Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1246 : Hai mươi lăm năm thoáng cái đã qua

    trước sau   
Thầknjfn Võozzf Nguyêdhhmn Thákrscp.

Phong Linh Đtaheuooli Lụxgawc. 

Thờifvwi gian từjmsd khi sựrpua kiệfqoqn “ thưrysrdijang cổfqoq hung linh” xuấdhuxt thếdemc bịvixf tam hoàhqkzng trấdhuxn ákrscp đuoolếdemcn nay cũdhhmng đuoolãacrg trôolggi qua đuoolưrysrdijac gầknjfn 25 năhgbnm. Tuy thờifvwi gian đuoolãacrg trôolggi qua rấdhuxt lârvbnu rồwnuzi nhưrysrng trêdhhmn đuooluooli lụxgawc vẫacrgn còjwwan lưrysru truyềyysqn sựrpua việfqoqc nàhqkzy, vẫacrgn códffb ngưrysrifvwi thưrysrifvwng xuyêdhhmn mang ra kểtjfg truyệfqoqn.

….

Tạuooli mộkbpgt đuoolvixfa phưrysrơjekvng bícbxj mậunoht, nằnliwm rấdhuxt sârvbnu bêdhhmn trong lòjwwang đuooldhuxt, nơjekvi kia chícbxjnh làhqkz vịvixf trícbxjhqkz Xuârvbnn Đtahernbzc ởhqkz lạuooli.

aokec nàhqkzy đuoolârvbny, sau hai mưrysrơjekvi lăhgbnm năhgbnm ngủdhhm say, hắnycmn mộkbpgt lầknjfn nữvcafa tỉtcqvnh dậunohy.


Hắnycmn vừjmsda mởhqkz mắnycmt ra thìkrsc chỉtcqv thấdhuxy xung quanh tốrysri đuoolen mộkbpgt màhqkzu, khôolggng nhìkrscn thấdhuxy bấdhuxt cứrnbzkrsci gìkrsc cảjhqa, hắnycmn khẽifvw cửaxin đuoolkbpgng thârvbnn thểtjfg mộkbpgt cákrsci thìkrsc phákrsct hiệfqoqn thârvbnn thểtjfg cứrnbzng ngắnycmc khôolggng chúaoket linh hoạuoolt.

Hắnycmn lúaokec nàhqkzy khôolggng khỏgorwi thởhqkzhqkzi:

“ Xem ra đuoolãacrg rấdhuxt lârvbnu rồwnuzi khôolggng hoạuoolt đuoolkbpgng khiếdemcn cho bộkbpg thârvbnn thểtjfghqkzy cũdhhmng rỉtcqvtahet rồwnuzi.”

Đtaheúaokeng lúaokec nàhqkzy ârvbnm thanh quen thuộkbpgc củdhhma Bódffbng Ảcbxjnh vang lêdhhmn:

“ Đtaheuooli ca tỉtcqvnh lạuooli rồwnuzi, thậunoht tốrysrt quákrsc.”

Âaokem thanh khàhqkzn khàhqkzn, cứrnbzng ngắnycmc nếdemcu làhqkz ngưrysrifvwi ngoàhqkzi nghe vàhqkzo sẽifvw sởhqkzn hếdemct gai ốrysrc nhưrysrng hắnycmn thìkrsc khákrscc, lúaokec nghe đuoolưrysrdijac ârvbnm thanh nàhqkzy thìkrsc hắnycmn chỉtcqv cảjhqam thấdhuxy thârvbnn thiếdemct.

dffb lẽifvw do quákrscrvbnu khôolggng nódffbi chuyệfqoqn nêdhhmn giọozzfng nódffbi củdhhma Xuârvbnn Đtahernbzc cũdhhmng trởhqkzdhhmn khàhqkzn đuooleoivc nhưrysrng bêdhhmn trong khôolggng che giấdhuxu nổfqoqi sựrpua vui mừjmsdng.

“ Ảcbxjnh, đuoolfqoqdhhmng tỉtcqvnh lạuooli rồwnuzi, lúaokec trưrysrvxojc ca còjwwan tưrysrhqkzng đuoolfqoq bịvixfhqkzm sao?”

dffbng Ảcbxjnh nghe hắnycmn quan târvbnm thìkrscrysrifvwi nódffbi:

“ Khôolggng códffbkrsc, chẳcembng qua tiêdhhmu hao quákrsc đuoolkbpghqkz thôolggi. Nhữvcafng năhgbnm nàhqkzy đuoolfqoqdhhmng khôolggi phụxgawc trởhqkz lạuooli rồwnuzi, àhqkzhqkz lớvxojp xákrscc củdhhm bịvixf đuooltjfg ăhgbnn rồwnuzi, đuoolódffbi quákrscdhhmn đuoolfqoq ăhgbnn luôolggn.”

Xuârvbnn Đtahernbzc nghe vậunohy thìkrscaokec nàhqkzy mớvxoji chúaoke ýajpf đuoolếdemcn bêdhhmn cạuoolnh trốrysrng trơjekvn, hódffba ra làhqkz bịvixfdffbng Ảcbxjnh xửaxinajpf hếdemct rồwnuzi. Mỗcembi khi hắnycmn tấdhuxn thăhgbnng sinh mệfqoqnh hìkrscnh thákrsci hoặeoivc tiếdemcn hàhqkznh lộkbpgt xákrscc thìkrsc đuoolyysqu đuooltjfg lạuooli mộkbpgt lớvxojp bêdhhmn ngoàhqkzi, lớvxojp bêdhhmn ngoàhqkzi kia theo hắnycmn tu vi tăhgbnng cao thìkrsckrscc dụxgawng càhqkzng lớvxojn. Códffb đuooliềyysqu nếdemcu Bódffbng Ảcbxjnh ăhgbnn mấdhuxt thìkrscdhhmng thôolggi, chẳcembng sao cảjhqa.

Hắnycmn cưrysrifvwi nódffbi:

“ Khôolggng sao cảjhqa, vốrysrn đuoolvixfnh dùdeuyng thứrnbz kia chếdemc tạuoolo ákrsco giákrscp cùdeuyng binh khícbxj cho mọozzfi ngưrysrifvwi nhưrysrng đuoolfqoq ăhgbnn rồwnuzi thìkrsc thôolggi. Sau lạuooli tìkrscm vậunoht liệfqoqu khákrscc thay thếdemc vậunohy. Màhqkz đuoolúaokeng rồwnuzi, từjmsdaokec ca ngủdhhm say tớvxoji giờifvw thờifvwi gian trôolggi qua nhiêdhhmu lârvbnu rồwnuzi.”


dffbng Ảcbxjnh trầknjfm tưrysr mộkbpgt lúaokec mớvxoji nódffbi:

“ Đtahefqoqdhhmng khôolggng rõozzf lắnycmm, chắnycmc vàhqkzi chụxgawc năhgbnm rồwnuzi cũdhhmng nêdhhmn, đuoolfqoqdhhmng thấdhuxy dàhqkzi dàhqkzi. Màhqkz phảjhqai rồwnuzi, đuooluooli ca lầknjfn nàhqkzy lộkbpgt xákrscc códffb biếdemcn hódffba gìkrsc khôolggng?”

Nghe Bódffbng Ảcbxjnh nódffbi thìkrsc Xuârvbnn Đtahernbzc lúaokec nàhqkzy mớvxoji chúaoke ýajpf đuoolếdemcn bảjhqan thârvbnn mìkrscnh, hắnycmn lúaokec nàhqkzy dùdeuyng hồwnuzn niệfqoqm rõozzftahet mộkbpgt lưrysrdijat thârvbnn thểtjfg, đuoolákrscnh giákrsc mộkbpgt chúaoket hắnycmn liềyysqn lộkbpg ra sựrpua vui mừjmsdng nódffbi:

“ Khôolggng đuoolếdemcn nỗcembi tệfqoq lắnycmm, tấdhuxt cảjhqa mọozzfi phưrysrơjekvng diệfqoqn đuoolyysqu tăhgbnng lêdhhmn ícbxjt nhấdhuxt 20% so vớvxoji ban đuoolknjfu.”

dffbng Ảcbxjnh nghe vậunohy thìkrscdhhmng vui vẻgorwdffbi:

“ Chúaokec mừjmsdng đuooluooli ca, nếdemcu đuooluooli ca liêdhhmn tụxgawc lộkbpgt xákrscc mấdhuxy trăhgbnm ngàhqkzn lầknjfn códffb khi cũdhhmng khôolggng cầknjfn qua Ma Giớvxoji rồwnuzi, trựrpuac tiếdemcp đuooli tìkrscm đuoolákrscm cừjmsdu nhârvbnn củdhhma Vôolgg Đtahevixfch giếdemct lầknjfn lưrysrdijat, sau đuoolódffb lạuooli đuooli tìkrscm mảjhqanh vỡacrg củdhhma lãacrgo ấdhuxy.”

Xuârvbnn Đtahernbzc nghe thếdemc thìkrscrysrifvwi ha hảjhqadffbi:

“ Nếdemcu mọozzfi chuyệfqoqn đuoolơjekvn giảjhqan vậunohy thìkrscdffbi làhqkzm gìkrsc nữvcafa, nhưrysr vậunohy ca trựrpuac tiếdemcp ởhqkzdhhmn trong khôolggng gian vong linh ngủdhhm mộkbpgt lầknjfn, đuooldijai mấdhuxy triệfqoqu năhgbnm sau đuooli ra ngoàhqkzi khôolggng phảjhqai xong rồwnuzi sao. Ha hảjhqa.”

dffbng Ảcbxjnh cũdhhmng làhqkzrysrifvwi khằnliwng khặeoivc nódffbi:

“ Đtahefqoq đuoolùdeuya thôolggi màhqkz, nếdemcu màhqkz đuoolưrysrdijac nhưrysr vậunohy thìkrsc hai chúaokeng ta đuoolãacrg sớvxojm thốrysrng trịvixf cảjhqadhhm trụxgawhqkzy rồwnuzi. Hắnycmc hắnycmc.”

Nghe đuoolếdemcn cákrsci ýajpfrysrhqkzng thốrysrng trịvixf cảjhqadhhm trụxgaw củdhhma Bódffbng Ảcbxjnh, Xuârvbnn Đtahernbzc chỉtcqvdffbrysrifvwi cưrysrifvwi, hắnycmn cũdhhmng chẳcembng biếdemct cákrsci vũdhhm trụxgawhqkzy nódffb lớvxojn thếdemchqkzo nữvcafa, đuooljmsdng nódffbi thốrysrng trịvixf toàhqkzn bộkbpg, muốrysrn thốrysrng trịvixf mộkbpgt gódffbc thôolggi cũdhhmng khódffb rồwnuzi.

Đtahekbpgt nhiêdhhmn nhớvxoj đuoolếdemcn cákrsci gìkrsc, Xuârvbnn Đtahernbzc hỏgorwi:

“ Phảjhqai rồwnuzi, ca códffbhgbnng lựrpuac lộkbpgt xákrscc vậunohy đuoolfqoqdhhmng códffb chứrnbz nhỉtcqv, làhqkzm sao chưrysra từjmsdng thấdhuxy đuoolfqoq lộkbpgt xákrscc lầknjfn nàhqkzo.”


dffbng Ảcbxjnh cũdhhmng làhqkz mộkbpgt trậunohn khôolggng biếdemct trảjhqa lờifvwi thếdemchqkzo, hắnycmn gãacrgi đuoolknjfu nódffbi:

“ Cákrsci nàhqkzy đuoolfqoq chịvixfu thôolggi, chắnycmc tícbxjch lũdhhmy chưrysra đuooldhhm ákrsc.”

Xuârvbnn Đtahernbzc nghe cũdhhmng thấdhuxy códffbajpf, hắnycmn gậunoht gậunoht đuoolknjfu nódffbi: 

“ Chắnycmc thếdemc.”

Xuârvbnn Đtahernbzc đuoolang nódffbi đuoolếdemcn đuoolârvbny đuoolkbpgt nhiêdhhmn nhớvxoj tớvxoji cákrsci gìkrsc đuoolódffb, hắnycmn vỗcemb đuoolknjfu nódffbi:

“ Quêdhhmn mấdhuxt, còjwwan cákrsci nhiệfqoqm vụxgaw chưrysra làhqkzm xong, mấdhuxy chụxgawc năhgbnm rồwnuzi khôolggng biếdemct Mộkbpgng Vârvbnn côolggkrsci nhỏgorw kia ra sao.”

dffbng Ảcbxjnh cưrysrifvwi khan nódffbi:

“ Đtaheuooli ca cầknjfn gìkrsc phảjhqai lo, lúaokec trưrysrvxojc làhqkzjwwan lo lắnycmng chiếdemcn lựrpuac cao đuooloan củdhhma cákrsci đuooluooli lụxgawc nàhqkzy nêdhhmn làhqkzm gìkrscdhhmng phảjhqai tícbxjnh toákrscn, bârvbny giờifvw đuooluooli ca đuoolãacrgrysrvxojc ra thêdhhmm mộkbpgt bưrysrvxojc nàhqkzy, códffb thêdhhmm đuoolfqoq nữvcafa, còjwwan ai làhqkz đuoolrysri thủdhhm củdhhma ca. Theo ýajpf củdhhma đuoolfqoq, trựrpuac tiếdemcp thốrysrng trịvixfkrsci đuooluooli lụxgawc nàhqkzy làhqkz xong.”

Lắnycmc lắnycmc đuoolknjfu, Xuârvbnn Đtahernbzc bấdhuxt đuoolnycmc dĩreymdffbi:

“ Ca quêdhhmn nódffbi cho đuoolfqoq biếdemct, ởhqkzkrsci đuooluooli lụxgawc nàhqkzy códffb ba têdhhmn cưrysrifvwng giảjhqa rấdhuxt mạuoolnh, nếdemcu khôolggng biếdemcn thârvbnn thàhqkznh Ba Đtaheknjfu Đtahevixfa Ngụxgawc Thiêdhhmn Long thìkrsc chúaokeng ta đuooldhuxu khôolggng lạuooli bọozzfn chúaokeng đuoolârvbnu.”

dffbng Ảcbxjnh kinh dịvixfdffbi:

“ Còjwwan códffb chuyệfqoqn nàhqkzy.”

Xuârvbnn Đtahernbzc gậunoht đuoolknjfu nódffbi:

“ Ừreym, hơjekvn nữvcafa ba têdhhmn kia còjwwan làhqkz sủdhhmng nhi củdhhma phiếdemcn thiêdhhmn đuoolvixfa nàhqkzy, thiêdhhmn đuoolvixfa nơjekvi nàhqkzy đuoolyysqu bảjhqao vệfqoq ba têdhhmn kia, trừjmsd khi đuoolákrscnh nákrsct phiếdemcn thiêdhhmn đuoolvixfa nàhqkzy thìkrsc mớvxoji códffb thểtjfg giếdemct chếdemct đuoolưrysrdijac ba têdhhmn kia, màhqkz đuooliềyysqu nàhqkzy làhqkz khôolggng thểtjfg rồwnuzi.”

dffbng Ảcbxjnh nghe xong cũdhhmng làhqkz than thởhqkzdffbi:

“ Vậunohy thìkrsc ca tìkrscm cákrscch khákrscc đuooli, đuoolfqoq khôolggng códffb cao kiếdemcn gìkrsc trong việfqoqc nàhqkzy.”

Xuârvbnn Đtahernbzc nhếdemcch môolggi lêdhhmn khẽifvwrysrifvwi nódffbi:

“ Tuy khôolggng chếdemc khôolggng đuoolưrysrdijac nhưrysrng chúaokeng ta códffb thểtjfg nhờifvw vảjhqahqkz. Hắnycmc hắnycmc, khôolggng biếdemct đuoolákrscm ngưrysrifvwi kia màhqkz gặeoivp lạuooli ca thìkrscdffb sắnycmc mặeoivt thếdemchqkzo nữvcafa, khôolggng biếdemct códffb bịvixf dọozzfa cho tiểtjfgu ra quầknjfn khôolggng.”

dffbng Ảcbxjnh cưrysrifvwi gian nódffbi:

“ Đtahefqoq nghĩreymhqkzdffb đuooldhuxy, hắnycmc hắnycmc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.