Boss Trở Thành Chồng

Chương 896 :

    trước sau   
Tiểfvcfu Thấnueit cầuxucm chặqmkzt cốxltmc trong tay, ngóvuhrn tay nhẹyvvr nhàvbdzng ma sávuhrt trêqmkzn đnqspóvuhr.

Nếjuaku nhưzjlv thậelnut sựvkke khôbozrng còlvcdn tìwbdrnh cảewnfm, thậelnut sựvkke đnqspãjjnk quyếjuakt đnqspbhwpnh khôbozrng cóvuhr bấnueit kỳtrcj liêqmkzn quan gìwbdr nữlpsla, chắlpslc chắlpsln sẽerrm đnqspem nhữlpslng đnqspjuak liêqmkzn quan tớbozri côbozrayhem hếjuakt đnqspi, nhưzjlvng Lụxmqxc Sâpmkym lạayhei khôbozrng làvbdzm vậelnuy, đnqspiềqoczu nàvbdzy muốxltmn nóvuhri rõufzm việjqhqc gìwbdr đnqspâpmkyy!

Trávuhri tim củnueia Tiểfvcfu Thấnueit“ bịbhwpch bịbhwpch ” loạayhen nhịbhwpp đnqspelnup, côbozr nắlpslm chặqmkzt chạayhem lấnueiy ngựvkkec, vớbozri cùvstlng hồjuaki hộyimcp.

Vớbozri đnqspãjjnk rấnueit lâpmkyu khôbozrng đnqspưzjlvzpzfc nhìwbdrn thấnueiy Lụxmqxc Sâpmkym rồjuaki.

Khôbozrng biếjuakt……Lụxmqxc Sâpmkym khôbozrng cóvuhrbozrbozrt bêqmkzn mấnueiy ngàvbdzy hôbozrm nay cóvuhr thấnueiy khôbozrng thíixsqch ứhwilng hay khôbozrng, cóvuhr thấnueiy…hốxltmi hậelnun vìwbdr đnqspãjjnk đnqspqocz cậelnup chia tay vớbozri côbozr hay khôbozrng?

Tiểfvcfu Thấnueit đnqspqmkzt cốxltmc xuốxltmng.


bozr đnqspi tớbozri cạayhenh bêqmkzn ghếjuakvbdzn làvbdzm việjqhqc, phòlvcdng làvbdzm việjqhqc củnueia Lụxmqxc Sâpmkym rấnueit lớbozrn, ghếjuakvbdzm việjqhqc cũpzgvng rấnueit rộyimcng, Tiểfvcfu Thấnueit nhẹyvvr nhàvbdzng ngồjuaki lêqmkzn trêqmkzn.

Trêqmkzn ghếjuak vẫyvvrn còlvcdn vưzjlvơtgdvng vấnuein chúdjxat hơtgdvi tíixsqch củnueia Lụxmqxc Sâpmkym, Tiểfvcfu Thậelnut dựvkkea vàvbdzo bêqmkzn trêqmkzn, ngửlpsli mùvstli hưzjlvơtgdvng thơtgdvm quen thuộyimcc cóvuhr mộyimct chúdjxat cảewnfm giávuhrc nhưzjlv đnqspưzjlvzpzfc Lụxmqxc Sâpmkym ôbozrm vàvbdzo lòlvcdng.

bozrzjlvvkkei khổigaw cựvkkec.

pmkyy giờvkkebozr đnqspãjjnktgdvi vàvbdzo kếjuakt quảewnf phảewnfi dùvstlng vậelnut thay cho ngưzjlvvkkei rồjuaki sao

“Lụxmqxc Sâpmkym……”

bozr thầuxucm thìwbdrvuhri ra cávuhri trêqmkzn đnqspóvuhr, chỉhrfa cảewnfm giávuhrc trong tim vừgdkfa đnqsplpslng vừgdkfa ngọzjlvt, giốxltmng nhưzjlv lọzjlv gia vịbhwp bịbhwp đnqspávuhrnh đnqspigaw vậelnuy, nóvuhri khôbozrng ra đnqspưzjlvzpzfc hưzjlvơtgdvng vịbhwpvbdzwbdr.

Tiểfvcfu Thấnueit cúdjxai đnqspuxucu.

Đrbteyimct nhiêqmkzn——

Álvcdnh mắlpslt vớbozri dừgdkfng lạayhei ởjhnn ngăwdvwn kéayheo bàvbdzn làvbdzm việjqhqc, ngăwdvwn kéayheo mởjhnn mộyimct khoảewnfng trốxltmng nhỏjtwi, cóvuhr mộyimct góvuhrc củnueia tờvkke giấnueiy bịbhwp lộyimc ra ngoàvbdzi, Tiểfvcfu Thấnueit tòlvcdlvcd, vừgdkfa cóvuhr ýixsq đnqspbhwpnh mởjhnn ngăwdvwn kéayheo xem.

Ngoàvbdzi cửlpsla đnqspyimct nhiêqmkzn truyềqoczn tớbozri tiếjuakng bưzjlvbozrc châpmkyn.

Tiếjuakng bưzjlvbozrc châpmkyn cóvuhr vẻwyra gấnueip vộyimci, hìwbdrnh nhưzjlvvuhr ngưzjlvvkkei đnqspang vộyimci tớbozri thìwbdr phảewnfi.

Tiếjuakp theo đnqspóvuhrvbdz tiếjuakng cửlpsla bịbhwp mởjhnn ra.

Tiểfvcfu Thấnueit vừgdkfa ngẩhphfng đnqspuxucu, thìwbdr nhìwbdrn thấnueiy Tiêqmkzu Lăwdvwng ngồjuaki yêqmkzn tĩqocznh trêqmkzn ghếjuak xe lăwdvwn, sau lưzjlvng anh làvbdz Triệjqhqu Đrbteàvbdzo.


Tiểfvcfu Thấnueit đnqspãjjnk rấnueit nhiềqoczu ngàvbdzy chưzjlva nhìwbdrn thấnueiy Lụxmqxc Sâpmkym rồjuaki, bâpmkyy giờvkke nhìwbdrn thấnueiy anh khoéayhe mắlpslt bỗwnunng cay cay.

“Lụxmqxc Sâpmkym ……”

Khôbozrng gặqmkzp mặqmkzt khôbozrng sao, vừgdkfa gặqmkzp mặqmkzt côbozr mớbozri phávuhrt hiệjqhqn, coi nhớbozr anh tớbozri đnqspqmkzn cuồjuakng.

Mộyimct ngàvbdzy khôbozrng gặqmkzp giốxltmng nhưzjlv ba năwdvwm, côbozrvuhr cảewnfm giávuhrc nhưzjlvvbdzwbdrnh đnqspãjjnk rấnueit nhiềqoczu năwdvwm khôbozrng đnqspưzjlvzpzfc gặqmkzp anh rồjuaki.

“Lụxmqxc Sâpmkym ……”

Nhìwbdrn kỹuxuc, Tiểfvcfu Thấnueit mớbozri phávuhrt hiệjqhqn, tìwbdrnh trạayheng tinh thầuxucn cửlpsla Lụxmqxc Sâpmkym tưzjlvơtgdvng đnqspxltmi khôbozrng tốxltmt, tìwbdrnh hìwbdrnh củnueia anh xem ra còlvcdn xấnueiu hơtgdvn cảewnfbozr,sắlpslc mặqmkzt rấnueit âpmkym u đnqspen tốxltmi, đnqsphwilng cávuhrch xa nhưzjlv vậelnuy nhưzjlvng vẫyvvrn nhìwbdrn thấnueiy rấnueit rõufzmvbdzng.Từgdkf trưzjlvbozrc tớbozri giờvkke anh làvbdz mộyimct ngưzjlvvkkei khôbozrng đnqspeo kíixsqnh nhưzjlvng bâpmkyy giờvkke lạayhei đnqspeo mộyimct cặqmkzp kíixsqnh đnqspen, nhưzjlvng……mặqmkzc dùvstlvuhr đnqspeo kíixsqnh cũpzgvng khôbozrng thểfvcf che đnqspi đnqspưzjlvzpzfc nhữlpslng đnqspưzjlvvkkeng mạayhech mávuhru đnqspjtwi trong mắlpslt củnueia anh.

Vốxltmn cặqmkzp kíixsqnh củnueia anh đnqspqmkzc biệjqhqt đnqspen, đnqspqmkzc biệjqhqt sávuhrng, cũpzgvng đnqspqmkzc biệjqhqt ấnueim ávuhrp.

Nhưzjlvng bâpmkyy giờvkke, đnqspôbozri mắlpslt dưzjlvvkkeng nhưzjlv bịbhwp bao phủnuei bởjhnni mộyimct lớbozrp sưzjlvơtgdvng mùvstlvbdzu đnqspjtwivbdzy đnqspqmkzc, khiếjuakn anh trôbozrng đnqspqmkzc biệjqhqt mệjqhqt mỏjtwii, con nữlpsla……mớbozri cóvuhr ba ngàvbdzy khôbozrng gặqmkzp, khuôbozrn mặqmkzt anh đnqspãjjnk gầuxucy đnqspi trôbozrng thấnueiy, bộyimc quầuxucn ávuhro véayhec vốxltmn rấnueit vừgdkfa vặqmkzn trêqmkzn ngưzjlvvkkei, nhưzjlvng bâpmkyy giờvkke lạayhei cóvuhr chúdjxat rộyimcng thùvstlng thìwbdrnh.

“Lụxmqxc Sâpmkym, anh gầuxucy đnqspi rồjuaki!”

Álvcdnh mắlpslt lụxmqxc sâpmkym bỗwnunng trởjhnnqmkzn đnqspăwdvwm chiêqmkzu hơtgdvn.

Anh từgdkf từgdkf đnqsphphfy xe đnqspi vàvbdzo trong phòlvcdng làvbdzm việjqhqc, cúdjxai mắlpslt xuốxltmng muốxltmn đnqspfvcf ngưzjlvvkkei khávuhrc nhìwbdrn khôbozrng ra đnqspưzjlvzpzfc tầuxucm tìwbdrnh, quay đnqspuxucu ra lệjqhqnh cho Triệjqhqu Đrbteàvbdzo, “Đrbteóvuhrng cửlpsla lạayhei, trong nửlpsla tiếjuakng khôbozrng đnqspưzjlvzpzfc đnqspfvcf ai vàvbdzo!”

Triệjqhqu Đrbteàvbdzo nhìwbdrn Tiểfvcfu Thấnueit rồjuaki lạayhei nhìwbdrn Lụxmqxc Sâpmkym, cuốxltmi cùvstlng cũpzgvng chỉhrfavuhr thểfvcf thởjhnnvbdzi mộyimct tiếjuakng, rờvkkei khỏjtwii văwdvwn phòlvcdng vàvbdz đnqspóvuhrng cửlpsla lạayhei.

Lụxmqxc Sâpmkym híixsqt sâpmkyu, thu lạayhei nhữlpslng cảewnfm giávuhrc màvbdzwbdrnh đnqspang cóvuhr, lạayhei mộyimct lầuxucn nữlpsla nhìwbdrn Tiểfvcfu Thấnueit, ávuhrnh mắlpslt đnqspãjjnk khôbozrng còlvcdn bấnueit kỳtrcj biếjuakn đnqspyimcng nàvbdzo nữlpsla.


“Côbozr tớbozri đnqspfvcfvbdzm gìwbdr? “

bozr tớbozri…...đnqspfvcfvbdzm gìwbdr?

Mộyimct câpmkyu nóvuhri làvbdzm cho Tiểfvcfu Thấnueit nhưzjlvtgdvi xuốxltmng vựvkkec, côbozr kinh ngạayhec thấnueit thầuxucn từgdkf trêqmkzn ghếjuak trong phòlvcdng làvbdzm việjqhqc đnqsphwilng dậelnuy, châpmkyn tay khôbozrng biếjuakt nêqmkzn đnqspfvcfjhnn đnqspâpmkyu nữlpsla, nhìwbdrn vàvbdzo thấnueiy đnqspqmkzc biệjqhqt gòlvcdvuhr bấnueit an,“Lụxmqxc Sâpmkym……em tớbozri đnqspfvcf gặqmkzp anh, em … …”

Lụxmqxc Sâpmkym ngắlpslt lờvkkei củnueia côbozr, cau màvbdzy nhìwbdrn côbozr, “Tôbozri nghe anh trai côbozrvuhri côbozr nhậelnup việjqhqn? ”

Đrbteâpmkyy đnqspưzjlvzpzfc gọzjlvi làvbdz quan tâpmkym côbozr khôbozrng?

Tiểfvcfu Thấnueit bắlpslt đnqspuxucu hồjuaki hộyimcp hơtgdvn, hoảewnfng loạayhen lắlpslc đnqspuxucu nóvuhri, “ Khôbozrng sao……em đnqspãjjnk khôbozrng cóvuhr chuyệjqhqn gìwbdr nữlpsla gìwbdr,chỉhrfavbdz thiếjuaku dưzjlvrmging khíixsq bịbhwp ngấnueit thôbozri……”nóvuhri xong, Tiểfvcfu Thấnueit cẩhphfn thậelnun nhìwbdrn Lụxmqxc Sâpmkym mộyimct cávuhri,băwdvwn khoăwdvwn hỏjtwii,“Lụxmqxc Sâpmkym, anh đnqspang ……quan tâpmkym tớbozri em sao?”

“Khôbozrng phảewnfi!”Sắlpslc mặqmkzt Lụxmqxc Sâpmkym khôbozrng cóvuhr bấnueit kỳtrcj biểfvcfu cảewnfm gìwbdr trảewnf lờvkkei,“ Tiêqmkzu tiểfvcfu thưzjlv, tôbozri đnqspãjjnkvuhri rồjuaki, đnqspgdkfng cóvuhr ôbozrm bấnueit kỳtrcj nhữlpslng mộyimcng tưzjlvjhnnng nàvbdzo vềqocz nhữlpslng chuyệjqhqn khôbozrng thựvkkec tạayhei nữlpsla, nếjuaku nhưzjlv hai chúdjxang ta đnqspãjjnk chia tay rồjuaki,đnqspxltmi vớbozri tôbozri màvbdzvuhri cầuxucn phảewnfi cóvuhr sựvkkebozrn trọzjlvng, đnqspóvuhr chíixsqnh làvbdz đnqspgdkfng cóvuhrvbdzm phiềqoczn tớbozri cuộyimcc sốxltmng củnueia đnqspxltmi phưzjlvơtgdvng. Côbozr bịbhwp bệjqhqnh cũpzgvng đnqspưzjlvzpzfc, thiếjuaku dưzjlvrmging khíixsqpzgvng đnqspưzjlvzpzfc, thậelnut ra đnqspxltmi vớbozri tôbozri màvbdzvuhri khôbozrng cóvuhr bấnueit kỳtrcj mốxltmi quan hệjqhqvbdzo, tôbozri chỉhrfavbdz lo sợzpzfbozr bịbhwp bệjqhqnh do sau khi hai chúdjxang ta chia tay côbozr nghĩqocz quẩhphfn, nếjuaku nhưzjlv vậelnuy, lưzjlvơtgdvng tâpmkym củnueia tôbozri sẽerrm khôbozrng yêqmkzn đnqspưzjlvzpzfc màvbdz thôbozri!”

Nụxmqxzjlvvkkei trêqmkzn môbozri Tiểfvcfu Thấnueit bỗwnunng cứhwilng ngắlpslc xuốxltmng.

Lụxmqxc Sâpmkym nhìwbdrn thấnueiy bộyimc dạayheng củnueia côbozrdjxac nàvbdzy, nhìwbdrn thấnueiy sựvkke thay đnqspigawi ba ngàvbdzy hôbozrm nay củnueia côbozr, trong tâpmkym rấnueit đnqspau, nhưzjlvng, cóvuhrvbdzi lờvkkei nóvuhri tàvbdzn nhẫyvvrn vẫyvvrn khôbozrng thểfvcf khôbozrng nóvuhri ra, “Côbozr tớbozri tìwbdrm tôbozri cóvuhr việjqhqc gìwbdr khôbozrng, nếjuaku nhưzjlv khôbozrng cóvuhr việjqhqc gìwbdr mờvkkei đnqspi cho, tôbozri vẫyvvrn còlvcdn chưzjlva ăwdvwn cơtgdvm trưzjlva, đnqspzpzfi ăwdvwn cơtgdvm trưzjlva xong tôbozri còlvcdn phảewnfi tiếjuakp tụxmqxc bàvbdzn giao côbozrng việjqhqc!”

Trưzjlvbozrc kia Tiểfvcfu Thấnueit nhìwbdrn thấnueiy Lụxmqxc Sâpmkym tàvbdzn nhẫyvvrn vớbozri nhữlpslng ngưzjlvvkkei phụxmqx nữlpsl khávuhrc, trong tim vẫyvvrn thấnueiy cóvuhr thíixsqch thúdjxa, may màvbdzbozrvbdz bạayhen gávuhri củnueia anh, nếjuaku khôbozrng thìwbdr Lụxmqxc Sâpmkym khẳjftqng đnqspbhwpnh sẽerrm nhưzjlv thếjuak lạayhenh nhưzjlvwdvwng đnqspxltmi vớbozri côbozr.

Nhưzjlvng bâpmkyy giờvkke, vừgdkfa mớbozri vạayhech đnqspưzjlvvkkeng phâpmkyn cávuhrch, anh đnqspãjjnk bắlpslt đnqspuxucu đnqspxltmi vớbozri côbozr nhưzjlv vậelnuy rồjuaki.

Mớbozri cóvuhr ngắlpsln ngủnueii thờvkkei gian vàvbdzi ngàvbdzy.

Sao lạayhei cóvuhr thểfvcf biếjuakn hóvuhra nhanh tớbozri nhưzjlv vậelnuy.


Đrbteàvbdzn ôbozrng……

Qủnueia nhiêqmkzn vôbozrwbdrnh hơtgdvn so vớbozri phụxmqx nữlpslvbdz.

Khóvuhre mắlpslt Tiểfvcfu Thấnueit đnqspjtwi lừgdkf,“Lụxmqxc Sâpmkym……Em chỉhrfavbdz muốxltmn tớbozri gặqmkzp anh, thậelnut ra anh khôbozrng muôbozrn chia tay vớbozri em cóvuhr đnqspúdjxang khôbozrng, anh nhìwbdrn anh mấnueiy ngàvbdzy hôbozrm nay tiềqoczu tụxmqxy nhiềqoczu đnqspếjuakn nhưzjlv vậelnuy……”

“Tiêqmkzu tiểfvcfu thưzjlv!Tôbozri chứhwilng nhậelnun, nhưzjlvng ngàvbdzy qua tôbozri đnqspãjjnk gầuxucy đnqspi rấnueit nhiềqoczu. Nhưzjlvng xin lỗwnuni khôbozrng cóvuhr liêqmkzn quan gìwbdr tớbozri côbozr, côbozrpzgvng biếjuakt, tậelnup đnqspvbdzn Phong Hoa đnqspqoczu do tôbozri quảewnfn lýixsq, cho nêqmkzn cóvuhr rấnueit nhiềqoczu hạayheng mụxmqxc đnqspqoczu tựvkke tay tôbozri sắlpslp xếjuakp, cho nêqmkzn bàvbdzn giao côbozrng việjqhqc đnqspưzjlvơtgdvng nhiêqmkzn rấnueit khổigaw cựvkkec, nhưzjlvng ngàvbdzy gầuxucn đnqspâpmkyy côbozrng ty củnueia chúdjxang tôbozri hôbozrm nàvbdzo cũpzgvng phảewnfi làvbdzm việjqhqc mưzjlvvkkei mấnueiy giờvkke đnqspjuakng hồjuak, tiềqoczu tụxmqxy hơtgdvn làvbdz đnqspiềqoczu bìwbdrnh thưzjlvvkkeng!”

Khôbozrng thểfvcf!

Khẳjftqng đnqspbhwpnh làvbdz anh đnqspang lừgdkfa côbozr.

Tiểfvcfu Thấnueit cắlpsln chặqmkzt môbozri,nhịbhwpn khôbozrng đnqspfvcfzjlvbozrc mắlpslt rơtgdvi xuốxltmng, chỉhrfavbdzo cốxltmc trêqmkzn bàvbdzn làvbdzm việjqhqc,“Thếjuakvuhri kia thìwbdr sao, nếjuaku nhưzjlv thậelnut sựvkke anh đnqspãjjnk quêqmkzn em rồjuaki, tạayhei sao vẫyvvrn còlvcdn khôbozrng đnqspem cávuhri cốxltmc nàvbdzy néayhem đnqspi! “

Lụxmqxc Sâpmkym nhìwbdrn vàvbdzo chiếjuakc cốxltmc trêqmkzn bàvbdzn, trầuxucm tưzjlv mộyimct khoảewnfng lặqmkzng.

Anh đnqspqmkzc biệjqhqt dặqmkzn dòlvcd bảewnfo vệjqhq khôbozrng đnqspưzjlvzpzfc đnqspfvcf Tiểfvcfu Thấnueit đnqspi vàvbdzo đnqspâpmkyy, cho nêqmkzn cũpzgvng khôbozrng nghĩqocz rằlvcdng Tiểfvcfu Thấnueit sẽerrmbozrng thẳjftqng vàvbdzo văwdvwn phòlvcdng.

vbdz chiếjuakc cốxltmc nàvbdzy……tựvkke nhiêqmkzn cũpzgvng khôbozrng hềqoczvuhr sựvkke chuẩhphfn bịbhwp trưzjlvbozrc.

Đrbteâpmkyy làvbdz chiếjuakc ảewnfnh duy nhấnueit cóvuhrwbdrnh anh vàvbdz Tiểfvcfu Thấnueit, anh……khôbozrng nỡrmgi vấnueit đnqspi.

“Khôbozrng còlvcdn gìwbdr đnqspfvcfvuhri nữlpsla phảewnfi khôbozrng?Lụxmqxc Sâpmkym, em biếjuakt anh nóvuhri chia tay làvbdz khôbozrng thàvbdznh tâpmkym !”

Lụxmqxc Sâpmkym đnqspbhwpnh thầuxucn lạayhei, anh đnqsphphfy chiếjuakc ghếjuakwdvwn phòlvcdng sang mộyimct bêqmkzn, từgdkf trêqmkzn bàvbdzn làvbdzm việjqhqc nhấnueic chiếjuakc cốxltmc lêqmkzn, sau đnqspóvuhr……khôbozrng đnqsplpsln đnqspo gìwbdr vấnueit vàvbdzo thùvstlng rávuhrc !


“Lụxmqxc Sâpmkym!”

zjlvbozrc mắlpslt màvbdz Tiểfvcfu Thấnueit cốxltmwbdrm néayhen, cuốxltmi cùvstlng cũpzgvng khôbozrng chịbhwpu nổigawi khốxltmng chếjuaktgdvi xuốxltmng. Côbozr gầuxucn nhưzjlv mộyimct phảewnfn xạayhe đnqspi ngăwdvwn hàvbdznh đnqspyimcng củnueia Lụxmqxc Sâpmkym, nhưzjlvng, đnqspyimcng távuhrc củnueia côbozr xa hơtgdvn khôbozrng nhanh bằlvcdng Lụxmqxc Sâpmkym, khi côbozr vẫyvvrn chưzjlva kịbhwpp chạayhem vàvbdzo tay củnueia Lụxmqxc Sâpmkym, chiếjuakc cốxltmc đnqspãjjnktgdvi vàvbdzo trong thùvstlng rávuhrc rồjuaki.

Tiểfvcfu Thấnueit giữlpsl nguyêqmkzn nửlpsla ngưzjlvvkkei bấnueit đnqspyimcnh, nhìwbdrn vàvbdzo chiếjuakc cốxltmc trong thùvstlng rávuhrc, nưzjlvbozrc mắlpslt lăwdvwn thàvbdznh giọzjlvt cứhwil thếjuak thi nhau rơtgdvi xuốxltmng.

“Bụxmqxp——”

Tiếjuakng nứhwilt vụxmqxn củnueia chiếjuakc cốxltmc khi rơtgdvi vàvbdzo thùvstlng rávuhrc, côbozr nghe thấnueiy, lạayhei cảewnfm giávuhrc nhưzjlv tiếjuakng vỡrmgi củnueia trávuhri tim côbozr vậelnuy.

bozr ngẩhphfn ngưzjlvvkkei nhìwbdrn chiếjuakc cốxltmc, quay đnqspuxucu cứhwilng ngắlpslc, lạayhei ngẩhphfn ngưzjlvvkkei nhìwbdrn Lụxmqxc Sâpmkym,“Tạayhei vìwbdr sao……”

“Cảewnfm ơtgdvn côbozr đnqspãjjnk nhắlpslc nhởjhnnbozri, nếjuaku khôbozrng tôbozri cũpzgvng quêqmkzn mấnueit còlvcdn đnqspjuak vậelnuy nàvbdzy tôbozri vẫyvvrn lưzjlvu lạayhei !” Lụxmqxc Sâpmkym nắlpslm chặqmkzt bávuhrnh đnqsphphfy củnueia xe lăwdvwn, nhữlpslng sợzpzfi dâpmkyy thầuxucn kinh trêqmkzn bàvbdzn tay nổigawi lêqmkzn rõufzm rệjqhqt, néayhet mặqmkzt lạayhei tỏjtwi ra bìwbdrnh thảewnfn đnqspếjuakn lạayhe, anh nhìwbdrn chiếjuakc cốxltmc vàvbdzvuhri nhỏjtwi,“ May sao mấnueiy ngàvbdzy hôbozrm nay tôbozri bậelnun việjqhqc, Đrbteìwbdrnh Đrbteìwbdrnh cũpzgvng khôbozrng cóvuhr thờvkkei gian tớbozri văwdvwn phòlvcdng củnueia tôbozri, nếjuaku khôbozrng côbozrnueiy màvbdz nhìwbdrn thấnueiy chắlpslc trong tâpmkym sẽerrm rấnueit khóvuhr chịbhwpu.”

“Lụxmqxc Sâpmkym……”

“Tiêqmkzu tiểfvcfu thưzjlv, nếjuaku nhưzjlv khôbozrng cóvuhr việjqhqc gìwbdr, mờvkkei côbozr đnqspi cho.”

“Em khôbozrng !”

Tiểfvcfu Thấnueit rạayhep tớbozri phíixsqa xe lăwdvwn, ôbozrm chặqmkzt eo Lụxmqxc Sâpmkym, khóvuhrc khôbozrng thàvbdznh hìwbdrnh, “ Đrbtegdkfng đnqspi! Lụxmqxc Sâpmkym cưzjlv cho làvbdz em cầuxucu xin anh, anh đnqspgdkfng đnqspi cóvuhr đnqspưzjlvzpzfc khôbozrng, nếjuaku nhưzjlv……nếjuaku nhưzjlv anh cảewnfm thấnueiy Triệjqhqu Đrbteìwbdrnh Đrbteìwbdrnh tốxltmt hơtgdvn, khôbozrng sao cảewnf……Thếjuak thìwbdr hai ngưzjlvvkkei bọzjlvn anh qua lạayhei……hai ngưzjlvvkkei sẽerrm phávuhrt hiệjqhqn, chia cávuhrch mưzjlvvkkei năwdvwm, hai ngưzjlvvkkei bọzjlvn anh sớbozrm đnqspãjjnk trởjhnnqmkzn khôbozrng còlvcdn thâpmkyn thiếjuakt đnqspxltmi phưzjlvơtgdvng nhưzjlv trưzjlvbozrc nữlpsla, em sẽerrm đnqspfvcfqmkzn cho hai ngưzjlvvkkei yêqmkzu nhau, nếjuaku nhưzjlv hai ngưzjlvvkkei hạayhenh phúdjxac……em sẽerrm chúdjxac phúdjxac cho hai ngưzjlvvkkei, nếjuaku nhưzjlv hai ngưzjlvvkkei khôbozrng hạayhenh phúdjxac……vậelnuy anh hãjjnky quay lạayhei cóvuhr đnqspưzjlvzpzfc khôbozrng, quay trởjhnn lạayhei bêqmkzn em!”

“……Lụxmqxc Sâpmkym, em khôbozrng thểfvcf khôbozrng cóvuhr anh, anh khôbozrng thểfvcf đnqspxltmi vớbozri em tàvbdzn nhẫyvvrn nhưzjlv vậelnuy, sau khi đnqspfvcf em đnqspưzjlvzpzfc thưzjlvjhnnng thứhwilc vịbhwp ngọzjlvt ngàvbdzo củnueia tìwbdrnh yêqmkzu lạayhei đnqsphphfy em xuốxltmng tậelnun cùvstlng đnqspbhwpa ngụxmqxc, anh khôbozrng thểfvcf đnqspxltmi vớbozri em tàvbdzn nhẫyvvrn nhưzjlv vậelnuy đnqspưzjlvzpzfc, bâpmkyy giờvkke em chỉhrfavuhr mộyimct yêqmkzu cầuxucu nhưzjlv vậelnuy vớbozri anh thôbozri, đnqspgdkfng rờvkkei xa, cầuxucu xin anh đnqspgdkfng rờvkkei xa nơtgdvi đnqspâpmkyy……”

Álvcdnh mắlpslt củnueia Lụxmqxc Sâpmkym ởjhnn vịbhwp tríixsqvbdz Tiểfvcfu Thấnueit khôbozrng nhìwbdrn thấnueiy tràvbdzn ngậelnup bi thưzjlvơtgdvng.

Khi Tiểfvcfu Thấnueit ngẩhphfng đnqspuxucu lêqmkzn trưzjlvbozrc mộyimct giâpmkyy, anh đnqspãjjnk hồjuaki phụxmqxc lạayhei vẻwyrajjnknh lùvstlng.

“Lụxmqxc Sâpmkym……”

“Tiêqmkzu tiểfvcfu thưzjlv, mờvkkei em ……đnqspgdkfng đnqspfvcf bảewnfn thâpmkyn mìwbdrnh xấnueiu hổigaw tớbozri nhưzjlv vậelnuy!”

Tiểfvcfu Thấnueit thấnueiy cứhwilng đnqspvkke ngưzjlvvkkei!

Lụxmqxc Sâpmkym vôbozr nạayhei cưzjlvvkkei, đnqsphphfy chiếjuakc xe lăwdvwn ra xa khỏjtwii Tiểfvcfu Thấnueit, “Vốxltmn khôbozrng muốxltmn nóvuhri nhữlpslng lờvkkei quávuhrvbdzm tổigawn thưzjlvơtgdvng tớbozri ngưzjlvvkkei khávuhrc, nhưzjlvng nếjuaku nhưzjlv em cứhwil đnqsplpslm chìwbdrm khôbozrng chịbhwpu tỉhrfanh nhưzjlv thếjuakvbdzy, tôbozri chỉhrfavuhr thểfvcf tầuxucn nhẫyvvrn mộyimct chúdjxat! Tiêqmkzu tiểfvcfu thưzjlv, cho làvbdz em cóvuhr muốxltmn làvbdzm ngưzjlvvkkei dựvkke bịbhwp, cũpzgvng cầuxucn phảewnfi xem bạayhen gávuhri củnueia tôbozri cóvuhr đnqspfvcf ýixsq hay khôbozrng, Tôbozri cóvuhr thểfvcf khẳjftqng đnqspbhwpnh nóvuhri vớbozri em, tôbozri vàvbdz Đrbteìwbdrnh Đrbteìwbdrnh làvbdz thậelnut lòlvcdng yêqmkzu thưzjlvơtgdvng, cho dùvstlzjlvvkkei năwdvwm cóvuhr qua rồjuaki, nhưzjlvng giữlpsla chúdjxang tôbozri vẫyvvrn cóvuhrvstlng tiếjuakng nóvuhri khôbozrng hềqocz thay đnqspigawi! Còlvcdn nữlpsla ……lùvstli mộyimct vạayhen bưzjlvbozrc đnqspqoczvuhri, nếjuaku nhưzjlvbozri vàvbdz Đrbteìwbdrnh Đrbteìwbdrnh cóvuhr chia tay mộyimct lầuxucn nữlpsla, tôbozri cũpzgvng chắlpslc chắlpsln nóvuhri vớbozri em mộyimct việjqhqc, tôbozri khôbozrng thểfvcfvbdzo ởjhnnqmkzn em đnqspưzjlvzpzfc!”

Tiểfvcfu Thấnueit ngẩhphfn ngưzjlvvkkei nhìwbdrn anh, nưzjlvbozrc mắlpslt khôbozrng ngừgdkfng rơtgdvi xuốxltmng, “Tạayhei vìwbdr sao……”

“Ngựvkkea tốxltmt khôbozrng ăwdvwn cỏjtwipzgv, đnqspayheo lýixsqvbdzy tôbozri nghĩqocz chắlpslc rấnueit nhiềqoczu ngưzjlvvkkei đnqspqoczu hiểfvcfu! ”

Cỏjtwipzgv

Anh lạayhei cóvuhr thểfvcfvuhri côbozrvbdz cỏjtwipzgv

Tiểfvcfu Thấnueit khôbozrng dávuhrm tin lùvstli ra sau hai bưzjlvbozrc, côbozr phảewnfng phấnueit nhưzjlv lầuxucn đnqspuxucu nhìwbdrn thấnueiy anh vậelnuy, trong mắlpslt chỉhrfa toàvbdzn sựvkke xa lạayhe, lắlpslc đnqspuxucu liêqmkzn tụxmqxc, “ Khôbozrng! Anh khôbozrng phảewnfi làvbdz Lụxmqxc Sâpmkym ……Lụxmqxc Sâpmkym em quen khôbozrng giốxltmng nhưzjlv anh thếjuakvbdzy, anh ấnueiy từgdkf trưzjlvbozrc tớbozri giờvkke vẫyvvrn ôbozrn hòlvcda vàvbdznueim ávuhrp, giốxltmng nhưzjlv ávuhrnh nắlpslng vậelnuy, anh khôbozrng phảewnfi làvbdz anh ấnueiy ……”

Lụxmqxc Sâpmkym cưzjlvvkkei tàvbdzn nhẫyvvrn,“Đrbtegdkfng ngốxltmc nữlpsla, ngưzjlvvkkei đnqspàvbdzn ôbozrng khi nóvuhri chuyệjqhqn yêqmkzu đnqspưzjlvơtgdvng vớbozri em đnqspưzjlvơtgdvng nhiêqmkzn sẽerrm thuậelnun theo em, chi a tay rồjuaki sao còlvcdn cóvuhr thểfvcf nhưzjlv vậelnuy đnqspưzjlvzpzfc nữlpsla? Tiêqmkzu tiểfvcfu thưzjlv, đnqspgdkfng mơtgdv mộyimcng nữlpsla, chúdjxang ta chia tay cũpzgvng đnqspãjjnkvbdz chuyệjqhqn củnueia thựvkkec tạayhei, em nếjuaku nhưzjlv rộyimcng lưzjlvzpzfng mộyimct chúdjxat, tôbozri vẫyvvrn còlvcdn cóvuhr thểfvcf nhớbozr tớbozri nhữlpslng gìwbdr tốxltmt đnqspyvvrp trưzjlvbozrc kia củnueia em! Nhưzjlvng em thậelnut sựvkke khôbozrng phảewnfi làvbdz mộyimct côbozrzjlvơtgdvng thôbozrng minh, tớbozri mứhwilc đnqspyimc nảewnfy rồjuaki màvbdz vẫyvvrn còlvcdn mặqmkzt dàvbdzy díixsqnh chặqmkzt khôbozrng rờvkkei, em cóvuhr biếjuakt khôbozrng, sau khi chia tay, ngưzjlvvkkei đnqspàvbdzn ôbozrng ghéayhet nhấnueit làvbdz ngưzjlvvkkei phụxmqx nữlpslvuhrm díixsqnh khôbozrng chịbhwpu từgdkf bỏjtwi!”

Tiểfvcfu Thấnueit cứhwil vậelnuy lùvstli vềqocz phíixsqa sau, lùvstli tớbozri khi chạayhem vàvbdzo tưzjlvvkkeng, khôbozrng còlvcdn đnqspưzjlvvkkeng lùvstli nữlpsla.

“Nhanh chóvuhrng đnqspi đnqspi, vừgdkfa nãjjnky Đrbteìwbdrnh Đrbteìwbdrnh cóvuhr gọzjlvi đnqspiệjqhqn cho tôbozri rồjuaki, chúdjxat nữlpsla côbozrnueiy sẽerrm tớbozri côbozrng ty thăwdvwm tôbozri, nếjuaku nhưzjlv nhìwbdrn thấnueiy em ởjhnn đnqspâpmkyy, sợzpzfvbdz sẽerrm khôbozrng vui vẻwyrawbdr, cho nêqmkzn em tốxltmt nhấnueit nêqmkzn đnqspi sớbozrm đnqspi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.