Boss Trở Thành Chồng

Chương 840 :

    trước sau   
39840.Sựemdq thậgcglt đugbsãphfogvisy ra trưgbajphdcc mắgvist, còhuecn cóotdknlok phảxemwi giảxemwi thígvisch nữuvrla.

Tầedxon Phi Ngữuvrlounvi thấsuump đugbsedxou khôsgpbng chịpaylu lêemdqn tiếmbihng.

Trêemdqn thựemdqc tếmbih, ngưgbajquhii đugbsàgvisn ôsgpbng trêemdqn hìnloknh làgvis bạccqqn trai cũpuof củciofa côsgpb, trưgbajphdcc kia Lưgbaju Tuyềolqvn nóotdki muốeyjen giớphdci thiệhzxou đugbseyjei tưgbajlhvyng cho côsgpb, sau khi côsgpb nghe đugbsưgbajlhvyc đugbsiềolqvu kiệhzxon liềolqvn khôsgpbng nghĩkhye ngợlhvyi gìnlokgvis chia tay vớphdci ngưgbajquhii đugbsóotdk, nhưgbajng suy cho cùjmgrng cũpuofng đugbsãphfo hẹdtgtn hòhuec mộlegdt khoảxemwng thờquhii gian, muốeyjen triệhzxot đugbslqla chia nhau đugbsârkkru dễjdafgvisng nhưgbaj vậgcgly.

Vảxemw lạccqqi vìnlok muốeyjen bảxemwo vệhzxonloknh tưgbajlhvyng thụphdcc nữuvrl, côsgpb vừfyova mớphdci quen bạccqqn trai mớphdci đugbsưgbajơciofng nhiêemdqn khôsgpbng cóotdkgvisnh đugbslegdng thârkkrn mậgcglt gìnlok nhiềolqvu, nhưgbajng màgvissgpb lạccqqi chịpaylu khôsgpbng nổsuumi. Đnlzceyjei vớphdci mộlegdt ngưgbajquhii phụphdc nữuvrlgbajquhii bốeyjen tuổsuumi đugbsãphfo mấsuumt trinh màgvisotdki, mỗkxaqi tháebajng côsgpb đugbsolqvu cóotdk nhu cầedxou sinh lýuxgi, nhưgbajng màgvis suy cho cùjmgrng bạccqqn trai mớphdci nàgvisy vừfyova mớphdci quen biếmbiht khôsgpbng bao lârkkru, cũpuofng khôsgpbng thểlqla biểlqlau hiệhzxon quáebaj cởrbhki mởrbhk, cho nêemdqn bạccqqn trai cũpuof đugbsếmbihn tìnlokm côsgpb, vàgvis sau khi tỏkhye ýuxgi hai ngưgbajquhii chỉkagremdqn giưgbajquhing vớphdci nhau thôsgpbi, côsgpb nghĩkhyepuofng khôsgpbng nghĩkhye liềolqvn đugbsdhukng ýuxgi.

Nhưgbajng màgvis chuyệhzxon nàgvisy côsgpb luôsgpbn giấsuumu kígvisn, từfyov trưgbajphdcc đugbsếmbihn nay chưgbaja từfyovng nóotdki qua cho bấsuumt kìnlok ngưgbajquhii nàgviso biếmbiht, vảxemw lạccqqi lúounvc hai ngưgbajquhii cùjmgrng nhau đugbsi ra ngoàgvisi đugbsa sốeyje đugbsolqvu trựemdqc tiếmbihp đugbsếmbihn kháebajch sạccqqn, vốeyjen dĩkhye khôsgpbng cóotdk ai pháebajt hiệhzxon ra chuyệhzxon củciofa hai ngưgbajquhii họpzrt. Lầedxon ởrbhk quáebajn bar làgvis bởrbhki vìnloksgpbphfoi nhau vớphdci bạccqqn trai, târkkrm trạccqqng khôsgpbng đugbsưgbajlhvyc tốeyjet lắgvism, cho nêemdqn bạccqqn trai cũpuof hẹdtgtn côsgpb đugbsi quáebajn bar chơciofi, côsgpb chỉkagr nghĩkhye mộlegdt láebajt thìnlok lậgcglp tứuxgic đugbsdhukng ýuxgi liềolqvn.

Trong lòhuecng nghĩkhye đugbsârkkru trùjmgrng hợlhvyp nhưgbaj vậgcgly màgvis bịpayl ngưgbajquhii kháebajc thấsuumy đugbsưgbajlhvyc.


Nhưgbajng màgvis khôsgpbng ngờquhi rằnqfbng, vẫuvrln bịpayl ngưgbajquhii ta pháebajt hiệhzxon ra, khôsgpbng nhữuvrlng bịpayl pháebajt hiệhzxon, còhuecn bịpayl chụphdcp hìnloknh, vảxemw lạccqqi còhuecn đugbsưgbaja đugbsếmbihn tay bạccqqn trai hiệhzxon giờquhi củciofa côsgpb.

Tầedxon Phi Ngữuvrl khóotdkc khôsgpbng ra nưgbajphdcc mắgvist.

Nếmbihu sớphdcm biếmbiht kếmbiht quảxemw nhưgbaj vậgcgly, cho dùjmgr đugbsáebajnh chếmbiht côsgpb, côsgpb nhấsuumt đugbspaylnh sẽhkas khôsgpbng làgvism ra loạccqqi chuyệhzxon nhưgbaj vậgcgly đugbsârkkru.

“ Tầedxon Phi Ngữuvrl, nóotdki mau rốeyjet cuộlegdc làgvis chuyệhzxon nhưgbaj thếmbihgviso!”

“ Anh trai …” Tầedxon Phi Ngữuvrl van xin màgvis nhìnlokn Tầedxon Nham, “ anh, em biếmbiht sai rồdhuki …”

Tầedxon Nham tứuxgic đugbsếmbihn đugbsôsgpbi mắgvist đugbskhye cảxemwemdqn.

Em gáebaji ngoan ngoãphfon nghe lờquhii trong kýuxgiuxgic sao lạccqqi biếmbihn thàgvisnh bộlegd dạccqqng nhưgbajrkkry giờquhi!

Tầedxon Nham giậgcgln dữuvrlgvis nhìnlokn Tầedxon Phi Ngữuvrl, “ Tầedxon Phi Ngữuvrl, anh khôsgpbng quảxemwn em, em sắgvisp nghêemdqnh ngang lêemdqn trờquhii rồdhuki đugbssuumy! Ởjsluemdqn ngoàgvisi ănypfn chơciofi tráebajc táebajng thìnlok thôsgpbi đugbsi, ởrbhk trong nhàgvishuecn dáebajm nghêemdqnh ngang nhưgbaj vậgcgly, hôsgpbm nay nếmbihu nhưgbaj anh khôsgpbng phảxemwi tan ca vềolqv sớphdcm, em cóotdk phảxemwi muốeyjen đugbsáebajnh chịpaylrkkru em thêemdqm mộlegdt trậgcgln nữuvrla khôsgpbng!”

Tầedxon Phi Ngữuvrl cắgvisn chặsjort môsgpbi phảxemwn báebajc lạccqqi, “ nhưgbajng màgvis anh ta nóotdki vớphdci em nhưgbaj vậgcgly, nóotdki làgvis chịpaylrkkru cốeyjenloknh bảxemwo anh ta đugbsếmbihn dụphdc dỗkxaq em …”

“ Em ănypfn chơciofi tráebajc táebajng vớphdci ngưgbajquhii đugbsàgvisn ôsgpbng kháebajc bịpayl ngưgbajquhii ta bắgvist tạccqqi trậgcgln, chẳrbhkng lẽhkashuecn trôsgpbng mong miệhzxong ngưgbajquhii ta cóotdk thểlqlaotdki ra nhữuvrlng lờquhii dễjdaf nghe nữuvrla àgvis!” Tầedxon Nham giậgcgln dữuvrlgvis nhìnlokn Tầedxon Phi Ngữuvrl, chỉkagrgviso mũpuofi côsgpb tráebajch mắgvisng, “ Tầedxon Phi Ngữuvrl, rốeyjet cuộlegdc em cóotdkphfoo khôsgpbng! Ngưgbajquhii ta bịpayl em lừfyova gạccqqt tìnloknh cảxemwm, chẳrbhkng lẽhkashuecn khôsgpbng cho ngưgbajquhii ta báebajo thùjmgr em?! Anh ta nóotdki nhưgbaj vậgcgly chígvisnh làgvis muốeyjen ly giáebajn quan hệhzxo củciofa em vàgvis chịpaylrkkru em, em mộlegdt chúounvt cũpuofng khôsgpbng biếmbiht phârkkrn biệhzxot thịpayl phi sao?”

Tầedxon Phi Ngữuvrlhuecn muốeyjen lêemdqn tiếmbihng, “ nhưgbajng màgvis …”

“ Im miệhzxong! Tầedxon Phi Ngữuvrl, anh màgvis khôsgpbng quảxemwn em nữuvrla, em sắgvisp phảxemwi lêemdqn trờquhii rồdhuki đugbssuumy! Mau xin lỗkxaqi vớphdci chịpaylrkkru em!”

Tầedxon Phi Ngữuvrlnypfm hậgcgln màgvis cắgvisn chặsjort rănypfng lạccqqi.


Bảxemwo côsgpb đugbsi xin lỗkxaqi vớphdci con tiệhzxon nhârkkrn Lưgbaju Tuyềolqvn đugbsóotdk, côsgpb mớphdci khôsgpbng làgvism!

sgpb khôsgpbng tin chuyệhzxon nàgvisy khôsgpbng cóotdk chúounvt quan hệhzxogviso vớphdci Lưgbaju Tuyềolqvn!

otdki khôsgpbng chừfyovng tấsuumt cảxemw mọpzrti chuyệhzxon làgvis do con tiệhzxon nhârkkrn nàgvisy mộlegdt tay sắgvisp đugbssjort, chỉkagrgvissgpb khôsgpbng nắgvism bắgvist đugbsưgbajlhvyc đugbsiểlqlam sơciof hởrbhk củciofa con tiệhzxon nhârkkrn nàgvisy màgvis thôsgpbi!

“ Xin lỗkxaqi!”

“ Em khôsgpbng nóotdki!”

Tầedxon Nham giơciof tay lêemdqn lầedxon nữuvrla, “ em cóotdk xin lỗkxaqi hay khôsgpbng?”

Mẹdtgt Tầedxon nhìnlokn thấsuumy hai anh em đugbsang rúounvt kiếmbihm giưgbajơciofng cung, vộlegdi vàgvisng ngănypfn cảxemwn Tầedxon Nham lạccqqi, “ Tầedxon Nham, con đugbsfyovng đugbsáebajnh Phi Ngữuvrl nữuvrla, trong lòhuecng nóotdk đugbsãphfo biếmbiht sai rồdhuki …”

“ Đnlzcciof rồdhuki!” Tầedxon Nham cắgvisn rănypfng tứuxgic giậgcgln nhìnlokn mẹdtgt Tầedxon, “ mẹdtgt, Phi Ngữuvrlsgpbm nay biếmbihn thàgvisnh bộlegd dạccqqng nàgvisy cóotdk quan hệhzxo trựemdqc tiếmbihp vớphdci mẹdtgt, đugbsolqvu tạccqqi mẹdtgt nuôsgpbng chiềolqvu nóotdk quáebaj, mớphdci khiếmbihn nóotdkgvisng ngàgvisy càgvisng đugbsưgbajlhvyc voi đugbsòhueci tiêemdqn! Mẹdtgtgbajrbhkng nhưgbaj vậgcgly làgvisemdqu thưgbajơciofng nóotdk àgvis, con nóotdki cho mẹdtgt biếmbiht, mẹdtgt đugbsang hạccqqi nóotdk đugbssuumy! Nóotdk mớphdci hai mưgbajơciofi tuổsuumi, bârkkry giờquhi đugbsãphfo mắgvisc phảxemwi tậgcglt xấsuumu nàgvisy rồdhuki, vớphdci danh tiếmbihng củciofa nóotdk nhưgbaj vậgcgly nếmbihu lan truyềolqvn ra ngoàgvisi, sau nàgvisy nóotdkgvism sao lấsuumy chồdhukng nữuvrla!”

Tầedxon Nham càgvisng nóotdki càgvisng tứuxgic giậgcgln.

Anh vốeyjen còhuecn cảxemwm thấsuumy mẹdtgt củciofa mìnloknh tuy hơciofi nhỏkhye mọpzrtn keo kiệhzxot chúounvt, nhưgbajng liêemdqn quan đugbsếmbihn nhữuvrlng việhzxoc hệhzxo trọpzrtng luôsgpbn rấsuumt hiểlqlau lígvis lẽhkas, nhưgbajng màgvisrkkry giờquhi, mẹdtgt thậgcglt sựemdq khiếmbihn anh càgvisng ngàgvisy càgvisng thấsuumt vọpzrtng.

“ Mẹdtgt, lầedxon nàgvisy cho dùjmgr con nểlqla mặsjort mẹdtgtpuofng khôsgpbng thểlqla tha cho Tầedxon Phi Ngữuvrl đugbsưgbajlhvyc!”

Mẹdtgt Tầedxon hoảxemwng sợlhvy, “ Tầedxon Nham con muốeyjen làgvism gìnlok vậgcgly?!”

Tầedxon Nham nhìnlokn sang Lưgbaju Tuyềolqvn, “ đugbsi gọpzrti đugbsiệhzxon thoạccqqi cho trưgbajquhing củciofa Phi Ngữuvrl, xin phéipqrp nghỉkagr mộlegdt tháebajng, trong mộlegdt tháebajng nàgvisy anh nhấsuumt đugbspaylnh phảxemwi cảxemwi tạccqqo nóotdk lạccqqi, mỗkxaqi ngàgvisy nếmbihu khôsgpbng dựemdqa theo lờquhii nóotdki màgvisgvism, rấsuumt đugbsơciofn giảxemwn, trựemdqc tiếmbihp cúounvt ra ngoàgvisi!”


“ Anh trai …”

“ Bârkkry giờquhi em nóotdki cáebaji gìnlokpuofng vôsgpb dụphdcng, târkkrm ýuxgi anh đugbsãphfo đugbspaylnh, Tầedxon Phi Ngữuvrl, anh màgvis khôsgpbng sửjjfpa đugbssuumi nhữuvrlng thóotdki hưgbaj tậgcglt xấsuumu củciofa em, thìnlok anh khôsgpbng mang họpzrt Tầedxon!”

Nha đugbsedxou thốeyjei nàgvisy nếmbihu tiếmbihp tụphdcc bỏkhye mặsjorc khôsgpbng quảxemwn nữuvrla sau nàgvisy nóotdki khôsgpbng chừfyovng lạccqqi làgvism ra chuyệhzxon khôsgpbng thểlqla quay đugbsedxou!

Trưgbajphdcc kia anh nểlqla mặsjort mẹdtgt, vẫuvrln luôsgpbn nhẫuvrln nạccqqi, bârkkry giờquhiotdkgvisng ngàgvisy càgvisng quáebaj đugbsáebajng, lạccqqi dáebajm ởrbhk trưgbajphdcc mặsjort anh muốeyjen đugbsáebajnh Tiểlqlau Tuyềolqvn!

Trong mắgvist còhuecn cóotdk ngưgbajquhii anh trai nàgvisy khôsgpbng!

“ Anh, em sai rồdhuki, em thừfyova nhậgcgln lỗkxaqi lầedxom còhuecn khôsgpbng đugbsưgbajlhvyc sao?”

“ Khôsgpbng đugbsưgbajlhvyc!” Tầedxon Nham dặsjorn dòhuecgbaju Tuyềolqvn, “ bârkkry giờquhi lậgcglp tứuxgic gọpzrti đugbsiệhzxon thoạccqqi cho giáebajo viêemdqn trong trưgbajquhing nóotdk!”

Đnlzcôsgpbi mắgvist Lưgbaju Tuyềolqvn hơciofi lóotdke sáebajng lêemdqn, “ Tầedxon Nham, tuổsuumi Phi Ngữuvrlhuecn nhỏkhye, hay làgvis lầedxon nàgvisy cứuxgi thôsgpbi đugbsi, vảxemw lạccqqi Phi Ngữuvrlpuofng khôsgpbng thậgcglt sựemdqgvism gìnlok em!”

gbaju Tuyềolqvn thểlqla hiệhzxon càgvisng hiểlqlau chuyệhzxon, thìnlokgvisng làgvism nổsuumi bậgcglt sựemdqsgpb cớphdcrkkry sựemdq củciofa Tầedxon Phi Ngữuvrl.

Lầedxon nàgvisy cóotdk anh ngănypfn cảxemwn lạccqqi, cho nêemdqn mớphdci khôsgpbng cóotdk đugbsáebajnh côsgpb!

Vậgcgly lầedxon sau thìnlok sao!

Tầedxon Nham hạccqq quyếmbiht târkkrm, “ đugbsfyovng nóotdki nữuvrla, lậgcglp tứuxgic đugbsi gọpzrti đugbsiệhzxon thoạccqqi!”

gbaju Tuyềolqvn khóotdk xửjjfpgvis đugbsuxging ởrbhk đugbsóotdk, đugbsưgbaja tay xoắgvisn vạccqqt áebajo, khôsgpbng cóotdk nhúounvc nhígvisch.


Tầedxon Nham nhìnlokn thấsuumy vẻugbs mặsjort khóotdk xửjjfp củciofa côsgpb, lậgcglp tứuxgic hiểlqlau ra cáebaji gìnlok đugbsóotdk, anh từfyov trong túounvi móotdkc đugbsiệhzxon thoạccqqi ra, “ đugbslqla anh gọpzrti!”

Vừfyova nãphfoy anh cũpuofng lỗkxaqphfong quáebaj.

Lạccqqi quêemdqn rằnqfbng, nếmbihu cuộlegdc gọpzrti nàgvisy làgvis do Tiểlqlau Tuyềolqvn gọpzrti, chẳrbhkng phảxemwi côsgpb lạccqqi bịpayl mẹdtgtgvis Phi Ngữuvrlnypfm ghéipqrt? Đnlzcếmbihn lúounvc đugbsóotdk mỗkxaqi ngàgvisy anh đugbsolqvu khôsgpbng ởrbhk nhàgvis, cũpuofng khôsgpbng biếmbiht Tiểlqlau Tuyềolqvn lạccqqi phảxemwi đugbseyjei diệhzxon vớphdci biếmbiht bao sựemdq khinh bỉkagr!

Tầedxon Nham gọpzrti đugbsiệhzxon thoạccqqi cho giáebajo viêemdqn trong trưgbajquhing nóotdki rõvkitnloknh hìnloknh, giáebajo viêemdqn cũpuofng rấsuumt dứuxgit khoáebajt màgvis cho phéipqrp.

Giảxemwi quyếmbiht xong chuyệhzxon, cơciofm tốeyjei cũpuofng khôsgpbng cóotdkebajch nàgviso ănypfn đugbsưgbajlhvyc nữuvrla.

Tứuxgic cũpuofng tứuxgic no rồdhuki.

Tầedxon Nham buôsgpbng chéipqrn xuốeyjeng trựemdqc tiếmbihp đugbsi lêemdqn lầedxou!

gbaju Tuyềolqvn ârkkrm thầedxom dọpzrtn dẹdtgtp chéipqrn đugbsũpuofa, dìnlok Trưgbajơciofng thấsuumy vậgcgly liềolqvn chạccqqy qua cùjmgrng nhau dọpzrtn dẹdtgtp.

Mẹdtgt Tầedxon vàgvis Tầedxon Phi Ngữuvrl thậgcglt sựemdqnypfm ghéipqrt đugbsếmbihn chếmbiht.

Thấsuumy Lưgbaju Tuyềolqvn ởrbhk đugbsóotdk giảxemw vờquhi ngoan ngoãphfon, Tầedxon Phi Ngữuvrl nắgvism chặsjort cúounv đugbssuumm đugbsi đugbsếmbihn trưgbajphdcc mặsjort côsgpb, “ con tiệhzxon nhârkkrn, côsgpb vừfyova lòhuecng rồdhuki chứuxgi!”

“ Phi Ngữuvrl, em đugbsang nóotdki gìnlok chịpayl khôsgpbng hiểlqlau!”

“ Nghe khôsgpbng hiểlqlau?! Lưgbaju Tuyềolqvn, chuyệhzxon nàgvisy rốeyjet cuộlegdc làgvis sao trong lòhuecng côsgpb hiểlqlau rõvkitciofn ai, lầedxon nàgvisy coi nhưgbajsgpbi thua dưgbajphdci tay côsgpb. Xem nhưgbajsgpb lợlhvyi hạccqqi! Tôsgpbi nóotdki cho côsgpb nghe, côsgpbphfoy đugbslhvyi đugbssuumy cho tôsgpbi, côsgpb hạccqqi tôsgpbi nhưgbaj vậgcgly, chuyệhzxon lầedxon nàgvisy tuyệhzxot đugbseyjei sẽhkas khôsgpbng cho qua nhưgbaj vậgcgly đugbsârkkru!”

gbaju Tuyềolqvn nhếmbihch lôsgpbng màgvisy lêemdqn, “ lờquhii vừfyova nãphfoy Tiểlqlau Thấsuumt nóotdki em đugbsãphfo nghe rấsuumt rõvkit rồdhuki, ngưgbajquhii ta tạccqqi sao chia tay vớphdci em cũpuofng làgvis nguyêemdqn nhârkkrn củciofa bảxemwn thârkkrn em, Phi Ngữuvrl, đugbsfyovng cóotdk chuyệhzxon gìnlokpuofng đugbssuum tráebajch nhiệhzxom lêemdqn đugbsedxou ngưgbajquhii kháebajc, nếmbihu nhưgbaj em cảxemwm thấsuumy từfyov đugbsedxou đugbsếmbihn cuốeyjei chịpayl đugbsolqvu khôsgpbng mang lòhuecng tốeyjet, vậgcgly đugbsưgbajlhvyc, coi nhưgbaj chịpayl nhiềolqvu chuyệhzxon rồdhuki, sau nàgvisy chuyệhzxon củciofa em chịpayl sẽhkas khôsgpbng quảxemwn nữuvrla!”


Tầedxon Phi Ngữuvrl tứuxgic đugbsếmbihn hậgcgln khôsgpbng thểlqlaipqrebajt Lưgbaju Tuyềolqvn ra!

Nhưgbajng màgvissgpbm nay côsgpb đugbsãphfo chọpzrtc giậgcgln anh trai rồdhuki, nếmbihu côsgpbhuecn làgvism gìnlok vớphdci Lưgbaju Tuyềolqvn nữuvrla, anh trai côsgpb nhấsuumt đugbspaylnh khôsgpbng buôsgpbng tha cho côsgpb!

Tráebajn Tầedxon Phi Ngữuvrl hiệhzxon đugbsedxoy gârkkrn xanh, lòhuecng ngựemdqc khôsgpbng ngừfyovng phậgcglp phồdhukng.

“ Xem nhưgbajsgpb lợlhvyi hạccqqi, Lưgbaju Tuyềolqvn, cóotdk bảxemwn lĩkhyenh thìnlokkhyenh viễjdafn đugbsfyovng đugbslqlasgpbi nắgvism đugbsưgbajlhvyc chỗkxaq yếmbihu! Nếmbihu khôsgpbng côsgpb phảxemwi chịpaylu đugbsciof!”

“ Vậgcgly chịpayl đugbslhvyi đugbssuumy!”

gbaju Tuyềolqvn dọpzrtn dẹdtgtp đugbsdhuk, dặsjorn dòhuecnlok Trưgbajơciofng rửjjfpa chéipqrn đugbsũpuofa, rửjjfpa tay xong chuẩxsyjn bịpaylemdqn lầedxou.

Mẹdtgt Tiêemdqu kêemdqu côsgpb lạccqqi, “ côsgpb đugbsi đugbsârkkru!”

“ Lêemdqn lầedxou!”

“ Côsgpb rửjjfpa xong chéipqrn đugbsũpuofa rồdhuki àgvis!”

gbaju Tuyềolqvn đugbsedxou cũpuofng khôsgpbng quay lạccqqi, “ mẹdtgt, mẹdtgtemdqn biếmbiht rõvkit, lýuxgi do màgvis Tầedxon Nham mờquhii bảxemwo mẫuvrlu, chígvisnh làgvisnlok khôsgpbng đugbslqla con làgvism nhiềolqvu việhzxoc nhưgbaj vậgcgly, bârkkry giờquhi mẹdtgt đugbsang làgvism gìnlok, mờquhii bảxemwo mẫuvrlu vềolqv chígvisnh làgvis quéipqrt dọpzrtn vệhzxo sinh dọpzrtn dẹdtgtp việhzxoc nhàgvis, bârkkry giờquhi mẹdtgthuecn bảxemwo con làgvism nhữuvrlng việhzxoc nàgvisy, đugbslqla cho bảxemwo mẫuvrlu rảxemwnh rỗkxaqi, cóotdk đugbsccqqo lýuxgigvisy khôsgpbng!”

Mẹdtgt Tầedxon chígvisnh làgvis muốeyjen cho Lưgbaju Tuyềolqvn mộlegdt bàgvisi họpzrtc, “ bảxemwo mẫuvrlu rửjjfpa khôsgpbng sạccqqch, côsgpb rửjjfpa đugbsi.”

gbaju Tuyềolqvn cuốeyjei cùjmgrng cũpuofng xoay ngưgbajquhii lạccqqi, côsgpb nhìnlokn sang mẹdtgt Tầedxon, “ nếmbihu mẹdtgt cảxemwm thấsuumy bảxemwo mẫuvrlu nàgvisy làgvism việhzxoc khôsgpbng gọpzrtn gàgvisng sạccqqch sẽhkas, vậgcgly ngàgvisy mai con đugbsếmbihn côsgpbng ty bảxemwo mẫuvrlu tìnlokm mộlegdt bảxemwo mẫuvrlu làgvism việhzxoc gọpzrtn gàgvisng sạccqqch sẽhkas mộlegdt chúounvt!” Nóotdki xong, côsgpb quay đugbsedxou qua nhìnlokn sang dìnlok Trưgbajơciofng, “ mấsuumy cáebaji chéipqrn đugbsũpuofa rửjjfpa sạccqqch sẽhkas đugbsưgbajlhvyc khôsgpbng?”

Mẹdtgt Tầedxon cảxemwnh cáebajo màgvis nhìnlokn dìnlok Trưgbajơciofng.

nlok Trưgbajơciofng đugbsedxou óotdkc têemdq rầedxon, nhớphdc đugbsếmbihn nhữuvrlng lờquhii hôsgpbm nay Lưgbaju Tuyềolqvn cảxemwnh cáebajo bàgvis, thiếmbihu phu nhârkkrn nóotdki khôsgpbng sai, ngưgbajquhii pháebajt lưgbajơciofng cho bàgvisgvis thiếmbihu phu nhârkkrn, nếmbihu thậgcglt sựemdq đugbsgvisc tộlegdi phảxemwi thiếmbihu phu nhârkkrn, e rằnqfbng côsgpbng việhzxoc nàgvisy củciofa bàgvis giữuvrl khôsgpbng đugbsưgbajlhvyc nữuvrla.

nlok Trưgbajơciofng cắgvisn rănypfng, giảxemw vờquhi khôsgpbng nhìnlokn thấsuumy áebajnh mắgvist củciofa mẹdtgt Tầedxon, cung kígvisnh màgvis gậgcglt đugbsedxou vớphdci Lưgbaju Tuyềolqvn, “ thiếmbihu phu nhârkkrn, tôsgpbi cóotdk thểlqla rửjjfpa sạccqqch sẽhkas!”

gbaju Tuyềolqvn nhếmbihch lôsgpbng màgvisy lêemdqn, “ mẹdtgt, mẹdtgt nghe thấsuumy chưgbaja?”

Mẹdtgt Tầedxon xéipqrm chúounvt tắgvist thởrbhk!

nlokm néipqrn hơciofn nửjjfpa ngàgvisy cũpuofng khôsgpbng nóotdki ra đugbsưgbajlhvyc cârkkru nàgviso!

“ Bârkkry giờquhi con cóotdk thểlqlaemdqn lầedxou chưgbaja?”

Mẹdtgt Tầedxon cắgvisn rănypfng, “ côsgpb muốeyjen đugbsi đugbsârkkru tôsgpbi cóotdk thểlqla ngănypfn cảxemwn đugbsưgbajlhvyc sao!”

“ Mẹdtgt biếmbiht đugbsccqqo lýuxgigvisy thìnlok tốeyjet rồdhuki.” Lưgbaju Tuyềolqvn nhàgvisn nhạccqqt màgvisgbajquhii, quay ngưgbajquhii lạccqqi khôsgpbng chúounvt do dựemdqgvisemdqn lầedxou.



“ Tứuxgic chếmbiht tôsgpbi rồdhuki, thậgcglt làgvis tứuxgic chếmbiht tôsgpbi rồdhuki. Bârkkry giờquhi con tiệhzxon nhârkkrn nàgvisy thậgcglt sựemdqgvisng ngàgvisy càgvisng quáebaj đugbsáebajng, lạccqqi dáebajm chẹdtgtn họpzrtng tôsgpbi nhưgbaj vậgcgly, còhuecn dáebajm cãphfoi lạccqqi tôsgpbi nhưgbaj vậgcgly, thậgcglt sựemdq cho rằnqfbng côsgpb ta làgvis nữuvrl chủciof nhârkkrn nhàgvisgvisy àgvis! Khôsgpbng đugbsưgbajlhvyc, tôsgpbi nhịpayln khôsgpbng đugbsưgbajlhvyc, mộlegdt phúounvt tôsgpbi cũpuofng nhịpayln khôsgpbng nổsuumi côsgpb ta!”

Tầedxon Phi Ngữuvrl tứuxgic đugbsếmbihn kéipqro từfyovng sợlhvyi từfyovng sợlhvyi tua trêemdqn sôsgpb- pha ra, cắgvisn rằnqfbng hằnqfbng giọpzrtng nóotdki, “ khôsgpbng sai, Lưgbaju Tuyềolqvn nàgvisy quảxemw thậgcglt cháebajn sốeyjeng rồdhuki!”

“ Chuyệhzxon lầedxon nàgvisy củciofa con thậgcglt sựemdqotdk liêemdqn quan đugbsếmbihn Lưgbaju Tuyềolqvn?”

“ Mẹdtgt! Ngay cảxemw mẹdtgtpuofng khôsgpbng tin con sao? Làgvis Trưgbajơciofng Thiêemdqn Phi chígvisnh miệhzxong nóotdki vớphdci con, anh ta nóotdki từfyovounvc mớphdci bắgvist đugbsedxou tiếmbihp cậgcgln con làgvis bịpayl ngưgbajquhii ta bàgvisy mưgbaju tígvisnh kếmbih, mỗkxaqi ngàgvisy anh ta đugbsolqvu duy trìnlok quan hệhzxo mờquhi áebajm vớphdci rấsuumt nhiềolqvu ngưgbajquhii phụphdc nữuvrl, từfyov đugbsedxou đugbsếmbihn cuốeyjei anh ta chỉkagrnlok muốeyjen chơciofi con, bârkkry giờquhi thârkkrn thểlqla con đugbsãphfo cho anh ta, lòhuecng mớphdci mẻugbs củciofa anh ta hếmbiht rồdhuki, cháebajn rồdhuki, cho nêemdqn mớphdci khôsgpbng muốeyjen tiếmbihp tụphdcc chơciofi vớphdci con nữuvrla! Thậgcglt sựemdqgvisgbaju Tuyềolqvn gàgvisi bẫuvrly con! Còhuecn nữuvrla, con thậgcglm chígvishuecn nghi ngờquhiotdk phảxemwi Lưgbaju Tuyềolqvn tìnlokm ngưgbajquhii đugbsi theo con khôsgpbng, nếmbihu khôsgpbng con hẹdtgtn hòhuec vớphdci bạccqqn trai cũpuof sao lạccqqi đugbsúounvng lúounvc nhưgbaj vậgcgly bịpayl Trưgbajơciofng Thiêemdqn Phi pháebajt hiệhzxon đugbsưgbajlhvyc?! Nếmbihu nóotdki đugbsârkkry làgvis trùjmgrng hợlhvyp, cũpuofng quáebaj đugbsúounvng lúounvc đugbssuumy chứuxgi!”

Quảxemw nhiêemdqn!

Trêemdqn đugbsquhii nàgvisy đugbsârkkru cóotdk chuyệhzxon trùjmgrng hợlhvyp nhưgbaj vậgcgly!

Vảxemw lạccqqi cơciofgbaju củciofa Lưgbaju Tuyềolqvn hai mẹdtgt con họpzrtpuofng khôsgpbng phảxemwi lầedxon đugbsedxou đugbsưgbajlhvyc mởrbhk mang tầedxom mắgvist.

“ Mẹdtgt, sựemdq thiệhzxot thòhueci nàgvisy con tuyệhzxot đugbseyjei khôsgpbng thểlqla chấsuump nhậgcgln đugbsưgbajlhvyc!”

Mẹdtgt Tầedxon lậgcglp tứuxgic phấsuumn khởrbhki, “ ýuxgi củciofa con làgvis …”

Hai mẹdtgt con nhìnlokn vàgviso nhau, trong áebajnh mắgvist hiệhzxon lêemdqn mộlegdt tia tàgvisn bạccqqo, “ mẹdtgt, kếmbih hoạccqqch củciofa chúounvng ta cóotdk thểlqla bắgvist đugbsedxou rồdhuki!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.