Chấp Niệm - Dạ Mạn

Chương 66 :

    trước sau   
Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda quay lạitfbi côsefbng ty, lạitfbi trởlnrf thàzeicnh ngưisjiktqki cuồpaskng côsefbng việzrkmc nhưisjixmvac trưisjiptxhc. Lêzeic Hạitfb nhịwlrkn khôsefbng đuhnnưisjiqlcoc, thấqlcoy anh uốalcvng càzeic phêzeic liềptmdn nógrjzi, “Đokiaptmdng uốalcvng nữxjbra, bằhnacng khôsefbng tốalcvi lạitfbi mấqlcot ngủovlx.”

“Tôsefbi khôsefbng sao.” Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda trầjxuym giọyezvng nógrjzi, đuhnnáhbnsy mắbttet anh mộpbfxt màzeicu xanh trong nhưisji nhìwlrkn thấqlcou đuhnnưisjiqlcoc.

zeic Hạitfb thởlnrfzeici, “Ngàzeicy mai cógrjz thờktqki gian khôsefbng? Chúxmvang ta ra ngoạitfbi ôsefb chơjexoi bógrjzng.” Bâovlxy giờktqk sau cơjexon mưisjia trờktqki lạitfbi sáhbnsng cũvwakng nêzeicn giảnifmi sầjxuyu rồpaski.

“Tôsefbi cógrjz việzrkmc.” Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda trảnifm lờktqki.

“Cậeeqzu lạitfbi làzeicm sao? Cốalcv Niệzrkmm cũvwakng đuhnnãkyuy chia tay vớptxhi cậeeqzu, bâovlxy giờktqk cậeeqzu còaoinn cógrjz thểkvbogrjz chuyệzrkmn gìwlrk? Đokiaptmdng lừptmda mìwlrknh dốalcvi ngưisjiktqki nữxjbra. Nghe anh em đuhnni, ra ngoàzeici mộpbfxt chúxmvat, nếpbfxu cậeeqzu cứwjnx tiếpbfxp tụjcbdc nhưisji vậeeqzy sẽgrjz khiếpbfxn bảnifmn thâovlxn bịwlrk bệzrkmnh màzeic thôsefbi.” Đokiaâovlxy mớptxhi làzeic lo lắbtteng củovlxa Lêzeic Hạitfb.

zeicn ngoàzeici vang lêzeicn tiếpbfxng gõlyrp cửzeica, “Tốalcvng tổktqkng, Từptmdzeicnh muốalcvn gặkyuyp.”


“Đokiakvbo cậeeqzu ta vàzeico.” Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda đuhnnkyuyt đuhnniệzrkmn thoạitfbi xuốalcvng, “Từptmdzeicnh đuhnnếpbfxn rồpaski.”

zeic Hạitfb miễlnrfn cưisjiokiang nógrjzi, “Còaoinn khôsefbng phảnifmi vìwlrk chuyệzrkmn củovlxa Chu Hảnifmo Hảnifmo sao, têzeicn nàzeicy cũvwakng thậeeqzt cốalcv chấqlcop.”

Đokiaang lúxmvac nógrjzi chuyệzrkmn, Từptmdzeicnh đuhnnãkyuyzeico.

“Ngồpaski đuhnni.” Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda mởlnrf miệzrkmng.

Sắbttec mặkyuyt Từptmdzeicnh nặkyuyng nềptmd, “Hoàzeici Thừptmda, cậeeqzu đuhnnãkyuy đuhnnitfbt đuhnnưisjiqlcoc mụjcbdc đuhnníohfwch rồpaski. Cậeeqzu khôsefbng nêzeicn đuhnnalcvi xửzeic vớptxhi Hảnifmo Hảnifmo nhưisji vậeeqzy?”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda nhíohfwu màzeicy, “Cậeeqzu khôsefbng nêzeicn đuhnnếpbfxn đuhnnâovlxy tìwlrkm tôsefbi.”

Từptmdzeicnh đuhnnan tay, “Tôsefbi biếpbfxt chuyệzrkmn lầjxuyn nàzeicy làzeicsefbqlcoy khôsefbng đuhnnúxmvang, nhưisjing côsefbqlcoy cũvwakng chỉvsbusefbwlrknh thôsefbi.”

“Vôsefbwlrknh?” Giọyezvng nógrjzi Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda lạitfbnh đuhnni vàzeici phầjxuyn, “Côsefb ta biếpbfxt Cốalcv Niệzrkmm mang thai nhưisjing vẫkavkn đuhnnalcvi xửzeic vớptxhi côsefbqlcoy nhưisji vậeeqzy, làzeicsefbwlrknh àzeic? Vậeeqzy bốalcvn năbwram trưisjiptxhc, côsefb ta sai têzeicn lưisjiu manh cắbttet gâovlxn tay Cốalcv Niệzrkmm cũvwakng làzeicsefbwlrknh sao? Từptmdzeicnh, tiêzeicu chuẩqbxkn pháhbnsn đuhnnhbnsn mọyezvi việzrkmc củovlxa cậeeqzu thậeeqzt vi diệzrkmu đuhnnógrjz.”

Từptmdzeicnh híohfwt mộpbfxt hơjexoi thậeeqzt sâovlxu, hắbtten giơjexo tay vuốalcvt cặkyuyp mắbttet đuhnnbwra ngầjxuyu, nhữxjbrng ngàzeicy qua, hắbtten vìwlrk chuyệzrkmn củovlxa Chu Hảnifmo Hảnifmo màzeic chạitfby ngưisjiqlcoc chạitfby xuôsefbi, mấqlcoy ngàzeicy đuhnnãkyuy khôsefbng chợqlcop mắbttet rồpaski, cơjexo thểkvbo đuhnnãkyuy sớptxhm mệzrkmt mỏbwrai khôsefbng chịwlrku nổktqki.

“Cậeeqzu khôsefbng nhìwlrkn lạitfbi tìwlrknh cảnifmm củovlxa côsefbqlcoy mấqlcoy năbwram qua cũvwakng coi nhưisji thôsefbi đuhnni, hai năbwram tùskjx, cậeeqzu bảnifmo sau nàzeicy côsefbqlcoy phảnifmi làzeicm sao đuhnnâovlxy?”

“Cốalcv ýnifmovlxy thưisjiơjexong tíohfwch cho ngưisjiktqki kháhbnsc, đuhnnâovlxy làzeic do côsefb ta tựpbfx chọyezvn, khôsefbng tráhbnsch ai đuhnnưisjiqlcoc.” Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda lạitfbnh lùskjxng nógrjzi.

Từptmdzeicnh bìwlrknh tĩltprnh lạitfbi, “Hảnifmo Hảnifmo nhờktqksefbi chuyểkvbon lờktqki vớptxhi cậeeqzu, chuyệzrkmn bốalcvn năbwram trưisjiptxhc côsefbqlcoy biếpbfxt, nhưisjing chuyệzrkmn Cốalcv Niệzrkmm sảnifmy thai côsefbqlcoy cógrjz chếpbfxt cũvwakng khôsefbng thừptmda nhậeeqzn. Cậeeqzu cũvwakng biếpbfxt tíohfwnh Hảnifmo Hảnifmo rồpaski. Còaoinn nữxjbra, cậeeqzu cógrjz nghĩltpr tớptxhi vớptxhi bốalcvi cảnifmnh củovlxa Chu gia, mấqlcoy tạitfbp chíohfw kia khôsefbng cho Chu gia chúxmvat mặkyuyt mũvwaki, kiêzeicn trìwlrk đuhnnưisjia tin vềptmd Hảnifmo Hảnifmo, cậeeqzu khôsefbng thấqlcoy cógrjzwlrk kỳhbns lạitfb trong đuhnnógrjz sao?”

“Cậeeqzu muốalcvn nógrjzi gìwlrk?” Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda nheo mắbttet lạitfbi


“Khôsefbng biếpbfxt cậeeqzu cógrjz  biếpbfxt Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch khôsefbng? Tôsefbi biếpbfxt Cốalcv Niệzrkmm biếpbfxt anh ta.”

Ngógrjzn tay Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda giậeeqzt giậeeqzt, cógrjz mộpbfxt suy nghĩltpr chợqlcot thoáhbnsng qua.

Từptmdzeicnh khẽgrjzisjiktqki, “Cậeeqzu cũvwakng thậeeqzt nhẫkavkn tâovlxm, coi nhưisjisefbi tíohfwnh lầjxuym. Hoàzeici Thừptmda, tôsefbi biếpbfxt tôsefbi vàzeic cậeeqzu tìwlrknh nhưisji anh em, thậeeqzt xin lỗbndyi, cho dùskjx Hảnifmo Hảnifmo cógrjz thếpbfxzeico, côsefbqlcoy vẫkavkn làzeic ngưisjiktqki con gáhbnsi tôsefbi yêzeicu. Tìwlrknh cảnifmm củovlxa tôsefbi đuhnnalcvi vớptxhi côsefbqlcoy cũvwakng nhưisji củovlxa côsefbqlcoy đuhnnalcvi vớptxhi cậeeqzu. Chuyệzrkmn nàzeicy tôsefbi sẽgrjz cốalcv gắbtteng, hy vọyezvng cậeeqzu nhìwlrkn lạitfbi tìwlrknh cảnifmm chúxmvang ta màzeic nhẹiiuk tay.”

Từptmdzeicnh đuhnni rồpaski, Lêzeic Hạitfb khôsefbng khỏbwrai lắbttec đuhnnjxuyu, “Thằhnacng nàzeicy đuhnnúxmvang làzeic đuhnnzeicn rồpaski, đuhnnàzeicn bàzeicaoinng nhưisji rắbtten rếpbfxt nhưisji vậeeqzy, sao cậeeqzu ta cứwjnx nhưisji tẩqbxku hỏbwraa nhậeeqzp ma thếpbfx.”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda khôsefbng nógrjzi gìwlrk.

xmvac Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda liêzeicn lạitfbc vớptxhi Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch đuhnnúxmvang vàzeico ngàzeicy lễlnrfwlrknh nhâovlxn.

Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch nhậeeqzn đuhnnưisjiqlcoc đuhnniệzrkmn thoạitfbi, khôsefbng khỏbwrai trêzeicu ghẹiiuko nógrjzi, “Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda, khôsefbng phảnifmi anh côsefb đuhnnơjexon đuhnnếpbfxn nỗbndyi muốalcvn tìwlrkm tôsefbi trảnifmi qua lễlnrfwlrknh nhâovlxn chứwjnx?”

“Cógrjz phảnifmi Cốalcv Niệzrkmm đuhnnếpbfxn tìwlrkm anh khôsefbng?” Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda khôsefbng muốalcvn nhiềptmdu lờktqki, trựpbfxc tiếpbfxp hỏbwrai.

Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch hơjexoi trầjxuym mặkyuyc, “Anh cũvwakng thậeeqzt lạitfbc hậeeqzu, xem ra anh vẫkavkn rấqlcot tin Cốalcv Niệzrkmm nhỉvsbu, đuhnnơjexon giảnifmn khôsefbng nghi ngờktqksefbqlcoy.” Hắbtten nhẹiiuk giọyezvng, “Hôsefbm nay tôsefbi khôsefbng cógrjz hẹiiukn, láhbnst nữxjbra gặkyuyp mặkyuyt nógrjzi chuyệzrkmn đuhnni.”

Hai ngưisjiktqki hẹiiukn nhau tạitfbi mộpbfxt quáhbnsn càzeic phêzeic gầjxuyn phòaoinng vẽgrjz tranh, do Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch chọyezvn.

Hai ngưisjiktqki đuhnnàzeicn ôsefbng đuhnnptmdu rấqlcot đuhnnúxmvang giờktqk.

Quáhbnsn càzeic phêzeiczeicn tĩltprnh đuhnnjxuyy nhữxjbrng cặkyuyp tìwlrknh nhâovlxn, mùskjxi hưisjiơjexong hoa hồpaskng lan tỏbwraa khắbttep bầjxuyu khôsefbng khíohfw.

Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch nhíohfwu màzeicy, “Thậeeqzt khôsefbng quen màzeic, tôsefbi vớptxhi anh vậeeqzy màzeic lạitfbi cùskjxng ngồpaski ởlnrf quáhbnsn càzeic phêzeicjexo đuhnnqlcoy.”


Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda khuấqlcoy càzeic phêzeic trong ly lạitfbi bỏbwra thêzeicm ba viêzeicn đuhnnưisjiktqkng, uốalcvng mộpbfxt ngụjcbdm, anh mởlnrf miệzrkmng, “Chuyệzrkmn củovlxa Chu Hảnifmo Hảnifmo làzeic anh làzeicm, Cốalcv Niệzrkmm tìwlrkm anh.”

Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch “Àojjp” mộpbfxt tiếpbfxng, tay phảnifmi bưisjing ly càzeic phêzeic, tay tráhbnsi đuhnnkyuyt lêzeicn tay vịwlrkn củovlxa ghếpbfx, đuhnnjxuyu ngógrjzn tay khẽgrjzlyrp từptmdng nhịwlrkp, “Đokiaêzeicm ởlnrf Paris làzeicsefbi nợqlcosefbqlcoy.” Hắbtten hơjexoi đuhnnnifmo mắbttet, “Sợqlco anh khôsefbng nỡokia ra tay nêzeicn chuyệzrkmn nàzeicy cứwjnx đuhnnkvbo ngưisjiktqki ngoàzeici nhưisjisefbi làzeicm, cũvwakng khôsefbng khiếpbfxn anh khógrjz xửzeic. Chu Hảnifmo Hảnifmo nợqlco Cốalcv Niệzrkmm, cũvwakng coi nhưisji trảnifm nợqlco xong rồpaski. Nhưisjing màzeic…” Hắbtten cốalcv ýnifmmuqno dàzeici giọyezvng.

“Anh nợqlcosefbqlcoy thìwlrk phảnifmi làzeicm sao đuhnnâovlxy?”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda lạitfbi uốalcvng mộpbfxt ngụjcbdm càzeic phêzeic, trong miệzrkmng tràzeicn ngậeeqzp cảnifmm giáhbnsc đuhnnbtteng cháhbnst, “Nguyễlnrfn tiêzeicn sinh chuẩqbxkn bịwlrk giúxmvap côsefbqlcoy đuhnnalcvi phógrjz vớptxhi tôsefbi nhưisji thếpbfxzeico đuhnnâovlxy?”

Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch liêzeicn tụjcbdc xua tay, “No! No! Cốalcv Niệzrkmm cũvwakng khôsefbng đuhnnptmd cậeeqzp đuhnnếpbfxn việzrkmc nàzeicy.” Hắbtten cưisjiktqki rộpbfxzeicn, “Tốalcvng tiêzeicn sinh, anh vẫkavkn cógrjz hy vọyezvng đuhnnqlcoy.”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda cưisjiktqki nhạitfbo, xáhbnsc nhậeeqzn mộpbfxt việzrkmc, anh càzeicng khôsefbng dáhbnsm xáhbnsc minh thêzeicm chuyệzrkmn nàzeico kháhbnsc.

Cảnifm hai ngưisjiktqki đuhnnptmdu cógrjz suy nghĩltpr riêzeicng. Lúxmvac nàzeicy bỗbndyng cógrjz mộpbfxt côsefbhbnsi nhỏbwrahbnsn hoa đuhnni đuhnnếpbfxn bêzeicn bàzeicn, “Anh ơjexoi, mua bógrjz hoa đuhnni anh.”

Sắbttec mặkyuyt Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda vàzeic Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch cùskjxng nhăbwran mộpbfxt cáhbnsi khiếpbfxn côsefbmuqn sợqlco tớptxhi mứwjnxc rụjcbdt lạitfbi, “19 tệzrkm mộpbfxt càzeicnh, mộpbfxt bógrjz 199 tệzrkm.” Côsefbhbnsi nhỏbwra gian nan cốalcv gắbtteng nógrjzi cho hếpbfxt lờktqki.

Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch thấqlcoy vẻjexo mặkyuyt củovlxa côsefbmuqn, rúxmvat từptmdhbnsi víohfw ra hai tờktqk 100, “Cho anh mộpbfxt bógrjz.”

sefbmuqn nởlnrf nụjcbdisjiktqki, “Cáhbnsm ơjexon anh. Trảnifm anh mộpbfxt tệzrkm. Chúxmvac tìwlrknh yêzeicu củovlxa hai anh mỹalaxkyuyn.”

sefbng màzeicy Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch dựpbfxng lêzeicn, “Suy nghĩltpr củovlxa trẻjexo em bâovlxy giờktqk thậeeqzt phong phúxmva.”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda đuhnnwjnxng lêzeicn, “Tôsefbi còaoinn cógrjz việzrkmc, đuhnni trưisjiptxhc.”

“Ừobhc, hoa nàzeicy anh mang theo đuhnni.”


Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda dừptmdng lạitfbi, “Anh giữxjbr đuhnni, tôsefbi khôsefbng cầjxuyn.”

“Anh nghĩltpr nhiềptmdu rồpaski, nơjexoi nàzeicy gầjxuyn phòaoinng tranh củovlxa côsefbqlcoy, anh khôsefbng đuhnnếpbfxn đuhnnógrjz gặkyuyp sao?” Nguyễlnrfn Viễlnrfn Tíohfwch nhémuqnt bógrjz hoa vàzeico ngựpbfxc anh.

Xung quanh nhữxjbrng áhbnsnh mắbttet kỳhbns lạitfb liềptmdn bắbtten sang.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda cầjxuym bógrjz hoa lậeeqzp tứwjnxc rờktqki đuhnni.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda láhbnsi xe tớptxhi phòaoinng vẽgrjz tranh nhưisjing khôsefbng xuốalcvng xe.

Giữxjbra trưisjia, áhbnsnh nắbtteng mặkyuyt trờktqki chiếpbfxu rọyezvi thẳkyuyng xuốalcvng. Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda quan sáhbnst rấqlcot lâovlxu, cuốalcvi cùskjxng cầjxuym bógrjz hoa xuốalcvng xe.

Anh bưisjiptxhc tớptxhi cửzeica liềptmdn nhìwlrkn thấqlcoy hai bógrjz hoa cẩqbxkm chưisjiptxhng đuhnnkyuyt ởlnrf đuhnnógrjz, lạitfbi nhìwlrkn bógrjz hoa hồpaskng trong tay mìwlrknh, Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda cógrjz chúxmvat muốalcvn lùskjxi bưisjiptxhc. Anh cầjxuym tấqlcom thiệzrkmp lêzeicn nhìwlrkn, cũvwakng biếpbfxt làzeic củovlxa Lụjcbdc Diệzrkmp Thanh đuhnnưisjia đuhnnếpbfxn. Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda bĩltpru môsefbi.

xmvac nàzeicy Pháhbnsn Pháhbnsn chạitfby tớptxhi, trong tay côsefbmuqn cầjxuym mộpbfxt quảnifmgrjzng.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda đuhnnwjnxng trưisjiptxhc mặkyuyt côsefbmuqn, “Pháhbnsn Pháhbnsn…”

Pháhbnsn Pháhbnsn mởlnrf to hai mắbttet, côsefbmuqn luôsefbn muốalcvn cắbttet tógrjzc, bâovlxy giờktqk đuhnnang đuhnnkvbohbnsi ngang tráhbnsn, nhìwlrkn vôsefbskjxng đuhnnáhbnsng yêzeicu.

“Cógrjz nhớptxh cha hay khôsefbng?” Anh hỏbwrai.

Pháhbnsn Pháhbnsn giậeeqzt giậeeqzt khógrjze miệzrkmng, khôsefbng trảnifm lờktqki.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda ôsefbm bémuqnzeico ngựpbfxc, “Mẹiiuk đuhnnâovlxu con?”


Pháhbnsn Pháhbnsn chỉvsbuzeicn trong, “Mẹiiuk đuhnnang dạitfby họyezvc.”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda xoa xoa tógrjzc côsefb, trong lòaoinng êzeicqbxkm, con bémuqn thậeeqzt sựpbfx khôsefbng thểkvbo mởlnrf miệzrkmng nógrjzi chuyệzrkmn lạitfbi, “Cha đuhnnưisjia con đuhnni chơjexoi bógrjzng nhémuqn.”

Hai cha con đuhnni ra ngoàzeici, Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda làzeicm mẫkavku mộpbfxt lầjxuyn.

skjx sao tuổktqki Pháhbnsn Pháhbnsn cũvwakng còaoinn nhỏbwra, lựpbfxc khôsefbng đuhnnovlx, khôsefbng nắbttem nổktqki dâovlxy.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda kémuqno tay côsefbmuqn, “Cha cầjxuym giúxmvap con, đuhnnptmdng sợqlco.”

Pháhbnsn Pháhbnsn vui vẻjexo thoảnifmi máhbnsi cưisjiktqki tưisjiơjexoi.

Chơjexoi mộpbfxt láhbnst, đuhnnjxuyu côsefbmuqn đuhnnjxuyy mồpasksefbi. Mấqlcoy ngàzeicy nay nhiệzrkmt đuhnnpbfxgrjzng lêzeicn, Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda cởlnrfi áhbnso khoáhbnsc, nhìwlrkn qua cũvwakng mặkyuyc áhbnso màzeicu hồpaskng.

Hai ngưisjiktqki ngồpaski trêzeicn bậeeqzc thang.

“Ai mua quảnifmgrjzng nàzeicy cho con?” Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda đuhnnhbnsn làzeic Lụjcbdc Diệzrkmp Thanh mua.

Pháhbnsn Pháhbnsn thoáhbnsng yêzeicn lặkyuyng, “Làzeicwlrk Hủovlx Hủovlx mua cho em trai đuhnnógrjz, cháhbnsu lémuqnn lấqlcoy ra chơjexoi.”

Sắbttec mặkyuyt Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda táhbnsi nhợqlcot, trong lòaoinng cựpbfxc khógrjz chịwlrku, “Mẹiiukgrjzi em khôsefbng còaoinn, cháhbnsu còaoinn thấqlcoy mẹiiuk khógrjzc nữxjbra.”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda ôsefbm lấqlcoy Pháhbnsn Pháhbnsn, trầjxuym ngâovlxm mộpbfxt lúxmvac, “Em đuhnnãkyuy biếpbfxn thàzeicnh thiêzeicn thầjxuyn rồpaski, em ấqlcoy ởlnrf trêzeicn trờktqki nhấqlcot đuhnnwlrknh sẽgrjz sốalcvng thậeeqzt vui vẻjexo, vìwlrk vậeeqzy Pháhbnsn Pháhbnsn đuhnnptmdng buồpaskn.”

Pháhbnsn Pháhbnsn gậeeqzt đuhnnjxuyu, “Cháhbnsu sẽgrjz thậeeqzt ngoan, nhưisji vậeeqzy mẹiiukvwakng sẽgrjz khôsefbng buồpaskn nữxjbra.”

Mấqlcot đuhnni đuhnnwjnxa bémuqnzeic nỗbndyi đuhnnau cảnifm đuhnnktqki củovlxa anh.

xmvac Cốalcv Niệzrkmm kếpbfxt thúxmvac buổktqki họyezvc đuhnni ra liềptmdn thấqlcoy hai cha con khôsefbng cógrjzwlrknh tưisjiqlcong ngồpaski trêzeicn bậeeqzc thang. “Pháhbnsn Pháhbnsn…”

Pháhbnsn Pháhbnsn nghe thấqlcoy âovlxm thanh củovlxa mẹiiuk liềptmdn đuhnnwjnxng dậeeqzy, Cốalcv Niệzrkmm đuhnnưisjia cho côsefbmuqn cốalcvc nưisjiptxhc, “Lạitfbi quêzeicn uốalcvng nưisjiptxhc rồpaski.”

sefbmuqnbndyisjiokiai, đuhnnógrjzn lấqlcoy cốalcvc nưisjiptxhc uốalcvng liềptmdn mộpbfxt hơjexoi hếpbfxt nửzeica cốalcvc.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda vàzeic Cốalcv Niệzrkmm bốalcvn mắbttet nhìwlrkn nhau.

“Dạitfbo nàzeicy anh rảnifmnh rỗbndyi, qua đuhnnâovlxy thăbwram hai ngưisjiktqki. Gầjxuyn đuhnnâovlxy em thếpbfxzeico rồpaski?” Anh hỏbwrai.

“Rấqlcot tốalcvt, chuẩqbxkn bịwlrk cho hai họyezvc sinh đuhnni thi cũvwakng hơjexoi bậeeqzn rộpbfxn.” Côsefb trảnifm lờktqki.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda nhìwlrkn gòaoinhbnsgrjz chúxmvat vếpbfxt đuhnnen củovlxa Cốalcv Niệzrkmm, kìwlrkm khôsefbng đuhnnưisjiqlcoc vưisjiơjexon tay, “Em lạitfbi đuhnnkvbo bẩqbxkn rồpaski.” Nógrjzi xong liềptmdn lau giúxmvap côsefb.

Cốalcv Niệzrkmm khẽgrjz giậeeqzt mìwlrknh, tầjxuym nhìwlrkn rơjexoi vàzeico núxmvat áhbnso củovlxa anh, nhiềptmdu năbwram trưisjiptxhc chíohfwnh côsefb đuhnnãkyuy khâovlxu cho anh cáhbnsi núxmvat đuhnnógrjz.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda thu tay lạitfbi, cũvwakng chúxmva ýnifm tớptxhi áhbnsnh mắbttet củovlxa côsefb, “Cáhbnsi núxmvat nàzeicy rấqlcot đuhnniiukp.”

“Khôsefbng nghĩltpr rằhnacng anh còaoinn giữxjbr.” Côsefb thấqlcop giọyezvng nógrjzi.

“Đokiaãkyuy giữxjbr lạitfbi lâovlxu rồpaski, cáhbnsi gìwlrkvwakng còaoinn đuhnnógrjz.” Anh giậeeqzt khógrjze miệzrkmng.

Hai ngưisjiktqki đuhnni vàzeico, Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda đuhnnkyuyt bógrjz hoa mộpbfxt bêzeicn, nghiêzeicng ngưisjiktqki tớptxhi lấqlcoy, “Tặkyuyng em.”

Cốalcv Niệzrkmm đuhnnpbfxt nhiêzeicn bậeeqzt cưisjiktqki, “Từptmdxmvac nàzeico màzeic anh đuhnnãkyuykyuyng mạitfbn nhưisji vậeeqzy rồpaski.” Côsefb nhậeeqzn bógrjz hoa rồpaski đuhnnkvbo mộpbfxt bêzeicn, phòaoinng vẽgrjz nhiềptmdu thêzeicm vàzeici càzeicnh hoa cũvwakng cógrjz mỹalax quan thêzeicm vàzeici phầjxuyn.

“Con ngưisjiktqki rồpaski sẽgrjz thay đuhnnktqki, chỉvsbuzeic khôsefbng biếpbfxt còaoinn cơjexo hộpbfxi hay khôsefbng màzeic thôsefbi.” Anh nhìwlrkn côsefb.

Cốalcv Niệzrkmm lạitfbi dờktqki mắbttet đuhnni, “Lúxmvac trưisjiptxhc nghe nógrjzi ôsefbng nộpbfxi bịwlrk bệzrkmnh, hiệzrkmn tạitfbi sao rồpaski?”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda nhíohfwu màzeicy, biếpbfxt làzeicsefb đuhnnang tráhbnsnh némuqn, “Báhbnsc sĩltpr dặkyuyn bìwlrknh thưisjiktqkng phảnifmi chúxmva ýnifm, cơjexo thểkvbo ôsefbng dạitfbo nàzeicy yếpbfxu đuhnni nhiềptmdu.”

Cốalcv Niệzrkmm thởlnrfzeici, ôsefbng nộpbfxi làzeic ngưisjiktqki tốalcvt.

“Ôptxhng rấqlcot nhớptxh em vàzeic Pháhbnsn Pháhbnsn, nếpbfxu em cógrjz thờktqki gian thìwlrkkyuyy đuhnnếpbfxn thăbwram ôsefbng.” Anh thỉvsbunh cầjxuyu.

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda bấqlcot đuhnnbttec dĩltprsefbi ôsefbng nộpbfxi ra làzeicm cớptxh.

“Cógrjz thờktqki gian tôsefbi sẽgrjz đuhnni.”

Trêzeicn gưisjiơjexong mặkyuyt Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda cũvwakng hiệzrkmn ra mộpbfxt nụjcbdisjiktqki, “Đokiaúxmvang rồpaski, lúxmvac mởlnrf phiêzeicn tòaoina xémuqnt xửzeic Chu Hảnifmo Hảnifmo, em cũvwakng đuhnnếpbfxn mộpbfxt chúxmvat đuhnni.”

Mi tâovlxm Cốalcv Niệzrkmm nhăbwran lạitfbi, “Ừobhcm, tôsefbi sẽgrjz đuhnni.”

Đokiaôsefbi mắbttet Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda trầjxuym xuốalcvng, nhìwlrkn côsefb khôsefbng dờktqki, “Côsefb ta vẫkavkn khôsefbng chịwlrku nhậeeqzn chuyệzrkmn ởlnrf bệzrkmnh việzrkmn.”

Cốalcv Niệzrkmm nhếpbfxch miệzrkmng, lôsefbng mi hơjexoi chớptxhp, “Tôsefbi còaoinn cógrjz tiếpbfxt, đuhnni trưisjiptxhc nhémuqn.”

Tốalcvng Hoàzeici Thừptmda nhìwlrkn theo bógrjzng lưisjing côsefb, trong lòaoinng càzeicng lúxmvac càzeicng trốalcvng rỗbndyng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.