmruu, lạmosui dággynm mạmosuo danh Đponlmosui đmosuôhipm đmosunsxyc?”
Mạmosuo danht!
Hạmosung Thủfjzdy Nghiêheojn nghe vậmtjyy trợgdutn tròeqcgn mắokrxt.

Nhóigfim ngưdbasusrui Tốnsxyng Sívtpdnh Đponlìrsvhnh, Đponlelljng Kha, Hoàelljng Thiêheojn Thuậmtjyn, Chung Đponlmosui Kỳingfusbq xa xa cũyftdng đmosulhmwu trợgdutn tròeqcgn mắokrxt.


Chuyệlkonn gìrsvh đmosuang xảlyfry ra?
Trưdbasơheojng Viễrhran khôhipmng phảlyfri Đponlmosui đmosuôhipm đmosunsxyc sao?
ellj giảlyfr mạmosuo sao?
Trưdbasơheojng Viễrhran hai đmosucjamu gốnsxyi mềlhmwm nhũyftdn, ùypspm mộbwrrt tiếlghsng, liềlhmwn quỳingf trêheojn mặttfft đmosuvmrut.

Hắokrxn thêheoj thảlyfrm khóigfic nóigfii: “Tôhipmi sai rồellji, vịdbas trưdbasusbqng quan nàelljy, tôhipmi cũyftdng bịdbashipm ta hiểbqoiu lầcjamm làellj Đponlmosui đmosuôhipm đmosunsxyc, bắokrxt lựimjjc chỉfwidigfi thểbqoi kiêheojn trìrsvh giảlyfr vờusruellj Đponlmosui đmosuôhipm đmosunsxyc.”
“Tôhipmi biếlghst sai rồellji, tôhipmi cũyftdng khôhipmng dággynm nữusrua…”
ggyni gìrsvh?
Hạmosung Thủfjzdy Nghiêheojn trọfwidn tròeqcgn mắokrxt, miệlkonng hơheoji mởusbq ra, kinh ngạmosuc nhìrsvhn Trưdbasơheojng Viễrhran.

heojn nàelljy cóigfi thựimjjc sựimjjellj giảlyfr sao?
Khôhipmng thểbqoi nha, rõaszmelljng giữusrua trưdbasa, hắokrxn đmosuiềlhmwu đmosubwrrng tiểbqoiu đmosuelljn dũyftdng sĩvmkp xuấvmrut hiệlkonn mộbwrrt lầcjamn màellj!
hipm ta nhớbuui tớbuuii hôhipmm nay mìrsvhnh vìrsvh lấvmruy lòeqcgng Trưdbasơheojng Viễrhran, lạmosui hiếlghsn thâtqtfn cho hắokrxn rồellji.


hipm ta khôhipmng khỏtxtji hoảlyfrng hốnsxyt, thiếlghsu chúggynt nữusrua tứcscpc giậmtjyn đmosuếlghsn hôhipmn mêheoj ngay tạmosui chỗbqoi.

Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng lạmosunh lùypspng nhìrsvhn Trưdbasơheojng Viễrhran quỳingf trưdbasbuuic mặttfft anh ta cầcjamu xin tha thứcscp, giơheoj châtqtfn đmosuággyn đmosunsxyi phưdbasơheojng mộbwrrt cưdbasbuuic, lạmosunh lùypspng mắokrxng: “Chờusru chúggynt mớbuuii tívtpdnh sổnsxy vớbuuii anh.”
igfii xong, anh ta mang theo mấvmruy bộbwrr hạmosu, bưdbasbuuic nhanh vềlhmw phívtpda Trầcjamn Ninh.

“Tham kiếlghsn…”
Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng thiếlghsu chúggynt nữusrua liềlhmwn kêheoju tham kiếlghsn Đponlmosui đmosuôhipm đmosunsxyc.

Nhưdbasng khi anh ta nóigfii đmosuếlghsn mộbwrrt nửcwzka, bịdbas Trầcjamn Ninh négsozm tớbuuii mộbwrrt cággyni ággynnh mắokrxt sắokrxc bégsozn vôhipmypspng.

Trong lòeqcgng anh ta run lêheojn, phúggync đmosuêheojn thìrsvheqcgng cũyftdng sággynng dạmosu, khẩekmfn trưdbasơheojng thay đmosunsxyi miệlkonng: “Tham kiếlghsn Thiếlghsu soággyni!”
Trầcjamn Ninh nhìrsvhn Lụgsozc Thiếlghsu Thôhipmng, nhívtpdu màelljy..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.