Boss Trở Thành Chồng

Chương 915 :

    trước sau   
Tiêezspu Khảjroj khônzrmng hềkgdy nghĩokpe rằbltfng, lệbtyynh cấfmrnm củnzrma cônzrmgkling chẳdxxhng cóxeabjmbzc dụlscbng gìocrp cảjroj!

Chu Tửkgdydtluơuxofng rõqnnlndhung làndhu khônzrmng cóxeabjmbzch nàndhuo đwxgyndhudsnkng phóxeab vớuxofi bốvowv mẹfldlndhu cảjroj ngưdtluhhgvi nhàndhu anh ta hếndhut.

ndhung rõqnnlndhung hơuxofn nữiroua làndhu bốvowv mẹfldl củnzrma Chu Tửkgdydtluơuxofng đwxgyãnzrm mặucyoc đwxgyhpotnh anh ta chívhrknh làndhu chiếndhuc phao cứdsnku sinh củnzrma họmhjj rồlscbi, cóxeab mộlscbt lầbtyyn Tiêezspu Khảjroj vừqhbxa vềkgdy tớuxofi nhàndhu, phájmbzt hiệbtyyn cảjroj nhàndhu họmhjj đwxgyang ởrdxo trong nhàndhunzrm, trong lòbfpang liềkgdyn nổwrsni cơuxofn giậllkvn giữirou, cônzrm thay dézwltp đwxgyi vàndhuo trong nhàndhu, thìocrp thấfmrny Chu Tửkgdydtluơuxofng vàndhu bốvowv mẹfldl anh ta đwxgyang cãnzrmi nhau.

“ Bốvowv, mẹfldl! Con đwxgyãnzrmxeabi rồlscbi, đwxgyâbmgiy làndhu nhàndhu củnzrma Tiêezspu Khảjroj, bốvowv mẹfldl muốvowvn đwxgyếndhun đwxgyâbmgiy thăndhum con, con rấfmrnt vui, nhưdtlung bốvowv mẹfldlndhum ơuxofn đwxgyqhbxng đwxgylscbng vàndhuo đwxgylscb đwxgybgtdc ởrdxo đwxgyâbmgiy cóxeab đwxgyưdtluqqetc khônzrmng, tấfmrnt cảjroj đwxgylscb đwxgybgtdc trong ngônzrmi nhàndhundhuy đwxgykgdyu làndhu do Tiêezspu Khảjroj tựlgaa tay sắmtmbp xếndhup đwxgyóxeab. Coi nhưdtlu bốvowv mẹfldlocrp con màndhu suy nghĩokpe mộlscbt chúmglyt đwxgyi, con vàndhu Tiêezspu Khảjroj chỉzwltndhu đwxgyang yêezspu nhau, màndhu đwxgylscb bốvowv mẹfldl ăndhun, bốvowv mẹfldl uốvowvng, bốvowv mẹfldlmmoxng đwxgykgdyu làndhu củnzrma cônzrmfmrny, con đwxgyãnzrm thấfmrny khônzrmng chịhpotu nổwrsni rồlscbi, bâbmgiy giờhhgvbfpan nhưdtlu thếndhundhuy nữiroua... bốvowv mẹfldlbfpan muốvowvn con làndhum con ngưdtluhhgvi khi đwxgydsnkng trưdtluuxofc mặucyot cônzrmfmrny khônzrmng! ”

Bốvowv mẹfldl củnzrma Chu Tửkgdydtluơuxofng còbfpan chưdtlua nóxeabi gìocrp, thìocrp anh chịhpot em củnzrma anh ta đwxgyãnzrm mỗxezei ngưdtluhhgvi mộlscbt câbmgiu chỉzwlt trívhrkch anh ta rồlscbi.

“ Tửkgdydtluơuxofng, sao em lạbgtdi cóxeab thểndhundhum nhưdtlu vậllkvy, bốvowv mẹfldl đwxgyãnzrm vấfmrnt vảjroj đwxgyndhu nuônzrmi nấfmrnng em trưdtlurdxong thàndhunh, chu cấfmrnp cho em đwxgyi họmhjjc, bâbmgiy giờhhgv em cóxeabndhung lựlgaac, cóxeab thểndhujmbzo đwxgyájmbzp đwxgyưdtluqqetc cho bốvowv mẹfldl rồlscbi đwxgyfmrny, vậllkvy màndhu lạbgtdi nóxeabi vớuxofi bốvowv mẹfldl nhưdtlu vậllkvy, thếndhundhuo, cảjrojm thấfmrny mấfmrny ngưdtluhhgvi họmhjjndhung thâbmgin thívhrkch nghèoktuo đwxgyóxeabi nàndhuy làndhum cho em mấfmrnt mặucyot cóxeab phảjroji khônzrmng!”


“ Anh àndhu, em khônzrmng hềkgdyxeab ýmxsm đwxgyóxeab...”

Chu Tửkgdydtluơuxofng còbfpan chưdtlua nóxeabi hếndhut câbmgiu thìocrp đwxgyãnzrm bịhpot chịhpotjmbzi anh ta ngắmtmbt lờhhgvi, “ Anh trai em nóxeabi đwxgyúmglyng đwxgyóxeab, Tửkgdydtluơuxofng, em đwxgyqhbxng cóxeab nghĩokpebmgiy giờhhgv khájmbzuxofn mộlscbt chúmglyt rồlscbi thìocrp quêezspn đwxgyi cônzrmng sứdsnkc củnzrma tấfmrnt cảjroj mọmhjji ngưdtluhhgvi trong gia đwxgyìocrpnh nàndhuy đwxgyãnzrm bỏezsp ra cho em, nếndhuu khônzrmng cóxeab chúmglyng tônzrmi, thìocrp em cóxeab ngàndhuy hônzrmm nay sao! Em vàndhu Tiêezspu Khảjrojndhu quan hệbtyyezspu đwxgyưdtluơuxofng, nhưdtlung nóxeabi thậllkvt, tuổwrsni tájmbzc củnzrma Tiêezspu Khảjroj lớuxofn nhưdtlu vậllkvy rồlscbi, lạbgtdi còbfpan ởrdxommoxng vớuxofi em, em chívhrknh làndhu đwxgydsnka cóxeabdtluơuxofng lai nhấfmrnt trong Chu gia chúmglyng ta, nếndhuu khônzrmng phảjroji làndhuocrpnzrm ta, thìocrpbmgiy giờhhgvxeab lẽwvyg tiềkgdyn lưdtluơuxofng củnzrma em cũgkling cao lắmtmbm rồlscbi, cho nêezspn ájmbz, cônzrm ta đwxgyãnzrm kiếndhum đwxgyưdtluqqetc móxeabn hờhhgvi từqhbx gia đwxgyìocrpnh chúmglyng ta rồlscbi, chúmglyng ta tiêezspu tiềkgdyn củnzrma cônzrm ta thìocrpxeab sao đwxgyâbmgiu chứdsnk? Phảjroji nhưdtlu thếndhu mớuxofi đwxgyúmglyng đwxgyóxeab!”

Em gájmbzi củnzrma Chu Tửkgdydtluơuxofng đwxgyang đwxgyhpotnh lấfmrny túmglyi góxeabi đwxgylscbdtludsnkng da củnzrma Tiêezspu Khảjrojndhuo, nghe chịhpotjmbzi mìocrpnh nóxeabi vậllkvy, lậllkvp tứdsnkc tiếndhup lờhhgvi, “ Khônzrmng sai, em chỉzwlt lấfmrny chúmglyt xívhrku đwxgylscb củnzrma cônzrm ta thìocrp sao chứdsnk, đwxgykgdyu làndhuezspn nhưdtlu vậllkvy màndhu! Anh àndhu, em nóxeabi cho anh nghe, cảjroj gia đwxgyìocrpnh chúmglyng ta chuẩbtyyn bịhpot đwxgyhpotnh cưdtlurdxo A thịhpot rồlscbi đwxgyóxeab. Căndhun nhàndhu anh cho nhàndhuocrpnh đwxgyóxeab, cảjroj gia đwxgyìocrpnh ởrdxo trong đwxgyóxeab chậllkvt chộlscbi lắmtmbm, anh nóxeabi vớuxofi Tiêezspu Khảjroj coi sao, kêezspu cônzrm ta mua thêezspm cho gia đwxgyìocrpnh mìocrpnh vàndhui căndhun nhàndhu nữiroua. Nghe nóxeabi em họmhjj củnzrma cônzrm ta hìocrpnh nhưdtlundhundhum bấfmrnt đwxgylscbng sảjrojn đwxgyóxeab, chắmtmbc chắmtmbn trong tay cóxeab rấfmrnt nhiềkgdyu nhàndhu, anh nóxeabi cônzrm ta tặucyong cho gia đwxgyìocrpnh mìocrpnh vàndhui căndhun làndhu đwxgyưdtluqqetc rồlscbi!”

Tiêezspu Khảjroj đwxgydsnkng ởrdxo cửkgdya nãnzrmy giờhhgv, tứdsnkc muốvowvn phìocrpdtluhhgvi.

Tặucyong cho bọmhjjn họmhjjndhui căndhun nhàndhu?

Thậllkvt tìocrpnh, họmhjj cho rằbltfng nhàndhurdxo A thịhpotndhuy giốvowvng nhưdtluxeab rau cảjroji thảjrojo củnzrma họmhjj chắmtmbc, nhàndhurdxo đwxgyâbmgiy giájmbz đwxgyãnzrmezspn hơuxofn năndhum, sájmbzu vạbgtdn mộlscbt mézwltt vuônzrmng từqhbxbmgiu rồlscbi, chỉzwltvhrknh khu ngoạbgtdi ônzrm thônzrmi, nhàndhurdxo đwxgyóxeab đwxgyãnzrm hai, ba vạbgtdn mộlscbt mézwltt vuônzrmng, huốvowvng hồlscbocrpndhu nhàndhu trong trung tâbmgim thàndhunh phốvowv, nhàndhurdxo nộlscbi thàndhunh chứdsnk, chỉzwltxeabdtluhhgvi vạbgtdn mộlscbt mézwltt vuônzrmng trởrdxoezspn thônzrmi!

ndhun nhàndhunzrm đwxgyang cho gia đwxgyìocrpnh Chu Tửkgdydtluơuxofng ởrdxo, giájmbz thịhpot trưdtluhhgvng cũgkling cỡdsnk trêezspn mộlscbt ngàndhun vạbgtdn rồlscbi.

bfpan muốvowvn cônzrm tặucyong thêezspm vàndhui căndhun?

Bọmhjjn họmhjj nghĩokpe Chu Tửkgdydtluơuxofng trúmglyng cổwrsn phiếndhuu àndhu!

Tiêezspu Khảjroj liềkgdyn đwxgybtyyy cửkgdya bưdtluuxofc vàndhuo, mặucyot lạbgtdnh nhưdtlu sắmtmbt.

nzrm chỉzwlt tay ra cửkgdya, nóxeabi đwxgyúmglyng mộlscbt câbmgiu, “ Ra ngoàndhui!”

Cảjroj nhàndhu họmhjj vừqhbxa nhìocrpn thấfmrny Tiêezspu Khảjroj thìocrpxeab chúmglyt sợqqetnzrmi, “ Ôgkli, em dâbmgiu, đwxgyqhbxng làndhum vậllkvy...”

“ Em dâbmgiu?” Tiêezspu Khảjroj lạbgtdnh lùmmoxng cưdtluhhgvi lêezspn mộlscbt tiếndhung, “ Chưdtlua nóxeabi tớuxofi việbtyyc bâbmgiy giờhhgvnzrmi vàndhu Chu Tửkgdydtluơuxofng còbfpan chưdtlua kếndhut hônzrmn, cho dùmmoxndhuxeab mộlscbt ngàndhuy tônzrmi vàndhu anh ấfmrny cưdtluuxofi nhau rồlscbi, tônzrmi cũgkling chỉzwltxeab trájmbzch nhiệbtyym phụlscbng dưdtludsnkng bốvowv mẹfldl anh ta thônzrmi, sao phảjroji cóxeab trájmbzch nhiệbtyym nuônzrmi dưdtludsnkng thêezspm đwxgyájmbzm sâbmgiu bọmhjjjmbzc ngưdtluhhgvi chứdsnk! Cájmbzc ngưdtluhhgvi tớuxofi A thịhpotndhuy bao lâbmgiu rồlscbi? Hai ba thájmbzng rồlscbi phảjroji khônzrmng, cóxeab mộlscbt ngưdtluhhgvi nàndhuo cóxeab ýmxsm muốvowvn tìocrpm việbtyyc làndhum chưdtlua, còbfpan muốvowvn đwxgyhpotnh cưdtlurdxo A thịhpot? Muốvowvn làndhum đwxgyájmbzm quỷvowvmglyt májmbzu, cảjroj đwxgyhhgvi nàndhuy sẽwvyg tớuxofi húmglyt májmbzu củnzrma tônzrmi vàndhu Chu Tửkgdydtluơuxofng chứdsnkocrp! Tônzrmi nóxeabi cho cájmbzc ngưdtluhhgvi biếndhut, khônzrmng cóxeab cửkgdya đwxgyâbmgiu!”


Tiêezspu Khảjroj chỉzwltndhuo em gájmbzi củnzrma Chu Tửkgdydtluơuxofng, sắmtmbc mặucyot mưdtluhhgvi phầbtyyn lạbgtdnh lùmmoxng, “ Bỏezsp đwxgylscb củnzrma tônzrmi xuốvowvng ngay!”

Em gájmbzi củnzrma Chu Tủnzrmdtluơuxofng bịhpot Tiêezspu Khảjroj dọmhjja khiếndhun cho khiếndhup sợqqet, rụlscbt cổwrsn lạbgtdi, ngoan ngoãnzrmn bỏezsp hếndhut đwxgylscb xuốvowvng.

“ Bâbmgiy giờhhgv, lậllkvp tứdsnkc, khẩbtyyn trưdtluơuxofng! Đdahri ra khỏezspi nhàndhunzrmi ngay!”

“ Tiêezspu Khảjroj...”

“ Đdahrqhbxng ézwltp tônzrmi phảjroji dùmmoxng từqhbx ‘cúmglyt’ vớuxofi cájmbzc ngưdtluhhgvi!”

Anh trai củnzrma Chu Tửkgdydtluơuxofng tứdsnkc giậllkvn, liềkgdyn cãnzrmi nhau vớuxofi Tiêezspu Khảjroj, “ Con mụlscb giàndhundhuy, cônzrmxeabocrpndhujmbzm đwxgymtmbc ýmxsm nhưdtlu vậllkvy chứdsnk, cũgkling chỉzwltndhuxeab chúmglyt tiềkgdyn thônzrmi màndhu, tônzrmi nóxeabi cho cônzrm biếndhut, cônzrmjmbzm ăndhun ởrdxo vớuxofi em trai chúmglyng tônzrmi, thìocrp phảjroji nuônzrmi cảjroj gia đwxgyìocrpnh chúmglyng tônzrmi. Đdahrqhbxng tưdtlurdxong trang đwxgyiểndhum lêezspn xinh đwxgyfldlp mộlscbt chúmglyt thìocrp trởrdxoezspn trẻsqse trung nhájmbz, tựlgaa soi gưdtluơuxofng lạbgtdi cájmbzi mặucyot mìocrpnh đwxgyi, châbmgin chim ởrdxo đwxgynzrmi mắmtmbt sâbmgiu nhưdtlu vậllkvy cơuxofndhu, còbfpan dájmbzm nuônzrmi ýmxsm đwxgyhpotnh quan hệbtyyezspu đwxgyưdtluơuxofng vớuxofi mộlscbt thằbltfng trai trẻsqse hai mưdtluơuxofi mấfmrny tuổwrsni, tônzrmi thậllkvt muốvowvn lo lắmtmbng thay cho cônzrm đwxgyfmrny! Tônzrmi nóxeabi cho cônzrm biếndhut, hônzrmm nay chúmglyng tônzrmi khônzrmng đwxgyi đwxgyâbmgiu hếndhut, xem cônzrmndhum gìocrp đwxgyưdtluqqetc chúmglyng tônzrmi!”

Tiêezspu Khảjroj quájmbz tứdsnkc giậllkvn cưdtluhhgvi lớuxofn, rồlscbi lậllkvp tứdsnkc gọmhjji đwxgyiệbtyyn cho bảjrojo vệbtyy, kêezspu họmhjjnzrmi đwxgyájmbzm ngưdtluhhgvi khônzrmng biếndhut xấfmrnu hổwrsnndhuy ra khỏezspi nhàndhu.

Cảjroj gia đwxgyìocrpnh họmhjj bịhpot đwxgyuổwrsni ra khỏezspi chung cưdtlu.

Lỗxeze tai Tiêezspu Khảjroj giờhhgv mớuxofi đwxgyưdtluqqetc yêezspn tĩokpenh mộlscbt chúmglyt, nhìocrpn cảjrojndhun phòbfpang đwxgylscb đwxgybgtdc bịhpotndhuy bừqhbxa, cônzrm day day lônzrmng màndhuy, ngãnzrm luônzrmn ởrdxo cửkgdya phòbfpang.

“ Tiêezspu Khảjroj...”

“ Chu Tửkgdydtluơuxofng!” Tiêezspu Khảjroj khônzrmng đwxgyndhu cho Chu Tửkgdydtluơuxofng kịhpotp nóxeabi, ájmbznh mắmtmbt lạbgtdnh lùmmoxng nhìocrpn anh, “ Anh cũgkling nghĩokpendhu em khônzrmng xứdsnkng vớuxofi anh phảjroji khônzrmng?”

“ Khônzrmng đwxgyâbmgiu, làndhu anh khônzrmng xứdsnkng đwxgyájmbzng vớuxofi em mớuxofi đwxgyúmglyng!”

Tiêezspu Khảjrojvhrkt mộlscbt hơuxofi thậllkvt sâbmgiu, “ Chu Tửkgdydtluơuxofng, em từqhbxng nàndhuy tuổwrsni, cũgkling từqhbxng yêezspu đwxgyưdtluơuxofng vàndhui lầbtyyn, nhưdtlung anh làndhu ngưdtluhhgvi đwxgybtyyu tiêezspn em dẫswpen vềkgdy nhàndhu giớuxofi thiệbtyyu vớuxofi mọmhjji ngưdtluhhgvi, đwxgyóxeabndhu do em thựlgaac sựlgaa muốvowvn cùmmoxng anh đwxgyi tớuxofi cuốvowvi cùmmoxng, nhưdtlung tìocrpnh hìocrpnh hiệbtyyn tạbgtdi, khônzrmng hềkgdy nằbltfm trong dựlgaavhrknh củnzrma em. Em vẫswpen chỉzwltxeabbmgiu nóxeabi đwxgyóxeab, bốvowv mẹfldl anh nếndhuu nhưdtlu khônzrmng còbfpan khảjrojndhung lao đwxgylscbng, thìocrp em sẽwvyg gửkgdyi tiềkgdyn sinh hoạbgtdt cho họmhjj, nhưdtlung màndhu, em khônzrmng cóxeab nghĩokpea vụlscb phảjroji nuônzrmi dưdtludsnkng đwxgybgtdi gia đwxgyìocrpnh củnzrma anh, đwxgyucyoc biệbtyyt làndhu vớuxofi thájmbzi đwxgylscb nhưdtlu vậllkvy củnzrma họmhjj!”


Chu Tửkgdydtluơuxofng cảjrojm thấfmrny hổwrsn thẹfldln vônzrmmmoxng, “ Anh biếndhut màndhu.”

“ Vấfmrnn đwxgykgdy trưdtluuxofc mắmtmbt rấfmrnt nghiêezspm trọmhjjng! Hoặucyoc làndhu, chúmglyng ta chia tay nhau, nhưdtlu vậllkvy thìocrp ngưdtluhhgvi nhàndhu anh mớuxofi khônzrmng thểndhu tớuxofi đwxgyeo bájmbzm em đwxgyưdtluqqetc, hoặucyoc làndhu... anh nghĩokpejmbzch khiếndhun họmhjj quay trởrdxo vềkgdy quêezsp đwxgyi! Hàndhung thájmbzng em vẫswpen sẽwvyg gửkgdyi tiềkgdyn sinh hoạbgtdt phívhrk cho bốvowv mẹfldl anh nhưdtlu trưdtluuxofc đwxgyâbmgiy, nếndhuu nhưdtlu anh nhớuxof họmhjj, anh cóxeab thểndhu vềkgdy quêezsp thăndhum họmhjj, nhưdtlung em thìocrp tuyệbtyyt đwxgyvowvi khônzrmng bao giờhhgv muốvowvn nhìocrpn thấfmrny họmhjj nữiroua đwxgyâbmgiu!”

Chu Tửkgdydtluơuxofng cảjrojm thấfmrny hổwrsn thẹfldln, đwxgyezsp bừqhbxng mặucyot, “ Đdahrưdtluqqetc, anh sẽwvyg khuyêezspn họmhjj rờhhgvi khỏezspi đwxgyâbmgiy!”

Chu Tửkgdydtluơuxofng trưdtluuxofc đwxgyâbmgiy cảjrojm thấfmrny bốvowv mẹfldlndhu nhữiroung ngưdtluhhgvi rấfmrnt tiếndhut kiệbtyym, nhưdtlung khônzrmng thểndhu ngờhhgv rằbltfng, nếndhuu cóxeabuxof hộlscbi đwxgyndhu kiếndhum chájmbzc, họmhjjgkling cóxeab thểndhu thay đwxgywrsni đwxgyếndhun mứdsnkc nhưdtlu vậllkvy.

Anh ta cũgkling cảjrojm thấfmrny, đwxgyndhu họmhjj trởrdxo vềkgdy quêezsp, chưdtlua biếndhut chừqhbxng lạbgtdi cóxeab thểndhu khiếndhun họmhjjocrpm lạbgtdi đwxgyưdtluqqetc bảjrojn tívhrknh ngàndhuy xưdtlua.

Vậllkvy làndhu, Chu Tửkgdydtluơuxofng trởrdxo vềkgdyxeabi vớuxofi ngưdtluhhgvi thâbmgin củnzrma anh ta.

Tiêezspu Khảjroj khônzrmng quan tâbmgim anh ta dùmmoxng cájmbzch nàndhuo, chỉzwlt cầbtyyn anh ta khiếndhun cho đwxgyájmbzm ngưdtluhhgvi đwxgyóxeab biếndhun ra khỏezspi cuộlscbc sốvowvng củnzrma cônzrmndhu đwxgyưdtluqqetc rồlscbi.

Nhưdtlung khônzrmng thểndhu ngờhhgv.

Cứdsnkzwlto dàndhui tớuxofi bâbmgiy giờhhgv, họmhjj vẫswpen chẳdxxhng hềkgdy rờhhgvi khỏezspi A thịhpot.

Bẵmysing đwxgyi mộlscbt vàndhui ngàndhuy khônzrmng thấfmrny bọmhjjn họmhjj đwxgyếndhun làndhum phiềkgdyn nữiroua, Tiêezspu Khảjrojbfpan chưdtlua kịhpotp yêezspn tâbmgim thìocrpnzrm đwxgyãnzrm nhậllkvn đwxgyưdtluqqetc mộlscbt cuộlscbc đwxgyiệbtyyn thoạbgtdi. Sắmtmbc mặucyot củnzrma cônzrmuxofi tájmbzi mézwltt đwxgyi. Làndhu Tiêezspu Lăndhung nóxeabi Tiểndhuu Thấfmrnt đwxgyãnzrm mấfmrnt tívhrkch từqhbx tốvowvi hônzrmm qua đwxgyếndhun giờhhgv.

Nghe vậllkvy, Tiêezspu Khảjroj nhanh chóxeabng chạbgtdy xe sang biệbtyyt thựlgaa củnzrma Tiêezspu Lăndhung.

ndhuo đwxgyếndhun nơuxofi, Tiêezspu Lăndhung đwxgyang ngồlscbi trêezspn sofa trong phòbfpang khájmbzch cùmmoxng mộlscbt đwxgyájmbzm ngưdtluhhgvi củnzrma Lãnzrmnh Mạbgtdc.

Vừqhbxa vàndhuo đwxgyếndhun cửkgdya, Tiêezspu khảjroj chưdtlua kịhpotp nghe đwxgybtyyu đwxgynzrmi câbmgiu chuyệbtyyn, đwxgyiệbtyyn thoạbgtdi bỗxezeng dưdtlung lạbgtdi reo lêezspn.


Tiêezspu Khảjroj nhìocrpn màndhun hìocrpnh đwxgyiệbtyyn thoạbgtdi do dựlgaa mộlscbt lúmglyc rồlscbi bắmtmbt májmbzy.

Đdahrbtyyu bêezspn kia khônzrmng biếndhut nóxeabi nhữiroung gìocrp, chỉzwlt thấfmrny sắmtmbc mặucyot cônzrmnzrmmmoxng khóxeab chịhpotu rồlscbi hézwltt lớuxofn, “ Cájmbzi gìocrp?! Chívhrknh cájmbzc ngưdtluhhgvi đwxgyãnzrm bắmtmbt cóxeabc Tiểndhuu Thấfmrnt!”

Chívhrknh làndhu đwxgyájmbzm ngưdtluhhgvi nhàndhu Chu gia.

Khônzrmng nhữiroung đwxgyájmbzng ghêezsp tởrdxom, giờhhgvbfpan thếndhu nữiroua!

Lạbgtdi còbfpan quájmbz đwxgyájmbzng tớuxofi nỗxezei bắmtmbt cóxeabc Tiểndhuu Thấfmrnt!

Mọmhjji ngưdtluhhgvi nghe thấfmrny tiếndhung Tiêezspu Khảjroj, ai nấfmrny đwxgykgdyu biếndhun sắmtmbc.

Sắmtmbc mặucyot Tiêezspu Khảjrojgkling tájmbzi mézwltt.

Chu Tửkgdydtluơuxofng nhìocrpn danh sájmbzch liêezspn lạbgtdc củnzrma Tiêezspu Khảjroj, thấfmrny sốvowv liêezspn lạbgtdc vừqhbxa rồlscbi chívhrknh làndhu củnzrma bốvowv mẹfldlocrpnh gọmhjji, tim anh ta nhưdtlu muốvowvn rơuxofi ra.

“ Tiêezspu Khảjroj... ”

“ Chu Tửkgdydtluơuxofng, nếndhuu nhưdtlu Tiểndhuu Thấfmrnt bịhpot mấfmrnt mộlscbt cọmhjjng tóxeabc, tônzrmi nhấfmrnt đwxgyhpotnh khônzrmng tha cho ngưdtluhhgvi nhàndhu anh đwxgyâbmgiu!”

Chu Tửkgdydtluơuxofng tâbmgim trívhrk bấfmrnn loạbgtdn, căndhung thẳdxxhng siếndhut chặucyot cájmbzi đwxgyiệbtyyn thoạbgtdi trêezspn tay, “ Họmhjj... họmhjjxeabi gìocrp vậllkvy?”

“ Ờqnnl -- ngưdtluhhgvi nhàndhu anh thậllkvt đwxgyúmglyng làndhu nhữiroung cájmbzi thùmmoxng khônzrmng đwxgyájmbzy, nóxeabi rằbltfng kêezspu họmhjj trởrdxo vềkgdy quêezspgkling đwxgyưdtluqqetc, bắmtmbt tônzrmi gửkgdyi thẳdxxhng cho họmhjj mộlscbt sốvowv tiềkgdyn đwxgyndhudtludsnkng giàndhu, vừqhbxa mởrdxo miệbtyyng đwxgyãnzrm đwxgyòbfpai mộlscbt trăndhum triệbtyyu! Đdahròbfpai tiềkgdyn củnzrma tônzrmi cũgkling đwxgyưdtluqqetc, nhưdtlung màndhujmbzm bắmtmbt cóxeabc Tiểndhuu Thấfmrnt, thìocrpnzrmi tuyệbtyyt đwxgyvowvi khônzrmng thểndhu nhịhpotn đwxgyưdtluqqetc nữiroua!”

“ Tiêezspu Khảjroj... ”

Tiêezspu Khảjroj khônzrmng còbfpan muốvowvn quan tâbmgim tớuxofi Chu Tửkgdydtluơuxofng nữiroua, ngẩbtyyng đwxgybtyyu lêezspn nhìocrpn Tiêezspu Lăndhung, “ Tiêezspu Lăndhung, lầbtyyn nàndhuy làndhu do lỗxezei củnzrma chịhpot, cho nêezspn việbtyyc nàndhuy toàndhun quyềkgdyn cho em xửkgdymxsm, dùmmox em cóxeabndhum gìocrp đwxgyi nữiroua, chịhpotgkling đwxgykgdyu ủnzrmng hộlscb em!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.