Tốhfug Tâlbtb m nghiêqtix ng đvexc ầxzqp u nhìmmfw n qua mộvzet t đvexc ôkltv i mắuwqf t to long lanh ưlbtb ớgpsh t nhẹvzet p nưlbtb ớgpsh c củwmaz a Đkvjr oàhfug n Đkvjr oàhfug n, đvexc ếygig n cùcfby ng khôkltv ng cócyxs hỏcvua i thêqtix m Vưlbtb u Nạcvua i Nạcvua i, côkltv nócyxs i vớgpsh i Đkvjr oàhfug n Đkvjr oàhfug n: “Hôkltv m nay ba ba khôkltv ng ởyhte , Đkvjr oàhfug n Đkvjr oàhfug n cócyxs thểzmld uốhfug ng mộvzet t chéteyk n nưlbtb ớgpsh c chanh lớgpsh n cócyxs đvexc ưlbtb ợlyhs c hay khôkltv ng!”
Con mắuwqf t củwmaz a Đkvjr oàhfug n Đkvjr oàhfug n đvexc ềatjb u sáuckc ng lêqtix n, hai cáuckc nh tay tròuwqf n tròuwqf n mũnomj m mĩikxe m ôkltv m lấgbrl y phầxzqp n gáuckc y củwmaz a Tốhfug Tâlbtb m, gưlbtb ơmdux ng mặlyhs t béteyk o múdoyb p mízzms p cũnomj ng cọzyth xuốhfug ng phầxzqp n gáuckc y: “Mẹvzet ! Hay nhấgbrl t!”
Vưlbtb u Nạcvua i Nạcvua i nhìmmfw n xem Đkvjr oàhfug n Đkvjr oàhfug n, sau đvexc ócyxs lạcvua i nghĩikxe tớgpsh i Tiểzmld u Đkvjr ưlbtb ờsfjk ng Quảzxwu nhàhfug mìmmfw nh, Vưlbtb u Nạcvua i Nạcvua i cócyxs phầxzqp n phiềatjb n muộvzet n...
Tízzms nh cáuckc ch củwmaz a đvexc ứkmno a béteyk Tiểzmld u Đkvjr ưlbtb ờsfjk ng Quảzxwu kia, thậekef t giốhfug ng bởyhte i vìmmfw khôkltv ng cócyxs ba ba, lạcvua i tăwmaz ng thêqtix m cáuckc c đvexc ốhfug i xửgsqn khôkltv ng đvexc ứkmno ng đvexc ắuwqf n củwmaz a Vưlbtb u Nạcvua i Nạcvua i, cho nêqtix n mộvzet t chúdoyb t cũnomj ng khôkltv ng giốhfug ng nhưlbtb mộvzet t côkltv béteyk bốhfug n năwmaz m tuổkmhk i, ngưlbtb ợlyhs c lạcvua i làhfug nhưlbtb làhfug mộvzet t bàhfug giàhfug !
Nếygig u nhưlbtb Tiểzmld u Đkvjr ưlbtb ờsfjk ng Quảzxwu cócyxs thểzmld mềatjb m mạcvua i manh nha nhưlbtb Đkvjr oàhfug n Đkvjr oàhfug n thìmmfw tốhfug t biếygig t mấgbrl y.
Cho Đkvjr oàhfug n Đkvjr oàhfug n ăwmaz n đvexc iểzmld m tâlbtb m xong, Tốhfug Tâlbtb m gọzyth i cho Phócyxs Kiếygig n Văwmaz n mộvzet t cúdoyb đvexc iệzyth n thoạcvua i.
“Alo...” giọzyth ng nócyxs i củwmaz a Phócyxs Kiếygig n Văwmaz n mộvzet t mảzxwu nh nhu hòuwqf a.
“Nạcvua i Nạcvua i nócyxs i anh muốhfug n ra ngoàhfug i cùcfby ng Lụbpyc c Tâlbtb n Nam hai ngàhfug y đvexc ểzmld chuẩuckc n bịibny hôkltv n lễuwqf , muốhfug n chuẩuckc n bịibny cáuckc i gìmmfw !” Trong giọzyth ng nócyxs i củwmaz a Tốhfug Tâlbtb m khôkltv ng hềatjb che giấgbrl u sựukwn lo lắuwqf ng cho Phócyxs Kiếygig n Văwmaz n.
“Bízzms mậekef t! Chuẩuckc n bịibny cho em mộvzet t thứkmno bấgbrl t ngờsfjk !”
Tiếygig ng nócyxs i quen thuộvzet c trầxzqp m ổkmhk n mạcvua nh mẽkcle truyềatjb n tớgpsh i, mang theo ýqtix cưlbtb ờsfjk i cùcfby ng cảzxwu m giáuckc c thầxzqp n bízzms .
Tráuckc i tim đvexc ang treo lêqtix n củwmaz a Tốhfug Tâlbtb m cũnomj ng thảzxwu xuốhfug ng, truy hỏcvua i mộvzet t câlbtb u: “Anh muốhfug n đvexc i hai ngàhfug y, khôkltv ng phảzxwu i làhfug xuấgbrl t ngoạcvua i!”
Đkvjr ầxzqp u bêqtix n kia đvexc iệzyth n thoạcvua i, Phócyxs Kiếygig n Văwmaz n dừhfve ng mộvzet t chúdoyb t mớgpsh i nócyxs i: “Khôkltv ng yêqtix n lòuwqf ng!”
Từhfve khi trảzxwu i qua chuyệzyth n ởyhte Venice, Tốhfug Tâlbtb m luôkltv n cảzxwu m thấgbrl y ởyhte nưlbtb ớgpsh c ngoàhfug i luôkltv n tồnomj n tạcvua i nguy cơmdux tứkmno phízzms a.
“Yêqtix n tâlbtb m, anh sẽkcle rấgbrl t rấgbrl t mau trởyhte lạcvua i...” Phócyxs Kiếygig n Văwmaz n nócyxs i.
Tốhfug Tâlbtb m buôkltv ng con mắuwqf t xuốhfug ng: “Vậekef y anh hãgpsh y giữqwep liêqtix n lạcvua c vớgpsh i em bấgbrl t cứkmno lúdoyb c nàhfug o, đvexc ểzmld em biếygig t anh đvexc ang ởyhte chỗnomj nàhfug o!”
“Bấgbrl t cứkmno lúdoyb c nàhfug o anh cũnomj ng sẽkcle gửgsqn i đvexc ịibny nh vịibny cho em!” Giọzyth ng nócyxs i củwmaz a Phócyxs Kiếygig n Văwmaz n mang theo ýqtix cưlbtb ờsfjk i, “Cho em thuậekef n tiệzyth n kiểzmld m tra anh!”
Con mắ
Vư
Tí
Nế
Cho Đ
“Alo...” giọ
“Nạ
“Bí
Tiế
Trá
Đ
Từ
“Yê
Tố
“Bấ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.