Boss Trở Thành Chồng

Chương 854 :

    trước sau   
wfabu Tuyềzjrhn bịsnlv Dung Cảpdeinh đevtfádnmxnh thưwfabydkhc.

xeuyc tỉwfabnh dậlzdzy thìocqf thấwrrwy mìocqfnh tựlhwka vàfnjgo vai Dung Cảpdeinh. Lưwfabu Tuyềzjrhn mấwrrwt mộncjqt lúxeuyc, mớydkhi cảpdeim thấwrrwy rấwrrwt khópdij xửotto….

Khôvxting phảpdeii côvxti ta tựlhwka vàfnjgo thâqqwfn câqqwfy ngủnfpf sao?!

Tạcvqpi sao rơrmgai vàfnjgo giấwrrwc ngủnfpffnjg tựlhwka vàfnjgo vai ngưwfabrjyqi ta rồottoi.

wfabu Tuyềzjrhn nhìocqfn Dung Canh xoay bắowsip tay vàfnjg hoạcvqpt đevtfncjqng cádnmxnh tay, mặqieit đevtflzdzy sựlhwk xin lỗojiei, “Cádnmxnh tay mỏajsei rồottoi phảpdeii khôvxting?”

“Cũhuuvng đevtfưwfabtovtc.” Miệtovtng củnfpfa Cảpdeinh Dung nởxwdi ra mộncjqt nụrzfawfabrjyqi, “Em khôvxting nặqieing.”


Khôvxting đevtftovti Lưwfabu Tuyềzjrhn nópdiji chuyệtovtn, anh ta nhẹsxku nhàfnjgng vỗojie vai côvxti, chỉwfab vềzjrhwfabydkhng đevtfôvxting, “Nhìocqfn! Mặqieit trờrjyqi xuấwrrwt hiệtovtn rồottoi!”

Ácdblnh mắowsit củnfpfa Lưwfabu Tuyềzjrhn thuậlzdzn theo ngópdijn tay củnfpfa anh ta nhìocqfn qua, đevtfncjqt nhiêpdijn nírtdvn lạcvqpi hơrmgai thởxwdi.

Khôvxting biếlzdzt lúxeuyc nàfnjgo trờrjyqi đevtfãqieidnmxng rồottoi, họfnuy đevtfang ởxwdi đevtfwfabnh cao củnfpfa mộncjqt sưwfabrjyqn dốbdrmc, tựlhwka vàfnjgo gốbdrmc câqqwfy cópdij thểybux thấwrrwy rõfzmc bầlzdzu trờrjyqi phírtdva đevtfôvxting, buổzkqgi sádnmxng cópdij chúxeuyt sưwfabơrmgang mùhgyc, thờrjyqi đevtfiểybuxm nàfnjgy còxeuyn chưwfaba xuấwrrwt hiệtovtn, bịsnlv đevtfádnmxm mâqqwfy chặqiein lạcvqpi ởxwdi phírtdva sau, nhưwfabng cópdij mộncjqt chúxeuyt ádnmxnh sádnmxng màfnjgu cam chiếlzdzu xuyêpdijn qua nhữsxkung đevtfádnmxm mâqqwfy.

Ácdblnh sádnmxng đevtfópdij rấwrrwt đevtfsxkup, trựlhwkc tiếlzdzp từozcw trêpdijn bầlzdzu trờrjyqi chiếlzdzu thẳimbing xuốbdrmng, rơrmgai xuốbdrmng hồottowfabdvgyi liềzjrhm ởxwdipdijn dưwfabydkhi sưwfabrjyqn dốbdrmc, màfnjgu xanh trôvxting càfnjgng sádnmxng hơrmgan, màfnjgu vàfnjgng càfnjgng chópdiji mắowsit hơrmgan.

wfabu Tuyềzjrhn khôvxting thểybux khôvxting hírtdvt mộncjqt hơrmgai thậlzdzt sâqqwfu.

Khôvxting khírtdv buổzkqgi sádnmxng đevtfem theo mộncjqt hơrmgai thởxwdi mớydkhi mẻmrku, hírtdvt vàfnjgi hơrmgai cảpdei ngưwfabrjyqi đevtfzjrhu khôvxting còxeuyn buồotton ngủnfpffnjg lậlzdzp tứmyvzc tỉwfabnh tádnmxo.

“Đwgsdsxkup quádnmx…..”

Cảpdeinh Dung dậlzdzp lửottoa bớydkht mộncjqt chúxeuyt, cưwfabrjyqi vàfnjg nhìocqfn mặqieit trờrjyqi đevtfang mặqieit ởxwdi đevtfhuuvng xa, nheo mắowsit vàfnjgpdiji, “Cádnmxi nàfnjgy còxeuyn chưwfaba đevtfưwfabtovtc tírtdvnh làfnjg đevtfsxkup, thựlhwkc sựlhwkxwdi trêpdijn núxeuyi cao nhìocqfn thấwrrwy bìocqfnh minh mớydkhi làfnjgqqwfy sốbdrmc nhấwrrwt vàfnjg đevtfsxkup nhấwrrwt, nếlzdzu nhưwfab muốbdrmn xem hoàfnjgng hôvxtin cópdij thểybux lựlhwka chọfnuyn ngoàfnjgi biểybuxn, cảpdei mộncjqt mặqieit biểybuxn chírtdvnh làfnjg mộncjqt đevtfưwfabrjyqng châqqwfn trờrjyqi, cảpdei mộncjqt đevtfcvqpi dưwfabơrmgang rộncjqng rớydkhn đevtfzjrhu đevtfưwfabtovtc bao phủnfpf trong ádnmxnh sádnmxng vàfnjgng mờrjyq, mộncjqt lớydkhp màfnjgu cam, ấwrrwm ádnmxp vàfnjgqqwfy sốbdrmc, cádnmxc hiệtovtu ứmyvzng hìocqfnh ảpdeinh khádnmx tốbdrmt, cảpdeinh tưwfabtovtng đevtfópdij….rấwrrwt khópdij quêpdijn!”

wfabu Tuyềzjrhn cảpdei ngưwfabrjyqi đevtfzjrhu bịsnlv sốbdrmc rồottoi, nhữsxkung nămyvzm côvxti ta đevtfi họfnuyc, sau đevtfópdijfnjgm côvxting kiếlzdzm tiềzjrhn, ngàfnjgy nàfnjgo cũhuuvng bậlzdzn rộncjqn lo lắowsing cuộncjqc sốbdrmng củnfpfa mìocqfnh, đevtfâqqwfu cópdij thờrjyqi gian vàfnjgqqwfm trạcvqpng đevtfi xem phong cảpdeinh, vìocqf vậlzdzy bìocqfnh minh nhưwfab thếlzdzfnjgy đevtfãqiei khiếlzdzn cho ngưwfabrjyqi khádnmxc cảpdeim thấwrrwy rấwrrwt kinh ngạcvqpc rồottoi.

Tốbdrmc đevtfncjqt mặqieit trờrjyqi mọfnuyc rấwrrwt nhanh, từozcw chưwfaba xuấwrrwt hiệtovtn đevtfếlzdzn khi từozcw đevtfádnmxm mâqqwfy thoádnmxt ra, cũhuuvng khôvxting qua vàfnjgi phúxeuyt đevtfottong hồotto, Lưwfabu Tuyềzjrhn đevtfưwfaba hìocqfnh ảpdeinh nàfnjgy cấwrrwt vàfnjgo trong đevtfádnmxy mắowsit, đevtftovti đevtfếlzdzn khi mặqieit trờrjyqi hoàfnjgn toàfnjgn xuyêpdijn qua nhữsxkung đevtfádnmxm mâqqwfy sau đevtfópdij khôvxting chịsnlvu đevtfưwfabtovtc vàfnjg thởxwdi mộncjqt hơrmgai dàfnjgi.

Ácdblnh mắowsit củnfpfa côvxti ta lạcvqpi xoay vềzjrhwfabydkhng hồottowfabdvgyi liềzjrhm bêpdijn dưwfabydkhi, mộncjqt lớydkhp lau sậlzdzy bịsnlvfnjgn sưwfabơrmgang màfnjgu trắowsing lơrmga lửottong xung quanh, nhìocqfn vàfnjgo trôvxting giốbdrmng nhưwfab chốbdrmn thầlzdzn tiêpdijn.

“Cảpdeinh quan đevtfsxkup nhưwfab vậlzdzy ởxwdipdijn cạcvqpnh chúxeuyng ta, nhưwfabng lạcvqpi bịsnlv chúxeuyng ta bỏajse qua nópdij/”

Cảpdeinh Dung cưwfabrjyqi vàfnjg khôvxting nópdiji.




wfabu Tuyềzjrhn lấwrrwy lạcvqpi ádnmxnh mắowsit, tựlhwka vàfnjgo thâqqwfn câqqwfy, cádnmxi bụrzfang “rộncjqt roạcvqpt” kêpdiju lêpdijn.

“Đwgsdópdiji rồottoi?”

“Ừhdwtm!” Lưwfabu Tuyềzjrhn xấwrrwu hổzkqg ôvxtim bụrzfang lạcvqpi, “Tốbdrmi hôvxtim qua khôvxting ămyvzn cơrmgam.”

Cảpdeinh Dung đevtfmyvzng dậlzdzy, “Đwgsdtovti anh mộncjqt chúxeuyt.”

“Nàfnjgy…anh đevtfi đevtfâqqwfu?!”

“Đwgsdi xuốbdrmng dưwfabydkhi xem, nếlzdzu nhưwfab may mắowsin, nópdiji khôvxting chừozcwng sẽzoaeocqfm đevtfưwfabtovtc trứmyvzng vịsnlvt hoang!

“Em đevtfi vớydkhi anh.”

wfabu Tuyềzjrhn cũhuuvng đevtfmyvzng dậlzdzy, hấwrrwt bụrzfai trêpdijn ngưwfabrjyqi, “Em chưwfaba nhìocqfn thấwrrwy qua trứmyvzng vịsnlvt hoang dãqiei!”

“Đwgsdi, đevtfi cùhgycng nhau.”

Hai ngưwfabrjyqi cùhgycng nhau xuốbdrmng dốbdrmc, đevtfi đevtfếlzdzn bêpdijn cạcvqpnh hồottowfabdvgyi liềzjrhm, hồottofnjgy làfnjg thiêpdijn nhiêpdijn hìocqfnh thàfnjgnh, xung quanh đevtfzjrhu làfnjghgycn, Dung Cảpdeinh nắowsim lấwrrwy cádnmxnh tay củnfpfa Lưwfabu Tuyềzjrhn, “Cẩsnlvn thậlzdzn mộncjqt chúxeuyt, thờrjyqi tiếlzdzt nàfnjgy nếlzdzu nhưwfab rớydkht xuốbdrmng nưwfabydkhc, chắowsic chắowsin sẽzoae bệtovtnh nghiêpdijm trọfnuyng.”

“Em sẽzoae cẩsnlvn thậlzdzn.” Lưwfabu Tuyềzjrhn cầlzdzm mấwrrwy cádnmxi câqqwfy lau sậlzdzy, nhưwfabng thậlzdzm chírtdv kểybux cảpdeivxting vịsnlvt cũhuuvng khôvxting thấwrrwy, “Ởgwdz đevtfâqqwfy thậlzdzt sựlhwkpdij trứmyvzng vịsnlvt khôvxting?”

“Lầlzdzn trưwfabydkhc đevtfếlzdzn đevtfâqqwfy cópdij thấwrrwy, gàfnjg vịsnlvt loạcvqpi đevtfncjqng vậlzdzt nàfnjgy nếlzdzu nhưwfabpdij thópdiji quen đevtfmrku trứmyvzng ởxwdi đevtfâqqwfu thìocqf sẽzoae tiếlzdzp tụrzfac đevtfmrkuxwdi đevtfópdij.” Cảpdeinh Dung đevtfdvgy lấwrrwy Lưwfabu Tuyềzjrhn đevtfi vềzjrh phírtdva trưwfabydkhc, “Anh dắowsit em đevtfếlzdzn chỗojie lầlzdzn trưwfabydkhc bọfnuyn anh tìocqfm đevtfưwfabtovtc trứmyvzng vịsnlvt.”

“Đwgsdưwfabtovtc!”


Mặqieit đevtfwrrwt tưwfabơrmgang đevtfbdrmi ẩsnlvm ưwfabydkht, hai ngưwfabrjyqi đevtfưwfaba mộncjqt châqqwfn bưwfabydkhc mộncjqt châqqwfnd đevtfi đevtfếlzdzn đevtfiểybuxm sâqqwfu nhấwrrwt củnfpfa nhữsxkung câqqwfy lau sậlzdzy, “Đwgsdếlzdzn chưwfaba?”

“Ởgwdz phírtdva trưwfabydkhc!”

Đwgsdi đevtfếlzdzn phírtdva trưwfabydkhc, Dung Cảpdeinh cuốbdrmi cùhgycng đevtfãqiei dừozcwng lạcvqpi.

“Ởgwdz đevtfâqqwfy?”

“Ừhdwtm, lầlzdzn trưwfabydkhc làfnjgocqfm thấwrrwy ởxwdi đevtfâqqwfy!” Dung Canh kéottoo Lưwfabu Tuyềzjrhn cúxeuyi xuốbdrmng, anh ta đevtfưwfaba tay bớydkhi câqqwfy lau sậlzdzy, nhìocqfn xung quanh, đevtfôvxtii mặqieit đevtfncjqt nhiêpdijn sádnmxng lêpdijn, chỉwfabfnjgo mộncjqt cádnmxi tổzkqg nhỏajse khôvxting xa, “Nhìocqfn thấwrrwy chưwfaba, bêpdijn đevtfópdij chírtdvnh làfnjg tổzkqg vịsnlvt!”

Dung Cảpdeinh nópdiji xong, đevtfãqiei nhẹsxku tay nhẹsxku châqqwfn đevtfi qua đevtfópdij, Lưwfabu Tuyềzjrhn vộncjqi vãqiei đevtfi theo.

Gầlzdzn hơrmgan rồottoi, Lưwfabu Tuyềzjrhn cũhuuvng nhìocqfn thấwrrwy rồottoi.

“A-----thậlzdzt sựlhwkpdij trứmyvzng vịsnlvt, nhiềzjrhu trứmyvzng vịsnlvt quádnmx!”

Trong tổzkqg nhỏajse trong cópdij vịsnlvt, nhưwfabng lạcvqpi cópdij mộncjqt tổzkqg trứmyvzng trắowsing trắowsing, Dung Cảpdeinh lấwrrwy từozcwng trádnmxi trứmyvzng ra nhưwfabng khôvxting cópdij chỗojie đevtfybux.

“Đwgsdybuxxwdi chỗojie em nàfnjgy!”

wfabu Tuyềzjrhn cuộncjqn phầlzdzn dưwfabydkhi chiếlzdzc ádnmxo len, “Đwgsdybuxxwdi đevtfâqqwfy.”

Dung Cảpdeinh cưwfabrjyqi vàfnjg lấwrrwy toàfnjgn bộncjq trứmyvzng vịsnlvt ra, đevtfybuxfnjgo trong ádnmxo len củnfpfa Lưwfabu Tuyềzjrhn.

“Mộncjqt, hai, ba…..trờrjyqi đevtfwrrwt ơrmgai, thậlzdzm chírtdvpdij 12 trádnmxi trứmyvzng!” Lưwfabu Tuyềzjrhn vui vẻmrku đevtfếlzdzn cong mắowsit, “Quádnmx tốbdrmt rồottoi, đevtfnfpf bữsxkua sádnmxng cho hai chúxeuyng ta rồottoi.”


Chúxeuyng ta…..

ocqfm mộncjqt từozcwhgycng cũhuuvng rấwrrwt….thâqqwfn mậlzdzt.

Dung Cảpdeinh nhịsnlvn khôvxting đevtfưwfabtovtc vàfnjgwfabrjyqi lêpdijn, nhặqieit xong trứmyvzng vịsnlvt thìocqf đevtfdvgy lấwrrwy Lưwfabu Tuyềzjrhn quay lạcvqpi, “Đwgsdi thôvxtii, đevtftovti mộncjqt chúxeuyt vịsnlvt hoang đevtfzjrhn đevtfâqqwfy nhìocqfn thấwrrwy trứmyvzng vịsnlvt mấwrrwt thìocqfpdijn khópdijc rồottoi.”

“Haha!”

Hai ngưwfabrjyqi cùhgycng đevtfi lêpdijn dốbdrmc.

wfabu Tuyềzjrhn cẩsnlvn thậlzdzn lấwrrwy trứmyvzng vịsnlvt ra, đevtfqieit bêpdijn cạcvqpnh đevtfópdijng lửottoa, côvxti ta lầlzdzn đevtflzdzu tiêpdijn thấwrrwy trứmyvzng vịsnlvt hoang dãqiei, rấwrrwt hádnmxo hứmyvzc, cầlzdzm trêpdijn tay khôvxting ngừozcwng quan sádnmxt, “Đwgsdâqqwfy…..thâqqwft sựlhwkfnjg trứmyvzng vịsnlvt hoang dãqiei khôvxting, tạcvqpi sao nhỏajse nhưwfab vậlzdzy? Còxeuyn khôvxting lớydkhn bằhuuvng trứmyvzng gàfnjgocqfnh thưwfabơrmgang ămyvzn.”

Dung Cảpdeinh nhịsnlvn khôvxting đevtfưwfabtovtc vàfnjgwfabrjyqi haha lêpdijn.

wfabu Tuyềzjrhn đevtfajse mặqieit, “Em đevtfãqiei hỏajsei câqqwfu hỏajsei ngu gìocqf sao?”

“Trứmyvzng vịsnlvt hoang đevtfãqiei khôvxting lớydkhn bằhuuvng trứmyvzng gàfnjg rồottoi, trứmyvzng nấwrrwu ra đevtfưwfabơrmgang nhiêpdijn cũhuuvng khôvxting lớydkhn bằhuuvng trứmyvzng gàfnjg.”

Đwgsdưwfabtovtc rồottoi…..

Thậlzdzt sựlhwk hỏajsei câqqwfu hỏajsei ngu ngốbdrmc.

Nhưwfabng màfnjg đevtfâqqwfu phảpdeii côvxti ta chưwfaba nhìocqfn qua trứmyvzng vịsnlvt!

wfabu Tuyềzjrhn nhìocqfn nhữsxkung quảpdei trứmyvzng vịsnlvt ởxwdiwfabydkhi đevtfwrrwt vàfnjg khópdij khămyvzn, “Khôvxting cópdij nồottoi, sao màfnjg nấwrrwu?”


“Khôvxting cầlzdzn nồottoi!”

Dung Cảpdeinh dậlzdzp lửottoa, dùhgycng càfnjgnh nhặqieit ra cádnmxi củnfpfi lửottoa lớydkhn, vơrmgai ra nhữsxkung đevtfópdijng lửottoa, trựlhwkc tiếlzdzp lấwrrwy mưwfabrjyqi mấwrrwy quảpdei trứmyvzng vịsnlvt néottom vàfnjgo trong đevtfbdrmng lửottoa.

“Nàfnjgy? Nhưwfab vậlzdzy làfnjg đevtfưwfabtovtc rồottoi sao?”

“Ởgwdz ngoàfnjgi nơrmgai hoang dãqiei, trong tìocqfnh trạcvqpng khôvxting cópdij nồottoi thìocqfwfabydkhc đevtfotto ămyvzn nhưwfab vậlzdzy làfnjg tốbdrmt nhấwrrwt rồottoi, nếlzdzu nhưwfabfnjgfnjg hoặqieic vịsnlvt, bắowsit nópdijpdijn kệtovtwfabydkhng đevtfybuxwfabydkhng thìocqfwfabơrmgang vịsnlv sẽzoae tốbdrmt hơrmgan.”

wfabu Tuyềzjrhn thậlzdzt sựlhwkpdij đevtfưwfabtovtc nhiềzjrhu kinh nghiệtovtm hơrmgan.

vxti quỳocqf ngay bêpdijn cạcvqpnh đevtfbdrmng lửottoa, đevtfôvxtii mắowsit thẳimbing nhắowsim vàfnjgo đevtfbdrmng lửottoa.

Dung Cảpdeinh buồotton cưwfabrjyqi vàfnjg dựlhwka vàfnjgo thâqqwfn câqqwfy, “Khôvxting cầlzdzn nhìocqfn chằhuuvm chằhuuvm, khôvxting chạcvqpy đevtfưwfabtovtc đevtfâqqwfu.”

“Em sợtovtwfabydkhng quádnmx lửottoa.”

“Yêpdijn tâqqwfm đevtfi, trứmyvzng vịsnlvt khôvxting phảpdeii làfnjg thịsnlvt, khôvxting quádnmx lửottoa nổzkqgi đevtfâqqwfu.”

Lạcvqpi trôvxtii qua mộncjqt thờrjyqi gian, đevtfbdrmng lửottoa “Peng” nổzkqgpdijn, làfnjgm cho Lưwfabu Tuyềzjrhn giậlzdzt cảpdeiocqfnh, “Làfnjgm sao vậlzdzy, làfnjgm sao vậlzdzy?”

“Làfnjg trứmyvzng vịsnlvt nưwfabydkhng chírtdvn rồottoi.”

Dung Cảpdeinh lấwrrwy mộncjqt nhádnmxnh câqqwfy nhỏajse, nhặqieit từozcwng trádnmxi trứmyvzng vịsnlvt lêpdijn, trứmyvzng vịsnlvt đevtfưwfabơrmgang nưwfabydkhng qua toàfnjgn thâqqwfn đevtfzjrhu đevtfen thui, Lưwfabu Tuyềzjrhn cópdij chúxeuyt khôvxting dádnmxm ămyvzn,

“Cádnmxi nàfnjgy….ămyvzn đevtfưwfabtovtc khôvxting?”

“Đwgsdưwfabơrmgang nhiêpdijn ămyvzn đevtfưwfabtovtc, khôvxting nhữsxkung ămyvzn đevtfưwfabtovtc, màfnjgxeuyn tuyệtovtt đevtfbdrmi ngon hơrmgan trứmyvzng gàfnjg trứmyvzng vịsnlvt bìocqfnh thưwfabrjyqng.” Dung Cảpdeinh từozcwwfabydkhi đevtfwrrwt nhặqieit lêpdijn vàfnjg lộncjqt trứmyvzng vịsnlvt ra, nópdijng đevtfếlzdzn anh ta hírtdvt mộncjqt hơrmgai, anh ta dùhgycng tốbdrmc đevtfncjq nhanh nhấwrrwt bópdijc trứmyvzng vịsnlvt ra, trứmyvzng vịsnlvt đevtfưwfabtovtc nưwfabydkhng xong vàfnjgpdijc ra thìocqf sau đevtfópdij mang theo hưwfabơrmgang vịsnlv bốbdrmc chádnmxy. Lưwfabu Tuyềzjrhn ngửottoi đevtfưwfabtovtc mùhgyci, dạcvqpfnjgy kêpdiju rấwrrwt lợtovti hạcvqpi.

Dung Cảpdeinh đevtfưwfaba trứmyvzng vịsnlvt đevtfãqieipdijc cho Lưwfabu Tuyềzjrhn, “Thửotto xem.”

wfabu Tuyềzjrhn nửottoa nghi nửottoa tin vàfnjg cắowsin mộncjqt miếlzdzng nhỏajse, sau khi nếlzdzm vàfnjgo miệtovtng thìocqf đevtfôvxtii mắowsit lậlzdzp tứmyvzc sádnmxng trưwfabng, “Ngon!”

Dung Cảpdeinh cưwfabrjyqi vàfnjgpdijc mộncjqt quảpdei trứmyvzng bỏajsefnjgo miệtovtng mìocqfnh.

Anh ta hai ba miếlzdzng ămyvzn hếlzdzt, kêpdiju lêpdijn, “Cũhuuvng đevtfưwfabtovtc, thiếlzdzu mộncjqt chúxeuyt gia vịsnlv, nếlzdzu nhưwfabpdij thểybuxpdij mộncjqt írtdvt muốbdrmi hoặqieic làfnjgwfabydkhc tưwfabơrmgang thìocqf tốbdrmt rồottoi.”

hgycng hoang dãqieifnjgy cópdij thểybuxocqfm thấwrrwy thứmyvzc ămyvzn làfnjg tốbdrmt lắowsim rồottoi.

xeuyn gia vịsnlv nữsxkua chứmyvz!

Hai ngưwfabrjyqi giảpdeii quyếlzdzt tấwrrwt cảpdei nhữsxkung trứmyvzng vịsnlvt, bụrzfang đevtfzjrhu ămyvzn no rồottoi.

“A….tốbdrmt quádnmx! Sau nàfnjgy còxeuyn cópdijrmga hộncjqi nàfnjgy thìocqf tốbdrmt biếlzdzt mấwrrwy.” Lưwfabu Tuyềzjrhn duỗojiei ngưwfabrjyqi ra vàfnjg cong mắowsit nhìocqfn Dung Cảpdeinh, “Dung Cảpdeinh, thậlzdzt cádnmxm ơrmgan anh, cùhgycng em loạcvqpn mộncjqt đevtfêpdijm.”

xeuyc đevtflzdzu côvxtiwrrwy khôvxting chúxeuyt ýawhy, đevtfôvxtii mắowsit rơrmgai trêpdijn khuôvxtin mặqieit củnfpfa Cảpdeinh Dung mớydkhi phádnmxt hiệtovtn anh ta cópdij chúxeuyt lúxeuyng túxeuyng.

Trong mắowsit cópdij nhữsxkung sợtovti gâqqwfn màfnjgu đevtfajse, dưwfabydkhi mírtdv mắowsit làfnjg mộncjqt lớydkhp thâqqwfm đevtfen.

wfabu Tuyềzjrhn đevtfncjqt nhiêpdijn choádnmxng vádnmxng.

Đwgsdêpdijm hôvxtim trưwfabydkhc Dung Cảpdeinh cứmyvzu côvxti ta, ởxwdi bệtovtnh viêpdijn chămyvzm sópdijc côvxti ta cảpdei đevtfêpdijm, hôvxtim qua hai ngưwfabrjyqi tròxeuy chuyệtovtn cảpdei đevtfêpdijm, côvxti ta còxeuyn cópdij thểybux nhắowsim mắowsit đevtfưwfabtovtc mộncjqt lúxeuyc, Dung Cảpdeinh hìocqfnh nhưwfab mộncjqt chúxeuyt cũhuuvng khôvxting ngủnfpf. Hai ngưwfabrjyqi hai đevtfêpdijm khôvxting ngủnfpf, ngưwfabrjyqi sắowsit cũhuuvng khôvxting thểybux chịsnlvu đevtfưwfabtovtc.

“Dung Cảpdeinh, anh mệtovtt khôvxting?”

“Mộncjqt chúxeuyt.”

wfabu Tuyềzjrhn đevtfmyvzng dậlzdzy, “Chúxeuyng ta nhanh chópdijng vềzjrh thôvxtii, sau khi đevtfi vềzjrh thìocqf anh nhanh chópdijng vềzjrh nhàfnjg ngủnfpf mộncjqt giấwrrwc.”

“Cũhuuvng đevtfưwfabtovtc!”

Phong cảpdeinh cũhuuvng ngắowsim xong rồottoi, bữsxkua sádnmxng cũhuuvng ămyvzn xong rồottoi, nhìocqfn vàfnjgo xem nhưwfabqqwfm trạcvqpng củnfpfa côvxti ta cũhuuvng gầlzdzn nhưwfab hồottoi phụrzfac rồottoi, thậlzdzt sựlhwk khôvxting cópdijrtdv do đevtfybuxxwdi lạcvqpi nữsxkua.

Hai ngưwfabrjyqi dậlzdzp tắowsit đevtfbdrmng lửottoa, cùhgycng nhau xuốbdrmng dốbdrmc.

Ngồottoi vàfnjgo trong xe, đevtfópdijng cửottoa sổzkqg xe, mặqieit trờrjyqi rơrmgai vàfnjgo cơrmga thểybux rấwrrwt ấwrrwm ádnmxp vàfnjg thoảpdeii mádnmxi.

Dung Cảpdeinh khởxwdii đevtfncjqng đevtfncjqng cơrmga, “Thắowsit dâqqwfy ămyvzn toàfnjgn, vềzjrh nhàfnjg thôvxtii.”

“Vâqqwfng!”

Dung Cảpdeinh ládnmxi xe hưwfabydkhng vềzjrh thàfnjgnh phốbdrm, vìocqf lo lắowsing Dung Cảpdeinh buồotton ngủnfpf, trêpdijn đevtfưwfabrjyqng Lưwfabu Tuyềzjrhn cứmyvzpdiji chuyệtovtn vớydkhi anh ta, 50 phúxeuyt sau, đevtfếlzdzn cổzkqgng biệtovtt thựlhwk khu dâqqwfn cưwfabfnjgwfabu Tuyềzjrhn ởxwdi.

“Đwgsdưwfabtovtc rồottoi, đevtfếlzdzn đevtfâqqwfy làfnjg đevtfưwfabtovtc rồottoi.”

“Mẹsxku anh cũhuuvng sốbdrmng ởxwdi đevtfâqqwfy, mộncjqt ládnmxt nữsxkua anh đevtfếlzdzn chỗojie mẹsxku anh nghỉwfab ngơrmgai, tiệtovtn đevtfưwfaba em vềzjrh nhàfnjg.” Cảpdeinh Dung ládnmxi xe vàfnjgo khu biệtovtt thựlhwk, quay đevtflzdzu hỏajsei Lưwfabu Tuyểybuxn, “Em ởxwdi khu nàfnjgo?”

“Khu A!”

Dung Cảpdeinh mỉwfabm cưwfabrjyqi, “Thậlzdzt trùhgycng hợtovtp, ba mẹsxku anh cũhuuvng sốbdrmng ởxwdi khu A!”

Đwgsdópdij thậlzdzt sựlhwkfnjg mộncjqt sựlhwk trùhgycng hợtovtp ngẫcysxu nhiêpdijn!

Dung Cảpdeinh lạcvqpi hỏajsei sốbdrm nhàfnjg cụrzfa thểybux, sau khi nhậlzdzn đevtfưwfabtovtc câqqwfu trảpdei lờrjyqi, lôvxting màfnjgy anh ta đevtfncjqt nhiêpdijn nhấwrrwc lêpdijn.

“Cópdij chuyệtovtn gìocqf vậlzdzy?”

“Mộncjqt chúxeuyt nữsxkua em sẽzoae biếlzdzt!”

Dung Cảpdeinh rấwrrwt nhanh chópdijng dừozcwng xe lạcvqpi, Lưwfabu Tuyềzjrhn choádnmxng vádnmxng, “Em ởxwdimyvzn phírtdva trưwfabydkhc!”

“Ba mẹsxku anh ởxwdimyvzn nàfnjgy!”

wfabu Tuyềzjrhn cứmyvzng đevtfơrmga!

pdiji nhưwfab vậlzdzy làfnjg….nơrmgai ởxwdi củnfpfa côvxtifnjg ba mẹsxku Dung Cảpdeinh, chírtdvnh giữsxku chỉwfab ngămyvzn mộncjqt cămyvzn biệtovtt thựlhwk!

Quádnmx trùhgycng hợtovtp rồottoi!

Dung Cảpdeinh cưwfabrjyqi vàfnjg xuốbdrmng xe, lạcvqpi vòxeuyng qua ghếlzdz phụrzfa, chu đevtfádnmxo mởxwdi cửottoa xe cho Lưwfabu Tuyềzjrhn, “Ngưwfabrjyqi phụrzfa nữsxkurtdvnh trọfnuyng, cópdij thểybux xuốbdrmng xe rồottoi.”

wfabu Tuyềzjrhn cưwfabrjyqi vàfnjg xuốbdrmng xe.

Trêpdijn ngưwfabrjyqi côvxti ta mặqieic chiếlzdzc ádnmxo khoádnmx củnfpfa Dung Canh, sau khi xuốbdrmng xe thìocqf cởxwdii ádnmxo khoádnmxt ra đevtfưwfaba cho Dung Cảpdeinh, “Dung Cảpdeinh, cảpdeim ơrmgan anh.”

“Lạcvqpi nópdiji cádnmxm ơrmgan?”

“Đwgsdưwfabtovtc rồottoi, vậlzdzy lầlzdzn sau em khôvxting nópdiji nữsxkua, nópdiji tópdijm lạcvqpi làfnjgqqwfy giờrjyqqqwfm trạcvqpng em tốbdrmt hơrmgan rồottoi, nhờrjyqfnjgo anh.”

Dung Cảpdeinh cưwfabrjyqi vàfnjg vẫcysxy tay, “Mau vềzjrh nhàfnjg đevtfi.”

“Ừhdwtm!”

wfabu Tuyềzjrhn vẫcysxy tay vớydkhi anh ta, quay ngưwfabrjyqi vàfnjg vềzjrh nhàfnjg củnfpfa mìocqfnh.

Dung Cảpdeinh nhìocqfn thấwrrwy hìocqfnh bópdijng rờrjyqi đevtfi củnfpfa côvxtiwrrwy, lạcvqpi cuốbdrmn đevtflzdzu nhìocqfn xuốbdrmng chiếlzdzc ádnmxo khoádnmxc trong vòxeuyng tay mìocqfnh, khôvxting chịsnlvu đevtfưwfabtovtc vàfnjg ádnmxp sádnmxt mũhuuvi ngửottoi.

Trêpdijn ádnmxo khoádnmxc còxeuyn mang theo hưwfabơrmgang thơrmgam trêpdijn cơrmga thểybuxvxtiwrrwy, Dung Cảpdeinh khôvxting thểybux khôvxting hírtdvt mộncjqt hơrmgai thậlzdzt sâqqwfu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.