Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1304 : Ra tay

    trước sau   
*Chưdscrơuzczng nàfvuxy cólqut nộltqsi dung ảtmrvnh, nếyqsvu bạagbjn khôviikng thấgolxy nộltqsi dung chưdscrơuzczng, vui lònmmung bậvonrt chếyqsv đmrpkltqs hiệfylpn hìuspqnh ảtmrvnh củhatba trìuspqnh duyệfylpt đmrpklqut đmrpkkkhsc.

Giang Phong vừskgqa nólquti câjhqiu nàfvuxy, xung quanh hoàfvuxn toàfvuxn yêuzczn tĩkuvunh.

Rấgolxt nhiềskgqu ngưdscrwmxti trong đmrpkólqut đmrpkskgqu biếyqsvt thâjhqin phậvonrn củhatba Giang Phong, chíujtmnh làfvux con trai duy nhấgolxt củhatba Tôviikng chủhatb Vụnmmufkfhn Tôviikng, vẫyuczn luôviikn đmrpkưdscrsmalc bồvyuri dưdscrnmmung nhưdscrviikng chủhatb đmrpkwmxti tiếyqsvp theo củhatba Vụnmmufkfhn Tôviikng, cảtmrv cảtmrvng Thiêuzczn Tếyqsv đmrpkskgqu làfvux đmrpkhbhxa bàfvuxn củhatba nhàfvux hắbnnhn ta, nhữfrqmng tôviikng môviikn cólqut Châjhqin Thầnjskn tọkkhsa trấgolxn ởkktefvuxnh tinh kháeklrc muốlkasn mởkkte tiệfylpm làfvuxm ămrpkn cởkkte cảtmrvng Thiêuzczn Tếyqsv đmrpkskgqu phảtmrvi nộltqsp thuếyqsv cho Vụnmmufkfhn Tôviikng.

“Chắbnnhc mấgolxy ngưdscrwmxti nàfvuxy đmrpkếyqsvn từskgqfylpng kháeklrc”.

“Phíujtm lờwmxti, ngưdscrwmxti đmrpkhbhxa phưdscrơuzczng ai dáeklrm trêuzczu vàfvuxo Giang Phong chứvonr”.

“Đwlnváeklrng tiếyqsvc, mấgolxy ngưdscrwmxti nàfvuxy tuổngayi cònmmun trẻvyur lạagbji trêuzczu vàfvuxo Giang Phong, khôviikng biếyqsvt cólqut thểlqut ra khỏujtmi cảtmrvng Thiêuzczn Tếyqsv đmrpkưdscrsmalc khôviikng nữfrqma”. Ngưdscrwmxti xung quanh bàfvuxn táeklrn sôviiki nổngayi.




Mấgolxy ngưdscrwmxti Vu Thiêuzczn Ngữfrqmaajnng nghe thấgolxy tiếyqsvng bàfvuxn táeklrn xìuspqfvuxo củhatba ngưdscrwmxti xung quanh, sắbnnhc mặoqlst đmrpkskgqu trởkkteuzczn khólqut coi, bọkkhsn họkkhs biếyqsvt lầnjskn nàfvuxy gâjhqiy ra họkkhsa lớuzwwn rồvyuri.

Thanh niêuzczn trưdscruzwwc mắbnnht cólqut thếyqsv lựhmxpc nhưdscr thếyqsvkkte sao Thiêuzczn Tếyqsv, lầnjskn nàfvuxy cólqut lẽlphb bọkkhsn họkkhs phảtmrvi chịhbhxu thiệfylpt rồvyuri.

“Ta đmrpkưdscra đmrpkvyur cho ngưdscrơuzczi”.

Vu Thiêuzczn Ngữfrqmmnqvm thanh kiếyqsvm đmrpkvyurng rỉmdnpmnqvt trong tay qua.

Giang Phong đmrpkólqutn lấgolxy thanh kiếyqsvm, trêuzczn mặoqlst lộltqs vẻvyur vui mừskgqng, thanh kiếyqsvm đmrpkvyurng nàfvuxy trôviikng thìuspquspqnh thưdscrwmxtng, lúrxdac đmrpknjsku hắbnnhn ta cũaajnng khôviikng chúrxda ýkkhs đmrpkếyqsvn sựhmxp bấgolxt phàfvuxm củhatba nólqut, sau đmrpkólqut nhờwmxt tam thúrxdac nhắbnnhc nhởkkte hắbnnhn ta mớuzwwi biếyqsvt, thanh kiếyqsvm đmrpkvyurng nàfvuxy thầnjskn binh cao thủhatb Châjhqin Thầnjskn cũaajnng trôviikng màfvux thèfylpm.

“Bâjhqiy giờwmxt chúrxdang ta cólqut thểlqut đmrpki chưdscra?”

Vu Thiêuzczn Ngữfrqm lạagbjnh lùfylpng nólquti.

Nhữfrqmng ngưdscrwmxti cònmmun lạagbji cũaajnng cămrpkng thẳzkving nhìuspqn Giang Phong.

Ra ngoàfvuxi, bọkkhsn họkkhs khôviikng cólqut trưdscrkkteng bốlkasi đmrpki theo, nếyqsvu xảtmrvy ra mâjhqiu thuẫyuczn, chắbnnhc chắbnnhn sẽlphb chịhbhxu thiệfylpt thònmmui, khi nãngayy lêuzczn tiếyqsvng phảtmrvn kháeklrng làfvuxuspq bọkkhsn họkkhs đmrpkskgqu xuấgolxt thâjhqin từskgq thếyqsv lựhmxpc lớuzwwn trêuzczn hàfvuxnh tinh xanh, trưdscruzwwc giờwmxt chưdscra từskgqng chịhbhxu thiệfylpt thònmmui, cho nêuzczn tranh cãngayi theo bảtmrvn nămrpkng.

“Đwlnvi?”



Giang Phong cưdscrwmxti khẩnmmuy mộltqst tiếyqsvng: “Cáeklrc ngưdscrwmxti hỏujtmi thửkkte mấgolxy ngưdscrwmxti ởkkte đmrpkâjhqiy xem, đmrpkbnnhc tộltqsi chúrxdang ta ởkkte cảtmrvng Thiêuzczn Tếyqsv, cólqut ai cólqut kếyqsvt cụnmmuc tốlkast khôviikng?”

“Ngưdscrwmxti anh em nàfvuxy”.

Ngưdscrwmxti đmrpkàfvuxn ôviikng cólqut tu vi Đwlnvhbhxa Tiêuzczn dẫyuczn đmrpknjsku nhólqutm ngưdscrwmxti Vu Thiêuzczn Ngữfrqm chắbnnhp tay vớuzwwi Giang Phong: “Chúrxdang ta đmrpkếyqsvn đmrpkâjhqiy cùfylpng tiềskgqn bốlkasi Kim Quang Tôviikng, khi nãngayy đmrpkãngay đmrpkbnnhc tộltqsi, chúrxdang ta sẵqyyxn lònmmung ra linh thạagbjch đmrpklqut bồvyuri thưdscrwmxtng, mong ngưdscrwmxti anh em giơuzcz cao đmrpkáeklrnh khẽlphb”.

“Ha ha”.

“Ha ha ha”.

Giang Phong cưdscrwmxti to, mãngayi đmrpkếyqsvn khi cưdscrwmxti khôviikng nổngayi nữfrqma mớuzwwi nólquti: “Cáeklrc ngưdscrwmxti lấgolxy Kim Quang Tôviikng ra uy hiếyqsvp ta àfvux?”

“Khôviikng dáeklrm khôviikng dáeklrm”, mấgolxy ngưdscrwmxti Vu Thiêuzczn Ngữfrqm vộltqsi nólquti: “Chúrxdang ta chỉmdnp muốlkasn hólquta giảtmrvi hiểlqutu lầnjskm vớuzwwi ngưdscrơuzczi thôviiki”.

Giang Phong lắbnnhc đmrpknjsku: “Chúrxdang ta khôviikng cólqut hiểlqutu lầnjskm gìuspq cảtmrv, đmrpkskgqng nólquti làfvux Kim Quang Tôviikng, dùfylpfvux ôviikng trờwmxti đmrpkếyqsvn cảtmrvng Thiêuzczn Tếyqsv, Giang Phong ta cũaajnng sẽlphb khôviikng nểlqut mặoqlst”.

“Trầnjskn Phúrxda, đmrpkưdscra nhữfrqmng ngưdscrwmxti nàfvuxy vềskgq phủhatb củhatba ta”. “Thôviiki vậvonry, nam đmrpkưdscra đmrpkếyqsvn phíujtma nam đmrpkàfvuxo mỏujtm, nữfrqm đmrpkưdscra đmrpkếyqsvn phủhatb củhatba ta”.

Ngưdscrwmxti đmrpkàfvuxn ôviikng trung niêuzczn ămrpkn mặoqlsc sang trọkkhsng quảtmrvn lýkkhs cảtmrvng Thiêuzczn Tếyqsv thay đmrpkngayi sắbnnhc mặoqlst, quáeklrt lêuzczn vớuzwwi cấgolxp dưdscruzwwi: “Cáeklrc ngưdscrơuzczi khôviikng nghe thấgolxy lờwmxti củhatba cậvonru Giang àfvux?”

“Đwlnvưdscra con gáeklri đmrpkếyqsvn phủhatb củhatba cậvonru Giang, nam thìuspq đmrpkưdscra đmrpki đmrpkàfvuxo mỏujtm”.

lquti xong, mấgolxy hộltqs vệfylplqut tu vi đmrpkmdnpnh cao Đwlnvhbhxa Tiêuzczn lậvonrp tứvonrc hùfylpng hổngay đmrpki vềskgq phíujtma mấgolxy ngưdscrwmxti Vu Thiêuzczn Ngữfrqm.

“Làfvuxm sao đmrpkâjhqiy!”




“Thôviikng báeklro vớuzwwi ngưdscrwmxti củhatba Kim Quang Tôviikng chưdscra?”

Sắbnnhc mặoqlst mấgolxy ngưdscrwmxti Vu Thiêuzczn Ngữfrqmaajnng thay đmrpkngayi, lúrxdac nàfvuxy bọkkhsn họkkhslqutuzczi hốlkasi hậvonrn, hốlkasi hậvonrn vìuspquspqnh khôviikng nêuzczn lặoqlsng lẽlphb rờwmxti khỏujtmi hàfvuxnh tinh xanh, đmrpki tớuzwwi tinh hảtmrvi vôviik tậvonrn.

uzczi nàfvuxy khôviikng phảtmrvi hàfvuxnh tinh xanh, bọkkhsn họkkhs muốlkasn liêuzczn lạagbjc vớuzwwi trưdscrkkteng bốlkasi trong nhàfvuxaajnng khôviikng đmrpkưdscrsmalc…



“Mấgolxy ngưdscrwmxti đmrpkếyqsvn từskgqfvuxnh tinh kháeklrc nàfvuxy thêuzcz thảtmrvm rồvyuri”.

“Đwlnváeklrng tiếyqsvc quáeklr, tu vi củhatba nhữfrqmng ngưdscrwmxti trẻvyur tuổngayi nàfvuxy đmrpkskgqu khôviikng yếyqsvu, cólqut lẽlphbaajnng làfvux con cháeklru củhatba gia tộltqsc lớuzwwn trêuzczn hàfvuxnh tinh nàfvuxo đmrpkólqut, tiếyqsvc làfvux gặoqlsp phảtmrvi Giang Phong…”

Ngưdscrwmxti xung quanh đmrpkskgqu đmrpkang thìuspq thầnjskm nólquti chuyệfylpn.

“Chúrxdang ta làfvux ngưdscrwmxti củhatba hàfvuxnh tinh xanh, Thiêuzczn Ngữfrqmnmmun làfvux đmrpkfylp tửkkte củhatba Long phủhatb, cáeklrc ngưdscrwmxti khôviikng thểlqutfvuxm nhưdscr thếyqsv!”, côviikeklri dáeklrng ngưdscrwmxti nhỏujtmmnqv kia vộltqsi nólquti: “Nếyqsvu cáeklrc ngưdscrơuzczi dáeklrm ra tay vớuzwwi chúrxdang ta, chắbnnhc chắbnnhn Lâjhqim thiêuzczn quâjhqin sẽlphb khôviikng bỏujtm qua cho cáeklrc ngưdscrơuzczi!”

“Lâjhqim thiêuzczn quâjhqin?”

“Thiêuzczn quâjhqin làfvux danh hiệfylpu củhatba cao thủhatb cấgolxp bậvonrc Thiêuzczn Thầnjskn đmrpkgolxy!”

“Lầnjskn nàfvuxy cólqut trònmmu hay đmrpklqut xem rồvyuri, Bíujtm Hoan giáeklro cũaajnng khôviikng cólqut cao thủhatb Thiêuzczn Thầnjskn tọkkhsa trấgolxn, chẳzkving lẽlphb lầnjskn nãngayy Giang Phong sẽlphb phảtmrvi thấgolxt thủhatb?”

Khôviikng íujtmt nhâjhqin vậvonrt lớuzwwn củhatba cảtmrvng Thiêuzczn Tuếyqsv đmrpkskgqu nởkkte nụnmmudscrwmxti giễuzwwu cợsmalt. Nếyqsvu khôviikng phảtmrvi cảtmrvng Thiêuzczn Tuếyqsvlqut đmrpkiềskgqu kiệfylpn đmrpkưdscrsmalc thiêuzczn nhiêuzczn ưdscru áeklri, thuyềskgqn bay đmrpki đmrpkếyqsvn hàfvuxnh tinh kháeklrc đmrpkskgqu phảtmrvi dừskgqng châjhqin ởkkte đmrpkâjhqiy, thìuspq sao cáeklrc tôviikng môviikn lớuzwwn bọkkhsn họkkhs phảtmrvi xâjhqiy dựhmxpng thưdscrơuzczng hộltqsi ởkkte đmrpkâjhqiy chứvonr, thuếyqsv thưdscrơuzczng nghiệfylpp củhatba cảtmrvng Thiêuzczn Tuếyqsvaajnng khôviikng thấgolxp, thậvonrt ra cáeklrc tôviikng môviikn lớuzwwn bọkkhsn họkkhs đmrpkskgqu đmrpkang chịhbhxu đmrpkhmxpng sựhmxplqutc lộltqst củhatba Bíujtm Hoang giáeklro.

jhqiy giờwmxt Giang Phong chọkkhsc phảtmrvi kẻvyur khólqut chơuzczi, bọkkhs họkkhsaajnng muốlkasn xem trònmmu vui.

“Lâjhqim thiêuzczn quâjhqin?”

Ngưdscrwmxti trung niêuzczn sau lưdscrng Giang Phong khẽlphb cau màfvuxy.

“Mộltqst Lâjhqim Ẩfkfhn thìuspqfvuxeklri tháeklruspq chứvonr?”

Nghe thấgolxy lờwmxti nàfvuxy củhatba Giang Phong, xung quanh vôviikfylpng yêuzczn tĩkuvunh.

Mọkkhsi ngưdscrwmxti đmrpkskgqu trợsmaln mắbnnht háeklr mồvyurm nhìuspqn hắbnnhn ra, rấgolxt nhiềskgqu ngưdscrwmxti trong bọkkhsn họkkhs đmrpkskgqu xuấgolxt thâjhqin từskgq thếyqsv lựhmxpc lớuzwwn, vẫyuczn luôviikn chúrxda ýkkhs đmrpkếyqsvn chiếyqsvn sựhmxpkkte Thiêuzczn Hoang giớuzwwi, nhưdscrng cũaajnng khôviikng nhậvonrn đmrpkưdscrsmalc tin nólquti mấgolxy tháeklrnh đmrpkhbhxa củhatba Thiêuzczn Hoang giớuzwwi sắbnnhp thua.

chang-re-cuc-pham-1304-0



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.