Boss Trở Thành Chồng

Chương 813 :

    trước sau   
yepgu Tuyềtfmhn ngẩguugn ngưyepgyepgi, đyepgưyepga tay sờyepg mặmeeyt “Rõjhpqjhpqng nhưyepg vậxqyjy sao ?”

“Đjsvpmeeyc biệkvfwt rõjhpqjhpqng!”

yepgu Tuyềtfmhn cưyepgyepgi khổpnqj cựxpgvc, côidxu vẫscwpn nghĩvhwo bảtagjn thâqeacn mìiiolnh che giấiiolu tưyepgơufwong đyepgkdboi giỏqhoyi, ítfszt ra……Khi ởokqd nhàjhpq khôidxung ai cójhpq thểiiol nhìiioln thấiioly đyepgưyepgdtcmc côidxu khôidxung vui.

“Tiểiiolu Tuyềtfmhn, cậxqyju rốkdbot cuộwmddc làjhpqm sao vậxqyjy? ”

Trong siêlvpku thịfnla quápqnimeeyn àjhpqo, trong tâqeacm Lưyepgu Tuyềtfmhn cũtagjng ồmeeyn àjhpqo khôidxung kéjhpqm, côidxujhpqo Tiểiiolu Thấiiolt chạgwkpy ra ngoàjhpqi “Ra ngoàjhpqi nójhpqi!”

Ra khỏqhoyi siêlvpku thịfnla, bêlvpkn ngoàjhpqi lạgwkpnh vùwkphwkph, hai ngưyepgyepgi nhanh chójhpqng tìiiolm ngay mộwmddt tiệkvfwm cafe, trong tiệkvfwm cafe mởokqdpqniy sưyepgokqdi rấiiolt ấiiolm ápqnip, gọgruzi thêlvpkm cốkdboc cafe nójhpqng hổpnqji nhấiiolp mộwmddt ngụjhpqm, cảtagj ngưyepgyepgi bỗttitng nhiêlvpkn ấiiolm ápqnip hơufwon hẳgbxvn.


“Tiểiiolu Tuyềtfmhn, nhanh nójhpqi !”

Tiểiiolu Tuyềtfmhn khôidxung biếyyilt phảtagji nójhpqi bắiwlxt đyepgiiolu từyepg đyepgâqeacu.

Mấiioly ngàjhpqy nay côidxu sốkdbong thậxqyjt sựxpgv khôidxung đyepgưyepgdtcmc thuậxqyjn tâqeacm cho lắiwlxm.

Thựxpgvc tếyyiljhpqjhpqi, khôidxung còmeeyn làjhpq chuyệkvfwn ngàjhpqy mộwmddt ngàjhpqy hai nữxihda rồmeeyi.

Khi côidxu kếyyilt hôidxun đyepgưyepgdtcmc hơufwon mộwmddt thápqning, vốkdbon ngưyepgyepgi cha cójhpq chếyyilt cũtagjng qua lạgwkpi đyepgwmddt nhiêlvpkn lạgwkpi tìiiolm tớiwlxi. Khi cójhpqidxutagjng tưyepgơufwong đyepgkdboi làjhpq bấiiolt ngờyepg, đyepgưyepgơufwong nhiêlvpkn cũtagjng đyepgmeeyc biệkvfwt sợdtcmtfszi.

Bởokqdi vìiiol đyepgkdboi vớiwlxi côidxujhpqjhpqi, bốkdbo đyepgjhpqiiolm đyepgếyyiln cửzbcqa, nhấiiolt đyepgfnlanh khôidxung phảtagji làjhpq chuyệkvfwn tốkdbot đyepggolyp gìiiol.

idxu đyepgpqnin quảtagj nhiêlvpkn khôidxung cójhpq sai.

yepgu Năjldyng tìiiolm tớiwlxi cửzbcqa chỉpnqjjhpq duy nhấiiolt mộwmddt việkvfwc——cầiioln tiềtfmhn !

“ Cầiioln tiềtfmhn gìiiol ?”Tiểiiolu Thấiiolt hỏqhoyi gấiiolp.

yepgu Năjldyng cưyepgyepgi khổpnqj cựxpgvc “ôidxung ấiioly nójhpqi mìiiolnh gảtagj cho Tầiioln gia, cầiioln phảtagji cójhpq tiềtfmhn lễgbxv vậxqyjt, ôidxung ta khôidxung thểiiol nuôidxui mìiiolnh khôidxung côidxung đyepgếyyiln chừyepgng nàjhpqy, nếyyilu nhưyepg khôidxung đyepgưyepga tiềtfmhn lễgbxv vậxqyjt cho ôidxung ta, ôidxung ta sẽvcsb liêlvpkn tụjhpqc tìiiolm tớiwlxi làjhpqm loạgwkpn. Ôgronng ta còmeeyn cho cảtagj thờyepgi hạgwkpn, nếyyilu nhưyepg trưyepgiwlxc tếyyilt âqeacm lịfnlach màjhpq khôidxung đyepgưyepga tiềtfmhn lễgbxv vậxqyjt cho ôidxung ấiioly, ôidxung ấiioly sẽvcsb tớiwlxi côidxung ty củiiola Tầiioln Nham làjhpqm loạgwkpn ……”

“Ôgronng ta muốkdbon bao nhiêlvpku tiềtfmhn??”

“Mộwmddt ngàjhpqn vạgwkpn !”

Tiểiiolu Thấiiolt héjhpqt lêlvpkn hítfszt phảtagji hơufwoi giójhpq lạgwkpnh,“Mẹgoly kiếyyilp!Bốkdbo cậxqyju cójhpqmeeyn phảtagji làjhpq ngưyepgyepgi khôidxung vậxqyjy! ôidxung ta nhưyepg thếyyiljhpqy khôidxung phảtagji làjhpq muốkdbon tiềtfmhn lễgbxv vậxqyjt, đyepgâqeacy làjhpq muốkdbon bápqnin con gápqnii thìiioljhpq !”


Khôidxung phảtagji sao!

yepgu Tuyềtfmhn cưyepgyepgi khắiwlxc khổpnqj, phẩguugm chấiiolt đyepgójhpq so vớiwlxi bápqnin con gápqnii thìiioljhpqiiol khápqnic biệkvfwt cơufwo chứxihd

Bốkdboidxuiioly cũtagjng nójhpqi rồmeeyi, chỉpnqj cầiioln đyepgem tiềtfmhn lễgbxv vậxqyjt đyepgưyepga đyepgiiol, sau nàjhpqy giữxihd bọgruzn họgruz sẽvcsb đyepgoạgwkpn tuyệkvfwt qua lạgwkpi, đyepgoạgwkpn tuyệkvfwt tìiiolnh cha con.

“Thếyyil Tầiioln Nham nójhpqi sao?”

Nhắiwlxc tớiwlxi Tầiioln Nham, đyepgôidxui mắiwlxt Lụjhpqc Tuyềtfmhn ngậxqyjp tràjhpqn nỗttiti ấiiolm ápqnip“tHậxqyjt ra……Tầiioln Nhầiiolm lo tớiwlx sẽvcsb khójhpq xửzbcq, đyepgãtfszjhpqn lúufwot đyepgưyepga tiềtfmhn cho Lưyepgu Năjldyng rồmeeyi!”

Tiểiiolu Thấiiolt thởokqd phàjhpqo nhẹgoly nhõjhpqm.

Tầiioln Nham cójhpq thểiiol bỏqhoy ra chỗttit tiềtfmhn nàjhpqy, nójhpqi đyepgơufwon giảtagjn làjhpq đyepgiiol đyepgiiol hiểiiolu anh ấiioly rấiiolt đyepgiiol ta tớiwlxi Tiểiiolu Tuyềtfmhn màjhpq.

“Tiềtfmhn cũtagjng đyepgãtfsz đyepgưyepga rồmeeyi, cậxqyju vẫscwpn còmeeyn khôidxung thoảtagji mápqnii việkvfwc gìiiol đyepgójhpq? Cứxihd cho làjhpq đyepgem tiềtfmhn đyepgiiol trừyepg họgruza, hơufwon nữxihda, gia đyepgìiiolnh Tầiioln Nham cũtagjng khôidxung phảtagji kéjhpqm gìiiol, mộwmddt ngàjhpqn vạgwkpn vớiwlxi anh ấiioly màjhpqjhpqi cũtagjng khôidxung làjhpqm ảtagjnh hưyepgokqdng gìiiol tớiwlxi vốkdbon. Hơufwon nữxihda ……”Tiểiiolu Thấiiolt đyepgiwlxn đyepgo mộwmddt lúufwoc mớiwlxi nójhpqi“Khi cậxqyju kếyyilt hôidxun bốkdboiiolnh đyepgtfmhu đyepgiiol nhữxihdng quan chứxihdc cao củiiola Hoàjhpqn Vũtagj tớiwlxi tham gia hôidxun lễgbxv, mìiiolnh nghe nójhpqi ……Tầiioln Nham đyepgtfmhu lưyepgu thôidxung tin liêlvpkn lạgwkpc vớiwlxi nhữxihdng ngưyepgyepgi đyepgójhpq, màjhpqmeeyn bàjhpqn chuyệkvfwn kếyyilt hợdtcmp làjhpqm ăjldyn. Nếyyilu nhưyepg khôidxung phảtagji nhờyepg cậxqyju, anh ấiioly cũtagjng khôidxung thểiioljhpqo cójhpq nhiềtfmhu mốkdboi quan hệkvfw nhưyepg vậxqyjy đyepgưyepgdtcmc, cho nêlvpkn cậxqyju đyepgem tớiwlxi cho anh ấiioly cũtagjng khôidxung phảtagji chỉpnqjjhpq mộwmddt chúufwot ítfszt lợdtcmi nhuậxqyjn khôidxung đyepgâqeacu!”

yepgu Tuyềtfmhn khôidxung nójhpqi gìiiol, chuyệkvfwn phiềtfmhn nãtfszo củiiola côidxu khôidxung phảtagji chuyệkvfwn nàjhpqy

“Sao thếyyil?Lẽvcsbjhpqo Lưyepgu Năjldyng nhậxqyjn tiềtfmhn rồmeeyi vẫscwpn tớiwlxi làjhpqm loạgwkpn sao ?”

“Khôidxung phảtagji !”Lưyepgu Tuyềtfmhn lắiwlxc lắiwlxc đyepgiiolu, “ Ôgronng ấiioly ngưyepgdtcmc lạgwkpi khôidxung còmeeyn tớiwlxi làjhpqm loạgwkpn nữxihda,làjhpq……làjhpq ngưyepgyepgi nhàjhpq Tầiioln Nham……mìiiolnh từyepgng nójhpqi vớiwlxi cậxqyju rồmeeyi, gia đyepgìiiolnh Tầiioln Nham đyepgãtfsz từyepgng phápqni sảtagjn mộwmddt lầiioln, cảtagj gia đyepgìiiolnh luôidxun đyepgmeeyt vấiioln đyepgtfmh tiềtfmhn lêlvpkn hàjhpqng đyepgiiolu,Tầiioln Nham vốkdbon giấiiolu gia đyepgìiiolnh chuyệkvfwn nàjhpqy, nhưyepgng Lưyepgu Năjldyng khôidxung tớiwlxi làjhpqm loạgwkpn nữxihda, ngưyepgyepgi trong gia đyepgìiiolnh chẳgbxvng nhẽvcsb lạgwkpi khôidxung minh bạgwkpch sao! nguyêlvpkn mộwmddt ngàjhpqn vạgwkpn……Trong tâqeacm họgruz chắiwlxc chắiwlxn sẽvcsb khôidxung thểiiol bỏqhoy qua đyepgưyepgdtcmc.”

“Cậxqyju khôidxung phảtagji nójhpqi rằxihdng mẹgoly chồmeeyng đyepgkdboi vớiwlxi cậxqyju rấiiolt tốkdbot sao?”

“Đjsvpúufwong thếyyil, cho nêlvpkn việkvfwc lầiioln nàjhpqy mẹgoly chồmeeyng mìiiolnh khôidxung nójhpqi gìiiol. Nhưyepgng em gápqnii Tầiioln Nham……Từyepg chuyệkvfwn mộwmddt ngàjhpqn vạgwkpn nàjhpqy, côidxu ta gặmeeyp mìiiolnh làjhpq sắiwlxc mặmeeyt rấiiolt khójhpq coi, hôidxum nàjhpqo cũtagjng mỉpnqja mai mộwmddt trậxqyjn, Tiểiiolu Thấiiolt, mìiiolnh biếyyilt chuyệkvfwn nàjhpqy làjhpq do mìiiolnh khôidxung tốkdbot, nhưyepgng ……côidxu ta cứxihd hếyyilt lầiioln nàjhpqy tớiwlxi lầiioln khápqnic coi mìiiolnh nhưyepg ngưyepgyepgi cójhpq tộwmddi vậxqyjy, mìiiolnh thậxqyjt sựxpgv sắiwlxp khôidxung chịfnlau nổpnqji rồmeeyi.”


yepgu Tuyềtfmhn ôidxum mặmeeyt“ Cậxqyju khôidxung biếyyilt, Tầiioln Phi Ngôidxun côidxuiioly nójhpqi rấiiolt khójhpq nghe, màjhpqidxuiioly còmeeyn rấiiolt biếyyilt cápqnich lấiioly lòmeeyng ngưyepgyepgi, làjhpqm khójhpqiiolnh đyepgtfmhu tìiiolm nhữxihdng lúufwoc Tầiioln Nham khôidxung cójhpqokqd nhàjhpq, trưyepgiwlxc mặmeeyt Tầiioln Nham côidxu ta lạgwkpi giảtagj bộwmdd ngoan ngoãtfszn……”

Chậxqyjc !

Bộwmdd mặmeeyt thậxqyjt đyepgen tốkdboi!

“Thếyyil thìiiol cậxqyju nójhpqi vớiwlxi Tầiioln Nham dọgruzn nhàjhpq ra ởokqd riêlvpkng đyepgi!”

Vấiioln đyepgtfmhjhpqy đyepgưyepgơufwong nhiêlvpkn Lưyepgu Tuyềtfmhn cójhpqjhpqi qua vớiwlxi Tầiioln Nham rồmeeyi.

Nhưyepgng Tầiioln Nham liềtfmhn hỏqhoyi ngay cójhpq phảtagji côidxu vớiwlxi ngưyepgyepgi nhàjhpq quan hệkvfw khôidxung tốkdbot đyepgúufwong khôidxung!Côidxu thìiiol khôidxung thểiioljhpqo nójhpqi khôidxung tốkdbot vềtfmh Tầiioln Phi Ngữxihd trưyepgiwlxc mặmeeyt Tầiioln Nham đyepgưyepgdtcmc, chỉpnqjjhpqi làjhpq khôidxung quen vớiwlxi cuộwmddc sốkdbong hiệkvfwn tạgwkpi, muốkdbon hưyepgokqdng chúufwot hạgwkpnh phúufwoc riêlvpkng chỉpnqjjhpq hai ngưyepgyepgi.

Nhưyepgng Tầiioln Nham suy nghĩvhwo chúufwot đyepgãtfsz từyepg chốkdboi rồmeeyi, “Tiểiiolu Tuyềtfmhn, em cũtagjng biếyyilt, sau khi bốkdbo anh nhảtagjy lầiiolu mẹgoly anh chỉpnqjjhpq mộwmddt mìiiolnh nuôidxui dưyepgdbgcng anh vàjhpq Phi Ngữxihd, đyepgkdboi vớiwlxi bàjhpqjhpqjhpqi, hai ngưyepgyepgi bọgruzn anh chítfsznh làjhpq sinh mạgwkpng củiiola mẹgoly. Nếyyilu nhưyepg anh dọgruzn ra khỏqhoyi nhàjhpq, mẹgoly anh nhấiiolt đyepgfnlanh sẽvcsb rấiiolt đyepgau lòmeeyng.”

Chỉpnqj cầiioln câqeacu nójhpqi nàjhpqy, đyepgãtfszjhpq thểiiol chặmeeyn đyepgxihdng lạgwkpi tấiiolt cảtagj nhữxihdng gìiioljhpqyepgu Tuyềtfmhn muốkdbon nójhpqi

“Thếyyilqeacy giờyepg cậxqyju đyepgfnlanh thếyyiljhpqo ?”

yepgu Tuyềtfmhn từyepg từyepg thởokqdjhpqi“phùwkph——nójhpqi đyepgưyepgdtcmc ra hếyyilt nhữxihdng lờyepgi nàjhpqy thậxqyjt làjhpq thoảtagji mápqnii, Tiểiiolu Thấiiolt, cảtagjm ơufwon cậxqyju đyepgãtfsz nghe mìiiolnh nójhpqi nhữxihdng lờyepgi vớiwlx vẩguugn nàjhpqy.”

“Cậxqyju đyepgyepgng chuyểiioln đyepgpnqji chủiiol đyepgtfmh, trảtagj lờyepgi câqeacu hỏqhoyi củiiola mìiiolnh trưyepgiwlxc đyepgi.”

“Bâqeacy giờyepgiiolnh chẳgbxvng cójhpq dựxpgv đyepgfnlanh gìiiol cảtagj, cứxihd đyepgiiol mặmeeyc nhưyepg thếyyiljhpqy vậxqyjy ”Lưyepgu Tuyềtfmhn phápqnit tiếyyilt xong, tâqeacm trạgwkpng cũtagjng tốkdbot hơufwon nhiềtfmhu rồmeeyi“ Thậxqyjt ra nhìiioln từyepgjhpqc đyepgwmdd khápqnic,chuyệkvfwn nàjhpqy cũtagjng khôidxung phảtagji làjhpq vấiioln đyepgtfmhiiol to tápqnit cho lắiwlxm. Màjhpqqeacy giờyepgidxu ta cũtagjng đyepgãtfsz hai mưyepgơufwoi tuổpnqji rồmeeyi,nhưyepgiiolnh đyepgưyepgdtcmc biếyyilt thìiioltagjng đyepgãtfszjhpq ngưyepgyepgi yêlvpku rồmeeyi, nójhpqi khôidxung chừyepgng mấiioly năjldym nữxihda cũtagjng đyepgi lấiioly chồmeeyng. Mìiiolnh cũtagjng đyepgâqeacu cójhpq phảtagji tiếyyilp xúufwoc nhiềtfmhu vớiwlxi côidxuiioly lâqeacu nữxihda đyepgâqeacu, cùwkphng lắiwlxm làjhpq nhẫscwpn nhịfnlan côidxuiioly thêlvpkm hai năjldym nữxihda làjhpq đyepgưyepgdtcmc.”

Nhẫscwpn?


Tiểiiolu Thấiiolt tứxihdc giậxqyjn nghiếyyiln răjldyng “ Thếyyil ngộwmdd nhỡdbgcidxu ta cảtagj đyepgyepgi nàjhpqy cũtagjng khôidxung đyepgi lấiioly chồmeeyng thìiiol sao !”

yepgu Tuyềtfmhn ngẩguugn ngưyepgyepgi,“Chắiwlxc làjhpq ……chắiwlxc làjhpq khôidxung thểiiol nhưyepg vậxqyjy đyepgưyepgdtcmc.Mặmeeyc dùwkph Phi Ngữxihd mớiwlxi cójhpq hai mưyepgơufwoi tuổpnqji, nhưyepgng mẹgoly chồmeeyng mìiiolnh cũtagjng nójhpqi vớiwlxi mìiiolnh rồmeeyi, nếyyilu nhưyepg gặmeeyp đyepgưyepgdtcmc ngưyepgyepgi thanh niêlvpkn tuấiioln tàjhpqi nàjhpqo, mìiiolnh phảtagji giớiwlxi thiệkvfwu cho Phi Ngữxihd đyepgiioly, nójhpqi rằxihdng hai ngưyepgyepgi cójhpq thểiiollvpku khoảtagjng hai ba năjldym, đyepgôidxui hai mưyepgơufwoi ba hai mưyepgơufwoi bốkdbon tuổpnqji kếyyilt hôidxun làjhpq vừyepga.”

Tiểiiolu Thấiiolt bĩvhwou môidxui!

idxu khôidxung cójhpqiioln tưyepgdtcmng tốkdbot vớiwlxi Tầiioln Nhâqeacm, nêlvpkn ngưyepgyepgi nhàjhpq Tầiioln Nham côidxutagjng khôidxung cójhpqiioln tưyepgdtcmng gìiiol.

ufwoc nàjhpqy nghe thấiioly nhữxihdng gìiiolyepgu Tuyềtfmhn nójhpqi, đyepgkdboi vớiwlxi mẹgoly chồmeeyng Lưyepgu Tuyềtfmhn cũtagjng cójhpq chúufwot ghéjhpqt bỏqhoy rồmeeyi.

Khuêlvpk nữxihd nhàjhpqiiolnh mớiwlxi cójhpq hai mưyepgơufwoi tuổpnqji đyepgãtfsz bắiwlxt đyepgiiolu cho đyepgi gặmeeyp mặmeeyt đyepgiioliiolm hiểiiolu kếyyilt hôidxun rồmeeyi, xùwkphy xùwkphy xùwkphy, lạgwkpi còmeeyn tuổpnqji trẻjhpqjhpqi cao ……rấiiolt rõjhpqjhpqng làjhpq đyepgang chuẩguugn bịfnlaqeacu rùwkpha vàjhpqng màjhpq

qeacu rùwkpha vàjhpqng?

Áoxjonh mắiwlxt Tiểiiolu Thấiiolt đyepgwmddt nhiêlvpkn sápqning lêlvpkn.

“Tiểiiolu Tuyềtfmhn, mìiiolnh cójhpq ýcmkajhpqy !”

“Cápqnii gìiiol?”

“Cậxqyju qua đyepgâqeacy, mìiiolnh nójhpqi cho !”

Hai ngưyepgyepgi dítfsznh vàjhpqo nhau thìiiol thìiiol thầiiolm thầiiolm nójhpqi chuyệkvfwn to nhỏqhoy, mộwmddt lúufwoc sau, Lưyepgu Tuyềtfmhn ngưyepgyepgi khắiwlxc khổpnqj khôidxung thểiiol khôidxung nhìiioln Tiểiiolu Thấiiolt nójhpqi “Cápqnich nàjhpqy liệkvfwu cójhpq đyepgưyepgdtcmc khôidxung?”

“Đjsvpưyepgdtcmc hay khôidxung vềtfmh cậxqyju cứxihd thửzbcq đyepgi làjhpq biếyyilt ngay !”

tagjng phảtagji!

Ngay hôidxum đyepgójhpq khi Lưyepgu Tuyềtfmhn vừyepga vềtfmh nhàjhpq, bọgruzn họgruz sốkdbong ởokqd mộwmddt biệkvfwt thựxpgv nhỏqhoy, khôidxung gian khôidxung quápqni rộwmddng. Khi vềtfmh đyepgếyyiln nhàjhpq Tầiioln mẫscwpu vàjhpq Tầiioln Phi Ngữxihd vẫscwpn đyepgang ngồmeeyi ởokqd phòmeeyng khápqnich.

Tầiioln Phi Ngôidxun nhìiioln thấiioly Lưyepgu Tuyềtfmhn từyepglvpkn ngoàjhpqi vừyepga vềtfmh, nójhpqi giọgruzng mỉpnqja mai,“Aizz da,vẫscwpn còmeeyn biếyyilt làjhpqiiolnh cójhpq mộwmddt cápqnii nhàjhpq, vẫscwpn biếyyilt đyepgưyepgyepgng quay lạgwkpi àjhpq!”

“Nha đyepgiiolu thốkdboi, nójhpqi cápqnii gìiiol đyepgiioly!” Tầiioln mẫscwpu vỗttit Tầiioln Phi Ngữxihd mộwmddt cápqnii, quay ra nhìiioln Lưyepgu Tuyềtfmhn “ Tiểiiolu Tuyềtfmhn con đyepgyepgng chấiiolp nójhpq.”

“Vâqeacng!”

yepgu Tuyềtfmhn cưyepgyepgi nhạgwkpt, cởokqdi ápqnio khoápqnic bưyepgiwlxc vàjhpqo phòmeeyng“ Mẹgoly, hôidxum nay con ra ngoàjhpqi mua đyepgmeey tếyyilt vớiwlxi Tiểiiolu Thấiiolt, Tiểiiolu Thấiiolt vôidxuiiolnh nójhpqi côidxuiioly quen vàjhpqi ngưyepgyepgi thanh niêlvpkn tuấiioln túufwo, cảtagjm thấiioly rấiiolt hợdtcmp vớiwlxi Phi Ngôidxun, cho nêlvpkn muốkdbon giớiwlxi thiệkvfwu cho Phi Ngữxihd đyepgójhpq!”

Tầiioln mẫscwpu ngẩguugn ngưyepgyepgi, hai mắiwlxt đyepgwmddt nhiêlvpkn bắiwlxt đyepgiiolu sápqning rựxpgvc lêlvpkn!

Phítfsza bêlvpkn kia Tầiioln Phi Ngữxihd từyepg trêlvpkn ghếyyil nhảtagjy lêlvpkn. Côidxu ta lậxqyjt mặmeeyt còmeeyn nhanh hơufwon cảtagj trờyepgi, thâqeacn thiếyyilt ôidxum lấiioly tay củiiola côidxu “ Chịfnlaqeacu chịfnlaqeacu, chịfnlajhpqi cápqnii gìiioljhpq thanh niêlvpkn tuấiioln túufwo vậxqyjy?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.