Boss Trở Thành Chồng

Chương 890 :

    trước sau   
iiylu Tuyềqfgen đrdqokwdfi vớzprni yêcaqru cầfymhu củjgjma ngôzprni nhàgebz khôzprnng cao, nhưiiylng màgebzjolpm nhàgebz vẫchjtn còcaqrn hơuobmi phiềqfgen phứkbavc.

zprn ta đrdqoang đrdqovjisnh tìjolpm kiếigpsm khu nhàgebz cổtgsr, nhưiiylng màgebz Dung Cảkmobnh đrdqoi cùasfeng, làgebzm thếigpsgebzo cũtfjqng khôzprnng đrdqoafqpng ýchjt.

“Em mộwizut côzprn con gákcyji nhưiiyl vậkbavy, mộwizut mìjolpnh sốkwdfng trong môzprni trưiiyllkjbng thếigpsgebzy, ởhqse đrdqoâkswgy khôzprnng cóchjtuobm sởhqse an ninh cũtfjqng khôzprnng an toàgebzn, lỡopjn nhau xảkmoby ra chuyệdrwyn gìjolp thìjolp sao? Thay vìjolp tiếigpst kiệdrwym sốkwdf tiệdrwyn nhỏiiylgebzy, tốkwdft hơuobmn làgebzjolpm mộwizut nơuobmi an toàgebzn đrdqokswg sốkwdfng, nếigpsu nhưiiyl sau nàgebzy tìjolpm đrdqoưiiylyukec việdrwyc làgebzm, buổtgsri tốkwdfi tan ca vềqfge muộwizun, cũtfjqng khôzprnng cầfymhn lo lắtgsrng sợyukertpvi.”

Cuốkwdfi cùasfeng dưiiylzprni sựknfdrtpvnh đrdqocaqro củjgjma ngưiiyllkjbi trung gian, đrdqoi xem hai căofwxn hộwizu cao tầfymhng.

zprni trưiiyllkjbng tốkwdft, cákcyjc thiếigpst lậkbavp an ninh cũtfjqng rấkutbt hoàgebzn chỉmakynh, nhưiiylng màgebz….

iiylu Tuyềqfgen lắtgsrc đrdqofymhu, kéluzjo Dung Cảkmobnh vàgebzchjti nhỏiiyl, “Dung Cảkmobnh, mắtgsrc quákcyj….”


kswgy giờlkjb mọgtohi thứkbav đrdqoqfgeu phảkmobi bắtgsrt đrdqofymhu lạcaqri từuobm đrdqofymhu, tiềqfgen trêcaqrn ngưiiyllkjbi quákcyj íyyqwt, thuêcaqr mộwizut căofwxn nhàgebz đrdqoơuobmn giảkmobn chỉmaky miễyiban cưiiylopjnng đrdqojgjmasfeng, vớzprni lạcaqri nhu yếigpsu phẩogrfm hàgebzng ngàgebzy củjgjma côzprn phảkmobi mua mớzprni lạcaqri, đrdqoâkswgy cũtfjqng làgebz mộwizut khoảkmobn chi phíyyqw khôzprnng nhỏiiyl. Nếigpsu nhưiiylgebz trưiiyllkjbng hợyukep bìjolpnh thưiiyllkjbng, côzprn đrdqoi đrdqoếigpsn ngõrtpv cụcelyt còcaqrn cóchjt thểkswgjolpm Tiểkswgu Thấkutbt giúkutbp đrdqoopjn, nhưiiylng màgebzkswgy giờlkjb….tìjolpnh cảkmobm củjgjma Tiểkswgu Thấkutbt vàgebz Lụcelyc Sâkswgm e rằdrwyng đrdqokswggebzm cho côzprnkutby bịvjis choákcyjng ngợyukep, côzprn khôzprnng muốkwdfn làgebzm phiềqfgen Tiểkswgu Thấkutbt lúkutbc nàgebzy.

Cho nêcaqrn….vẫchjtn nêcaqrn tìjolpm mộwizut căofwxn nhàgebz rẻsnox tiềqfgen.

Cuốkwdfi cùasfeng, Dung Cảkmobnh nghĩmaky nửdtcea buổtgsri, cuốkwdfi cùasfeng nghĩmaky ra mộwizut cákcyjch.

Anh ta dẫchjtn Lưiiylu Tuyềqfgen đrdqoếigpsn khu dâkswgn cưiiyl, nóchjti vớzprni Lưiiylu Tuyềqfgen, “Anh đrdqowizut nhiêcaqrn nhớzprn đrdqoếigpsn, anh cóchjt mộwizut ngưiiyllkjbi bạcaqrn, vàgebzi ngàgebzy trưiiylzprnc cảkmob gia đrdqoìjolpnh di cưiiyl ra nưiiylzprnc ngoàgebzi, đrdqokswg anh chăofwxm sóchjtc giúkutbp nhàgebz củjgjma họgtoh, nếigpsu nhưiiyl thíyyqwch hợyukep thìjolp đrdqokswg anh cho thuêcaqrofwxn nhàgebzgebzy, khôzprnng thôzprni anh đrdqoưiiyla em đrdqoếigpsn đrdqoóchjt xem đrdqoưiiylyukec khôzprnng?”

iiylu Tuyềqfgen do dựknfd, “Nhưiiyl vậkbavy phùasfe hợyukep khôzprnng?”

luzjt cho cùasfeng, đrdqoóchjtgebz nhàgebz củjgjma bạcaqrn Dung Cảkmobnh.

“Khôzprnng cóchjtjolp khôzprnng phùasfe hợyukep, dùasfe sao căofwxn nhàgebz trốkwdfng cũtfjqng làgebz trốkwdfng, vảkmob lạcaqri khu vựknfdc nàgebzy cũtfjqng khôzprnng lớzprnn, chỉmakygebz mộwizut ngôzprni nhàgebz hai phòcaqrng ngủjgjm mộwizut phòcaqrng khákcyjch, trang bịvjis trong nhàgebz đrdqofymhy đrdqojgjm, mộwizut mìjolpnh em sốkwdfng làgebz đrdqojgjm rồafqpi, khôzprnng cầfymhn phảkmobi thêcaqrm quákcyj nhiềqfgeu đrdqoafqp.” Dung Cảkmobnh nhìjolpn thấkutby Lưiiylu Tuyềqfgen do dựknfd, mộwizut lầfymhn nữxdqfa khuyêcaqrn côzprn, “Em nghe lờlkjbi anh yêcaqrn tâkswgm màgebzhqse đrdqoi, nếigpsu nhưiiyl em cảkmobm thấkutby sốkwdfng khôzprnng phùasfe hợyukep, vậkbavy thìjolp đrdqoyukei đrdqoếigpsn khi nàgebzo thu nhậkbavp em nhiềqfgeu rồafqpi thìjolp anh dẫchjtn em chuyểkswgn ra ngoàgebzi!”

zprnkutby bâkswgy giờlkjb đrdqoang cạcaqrn kiệdrwyt, nhưiiyl thểkswg khôzprnng cóchjtkcyjch nàgebzo đrdqokswg từuobm chốkwdfi.

“Cákcyjm ơuobmn anh nha, Dung Cảkmobnh, anh vàgebzkcyjc trai bákcyjc gákcyji thậkbavt sựknfd giúkutbp em rấkutbt nhiềqfgeu rồafqpi.”

Dung Cảkmobnh cưiiyllkjbi, “Thậkbavt sựknfd muốkwdfn cảkmobm ơuobmn anh, chỉmaky cầfymhn chờlkjb đrdqoyukei đrdqoếigpsn khi em cóchjt tiềqfgen thìjolp mờlkjbi anh ăofwxn cơuobmm.”

“Vâkswgng!”

Dung Cảkmobnh lákcyji xe đrdqoưiiyla Lưiiylu Tuyềqfgen đrdqoếigpsn căofwxn hộwizu, trêcaqrn thựknfdc tếigps, căofwxn hộwizugebzy khôzprnng phảkmobi làgebzuobmhqse củjgjma bạcaqrn Dung Cảkmobnh, màgebzgebzofwxn nhàgebz Dung Cảkmobnh tựknfd mua, anh ta từuobm nhàgebz ra ngoàgebzi kinh doanh vàgebz mua ngôzprni nhàgebz đrdqofymhu tiêcaqrn, sau đrdqoóchjt từuobm từuobm tiềqfgen nhiềqfgeu rồafqpi thìjolphqse gầfymhn côzprnng ty lạcaqri mua thêcaqrm mộwizut căofwxn nhàgebz, cho nêcaqrn căofwxn nhàgebzgebzy đrdqokswg trốkwdfng.

Nhưiiylng màgebzhqse đrdqoâkswgy môzprni trưiiyllkjbng rấkutbt tốkwdft, vớzprni lạcaqri vịvjis tríyyqwtfjqng tốkwdft, khôzprnng khíyyqwtfjqng đrdqojgjmiiylơuobmi mớzprni, cho nêcaqrn cóchjt khi thứkbav bảkmoby vàgebz chủjgjm nhậkbavt nếigpsu nhưiiyl anh ta khôzprnng cóchjt việdrwyc thìjolptfjqng qua đrdqoâkswgy ởhqse hai ngàgebzy.




chjt do tạcaqri sao anh ta khôzprnng nóchjti rằdrwyng đrdqoâkswgy làgebz nhàgebz củjgjma anh, chỉmakyjolp lo lắtgsrng Lưiiylu Tuyềqfgen sẽldfu từuobm chốkwdfi.

Dung Cảkmobnh đrdqoưiiyla Lưiiylu Tuyềqfgen đrdqoếigpsn cửdtcea nhàgebz, lấkutby chìjolpa khoákcyjgebz mởhqse cửdtcea nhàgebz ra.

iiylu Tuyềqfgen cứkbaviiylhqseng làgebz mộwizut môzprni trưiiyllkjbng đrdqogzaec biệdrwyt lộwizun xộwizun, nhưiiylng màgebz khôzprnng ngờlkjb rằdrwyng, trong căofwxn phòcaqrng rấkutbt gọgtohn gàgebzng.

“Sạcaqrch sẽldfu quákcyj!”

Trựknfdc tiếigpsp đrdqoưiiyla túkutbi xákcyjch vàgebzo làgebz đrdqoưiiylyukec ởhqse rồafqpi, hoàgebzn toàgebzn khôzprnng cầfymhn dọgtohn dẹfjivp.

Dung Cảkmobnh cưiiyllkjbi cưiiyllkjbi, anh ta thuêcaqrzprnng nhâkswgn hàgebzng giờlkjb, mỗqovwi ngàgebzy đrdqoqfgeu cóchjt ngưiiyllkjbi lạcaqri dọgtohn dẹfjivp, tấkutbt nhiêcaqrn rấkutbt sạcaqrch sẽldfu, anh ta đrdqoogrfy cửdtcea đrdqoi vàgebzo, thay déluzjp, “Vàgebzo đrdqoi!”

“Ừlgsxm!”

iiylu Tuyềqfgen đrdqoi vàgebzo nhàgebz.

ofwxn phòcaqrng rấkutbt khákcyjc so vớzprni sựknfdjolpnh dung củjgjma Dung Cảkmobnh.

Khôzprnng đrdqoơuobmn giảkmobn nhưiiyl anh ta nóchjti, trong nhàgebz phong cákcyjch Châkswgu Âqovwu hoa lệdrwy, trêcaqrn sàgebzn còcaqrn trảkmobi tấkutbm thảkmobm lôzprnng màgebzu xákcyjm, trưiiylzprnc mắtgsrt làgebz ghếigps sofa tuyệdrwyt đrdqofjivp vớzprni phong cákcyjch Châkswgu Âqovwu vàgebz đrdqoèludrn chùasfem pha lêcaqr rựknfdc rỡopjn trong phòcaqrng khákcyjch.

Trêcaqrn tưiiyllkjbng còcaqrn treo bứkbavc tranh sơuobmn dầfymhu.

ofwxn phòcaqrng đrdqoưiiylyukec trang tríyyqw rấkutbt đrdqofjivp, cóchjt thểkswg nhìjolpn ra đrdqoâkswgy cóchjt lẽldfugebz mộwizut ngưiiyllkjbi đrdqoàgebzn ôzprnng đrdqoơuobmn thâkswgn ởhqse, trong căofwxn phòcaqrng mọgtohi nơuobmi đrdqoqfgeu khôzprnng thấkutby dấkutbu vếigpst củjgjma phụcely nữxdqf!

“Thậkbavt đrdqofjivp!”


“Ởjolp đrdqoâkswgy đrdqoúkutbng lúkutbc làgebz hai phòcaqrng mộwizut phòcaqrng cákcyjch, mộwizut phòcaqrng ngủjgjm, mộwizut phòcaqrng sákcyjch, em cóchjt thểkswg vẽldfu tranh trong phòcaqrng sákcyjch! Nhàgebz bếigpsp cũtfjqng cóchjt, nhưiiylng chưiiyla sửdtce dụcelyng qua, trong tủjgjm lạcaqrnh cũtfjqng trốkwdfng khôzprnng, nếigpsu nhưiiyl em muốkwdfn nấkutbu cơuobmm, ưiiylzprnc tíyyqwnh phảkmobi tựknfd mua đrdqoafqp đrdqokswg đrdqofymhy vàgebzo rồafqpi.”

iiylu Tuyềqfgen đrdqoi vàgebzo nhàgebz bếigpsp, trong bếigpsp hoàgebzn toàgebzn trốkwdfng rỗqovwng, côzprn mởhqse tủjgjm ra, trong tủjgjmchjt tấkutbt cảkmobkcyjc loạcaqri nồafqpi niêcaqru xoong chảkmobo, cũtfjqng nhưiiyl thìjolpa muỗqovwng bộwizu đrdqoafqp ăofwxn đrdqoqfgeu cóchjt toàgebzn bộwizugebz thậkbavm chíyyqwchjt cảkmobcaqriiylzprnng vàgebzcaqr vi sóchjtng.

iiylu Tuyềqfgen khôzprnng chịvjisu đrdqoưiiylyukec vàgebz thốkwdft lêcaqrn, “Lộwizung lẫchjty quákcyj, khôzprnng dùasfeng nhàgebz bếigpsp, tạcaqri sao phảkmobi mua mọgtohi thứkbav hoàgebzn chỉmakynh nhưiiyl vậkbavy!”

Dung Cảkmobnh dựknfda vàgebzo khung cửdtcea nhàgebz bếigpsp, nghe thấkutby lờlkjbi nóchjti củjgjma côzprn ta, ngơuobm ngákcyjc mộwizut lúkutbc.

Mộwizut lúkutbc sau mớzprni trảkmob lờlkjbi, “Cóchjt lẽldfu….muốkwdfn cho ngôzprni nhàgebz trôzprnng cóchjt khôzprnng khíyyqw mộwizut chúkutbt.”

iiylu Tuyềqfgen rấkutbt hàgebzi lòcaqrng vớzprni ngôzprni nhàgebzgebzy.

Nhưiiylng màgebz….

Mộwizut vịvjis tríyyqw nhưiiyl vậkbavy, mộwizut trang tríyyqw hoa lệdrwy, còcaqrn làgebz hai phòcaqrng ngủjgjm mộwizut phòcaqrng khákcyjch….

zprn ta khôzprnng sốkwdfng nổtgsri.

Dung Cảkmobnh nhìjolpn thấkutby mốkwdfi lo ngạcaqri củjgjma Lưiiylu Tuyềqfgen, cưiiyllkjbi vàgebzchjti, “Em đrdqouobmng lo lắtgsrng quákcyj nhiềqfgeu, dùasfe sao thìjolpcaqrn tâkswgm ởhqse lạcaqri đrdqoâkswgy làgebz đrdqoưiiylyukec, căofwxn nhàgebzgebzy làgebz bạcaqrn anh giao phóchjt cho anh, vậkbavy cũtfjqng tưiiylơuobmng đrdqoưiiylơuobmng anh làgebz đrdqojgjm nhàgebz củjgjma em, chủjgjm nhàgebz nhưiiyl anh rấkutbt dễyibachjti chuyệdrwyn, cóchjt thểkswg chấkutbp nhậkbavn ghi nhậkbavn trêcaqrn trêcaqrn tàgebzi khoảkmobn vàgebzgebzo ởhqse!”

iiylu Tuyềqfgen khôzprnng biếigpst phảkmobi nóchjti lờlkjbi cákcyjm ơuobmn nàgebzo vớzprni Dung Cảkmobnh.

“Dung Cảkmobnh….thậkbavt sựknfd rấkutbt cảkmobm ơuobmn anh.”

Dung Cảkmobnh đrdqoi vàgebzo trong bếigpsp, trong đrdqofymhu đrdqowizut nhiêcaqrn loéluzjcaqrn mộwizut ákcyjnh sákcyjng, “Em thậkbavt sựknfd muốkwdfn cákcyjm ơuobmn?”


“Đdpkdưiiylơuobmng nhiêcaqrn!”

iiylu Tuyềqfgen chưiiyla bao giờlkjbgebz mộwizut ngưiiyllkjbi nóchjti nhữxdqfng lờlkjbi trốkwdfng rỗqovwng.

“Nhưiiyl vậkbavy đrdqoi.” Dung Cảkmobnh nởhqse mộwizut nụcelyiiyllkjbi, chỉmakyofwxn nhàgebzhqse lầfymhu dưiiylzprni, “Thậkbavt ra căofwxn nhàgebz lầfymhu dưiiylzprni làgebz anh mua…bìjolpnh thưiiyllkjbng anh cũtfjqng ởhqse đrdqoâkswgy, anh đrdqoâkswgy, cákcyji gìjolptfjqng biếigpst, nhưiiylng khôzprnng biếigpst nấkutbu cơuobmm! Nếigpsu nhưiiyl em cảkmobm thấkutby đrdqogzaec biệdrwyt ngạcaqri ngùasfeng, vậkbavy sau nàgebzy anh mỗqovwi ngàgebzy đrdqoếigpsn chỗqovw em ăofwxn cơuobmm, chắtgsrc em khôzprnng ýchjt kiếigpsn chứkbav!”

iiylu Tuyềqfgen ngơuobm ngákcyjc.

Dung Cảkmobnh ởhqse lầfymhu dưiiylzprni?

“Khôzprnng phảkmobi chứkbav, Lưiiylu Tuyềqfgen, em khôzprnng chàgebzo đrdqoóchjtn anh sao?”

“Đdpkdưiiylơuobmng nhiêcaqrn làgebz khôzprnng!” Lưiiylu Tuyềqfgen hoàgebzn hồafqpn, nhìjolpn vàgebzo mếigpsu mákcyjo củjgjma Dung Cảkmobnh, vộwizui vãrtpvchjti, “Khôzprnng cóchjt khôzprnng cóchjt! Lúkutbc nảkmoby em nghĩmaky chuyệdrwyn khákcyjc, dùasfe sao em ởhqse mộwizut mìjolpnh cũtfjqng phảkmobi nấkutbu cơuobmm, làgebzm thêcaqrm phầfymhn mộwizut ngưiiyllkjbi đrdqoưiiylơuobmng nhiêcaqrn khôzprnng sao cảkmob.”

Dung Cảkmobnh mỉmakym cưiiyllkjbi sâkswgu sắtgsrc hơuobmn, “Vậkbavy thìjolp tốkwdft rồafqpi, cuốkwdfi cùasfeng cũtfjqng khôzprnng phảkmobi ăofwxn nhữxdqfng thứkbav tinh linh bêcaqrn ngoàgebzi rồafqpi!”

iiylu Tuyềqfgen dựknfda vàgebzo tưiiyllkjbng trong bếigpsp, cưiiyllkjbi toe toéluzjt lêcaqrn.

Dung Cảkmobnh lạcaqri đrdqoưiiyla Lưiiylu Tuyềqfgen tham quan căofwxn phòcaqrng mộwizut chúkutbt, Lưiiylu Tuyềqfgen đrdqokwdfi vớzprni căofwxn nhàgebzgebzy quákcyjgebzi lòcaqrng, đrdqogzaec biệdrwyt thíyyqwch ban côzprnng ngoàgebzi phòcaqrng khákcyjch, trêcaqrn bàgebzn côzprnng đrdqofymhy câkswgy xanh, còcaqrn cóchjt mộwizut sốkwdf chậkbavu rấkutbt đrdqofjivp, còcaqrn đrdqogzaet bộwizugebzn ghếigps nhỏiiyl, nếigpsu nhưiiyl chákcyjn thìjolpchjt thểkswg tậkbavn hưiiylhqseng ákcyjnh nắtgsrng mặgzaet trờlkjbi ởhqse đrdqoâkswgy.

“Chủjgjmofwxn nhàgebzgebzy chắtgsrc chắtgsrn làgebz ngưiiyllkjbi đrdqogzaec biệdrwyt yêcaqru cuộwizuc sốkwdfng!”

“Hảkmob?”

iiylu Tuyềqfgen ngồafqpi trêcaqrn ghếigps, cưiiyllkjbi vàgebz xem phong cảkmobnh ngoàgebzi cửdtcea sổtgsr, đrdqoâkswgy làgebz tầfymhng 19, ởhqse ngoàgebzi ban côzprnng gầfymhn nhưiiyl ngắtgsrm đrdqoưiiylyukec toàgebzn cảkmobnh quan củjgjma căofwxn hộwizu, đrdqofjivp khôzprnng nóchjti lêcaqrn lờlkjbi, “Chủjgjmofwxn hộwizugebzy rõrtpvgebzng làgebz mộwizut ngưiiyllkjbi đrdqoàgebzn ôzprnng, mộwizut ngưiiyllkjbi đrdqoàgebzn ôzprnng sốkwdfng rấkutbt íyyqwt khi trồafqpng câkswgy xanh, anh ta lạcaqri trồafqpng lâkswgu nhưiiyl vậkbavy! Lưiiyllkjbi giốkwdfng em vớzprni Tiểkswgu Thấkutbt làgebz khôzprnng bao giờlkjbchjt thểkswg trồafqpng nhữxdqfng thứkbavgebzy, bảkmobn thâkswgn đrdqoãrtpv nuôzprni khôzprnng nổtgsri rồafqpi….chỉmakychjt cuộwizuc sốkwdfng đrdqofymhy đrdqojgjm, vảkmob lạcaqri đrdqokwdfi vớzprni ngưiiyllkjbi cuộwizuc sốkwdfng đrdqofymhy sựknfd nhiệdrwyt tìjolpnh thìjolp mớzprni cóchjt thểkswg kiêcaqrn nhẫchjtn trồafqpng nhữxdqfng thứkbavgebzy.”


Dung Cảkmobnh tựknfda vàgebzo ban côzprnng, mỉmakym cưiiyllkjbi đrdqoếigpsn nheo mắtgsrt.

Anh ta cóchjt thểkswg coi làgebziiylu Tuyềqfgen đrdqoang khen ngợyukei anh ta khôzprnng?!

Sau khi thăofwxm nhàgebz xong, trong lòcaqrng Dung Cảkmobnh còcaqrn cóchjt chuyệdrwyn, lậkbavp tứkbavc phảkmobi rờlkjbi đrdqoi rồafqpi.

“Em xem căofwxn nhàgebzgebzy còcaqrn chỗqovwgebzo cầfymhn thiếigpst dọgtohn đrdqofjivp, em tựknfd dọgtohn dẹfjivp, anh xuốkwdfng nhàgebziiylzprni lầfymhu nghỉmaky ngơuobmi mộwizut chúkutbt, đrdqoyukei em dọgtohn dẹfjivp xong thìjolp gọgtohi đrdqoiệdrwyn thoạcaqri cho anh…đrdqoúkutbng rồafqpi, đrdqoiệdrwyn thoạcaqri củjgjma em chắtgsrc đrdqokswghqse Tầfymhn gia khôzprnng mang theo đrdqoúkutbng khôzprnng, trong nhàgebz nhàgebzchjt đrdqoiệdrwyn thoạcaqri bàgebzn, em dọgtohn dẹfjivp xong thìjolpasfeng đrdqoiệdrwyn thoạcaqri bàgebzn gọgtohi cho anh, anh lákcyji xe đrdqoưiiyla em đrdqoếigpsn siêcaqru thịvjis gầfymhn nhàgebz dạcaqro xung quanh, đrdqoưiiyla em đrdqoếigpsn làgebzm quen vớzprni môzprni trưiiyllkjbng!”

“Vâkswgng!” Lưiiylu Tuyềqfgen nghĩmaky đrdqoếigpsn vấkutbn đrdqoqfge thuêcaqr nhàgebz, “Đdpkdúkutbng rồafqpi, Dung Cảkmobnh, hợyukep đrdqoafqpng thuêcaqr nhàgebz….”

zprn ta chưiiyla nóchjti xong thìjolp bịvjis Dung Cảkmobnh cắtgsrt đrdqokbavt lờlkjbi, “Đdpkdưiiylyukec rồafqpi đrdqoưiiylyukec rồafqpi, chúkutbng ta đrdqoqfgeu làgebz bạcaqrn, kýchjt hợyukep đrdqoafqpng gìjolp, khôzprnng cầfymhn phiềqfgen phứkbavc, em chỉmaky cầfymhn lo việdrwyc ởhqse lạcaqri đrdqoâkswgy!”

“Khôzprnng đrdqoưiiylyukec, còcaqrn tiềqfgen thuêcaqr nhàgebz thìjolp sao!”

“Tiềqfgen thuêcaqr…mỗqovwi thákcyjng em đrdqoưiiyla anh hai ngàgebzn tệdrwygebz đrdqoưiiylyukec rồafqpi, bâkswgy giờlkjb em khôzprnng phảkmobi khôzprnng cóchjt tiềqfgen sao, chúkutbng ta ghi nợyuke trưiiylzprnc! Quyếigpst đrdqovjisnh nhưiiyl vậkbavy đrdqoi!”

“Hảkmob?!”

iiylu Tuyềqfgen nhanh chóchjtng kéluzjo lấkutby Dung Cảkmobnh sắtgsrp chạcaqry đrdqoi, “Dung Cảkmobnh, anh khoan đrdqoi đrdqoãrtpv!”

“Còcaqrn cóchjt chuyệdrwyn gìjolp?”

“Ngôzprni nhàgebzgebzy cóchjt vịvjis tríyyqw tốkwdft nhưiiyl vậkbavy, vảkmob lạcaqri trang tríyyqw tốkwdft nhưiiyl vậkbavy, tấkutbt cảkmob nộwizui thấkutbt đrdqoqfgeu rấkutbt hoàgebzn chỉmakynh, làgebzm thếigpsgebzo mộwizut thákcyjng chỉmakychjt hai ngàgebzn tệdrwy, thậkbavm chíyyqwgebz giákcyj hữxdqfu nghịvjis, nhưiiylng giákcyj củjgjma anh cũtfjqng quákcyj thấkutbp đrdqoếigpsn lốkwdf bịvjisch!” Lưiiylu Tuyềqfgen cau màgebzy, “Anh đrdqoãrtpv giúkutbp em nhiềqfgeu việdrwyc nhưiiyl vậkbavy, trong lòcaqrng em đrdqoãrtpv rấkutbt cảkmobm kíyyqwch rồafqpi, khôzprnng đrdqoưiiylyukec chấkutbp nhậkbavn cákcyji giákcyj rẻsnoxgebzy củjgjma anh nữxdqfa, em ákcyjp dụcelyng theo giákcyj thịvjis trưiiyllkjbng cho anh….”

“Lưiiylu Tuyềqfgen!”

“Dung Cảkmobnh…anh đrdqouobmng nóchjti, nếigpsu nhưiiyl anh tiếigpsp tụcelyc nhưiiyl vậkbavy, vậkbavy e thàgebz đrdqoi tìjolpm ngôzprni nhàgebz khákcyjc!”

Dung Cảkmobnh bấkutbt lựknfdc!

Ngưiiyllkjbi ngàgebzy sao màgebziiylzprnng bỉmakynh thếigps!

Giákcyj thịvjis trưiiyllkjbng!

Giákcyj trịvjis trưiiyllkjbng cho thuêcaqr củjgjma ngôzprni nhàgebz anh, mộwizut thákcyjng íyyqwt nhấkutbt cũtfjqng phảkmobi năofwxm sákcyju ngàgebzn tệdrwy rồafqpi.

Mộwizut côzprnkcyji đrdqoơuobmn thâkswgn nhưiiylzprn ta, làgebzm thếigpsgebzo cóchjt thểkswg chịvjisu đrdqoưiiylyukec.

Dung Cảkmobnh suy nghĩmaky đrdqoếigpsn mộwizut cákcyjch thoảkmob hiệdrwyp, anh ta kéluzjo Lưiiylu Tuyềqfgen đrdqoếigpsn ghếigpshqse ban côzprnng ngồafqpi xuốkwdfng, “Tiểkswgu Tuyềqfgen, khôzprnng thìjolp nhưiiyl vậkbavy đrdqoi…..vìjolp em khôzprnng muốkwdfn nhậkbavn cákcyji giákcyj rẻsnox nhưiiyl vậkbavy từuobm anh, vậkbavy thìjolp anh cũtfjqng khôzprnng đrdqoưiiylyukec xem thưiiyllkjbng em, nếigpsu nhưiiyl tiềqfgen thuêcaqr nhàgebz đrdqoưiiylyukec tíyyqwnh theo năofwxm ngàgebzn tệdrwy, vậkbavy thìjolp sau đrdqoóchjt anh mỗqovwi ngàgebzy đrdqoếigpsn chỗqovw em ăofwxn cơuobmm, cũtfjqng phảkmobi trảkmob phíyyqw sinh hoạcaqrt cho em!”

“Nàgebzy, khôzprnng cầfymhn!”

“Vậkbavy thìjolp khôzprnng đrdqoưiiylyukec!” Dung Cảkmobnh nóchjti vớzprni côzprn ta, “Em muốkwdfn anh ákcyjp dụcelyng giákcyj thịvjis trưiiyllkjbng đrdqokswgyyqwnh tiềqfgen nhàgebz rồafqpi, anh chắtgsrc chắtgsrn ákcyjp dụcelyng theo chi phíyyqw sinh hoạcaqrt ăofwxn uốkwdfng thôzprnng thưiiyllkjbng củjgjma anh! Bìjolpnh thưiiyllkjbng anh mộwizut ngàgebzy ba bữxdqfa cơuobmm đrdqoqfgeu kêcaqru đrdqoafqp ăofwxn nhanh bêcaqrn ngoàgebzi, mỗqovwi ngàgebzy phảkmobi tốkwdfn hai trăofwxm mấkutby tệdrwy, mỗqovwi thákcyjng làgebzkcyju ngàgebzn tệdrwy, quan trọgtohng nhấkutbt làgebz anh ăofwxn đrdqoafqp ăofwxn bêcaqrn ngoàgebzi đrdqoếigpsn sắtgsrp nôzprnn ra rồafqpi. Cho nêcaqrn sau nàgebzy mỗqovwi thákcyjng anh phảkmobi đrdqoưiiyla em sákcyju ngàgebzn tệdrwy phíyyqw sinh hoạcaqrt! Vậkbavy thìjolp tiềqfgen thuêcaqr nhàgebz em khôzprnng cầfymhn đrdqoưiiyla nữxdqfa, mỗqovwi thákcyjng anh trảkmob em thêcaqrm mộwizut ngàgebzn tệdrwy nữxdqfa!”

“Nhưiiyl vậkbavy sao đrdqoưiiylyukec!”

Muốkwdfn làgebz khôzprnng đrdqoưiiylyukec!

Dung Cảkmobnh cưiiyllkjbi toe toéluzjt, “Bâkswgy giờlkjbchjt hai phưiiylơuobmng ákcyjn đrdqokswg em lựknfda chọgtohn, hoặgzaec làgebz mỗqovwi thákcyjng em đrdqoưiiyla anh hai ngàgebzn tệdrwy, anh khôzprnng trảkmob tiềqfgen sinh hoạcaqrt, hoặgzaec làgebz mỗqovwi thákcyjng năofwxm ngàgebzn tệdrwy tiềqfgen thuêcaqr nhàgebz, anh trảkmob cho em sákcyju ngàgebzn tệdrwy tiềqfgen phíyyqw sinh hoạcaqrt!”

Trong lòcaqrng Lưiiylu Tuyềqfgen cảkmobm giákcyjc đrdqojgjm vịvjis.

Dung Cảkmobnh giúkutbp đrdqoopjn nhưiiyl vậkbavy quákcyj kỹviooiiylopjnng rồafqpi.

zprn ta thậkbavt sựknfd rấkutbt ngưiiylyukeng ngùasfeng.

“Dung Cảkmobnh……”

“Anh cho em sákcyju ngàgebzn tệdrwy tiềqfgen sinh hoạcaqrt?”

“Khôzprnng đrdqoưiiylyukec!”

Dung Cảkmobnh mỉmakym cưiiyllkjbi, đrdqoưiiyla chìjolpa khoákcyj cho Lưiiylu Tuyềqfgen, “Vậkbavy thìjolp phưiiylơuobmng ákcyjn đrdqofymhu tiêcaqrn, mỗqovwi thákcyjng em đrdqoưiiyla anh hai ngàgebzn tệdrwy tiềqfgen thuêcaqr nhàgebz, quyếigpst đrdqovjisnh vui vẻsnox nhưiiyl vậkbavy nha!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.