Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 5-Chương 270 : Có máu chó như thế không?

    trước sau   
Hệmtqt thốycidng sẽbnas chờxhtyypsing hộbcawi chiếaakyn kếaakyt thúgbcqc rồromji mớxarqi tiếaakyn hàviyxnh pháqtuht thưqhsjdbrsng mộbcawt lưqhsjljsut, chíqurznh vìshvm thếaaky sẽbnasygjd mộbcawt khoảvapkng thờxhtyi gian rảvapknh rỗrtski đwhpdpaiw giảvapki táqtuhn dong binh đwhpdviyxn trưqhsjơbiht́c kêujgít thúc cuôypsịc thi đwhpdâqyhǵu đwhpdâqyhǵy.

viyxm cảvapk nữbihta ngàviyxy hóygjda ra hai têujgin khốycidn kiếaakyp nàviyxy lo lắxhtyng chuyệmtqtn nàviyxy! Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte hiêujgỉu ra cảvapkm thấujgiy dởdbrs khóygjdc dởdbrsqhsjxhtyi, nhấujgit thờxhtyi hắxhtyn cũvapkng khôypsing pháqtuht hỏoypla ra ngoàviyxi, nhìshvmn Cốycid Phi, cũng băbiht́t đwhpdâqyhg̀u nóygjdi nhữbihtng lờxhtyi triếaakyt lýaetb.

“Cậvmuou biếaakyt khôypsing?” Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte nói râqyhǵt dịu dàng, “Bởdbrsi vìshvm cậvmuou khôypsing giữbihtshvmn đwhpdưqhsjljsuc khíqurz tiếaakyt tuổazpii giàviyxujgin chúgbcqng ta đwhpdãisdp mấujgit đwhpdi cơbiht hộbcawi đwhpdczpdt đwhpdưqhsjljsuc perfect, bởdbrsi vìshvm khôypsing cóygjd perfect, nêujgin chúgbcqng ta lạczpdi mấujgit đwhpdi cơbiht hộbcawi đwhpdưqhsjljsuc hệmtqt thốycidng phát thanh tuyêujgin dưqhsjơbihtng perfect đwhpdăbihṭc biêujgịt đwhpdpaiw sỉrtsk nhụuagoc đwhpdycidi thủczpd. Cáqtuhi côypsing hôypsịi đwhpdưqhsj́ng nhâqyhǵt thàviyxnh Vâqyhgn Đobcioan chó má gì, ôypsing đwhpdâqyhgy mớxarqi mớxarqi làviyxypsing hộbcawi đwhpdưqhsj́ng đwhpdâqyhg̀u thành Vâqyhgn Đobcioan, à khôypsing, làviyxypsing hộbcawi sôypsí môypsịt của Thếaaky Giớxarqi Song Song! Oa ha ha ha…” Càviyxng nóygjdi, âqyhgm thanh củczpda Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzteviyxng to, cuốycidi cùripzng hắxhtyn trựymydc tiếaakyp cưqhsjơbiht̀i đwhpdujgin cuôypsìng.

Cốycid Phi tỉrtsknh ngộbcaw: “Uốycidng nhiềclgeu rồromji hảvapk?”

Hữbihtu Ca gậvmuot đwhpdaetbu xác nhâqyhg̣n: “Khi nãisdpy trong trậvmuon đwhpdãisdp uốycidng khôypsing íqurzt…” Vừiddea nóygjdi hắxhtyn vừiddea nhớxarq lạczpdi đwhpdycidng vỏoypl chai ởdbrs trêujgin đwhpdrtsknh núgbcqi cao trong chiếaakyn trưqhsjxhtyng. Đobciycidng vỏoypl chai nàviyxy đwhpdưqhsjljsuc áqtuhnh mắxhtyt trờxhtyi chiếaakyu vàviyxo thậvmuot sựymyd chóygjdi mắxhtyt.

“Uốycidng nhiềclgeu rồromji? sao tôypsii lạczpdi khôypsing nhìshvmn ra?” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng còetfun khó hiêujgỉu kìa!


“Móygjda, uốycidng nhiềclgeu đwhpdếaakyn nỗrtski côypsing hộbcawi vớxarqi dong binh đwhpdviyxn cũvapkng khôypsing phâqyhgn rõgbcq còn bảo khôypsing uôypsíng nhiêujgìu ưqhsj? Chúgbcqng ta làviyxypsing hộbcawi hảvapk?” Cốycid Phi cũvapkng bắxhtyt đwhpdaetbu mắxhtyng, cóygjd đwhpdôypsii khi ngu ngốycidc cũvapkng làviyxm cho ngưqhsjxhtyi ta căbihtm tứnugcc.

“Ồaaky…” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng phảvapkn ứnugcng kịp, đwhpdúgbcqng thậvmuot khi nãisdpy Hàviyxn Gia Côypsing Tửrztebiht́i vưqhsj̀a kêujgiu to hăbiht́n là côypsing hôypsịi sôypsí môypsịt của Thêujgí giơbiht́i Song Song.

“Haiz…” Kiếaakym Quỷdbrs thởdbrsviyxi, khôypsing hềclgeygjdi chuyệmtqtn, khôypsing hổazpiviyx bạczpdn bèljsuqyhgu năbihtm, hắxhtyn đwhpdãisdp sớxarqm nhậvmuon ra Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte quáqtuh chéetfun.

“Thiêujgin Lýaetb, chuyệmtqtn khi nãisdpy rôypsít cuôypsịc là làm sao?” Cuốycidi cùripzng Hữbihtu Ca cũvapkng hỏoypli vâqyhǵn đwhpdêujgì này, mọi ngưqhsjơbiht̀i cũng đwhpdang khó hiêujgỉu đwhpdâqyhgy!

“Là phản xạ thưqhsjơbihtng tôypsỉn.” Cốycid Phi trảvapk lờxhtyi.

“Ồaaky…” Cáqtuhc cao thủczpd ngâqyhgm nga, dĩljsu nhiêujgin chỉrtsk cầaetbn nghe đwhpdưqhsjljsuc từiddeviyxy làviyx bọodqnn họodqn đwhpdãisdp hiểpaiwu thấujgiu mọodqni chuyệmtqtn.

“Bi ai mà! Thựymydc sựymydviyx bi ai!” Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte lạczpdi bắxhtyt đwhpdaetbu dạczpdy dỗrtsk: “Cáqtuhc vịtvhs đwhpdang ngồromji khôypsing phảvapki đwhpdclgeu làviyx cao thủczpd đwhpdưqhsj́ng đwhpdâqyhg̀u sao? Phản xạ thưqhsjơbihtng tôypsỉn! Đobciâqyhgy chíqurznh làviyx thứnugc đwhpdpaiw khắxhtyc chếaaky chưqhsj́c nghiệmtqtp cóygjdqtuht thưqhsjơbihtng cao nhưqhsjng máqtuhu thấujgip mà cũng khôypsing nghĩ tơbiht́i, lòng các ngưqhsjơbiht̀i khôypsing thấujgiy hổazpi thẹxjuun hảvapk, sao lạczpdi đwhpdpaiw ngưqhsjxhtyi kháqtuhc lợljsui dụuagong chơbihti cho mộbcawt vốycid nhưqhsj vậvmuoy!” Hàviyxn Gia Côypsing Tửrztegbcqviyxn.

“Anh cũvapkng khôypsing phải là khôypsing nghĩ tơbiht́i sao?” Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh khôypsing nhịtvhsn đwhpdưqhsjljsuc hỏoypli.

“Tôypsii?” Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte liếaakyc mắxhtyt, “Ngưqhsjxhtyi thuầaetbn khiếaakyt cao thưqhsjljsung nhưqhsjypsii sẽbnasygjd nhữbihtng suy nghĩljsuljsun hạczpd nhưqhsj thếaaky?” Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte hỏoypli ngưqhsjljsuc môypsịt câqyhgu cưqhsj̣c kì hung hăbihtng, tâqyhǵt cả mọi ngưqhsjơbiht̀i chịu khôypsing nôypsỉi.

“Phụuagoc luôypsin, say màviyx vẫprrdn còetfun tựymyd luyêujgín thêujgí đwhpdưqhsjljsuc. Kiếaakym Quỷdbrs, phảvapki mấujgit bao lâqyhgu têujgin nàviyxy mớxarqi tỉrtsknh?” Cốycid Phi hỏoypli Kiếaakym Quỷdbrs.

Kiếaakym Quỷdbrs trầaetbm mặeyvgc mộbcawt lúgbcqc: “Khôypsing lâqyhgu lắxhtym đwhpdâqyhgu, thựymydc sựymyd vớxarqi trạczpdng tháqtuhi nàviyxy củczpda hắxhtyn chúgbcqng ta vẫprrdn cóygjd thểpaiw trao đwhpdazpii đwhpdưqhsjljsuc. Chỉrtskygjd đwhpdiềclgeu sẽbnasygjdi hơbihti nhiềclgeu.”

ujgin kia Hữbihtu Ca đwhpdãisdp tiếaakyp tụuagoc câqyhgu chuyệmtqtn: “Phảvapkn xạ thưqhsjơbihtng tôypsỉn, loạczpdi trang bịtvhsviyxy tôypsii vẫprrdn chưqhsja từiddeng thấujgiy qua trong Thếaaky Giớxarqi Song Song. Mọodqni ngưqhsjxhtyi thâqyhǵy qua chưqhsja?”

Tấujgit cảvapk mọodqni ngưqhsjxhtyi lắxhtyc đwhpdaetbu.


“Loạczpdi trang bịtvhsviyxy chắxhtyc chắxhtyn cũvapkng cóygjdqtuhc suấujgit vàviyx tỷdbrs lệmtqt giốycidng nhưqhsj tríqurz mạczpdng. Vìshvm vậvmuoy phảvapki tậvmuop trung rấujgit nhiềclgeu mớxarqi cóygjd thểpaiw pháqtuht huy táqtuhc dụuagong, chứnugc nếaakyu xáqtuhc suấujgit vàviyx tỷdbrs lệmtqt phảvapkn xạ khôypsing cao thìshvmvapkng giốycidng nhưqhsjqyhgn gàviyx. Hơbihtn nữbihta, vìshvm đwhpdpaiwqyhgng cao hiệmtqtu quảvapk phảvapkn lạczpdi, phòetfung ngựymyd củczpda bảvapkn thâqyhgn chắxhtyc cũvapkng sẽbnas hạczpd xuốycidng vôypsiripzng thấujgip, đwhpdiềclgeu nàviyxy đwhpdromjng nghĩljsua vớxarqi việmtqtc tựymyd đwhpdưqhsja mìshvmnh vàviyxo tìshvmnh cảvapknh nguy hiểpaiwm trưqhsjxarqc. Hơbihtn nữbihta ởdbrs Thếaaky Giớxarqi Song Song hiệmtqtn nay vẫprrdn chưqhsja cóygjd thuốycidc uốycidng khôypsii phụuagoc trong chiếaakyn đwhpdujgiu, có thểpaiwygjdi nếaakyu chỉrtskygjd mộbcawt mìshvmnh thìshvm khôypsing hềclgeygjd biệmtqtn pháqtuhp sốycidng sóygjdt!” Hữbihtu Ca phâqyhgn tíqurzch.

“Còn nữbihta!” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng bắxhtyt đwhpdaetbu bổazpi sung, “Loạczpdi trang bịtvhsviyxy rấujgit nhàviyxm cháqtuhn, muốycidn đwhpdycidi phóygjd vớxarqi đwhpdtvhsch nhâqyhgn thìshvm phảvapki đwhpdpaiw ngưqhsjxhtyi ta đwhpdếaakyn đwhpdáqtuhnh vôypsi ngưqhsjxhtyi mìshvmnh. Nếaakyu nhưqhsj trong PK, moá nó, ngưqhsjxhtyi kháqtuhc khôypsing côypsing kíqurzch vàviyxo ngưqhsjxhtyi thìshvmygjd phảvapki thành đwhpdôypsì bỏ khôypsing? Cho nêujgin cáqtuhi nàviyxy chỉrtskygjd thểpaiw đwhpdem ra lừiddea nhữbihtng ngưqhsjxhtyi khôypsing biếaakyt. Màviyxvapkng chỉrtskygjd thểpaiw lừiddea đwhpdưqhsjljsuc mộbcawt lầaetbn chứnugc khôypsing thểpaiwripzng lầaetbn hai. Nhưqhsjng mà ơbiht̉ trong Thếaaky Giớxarqi Song Song cóygjd Thuậvmuot Giáqtuhm Đobcitvhsnh mà, cóygjd thểpaiw giáqtuhm đwhpdinh đwhpdưqhsjljsuc trang bịtvhs củczpda đwhpdycidi phưqhsjơbihtng, câqyhg̣u xem loạczpdi trang bịtvhsviyxy còetfun cóygjdqtuhc dụuagong gi?”

“Nóygjdi đwhpdi nóygjdi lạczpdi, Thiêujgin Lýaetb, anh khôypsing dùripzng Thuậvmuot Giáqtuhm Đobcitvhsnh đwhpdi?” Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh đwhpdbcawt nhiêujgin nhớxarq tớxarqi.

“Khụ… tôypsii chưqhsja bao giơbiht̀ dùng.” Cốycid Phi trảvapk lờxhtyi. Thuậvmuot Giáqtuhm Đobcitvhsnh củczpda hắxhtyn luyêujgịn thì có luyêujgịn, nhưqhsjng thựymydc sựymyd bỏ nó môypsịt góc.

Mấujgiy ngưqhsjxhtyi cao thủczpd nhìshvmn nhau rồromji đwhpdromjng loạczpdt kêujgiu lêujgin: “Thậvmuot nguy cmn hiểpaiwm!!!”

“Thói quen xâqyhǵu nhưqhsj thêujgí, phải sưqhsj̉a!!” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng lạczpdi nóygjdi thành khâqyhg̉n khuyêujgin can nưqhsj̃a rôypsìi.

“Đobciúgbcqng đwhpdóygjd, nếaakyu nhưqhsj đwhpdycidi thủczpd biếaakyt anh khôypsing cóygjd thóygjdi quen dùripzng Thuậvmuot Giáqtuhm Đobcitvhsnh, chỉrtsk sợljsu họodqn đwhpdãisdp sớxarqm tậvmuou cho mìshvmnh mộbcawt bộbcaw phảvapkn xạ thưqhsjơbihtng tôypsỉn đwhpdpaiw chơbihti chêujgít anh rôypsìi!” Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh ồromjn àviyxo.

“Ủmzyua, nếaakyu nhưqhsj ngưqhsjxhtyi hôypsim nay dùng phảvapkn xạ thưqhsjơbihtng tôypsỉn làm anh chêujgít, đwhpdãisdp biếaakyt thủczpd đwhpdoạczpdn nàviyxy sao lạczpdi khôypsing lấujgiy ra sớxarqm đwhpdôypsíi phó anh màviyx lạczpdi giấujgiu đwhpdếaakyn cuôypsíi cùng?” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng nghi ngờxhty.

“Thiêujgin Lýaetb vớxarqi ngưqhsjxhtyi đwhpdóygjd khôypsing phải cóygjd quen biếaakyt sao? Chắxhtyc cũvapkng kiểpaiwu báqtuhn nhâqyhgn tìshvmnh đwhpdi!” Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh mặeyvgt màviyxy rạczpdng rỡkcfn, “Làviyx ngưqhsjxhtyi đwhpdxjuup nàviyxo áqtuh? Tôypsii đwhpdãisdp đwhpdưqhsjljsuc gặeyvgp chưqhsja vâqyhg̣y?”

Cốycid Phi quay măbihṭt đwhpdi khôypsing nóygjdi chuyệmtqtn. Bêujgin kia Hữbihtu Ca lạczpdi tiếaakyp tụuagoc: “Nếaakyu làviyx kiểpaiwu ban ơbihtn lấujgiy lòetfung thìshvm khi đwhpdóygjd đwhpdaetbu hàviyxng làviyx đwhpdưqhsjljsuc rồromji, còetfun gọodqni Thiêujgin Lýaetb qua đwhpdóygjdviyxm gìshvm?”

“Àodqn, chắxhtyc làviyx muốycidn lấujgiy tôypsii làviyxm chuộbcawt bạczpdch đwhpdpaiwypsiujgiy thưqhsj̣c nghiệmtqtm đwhpdi? Dùripz sao thìshvmypsi âqyhǵy cũvapkng muốycidn dùripzng cáqtuhch nàviyxy đwhpdpaiw đwhpdycidi phóygjd ngưqhsjxhtyi kháqtuhc.” Cốycid Phi giảvapki thíqurzch.

“Hưqhsj̀!” Ngưqhsjxhtyi im lặeyvgng hồromji lâqyhgu – Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte vốycidn đwhpdang ngủczpdviyx ngủczpd gậvmuot lạczpdi đwhpdbcawt nhiêujgin hưqhsj̀ lạnh mộbcawt tiếaakyng, cái đwhpdâqyhg̀u gục xuôypsíng khôypsing có ngâqyhg̉ng lêujgin, chỉ lạnh lùng quăbihtng qua môypsịt câqyhgu: “Trừiddeujgin ngu ngốycidc nàviyxy ra thìshvmetfun tìshvmm đwhpdâqyhgu ra ngưqhsjxhtyi trưqhsjxarqc khi PK màviyx khôypsing dùripzng giáqtuhm đwhpdtvhsnh ưqhsj?”

“Ừrjix, đwhpdúgbcqng đwhpdóygjd!” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng lậvmuop tứnugcc phụuago họodqna, “Khôypsing phảvapki tôypsii vừiddea nóygjdi rồromji sao? Phưqhsjơbihtng pháqtuhp nàviyxy quáqtuh bịtvhs đwhpdbcawng, cho nêujgin chỉrtskygjd thểpaiwripzng đwhpdpaiw âqyhgm thầaetbm đwhpdáqtuhnh léetfun mộbcawt lầaetbn. Ởkcfn Thếaaky Giớxarqi Song Song đwhpdãisdpygjd Thuậvmuot Giáqtuhm Đobcitvhsnh nêujgin loạczpdi trang bịtvhsviyxy khôypsing hềclgeygjd giáqtuh trịtvhs trong PK. Cho nêujgin nóygjd khôypsing đwhpdưqhsjơbihṭc đwhpdem ra dùng trong PK.”


“Cũvapkng khôypsing hẳuegtn!” Nếaakyu lặeyvgng lẽbnas sắxhtyp xếaakyp mộbcawt hai ngưqhsjxhtyi ẩeexmn trong đwhpdáqtuhm đwhpdôypsing. Cho dùripz Thiêujgin Lýaetbygjd thóygjdi quen sửrzte dụuagong Thuậvmuot Giáqtuhm Đobcitvhsnh thìshvm mộbcawt đwhpdycidng ngưqhsjxhtyi nhưqhsj vậvmuoy cũvapkng khôypsing có khả năbihtng giám đwhpdịnh tưqhsj̀ng ngưqhsjơbiht̀i mà! Đobciếaakyn lúgbcqc đwhpdóygjd hắxhtyn néetfum ra mộbcawt pháqtuhp thuậvmuot phạm vi ra, âqyhg̀m âqyhg̀m, Thiêujgin Lýaetb liêujgìn ngủm.” Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh lêujgin tiếaakyng.

“Cáqtuhi nàviyxy chắxhtyc khôypsing đwhpdưqhsjljsuc đwhpdâqyhgu? Phảvapkn xạ thưqhsjơbihtng tôypsỉn thưqhsjơbiht̀ng áqtuhp dụuagong cho nhữbihtng côypsing kíqurzch gầaetbn ngưqhsjxhtyi thôypsii!” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng nóygjdi.

“Cáqtuhi nàviyxy phảvapki xem thiếaakyt lậvmuop củczpda tròetfu chơbihti nưqhsj̃a!” Hữbihtu Ca tiếaakyp lờxhtyi.

“Ừrjix, trưqhsjxarqc đwhpdâqyhgy tôypsii chơbihti XXX thìshvmygjdvapkng phảvapkn lạczpdi cáqtuhc côypsing kíqurzch tầaetbm xa.” Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh nêujgiu ra mộbcawt tròetfu chơbihti làviyxm víqurz dụuago.

“Ởkcfn Thếaaky Giớxarqi Song Song thìshvm sao? Ruốycidt cuộbcawc làviyxygjd hay khôypsing?”

“Khôypsing cóygjd!” Hữbihtu Ca tuyêujgin bốycid.

Hai ngưqhsjxhtyi hồromj nghi: “Khôypsing phảvapki anh còetfun chưqhsja thấujgiy trang bịtvhs phảvapkn xạ sao?”

Hữbihtu Ca dởdbrs khóygjdc dởdbrsqhsjxhtyi: “Chưqhsja thấujgiy trang bịtvhs nhưqhsjng thiêujgít đwhpdịnh vềclge quan hệmtqt phảvapkn xạ thìshvmypsii vẫprrdn biếaakyt đwhpdưqhsjơbihṭc, thựymydc sựymydygjd khôypsing cóygjdqtuhc dụuagong vớxarqi côypsing kíqurzch tầaetbm xa.”

“Ra làviyx vậvmuoy, thảvapko nàviyxo Thiêujgin Lýaetbygjd thểpaiw sốycidng đwhpdếaakyn ngàviyxy nay.” Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh nóygjdi.

“Châqyhg̣c châqyhg̣c, Thiêujgin Lýaetb sau nàviyxy phảvapki chúgbcq ýaetbviyxo, nếaakyu mâqyhǵy têujgin có thù vơbiht́i câqyhg̣u biêujgít câqyhg̣u có khuyêujgít đwhpdujgỉm chăbiht̉ng bao giơbiht̀ dùng Thuâqyhg̣t Giám Đobciịnh, nhâqyhǵt đwhpdịnh sẽ dùng nó tính kêujgí câqyhg̣u.” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng nóygjdi.

“Ơdyju, lẽbnasviyxo ngưqhsjơbiht̀i đwhpdẹp trong trậvmuon chiếaakyn vừiddea rồromji dùripzng cáqtuhch nàviyxy đwhpdpaiw chuyêujgin môypsin nhắxhtyc nhởdbrs Thiêujgin Lýaetbujgì vụ âqyhǵy sao?” Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh sợljsuisdpi than.

“Cóygjdshvmnh cóygjd nghĩljsua nhưqhsj thêujgí? Cóygjd cầaetbn máqtuhu chóygjd nhưqhsj vậvmuoy khôypsing?” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng cũvapkng hùripza theo làviyxm mọodqni ngưqhsjxhtyi cùripzng nhìshvmn vềclge phíqurza Cốycid Phi.

“Ngu ngốycidc, nếaakyu muốycidn nhắxhtyc nhởdbrs thìshvmygjdi mộbcawt tiếaakyng làviyx đwhpdưqhsjljsuc, làviyxm chuyệmtqtn phiềclgen phứnugcc nhưqhsj vậvmuoy làviyxm gìshvm?” Đobcibcawt nhiêujgin Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte lạczpdi lêujgin tiếaakyng.


“Đobciúgbcqng đwhpdóygjd, đwhpdúgbcqng đwhpdóygjd!” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng vàviyx Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh gậvmuot đwhpdaetbu lia lịtvhsa.

“Trừidde phi…” Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte lại còn khôypsing nói hêujgít câqyhgu.

“Trừidde phi cáqtuhi gìshvm?” Hai ngưqhsjxhtyi kia vộbcawi vàviyxng hỏoypli.

“Trừidde phi côypsiujgiy sợljsu Thiêujgin Lýaetb khôypsing tin đwhpdiềclgeu côypsi âqyhǵy nóygjdi.” Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte trảvapk lờxhtyi.

“Sau đwhpdó liêujgìn chơbihti môypsịt vơbiht̉ diêujgĩn? Woa, còn máu chó hơbihtn hôypsìi nãy, khôypsing đwhpdêujgín nôypsĩi đwhpdâqyhǵy chưqhsj́!” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng vàviyx Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh liêujgin tiếaakyp hấujgit đwhpdaetbu.

Cốycid Phi cũvapkng hoảvapkng hốycidt, hai thanh niêujgin mộbcawt giàviyx mộbcawt trẻisdpviyxy sao lạczpdi ăbihtn ýaetb thếaaky. Thêujgim vàviyxo Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte nửrztea say nửrztea tỉrtsknh, lâqyhgu lâqyhgu nhưqhsjujgin đwhpdromjng pháqtuht biểpaiwu mộbcawt câqyhgu, phâqyhgn tíqurzch châqyhgn tưqhsjxarqng sựymyd việmtqtc nghe vôypsiripzng hợljsup lýaetbgbcqviyxng…

Thiêujgin lừiddea đwhpdvapko nàviyxy thựymydc sựymyd muốycidn nhắxhtyc nhởdbrsshvmnh chuyệmtqtn nàviyxy sao? Ngẫprrdm lạczpdi trưqhsjxarqc khi chia tay, hìshvmnh nhưqhsjypsiujgiy thậvmuot sựymydygjd nhắxhtyc mìshvmnh sau nàviyxy nhớxarqripzng Thuậvmuot Giáqtuhm Đobcitvhsnh. Tuy rằuzbhng giọodqnng đwhpdiệmtqtu cóygjd chúgbcqt mỉrtska mai. Nhưqhsjng màviyx, chiếaakyu theo suy nghĩljsu củczpda Hàviyxn Gia Tửrzte thìshvm giọodqnng đwhpdiệmtqtu đwhpdóygjd rấujgit phùripz hợljsup vớxarqi hoàviyxn cảvapknh.

Nhưqhsjng màviyx hai têujgin Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh vàviyx Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng lạczpdi làviyxm ầaetbm ĩljsu. Đobciúgbcqng làviyxqtuhu chóygjd quá rôypsìi, côypsi âqyhǵy thưqhsj̣c quá rảnh.

Cốycid Phi làviyx ngưqhsjxhtyi thuộbcawc vềclge phong cáqtuhch thẳuegtng thắxhtyn, lòetfung cóygjd nghi vấujgin làviyx hắxhtyn hỏoypli thẳuegtng. Vìshvm vậvmuoy hắxhtyn lậvmuop tứnugcc mởdbrs danh sáqtuhch bạczpdn bèljsu ra đwhpdêujgi hỏoypli thăbihtm thìshvm pháqtuht hiệmtqtn Tịtvhsch Tiểpaiwu Thiêujgin đwhpdãisdp logout.

gbcqc nàviyxy kim đwhpdromjng hồromjvapkng đwhpdãisdpqhsjljsut quáqtuh chíqurzn giờxhty, trậvmuon chung kếaakyt củczpda côypsing hộbcawi chiếaakyn cũvapkng đwhpdãisdp bắxhtyt đwhpdaetbu, đwhpdiềclgeu nàviyxy cũvapkng đwhpdromjng nghĩljsua vớxarqi cuộbcawc thi đwhpdâqyhǵu dong binh đwhpdãisdp kếaakyt thúgbcqc tuyêujgịt đwhpdôypsíi.

Bấujgit chợljsut, đwhpdáqtuhm họodqnc sinh củczpda Chung Cựymydc Tam Ban rầaetbm rầaetbm gửrztei tin nhắxhtyn đwhpdếaakyn.

“Thầaetby ơbihti, thàviyxnh ởdbrs đwhpdviyxn nàviyxo thêujgí?”

“Côypsing Tửrzte tinh anh đwhpdviyxn đwhpdóygjd, cóygjd vậvmuoy cũvapkng khôypsing biếaakyt hảvapk?”

“Aaa!!! Đobcinugcng đwhpdaetbu kìshvma, thậvmuot làviyx lợljsui hạczpdi!” Bọodqnn họodqnc sinh kinh hôypsi.

“Thầaetby ơbihti, kếaakyt nạczpdp bọn em vôypsi dong binh đwhpdoàn của thâqyhg̀y đwhpdi!” Cóygjd ngưqhsjxhtyi xin.

“Đobcii đwhpdi đwhpdi. Vôypsiqtuhi dong binh đwhpdviyxn lộbcawn xộbcawn nàviyxy làviyxm gìshvm!” Cốycid Phi tráqtuhch cứnugc.

Rồromji hắxhtyn quay đwhpdaetbu lạczpdi nhìshvmn cáqtuhc đwhpdviyxn hữbihtu củczpda mìshvmnh. Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte, tíqurznh cáqtuhch áqtuhc liệmtqtt, đwhpdujgin cuồromjng tưqhsj̣ luyêujgín, say rưqhsjljsuu; Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng vàviyx Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh mộbcawt têujgin thìshvm giàviyxviyx khôypsing nêujgin nếaakyt, mộbcawt têujgin thìshvm trẻ ngưqhsjơbiht̀i non dạ, cảvapk hai đwhpdclgeu hám gáqtuhi; Hữbihtu Ca thìshvmbihti cẩeexmn thậvmuon mộbcawt chúgbcqt, nhưqhsjng hắxhtyn luôypsin luôypsin lo cáqtuhi nàviyxy cáqtuhi kia, khôypsing biêujgít là Hưqhsj̃u Ca hay là Ưbetpu Ca; Cuốycidi cùripzng làviyx Kiếaakym Quỷdbrs, nhâqyhgn phẩeexmm cũvapkng kháqtuh đwhpdáqtuhng tin. Chỉrtsk tộbcawi têujgin nàviyxy quáqtuh đwhpdam mêujgi game, chắxhtyc chắxhtyn khôypsing phảvapki làviyxqhsjơbihtng tốycidt cho họodqnc sinh.

Quảvapk nhiêujgin làviyx mộbcawt đwhpdoàn căbihṭn bã mà! Côypsí Phi cảvapkm kháqtuhi. Dùripz sao thìshvm hắxhtyn cũvapkng khôypsing dáqtuhm phâqyhgn tíqurzch mìshvmnh, mộbcawt têujgin cuồromjng PK. Tíqurznh ra thìshvmshvmnh hìshvmnh củczpda Cốycid Phi còetfun nghiêujgim trọodqnng hơbihtn năbihtm ngưqhsjxhtyi kia! Cứnugc nhìshvmn mấujgiy ngưqhsjxhtyi cóygjd đwhpdiểpaiwm PK ởdbrs thành Vâqyhgn Đobcioan lo lắxhtyng hồromji hộbcawp làviyx hiểpaiwu rồromji.

Cuốycidi cùripzng sáqtuhu ngưqhsjxhtyi cùripzng ngồromji chờxhty trong quáqtuhn rưqhsjljsuu. Bọodqnn họodqn đwhpdang chờxhty cho côypsing hộbcawi chiếaakyn kếaakyt thúgbcqc. Hệmtqt thốycidng đwhpdãisdpygjdi sẽbnas đwhpdromjng loạczpdt pháqtuht thưqhsjdbrsng màviyx. Khôypsing biếaakyt đwhpdưqhsjljsuc cáqtuhi gìshvm đwhpdâqyhgy? Mấujgiy ngưqhsjxhtyi vừiddea kíqurzch đwhpdbcawng vừiddea suy đwhpdqtuhn trong lòetfung.

Chốycidc láqtuht sau, Hàviyxn Gia Côypsing Tửrzte đwhpdãisdp tỉrtsknh rưqhsjljsuu. Nhưqhsjng Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh lạczpdi say ngãisdp, têujgin nhóygjdc xâqyhǵu xa nàviyxy hoàviyxn toàviyxn khôypsing cóygjd tửrzteu lưqhsjljsung gì. Nhưqhsjng màviyxripz say nhưqhsjng hắxhtyn tưqhsjơbihtng đwhpdycidi ngoan, chỉrtsk nằuzbhm ra cáqtuhi ghếaakyujgin cạczpdnh rồromji ngủczpd khòetfu khòetfu.

“Ngựymyd Thiêujgin, câqyhg̣u quáqtuhbiht suấujgit, đwhpdâqyhgy làviyx thờxhtyi đwhpdiểpaiwm mấujgiu chốycidt, sao câqyhg̣u có thêujgỉ ngủ…” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng cưqhsjxhtyi trộbcawm.

Thờxhtyi gian cứnugc thếaaky trôypsii qua. Cuốycidi cùripzng, âqyhgm thanh củczpda hệmtqt thốycidng lạczpdi vang lêujgin, kếaakyt quảvapk cuốycidi cùripzng củczpda côypsing hộbcawi chiếaakyn đwhpdưqhsjljsuc côypsing bốycid: Hạczpdng nhấujgit, khôypsing chúgbcqt nghi ngờxhtyshvmviyx Tung Hoàviyxnh Tứnugc Hảvapki, hạczpdng hai làviyxypsing hộbcawiThiếaakyt Giáqtuhp, têujgin thứnugc ba làviyx Hoa Đobciăbihtng Sơbiht Thưqhsjljsung (mớxarqi vừiddea lêujgin đwhpdèljsun), đwhpdâqyhgy làviyxqtuhi têujgin màviyx Cốycid Phi chưqhsja hềclge nghe đwhpdếaakyn.

“Sắxhtyp cóygjd thưqhsjdbrsng!!” Chiếaakyn Vôypsi Thưqhsjơbihtng kíqurzch đwhpdbcawng túgbcqm lấujgiy Cốycid Phi, ngưqhsjơbiht̀i thưqhsjơbiht̀ng hơbihṭp ý vơbiht́i hăbiht́n là Ngựymyd Thiêujgin Thầaetbn Minh, vâqyhg̃n còn đwhpdang ngủ kia kìa!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.