Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3097 :

    trước sau   

Chưeawwơnwihng 3097:

Ôjeilng Têhjvwowqti: “Cậwgmcu Mụlpeac, cậwgmcu nêhjvwn tựzyxw gặoliup ngưeawwcdtyi củqajza Tốdmmfng Thàdmzfnh thìdnwanwihn, dùdyjz sao cũdyjzng chỉdnwaowqt thếdmmf thìdnwa mớrjpwi thểavxn hiệzmucn đwwosưeawwavxnc thàdmzfnh ýbsza củqajza chúavxnng ta”.

Mụlpeac Xung hơnwihi do dựzyxw, ôtctkng ta biếdmmft cao thủqajz củqajza Tốdmmfng Thàdmzfnh đwwosãliuy đwwosuổsvjmi hếdmmft mấligzy thếdmmf lựzyxwc nhòfbkum ngóowqt Mụlpeac phủqajz đwwosi, bêhjvwn cạqajznh Tốdmmfng Nghịlmvlowqt hai cao thủqajz Siêhjvwu Phàdmzfm Cửnwihu Cảrbrsnh đwwosdnwanh phong.

Ôjeilng ta sợavxn nhỡcocldmzfn bạqajzc khôtctkng xong, nếdmmfu đwwosdmmfi phưeawwơnwihng muốdmmfn giếdmmft ôtctkng ta thìdnwa rấligzt dễjeildmzfng.

Nhưeawwng khi nghĩfbku đwwosếdmmfn vịlmvl trírbrs chủqajz Mụlpeac phủqajz, ácucknh mắrzjet Mụlpeac Xung lạqajzi nóowqtng rựzyxwc, ôtctkng ta cắrzjen răcnxfng: “Đjldzưeawwavxnc, vậwgmcy tôtctki sẽyobr đwwosi gặoliup ngưeawwcdtyi củqajza Tốdmmfng Thàdmzfnh vớrjpwi ôtctkng mộdnwat chuyếdmmfn!”


eawwơnwihng Chấligzn nhanh chóowqtng biếdmmft đwwosưeawwavxnc chuyệzmucn Mụlpeac Xung dẫrncen ngưeawwcdtyi đwwosi tìdnwam Tốdmmfng Nghịlmvl.

Hoàdmzfi Lam tứqpkec giậwgmcn nóowqti: “Anh Chấligzn, têhjvwn khốdmmfn nàdmzfy đwwosúavxnng làdmzf chẳsvjmng ra gìdnwa, rõegtzdmzfng anh đwwosãliuydmzfn bạqajzc vớrjpwi ngưeawwcdtyi củqajza Tốdmmfng Thàdmzfnh xong rồimxwi, ôtctkng ta lạqajzi đwwosi tìdnwam đwwosdmmfi phưeawwơnwihng tiếdmmfp”.

eawwơnwihng Chấligzn cưeawwcdtyi nhạqajzt, nóowqti: “Côtctk cứqpkehjvwn tâvxbkm, ôtctkng ta sẽyobr khôtctkng thàdmzfnh côtctkng đwwosâvxbku, nếdmmfu ôtctkng ta đwwosi †ìdnwam ngưeawwcdtyi củqajza nhàdmzf họuudh Tốdmmfng, cóowqt lẽyobr sẽyobr tựzyxw chuốdmmfc lấligzy nhụlpeac”.

mbwx lốdmmfi vàdmzfo Mụlpeac phủqajz.

Mụlpeac Xung dẫrncen mấligzy cao thủqajz đwwosdnwanh cao củqajza Mụlpeac phủqajz ra ngoàdmzfi.

“Tôtctki làdmzf Mụlpeac Xung, thiếdmmfu thàdmzfnh chủqajz củqajza Mụlpeac phủqajz, mờcdtyi thiếdmmfu thàdmzfnh chủqajz Tốdmmfng ra gặoliup mặoliut mộdnwat lầcuckn!”

Mụlpeac Xung chấligzp tay, nóowqti vớrjpwi phírbrsa trưeawwrjpwc.

Đjldziềrcmhu khiếdmmfn ôtctkng ta kinh ngạqajzc chírbrsnh làdmzf sau khi ra ngoàdmzfi, họuudhdyjzng khôtctkng cảrbrsm nhậwgmcn đwwosưeawwavxnc hơnwihi thởwiac củqajza đwwosácuckm ngưeawwcdtyi Tốdmmfng Nghi.

Sau khi Mụlpeac Xung nóowqti xong, khoảrbrsng mộdnwat phúavxnt sau vẫrncen khôtctkng cóowqt ai xuấligzt hiệzmucn.

Mụlpeac Xung lậwgmcp tứqpkec nhírbrsu màdmzfy, lạqajzi cao giọuudhng nóowqti: “Tôtctki làdmzf Mụlpeac Xung, thiếdmmfu thàdmzfnh chủqajz củqajza Mụlpeac phủqajz, mờcdtyi thiếdmmfu thàdmzfnh chủqajz Tốdmmfng ra gặoliup mặoliut mộdnwat lầcuckn, tôtctki cóowqt chuyệzmucn quan trọuudhng cầcuckn nóowqti vớrjpwi thiếdmmfu thàdmzfnh chủqajz Tốdmmfng”.

Lầcuckn nàdmzfy, vấligzn khôtctkng cóowqt bấligzt cứqpke ai đwwosácuckp lạqajzi.

Mụlpeac Xung lậwgmcp tứqpkec sầcuckm mặoliut, nhìdnwan vềrcmh phírbrsa ôtctkng Têhjvwhjvwn cạqajznh: “Hay ngưeawwcdtyi củqajza Tốdmmfng Thàdmzfnh đwwosãliuy đwwosi rồimxwi?”

Ôjeilng Tềrcmhdyjzng cóowqt vẻbfvv ngờcdty vựzyxwc, thoácuckng suy tưeaww rồimxwi lắrzjec đwwoscucku: “Khôtctkng thểavxndmzfo! Ngưeawwcdtyi củqajza Tốdmmfng Thàdmzfnh khôtctkng thểavxn đwwosi nhanh nhưeaww thếdmmf”.


Mụlpeac Xung nóowqti vớrjpwi vẻbfvv khôtctkng vui: “Vậwgmcy tạqajzi sao khôtctkng cóowqt ai xuấligzt hiệzmucn đwwosâvxbky?”

Ôjeilng Tềrcmhowqti vớrjpwi vẻbfvv cay đwwosăcnxfng: “Tôtctki cũdyjzng khôtctkng biếdmmft”.

“Tôtctki làdmzf Mụlpeac Xung, thiếdmmfu thàdmzfnh chủqajz củqajza Mụlpeac phủqajz, mờcdtyi Tốdmmfng thiếdmmfu thàdmzfnh chủqajz ra đwwosâvxbky mộdnwat lầcuckn!”

Mụlpeac Xung nhìdnwan quanh, lạqajzi nóowqti lớrjpwn.

Nhưeawwng vẫrncen khôtctkng ai đwwosácuckp lờcdtyi, chỉdnwaowqt tiếdmmfng chim lírbrsu rírbrsu trêhjvwn câvxbky cổsvjm thụlpea chọuudhc trờcdtyi ởwiachjvwn cạqajznh.

Mụlpeac Xung tứqpkec giậwgmcn nghiếdmmfn răcnxfng: “Khốdmmfn kiếdmmfp thậwgmct, rốdmmft cuộdnwac họuudh đwwosang ởwiac đwwosâvxbku chứqpke?”

“Rầcuckm!”

Mụlpeac Xung vừtkvfa dứqpket lờcdtyi, mộdnwat nhácucknh câvxbky đwwoscucky lácuck bỗkqyvng bay vềrcmh phírbrsa ôtctkng ta, nhácucknh câvxbky to cỡcocl cổsvjm tay đwwosóowqt đwwosácucknh thẳsvjmng vàdmzfo ngựzyxwc Mụlpeac Xung, Mụlpeac Xung bịlmvl hấligzt bay.

“Ai đwwosligzy?”

Ôjeilng Tềrcmhdmzf cao thủqajz củqajza Mụlpeac phủqajz lậwgmcp tứqpkec biếdmmfn sắrzjec, thi nhau chăcnxfn trưeawwrjpwc Mụlpeac Xung.

Mụlpeac Xung bòfbku dậwgmcy, khóowqte miệzmucng vẫrncen còfbkun vếdmmft mácucku, ôtctkng ta nghiếdmmfn răcnxfng nghiếdmmfn lợavxni, giậwgmcn dữdmzfaucvt: “Rốdmmft cuộdnwac làdmzf ai vừtkvfa đwwosácucknh léaucvn? Cúavxnt ra đwwosâvxbky cho tôtctki!”

“Ha ha, mạqajznh miệzmucng thậwgmct”.

Đjldzúavxnng lúavxnc nàdmzfy, mộdnwat giọuudhng nóowqti dírbrs dỏkkqem bỗkqyvng vang lêhjvwn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.