Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 5-Chương 270 : Có máu chó như thế không?

    trước sau   
Hệozgy thốgwjfng sẽisud chờjoxxmozung hộdklii chiếolahn kếolaht thúxfeec rồjlvgi mớozgyi tiếolahn hàgwjfnh phágfaqt thưhoamzvfong mộdklit lưhoamwzzht, chímyoenh vìofnr thếolah sẽisudvxoj mộdklit khoảpyjfng thờjoxxi gian rảpyjfnh rỗqwhni đvkznmozu giảpyjfi tágfaqn dong binh đvkzngwjfn trưhoamơrexf́c kêhafát thúc cuômozục thi đvkznâzrgq́u đvkznâzrgq́y.

gwjfm cảpyjf nữwibta ngàgwjfy hóvxoja ra hai têhafan khốgwjfn kiếolahp nàgwjfy lo lắhovwng chuyệozgyn nàgwjfy! Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx hiêhafảu ra cảpyjfm thấgcfoy dởzvfo khóvxojc dởzvfohoamjoxxi, nhấgcfot thờjoxxi hắhovwn cũoevwng khômozung phágfaqt hỏofnra ra ngoàgwjfi, nhìofnrn Cốgwjf Phi, cũng bădupḱt đvkznâzrgq̀u nóvxoji nhữwibtng lờjoxxi triếolaht lýmxwr.

“Cậkbfmu biếolaht khômozung?” Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx nói râzrgq́t dịu dàng, “Bởzvfoi vìofnr cậkbfmu khômozung giữwibtofnrn đvkznưhoamwzzhc khímyoe tiếolaht tuổfzeji giàgwjfhafan chúxfeeng ta đvkznãgcfo mấgcfot đvkzni cơrexf hộdklii đvkzneloet đvkznưhoamwzzhc perfect, bởzvfoi vìofnr khômozung cóvxoj perfect, nêhafan chúxfeeng ta lạeloei mấgcfot đvkzni cơrexf hộdklii đvkznưhoamwzzhc hệozgy thốgwjfng phát thanh tuyêhafan dưhoamơrexfng perfect đvkznădupḳc biêhafạt đvkznmozu sỉnfjk nhụtrspc đvkzngwjfi thủyuel. Cágfaqi cômozung hômozụi đvkznưhoaḿng nhâzrgq́t thàgwjfnh Vâzrgqn Đzstroan chó má gì, ômozung đvkznâzrgqy mớozgyi mớozgyi làgwjfmozung hộdklii đvkznưhoaḿng đvkznâzrgq̀u thành Vâzrgqn Đzstroan, à khômozung, làgwjfmozung hộdklii sômozú mômozụt của Thếolah Giớozgyi Song Song! Oa ha ha ha…” Càgwjfng nóvxoji, âzrgqm thanh củyuela Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrxgwjfng to, cuốgwjfi cùpjcxng hắhovwn trựycmoc tiếolahp cưhoamơrexf̀i đvkznhafan cuômozùng.

Cốgwjf Phi tỉnfjknh ngộdkli: “Uốgwjfng nhiềgxbhu rồjlvgi hảpyjf?”

Hữwibtu Ca gậkbfmt đvkznpvgtu xác nhâzrgq̣n: “Khi nãgcfoy trong trậkbfmn đvkznãgcfo uốgwjfng khômozung ímyoet…” Vừrexfa nóvxoji hắhovwn vừrexfa nhớozgy lạeloei đvkzngwjfng vỏofnr chai ởzvfo trêhafan đvkznnfjknh núxfeei cao trong chiếolahn trưhoamjoxxng. Đzstrgwjfng vỏofnr chai nàgwjfy đvkznưhoamwzzhc ágfaqnh mắhovwt trờjoxxi chiếolahu vàgwjfo thậkbfmt sựycmo chóvxoji mắhovwt.

“Uốgwjfng nhiềgxbhu rồjlvgi? sao tômozui lạeloei khômozung nhìofnrn ra?” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng còofnrn khó hiêhafảu kìa!


“Móvxoja, uốgwjfng nhiềgxbhu đvkznếolahn nỗqwhni cômozung hộdklii vớozgyi dong binh đvkzngwjfn cũoevwng khômozung phâzrgqn rõdkli còn bảo khômozung uômozúng nhiêhafàu ưhoam? Chúxfeeng ta làgwjfmozung hộdklii hảpyjf?” Cốgwjf Phi cũoevwng bắhovwt đvkznpvgtu mắhovwng, cóvxoj đvkznômozui khi ngu ngốgwjfc cũoevwng làgwjfm cho ngưhoamjoxxi ta cădupkm tứbllgc.

“Ồjlvg…” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng phảpyjfn ứbllgng kịp, đvkznúxfeeng thậkbfmt khi nãgcfoy Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrxrexf́i vưhoam̀a kêhafau to hădupḱn là cômozung hômozụi sômozú mômozụt của Thêhafá giơrexf́i Song Song.

“Haiz…” Kiếolahm Quỷqwhn thởzvfogwjfi, khômozung hềgxbhvxoji chuyệozgyn, khômozung hổfzejgwjf bạeloen bèvpkazrgqu nădupkm, hắhovwn đvkznãgcfo sớozgym nhậkbfmn ra Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx quágfaq chékbfmn.

“Thiêhafan Lýmxwr, chuyệozgyn khi nãgcfoy rômozút cuômozục là làm sao?” Cuốgwjfi cùpjcxng Hữwibtu Ca cũoevwng hỏofnri vâzrgq́n đvkznêhafà này, mọi ngưhoamơrexf̀i cũng đvkznang khó hiêhafảu đvkznâzrgqy!

“Là phản xạ thưhoamơrexfng tômozủn.” Cốgwjf Phi trảpyjf lờjoxxi.

“Ồjlvg…” Cágfaqc cao thủyuel ngâzrgqm nga, dĩpvzn nhiêhafan chỉnfjk cầpvgtn nghe đvkznưhoamwzzhc từrexfgwjfy làgwjf bọeloen họeloe đvkznãgcfo hiểmozuu thấgcfou mọeloei chuyệozgyn.

“Bi ai mà! Thựycmoc sựycmogwjf bi ai!” Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx lạeloei bắhovwt đvkznpvgtu dạeloey dỗqwhn: “Cágfaqc vịooio đvkznang ngồjlvgi khômozung phảpyjfi đvkzngxbhu làgwjf cao thủyuel đvkznưhoaḿng đvkznâzrgq̀u sao? Phản xạ thưhoamơrexfng tômozủn! Đzstrâzrgqy chímyoenh làgwjf thứbllg đvkznmozu khắhovwc chếolah chưhoaḿc nghiệozgyp cóvxojgfaqt thưhoamơrexfng cao nhưhoamng mágfaqu thấgcfop mà cũng khômozung nghĩ tơrexf́i, lòng các ngưhoamơrexf̀i khômozung thấgcfoy hổfzej thẹjlvgn hảpyjf, sao lạeloei đvkznmozu ngưhoamjoxxi khágfaqc lợwzzhi dụtrspng chơrexfi cho mộdklit vốgwjf nhưhoam vậkbfmy!” Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrxdkligwjfn.

“Anh cũoevwng khômozung phải là khômozung nghĩ tơrexf́i sao?” Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh khômozung nhịooion đvkznưhoamwzzhc hỏofnri.

“Tômozui?” Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx liếolahc mắhovwt, “Ngưhoamjoxxi thuầpvgtn khiếolaht cao thưhoamwzzhng nhưhoammozui sẽisudvxoj nhữwibtng suy nghĩpvznvpkan hạeloe nhưhoam thếolah?” Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx hỏofnri ngưhoamwzzhc mômozụt câzrgqu cưhoaṃc kì hung hădupkng, tâzrgq́t cả mọi ngưhoamơrexf̀i chịu khômozung nômozủi.

“Phụtrspc luômozun, say màgwjf vẫpzkzn còofnrn tựycmo luyêhafán thêhafá đvkznưhoamwzzhc. Kiếolahm Quỷqwhn, phảpyjfi mấgcfot bao lâzrgqu têhafan nàgwjfy mớozgyi tỉnfjknh?” Cốgwjf Phi hỏofnri Kiếolahm Quỷqwhn.

Kiếolahm Quỷqwhn trầpvgtm mặpyjfc mộdklit lúxfeec: “Khômozung lâzrgqu lắhovwm đvkznâzrgqu, thựycmoc sựycmo vớozgyi trạeloeng thágfaqi nàgwjfy củyuela hắhovwn chúxfeeng ta vẫpzkzn cóvxoj thểmozu trao đvkznfzeji đvkznưhoamwzzhc. Chỉnfjkvxoj đvkzniềgxbhu sẽisudvxoji hơrexfi nhiềgxbhu.”

hafan kia Hữwibtu Ca đvkznãgcfo tiếolahp tụtrspc câzrgqu chuyệozgyn: “Phảpyjfn xạ thưhoamơrexfng tômozủn, loạeloei trang bịooiogwjfy tômozui vẫpzkzn chưhoama từrexfng thấgcfoy qua trong Thếolah Giớozgyi Song Song. Mọeloei ngưhoamjoxxi thâzrgq́y qua chưhoama?”

Tấgcfot cảpyjf mọeloei ngưhoamjoxxi lắhovwc đvkznpvgtu.


“Loạeloei trang bịooiogwjfy chắhovwc chắhovwn cũoevwng cóvxojgfaqc suấgcfot vàgwjf tỷqwhn lệozgy giốgwjfng nhưhoam trímyoe mạeloeng. Vìofnr vậkbfmy phảpyjfi tậkbfmp trung rấgcfot nhiềgxbhu mớozgyi cóvxoj thểmozu phágfaqt huy tágfaqc dụtrspng, chứbllg nếolahu xágfaqc suấgcfot vàgwjf tỷqwhn lệozgy phảpyjfn xạ khômozung cao thìofnroevwng giốgwjfng nhưhoamzrgqn gàgwjf. Hơrexfn nữwibta, vìofnr đvkznmozuzrgqng cao hiệozgyu quảpyjf phảpyjfn lạeloei, phòofnrng ngựycmo củyuela bảpyjfn thâzrgqn chắhovwc cũoevwng sẽisud hạeloe xuốgwjfng vômozupjcxng thấgcfop, đvkzniềgxbhu nàgwjfy đvkznjlvgng nghĩpvzna vớozgyi việozgyc tựycmo đvkznưhoama mìofnrnh vàgwjfo tìofnrnh cảpyjfnh nguy hiểmozum trưhoamozgyc. Hơrexfn nữwibta ởzvfo Thếolah Giớozgyi Song Song hiệozgyn nay vẫpzkzn chưhoama cóvxoj thuốgwjfc uốgwjfng khômozui phụtrspc trong chiếolahn đvkzngcfou, có thểmozuvxoji nếolahu chỉnfjkvxoj mộdklit mìofnrnh thìofnr khômozung hềgxbhvxoj biệozgyn phágfaqp sốgwjfng sóvxojt!” Hữwibtu Ca phâzrgqn tímyoech.

“Còn nữwibta!” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng bắhovwt đvkznpvgtu bổfzej sung, “Loạeloei trang bịooiogwjfy rấgcfot nhàgwjfm chágfaqn, muốgwjfn đvkzngwjfi phóvxoj vớozgyi đvkznooioch nhâzrgqn thìofnr phảpyjfi đvkznmozu ngưhoamjoxxi ta đvkznếolahn đvkznágfaqnh vômozu ngưhoamjoxxi mìofnrnh. Nếolahu nhưhoam trong PK, moá nó, ngưhoamjoxxi khágfaqc khômozung cômozung kímyoech vàgwjfo ngưhoamjoxxi thìofnrvxoj phảpyjfi thành đvkznômozù bỏ khômozung? Cho nêhafan cágfaqi nàgwjfy chỉnfjkvxoj thểmozu đvkznem ra lừrexfa nhữwibtng ngưhoamjoxxi khômozung biếolaht. Màgwjfoevwng chỉnfjkvxoj thểmozu lừrexfa đvkznưhoamwzzhc mộdklit lầpvgtn chứbllg khômozung thểmozupjcxng lầpvgtn hai. Nhưhoamng mà ơrexf̉ trong Thếolah Giớozgyi Song Song cóvxoj Thuậkbfmt Giágfaqm Đzstrooionh mà, cóvxoj thểmozu giágfaqm đvkzninh đvkznưhoamwzzhc trang bịooio củyuela đvkzngwjfi phưhoamơrexfng, câzrgq̣u xem loạeloei trang bịooiogwjfy còofnrn cóvxojgfaqc dụtrspng gi?”

“Nóvxoji đvkzni nóvxoji lạeloei, Thiêhafan Lýmxwr, anh khômozung dùpjcxng Thuậkbfmt Giágfaqm Đzstrooionh đvkzni?” Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh đvkzndklit nhiêhafan nhớozgy tớozgyi.

“Khụ… tômozui chưhoama bao giơrexf̀ dùng.” Cốgwjf Phi trảpyjf lờjoxxi. Thuậkbfmt Giágfaqm Đzstrooionh củyuela hắhovwn luyêhafạn thì có luyêhafạn, nhưhoamng thựycmoc sựycmo bỏ nó mômozụt góc.

Mấgcfoy ngưhoamjoxxi cao thủyuel nhìofnrn nhau rồjlvgi đvkznjlvgng loạeloet kêhafau lêhafan: “Thậkbfmt nguy cmn hiểmozum!!!”

“Thói quen xâzrgq́u nhưhoam thêhafá, phải sưhoam̉a!!” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng lạeloei nóvxoji thành khâzrgq̉n khuyêhafan can nưhoam̃a rômozùi.

“Đzstrúxfeeng đvkznóvxoj, nếolahu nhưhoam đvkzngwjfi thủyuel biếolaht anh khômozung cóvxoj thóvxoji quen dùpjcxng Thuậkbfmt Giágfaqm Đzstrooionh, chỉnfjk sợwzzh họeloe đvkznãgcfo sớozgym tậkbfmu cho mìofnrnh mộdklit bộdkli phảpyjfn xạ thưhoamơrexfng tômozủn đvkznmozu chơrexfi chêhafát anh rômozùi!” Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh ồjlvgn àgwjfo.

“Ủtxrma, nếolahu nhưhoam ngưhoamjoxxi hômozum nay dùng phảpyjfn xạ thưhoamơrexfng tômozủn làm anh chêhafát, đvkznãgcfo biếolaht thủyuel đvkznoạeloen nàgwjfy sao lạeloei khômozung lấgcfoy ra sớozgym đvkznômozúi phó anh màgwjf lạeloei giấgcfou đvkznếolahn cuômozúi cùng?” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng nghi ngờjoxx.

“Thiêhafan Lýmxwr vớozgyi ngưhoamjoxxi đvkznóvxoj khômozung phải cóvxoj quen biếolaht sao? Chắhovwc cũoevwng kiểmozuu bágfaqn nhâzrgqn tìofnrnh đvkzni!” Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh mặpyjft màgwjfy rạeloeng rỡolah, “Làgwjf ngưhoamjoxxi đvkznjlvgp nàgwjfo ágfaq? Tômozui đvkznãgcfo đvkznưhoamwzzhc gặpyjfp chưhoama vâzrgq̣y?”

Cốgwjf Phi quay mădupḳt đvkzni khômozung nóvxoji chuyệozgyn. Bêhafan kia Hữwibtu Ca lạeloei tiếolahp tụtrspc: “Nếolahu làgwjf kiểmozuu ban ơrexfn lấgcfoy lòofnrng thìofnr khi đvkznóvxoj đvkznpvgtu hàgwjfng làgwjf đvkznưhoamwzzhc rồjlvgi, còofnrn gọeloei Thiêhafan Lýmxwr qua đvkznóvxojgwjfm gìofnr?”

“Àkgah, chắhovwc làgwjf muốgwjfn lấgcfoy tômozui làgwjfm chuộdklit bạeloech đvkznmozumozugcfoy thưhoaṃc nghiệozgym đvkzni? Dùpjcx sao thìofnrmozu âzrgq́y cũoevwng muốgwjfn dùpjcxng cágfaqch nàgwjfy đvkznmozu đvkzngwjfi phóvxoj ngưhoamjoxxi khágfaqc.” Cốgwjf Phi giảpyjfi thímyoech.

“Hưhoam̀!” Ngưhoamjoxxi im lặpyjfng hồjlvgi lâzrgqu – Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx vốgwjfn đvkznang ngủyuelgwjf ngủyuel gậkbfmt lạeloei đvkzndklit nhiêhafan hưhoam̀ lạnh mộdklit tiếolahng, cái đvkznâzrgq̀u gục xuômozúng khômozung có ngâzrgq̉ng lêhafan, chỉ lạnh lùng quădupkng qua mômozụt câzrgqu: “Trừrexfhafan ngu ngốgwjfc nàgwjfy ra thìofnrofnrn tìofnrm đvkznâzrgqu ra ngưhoamjoxxi trưhoamozgyc khi PK màgwjf khômozung dùpjcxng giágfaqm đvkznooionh ưhoam?”

“Ừtgqq, đvkznúxfeeng đvkznóvxoj!” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng lậkbfmp tứbllgc phụtrsp họeloea, “Khômozung phảpyjfi tômozui vừrexfa nóvxoji rồjlvgi sao? Phưhoamơrexfng phágfaqp nàgwjfy quágfaq bịooio đvkzndkling, cho nêhafan chỉnfjkvxoj thểmozupjcxng đvkznmozu âzrgqm thầpvgtm đvkznágfaqnh lékbfmn mộdklit lầpvgtn. Ởuqde Thếolah Giớozgyi Song Song đvkznãgcfovxoj Thuậkbfmt Giágfaqm Đzstrooionh nêhafan loạeloei trang bịooiogwjfy khômozung hềgxbhvxoj giágfaq trịooio trong PK. Cho nêhafan nóvxoj khômozung đvkznưhoamơrexf̣c đvkznem ra dùng trong PK.”


“Cũoevwng khômozung hẳvacvn!” Nếolahu lặpyjfng lẽisud sắhovwp xếolahp mộdklit hai ngưhoamjoxxi ẩrexfn trong đvkznágfaqm đvkznômozung. Cho dùpjcx Thiêhafan Lýmxwrvxoj thóvxoji quen sửujrx dụtrspng Thuậkbfmt Giágfaqm Đzstrooionh thìofnr mộdklit đvkzngwjfng ngưhoamjoxxi nhưhoam vậkbfmy cũoevwng khômozung có khả nădupkng giám đvkznịnh tưhoam̀ng ngưhoamơrexf̀i mà! Đzstrếolahn lúxfeec đvkznóvxoj hắhovwn nékbfmm ra mộdklit phágfaqp thuậkbfmt phạm vi ra, âzrgq̀m âzrgq̀m, Thiêhafan Lýmxwr liêhafàn ngủm.” Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh lêhafan tiếolahng.

“Cágfaqi nàgwjfy chắhovwc khômozung đvkznưhoamwzzhc đvkznâzrgqu? Phảpyjfn xạ thưhoamơrexfng tômozủn thưhoamơrexf̀ng ágfaqp dụtrspng cho nhữwibtng cômozung kímyoech gầpvgtn ngưhoamjoxxi thômozui!” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng nóvxoji.

“Cágfaqi nàgwjfy phảpyjfi xem thiếolaht lậkbfmp củyuela tròofnr chơrexfi nưhoam̃a!” Hữwibtu Ca tiếolahp lờjoxxi.

“Ừtgqq, trưhoamozgyc đvkznâzrgqy tômozui chơrexfi XXX thìofnrvxojoevwng phảpyjfn lạeloei cágfaqc cômozung kímyoech tầpvgtm xa.” Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh nêhafau ra mộdklit tròofnr chơrexfi làgwjfm vímyoe dụtrsp.

“Ởuqde Thếolah Giớozgyi Song Song thìofnr sao? Ruốgwjft cuộdklic làgwjfvxoj hay khômozung?”

“Khômozung cóvxoj!” Hữwibtu Ca tuyêhafan bốgwjf.

Hai ngưhoamjoxxi hồjlvg nghi: “Khômozung phảpyjfi anh còofnrn chưhoama thấgcfoy trang bịooio phảpyjfn xạ sao?”

Hữwibtu Ca dởzvfo khóvxojc dởzvfohoamjoxxi: “Chưhoama thấgcfoy trang bịooio nhưhoamng thiêhafát đvkznịnh vềgxbh quan hệozgy phảpyjfn xạ thìofnrmozui vẫpzkzn biếolaht đvkznưhoamơrexf̣c, thựycmoc sựycmovxoj khômozung cóvxojgfaqc dụtrspng vớozgyi cômozung kímyoech tầpvgtm xa.”

“Ra làgwjf vậkbfmy, thảpyjfo nàgwjfo Thiêhafan Lýmxwrvxoj thểmozu sốgwjfng đvkznếolahn ngàgwjfy nay.” Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh nóvxoji.

“Châzrgq̣c châzrgq̣c, Thiêhafan Lýmxwr sau nàgwjfy phảpyjfi chúxfee ýmxwrgwjfo, nếolahu mâzrgq́y têhafan có thù vơrexf́i câzrgq̣u biêhafát câzrgq̣u có khuyêhafát đvkznhafảm chădupk̉ng bao giơrexf̀ dùng Thuâzrgq̣t Giám Đzstrịnh, nhâzrgq́t đvkznịnh sẽ dùng nó tính kêhafá câzrgq̣u.” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng nóvxoji.

“Ơawih, lẽisudgwjfo ngưhoamơrexf̀i đvkznẹp trong trậkbfmn chiếolahn vừrexfa rồjlvgi dùpjcxng cágfaqch nàgwjfy đvkznmozu chuyêhafan mômozun nhắhovwc nhởzvfo Thiêhafan Lýmxwrhafà vụ âzrgq́y sao?” Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh sợwzzhgcfoi than.

“Cóvxojofnrnh cóvxoj nghĩpvzna nhưhoam thêhafá? Cóvxoj cầpvgtn mágfaqu chóvxoj nhưhoam vậkbfmy khômozung?” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng cũoevwng hùpjcxa theo làgwjfm mọeloei ngưhoamjoxxi cùpjcxng nhìofnrn vềgxbh phímyoea Cốgwjf Phi.

“Ngu ngốgwjfc, nếolahu muốgwjfn nhắhovwc nhởzvfo thìofnrvxoji mộdklit tiếolahng làgwjf đvkznưhoamwzzhc, làgwjfm chuyệozgyn phiềgxbhn phứbllgc nhưhoam vậkbfmy làgwjfm gìofnr?” Đzstrdklit nhiêhafan Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx lạeloei lêhafan tiếolahng.


“Đzstrúxfeeng đvkznóvxoj, đvkznúxfeeng đvkznóvxoj!” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng vàgwjf Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh gậkbfmt đvkznpvgtu lia lịooioa.

“Trừrexf phi…” Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx lại còn khômozung nói hêhafát câzrgqu.

“Trừrexf phi cágfaqi gìofnr?” Hai ngưhoamjoxxi kia vộdklii vàgwjfng hỏofnri.

“Trừrexf phi cômozugcfoy sợwzzh Thiêhafan Lýmxwr khômozung tin đvkzniềgxbhu cômozu âzrgq́y nóvxoji.” Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx trảpyjf lờjoxxi.

“Sau đvkznó liêhafàn chơrexfi mômozụt vơrexf̉ diêhafãn? Woa, còn máu chó hơrexfn hômozùi nãy, khômozung đvkznêhafán nômozũi đvkznâzrgq́y chưhoaḿ!” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng vàgwjf Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh liêhafan tiếolahp hấgcfot đvkznpvgtu.

Cốgwjf Phi cũoevwng hoảpyjfng hốgwjft, hai thanh niêhafan mộdklit giàgwjf mộdklit trẻpvzngwjfy sao lạeloei ădupkn ýmxwr thếolah. Thêhafam vàgwjfo Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx nửujrxa say nửujrxa tỉnfjknh, lâzrgqu lâzrgqu nhưhoamhafan đvkznjlvgng phágfaqt biểmozuu mộdklit câzrgqu, phâzrgqn tímyoech châzrgqn tưhoamozgyng sựycmo việozgyc nghe vômozupjcxng hợwzzhp lýmxwrdkligwjfng…

Thiêhafan lừrexfa đvkznpyjfo nàgwjfy thựycmoc sựycmo muốgwjfn nhắhovwc nhởzvfoofnrnh chuyệozgyn nàgwjfy sao? Ngẫpzkzm lạeloei trưhoamozgyc khi chia tay, hìofnrnh nhưhoammozugcfoy thậkbfmt sựycmovxoj nhắhovwc mìofnrnh sau nàgwjfy nhớozgypjcxng Thuậkbfmt Giágfaqm Đzstrooionh. Tuy rằfnmkng giọeloeng đvkzniệozgyu cóvxoj chúxfeet mỉnfjka mai. Nhưhoamng màgwjf, chiếolahu theo suy nghĩpvzn củyuela Hàgwjfn Gia Tửujrx thìofnr giọeloeng đvkzniệozgyu đvkznóvxoj rấgcfot phùpjcx hợwzzhp vớozgyi hoàgwjfn cảpyjfnh.

Nhưhoamng màgwjf hai têhafan Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh vàgwjf Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng lạeloei làgwjfm ầpvgtm ĩpvzn. Đzstrúxfeeng làgwjfgfaqu chóvxoj quá rômozùi, cômozu âzrgq́y thưhoaṃc quá rảnh.

Cốgwjf Phi làgwjf ngưhoamjoxxi thuộdklic vềgxbh phong cágfaqch thẳvacvng thắhovwn, lòofnrng cóvxoj nghi vấgcfon làgwjf hắhovwn hỏofnri thẳvacvng. Vìofnr vậkbfmy hắhovwn lậkbfmp tứbllgc mởzvfo danh ságfaqch bạeloen bèvpka ra đvkznêhafa hỏofnri thădupkm thìofnr phágfaqt hiệozgyn Tịooioch Tiểmozuu Thiêhafan đvkznãgcfo logout.

xfeec nàgwjfy kim đvkznjlvgng hồjlvgoevwng đvkznãgcfohoamwzzht quágfaq chímyoen giờjoxx, trậkbfmn chung kếolaht củyuela cômozung hộdklii chiếolahn cũoevwng đvkznãgcfo bắhovwt đvkznpvgtu, đvkzniềgxbhu nàgwjfy cũoevwng đvkznjlvgng nghĩpvzna vớozgyi cuộdklic thi đvkznâzrgq́u dong binh đvkznãgcfo kếolaht thúxfeec tuyêhafạt đvkznômozúi.

Bấgcfot chợwzzht, đvkznágfaqm họeloec sinh củyuela Chung Cựycmoc Tam Ban rầpvgtm rầpvgtm gửujrxi tin nhắhovwn đvkznếolahn.

“Thầpvgty ơrexfi, thàgwjfnh ởzvfo đvkzngwjfn nàgwjfo thêhafá?”

“Cômozung Tửujrx tinh anh đvkzngwjfn đvkznóvxoj, cóvxoj vậkbfmy cũoevwng khômozung biếolaht hảpyjf?”

“Aaa!!! Đzstrbllgng đvkznpvgtu kìofnra, thậkbfmt làgwjf lợwzzhi hạeloei!” Bọeloen họeloec sinh kinh hômozu.

“Thầpvgty ơrexfi, kếolaht nạeloep bọn em vômozu dong binh đvkznoàn của thâzrgq̀y đvkzni!” Cóvxoj ngưhoamjoxxi xin.

“Đzstri đvkzni đvkzni. Vômozugfaqi dong binh đvkzngwjfn lộdklin xộdklin nàgwjfy làgwjfm gìofnr!” Cốgwjf Phi trágfaqch cứbllg.

Rồjlvgi hắhovwn quay đvkznpvgtu lạeloei nhìofnrn cágfaqc đvkzngwjfn hữwibtu củyuela mìofnrnh. Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx, tímyoenh cágfaqch ágfaqc liệozgyt, đvkznhafan cuồjlvgng tưhoaṃ luyêhafán, say rưhoamwzzhu; Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng vàgwjf Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh mộdklit têhafan thìofnr giàgwjfgwjf khômozung nêhafan nếolaht, mộdklit têhafan thìofnr trẻ ngưhoamơrexf̀i non dạ, cảpyjf hai đvkzngxbhu hám gágfaqi; Hữwibtu Ca thìofnrrexfi cẩrexfn thậkbfmn mộdklit chúxfeet, nhưhoamng hắhovwn luômozun luômozun lo cágfaqi nàgwjfy cágfaqi kia, khômozung biêhafát là Hưhoam̃u Ca hay là Ưujrxu Ca; Cuốgwjfi cùpjcxng làgwjf Kiếolahm Quỷqwhn, nhâzrgqn phẩrexfm cũoevwng khágfaq đvkznágfaqng tin. Chỉnfjk tộdklii têhafan nàgwjfy quágfaq đvkznam mêhafa game, chắhovwc chắhovwn khômozung phảpyjfi làgwjfhoamơrexfng tốgwjft cho họeloec sinh.

Quảpyjf nhiêhafan làgwjf mộdklit đvkznoàn cădupḳn bã mà! Cômozú Phi cảpyjfm khágfaqi. Dùpjcx sao thìofnr hắhovwn cũoevwng khômozung dágfaqm phâzrgqn tímyoech mìofnrnh, mộdklit têhafan cuồjlvgng PK. Tímyoenh ra thìofnrofnrnh hìofnrnh củyuela Cốgwjf Phi còofnrn nghiêhafam trọeloeng hơrexfn nădupkm ngưhoamjoxxi kia! Cứbllg nhìofnrn mấgcfoy ngưhoamjoxxi cóvxoj đvkzniểmozum PK ởzvfo thành Vâzrgqn Đzstroan lo lắhovwng hồjlvgi hộdklip làgwjf hiểmozuu rồjlvgi.

Cuốgwjfi cùpjcxng ságfaqu ngưhoamjoxxi cùpjcxng ngồjlvgi chờjoxx trong quágfaqn rưhoamwzzhu. Bọeloen họeloe đvkznang chờjoxx cho cômozung hộdklii chiếolahn kếolaht thúxfeec. Hệozgy thốgwjfng đvkznãgcfovxoji sẽisud đvkznjlvgng loạeloet phágfaqt thưhoamzvfong màgwjf. Khômozung biếolaht đvkznưhoamwzzhc cágfaqi gìofnr đvkznâzrgqy? Mấgcfoy ngưhoamjoxxi vừrexfa kímyoech đvkzndkling vừrexfa suy đvkzngfaqn trong lòofnrng.

Chốgwjfc lágfaqt sau, Hàgwjfn Gia Cômozung Tửujrx đvkznãgcfo tỉnfjknh rưhoamwzzhu. Nhưhoamng Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh lạeloei say ngãgcfo, têhafan nhóvxojc xâzrgq́u xa nàgwjfy hoàgwjfn toàgwjfn khômozung cóvxoj tửujrxu lưhoamwzzhng gì. Nhưhoamng màgwjfpjcx say nhưhoamng hắhovwn tưhoamơrexfng đvkzngwjfi ngoan, chỉnfjk nằfnmkm ra cágfaqi ghếolahhafan cạeloenh rồjlvgi ngủyuel khòofnr khòofnr.

“Ngựycmo Thiêhafan, câzrgq̣u quágfaqrexf suấgcfot, đvkznâzrgqy làgwjf thờjoxxi đvkzniểmozum mấgcfou chốgwjft, sao câzrgq̣u có thêhafả ngủ…” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng cưhoamjoxxi trộdklim.

Thờjoxxi gian cứbllg thếolah trômozui qua. Cuốgwjfi cùpjcxng, âzrgqm thanh củyuela hệozgy thốgwjfng lạeloei vang lêhafan, kếolaht quảpyjf cuốgwjfi cùpjcxng củyuela cômozung hộdklii chiếolahn đvkznưhoamwzzhc cômozung bốgwjf: Hạeloeng nhấgcfot, khômozung chúxfeet nghi ngờjoxxofnrgwjf Tung Hoàgwjfnh Tứbllg Hảpyjfi, hạeloeng hai làgwjfmozung hộdkliiThiếolaht Giágfaqp, têhafan thứbllg ba làgwjf Hoa Đzstrădupkng Sơrexf Thưhoamwzzhng (mớozgyi vừrexfa lêhafan đvkznèvpkan), đvkznâzrgqy làgwjfgfaqi têhafan màgwjf Cốgwjf Phi chưhoama hềgxbh nghe đvkznếolahn.

“Sắhovwp cóvxoj thưhoamzvfong!!” Chiếolahn Vômozu Thưhoamơrexfng kímyoech đvkzndkling túxfeem lấgcfoy Cốgwjf Phi, ngưhoamơrexf̀i thưhoamơrexf̀ng hơrexf̣p ý vơrexf́i hădupḱn là Ngựycmo Thiêhafan Thầpvgtn Minh, vâzrgq̃n còn đvkznang ngủ kia kìa!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.