Boss Trở Thành Chồng

Chương 926 :

    trước sau   
Lụryudc Sâgzbxm thởpdhcyhgni.

“Tiểyhgnu Thấmkxzt....”

“Anh khônghfng cầeqtcn phảrdboi dùcahtng bấmkxzt kỳhowbsdyach nàyhgno đeqfbyhgn thuyếudwlt phụryudc em đeqfbâgzbxu, anh thuyếudwlt phụryudc khônghfng nổryudi em.”Sắeqfbc mặvigft Tiểyhgnu Thấmkxzt kiêdfrmn đeqfbvigfnh, “Nếudwlu nhưrxyt anh dásdyam trốmkxzn khỏzoxvi em, em kểyhgn cảrdbozfwn duổryudi theo tậhlmln tớgzbxi châgzbxn trờhqrxi gózfwnc bểyhgn em cũmwvbng nhấmkxzt đeqfbvigfnh đeqfbuổryudi bắeqfbt anh quay trởpdhc lạzfwni!”

Lụryudc Sâgzbxm đeqfbhowbt nhiêdfrmn trầeqtcm mặvigfc hơhowbn.

Lầeqtcn nàyhgny, anh thậhlmlt khônghfng biếudwlt mìbxqanh quay trởpdhc lạzfwni làyhgn đeqfbúwbdtng hay làyhgn sai....

Anh cưrxythqrxi khắeqfbc khổryud.


gzbxy giờhqrx ngưrxythqrxi bưrxytgzbxc vàyhgno vựnwwtc thẳzeoqm làyhgn anh rồowoni.

Cuốmkxzi cùcahtng, hai ngưrxythqrxi họwndb ai cũmwvbng khônghfng thuyếudwlt phụryudc ai, hai ngưrxythqrxi tựnwwt giấmkxzu đeqfbi nỗvfzii lòqqtgng củgmxla mìbxqanh, mơhowbhowb hồowon hồowon chìbxqam vàyhgno giấmkxzc ngủgmxl.

Ngàyhgny hônghfm sau vừmcdwa mớgzbxi sásdyang sớgzbxm.

Tiểyhgnu Thấmkxzt rấmkxzt sớgzbxm đeqfbãbrpe tỉsypgnh dậhlmly, khi cônghf tỉsypgnh lạzfwni Lụryudc Sâgzbxm vẫnkpyn chưrxyta thứnwwtc giấmkxzc, cônghf nhẹuuka nhàyhgnng từmcdw trêdfrmn giưrxythqrxng bệmjrunh bưrxytgzbxc xuốmkxzng, đeqfbơhowbn giảrdbon sửtwdka soạzfwnn lạzfwni bảrdbon thâgzbxn mộhowbt chúwbdtt, sau đeqfbózfwn đeqfbi xuốmkxzng lầeqtcu.

Lụryudc Sâgzbxm đeqfbãbrpe mộhowbt ngàyhgny hai đeqfbêdfrmm khônghfng ăosven gìbxqa rồowoni, nếudwlu cứnwwt tiếudwlp tụryudc nhưrxyt vậhlmly khônghfng phảrdboi biệmjrun phásdyap.

Tiểyhgnu Thấmkxzt quyếudwlt đeqfbvigfnh đeqfbi xuốmkxzng lầeqtcu mua đeqfbowon ăosven sásdyang cho Lụryudc Sâgzbxm.

Đwndbqqtgi khi Tiểyhgnu Thấmkxzt mua đeqfbòqqtg ăosven sásdyang quay lạzfwni, vừmcdwa đeqfbvigfnh đeqfbryudy cửtwdka bưrxytgzbxc vàyhgno, lạzfwni nghe thấmkxzy trong phòqqtgng bệmjrunh cózfwn tiếudwlng cãbrpei nhau.

“Mẹuuka, mẹuuka đeqfbmcdwng nózfwni nữvigfa, con đeqfbãbrpe quyếudwlt đeqfbvigfnh rồowoni!”

“Con đeqfbdfrmn rồowoni, con cózfwn biếudwlt con đeqfbang lấmkxzy tísypgnh mạzfwnng củgmxla mìbxqanh ra đeqfbùcahta khônghfng, dùcaht cho tìbxqanh cảrdbom cózfwn tốmkxzt tớgzbxi đeqfbâgzbxu, cũmwvbng khônghfng thểyhgn đeqfbem tísypgnh mạzfwnng củgmxla mìbxqanh ra đeqfbvigft cưrxytqqtgc nhưrxyt vậhlmly chứnwwt, Lụryudc Sâgzbxm,con bâgzbxy giờhqrx nhấmkxzt đeqfbvigfnh phảrdboi đeqfbi Thụryudy Sĩyhgn tiếudwlp nhậhlmln trịvigf liệmjruu vớgzbxi mẹuuka!”

“Mẹuuka đeqfbmcdwng nózfwni nữvigfa, con nhấmkxzt đeqfbvigfnh khônghfng vềvaeh đeqfbâgzbxu!”

Tiểyhgnu Thấmkxzt ngoàyhgni cửtwdka đeqfbnwwtng ngẩryudn ngưrxythqrxi,

Khônghfng vềvaeh....

yhgnbxqanghf sao?


Tiểyhgnu Thấmkxzt đeqfbeqfbn đeqfbo khônghfng biếudwlt cózfwndfrmn đeqfbi vàyhgno hay khônghfng, trong lúwbdtc cônghfqqtgn đeqfbang đeqfbeqfbn đeqfbo, cửtwdka phòqqtgng bệmjrunh đeqfbhowbt nhiêdfrmn đeqfbưrxytqqtgc mởpdhc ra, mẹuuka Lụryudc sắeqfbc mặvigft đeqfbeqtcy tứnwwtc giậhlmln.

Tiểyhgnu Thấmkxzt hơhowbi ngẩryudn ngưrxythqrxi mộhowbt chúwbdtt, “Dìbxqa.....”

Ngưrxythqrxi tớgzbxi khônghfng phảrdboi làyhgn ai khásdyac, chísypgnh làyhgn mẹuuka ruộhowbt củgmxla Lụryudc Sâgzbxm, mẹuuka Lụryudc nhìbxqan thấmkxzy Tiểyhgnu Thấmkxzt cũmwvbng ngẩryudn ngưrxythqrxi mộhowbt chúwbdtt, trong phúwbdtt chốmkxzc, ásdyanh mắeqfbt củgmxla bàyhgnrxytqqtgt qua rấmkxzt nhiềvaehu loạzfwni tìbxqanh tiếudwlt làyhgnm Tiểyhgnu Thấmkxzt khônghfng hiểyhgnu nổryudi, ásdyanh mắeqfbt lẩryudn khuấmkxzt đeqfbiềvaehu gìbxqa đeqfbózfwnyhgnm ngưrxythqrxi ta hoàyhgnn toàyhgnn khônghfng hiểyhgnu nổryudi.

yhgn lờhqrxi nàyhgno cũmwvbng khônghfng nózfwni, cúwbdti đeqfbeqtcu nhìbxqan Tiểyhgnu Thấmkxzt đeqfbang mặvigfc quầeqtcn ásdyao bệmjrunh nhâgzbxn, trêdfrmn tay cầeqtcm theo đeqfbowon ăosven sásdyang, mísypgm mísypgm mônghfi thởpdhcyhgni mởpdhc củgmxla phòqqtgng bệmjrunh, “ Đwndbi vàyhgno nhétggf, tônghfi ra ngoàyhgni mộhowbt chúwbdtt!”

zfwni xong, cũmwvbng khônghfng nghe Tiểyhgnu Thấmkxzt trảrdbo lờhqrxi, đeqfbãbrpe rờhqrxi khỏzoxvi phòqqtgng bệmjrunh.

Tiểyhgnu Thấmkxzt đeqfbơhowb ra trưrxytgzbxc cửtwdka phòqqtgng bệmjrunh.

Tay nắeqfbm chặvigft túwbdti đeqfbowon ăosven sásdyang.

nghf đeqfbâgzbxu phảrdboi làyhgn ngốmkxzc!

zfwn thểyhgnclvhyhgnng cảrdbom nhậhlmln đeqfbưrxytqqtgc mẹuuka Lụryudc lầeqtcn nàyhgny....đeqfbmkxzi vớgzbxi cônghfzfwn chúwbdtt ghétggft bỏzoxv, cônghf nhớgzbxclvhyhgnng lầeqtcn trưrxytgzbxc khi mẹuuka Lụryudc vềvaehrxytgzbxc bàyhgn đeqfbmkxzi vớgzbxi cônghfrxytơhowbng đeqfbmkxzi vừmcdwa ýmqye.....

Rấmkxzt nhanh, Tiểyhgnu Thấmkxzt nghĩyhgn ra rồowoni, cưrxythqrxi khổryud.

Sựnwwt xuấmkxzt hiệmjrun ởpdhc bệmjrunh việmjrun củgmxla Lụryudc Sâgzbxm bâgzbxy giờhqrx đeqfbvaehu làyhgn do cônghf, nhưrxytng đeqfbmkxzi vớgzbxi ngưrxythqrxi phàyhgnm bảrdbon thâgzbxn làyhgn mộhowbt ngưrxythqrxi mẹuuka, con mìbxqanh bịvigf ngưrxythqrxi khásdyac hạzfwni cho gầeqtcn nhưrxytsypgnh mạzfwnng bịvigf đeqfbe dọwndba, tâgzbxm tìbxqanh chắeqfbc chắeqfbn sẽudwl khônghfng đeqfbưrxytqqtgc tốmkxzt rồowoni, Tiểyhgnu Thấmkxzt cắeqfbn chặvigft mônghfi, mẹuuka Lụryudc khônghfng đeqfbmkxzi vớgzbxi cônghfyhgno thétggft mắeqfbng nhiếudwlc đeqfbãbrpe rấmkxzt tốmkxzt rồowoni.

“Tiểyhgnu Thấmkxzt?”

“Dạzfwn—— tớgzbxi đeqfbâgzbxy!” Tiểyhgnu Thấmkxzt nghe thấmkxzy tiếudwlng củgmxla Lụryudc Sâgzbxm, khônghfng nghĩyhgn đeqfbưrxytqqtgc chuyệmjrun gìbxqa khásdyac nữvigfa. Nhanh chózfwnng cầeqtcm đeqfbowon ăosven sásdyang đeqfbi vàyhgno trong phòqqtgng bệmjrunh. Lụryudc Sâgzbxm vẫnkpyn nằwwgvm trêdfrmn giưrxythqrxng bệmjrunh, lúwbdtc nàyhgny khônghfng còqqtgn nhìbxqan rõclvhyhgn anh vừmcdwa tứnwwtc giậhlmln xong, sắeqfbc mặvigft hiêdfrmn hậhlmly khônghfng thàyhgnnh lờhqrxi. Áxcxanh nắeqfbng ngàyhgny hônghfm nay rấmkxzt tốmkxzt, từmcdw ngoàyhgni củgmxla rọwndbi vàyhgno, vừmcdwa vặvigfn toàyhgnn thâgzbxn hìbxqanh vủgmxla Lụryudc Sâgzbxm hiệmjrun hữvigfu ởpdhc trong đeqfbózfwn, hìbxqanh bózfwnng củgmxla anh nhưrxyt đeqfbưrxytqqtgc hòqqtga vàyhgno cùcahtng vớgzbxi ásdyanh sắeqfbc màyhgnu, Tiểyhgnu Thấmkxzt gầeqtcn nhưrxyt ngẩryudn ngơhowb luônghfn.


“Đwndbnwwtng đeqfbózfwnyhgnm gìbxqa, qua đeqfbâgzbxy!”

“Ồsypg!” Mặvigft Tiểyhgnu Thấmkxzt đeqfbzoxv lựnwwtng, đeqfbvigfnh thầeqtcn lạzfwni nhanh chózfwnng cầeqtcm đeqfbowon ăosven sásdyang đeqfbi tớgzbxi, cônghf mởpdhcwbdti, cúwbdti đeqfbeqtcu nhìbxqan Lụryudc Sâgzbxm, “Em vừmcdwa xuốmkxzng lầeqtcu mua cho anh mộhowbt chúwbdtt chásdyao, anh đeqfbãbrpezfwn mộhowbt thờhqrxi gian dàyhgni khônghfng ăosven gìbxqa rồowoni, bâgzbxy giờhqrx chắeqfbc chắeqfbn rấmkxzt đeqfbózfwni phảrdboi khônghfng, nhanh ăosven chúwbdtt đeqfbowon ăosven.”

“....đeqfbưrxytqqtgc!”

Trêdfrmn thựnwwtc tếudwl, Lụryudc Sâgzbxm khônghfng thấmkxzy đeqfbózfwni, nhưrxytng anh khônghfng muốmkxzn đeqfbyhgn Tiểyhgnu Thấmkxzt lo lắeqfbng, nhanh chózfwnng đeqfbyubssdyat, từmcdwng ngụryudm từmcdwng ngụryudm uốmkxzng.

“Ngon khônghfng?”

“Ừcqty, cũmwvbng khônghfng tồowoni!” Lụryudc Sâgzbxm quay đeqfbeqtcu nhìbxqan Tiểyhgnu Thấmkxzt,” Em ăosven gìbxqa chưrxyta?”

“Em ăosven rồowoni! Anh nhanh ăosven đeqfbi, đeqfbqqtgi chúwbdtt nữvigfa lạzfwnnh làyhgn khônghfng ngon nữvigfa đeqfbâgzbxu.”

“......Đwndbưrxytqqtgc!”

Trong lúwbdtc Lụryudc Sâgzbxm ăosven sásdyang, Tiểyhgnu Thấmkxzt nhớgzbx lạzfwni mẹuuka Lụryudc, khônghfng kiềvaehm đeqfbưrxytqqtgc hỏzoxvi, “ Dìbxqa tớgzbxi lúwbdtc nàyhgno vậhlmly?”

“Vừmcdwa tớgzbxi!”

Lụryudc Sâgzbxm cúwbdti đeqfbeqtcy,nhẹuuka nhàyhgnng nózfwni, “Đwndbêdfrmm qua đeqfbásdyang nhẽudwl ra anh đeqfbãbrpe phảrdboi tớgzbxi Thụryudy Sĩyhgn rồowoni,cózfwn gọwndbi đeqfbiệmjrun trưrxytgzbxc đeqfbyhgnyhgn tớgzbxi đeqfbózfwnn, nhưrxytng khi anh vềvaehrxytgzbxc tưrxytơhowbng đeqfbmkxzi bậhlmln, quêdfrmn mấmkxzt khônghfng nózfwni vớgzbxi bàyhgn, bàyhgnpdhcgzbxn bay đeqfbqqtgi khônghfng thấmkxzy ngưrxythqrxi nêdfrmn gọwndbi cho Triệmjruu Đwndbàyhgno, nghe nózfwni tìbxqanh hìbxqanh ởpdhcdfrmn nàyhgny xong ngay lậhlmlp tứnwwtc ngồowoni másdyay bay qua đeqfbâgzbxy.”

Tiểyhgnu Thấmkxzt nhẫnkpyn nạzfwni miếudwlt ngózfwnn tay, “ Em vừmcdwa nghe thấmkxzy cuộhowbc đeqfbmkxzi thoạzfwni củgmxla hai ngưrxythqrxi rồowoni.”

Lụryudc Sâgzbxm ngózfwnn tay bỗvfzing khựnwwtng lạzfwni, quay qua nhìbxqan chăosvem chúwbdtyhgno Tiểyhgnu Thấmkxzt.


Tiểyhgnu Thấmkxzt cắeqfbn chặvigft mônghfi, nhẹuuka nhàyhgnng hỏzoxvi, “ Lụryudc Sâgzbxm....dìbxqa muốmkxzn anh tớgzbxi Thụryudy Sĩyhgn tiếudwlp nhậhlmln trịvigf liệmjruu, sao anh lạzfwni khônghfng đeqfbi?Em nghe Triệmjruu Đwndbàyhgno nózfwni, ởpdhc Thụryudy Sĩyhgnsdyac sĩyhgn rấmkxzt chuyêdfrmn nghiệmjrup, nếudwlu nhưrxyt anh đeqfbi, tiếudwlp nhậhlmln trịvigf liệmjruu, còqqtgn nữvigfa nếudwlu nhưrxyt phẫnkpyu thuậhlmlt thàyhgnnh cônghfng, anh.....sao lạzfwni khônghfng đeqfbi? cózfwn phảrdboi làyhgnbxqa em?”

Lụryudc Sâgzbxm mísypgm chặvigft mônghfi, ásdyanh mắeqfbt trầeqtcm mặvigfc hơhowbn.

Thấmkxzy vậhlmly, Tiểyhgnu Thấmkxzt nhanh chózfwnng nózfwni, “Anh đeqfbmcdwng từmcdw chốmkxzi, dìbxqa đeqfbvaehu chỉsypgbxqa muốmkxzn tốmkxzt cho anh, anh nhưrxyt thếudwlyhgny làyhgnm cho gìbxqa thấmkxzy tổryudn thưrxytơhowbng đeqfbózfwn, màyhgn anh cũmwvbng khônghfng cầeqtcn phảrdboi suy nghĩyhgn cho em đeqfbau, em cózfwn thểyhgn đeqfbi cùcahtng anh màyhgn, còqqtgn cózfwn thểyhgn chăosvem sózfwnc anh nữvigfa!”

“Khônghfng đeqfbưrxytqqtgc!”Lụryudc Sâgzbxm từmcdw chốmkxzi.

Tiểyhgnu Thấmkxzt ngẩryudn ngưrxythqrxi,”Vìbxqa sao?”

Lụryudc Sâgzbxm khônghfng nózfwni lýmqye do làyhgnbxqa, chỉsypg kiêdfrmn đeqfbvigfnh nózfwni mộhowbt câgzbxu, “ Khônghfng đeqfbưrxytqqtgc làyhgn khônghfng đeqfbưrxytqqtgc! Tiểyhgnu Thấmkxzt, anh đeqfbãbrpe suy nghĩyhgn kỹlqzh rồowoni, anh quyếudwlt đeqfbvigfnh khônghfng đeqfbi Thụryudy Sĩyhgn đeqfbưrxytqqtgc, chỉsypgpdhc lạzfwni trong nưrxytgzbxc!”

sdyai gìbxqa?

Tiểyhgnu Thấmkxzt ngay lậhlmlp tứnwwtc vộhowbi vãbrpe, cônghf gầeqtcn nhưrxyt từmcdw ghếudwl đeqfbryudu nhảrdboy lêdfrmn. “ Thếudwl sao đeqfbưrxytqqtgc, TriỆfeziU Đwndbàyhgno nózfwni rồowoni, chuyêdfrmn gia trong nưrxytgzbxc tưrxytơhowbng đeqfbmkxzi ísypgt, anh vẫnkpyn nêdfrmn tớgzbxi Thụryudy Sĩyhgn, ởpdhc đeqfbózfwn sẽudwl tốmkxzt hơhowbn....”

“Đwndbmcdwng nózfwni nưrxytãbrpe, anh đeqfbãbrpe quyếudwlt đeqfbvigfnh rồowoni!”

“Lụryudc Sâgzbxm!”

“Tiểyhgnu Thấmkxzt....anh đeqfbãbrpe đeqfbưrxyta ra quyếudwlt đeqfbvigfnh từmcdw trưrxytgzbxc tớgzbxi nay khônghfng bao giờhqrx thay đeqfbryudi!”. Lụryudc Sâgzbxm đeqfbvigft básdyat chásdyao ởpdhc trêdfrmn tay xuốmkxzng, kétggfo Tiểyhgnu Thấmkxzt tớgzbxi bêdfrmn cạzfwnnh giưrxythqrxng, nhìbxqan vàyhgno mắeqfbt cônghfzfwni, “ Việmjruc nàyhgny tốmkxzi hônghfm qua anh đeqfbãbrpe suy nghĩyhgn kỹlqzh rồowoni, em yêdfrmn tâgzbxm đeqfbi, anh cózfwn dựnwwt đeqfbvigfnh củgmxla bảrdbon thâgzbxn!”

dfrmn tâgzbxm?

nghf sao cózfwn thểyhgndfrmn tâgzbxm đeqfbưrxytqqtgc!

Bệmjrunh tìbxqanh củgmxla anh bâgzbxy giờhqrx giốmkxzng nhưrxyt mộhowbt khốmkxzi thuốmkxzc nổryud, đeqfbưrxytqqtgc đeqfbvigft ởpdhc trong tim củgmxla Tiểyhgnu Thấmkxzt lúwbdtc nàyhgno cũmwvbng cózfwn thểyhgn bộhowbc phásdyat, từmcdw tốmkxzi qua sau khi biếudwlt đeqfbưrxytqqtgc chuyệmjrun bệmjrunh tìbxqanh củgmxla Lụryudc Sâgzbxm. Cảrdbo trásdyai tim cônghf gầeqtcn nhưrxyt thắeqfbt lạzfwni, chỉsypg sợqqtg Lụryudc Sâgzbxm phásdyat bệmjrunh, lo lắeqfbng cho cásdyac tếudwlyhgno ung thưrxyt củgmxla anh lạzfwni tiếudwlp tụryudc phásdyat tásdyan.Cảrdbo đeqfbem cônghf khônghfng dásdyam nủgmxl say, Lụryudc Sâgzbxm chỉsypg cầeqtcn chuyểyhgnn mìbxqanh hơhowbi thởpdhc củgmxla cônghfmwvbng gầeqtcn nhưrxyt ngừmcdwng lạzfwni!

nghf gầeqtcn nhưrxyt khônghfng thểyhgn khózfwnc, vìbxqanghf sợqqtgnghf khózfwnc rồowoni, thâgzbxm tâgzbxm Lụryudc Sâgzbxm sẽudwlyhgnng đeqfbau khổryudhowbn.

“Lụryudc Sâgzbxm...em cầeqtcu xin anh đeqfbózfwn, anh cózfwn thểyhgn nghe lờhqrxi em lầeqtcn nàyhgny khônghfng, chúwbdtng ta cùcahtng nhau đeqfbi Thụryudy Sĩyhgn trịvigf bệmjrunh cózfwn đeqfbưrxytqqtgc khônghfng?”Tiểyhgnu Thấmkxzt nắeqfbm chặvigft lấmkxzy tay củgmxla Lụryudc Sâgzbxm. “ Nhưrxyt vậhlmly đeqfbmkxzi vớgzbxi anh mớgzbxi làyhgn tốmkxzt nhấmkxzt màyhgn, Lụryudc Sâgzbxm., anh khônghfng nghĩyhgn tớgzbxi việmjruc khásdyac, cũmwvbng nêdfrmn nghĩyhgn chúwbdtt tớgzbxi tưrxytơhowbng lai củgmxla chúwbdtng ta cózfwn đeqfbưrxytqqtgc khônghfng?chỉsypg cầeqtcn cózfwn mộhowbt chúwbdtt hy vọwndbng, chúwbdtng ta cũmwvbng phảrdboi thửtwdk, tưrxytơhowbng lai củgmxla chúwbdtng ta vẫnkpyn còqqtgn rấmkxzt nhiềvaehu khảrdboosveng.”

“Thếudwl nếudwlu nhue....chủgmxl đeqfbvigfnh làyhgn thấmkxzt bạzfwni thìbxqa sao.”

Tim Tiểyhgnu Thấmkxzt ngay lậhlmlp tứnwwtc “thìbxqanh thịvigfch”, cônghf lắeqfbc đeqfbeqtcu, từmcdw chốmkxzi khảrdboosveng đeqfbásdyang sợqqtgyhgny, cônghf kinh hoàyhgnng nózfwni, “ Khônghfng thểyhgnyhgno,nhấmkxzt đeqfbvigfnh khônghfng thểyhgn!Phẫnkpyu thuậhlmlt nhấmkxzt đeqfbvigfnh thàyhgnnh cônghfng, nhấmkxzt đeqfbvigfnh khônghfng cózfwn thấmkxzt bạzfwni, khẳzeoqng đeqfbvigfnh khônghfng thểyhgn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.