Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1335 : Ngôi sao run rẩy!

    trước sau   
*Chưylbfơjvffng nàftloy cómlmb nộheoii dung ảjjklnh, nếunzxu bạmvken khôbqncng thấuhfjy nộheoii dung chưylbfơjvffng, vui lòkamkng bậdeart chếunzx đktceheoi hiệtbyin hìburdnh ảjjklnh củjxqka trìburdnh duyệtbyit đktceirzt đktcexxujc.

Giáohpvo tổrcpq ngoạmvkei vựllwec ho ra máohpvu, vìburd trưylbfxxujc đktceómlmbalxxo ta đktceãalxx bịafut Kim Thiêaxpin Bằaefyng làftlom bịafut thưylbfơjvffng nặalxxng, mộheoit đktceòkamkn củjxqka Kim Thiêaxpin Bằaefyng khi nãalxxy dùjvff chỉdlzrftlom mấuhfjy giọxxujt máohpvu rơjvffi xuốbqpnng, nhưylbfng thưylbfơjvffng tívcdfch đktceãalxx thấuhfjm sâktceu vàftloo xưylbfơjvffng cốbqpnt củjxqka lãalxxo ta rồqrmpi.  

Lầjvffn nàftloy, máohpvu lãalxxo ta ho ra bay xuốbqpnng, mộheoit giọxxujt máohpvu rơjvffi vàftloo ngoạmvkei vựllwec, đktceáohpvnh xuyêaxpin qua mấuhfjy ngôbqnci sao, làftlom bọxxujn chúafutng nổrcpq tung.  

ohpvc đktceómlmb vạmvken dặalxxm, vôbqnc sốbqpn ngưylbfvafsi trêaxpin chiếunzxn hạmvkem nhìburdn thấuhfjy cảjjklnh nàftloy đktcexxuju khôbqncng khỏcadyi chấuhfjn đktceheoing, thầjvffm thấuhfjy lạmvkenh lẽlsfbo, đktceâktcey chívcdfnh làftlo giáohpvo tổrcpq đktceang giao thủjxqk đktceómlmb ưylbf?                Đmwbmirztmlmb thểirzt giếunzxt chếunzxt giáohpvo tổrcpq ngoạmvkei vựllwec vớxxuji mộheoit đktceòkamkn, Kim Thiêaxpin Bằaefyng biếunzxn thàftlonh chùjvffm sáohpvng vàftlong bay vềxxuj phívcdfa xa.  

Mấuhfjy vịafut giáohpvo tổrcpq liêaxpin thủjxqk chắohpdc chắohpdn sẽlsfbmlmb thủjxqk đktceoạmvken ôbqncng ấuhfjy khôbqncng biếunzxt đktceirzt giếunzxt chếunzxt ôbqncng ấuhfjy. Ôdaxfng ấuhfjy tómlmbc đktceheoibqnc song, chỉdlzr cầjvffn cómlmb thểirzt chạmvkey ra khỏcadyi vòkamkng vâktcey củjxqka mấuhfjy ngưylbfvafsi nàftloy, khôbqncng ai cómlmb thểirzt mộheoit mìburdnh đktcebqpni phómlmb vớxxuji ôbqncng ấuhfjy cảjjkl.  

Hai bêaxpin đktcexxuju biếunzxt tìburdnh huốbqpnng, ba ngưylbfvafsi còkamkn lạmvkei cũylbfng ngăbsxqn khôbqncng cho Kim Thiêaxpin Bằaefyng rờvafsi đktcei.  


“Kim Thiêaxpin Bằaefyng, nếunzxu đktceãalxx đktceếunzxn thìburd cầjvffn gìburd phảjjkli đktcei?”, mộheoit giáohpvo tổrcpq ngoạmvkei vựllwec ởmlmb phívcdfa sau la lêaxpin: “Trăbsxqm năbsxqm trưylbfxxujc ngưylbfơjvffi giếunzxt chếunzxt sưylbf huynh ta, hôbqncm nay chúafutng ta cũylbfng nêaxpin chấuhfjm dứvppzt mọxxuji chuyệtbyin thôbqnci”.  

ohpvi gìburd?  !             Nhữmlmbng ngưylbfvafsi xem chiếunzxn thầjvffm thấuhfjy giậdeart mìburdnh, bọxxujn họxxujylbfng biếunzxt trăbsxqm năbsxqm trưylbfxxujc ngoạmvkei vựllwec xảjjkly ra mộheoit trậdearn chiếunzxn kinh thiêaxpin đktceheoing đktceafuta, nhưylbfng khôbqncng ngờvafs lạmvkei cómlmb cao thủjxqk cấuhfjp bậdearc giáohpvo tổrcpq bỏcadyburdnh.  

jxqkm!  

Đmwbmheoit nhiêaxpin, mộheoit hơjvffi thởmlmbaxpinh môbqncng ùjvffn ùjvffn kéirzto đktceếunzxn.  

Ngưylbfvafsi củjxqka thiêaxpin vựllwec Tiểirztu Đmwbmôbqncng nhìburdn thấuhfjy, phívcdfa sau cómlmb mộheoit ngưylbfvafsi ra tay, tay cầjvffm mộheoit thanh trưylbfvafsng kiếunzxm màftlou đktceen đktceâktcem vềxxuj phívcdfa trưylbfxxujc, xuyêaxpin qua thờvafsi khôbqncng, khôbqncng gìburd cảjjkln nổrcpqi, sứvppzc mạmvkenh vôbqnc đktceafutch.  

Mộheoit tiếunzxng nổrcpq vang lêaxpin, thiêaxpin đktceafuta sụvcdfp đktcercpq.  

Thanh trưylbfvafsng kiếunzxm màftlou đktceen nàftloy quáohpv đktceáohpvng sợbqpn, chéirztm bầjvffu trờvafsi ra làftlom hai nửohpva, mũylbfi kiếunzxm xuyêaxpin thủjxqkng bầjvffu trờvafsi, cómlmb mộheoit vùjvffng trờvafsi trong tinh khôbqncng bịafut tốbqpni đktcei.  

Kim Thiêaxpin Bằaefyng tay bấuhfjm pháohpvp ấuhfjn, đktceáohpvnh lêaxpin thanh trưylbfvafsng kiếunzxm màftlou đktceen nàftloy.  

“Nơjvffi nàftloy chívcdfnh làftlojvffi thívcdfch hợbqpnp đktceirzt chôbqncn thâktcey ngưylbfơjvffi!”, mộheoit giáohpvo tổrcpq củjxqka ngoạmvkei vựllwec đktceãalxx đktceếunzxn gầjvffn, lạmvkenh lùjvffng nómlmbi.  



“Chôbqncn thâktcey?”, mộheoit giáohpvo tổrcpq kháohpvc đktceáohpvp trảjjkl: “Ta muốbqpnn biếunzxn ôbqncng ta thàftlonh tro bụvcdfi, trảjjkl thùjvff cho sưylbf huynh, đktceâktceu còkamkn cómlmbjvff hộheoii chôbqncn thâktcey?”  


Mắohpdt thấuhfjy bốbqpnn ngưylbfvafsi vâktcey quanh, Kim Thiêaxpin Bằaefyng cũylbfng dừmzvong lạmvkei, chiếunzxn giáohpvp màftlou vàftlong chiếunzxu sáohpvng cảjjkl mộheoit vùjvffng trờvafsi, thâktcen thểirzt thon dàftloi tráohpvng kiệtbyin, khuôbqncn mặalxxt vôbqncjvffng anh tuấuhfjn.  

Ôdaxfng ấuhfjy khôbqncng đktcei nữmlmba màftlomlmbi: “Ta cũylbfng đktceang muốbqpnn giếunzxt chếunzxt mộheoit hai giáohpvo tổrcpq, đktceirzt ngưylbfvafsi ngoạmvkei vựllwec cáohpvc ngưylbfơjvffi biếunzxt đktceau đktceâktcey!”  

“Ngưylbfơjvffi cómlmb thểirzt giếunzxt ai?”, mộheoit ngưylbfvafsi lạmvkenh lùjvffng nómlmbi, ởmlmb cấuhfjp bậdearc nàftloy, ngưylbfvafsi đktceưylbfbqpnc gọxxuji làftlo giáohpvo tổrcpq đktcexxuju cómlmb thựllwec lựllwec đktcevppzng đktcejvffu tinh hảjjkli vôbqnc tậdearn, cómlmbkamkng tin tuyệtbyit đktcebqpni.  

Keng!  

Lạmvkei mộheoit ngưylbfvafsi kháohpvc chĩaxpia trưylbfvafsng kiếunzxm màftlou đktceen vềxxuj phívcdfa trưylbfxxujc, hơjvffi thởmlmb lạmvkenh lẽlsfbo bao phủjxqk, đktcemvkei đktcemvkeo quy tắohpdc cuồqrmpn cuộheoin.  

Ngưylbfvafsi nàftloy cómlmb thựllwec lựllwec mạmvkenh nhấuhfjt trong bốbqpnn ngưylbfvafsi, mộheoit ngưylbfvafsi mộheoit kiếunzxm đktcevppzng ởmlmb đktceómlmb, lạmvkei cómlmbjvffi thởmlmb hủjxqky thiêaxpin diệtbyit đktceafuta, khiếunzxn tinh hảjjkli vôbqnc tậdearn chấuhfjn đktceheoing, khôbqncng ngừmzvong cuộheoin tràftloo, khiếunzxn lòkamkng ngưylbfvafsi khiếunzxp sợbqpn.  

Đmwbmếunzxn Ẩdzvwn Nhấuhfjt cảjjklnh đktceãalxx khôbqncng thểirztmlmbi làftlo ai dũylbfng cảjjklm hơjvffn nữmlmba, vìburd đktceãalxx đktcei tớxxuji đktceiểirztm cuốbqpni củjxqka tinh hảjjkli vôbqnc tậdearn, đktcevppzng trêaxpin cùjvffng mộheoit đktceheoi cao nhìburdn xuốbqpnng thếunzx gian rồqrmpi.

Kim Thiêaxpin Bằaefyng vẫqrmpn khôbqncng sợbqpn.  

Mộheoit khắohpdc sau, ôbqncng ấuhfjy bộheoic pháohpvt, khívcdf thếunzx trêaxpin ngưylbfvafsi khôbqncng ngừmzvong tăbsxqng lêaxpin, chiếunzxn y hoàftlong kim rựllwec sáohpvng, giốbqpnng nhưylbf mộheoit ngọxxujn lửohpva đktceang bốbqpnc cháohpvy đktceếunzxn tậdearn mâktcey xanh, kim quang cuộheoin cuồqrmpn khắohpdp đktceuhfjt trờvafsi.  

Kim Thiêaxpin Bằaefyng đktcevppzng thẳvijang ngưylbfvafsi ởmlmb giữmlmba, bốbqpnn giáohpvo tổrcpq kia đktceang nhìburdn chằaefym chằaefym ôbqncng ấuhfjy, nhìburdn lôbqncng chim màftlou vàftlong trong tay ôbqncng ấuhfjy.  

“Đmwbmâktcey làftlobqncng chim củjxqka ai, sao lạmvkei bấuhfjt phàftlom thếunzx?”, giáohpvo tổrcpq cầjvffm trưylbfvafsng kiếunzxm màftlou đktceen cấuhfjt tiếunzxng hỏcadyi.  

bqncng chim màftlou vàftlong trong thìburd mờvafs tốbqpni khôbqncng áohpvnh sáohpvng, nhưylbfng khi nãalxxy nómlmbmlmb thểirzt đktcealxx đktceưylbfbqpnc kiếunzxm trong tay giáohpvo tổrcpq, hơjvffn nữmlmba còkamkn khôbqncng hưylbf hao gìburd, đktcejxqk đktceirztmlmbi rõdear chỗirzt thầjvffn kỳhzrh củjxqka nómlmb.  

chang-re-cuc-pham-1335-0



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.