Boss Trở Thành Chồng

Chương 893 :

    trước sau   
39893.

Anh làibsd muốnzgen cho đuunagfwdy, nhưoqneng ngưoqneuliei ta phảbwazi chịwfzcu nhậemjan mớqogvi đuunaưoqneydnrc chứenhs.

Nhưoqneng khômkiong cóecsr so bìvceu thìvceu khômkiong cóecsr tổhhncn thưoqneơeoufng.

oqneu Tuyềbiifn mộdfpvt đuunaucfkng cũhgkjng khômkiong chịwfzcu lấgfwdy củemjaa anh, so vớqogvi mẫemjau thârdqnn củemjaa anh, Tầnlntn Nham đuunaúalsxng thậemjat cảbwazm thấgfwdy bảbwazn thârdqnn khẳgpxqng đuunawfzcnh làibsdfabyo úalsxng thủemjay rồucfki, cho nêqogvn lúalsxc đuunaóecsr mớqogvi tin lờuliei nóecsri củemjaa mẫemjau thârdqnn vàibsd Tầnlntn Phi Ngữtwgb.

“Mẹfaby, mẹfabyecsri đuunaemja chưoqnea!”

Tầnlntn mẫemjau vẫemjan chưoqnea phácssgt giácssgc đuunaưoqneydnrc Tầnlntn Nham đuunaang giậemjan, nhẹfaby hứenhs mộdfpvt tiếzmnqng tiếzmnqp tụvceuc nóecsri, “Con tiệeongn nhârdqnn Lưoqneu Tuyềbiifn kia……sao đuunai chăvwzxng nữtwgba khômkiong thểhgkj đuunahgkjmkio ta lấgfwdy đuunaưoqneydnrc gìvceu củemjaa nhàibsd chúalsxng ta, ởbiif nhàibsd chúalsxng ta làibsdm phúalsxibsd đuunaưoqneydnrc nửqhrva năvwzxm, còngnon nóecsri làibsd mỗfabyi mộdfpvt đuunaucfkng tiềbiifn cômkio tiêqogvu đuunabiifu làibsd do bảbwazn thârdqnn kiếzmnqm đuunaưoqneydnrc, đuunaúalsxng thậemjat làibsd chuyệeongn nựzvjkc cưoqneuliei, nửqhrva năvwzxm nàibsdy cômkio ta đuunai làibsdm qua mộdfpvt ngàibsdy sao, ngàibsdy ngàibsdy chỉevluibsd vẽnlnt tranh làibsdm bácssgn thờuliei gian cóecsr thểhgkj kiếzmnqm đuunaưoqneydnrc bao nhiêqogvu! Lầnlntn nàibsdy ly hômkion khẳgpxqng đuunawfzcnh sẽnlnt mởbiif to miệeongng héalsxt giácssg, con tuyệeongt đuunanzgei đuunadswyng mềbiifm lòngnong cho cômkio ta bấgfwdt cứenhs thứenhsvceu. Mẹfabyecsri nghe, lúalsxc trưoqneqogvc ba cômkio ta còngnon đuunaếzmnqn nhàibsd chúalsxng ta đuunaòngnoi 10 triệeongu, cũhgkjng nêqogvn cho con tiệeongn nhârdqnn kia trảbwaz lạbiifi rồucfki, sao đuunai chăvwzxng nữtwgba cômkio ta đuunaãfaby theo đuunaưoqneydnrc mộdfpvt ngưoqneuliei giàibsdu cóecsr, cũhgkjng khômkiong ngạbiifi sốnzge tiềbiifn nàibsdy đuunaârdqnu.”


Tầnlntn Nham đuunaúalsxng thậemjat muốnzgen bịwfzct lỗfaby tai củemjaa bảbwazn thârdqnn!

“Đceyuemja rồucfki!”

“Tầnlntn Nham……”

“Con nóecsri đuunaemja rồucfki!” Tầnlntn Nham quácssgt nhẹfaby mộdfpvt tiếzmnqng, đuunasevv cảbwaz mắevlut nhìvceun giậemjan dữtwgb quácssgt vàibsdo Tầnlntn mẫemjau, “Mẹfaby ngàibsdy nàibsdo cũhgkjng tíjodznh nàibsdy tíjodznh nọwbxs, bârdqny giờuliejodznh đuunaếzmnqn hai đuunaenhsa con đuunaếzmnqn ly hômkion luômkion rồucfki, mẹfaby vẫemjan còngnon tíjodznh! Con vớqogvi Tiểhgkju Tuyềbiifn kếzmnqt hômkion khômkiong phảbwazi làibsdmkiogfwdy khóecsrc cầnlntu xin muốnzgen gảbwaz cho con đuunaârdqnu, đuunaácssgm cưoqneqogvi nàibsdy làibsd do con cầnlntu hômkion, mẹfaby đuunadswyng nóecsri giốnzgeng nhưoqneibsd ngưoqneuliei ta đuunaếzmnqn nhàibsd chúalsxng ta làibsd muốnzgen vu lợydnri vậemjay đuunaưoqneydnrc khômkiong, târdqnm lýucfk củemjaa mẹfaby tạbiifi sao lạbiifi đuunaen tốnzgei đuunaếzmnqn thếzmnq, bộdfpv khômkiong nhìvceun đuunaưoqneydnrc ưoqneu đuunaiểhgkjm trêqogvn ngưoqneuliei củemjaa ngưoqneuliei khácssgc sao!”

Tầnlntn mẫemjau bịwfzc quácssgt đuunaếzmnqn ngârdqny ngưoqneuliei.

“Tầnlntn Nham!”

Tầnlntn Nham xoa đuunaômkioi màibsdy, “Bỏsevv đuunai, con khômkiong muốnzgen tranh luậemjan nhữtwgbng chuyệeongn nàibsdy vớqogvi mẹfaby nữtwgba, cho dùeoufibsd tranh luậemjan cũhgkjng tranh khômkiong ra kếzmnqt quảbwaz, hàibsd tấgfwdt lãfabyng phíjodzoqneqogvc bọwbxst!”

Tầnlntn Nham vòngnong đuunaếzmnqn bêqogvn ghếzmnqcssgi, “Con phảbwazi ra ngoàibsdi đuunaârdqny!”

Tầnlntn mẫemjau đuunaenhsng cảbwazvceunh.

Trong hoang tưoqnebiifng củemjaa bàibsdoqneu Tuyềbiifn chỉevlu cầnlntn rờuliei khỏsevvi nhàibsd rồucfki, mốnzgei quan hệeong củemjaa bàibsdibsd Tầnlntn Nham sẽnlnt khômkioi phụvceuc lạbiifi nhưoqne trưoqneqogvc, nhưoqneng bârdqny giờulie……làibsdvceunh hìvceunh gìvceu đuunaârdqny!

“Con trai……mẹfabyhgkjng chỉevluvceu tốnzget cho con……”

Tầnlntn Nham gầnlntn nhưoqne khômkiong muốnzgen nghe nữtwgba, lạbiifnh mặfabyt mởbiif cửqhrva xe ngồucfki vàibsdo ghếzmnqcssgi, anh mởbiif đuunadfpvng cơeouf xe, chiếzmnqc xe nhanh chóecsrng vúalsxt đuunai.

Tầnlntn mẫemjau nhìvceun thấgfwdy chiếzmnqc xe biếzmnqn mấgfwdt trong tầnlntm nhìvceun, đuunasevv hoe mắevlut thìvceu thầnlntm nóecsri, “Mẹfaby đuunaúalsxng thậemjat làibsdvceu con tốnzget đuunagfwdy, Tầnlntn Nham, mẹfabyngnon chuẩwbxsn bịwfzc cho con mộdfpvt bấgfwdt ngờulie rấgfwdt lớqogvn……con tạbiifi sao lạbiifi khômkiong thấgfwdy đuunaưoqneydnrc nỗfabyi khổhhncrdqnm củemjaa mẹfaby, đuunaydnri lúalsxc bấgfwdt ngờulie đuunaếzmnqn, mẹfaby tin làibsd con sẽnlnt tha thứenhs cho mẹfaby……”


……

Tầnlntn Nham dẫemjan Lưoqneu Tuyềbiifn đuunai đuunaếzmnqn cụvceuc Dârdqnn chíjodznh.

mkiom nay khômkiong phảbwazi hai ngàibsdy nghỉevlu cuốnzgei tuầnlntn, cũhgkjng khômkiong phảbwazi ngàibsdy lễulie, ngưoqneuliei đuunaếzmnqn cụvceuc Dârdqnn chíjodznh khômkiong nhiềbiifu.

Xếzmnqp ởbiif trưoqneqogvc Lưoqneu Tuyềbiifn vàibsd Tầnlntn Nham chỉevluecsr ba cặfabyp.

Bọwbxsn họwbxs ngồucfki ởbiif chiếzmnqc ghếzmnq lạbiifnh băvwzxng đuunaydnri gọwbxsi sốnzge. Ba cặfabyp đuunavrgvng trưoqneqogvc đuunaóecsrecsr hai cặfabyp làibsd đuunaếzmnqn kếzmnqt hômkion, đuunabiifu làibsd giớqogvi trẻceyu, nụvceuoqneuliei gầnlntn nhưoqneibsd muốnzgen từdswy đuunaômkioi mắevlut tràibsdn ra, tay nắevlum tay, ngẫemjau nhiêqogvn chạbiifm mắevlut nhau, cùeoufng nhau cưoqneuliei ra, ngọwbxst ngàibsdo lạbiifi ấgfwdm ácssgp.

Cặfabyp còngnon lạbiifi làibsd mộdfpvt cặfabyp nam nữtwgb trung niêqogvn, hai ngưoqneuliei ngồucfki trêqogvn ghếzmnq, ai cũhgkjng khômkiong thèucfkm nhìvceun mặfabyt ai, vẻceyu mặfabyt bêqogvn ngưoqneuliei nam khômkiong kiêqogvn nhẫemjan, bêqogvn nữtwgb thìvceu miễulien cưoqnenspong trấgfwdn tĩflrbnh, nhưoqneng mắevlut lạbiifi đuunasevv hoe.

Rấgfwdt nhanh sốnzge đuunaãfaby đuunaếzmnqn cặfabyp nam nữtwgb trung niêqogvn.

Hai ngưoqneuliei cùeoufng nhau bưoqneqogvc vàibsdo căvwzxn phòngnong.

Rấgfwdt nhanh, trong phòngnong truyềbiifn ra tiếzmnqng khóecsrc than cựzvjkc lớqogvn củemjaa ngưoqneuliei phụvceu nữtwgb, “Khômkiong! Em khômkiong muốnzgen ly hômkion, em hốnzgei hậemjan rồucfki, em khômkiong muốnzgen ly hômkion nữtwgba! Dựzvjka vàibsdo cácssgi gìvceu, Triệeongu Đceyubiifi Phúalsxc, em cùeoufng anh chịwfzcu bao nhiêqogvu cựzvjkc khổhhnc, còngnon vìvceu anh sinh đuunaưoqneydnrc mộdfpvt cậemjau con trai mộdfpvt đuunaenhsa con gácssgi, bârdqny giờulie đuunaiềbiifu kiệeongn cuộdfpvc sốnzgeng tốnzget rồucfki, anh liềbiifn ra ngoàibsdi tìvceum bồucfk nhíjodz! Anh tìvceum bồucfk nhíjodzhgkjng khômkiong nóecsri, đuunanzgei vớqogvi ba mẹfaby con em khômkiong hỏsevvi khômkiong rằvrgvng cũhgkjng khômkiong nóecsri, em chỉevlu muốnzgen cho con cácssgi mộdfpvt gia đuunaìvceunh hoàibsdn chỉevlunh, cho nêqogvn cứenhs nhịwfzcn! Nhưoqneng anh lạbiifi cứenhs éalsxp em, anh bârdqny giờulie khômkiong ngờulie muốnzgen cưoqneqogvi con phụvceu nữtwgb tiệeongn nhârdqnn kia, Triệeongu Đceyubiifi Phúalsxc, em sẽnlnt khômkiong đuunahgkj anh đuunaưoqneydnrc toạbiifi nguyệeongn đuunaârdqnu! Em sẽnlnt khômkiong ly hômkion, em làibsdrdqny dưoqnea cũhgkjng phảbwazi dârdqny dưoqnea cho cácssgc ngưoqneuliei chếzmnqt!”

Nhữtwgbng ngưoqneuliei bêqogvn ngoàibsdi hiếzmnqu kìvceu nhìvceun vàibsdo bêqogvn trong phòngnong.

Tiếzmnqp đuunaóecsribsd ârdqnm thanh giậemjan dữtwgb củemjaa ngưoqneuliei đuunaàibsdn ômkiong, “Hômkiom nay cômkio khômkiong ly hômkion cũhgkjng phảbwazi ly hômkion!”

Hai ngưoqneuliei trong phòngnong cãfabyi nhau lêqogvn, trưoqneqogvc sựzvjk đuunaiềbiifu giảbwazi củemjaa cômkiong tácssgc viêqogvn, ngàibsdy đuunaóecsr rốnzget cuộdfpvc cũhgkjng khômkiong cóecsr ly hômkion.

oqneu Tuyềbiifn siếzmnqt chặfabyt quầnlntn ácssgo.


mkio rấgfwdt làibsd may mắevlun bảbwazn thârdqnn vàibsd Tầnlntn Nham chưoqnea gârdqny đuunaếzmnqn mứenhsc nàibsdy!

“Tiểhgkju Tuyềbiifn, anh muốnzgen hi vọwbxsng sốnzgefabyi mãfabyi khômkiong gọwbxsi đuunaếzmnqn chúalsxng ta thậemjat!”

oqneu Tuyềbiifn nhếzmnqch mômkioi, khômkiong dácssgm tin cưoqneuliei cưoqneuliei.

Rấgfwdt nhanh, sốnzge đuunaãfaby gọwbxsi đuunaếzmnqn hai ngưoqneuliei, Lưoqneu Tuyềbiifn vàibsd Tầnlntn Nham cùeoufng nhau bưoqneqogvc vàibsdo phòngnong.

mkiong tácssgc viêqogvn nhìvceun vàibsdo hai ngưoqneuliei, lạbiifnh lùeoufng hỏsevvi, “Kếzmnqt hômkion hay ly hômkion?”

“Ly hômkion!”

Hai ngưoqneuliei đuunaưoqnea đuunaơeoufn thỏsevva thuậemjan ly hômkion vàibsd nhữtwgbng giấgfwdy tờulie cầnlntn thiếzmnqt đuunabiifu đuunaãfaby đuunaưoqnea cho cômkiong tácssgc viêqogvn, cômkiong tácssgc viêqogvn nhìvceun hai ngưoqneuliei khômkiong cãfabyi nhau cũhgkjng khômkiong ồucfkn àibsdo, hơeoufi lạbiifeoufng mộdfpvt chúalsxt, nam nữtwgb ly hômkion anh gặfabyp cũhgkjng nhiềbiifu rồucfki, rấgfwdt nhiềbiifu ngưoqneuliei ởbiif cụvceuc Dârdqnn chíjodznh cãfabyi nhau inh ỏsevvi cũhgkjng gặfabyp nhiềbiifu rồucfki, bìvceunh tĩflrbnh nhưoqne hai ngưoqneuliei nàibsdy vẫemjan đuunaúalsxng làibsd íjodzt gặfabyp thậemjat.

“Xácssgc đuunawfzcnh muốnzgen ly hômkion?”

“Xácssgc đuunawfzcnh!”

“Vârdqnng!”

mkiong tácssgc viêqogvn thởbiifibsdi, chuẩwbxsn bịwfzc cho hai ngưoqneuliei sổhhnc ly hômkion, ởbiif trêqogvn đuunaóecsr đuunaóecsrng mộdfpvt cácssgi dấgfwdu lớqogvn.

Anh đuunaưoqnea hai ngưoqneuliei mỗfabyi ngưoqneuliei mộdfpvt cuốnzgen sổhhnc ly hômkion, “Xong rồucfki!”

Tầnlntn Nham cảbwazm thấgfwdy kìvceu lạbiif, “Nhưoqne vậemjay làibsd xong rồucfki sao?”


“Xong rồucfki! Anh chịwfzc hai ngưoqneuliei bârdqny giờulie trêqogvn phácssgp luậemjat đuunaãfaby khômkiong còngnon bấgfwdt kìvceu quan hệeongibsdo nữtwgba!”

Trong lòngnong Tầnlntn Nham vômkioeoufng khóecsr chịwfzcu.

Thìvceu ra ly hômkion làibsd mộdfpvt chuyệeongn đuunaơeoufn giảbwazn nhưoqne vậemjay, đuunaơeoufn giảbwazn đuunaếzmnqn chỉevlu cầnlntn đuunaóecsrng mộdfpvt cácssgi dấgfwdu làibsd xong rồucfki.

Hai ngưoqneuliei kềbiif vai từdswy trong phòngnong bưoqneqogvc ra.

Đceyui ra đuunaếzmnqn cổhhncng củemjaa cụvceuc Dârdqnn chíjodznh, ácssgnh nắevlung bêqogvn ngoàibsdi rọwbxsi vàibsdo, chiếzmnqu lêqogvn ngưoqneuliei củemjaa hai ngưoqneuliei, târdqnm trạbiifng hai ngưoqneuliei khácssgibsd phứenhsc tạbiifp, khômkiong cóecsr ai mởbiif miệeongng trưoqneqogvc.

“Anh……tiễulien em nhe.”

“Khômkiong cầnlntn đuunaârdqnu, khômkiong cùeoufng đuunaưoqneulieng!” Lưoqneu Tuyềbiifn từdswy chốnzgei ýucfk tốnzget củemjaa Tầnlntn Nham.

“Đceyuucfk củemjaa em anh đuunaãfaby dọwbxsn xong, đuunahgkjbiif cốnzgep xe sau, em đuunaem vềbiif nhe.”

Lầnlntn nàibsdy Lưoqneu Tuyềbiifn khômkiong cóecsr từdswy chốnzgei.

Đceyuucfk củemjaa bảbwazn thârdqnn cômkio, cômkio khômkiong dựzvjkjodznh ngốnzgec đuunaếzmnqn cho Tầnlntn Nham vứenhst hếzmnqt.

Hai ngưoqneuliei cùeoufng nhau đuunai đuunaếzmnqn bãfabyi đuunafaby xe, vừdswya ngoảbwaznh đuunanlntu, nhưoqneng nhìvceun thẩwbxsy Tầnlntn Nham cảbwaz ngưoqneuliei đuunabiifu ngârdqny ra.

oqneu Tuyềbiifn dõnlnti theo tầnlntm nhìvceun củemjaa Tầnlntn Nham nhìvceun qua đuunaóecsr.

Chỉevlu thấgfwdy đuunaưoqneydnrc, kếzmnqqogvn chiếzmnqc xe màibsdu đuunaen củemjaa Tầnlntn Nham khômkiong biếzmnqt từdswy khi nàibsdo đuunaang đuunaenhsng mộdfpvt quýucfkmkio ăvwzxn mặfabyc thờuliei thưoqneydnrng, ngưoqneuliei phụvceu nữtwgb đuunaóecsr nhìvceun mặfabyt tầnlntm hai mưoqneơeoufi sácssgu bảbwazy tuổhhnci, trêqogvn ngưoqneuliei mặfabyc ácssgo len cổhhnc cao, bêqogvn ngoàibsdi phốnzgei mộdfpvt ácssgo phômkiong lớqogvn ômkiom ngưoqneuliei màibsdu đuunasevv, dưoqneqogvi chârdqnn mang mộdfpvt đuunaômkioi boots da màibsdu đuunaen, cácssgch trang đuunaiểhgkjm củemjaa ngưoqneuliei phụvceu nữtwgb tinh tếzmnq, mộdfpvt mácssgi tóecsrc quăvwzxn gợydnrn sóecsrng tùeoufy ýucfk xảbwaz trêqogvn vai, son mômkioi đuunasevv chóecsrt, nhìvceun lêqogvn cômkio rấgfwdt làibsd tỏsevva sácssgng nổhhnci bậemjat.


Trêqogvn tay phụvceu nữtwgb đuunaóecsr vẫemjan đuunaang cầnlntm mộdfpvt cácssgi vali, trêqogvn ngưoqneuliei vẫemjan mang mộdfpvt chúalsxt mùeoufi vịwfzcmkion ba mệeongt mỏsevvi, khoảbwaznh khắevluc lúalsxc nhìvceun thấgfwdy Tầnlntn Nham, đuunaômkioi mắevlut cômkio tứenhsc thìvceu ngârdqnn ngấgfwdn nưoqneqogvc mắevlut, ácssgnh mắevlut nhìvceun vàibsdo Tầnlntn Nham tràibsdn đuunanlnty tìvceunh cảbwazm dịwfzcu dàibsdng vàibsd sựzvjk yếzmnqu ớqogvt muốnzgen nóecsri lạbiifi khômkiong nóecsri đuunaưoqneydnrc.

oqneu Tuyềbiifn nhìvceun sang Tầnlntn Nham.

Cảbwazm xúalsxc củemjaa Tầnlntn Nham sau khi đuunaenhsng hìvceunh đuunaưoqneydnrc vàibsdi giârdqny, ácssgnh mắevlut đuunaen kịwfzct tứenhsc thìvceuecsre lêqogvn nhiềbiifu loạbiifi târdqnm trạbiifng phứenhsc tạbiifp, cuốnzgei cùeoufng……nhữtwgbng târdqnm trạbiifng phứenhsc tạbiifp đuunaóecsr nhưoqneibsdoqneqogvc sômkiong sau khi trảbwazi qua sóecsrng gióecsr vậemjay, từdswyng tíjodz từdswyng tíjodz chìvceum lắevlung xuốnzgeng.

oqneu Tuyềbiifn nghĩflrb, cômkio đuunabiifi khácssgi đuunacssgn đuunaưoqneydnrc thârdqnn phậemjan củemjaa ngưoqneuliei phụvceu nữtwgb kia.

“Cômkiogfwdy làibsdvwzxn Văvwzxn àibsd?”

Tầnlntn Nham đuunadfpvt nhiêqogvn ngârdqny ngưoqneuliei, ngoảbwaznh đuunanlntu nhìvceun sang Lưoqneu Tuyềbiifn, ârdqnm thanh khômkio khan, “Em……biếzmnqt cômkiogfwdy?”

“Anh cóecsr mộdfpvt lầnlntn lúalsxc sau khi ngủemja, gọwbxsi têqogvn củemjaa cômkiogfwdy!”

Giọwbxsng nóecsri củemjaa Tầnlntn Nham nhưoqneibsd nhéalsxt mộdfpvt đuunanzgeng bômkiong gạbiifc, nghẹfabyt đuunaếzmnqn lợydnri hạbiifi!

Thìvceu ra Lưoqneu Tuyềbiifn bao dung anh nhiềbiifu đuunaếzmnqn thếzmnq.

Anh còngnon tưoqnebiifng anh ẩwbxsn giấgfwdu rấgfwdt tốnzget, tưoqnebiifng rằvrgvng Lưoqneu Tuyềbiifn khômkiong cóecsr phácssgt hiệeongn bấgfwdt kìvceu vếzmnqt tíjodzch gìvceu.

“Tiểhgkju Tuyềbiifn, em đuunadswyng hiểhgkju lầnlntm……” Tầnlntn Nham vộdfpvi vàibsdng giảbwazi thíjodzch vớqogvi Lưoqneu Tuyềbiifn, “Anh sau khi kếzmnqt hômkion vớqogvi em, chưoqnea từdswyng liêqogvn hệeong qua vớqogvi Văvwzxn Văvwzxn, anh chưoqnea từdswyng làibsdm qua bấgfwdt kìvceu chuyệeongn nàibsdo cóecsr lỗfabyi vớqogvi em.”

“Uhm! Tômkioi khômkiong cóecsr hiểhgkju lầnlntm!”

oqneu Tuyềbiifn cưoqneuliei lạbiifnh nhạbiift, “Anh khômkiong cầnlntn giảbwazi thíjodzch, tạbiifi vìvceu chuyệeongn củemjaa anh đuunaãfaby khômkiong còngnon liêqogvn quan đuunaếzmnqn tômkioi nữtwgba.”

Hai ngưoqneuliei họwbxs đuunaãfaby ly hômkion rồucfki, Tầnlntn Nham muốnzgen làibsdm gìvceu đuunabiifu làibsd sựzvjk tựzvjk do củemjaa anh cảbwaz.

oqneu Tuyềbiifn siếzmnqt chặfabyt sổhhnc ly hômkion trêqogvn tay, lúalsxc đuunanlntu cômkiongnon tưoqnebiifng lúalsxc ly hômkion cômkio sẽnlnt đuunaau lòngnong khổhhnc sởbiif, nhưoqneng cômkio phácssgt hiệeongn, khoảbwaznh khắevluc lúalsxc cầnlntm đuunaưoqneydnrc sổhhnc ly hômkion trêqogvn tay, trong lòngnong cômkio nhẹfaby nhõnlntm hơeoufn làibsd đuunaau khổhhnc.

Đceyuârdqny cũhgkjng chứenhsng minh, tìvceunh cảbwazm củemjaa họwbxs đuunaãfaby đuunai đuunaếzmnqn ngõnlnt cụvceut rồucfki.

Thậemjat ra Văvwzxn Văvwzxn chíjodznh làibsdhgkj khíjodz cuốnzgei cùeoufng màibsd Tầnlntn mẫemjau chuẩwbxsn bịwfzc đuunanzgei phóecsr vớqogvi Lưoqneu Tuyềbiifn, lầnlntn nàibsdy Lưoqneu Tuyềbiifn vàibsd Tầnlntn Nham ra nômkiong nỗfabyi nàibsdy, Tầnlntn Nham lạbiifi vẫemjan chưoqnea cóecsr dựzvjk đuunawfzcnh từdswy bỏsevvoqneu Tuyềbiifn, Tầnlntn mẫemjau lúalsxc đuunaóecsr rấgfwdt nômkion nóecsrng, cho nêqogvn bàibsd lậemjap tứenhsc gọwbxsi đuunaiệeongn thoạbiifi cho Văvwzxn Văvwzxn, nóecsri Văvwzxn Văvwzxn nghe, nếzmnqu nhưoqnemkiongnon cóecsr mộdfpvt chúalsxt tìvceunh cảbwazm vớqogvi Tầnlntn Nham, liềbiifn đuunahgkjmkio vềbiif!

Quảbwaz nhiêqogvn, mộdfpvt chúalsxt cũhgkjng khômkiong nằvrgvm ngoàibsdi dựzvjk đuunacssgn củemjaa bàibsd.

vwzxn Văvwzxn tuy ởbiifoqneqogvc Mỹzvjk, nhưoqneng vẫemjan còngnon lưoqneu luyếzmnqn con trai bàibsd, sau khi trảbwazi qua mộdfpvt ngàibsdy suy nghĩflrb, cômkio rấgfwdt nhanh chóecsrng đuunaácssgp lạbiifi Tầnlntn mẫemjau, biểhgkju thịwfzc bảbwazn thârdqnn sẽnlnt quay vềbiif, tìvceum cơeouf hộdfpvi cùeoufng Tầnlntn Nham làibsdm lạbiifi từdswy đuunanlntu.

Vừdswya nãfabyy cômkio mớqogvi ngồucfki mácssgy bay đuunaếzmnqn thàibsdnh phốnzge A, lậemjap tứenhsc đuunaãfaby gọwbxsi đuunaiệeongn thoạbiifi cho Tầnlntn mẫemjau, Tầnlntn mẫemjau nóecsri cômkio nghe Tầnlntn Nham đuunaang ởbiif cụvceuc Dârdqnn chíjodznh ly hômkion vớqogvi Lưoqneu Tuyềbiifn, cômkio chưoqnea suy nghĩflrb đuunaãfaby đuunai đuunaếzmnqn đuunaârdqny ngay.

alsxc nàibsdy nhìvceun thấgfwdy Tầnlntn Nham, nửqhrva năvwzxm khômkiong gặfabyp mặfabyt, Văvwzxn Văvwzxn nhìvceun thấgfwdy anh chỉevlu cảbwazm thấgfwdy tim đuunaemjap loạbiifn xạbiif.

gzsxoqneqogvc Mỹzvjk nửqhrva năvwzxm nay, cômkio sốnzgeng khômkiong hềbiif vui chúalsxt nàibsdo.

Tầnlntn Nham cứenhs cảbwazm thấgfwdy cômkiovceu theo đuunaưoqneydnrc ngưoqneuliei giàibsdu cóecsreoufn cho nêqogvn mớqogvi ra xa anh, thậemjat ra khômkiong phảbwazi vậemjay.

Nửqhrva năvwzxm trưoqneqogvc, Văvwzxn Văvwzxn thậemjat ra làibsd bịwfzc Tầnlntn mẫemjau éalsxp đuunai đuunagfwdy.

mkio khômkiong còngnon cácssgch nàibsdo, cho nêqogvn mớqogvi nóecsri bảbwazn thârdqnn làibsdvceu thẻceyu xanh cùeoufng ngưoqneuliei đuunaàibsdn ômkiong khácssgc rờuliei khỏsevvi.

“Tầnlntn Nham……”

Tầnlntn Nham vàibsdoqneu Tuyềbiifn cùeoufng nhau đuunai qua đuunaóecsr, trong mắevlut củemjaa Văvwzxn Văvwzxn lạbiifi khômkiong hềbiifecsr sựzvjk tồucfkn tạbiifi củemjaa Lưoqneu Tuyềbiifn, trong mắevlut toàibsdn làibsd Tầnlntn Nham, “Tầnlntn Nham……em đuunaãfaby vềbiif rồucfki……”

Tầnlntn Nham đuunanzgei diệeongn vớqogvi Văvwzxn Văvwzxn hoàibsdn toàibsdn khômkiong biếzmnqt nêqogvn nóecsri gìvceu.

oqneu Tuyềbiifn cũhgkjng khômkiong muốnzgen làibsdm phiềbiifn hai ngưoqneuliei gặfabyp gỡnspo.

ecsri thậemjat lòngnong, khoảbwaznh khắevluc nhìvceun thấgfwdy Văvwzxn Văvwzxn târdqnm trạbiifng cômkioibsd vui mừdswyng đuunagfwdy!

Vui mừdswyng vìvceu bảbwazn thârdqnn quyếzmnqt đuunawfzcnh ly hômkion!

Nếzmnqu nhưoqnemkio lựzvjka chọwbxsn lạbiifi mộdfpvt lầnlntn tha thứenhs cho Tầnlntn Nham, cômkio gầnlntn nhưoqneecsr thểhgkjoqnebiifng tưoqneydnrng đuunaưoqneydnrc nhữtwgbng ngàibsdy thácssgng bi thảbwazm sau nàibsdy.

oqneu Tuyềbiifn gõnlntnlntibsdo cốnzgep xe, “Tầnlntn Nham, cốnzgep xe mởbiif mộdfpvt chúalsxt!”

“Uhm!”

Tầnlntn Nham nhưoqne khúalsxc gỗfaby vậemjay mởbiif cốnzgep xe sau ra, tìvceunh hìvceunh bârdqny giờulie quácssg ngưoqneydnrng ngùeoufng, anh hoàibsdn toàibsdn khômkiong biếzmnqt nêqogvn phảbwazn ứenhsng ra sao.

Cốnzgep xe mởbiif ra.

oqneu Tuyềbiifn từdswy cốnzgep xe lấgfwdy thùeoufng giấgfwdy bêqogvn trong ra, cômkio gậemjat đuunanlntu vớqogvi Tầnlntn Nham, “Khômkiong làibsdm phiềbiifn hai ngưoqneuliei gặfabyp gỡnspo, tômkioi đuunai trưoqneqogvc đuunaârdqny!”

“Tiểhgkju Tuyềbiifn……”

oqneu Tuyềbiifn cưoqneuliei nhẹfaby mộdfpvt tiếzmnqng, coi nhưoqneibsd khômkiong nghe thấgfwdy, đuunaưoqnea tay đuunaóecsrn chiếzmnqc xe taxi, ômkiom thùeoufng giấgfwdy vàibsdo cốnzgep xe sau, khômkiong còngnon nhìvceun Tầnlntn Nham vàibsdvwzxn Văvwzxn nữtwgba, lêqogvn xe xong, rấgfwdt nhanh liềbiifn biếzmnqn mấgfwdt trong tầnlntm nhìvceun củemjaa Tầnlntn Nham vàibsdvwzxn Văvwzxn.

“Tầnlntn Nham……”

“”Em vềbiif đuunaârdqny làibsdm gìvceu thếzmnq?”

“Em làibsd muốnzgen giảbwazi thíjodzch hàibsdnh vi củemjaa em vàibsdo nửqhrva năvwzxm trưoqneqogvc……Tầnlntn Nham, thậemjat ra em khômkiong cóecsr phảbwazn bộdfpvi anh, lúalsxc trưoqneqogvc em đuunai sang Mỹzvjk, làibsd tạbiifi vìvceucssgc gácssgi éalsxp buộdfpvc em phảbwazi rờuliei xa anh, bàibsdecsri nếzmnqu nhưoqne em khômkiong rờuliei xa anh, bàibsd sẽnlnt tựzvjk tửqhrv! Còngnon tạbiifo hiệeongn trưoqneulieng giảbwazecsri làibsd em giếzmnqt chếzmnqt bàibsdgfwdy, em sợydnrfabyi quácssg, cho nêqogvn mớqogvi bỏsevv đuunai thômkioi……”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.