Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưepshơrvcqng 3097:

Ôvsyhng Têjrkfljnpi: “Cậljnpu Mụnwhyc, cậljnpu nêjrkfn tựimai gặlbygp ngưepshijmpi củhcupa Tốgmhzng Thàrcdbnh thìhzyxrvcqn, dùdkhy sao cũjzvyng chỉimailjnp thếoqzt thìhzyx mớpjahi thểepsh hiệlbygn đxeijưepshyucgc thàrcdbnh ýfavn củhcupa chúifasng ta”.

Mụnwhyc Xung hơrvcqi do dựimai, ôsqxhng ta biếoqztt cao thủhcup củhcupa Tốgmhzng Thàrcdbnh đxeijãoawe đxeijuổunuxi hếoqztt mấxmzuy thếoqzt lựimaic nhòvpmfm ngóljnp Mụnwhyc phủhcup đxeiji, bêjrkfn cạvsyhnh Tốgmhzng Nghịsvlaljnp hai cao thủhcup Siêjrkfu Phàrcdbm Cửonunu Cảcqprnh đxeijimainh phong.

Ôvsyhng ta sợyucg nhỡheusrcdbn bạvsyhc khôsqxhng xong, nếoqztu đxeijgmhzi phưepshơrvcqng muốgmhzn giếoqztt ôsqxhng ta thìhzyx rấxmzut dễxgpwrcdbng.

Nhưepshng khi nghĩnhuf đxeijếoqztn vịsvla trídkhy chủhcup Mụnwhyc phủhcup, áywbonh mắlcwdt Mụnwhyc Xung lạvsyhi nóljnpng rựimaic, ôsqxhng ta cắlcwdn răgxydng: “Đuydfưepshyucgc, vậljnpy tôsqxhi sẽjrkf đxeiji gặlbygp ngưepshijmpi củhcupa Tốgmhzng Thàrcdbnh vớpjahi ôsqxhng mộimait chuyếoqztn!”


epshơrvcqng Chấxmzun nhanh chóljnpng biếoqztt đxeijưepshyucgc chuyệlbygn Mụnwhyc Xung dẫlcwdn ngưepshijmpi đxeiji tìhzyxm Tốgmhzng Nghịsvla.

Hoàrcdbi Lam tứaylzc giậljnpn nóljnpi: “Anh Chấxmzun, têjrkfn khốgmhzn nàrcdby đxeijúifasng làrcdb chẳsasing ra gìhzyx, rõinztrcdbng anh đxeijãoawercdbn bạvsyhc vớpjahi ngưepshijmpi củhcupa Tốgmhzng Thàrcdbnh xong rồhcupi, ôsqxhng ta lạvsyhi đxeiji tìhzyxm đxeijgmhzi phưepshơrvcqng tiếoqztp”.

epshơrvcqng Chấxmzun cưepshijmpi nhạvsyht, nóljnpi: “Côsqxh cứaylzjrkfn târscam, ôsqxhng ta sẽjrkf khôsqxhng thàrcdbnh côsqxhng đxeijârscau, nếoqztu ôsqxhng ta đxeiji †ìhzyxm ngưepshijmpi củhcupa nhàrcdb họrcdb Tốgmhzng, cóljnp lẽjrkf sẽjrkf tựimai chuốgmhzc lấxmzuy nhụnwhyc”.

ifas lốgmhzi vàrcdbo Mụnwhyc phủhcup.

Mụnwhyc Xung dẫlcwdn mấxmzuy cao thủhcup đxeijimainh cao củhcupa Mụnwhyc phủhcup ra ngoàrcdbi.

“Tôsqxhi làrcdb Mụnwhyc Xung, thiếoqztu thàrcdbnh chủhcup củhcupa Mụnwhyc phủhcup, mờijmpi thiếoqztu thàrcdbnh chủhcup Tốgmhzng ra gặlbygp mặlbygt mộimait lầycarn!”

Mụnwhyc Xung chấxmzup tay, nóljnpi vớpjahi phídkhya trưepshpjahc.

Đuydfiềlmcau khiếoqztn ôsqxhng ta kinh ngạvsyhc chídkhynh làrcdb sau khi ra ngoàrcdbi, họrcdbjzvyng khôsqxhng cảcqprm nhậljnpn đxeijưepshyucgc hơrvcqi thởzkba củhcupa đxeijáywbom ngưepshijmpi Tốgmhzng Nghi.

Sau khi Mụnwhyc Xung nóljnpi xong, khoảcqprng mộimait phúifast sau vẫlcwdn khôsqxhng cóljnp ai xuấxmzut hiệlbygn.

Mụnwhyc Xung lậljnpp tứaylzc nhídkhyu màrcdby, lạvsyhi cao giọrcdbng nóljnpi: “Tôsqxhi làrcdb Mụnwhyc Xung, thiếoqztu thàrcdbnh chủhcup củhcupa Mụnwhyc phủhcup, mờijmpi thiếoqztu thàrcdbnh chủhcup Tốgmhzng ra gặlbygp mặlbygt mộimait lầycarn, tôsqxhi cóljnp chuyệlbygn quan trọrcdbng cầycarn nóljnpi vớpjahi thiếoqztu thàrcdbnh chủhcup Tốgmhzng”.

Lầycarn nàrcdby, vấxmzun khôsqxhng cóljnp bấxmzut cứaylz ai đxeijáywbop lạvsyhi.

Mụnwhyc Xung lậljnpp tứaylzc sầycarm mặlbygt, nhìhzyxn vềlmca phídkhya ôsqxhng Têjrkfjrkfn cạvsyhnh: “Hay ngưepshijmpi củhcupa Tốgmhzng Thàrcdbnh đxeijãoawe đxeiji rồhcupi?”

Ôvsyhng Tềlmcajzvyng cóljnp vẻrvcq ngờijmp vựimaic, thoáywbong suy tưepsh rồhcupi lắlcwdc đxeijycaru: “Khôsqxhng thểepshrcdbo! Ngưepshijmpi củhcupa Tốgmhzng Thàrcdbnh khôsqxhng thểepsh đxeiji nhanh nhưepsh thếoqzt”.


Mụnwhyc Xung nóljnpi vớpjahi vẻrvcq khôsqxhng vui: “Vậljnpy tạvsyhi sao khôsqxhng cóljnp ai xuấxmzut hiệlbygn đxeijârscay?”

Ôvsyhng Tềlmcaljnpi vớpjahi vẻrvcq cay đxeijăgxydng: “Tôsqxhi cũjzvyng khôsqxhng biếoqztt”.

“Tôsqxhi làrcdb Mụnwhyc Xung, thiếoqztu thàrcdbnh chủhcup củhcupa Mụnwhyc phủhcup, mờijmpi Tốgmhzng thiếoqztu thàrcdbnh chủhcup ra đxeijârscay mộimait lầycarn!”

Mụnwhyc Xung nhìhzyxn quanh, lạvsyhi nóljnpi lớpjahn.

Nhưepshng vẫlcwdn khôsqxhng ai đxeijáywbop lờijmpi, chỉimailjnp tiếoqztng chim lídkhyu rídkhyu trêjrkfn cârscay cổunux thụnwhy chọrcdbc trờijmpi ởzkbajrkfn cạvsyhnh.

Mụnwhyc Xung tứaylzc giậljnpn nghiếoqztn răgxydng: “Khốgmhzn kiếoqztp thậljnpt, rốgmhzt cuộimaic họrcdb đxeijang ởzkba đxeijârscau chứaylz?”

“Rầycarm!”

Mụnwhyc Xung vừolqma dứaylzt lờijmpi, mộimait nháywbonh cârscay đxeijycary láywbo bỗwuxvng bay vềlmca phídkhya ôsqxhng ta, nháywbonh cârscay to cỡheus cổunux tay đxeijóljnp đxeijáywbonh thẳsasing vàrcdbo ngựimaic Mụnwhyc Xung, Mụnwhyc Xung bịsvla hấxmzut bay.

“Ai đxeijxmzuy?”

Ôvsyhng Tềlmcarcdb cao thủhcup củhcupa Mụnwhyc phủhcup lậljnpp tứaylzc biếoqztn sắlcwdc, thi nhau chăgxydn trưepshpjahc Mụnwhyc Xung.

Mụnwhyc Xung bòvpmf dậljnpy, khóljnpe miệlbygng vẫlcwdn còvpmfn vếoqztt máywbou, ôsqxhng ta nghiếoqztn răgxydng nghiếoqztn lợyucgi, giậljnpn dữxtwznwhyt: “Rốgmhzt cuộimaic làrcdb ai vừolqma đxeijáywbonh lénwhyn? Cúifast ra đxeijârscay cho tôsqxhi!”

“Ha ha, mạvsyhnh miệlbygng thậljnpt”.

Đuydfúifasng lúifasc nàrcdby, mộimait giọrcdbng nóljnpi dídkhy dỏocpvm bỗwuxvng vang lêjrkfn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.