Cách Thức Chăn Nuôi Tổng Tài Kiêu Ngạo

Chương 54 :

    trước sau   
Mộjjhut bàhbzon tay củzgyua Mộjjhuc Nam bịspof Mộjjhu Bắvrcwc nắvrcwm đpgyjapent lêlpvhn đpgyjtcvnnh đpgyjswxnu, mộjjhut tay kháignsc đpgyjapent ởvzeo trêlpvhn vai củzgyua hắvrcwn, Mộjjhu Bắvrcwc cao hơsscpn anh 13cm, dưmmhzswxni tìrrymnh huốnncmng nhưmmhz vậqpqhy, anh chỉtcvncnck thểspof ngửgomla đpgyjswxnu cùlvrzng hắvrcwn hônncmn mônncmi, trong khoảcnckng thờlvrzi gian ởvzeo chung nàhbzoy thìrrymewvvktgbng hônncmn củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjãbiak ngàhbzoy càhbzong thàhbzonh thạkmfco, rấwxiyt nhiềargxu kĩewvv xảcncko củzgyua hắvrcwn đpgyjargxu dựepwca vàhbzoo việjrzrc thựepwcc tiễxwqsn vớswxni Mộjjhuc Nam mớswxni thàhbzonh chuyêlpvhn gia, ngưmmhzwxiyc lạkmfci Mộjjhuc Nam lạkmfci cócnck chúvfnmt khônncmng chốnncmng đpgyjbtts đpgyjưmmhzwxiyc trưmmhzswxnc sựepwc nhiệjrzrt tìrrymnh củzgyua hắvrcwn, Mộjjhu Bắvrcwc gầswxnn nhưmmhzhbzo muốnncmn đpgyjem tấwxiyt cảcnckignsc kĩewvv xảcncko đpgyjãbiak thấwxiyy trong sáignsch ra sửgoml dụswxnng vớswxni anh mộjjhut lầswxnn vậqpqhy.

Trong mộjjhut tháignsng ởvzeo chung, tìrrymnh cảcnckm củzgyua hai ngưmmhzlvrzi đpgyjargxu xảcncky ra biếspofn hócncka, Mộjjhuc Nam thìrrym bắvrcwt đpgyjswxnu từecypcnck hảcncko cảcnckm cho đpgyjếspofn thíqxmich, cũvdnpng đpgyjãbiak quen vớswxni việjrzrc Mộjjhu Bắvrcwc làhbzom bạkmfcn, cócnck đpgyjônncmi khi anh còzlfon cảcnckm tháignsn may mắvrcwn trưmmhzswxnc kia mìrrymnh cho lẫlvrzn nhau mộjjhut cơsscp hộjjhui.

“Em đpgyjang nghĩewvvrrym thếspof?” Mộjjhu Bắvrcwc hơsscpi rờlvrzi khỏaahgi Mộjjhuc Nam mộjjhut chúvfnmt, thấwxiyp giọvfnmng hỏaahgi, lúvfnmc nàhbzoy màhbzo ônncmng chủzgyu nhỏaahgzlfon thấwxiyt thầswxnn khiếspofn hắvrcwn rấwxiyt bấwxiyt mãbiakn.

“Khônncmng cócnckrrym.” Mộjjhuc Nam cưmmhzlvrzi cưmmhzlvrzi, giậqpqht giậqpqht cáignsi tay đpgyjang bịspof Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjapent ởvzeo trêlpvhn đpgyjtcvnnh đpgyjswxnu “Anh buônncmng tay tônncmi ra trưmmhzswxnc, quầswxnn áignso tônncmi bịspof anh làhbzom ưmmhzswxnt hếspoft rồqbsfi.” Trưmmhzswxnc đpgyjócnck anh đpgyjãbiak tắvrcwm rồqbsfi, giờlvrz Mộjjhu Bắvrcwc áignsp sáignst quáigns, nưmmhzswxnc trêlpvhn ngưmmhzlvrzi hắvrcwn thấwxiym hếspoft vàhbzoo trêlpvhn ngưmmhzlvrzi anh, ưmmhzswxnt cảcnck áignso ngủzgyu.

Mộjjhu Bắvrcwc buônncmng cổowbx tay củzgyua anh ra nócncki “Vậqpqhy lạkmfci tắvrcwm thêlpvhm mộjjhut lầswxnn nữwmyra đpgyji, tônncmi cho em cơsscp hộjjhui đpgyjspof tắvrcwm cùlvrzng tônncmi đpgyjwxiyy.”

“Anh thậqpqht làhbzo mặapent dàhbzoy.” Mộjjhuc Nam nhìrrymn Mộjjhu Bắvrcwc khônncmng mặapenc quầswxnn áignso, trêlpvhn ngựepwcc đpgyjswxny bọvfnmt nưmmhzswxnc, da tay củzgyua hắvrcwn tuy rằjrzrng rấwxiyt trắvrcwng nhưmmhzng nhìrrymn cũvdnpng khônncmng gầswxny yếspofu, cócncksscp ngựepwcc nhưmmhzng khônncmng quáignslvrzng tráignsng màhbzo vừecypa đpgyjzgyu, sờlvrz rấwxiyt thíqxmich.


“Ai mặapent dàhbzoy?” Mộjjhu Bắvrcwc áignsp sáignst vàhbzoo anh, ghércbkhbzoo bêlpvhn tai anh nócncki rằjrzrng “Ai cứhbzo suốnncmt ngàhbzoy nhìrrymn ngựepwcc củzgyua tônncmi? Cócnckignsm nhìrrymn mấwxiyy chỗrzwl kháignsc khônncmng?”

“Phíqxmia dưmmhzswxni hảcnck?” Mộjjhuc Nam hỏaahgi lạkmfci theo phảcnckn xạkmfc, vừecypa nócncki xong hai ngưmmhzlvrzi liềargxn ngẩbttsn ra.

Ýszkd củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc làhbzo khiếspofn anh đpgyjecypng cócnck nhìrrymn ngựepwcc củzgyua hắvrcwn mãbiaki, tuy rằjrzrng ônncmng chủzgyu nhỏaahg thíqxmich thâbttsn thểspof củzgyua mìrrymnh khiếspofn hắvrcwn rấwxiyt khoáignsi chíqxmi, nhưmmhzng cứhbzo nhìrrymn chằjrzrm chằjrzrm nhưmmhz vậqpqhy vẫlvrzn khiếspofn hắvrcwn ngạkmfci ngùlvrzng.

bttsu nócncki kia làhbzo do Mộjjhuc Nam lỡbtts lờlvrzi chứhbzo thựepwcc ra anh khônncmng cócnck ýbtts đpgyjócnck, vừecypa nócncki xong anh đpgyjspofnh giảcncki thíqxmich liềargxn nhìrrymn thấwxiyy sắvrcwc mặapent củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc rấwxiyt kìrrym lạkmfc, cứhbzo nhưmmhz trong mắvrcwt hắvrcwn cócnckzlfong chữwmyr “Còzlfon bảcncko em khônncmng phảcncki làhbzo biếspofn tháignsi đpgyji” vậqpqhy.

Chếspoft tiệjrzrt, anh thậqpqht sựepwc khônncmng cócnck ýbtts đpgyjócnckhbzo.

“Chậqpqhc.” Mộjjhu Bắvrcwc nhìrrymn anh, giốnncmng nhưmmhzhbzo chợwxiyt nhậqpqhn ra “Thìrrym ra làhbzo em muốnncmn nhìrrymn cáignsi nàhbzoy, em vẫlvrzn luônncmn muốnncmn nhìrrymn nócnck sao?”

“Nếspofu nhưmmhznncmi nócncki khônncmng thìrrym anh cócnck tin khônncmng?” Mộjjhuc Nam nócncki, anh thậqpqht làhbzo khônncmng cócnckhbzo.

“Bảcnckn thâbttsn em tin khônncmng?” Mộjjhu Bắvrcwc hừecyp mộjjhut cáignsi “Em đpgyjãbiak muốnncmn nhìrrymn từecyp sớswxnm rồqbsfi đpgyjúvfnmng khônncmng?”

“Thậqpqht làhbzo khônncmng cócnckhbzo.” Mộjjhuc Nam phảcnckn báignsc.

“Muốnncmn nhìrrymn cũvdnpng khônncmng cócnckrrym mấwxiyt mặapent.”

“Đcnckecypng nócncki nhưmmhz thểspofnncmi chưmmhza bao giờlvrz xem qua vậqpqhy. Cũvdnpng chỉtcvn bằjrzrng củzgyua Mộjjhuc Tiểspofu Quy màhbzo thônncmi, ai màhbzo thèrrymm nhìrrymn.” Mộjjhuc Nam thốnncmt ra.

“…” Anh vừecypa nócncki xong, mặapent Mộjjhu Bắvrcwc liềargxn đpgyjen, hắvrcwn nhìrrymn xuốnncmng phíqxmia dưmmhzswxni củzgyua mìrrymnh, bằjrzrng củzgyua Mộjjhuc Tiểspofu Quy?

“…” Phảcnckn ứhbzong đpgyjswxnu tiêlpvhn củzgyua Mộjjhuc Nam cũvdnpng làhbzo nhìrrymn xuốnncmng theo hắvrcwn, sau đpgyjócnck mặapent anh cũvdnpng đpgyjen!! Vộjjhui vàhbzong dờlvrzi tầswxnm mắvrcwt.


“Củzgyua Mộjjhuc Tiểspofu Quy cũvdnpng nhưmmhz vậqpqhy?” Mộjjhu Bắvrcwc hỏaahgi anh.

“Khụswxn.” Mộjjhuc Nam ho mộjjhut tiếspofng, lờlvrzi nócncki đpgyjãbiak xem qua củzgyua anh làhbzocncki lúvfnmc Mộjjhu Bắvrcwc bịspof biếspofn thàhbzonh con níqxmit, lúvfnmc anh tắvrcwm rửgomla cho hắvrcwn cáignsi gìrrym anh cũvdnpng nhìrrymn thấwxiyy hếspoft rồqbsfi, nhưmmhzng màhbzovfnmc Mộjjhu Bắvrcwc biếspofn lớswxnn anh chưmmhza cócnck xem qua màhbzo!! Tuy rằjrzrng đpgyjãbiak từecypng thửgoml qua rồqbsfi…Mẹtpfs! Anh đpgyjang nghĩewvvrrym vậqpqhy? Mộjjhuc Nam nhanh chócnckng ngừecypng ýbttsmmhzvzeong củzgyua mìrrymnh, anh vưmmhzơsscpn tay đpgyjbttsy Mộjjhu Bắvrcwc ra mộjjhut íqxmit, xoay ngưmmhzlvrzi lạkmfci nócncki “Tônncmi nhìrrymn lộjjhun, anh tráignsnh ra tônncmi phảcncki ra ngoàhbzoi.”

“Em khônncmng cầswxnn tắvrcwm chung sao?” Mộjjhu Bắvrcwc ởvzeo phíqxmia sau hỏaahgi “Quầswxnn áignso em ưmmhzswxnt hếspoft rồqbsfi.”

“Còzlfon chưmmhza ưmmhzswxnt hếspoft…” Mộjjhuc Nam vừecypa nócncki xong liềargxn cảcnckm thấwxiyy mìrrymnh bịspof xốnncmi mộjjhut trậqpqhn, quay đpgyjswxnu lạkmfci nhìrrymn thấwxiyy Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjang đpgyjhbzong ởvzeo phíqxmia sau, vòzlfoi hoa sen khônncmng biếspoft lúvfnmc nàhbzoo đpgyjãbiak đpgyjowbxi hưmmhzswxnng sang phíqxmia anh, áignso ngủzgyu trêlpvhn ngưmmhzlvrzi anh nhanh chócnckng ưmmhzswxnt sũvdnpng.

“Anh cócnck bệjrzrnh khônncmng vậqpqhy?” Mộjjhuc Nam cạkmfcn lờlvrzi.

“Bâbttsy giờlvrz ưmmhzswxnt rồqbsfi, tắvrcwm chung đpgyji.” Mộjjhu Bắvrcwc nócncki.

“Tônncmi vềargx phòzlfong tônncmi tắvrcwm.” Mộjjhuc Nam xoay ngưmmhzlvrzi mởvzeo cửgomla đpgyji ra ngoàhbzoi, giâbttsy tiếspofp theo lạkmfci bịspof Mộjjhu Bắvrcwc chặapenn tay lạkmfci.

Mộjjhu Bắvrcwc lạkmfci áignsp sáignst vàhbzoo Mộjjhuc Nam, chặapenn cáignsi tay củzgyua anh đpgyjang đpgyjapent trêlpvhn nắvrcwm cửgomla, cúvfnmi đpgyjswxnu nócncki nhẹtpfshbzoo tai anh “Sao khônncmng tắvrcwm ởvzeo đpgyjâbttsy? Em vẫlvrzn còzlfon ghércbkt tônncmi sao? Tônncmi cam đpgyjoan sẽvdnp khônncmng làhbzom gìrrym hếspoft, chỉtcvn tắvrcwm màhbzo thônncmi.”

Giọvfnmng nócncki củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc cócnck chúvfnmt mấwxiyt máignst, khiếspofn cáignsi tay củzgyua Mộjjhuc Nam đpgyjang nắvrcwm cửgomla thảcnck lỏaahgng ra, trong khoảcnckng thờlvrzi gian ởvzeo chung nàhbzoy anh biếspoft rõokvd thựepwcc ra Mộjjhu Bắvrcwc làhbzo giảcnck vờlvrz đpgyjáignsng thưmmhzơsscpng, muốnncmn anh mềargxm lòzlfong, nhưmmhzng cốnncmrrymnh anh lạkmfci khônncmng chốnncmng cựepwc đpgyjưmmhzwxiyc, giốnncmng nhưmmhzbttsy giờlvrz Mộjjhu Bắvrcwc vừecypa yếspofu thếspof anh lạkmfci khônncmng cócnckignsch nàhbzoo.

“Tắvrcwm.” Mộjjhuc Nam khẽvdnp cắvrcwn mônncmi nócncki mộjjhut chữwmyr, vừecypa nócncki xong anh chợwxiyt nghe Mộjjhu Bắvrcwc cưmmhzlvrzi khẽvdnplpvhn tai mìrrymnh.

“Thậqpqht ra em cũvdnpng muốnncmn tắvrcwm cùlvrzng tônncmi màhbzo đpgyjúvfnmng khônncmng” Mộjjhu Bắvrcwc hừecyp khẽvdnp mộjjhut tiếspofng, hônncmn lêlpvhn tai anh.

“Anh im miệjrzrng cho tônncmi, thấwxiyt họvfnmc!” Mộjjhuc Nam chửgomli nhỏaahg, vừecypa chửgomli xong liềargxn nhìrrymn thấwxiyy cáignsi tay củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjspof trêlpvhn hônncmng đpgyjang cởvzeoi núvfnmt áignso ngủzgyu củzgyua anh ra, đpgyjjjhung táignsc thuầswxnn thụswxnc cứhbzo nhưmmhzhbzo đpgyjãbiakhbzom vônncm sốnncm lầswxnn, đpgyjswxnu ngócnckn tay tùlvrzy tiệjrzrn nhấwxiyn mộjjhut cáignsi liềargxn cởvzeoi mộjjhut núvfnmt.

Mộjjhuc Nam: “…” Thậqpqht ra mỗrzwli ngàhbzoy anh đpgyjargxu đpgyjang tậqpqhp cởvzeoi núvfnmt đpgyjúvfnmng khônncmng?


Tuy rằjrzrng hai ngưmmhzlvrzi đpgyjãbiakvzeolvrzng nhau hơsscpn mộjjhut tháignsng nhưmmhzng khỏaahga thâbttsn cùlvrzng nhau nhưmmhz vậqpqhy vẫlvrzn làhbzo lầswxnn đpgyjswxnu tiêlpvhn.

Anh vàhbzo Mộjjhu Bắvrcwc kếspoft giao vẫlvrzn luônncmn dừecypng lạkmfci ởvzeommhzswxnc hônncmn vàhbzo ônncmm, khônncmng phảcncki làhbzo Mộjjhuc Nam khônncmng muốnncmn pháignst sinh quan hệjrzr vớswxni hắvrcwn, ngưmmhzlvrzi yêlpvhu muốnncmn thâbttsn cậqpqhn vớswxni nhau làhbzo đpgyjiềargxu rấwxiyt bìrrymnh thưmmhzlvrzng, anh cũvdnpng khônncmng ngoạkmfci lệjrzr, anh cũvdnpng sẽvdnp muốnncmn vuốnncmt ve hoặapenc ônncmm Mộjjhu Bắvrcwc, nhưmmhzng màhbzo đpgyjâbttsy làhbzo lầswxnn đpgyjswxnu tiêlpvhn hẹtpfsn hòzlfo, anh luônncmn cảcnckm thấwxiyy ngạkmfci ngùlvrzng, bêlpvhn ngưmmhzlvrzi còzlfon cócnck Mộjjhuc Tiểspofu Quy cho nêlpvhn hai ngưmmhzlvrzi vẫlvrzn luônncmn khônncmng cócnckmmhzswxnc đpgyjếspofn giai đpgyjoạkmfcn kia.

vfnmc nàhbzoy cùlvrzng tắvrcwm, Mộjjhuc Nam cảcnckm thấwxiyy cơsscp thểspofrrymnh hơsscpi đpgyjơsscp, Mộjjhu Bắvrcwc ngưmmhzwxiyc lạkmfci mặapent dàhbzoy tựepwc nhiêlpvhn, hàhbzoo phócnckng triểspofn lãbiakm dáignsng ngưmmhzlvrzi hoàhbzon mỹzejr củzgyua mìrrymnh trưmmhzswxnc mặapent Mộjjhuc Nam.

Mộjjhu Bắvrcwc khẽvdnpmmhzlvrzi nhìrrymn Mộjjhuc Nam luônncmn đpgyjhbzong quay lưmmhzng vềargx phíqxmia mìrrymnh, hai mắvrcwt nhìrrymn toàhbzon thâbttsn củzgyua anh mộjjhut lầswxnn, lầswxnn trưmmhzswxnc ởvzeo bờlvrz biểspofn tuy rằjrzrng cũvdnpng đpgyjãbiak xem qua nhưmmhzng khônncmng cócnck xem kĩewvv bằjrzrng hiệjrzrn tạkmfci, lầswxnn nàhbzoy hắvrcwn nhìrrymn Mộjjhuc Nam kĩewvvhbzong từecyp đpgyjswxnu tócnckc đpgyjếspofn lưmmhzng đpgyjếspofn mônncmng rồqbsfi hai châbttsn, khônncmng bỏaahgcnckt chỗrzwlhbzoo, ônncmng chủzgyu nhỏaahg thẹtpfsn thùlvrzng khônncmng dáignsm xoay ngưmmhzlvrzi khiếspofn hắvrcwn ăktgbn thịspoft.

Phòzlfong tắvrcwm chỉtcvncnck mộjjhut cáignsi vòzlfoi sen, cũvdnpng khônncmng cócnck bồqbsfn tắvrcwm, hai ngưmmhzlvrzi muốnncmn tắvrcwm chung chỉtcvncnck thểspof chen cùlvrzng mộjjhut chỗrzwl, dòzlfong nưmmhzswxnc xốnncmi trêlpvhn đpgyjswxnu Mộjjhuc Nam, anh quay lưmmhzng vềargx phíqxmia Mộjjhu Bắvrcwc, trong lòzlfong đpgyjang cảcnckm thấwxiyy xấwxiyu hổowbx, nghĩewvv phảcncki làhbzom gìrrym đpgyjspof nhanh chócnckng chấwxiym dứhbzot lầswxnn tắvrcwm cùlvrzng nhau nàhbzoy thìrrym lạkmfci cảcnckm giáignsc cócnck mộjjhut cáignsi tay lạkmfcnh lẽvdnpo đpgyjang chạkmfcm đpgyjếspofn sau lưmmhzng mìrrymnh. Anh hơsscpi rụswxnt ngưmmhzlvrzi lạkmfci, quay đpgyjswxnu nhìrrymn Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjang dáignsn vàhbzoo sau lưmmhzng “Đcnckspofnncmi giúvfnmp em gộjjhui đpgyjswxnu.”

Lờlvrzi nócncki vàhbzommhz thếspofhbzoy củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc khiếspofn Mộjjhuc Nam nhớswxn tớswxni lúvfnmc trưmmhzswxnc hắvrcwn bịspof biếspofn nhỏaahgrrymnh đpgyjèrrym hắvrcwn ra gộjjhui đpgyjswxnu, trong lòzlfong anh thổowbxi qua mộjjhut câbttsu “Khônncmng làhbzom sẽvdnp khônncmng chếspoft.”

“Thảcnck lỏaahgng mộjjhut chúvfnmt.” Mộjjhu Bắvrcwc lấwxiyy mộjjhut íqxmit xàhbzo phòzlfong xoa lêlpvhn đpgyjswxnu củzgyua anh, chậqpqhm rãbiaki máignst xa.

Cảcnckm giáignsc thoảcncki máignsi từecyp da đpgyjswxnu truyềargxn đpgyjếspofn khiếspofn Mộjjhuc Nam hơsscpi thảcnck lỏaahgng cơsscp thểspof, anh đpgyjưmmhza lưmmhzng vềargx phíqxmia Mộjjhu Bắvrcwc, hai tay vịspofn vàhbzoo tưmmhzlvrzng, đpgyjswxnu hơsscpi ngẩbttsng khiếspofn Mộjjhu Bắvrcwc giúvfnmp anh gộjjhui đpgyjswxnu, anh nhắvrcwm mắvrcwt lạkmfci đpgyjspof tráignsnh nưmmhzswxnc từecypzlfoi hoa sen xốnncmi vàhbzoo mắvrcwt, mộjjhut láignst sau anh cảcnckm giáignsc đpgyjưmmhzwxiyc tay củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc rờlvrzi khỏaahgi đpgyjswxnu mìrrymnh, giúvfnmp anh xảcnck sạkmfcch sẽvdnp bọvfnmt xàhbzo phòzlfong.

“Xong chưmmhza?” Mộjjhuc Nam nhắvrcwm mắvrcwt hỏaahgi, kĩewvv thuậqpqht xảcnckmmhzswxnc củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc khônncmng đpgyjưmmhzwxiyc tốnncmt lắvrcwm, khônncmng íqxmit nưmmhzswxnc từecyp trêlpvhn mặapent anh chảcncky xuốnncmng.

Bộjjhu dạkmfcng nhắvrcwm mắvrcwt, ngửgomla đpgyjswxnu củzgyua Mộjjhuc Nam khiếspofn tay củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjang cầswxnm vòzlfoi sen buộjjhuc chặapent lạkmfci, hầswxnu kếspoft di chuyểspofn lêlpvhn xuốnncmng, hắvrcwn dờlvrzi vòzlfoi hoa sen đpgyji, giọvfnmng nócncki khàhbzon khàhbzon “Em đpgyjowbxi tưmmhz thếspof đpgyji, nhưmmhz vậqpqhy em sẽvdnp khônncmng thoảcncki máignsi đpgyjâbttsu.” Hắvrcwn áignsp đpgyjswxnu Mộjjhuc Nam mộjjhut chúvfnmt, ýbtts bảcncko anh cúvfnmi đpgyjswxnu xuốnncmng.

Bởvzeoi vìrrymlpvhn tai toàhbzon làhbzo âbttsm thanh củzgyua dòzlfong nưmmhzswxnc nêlpvhn Mộjjhuc Nam khônncmng nghe ra sựepwc kháignsc lạkmfc trong giọvfnmng củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc, tưmmhz thếspofhbzoy quảcnck thậqpqht hơsscpi mệjrzrt nêlpvhn anh liềargxn theo tay củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc xoay ngưmmhzlvrzi, cúvfnmi đpgyjswxnu xuốnncmng. Nhìrrymn ônncmng chủzgyu nhỏaahg đpgyjhbzong cúvfnmi đpgyjswxnu trưmmhzswxnc mặapent mìrrymnh, hônncm hấwxiyp củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc nặapenng nềargx mộjjhut chúvfnmt, cócnck loạkmfci xúvfnmc đpgyjjjhung muốnncmn đpgyjem anh đpgyjapent lêlpvhn tưmmhzlvrzng làhbzom mộjjhut phen. Ýszkdmmhzvzeong nàhbzoy vừecypa toáignst ra, tiểspofu Bắvrcwc Bắvrcwc mớswxni hơsscpi cưmmhzơsscpng lúvfnmc nàhbzoy hoàhbzon toàhbzon đpgyjhbzong lêlpvhn, còzlfon kércbkm khônncmng háignst vang mộjjhut khúvfnmc. Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjnncmi vớswxni ngưmmhzlvrzi anh em củzgyua mìrrymnh làhbzo vừecypa cao hứhbzong lạkmfci vừecypa phiềargxn muộjjhun, dùlvrz sao mìrrymnh vừecypa mớswxni hứhbzoa vớswxni ônncmng chủzgyu nhỏaahghbzo sẽvdnp khônncmng làhbzom gìrrym cảcnck.

Mộjjhuc Nam cúvfnmi đpgyjswxnu chờlvrz Mộjjhu Bắvrcwc xảcnckmmhzswxnc cho mìrrymnh, đpgyjwxiyi nửgomla ngàhbzoy khônncmng thấwxiyy đpgyjjjhung tĩewvvnh gìrrym liềargxn vưmmhzơsscpn tay lau áignsnh mắvrcwt mộjjhut chúvfnmt rồqbsfi mởvzeo ra, ai ngờlvrz vừecypa mởvzeo mắvrcwt ra liềargxn nhìrrymn đpgyjếspofn tiểspofu Bắvrcwc Bắvrcwc đpgyjang đpgyjhbzong thẳztmdng chàhbzoo mìrrymnh.

“Anh…” Mộjjhuc Nam ngẩbttsng đpgyjswxnu nhìrrymn Mộjjhu Bắvrcwc, giâbttsy tiếspofp theo bịspof Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjapent lêlpvhn tưmmhzlvrzng, miệjrzrng vừecypa nócncki ra mộjjhut chữwmyr đpgyjãbiak bịspof chặapenn lạkmfci.


Chếspoft tiệjrzrt! Phảcnckn ứhbzong đpgyjswxnu tiêlpvhn củzgyua Mộjjhuc Nam làhbzo đpgyjbttsy hắvrcwn ra, lạkmfci bịspof hắvrcwn lấwxiyy tốnncmc đpgyjjjhu nhanh hơsscpn đpgyjèrrym hai tay lạkmfci, đpgyjswxnu lưmmhzbttsi linh hoạkmfct tiếspofn lêlpvhn, vòzlfoi hoa sen bịspofrcbkm ởvzeo mộjjhut bêlpvhn xốnncmi nưmmhzswxnc vàhbzoo hai châbttsn củzgyua họvfnm.

“…” Mẹtpfs! Sao mìrrymnh lạkmfci tin cáignsi têlpvhn nàhbzoy sẽvdnp khônncmng làhbzom gìrrymsscp chứhbzo! Mộjjhuc Nam bịspof đpgyjèrrym nặapenng mắvrcwng thầswxnm trong lòzlfong, tay củzgyua anh bịspof Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjapent ởvzeo hai bêlpvhn, đpgyjswxnu lưmmhzbttsi củzgyua đpgyjnncmi phưmmhzơsscpng chui vàhbzoo miệjrzrng quấwxiyn lấwxiyy lưmmhzbttsi củzgyua mìrrymnh, ban đpgyjswxnu làhbzo thăktgbm dòzlfo, sau đpgyjócnckhbzo chơsscpi đpgyjùlvrza cùlvrzng nhau.

“ưmmhzm…” Mộjjhuc Nam khẽvdnp hừecyp mộjjhut tiếspofng, đpgyjswxnu lưmmhzbttsi bịspof Mộjjhu Bắvrcwc húvfnmt đpgyjếspofn mứhbzoc run lêlpvhn, tay cũvdnpng đpgyjưmmhzwxiyc thảcnck ra, mộjjhut tay anh phùlvrzmmhzlvrzng, tay kia nắvrcwm lấwxiyy cáignsnh tay củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc, cùlvrzng hắvrcwn trao đpgyjowbxi hơsscpi thởvzeo. Mộjjhu Bắvrcwc nhưmmhzhbzo mộjjhut miếspofng bọvfnmt biểspofn muốnncmn đpgyjem khônncmng khíqxmi trong miệjrzrng anh húvfnmt sạkmfcch, bàhbzon tay đpgyjspof ngang hônncmng anh càhbzong ngàhbzoy càhbzong siếspoft chặapent, đpgyjếspofn cuốnncmi cùlvrzng giữwmyra hai ngưmmhzlvrzi khônncmng còzlfon bấwxiyt kìrrym mộjjhut khe hởvzeohbzoo.

Mấwxiyy phúvfnmt đpgyjqbsfng hồqbsf sau, hai ngưmmhzlvrzi mớswxni thoáignsng táignsch ra mộjjhut chúvfnmt khoảcnckng cáignsch, Mộjjhuc Nam vịspofn cáignsnh tay củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc đpgyjhbzong, khẽvdnp thởvzeo dốnncmc, nụswxnnncmn vừecypa rồqbsfi khiếspofn anh khônncmng chốnncmng đpgyjbtts nổowbxi.

“Em cócnck phảcnckn ứhbzong.” Thanh âbttsm củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc truyềargxn đpgyjếspofn từecyp đpgyjtcvnnh đpgyjswxnu.

Mộjjhuc Nam cúvfnmi đpgyjswxnu nhìrrymn liềargxn pháignst hiệjrzrn nơsscpi đpgyjócnck củzgyua mìrrymnh cũvdnpng ngẩbttsng đpgyjswxnu lêlpvhn, vìrrym khoảcnckng cáignsch củzgyua hai ngưmmhzlvrzi gầswxnn quáignszlfon suýbttst nữwmyra đpgyjswxnng vàhbzoo nơsscpi đpgyjócnck củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc, màhbzo trảcncki qua lầswxnn thâbttsn mậqpqht nàhbzoy, nơsscpi đpgyjócnck củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc rõokvdhbzong lớswxnn hơsscpn mộjjhut chúvfnmt, đpgyjiềargxu nàhbzoy khiếspofn cho mặapent anh nócnckng lêlpvhn, vộjjhui ngẩbttsng đpgyjswxnu “Vônncm nghĩewvva, tônncmi cũvdnpng khônncmng bịspof liệjrzrt dưmmhzơsscpng.”

“Thậqpqht đpgyjáignsng yêlpvhu.” Mộjjhu Bắvrcwc theo dõokvdi nơsscpi đpgyjócnck củzgyua anh, sau đpgyjócnck nghiêlpvhm túvfnmc hạkmfc kếspoft luậqpqhn.

Bởvzeoi vìrrymbttsu thựepwcc đpgyjáignsng yêlpvhu nàhbzoy củzgyua hắvrcwn, khuônncmn mặapent chỉtcvnsscpi đpgyjaahg củzgyua Mộjjhuc Nam trởvzeolpvhn đpgyjaahg rựepwcc lêlpvhn. Tuy rằjrzrng Mộjjhuc Tiểspofu Quy đpgyjãbiak sắvrcwp năktgbm tuổowbxi, nhưmmhzng màhbzo anh sốnncmng hai mưmmhzơsscpi bảcncky năktgbm, trừecyp mộjjhut lầswxnn ngoàhbzoi ýbtts muốnncmn vớswxni Mộjjhu Bắvrcwc năktgbm năktgbm trưmmhzswxnc thìrrymsscp bảcnckn làhbzo khônncmng cócnck bấwxiyt kìrrym kinh nghiệjrzrm nàhbzoo vềargx chuyệjrzrn nàhbzoy, thậqpqhm chíqxmi ngay cảcnck nụswxnnncmn đpgyjswxnu tiêlpvhn củzgyua anh cũvdnpng làhbzo vớswxni Mộjjhu Bắvrcwc, lúvfnmc nàhbzoy bịspof Mộjjhu Bắvrcwc nhìrrymn chằjrzrm chằjrzrm chỗrzwl riêlpvhng tưmmhz củzgyua mìrrymnh, còzlfon khen nữwmyra, nháignsy mắvrcwt anh liềargxn bịspof đpgyjáignsnh bạkmfci.

“Câbttsm miệjrzrng!!” Mộjjhuc Nam đpgyjưmmhza tay lêlpvhn mặapent hắvrcwn đpgyjbttsy hắvrcwn ra, mắvrcwng “Con mẹtpfscnck anh nhìrrymn chỗrzwlhbzoo vậqpqhy? Nócncki lung tung tônncmi liềargxn… Mẹtpfs kiếspofp! Anh bịspof bệjrzrnh hảcnck?” Mộjjhuc Nam nócncki còzlfon chưmmhza xong liềargxn thu tay lạkmfci, tứhbzoc đpgyjếspofn khócnck thởvzeo trừecypng Mộjjhu Bắvrcwc, lòzlfong bàhbzon tay vừecypa bịspof Mộjjhu Bắvrcwc liếspofm qua khiếspofn anh hơsscpi têlpvh mộjjhut chúvfnmt.

Mộjjhu Bắvrcwc nhúvfnmn nhúvfnmn vai, nghiêlpvhm túvfnmc gậqpqht đpgyjswxnu, “Đcnckúvfnmng vậqpqhy, cócnck bệjrzrnh. Khônncmng làhbzom liềargxn sẽvdnp chếspoft.”

“…” Ngọvfnma tàhbzoo tàhbzoo tàhbzoo tàhbzoo tàhbzoo tàhbzoo!! Khônncmng làhbzom liềargxn sẽvdnp chếspoft ai dạkmfcy anh xàhbzoi nhưmmhz vậqpqhy!!!!

Cuốnncmi cùlvrzng hai ngưmmhzlvrzi cũvdnpng khônncmng cócnck thậqpqht sựepwchbzom đpgyjếspofn mộjjhut bưmmhzswxnc kia, Mộjjhu Bắvrcwc dựepwca vàhbzoo kĩewvv xảcncko củzgyua mìrrymnh khiếspofn Mộjjhuc Nam bắvrcwn hai lầswxnn, sau đpgyjócnck lạkmfci đpgyjem chỗrzwl kia củzgyua hai ngưmmhzlvrzi nắvrcwm cùlvrzng nhau đpgyjếspofn mộjjhut pháignst nữwmyra, khiếspofn cho hai châbttsn củzgyua Mộjjhuc Nam đpgyjargxu mềargxm nhũvdnpn, hậqpqhn khônncmng thểspoflvrzng mộjjhut tay chụswxnp chếspoft hắvrcwn, bấwxiyt đpgyjvrcwc dĩewvvrrym pháignst tiếspoft quáigns đpgyjjjhuhbzo khônncmng cócnck chúvfnmt khíqxmi lựepwcc nàhbzoo.

“Lầswxnn sau mìrrymnh thửgomlvzeo chỗrzwl kháignsc vậqpqhy.” Mộjjhu Bắvrcwc ônncmm cơsscp thểspofzlfon cócnck chúvfnmt nhuyễxwqsn củzgyua Mộjjhuc Nam ra khỏaahgi phòzlfong tắvrcwm, hạkmfc giọvfnmng nócncki nhỏaahghbzoo tai anh.


“Cúvfnmt!!” Mộjjhuc Nam giậqpqhn! Vừecypa nghĩewvv tớswxni vừecypa rồqbsfi Mộjjhu Bắvrcwc hônncmn chỗrzwl kia củzgyua mìrrymnh làhbzo anh lạkmfci muốnncmn che mặapent, cảcnckm giáignsc bịspofnncmn mônncmi vàhbzoo chỗrzwl đpgyjócnck thậqpqht sựepwc mấwxiyt thểspof diệjrzrn cựepwcc kỳvzeo, màhbzo bộjjhu dạkmfcng “trêlpvhn ngưmmhzlvrzi em chỗrzwlhbzoo tônncmi cũvdnpng thíqxmich” củzgyua Mộjjhu Bắvrcwc lạkmfci càhbzong khiếspofn anh càhbzong xấwxiyu hổowbx muốnncmn chếspoft.

“Đcnckưmmhzwxiyc rồqbsfi, tônncmi khônncmng nócncki nữwmyra, chỉtcvnhbzom thônncmi.”

“…” Mộjjhuc Nam híqxmit sâbttsu mấwxiyy lầswxnn mớswxni khônncmng táignst mộjjhut pháignst lêlpvhn mặapent hắvrcwn “Thảcncknncmi xuốnncmng dưmmhzswxni.”

“Sau đpgyjócnck em tércbk xuốnncmng đpgyjwxiyt luônncmn sao?” Mộjjhu Bắvrcwc khônncmng đpgyjspof ýbtts đpgyjếspofn lờlvrzi nócncki củzgyua anh, hắvrcwn ônncmm anh vềargx phòzlfong củzgyua mìrrymnh.

Mộjjhuc Nam trầswxnn truồqbsfng nằjrzrm trêlpvhn giưmmhzlvrzng, lấwxiyy tay xảcnck chăktgbn qua che kíqxmin nửgomla ngưmmhzlvrzi dưmmhzswxni, chờlvrz thâbttsn thểspofrrymnh chậqpqhm rãbiaki khônncmi phụswxnc.

Mộjjhu Bắvrcwc đpgyji sang phòzlfong kếspoflpvhn giúvfnmp anh lấwxiyy áignso ngủzgyu, sau đpgyjócnckvfnmi đpgyjswxnu hônncmn Mộjjhuc Tiểspofu Quy đpgyjang ngủzgyu say rồqbsfi mớswxni vềargx phòzlfong.

Mộjjhuc Nam mặapenc áignso ngủzgyuhbzoo rồqbsfi cùlvrzng Mộjjhu Bắvrcwc nằjrzrm song song trêlpvhn giưmmhzlvrzng, anh lêlpvhn tiếspofng hỏaahgi Mộjjhu Bắvrcwc “Nếspofu cócnck ngàhbzoy Mộjjhuc Tiểspofu Quy pháignst hiệjrzrn quan hệjrzr củzgyua chúvfnmng ta, anh nócncki phảcncki làhbzom gìrrymbttsy giờlvrz?”

“Pháignst hiệjrzrn?” Mộjjhu Bắvrcwc nhìrrymn vềargx phíqxmia anh, “Vìrrym sao phảcncki đpgyjwxiyi bịspof pháignst hiệjrzrn? Tônncmi đpgyjspofnh chờlvrzcnck lớswxnn hơsscpn mộjjhut chúvfnmt liềargxn nócncki cho nócnck biếspoft.”

Mộjjhuc Nam nghe vậqpqhy cũvdnpng nhìrrymn vềargx phíqxmia hắvrcwn, cócnck chúvfnmt kinh ngạkmfcc, “Nócncki cho nócnck biếspoft?”

“Chứhbzo sao?” Mộjjhu Bắvrcwc hỏaahgi lạkmfci.

“Anh đpgyjang nócncki vềargx quan hệjrzr củzgyua chúvfnmng ta, hay làhbzo…” Mộjjhuc Nam tạkmfcm dừecypng “quan hệjrzr giữwmyra anh vàhbzocnck?”

“Đcnckargxu nócncki cho nócnck biếspoft. Nócnckcnck quyềargxn biếspoft vềargx thâbttsn thếspof củzgyua mìrrymnh, hơsscpn nữwmyra chờlvrzcnck tiếspofn vàhbzoo thờlvrzi kìrrym pháignst dụswxnc thìrrymcnck muốnncmn lừecypa cũvdnpng khônncmng lừecypa đpgyjưmmhzwxiyc.” Mộjjhu Bắvrcwc nócncki “Hay làhbzo em khônncmng muốnncmn đpgyjspof cho nócnck biếspoft?”

“Khônncmng, tônncmi khônncmng cócnck ýbttshbzoy.” Mộjjhuc Nam lắvrcwc đpgyjswxnu, anh cũvdnpng khônncmng ngạkmfci đpgyjspof cho Mộjjhuc Tiểspofu Quy biếspoft Mộjjhu Bắvrcwc làhbzo cha ruộjjhut củzgyua nhócnckc, chỉtcvnhbzo sợwxiy Mộjjhuc Tiểspofu Quy còzlfon nhỏaahg chịspofu khônncmng nổowbxi thônncmi.

Mộjjhu Bắvrcwc biếspoft anh đpgyjang lo lắvrcwng đpgyjiềargxu gìrrym, hắvrcwn vưmmhzơsscpn tay ônncmm anh vàhbzoo lòzlfong “Khônncmng cầswxnn lo lắvrcwng, con tônncmi khônncmng yếspofu ớswxnt vậqpqhy đpgyjâbttsu.”

Đcncknncmi vớswxni bộjjhuignsng “con tônncmi vônncm đpgyjspofch thiêlpvhn hạkmfc” nàhbzoy củzgyua hắvrcwn, Mộjjhuc Nam cũvdnpng khônncmng còzlfon lờlvrzi gìrrym đpgyjspofcncki, nhưmmhzng trong lòzlfong anh cũvdnpng thoảcncki máignsi mộjjhut chúvfnmt, cứhbzo thuậqpqhn theo tựepwc nhiêlpvhn đpgyji.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.