Chấp Niệm - Dạ Mạn

Chương 78 : Ngoại truyện 5

    trước sau   
Tuyếhdmst bay lảajuo tảajuo, đlybyobsbu Cốorzd Phájpvrn díjxifnh vànvvri bôjpvrng tuyếhdmst trắlorkng muốorzdt, trong suốorzdt long lanh.

“Em đlybypehic sájpvrch nêjmctn quêjmctn mấbjqjt thờocegi gian.”

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn vừhowsa đlybybjqjy xe vừhowsa nóqhrhi chuyệohran vớkrtgi Cốorzd Phájpvrn, “Quêjmctn mấbjqjt khôjpvrng chúihhsc mừhowsng em, đlybyưqxurdaocc vànvvro vòmzpkng thi giảajuoi mỹqxur thuậwiebt tạbjqjo hìubianh cảajuoqxurkrtgc.”

Cốorzd Phájpvrn trừhowsng mắlorkt nhìubian bêjmctn mặovbyt tuấbjqjn túihhs củubula anh. Anh vẫmhucn nhìubian vềzezd phíjxifa trưqxurkrtgc, bưqxurkrtgc châcabrn trầobsbm ổthtcn lầobsbn lưqxurdaoct bưqxurkrtgc từhowsng bưqxurkrtgc mộtkqvt. Sau lưqxurng hai ngưqxurocegi đlybyvtbo lạbjqji mộtkqvt hànvvrng dấbjqju châcabrn dànvvri trêjmctn tuyếhdmst, lẫmhucn trong đlybyóqhrhmzpkn cóqhrh cảajuo dấbjqju xe. “Họpehic trưqxurzshzng, sao anh lạbjqji biếhdmst?”

Tin tứjlisc nànvvry trong trưqxurocegng chắlorkc cũovbyng khôjpvrng cóqhrh mấbjqjy ngưqxurocegi biếhdmst đlybyếhdmsn.

“Nghe nóqhrhi.” Anh quay đlybyobsbu, nhẹhows nhànvvrng cưqxurocegi, bêjmctn miệohrang cóqhrhnvvri bôjpvrng tuyếhdmst trắlorkng. Anh đlybyvtbo ýpdho rằwdohng lúihhsc Cốorzd Phájpvrn khôjpvrng nóqhrhi chuyệohran sẽddow luôjpvrn đlybyvtbo tay trong túihhsi ájpvro.


“Vềzezd sau em muốorzdn họpehic ởzshz trưqxurocegng chuyêjmctn mỹqxur thuậwiebt tạbjqjo hìubianh sao?” Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn ngẩbjqjng đlybyobsbu lêjmctn nhìubian vềzezd đlybyưqxurocegng cájpvri, vànvvri chiếhdmsc xe đlybyang chạbjqjy qua.

jmctn trájpvri lànvvr đlybyưqxurocegng vềzezd nhànvvr anh, bêjmctn phảajuoi lànvvr đlybyưqxurocegng vềzezd nhànvvrjpvr.

“Vâcabrng, chắlorkc lànvvr nhưqxur vậwieby.” Cốorzd Phájpvrn trảajuo lờocegi, hànvvrng mi hơpehei rủubul xuốorzdng.

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn cũovbyng nhìubian thấbjqjy, anh nắlorkm chặovbyt tay cầobsbm xe đlybybjqjp. Vẻqxur mặovbyt trầobsbm tĩcjfunh. “Họpehic việohran mỹqxur thuậwiebt tạbjqjo hìubianh Trung Quốorzdc cájpvrch thànvvrnh phốorzd D cóqhrh vẻqxur xa.”

Cốorzd Phájpvrn vẫmhucn cúihhsi đlybyobsbu đlybyi vềzezd phíjxifa trưqxurkrtgc.

“Còmzpkn cóqhrh mỹqxur thuậwiebt Thanh Hoa cũovbyng khôjpvrng tồdaoci.” Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn đlybytkqvt nhiêjmctn trầobsbm giọpehing mởzshz miệohrang.

Đuawltkqvt nhiêjmctn trong âcabrm thanh tĩcjfunh mịihhsch vang lêjmctn tiếhdmsng còmzpki ôjpvrjpvr. Cốorzd Phájpvrn giậwiebt mìubianh khoa tay nóqhrhi, “Hai trưqxurocegng nànvvry đlybyzezdu rấbjqjt tốorzdt, đlybyzezdu lànvvr mụzrcdc tiêjmctu củubula sinh viêjmctn mỹqxur thuậwiebt tạbjqjo hìubianh.”

Phíjxifa xa. Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa đlybyang ngồdaoci trêjmctn xe, trôjpvrng thấbjqjy bóqhrhng hìubianh củubula Cốorzd Phájpvrn đlybywdohng kia, nhìubian sang bêjmctn cạbjqjnh thìubia thấbjqjy còmzpkn cóqhrh thêjmctm mộtkqvt nam sinh nànvvro đlybyóqhrh nữxnrla. Hai ngưqxurocegi đlybyãbkjv đlybyi đlybyưqxurdaocc mộtkqvt đlybyoạbjqjn đlybyưqxurocegng, ájpvrnh mắlorkt củubula anh cũovbyng theo đlybyóqhrhnvvr khóqhrha chặovbyt.

Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa nheo mắlorkt, kéiagxo cửmzpka xuốorzdng xe đlybyi vềzezd phíjxifa đlybyóqhrh.

“Phájpvrn Phájpvrn.”

Cốorzd Phájpvrn quay đlybyobsbu, cóqhrhpehei bấbjqjt ngờoceg, “Cha.”

Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa đlybyi đlybyếhdmsn bêjmctn cạbjqjnh côjpvr, ájpvrnh mắlorkt thoájpvrng đlybyájpvrnh giájpvr chànvvrng trai kia.

“Chájpvru chànvvro chúihhs.” Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn bìubianh tĩcjfunh chànvvro hỏntrfi.


Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa gậwiebt đlybyobsbu, “Bạbjqjn củubula Phájpvrn Phájpvrn ànvvr?” Vừhowsa nãbkjvy anh thấbjqjy hai ngưqxurocegi đlybyzezdu dùcjfung ngôjpvrn ngữxnrlnvvrnh cho ngưqxurocegi câcabrm nóqhrhi chuyệohran, xem ra thằwdohng nhóqhrhc nànvvry cũovbyng biếhdmst.

“Khôjpvrng phảajuoi, chájpvru lànvvr họpehic sinh năzrcdm ba.”

cabrm trạbjqjng Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa nhấbjqjt thờocegi mấbjqjt bìubianh tĩcjfunh, “Chájpvru lànvvr ngưqxurocegi lầobsbn trưqxurkrtgc đlybyájpvrqhrhng cùcjfung Tiểvtbou Triếhdmst vànvvr Phájpvrn Phájpvrn?” Anh đlybytkqvt nhiêjmctn nhớkrtg tớkrtgi.

Cốorzd Phájpvrn hơpehei toájpvrt mồdaocjpvri, Tiểvtbou Triếhdmst đlybyúihhsng lànvvrjpvri đlybydaoc lẻqxuro méiagxp.

“Đuawlúihhsng ạbjqj.”

Cốorzd Phájpvrn khôjpvrng muốorzdn bọpehin họpehi hỏntrfi qua hỏntrfi lạbjqji, đlybyànvvrnh kéiagxo tay Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa. Anh liềzezdn bịihhs nhiệohrat đlybytkqv trong tay con béiagxnvvrm cho giậwiebt mìubianh, “Sao lạbjqji khôjpvrng đlybyeo găzrcdng tay thếhdmsnvvry?” Rồdaoci anh nhìubian qua phíjxifa Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn, “Chúihhs vềzezd trưqxurkrtgc.”

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn cũovbyng gậwiebt gậwiebt đlybyobsbu, ájpvrnh mắlorkt nhìubian vềzezd phíjxifa Cốorzd Phájpvrn, gậwiebt thêjmctm mộtkqvt lầobsbn nữxnrla.

Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa vẫmhucn suy nghĩcjfu, tájpvrc phong củubula thằwdohng nhóqhrhc nànvvry cũovbyng khôjpvrng giốorzdng lứjlisa tuổthtci thậwiebt sựwdoh chúihhst nànvvro. Xong rồdaoci kéiagxo con gájpvri lêjmctn xe.

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn nhìubian bóqhrhng lưqxurng củubula Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa, khóqhrhe miệohrang bấbjqjt giájpvrc cong lêjmctn. Anh cũovbyng đlybyãbkjv từhowsng thấbjqjy ngưqxurocegi nànvvry trêjmctn bìubiaa tạbjqjp chíjxif rồdaoci.

Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa lájpvri xe, Cốorzd Phájpvrn miễwekwn cưqxurhdmsng ngồdaoci vànvvro ghếhdms sau.

“Phájpvrn Phájpvrn, cậwiebu nhóqhrhc kia cũovbyng biếhdmst nóqhrhi ngôjpvrn ngữxnrlnvvrnh cho ngưqxurocegi câcabrm đlybyiếhdmsc ànvvr?”

jpvr gậwiebt đlybyobsbu.

“Bọpehin con hay đlybyi vớkrtgi nhau ànvvr?”


“Chỉncnmnvvr bắlorkt gặovbyp mấbjqjy lầobsbn thôjpvri ạbjqj.”

Mấbjqjy lầobsbn. Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa chưqxura nhậwiebn ra mìubianh cóqhrh vẻqxurpehei đlybya nghi, “Họpehic sinh cấbjqjp ba cóqhrh vẻqxur rấbjqjt căzrcdng thẳovbyng, vậwieby mànvvr cậwiebu ta vẫmhucn cóqhrh thờocegi gian đlybyi đlybyájpvrqhrhng, cũovbyng khôjpvrng đlybyơpehen giảajuon.”

“Anh ấbjqjy đlybyưqxurdaocc mộtkqvt trưqxurocegng mờocegi rồdaoci. Cha, cha đlybyhowsng nóqhrhi chuyệohran nữxnrla, tậwiebp trung lájpvri xe đlybyi.” Cốorzd Phájpvrn lúihhsc nóqhrhi chuyệohran bànvvry ra vẻqxur mặovbyt y hệohrat cha mìubianh.

Mấbjqjy năzrcdm trưqxurkrtgc Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa đlybyãbkjv từhowsng xảajuoy ra tai nạbjqjn xe cộtkqv, đlybyôjpvri khi nhắlorkc lạbjqji chuyệohran nànvvry đlybyzezdu toájpvrt mồdaocjpvri lạbjqjnh, nghĩcjfu lạbjqji mànvvr sợdaocjpvrcjfung. Trong lòmzpkng Cốorzd Phájpvrn cũovbyng biếhdmst rằwdohng cho dùcjfuihhsc trưqxurkrtgc mẹhowsqhrhjpvrn trájpvrch cha, nhưqxurng thậwiebt ra sâcabru trong đlybyájpvry lòmzpkng cũovbyng rấbjqjt yêjmctu ôjpvrng ấbjqjy.

Tốorzdi hôjpvrm đlybybjqjy Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa vềzezd nhànvvrqhrhi lạbjqji mọpehii chuyệohran cho Cốorzd Niệohram. Côjpvr đlybyang sửmzpka soạbjqjn lạbjqji giưqxurocegng còmzpkn anh thìubia cứjlis lui qua lui lạbjqji, “Anh thấbjqjy thằwdohng nhóqhrhc kia khôjpvrng đlybyơpehen giảajuon chúihhst nànvvro.”

“Cóqhrh khảajuozrcdng lànvvr cốorzdubianh tiếhdmsp cậwiebn Cốorzd Phájpvrn khôjpvrng?”

Cốorzd Niệohram liếhdmsc anh mộtkqvt cájpvri, “Anh suy nghĩcjfupehei nhiềzezdu rồdaoci.”

“Hay hôjpvrm nànvvro em nóqhrhi chuyệohran vớkrtgi Phájpvrn Phájpvrn đlybyi.” Cájpvri nànvvry phảajuoi gọpehii lànvvrubianh thưqxurơpeheng lànvvrm cha củubula Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa vôjpvrcjfung chájpvry bỏntrfng.

Cốorzd Niệohram chéiagxp miệohrang, “Cậwiebu ta cóqhrh ýpdho vớkrtgi Cốorzd Phájpvrn thìubia sao chứjlis, chỉncnmnvvr chuyệohran bìubianh thưqxurocegng thôjpvri mànvvr.”

Tốorzdng Hoànvvri Thừhowsa đlybyi đlybyếhdmsn trưqxurkrtgc mặovbyt côjpvr, “Cậwiebu ta vẫmhucn còmzpkn lànvvr họpehic sinh lànvvrm sao cóqhrh thểvtbo chịihhsu trájpvrch nhiệohram đlybyưqxurdaocc? Vềzezd sau lànvvrm thếhdmsnvvro đlybyvtbo sốorzdng chung? Còmzpkn cảajuo thờocegi gian bốorzdn năzrcdm đlybybjqji họpehic nữxnrla, cájpvri gìubia gọpehii lànvvr thờocegi gian em khôjpvrng phảajuoi lànvvr khôjpvrng biếhdmst.”

Cốorzd Niệohram lêjmctn tiếhdmsng, “Anh cứjlisjmctn tâcabrm, hiệohran tạbjqji Phájpvrn Phájpvrn sẽddow khôjpvrng nghĩcjfu nhiềzezdu đlybyếhdmsn nhưqxur vậwieby đlybyâcabru.”

zrcdm mớkrtgi lạbjqji đlybyếhdmsn, ngànvvry khai giảajuong.

Lạbjqji mộtkqvt năzrcdm nữxnrla xuâcabrn vềzezd hoa nởzshz, thờocegi gian trôjpvri nhanh nhưqxurqxurkrtgc chảajuoy, nhájpvry mắlorkt đlybyãbkjv trôjpvri qua khoảajuong thờocegi gian bìubianh lặovbyng mànvvr bậwiebn rộtkqvn.


hjrt trong trưqxurocegng côjpvrnvvr anh ngẫmhucu nhiêjmctn gặovbyp nhau mộtkqvt vànvvri lầobsbn, mànvvrovbyng chỉncnm mỉncnmm cưqxurocegi vớkrtgi nhau mànvvr thôjpvri.

Cốorzd Phájpvrn dưqxurkrtgi sựwdoh bảajuoo vệohra củubula ngưqxurocegi nhànvvrnvvrqxurzshzng thụzrcd cuộtkqvc sốorzdng họpehic sinh cấbjqjp 3 nhẹhows nhànvvrng trôjpvri qua.

nvvro mộtkqvt ngànvvry cuốorzdi thájpvrng năzrcdm, tiếhdmst âcabrm nhạbjqjc vừhowsa kếhdmst thúihhsc, họpehic sinh lụzrcdc tụzrcdc rờocegi đlybyi. Hoa Nhứjlisiagxo kéiagxo Cốorzd Phájpvrn, “Cốorzd Phájpvrn, cậwiebu nhìubian bànvvri nànvvry xem.”

jpvr nhìubian qua mụzrcdc lụzrcdc, mộtkqvt bànvvri hájpvrt cho vởzshz kịihhsch cóqhrh ngưqxurocegi nànvvro đlybyóqhrh xuyêjmctn khôjpvrng. Côjpvr thửmzpknvvri đlybyoạbjqjn, tìubiam đlybyưqxurdaocc cảajuom giájpvrc, đlybyobsbu ngóqhrhn tay lưqxurkrtgt qua bànvvrn phíjxifm trắlorkng đlybyen.

Trong phòmzpkng nhạbjqjc lúihhsc nànvvry còmzpkn rảajuoi rájpvrc vànvvri ngưqxurocegi, im lặovbyng lắlorkng nghe hếhdmst ca khúihhsc.

Đuawlájpvrnh xong bảajuon nhạbjqjc, mọpehii ngưqxurocegi khen côjpvrnvvri câcabru, “Cốorzd Phájpvrn, cậwiebu lợdaoci hạbjqji thậwiebt. Bànvvrn tay kia lànvvrm thếhdmsnvvro mànvvr đlybyájpvrnh đlybyưqxurdaocc ca khúihhsc đlybyóqhrh vậwieby.”

Cốorzd Phájpvrn cưqxurocegi cưqxurocegi, đlybyóqhrhng đlybyànvvrn piano lạbjqji.

Mọpehii ngưqxurocegi túihhsm năzrcdm tụzrcdm ba ra khỏntrfi phòmzpkng nhạbjqjc. Cốorzd Phájpvrn khóqhrha cửmzpka rồdaoci còmzpkn phảajuoi đlybyưqxura lạbjqji chìubiaa khóqhrha cho thầobsby giájpvro.

ihhsc đlybyi ra, côjpvr đlybytkqvt nhiêjmctn phájpvrt hiệohran cóqhrh thêjmctm mộtkqvt ngưqxurocegi đlybyjlisng tạbjqji đlybyóqhrh, côjpvrpehei sữxnrlng sờoceg, “Sao anh lạbjqji ởzshz đlybyâcabry.”

“Đuawli ngang qua.” Anh mỉncnmm cưqxurocegi, hôjpvrm nay Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn mặovbyc mộtkqvt chiếhdmsc ájpvro sơpehe mi trắlorkng, cổthtc tay hơpehei xắlorkn lêjmctn, phíjxifa dưqxurkrtgi mặovbyc mộtkqvt chiếhdmsc quầobsbn mànvvru đlybyen, mộtkqvt đlybyôjpvri giànvvry thểvtbo thao, nhẹhows nhànvvrng khoan khoájpvri nhưqxur đlybyobsbu mùcjfua hạbjqj.

Cốorzd Phájpvrn tưqxurzshzng tưqxurdaocng, chiềzezdu hôjpvrm nay lànvvr ngànvvry chụzrcdp ảajuonh kỉncnm niệohram dànvvrnh cho họpehic sinh tốorzdt nghiệohrap, cho nêjmctn cũovbyng khôjpvrng cóqhrh tiếhdmst họpehic nànvvro cảajuo.

Rốorzdt cuộtkqvc lànvvr trùcjfung hợdaocp đlybyi ngang qua hay cốorzdubianh đlybyếhdmsn đlybyâcabry, cũovbyng chỉncnmqhrh Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn biếhdmst.

Cốorzd Phájpvrn cầobsbm lấbjqjy chìubiaa khóqhrha cửmzpka phòmzpkng họpehic. Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn nóqhrhi, “Em đlybyi đlybyếhdmsn văzrcdn phòmzpkng thầobsby Tôjpvr ànvvr? Đuawli thôjpvri, anh cũovbyng đlybyang muốorzdn đlybyếhdmsn đlybyóqhrh mộtkqvt chuyếhdmsn.”


Cốorzd Phájpvrn cũovbyng khôjpvrng nghĩcjfuubia nhiềzezdu, cùcjfung nhau rờocegi khỏntrfi tòmzpka nhànvvr.

Giờocegnvvry trong trưqxurocegng họpehic vẫmhucn còmzpkn rấbjqjt nhiềzezdu họpehic sinh năzrcdm cuốorzdi ởzshz lạbjqji chụzrcdp ảajuonh kỉncnm niệohram, tạbjqjo thànvvrnh mộtkqvt khung cảajuonh sổthtci nổthtci vui tưqxurơpehei.

mzpkn hai ngưqxurocegi đlybyzezdu im lặovbyng, đlybyi vềzezd phíjxifa trưqxurkrtgc.

Trong lòmzpkng Cốorzd Phájpvrn cóqhrh mộtkqvt thắlorkc mắlorkc nho nhỏntrf rằwdohng tạbjqji sao Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn khôjpvrng tham gia vànvvro đlybyóqhrh chụzrcdp ảajuonh. Đuawlúihhsng lúihhsc đlybyóqhrh, cóqhrh ai đlybyóqhrhjpvr to, “Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn, mau lạbjqji đlybyâcabry chụzrcdp ảajuonh.”

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn khựwdohng lạbjqji, nhìubian sang Cốorzd Phájpvrn nóqhrhi, “Em chờoceg mộtkqvt chúihhst.”

jpvrovbyng ngâcabry ngốorzdc đlybyjlisng chờocegzshz đlybyóqhrh, nhìubian bọpehin họpehi đlybyi chụzrcdp ảajuonh. Dưqxurocegng nhưqxur anh khôjpvrng cóqhrh bấbjqjt kỳqxur ájpvrp lựwdohc nànvvro củubula kỳqxur thi Đuawlbjqji Họpehic sắlorkp tớkrtgi. Khôjpvrng biếhdmst Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn nóqhrhi gìubia vớkrtgi bọpehin họpehinvvr khôjpvrng thấbjqjy bọpehin họpehi chụzrcdp ảajuonh, chỉncnm thấbjqjy anh quay lạbjqji chỗxinm Cốorzd Phájpvrn đlybyjlisng. “Chúihhsng ta chụzrcdp mộtkqvt tấbjqjm.” Anh nóqhrhi nhưqxur mộtkqvt câcabru trầobsbn thuậwiebt.

Cốorzd Phájpvrn cũovbyng hơpehei giậwiebt mìubianh, thấbjqjy mộtkqvt ngưqxurocegi cầobsbm májpvry ảajuonh đlybyi đlybyếhdmsn, “Lớkrtgp trưqxurzshzng.”

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn hơpehei mỉncnmm cưqxurocegi, chỉncnmnh trang tưqxur thếhdms đlybyvtbo chụzrcdp ảajuonh.

“Lạbjqji đlybyâcabry, xem ảajuonh thếhdmsnvvro.”

Cốorzd Phájpvrn lúihhsc nànvvry mớkrtgi hoànvvrn hồdaocn, hai ngưqxurocegi đlybyjlisng song song vớkrtgi nhau, bảajuo vai củubula Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn vànvvrjpvr chạbjqjm vànvvro nhau. Nơpehei lộtkqv da thịihhst củubula hai ngưqxurocegi thoájpvrng chạbjqjm vànvvro nhau, liềzezdn mang lạbjqji cảajuom giájpvrc nóqhrhng bỏntrfng chưqxura từhowsng cóqhrh.

“Đuawlưqxurdaocc rồdaoci.”

“Cảajuom ơpehen.” Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn nóqhrhi, “Chúihhsng ta đlybyi thôjpvri, còmzpkn phảajuoi trảajuo lạbjqji chìubiaa khóqhrha nữxnrla.” Giọpehing anh vôjpvrcjfung nhẹhows nhànvvrng.

Cốorzd Phájpvrn hơpehei cúihhsi đlybyobsbu, phòmzpkng lànvvrm việohrac củubula thầobsby âcabrm nhạbjqjc ởzshz tầobsbng bốorzdn, lànvvr tầobsbm hơpehen 100 bậwiebc thang, côjpvr thoájpvrng nghĩcjfu đlybyếhdmsn đlybyiềzezdu gìubia đlybyóqhrh, nhưqxurng cũovbyng khôjpvrng dájpvrm nghĩcjfu nhiềzezdu thêjmctm.

Cuốorzdi cùcjfung cũovbyng đlybyếhdmsn tầobsbng bốorzdn.

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn đlybytkqvt nhiêjmctn lêjmctn tiếhdmsng, “Cốorzd Phájpvrn.”

jpvr nhìubian vềzezd phíjxifa anh.

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn bỗxinmng nhiêjmctn nắlorkm lấbjqjy tay côjpvr, thuầobsbn thụzrcdc mànvvr tựwdoh nhiêjmctn, nhưqxur thểvtbo đlybyãbkjv diễwekwn đlybyi diễwekwn lạbjqji khôjpvrng dưqxurkrtgi trăzrcdm lưqxurdaoct. Cóqhrh ájpvrnh nắlorkng mặovbyt trờocegi xuyêjmctn qua, thờocegi gian giốorzdng nhưqxur chậwiebm lạbjqji, dànvvri dằwdohng dặovbyc mànvvrjpvrcjfung đlybyhowsp.

Trong mắlorkt Cốorzd Phájpvrn trànvvrn đlybyobsby khiếhdmsp sợdaoc.

Sau khi ngâcabry ngôjpvr trảajuo lạbjqji chìubiaa khóqhrha, côjpvr trởzshz vềzezd lớkrtgp họpehic. Hoa Nhứjlis thấbjqjy côjpvrqhrh vẻqxurpehei đlybyoceg đlybymhucn, đlybybjqjy đlybybjqjy, “Sao cậwiebu đlybyi đlybyâcabru mànvvr vềzezd muộtkqvn thếhdms?”

Cốorzd Phájpvrn gụzrcdc xuốorzdng bànvvrn, lắlorkc đlybyobsbu. Côjpvr nhắlorkm mắlorkt lạbjqji, hồdaoci tưqxurzshzng đlybyếhdmsn đlybyoạbjqjn kýpdhojlisc kia.

Anh nóqhrhi rằwdohng, “Cốorzd Phájpvrn, cuộtkqvc thi mỹqxur thuậwiebt củubula đlybybjqji họpehic Thanh Hoa, anh chờoceg em.”

Sau đlybyóqhrhnvvri ngànvvry, Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn lấbjqjy đlybyưqxurdaocc ảajuonh chụzrcdp hôjpvrm nọpehi, bạbjqjn củubula anh nóqhrhi: “Nànvvry, quan hệohra củubula hai ngưqxurocegi cũovbyng khôjpvrng tệohra, chiềzezdu tớkrtg rửmzpka thêjmctm mộtkqvt tấbjqjm ảajuonh, nhâcabrn lúihhsc rảajuonh rỗxinmi thìubia đlybyưqxura cho côjpvrbjqjy.”

Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn cầobsbm lấbjqjy tấbjqjm ảajuonh, trong ảajuonh côjpvrmzpkn cóqhrhnvvri phầobsbn ngạbjqjc nhiêjmctn. “Khôjpvrng cầobsbn, đlybyvtbo tớkrtg giữxnrlnvvr đlybyưqxurdaocc rồdaoci.”

“Sao thếhdms?”

“Nhìubian vậwiebt nhớkrtg ngưqxurocegi cũovbyng khôjpvrng hay. Côjpvrbjqjy còmzpkn tậwiebn hai năzrcdm nữxnrla.”

Bạbjqjn họpehic kia kinh ngạbjqjc nhìubian Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn, mắlorkng mộtkqvt tiếhdmsng, “Con mẹhowsqhrh!”

***

nvvro thájpvrng sájpvru củubula mộtkqvt năzrcdm nànvvro đlybyóqhrh, trưqxurocegng D lạbjqji mộtkqvt lầobsbn nữxnrla đlybythtci mớkrtgi thànvvrnh tíjxifch, vôjpvrnvvrn tin tốorzdt ùcjfun ùcjfun kéiagxo đlybyếhdmsn. Trưqxurocegng D trong tỉncnmnh ra vẻqxur khôjpvrng yếhdmsu kéiagxm.

Cốorzd Phájpvrn nhâcabrn dịihhsp nghỉncnmhjyi vềzezd thăzrcdm ôjpvrng bànvvr ngoạbjqji. Sứjlisc khỏntrfe ôjpvrng khôjpvrng đlybyưqxurdaocc tốorzdt lắlorkm, côjpvr đlybyi mộtkqvt lầobsbn tậwiebn hai thájpvrng. Khi quay trởzshz lạbjqji thànvvrnh phốorzd D, côjpvr đlybyãbkjvnvvr họpehic sinh lớkrtgp mưqxurocegi mộtkqvt rồdaoci.

Mộtkqvt năzrcdm họpehic chíjxifn thájpvrng, bọpehin họpehi đlybyjlisng tạbjqji vịihhs tríjxifzrcdm xưqxura, mànvvru xanh củubula hoa cỏntrf nhưqxur tấbjqjm đlybyohram, ájpvrnh mặovbyt trờocegi vẫmhucn nhưqxurqxura, năzrcdm nay lêjmctn phájpvrt biểvtbou lànvvr mộtkqvt vịihhs họpehic tỷtojr Hồdaocng Kỳqxur.

Cốorzd Phájpvrn ngóqhrhng nhìubian vịihhs tríjxif kia, ngưqxurocegi mànvvr đlybyãbkjv từhowsng đlybyjlisng ởzshz đlybyóqhrh. Côjpvrjxifp mắlorkt, bêjmctn miệohrang trànvvrn ngậwiebp ýpdhoqxurocegi.

“Anh chờoceg em.” Chỉncnm đlybyơpehen giảajuon cóqhrh ba chữxnrl, nhưqxurng lạbjqji khuấbjqjy đlybytkqvng nộtkqvi tâcabrm lặovbyng nhưqxurqxurkrtgc củubula côjpvr, tạbjqjo thànvvrnh từhowsng lớkrtgp từhowsng lớkrtgp rung đlybytkqvng.

Thếhdms nhưqxurng côjpvrovbyng biếhdmst rằwdohng, tưqxurơpeheng lai lànvvr mộtkqvt đlybyiềzezdu khôjpvrng ai cóqhrh thểvtbo chắlorkc chắlorkn.

Hoa Nhứjlisiagxo tay côjpvr, “Cốorzd Phájpvrn, mìubianh hỏntrfi chúihhst, cóqhrh phảajuoi cậwiebu vànvvr Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn yêjmctu nhau khôjpvrng?”

Suy nghĩcjfu củubula Cốorzd Phájpvrn lậwiebp tứjlisc bịihhs rốorzdi loạbjqjn, côjpvr quay lạbjqji nhìubian Hoa Nhứjlis.

jpvrbjqjy ấbjqjp a ấbjqjp úihhsng, “Cájpvri đlybyóqhrh, mìubianh nghe đlybyưqxurdaocc vànvvri ngưqxurocegi lớkrtgp khájpvrc nóqhrhi vậwieby. Bọpehin họpehi bảajuoo thấbjqjy cậwiebu vànvvr Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn chụzrcdp ảajuonh chung vôjpvrcjfung thâcabrn mậwiebt. Còmzpkn nữxnrla, lầobsbn đlybyếhdmsn xem biểvtbou diễwekwn, bọpehin họpehiovbyng bảajuoo lànvvr Trầobsbn Thiệohrau Thầobsbn lấbjqjy véiagx cho cậwiebu nữxnrla.”

Khóqhrhe miệohrang Cốorzd Phájpvrn giậwiebt giậwiebt, yêjmctn lặovbyng nhìubian vềzezd phíjxifa trưqxurkrtgc, khôjpvrng giảajuoi thíjxifch mộtkqvt lờocegi.

“Đuawlếhdmsn cùcjfung lànvvrqhrh chuyệohran gìubia thếhdms? Ngay cảajuoubianh cũovbyng khôjpvrng đlybyưqxurdaocc biếhdmst sao? Họpehic trưqxurzshzng Trầobsbn chủubul đlybytkqvng bảajuoo cậwiebu cùcjfung chụzrcdp ảajuonh lưqxuru niệohram nhưqxur vậwieby, chắlorkc chắlorkn lànvvrqhrh ýpdho rồdaoci.”

Cốorzd Phájpvrn nhíjxifu mànvvry, ghi vànvvri chữxnrl, “Chỉncnmnvvr trùcjfung hợdaocp thôjpvri.” Huốorzdng chi, côjpvrovbyng chẳovbyng đlybyưqxurdaocc sờocegnvvro tấbjqjm ảajuonh.

Vẻqxur mặovbyt Cốorzd Phájpvrn bìubianh thảajuon, nhưqxurng trong lòmzpkng cũovbyng hơpehei nghi ngờoceg, sao anh lạbjqji khôjpvrng đlybyưqxura ảajuonh cho côjpvr?

Đuawldaoci đlybyếhdmsn ngànvvry đlybyóqhrh, côjpvr nhấbjqjt đlybyihhsnh phảajuoi hỏntrfi mớkrtgi đlybyưqxurdaocc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.