Boss Trở Thành Chồng

Chương 797 :

    trước sau   
cewqyhdmc châofcxn Lưcewqu Tuyềpvcqn lậehegp tứdppjc cứdppjng nhắmsduc.

Trong lòwcqqng mẹasme Tầxcdxn khôofcxng thoảajnfi máfcoti, đmsdudppja con dâofcxu nàthppy vốgjmcn dĩcdkbthpp khôofcxng vừbvfna ýggsq, bâofcxy giờttmr lạmsdui lãjhqing phíqpkf tiềpvcqn bạmsduc nhưcewq vậehegy, đmsduiềpvcqu nàthppy thậehegt sựeoyl quáfcot đmsduáfcotng lắmsdum rồcqgii!

ofcx ta thậehegt sựeoyl nghĩcdkb con bàthppthpp thằxqhvng khờttmr sao!

Tầxcdxn Phi Ngữmvlg đmsduem lờttmri bàthpp chưcewqa nóggsqi đmsdupvcqu nóggsqi ra hếdppjt.

Mẹasme Tầxcdxn giảajnf bộoloi vỗrrojmvlgn đmsduxcdxu Tầxcdxn Phi Ngữmvlg 1 cáfcoti, “Nha đmsduxcdxu chếdppjt tiệudjkt, nóggsqi chuyệudjkn vớyhdmi chịvptbofcxu nhưcewq vậehegy sao!”

“Mẹasme tạmsdui sao đmsduáfcotnh con, đmsduau quáfcot!”


Mẹasme Tầxcdxn mặiwzet mang ýggsqcewqttmri nhìxtwvn Lưcewqu Tuyềpvcqn, “Tiểcdkbu Tuyềpvcqn àthpp, đmsdubvfnng tíqpkfnh toáfcotn vớyhdmi Phi Ngữmvlg, nha đmsduxcdxu nàthppy còwcqqn nhỏeoyl, bịvptb mẹasme sủnmutng hưcewq rồcqgii!”

Nụgqgtcewqttmri Lưcewqu Tuyềpvcqn cứdppjng nhắmsduc, thay giàthppy đmsdui vàthppo, “Đfcotưcewqơzbkfng nhiêmvlgn sẽmpza khôofcxng ạmsdu!”

Tầxcdxn Phi Ngữmvlgthppy mỗrroji ngàthppy dùgjbpng 1 kiểcdkbu tìxtwvm mọszrxi cáfcotch kêmvlgu côofcx giớyhdmi thiệudjku anh Cảajnfnh Thụgqgty cho côofcx ta, côofcxtszdng đmsduâofcxu cóggsq ngốgjmcc, anh Cảajnfnh Thụgqgty đmsduãjhqiggsq ngưcewqttmri mìxtwvnh thíqpkfch, vớyhdmi lạmsdui loạmsdui fan hâofcxm mộoloi nhưcewq Tầxcdxn Phi Ngữmvlg, nếdppju màthpp quen anh Cảajnfnh Thụgqgty rồcqgii, nóggsqi khôofcxng chừbvfnng sẽmpza nhưcewq kẹasmeo ngọszrxt vậehegy, báfcotm lấtjpdy ngưcewqttmri kháfcotc cóggsq đmsduuổcqgii cũtszdng khôofcxng đmsdui.

ofcx đmsduưcewqơzbkfng nhiêmvlgn khôofcxng tạmsduo phiềpvcqn phứdppjc nhưcewq vậehegy cho anh Cảajnfnh Thụgqgty rồcqgii.

Cho nêmvlgn mỗrroji lầxcdxn dùgjbp Tầxcdxn Phi Ngữmvlgggsqi thếdppjthppo, côofcxtszdng cưcewqttmri cưcewqttmri khôofcxng nóggsqi chuyệudjkn. Thờttmri gian dàthppi, Tầxcdxn Phi Ngữmvlg đmsdugjmci vớyhdmi ngưcewqttmri chịvptbofcxu nhưcewqofcx khôofcxng còwcqqn chúpvcqt thiệudjkn cảajnfm, bâofcxy giờttmrthppng trởsmiomvlgn dữmvlg tợwqqkn hơzbkfn, mỗrroji ngàthppy đmsducdkb đmsducqgii cáfcotch đmsducdkb châofcxm biếdppjm côofcx.

Nhưcewqng khôofcxng phảajnfi côofcx khôofcxng nghe thấtjpdy.

gjbpthpp mẹasme chồcqging hay Tầxcdxn Nham, 2 ngưcewqttmri đmsdupvcqu rấtjpdt yêmvlgu thưcewqơzbkfng Tầxcdxn Phi Ngữmvlg, cóggsq 1 lầxcdxn côofcxofcxxtwvnh nóggsqi vàthppi lờttmri trưcewqyhdmc mặiwzet Tầxcdxn Nham, Tầxcdxn Nham lậehegp tứdppjc nóggsqi, “Tuổcqgii củnmuta nóggsqwcqqn nhỏeoyl, em đmsdubvfnng tíqpkfnh toáfcotn vớyhdmi nóggsq.”

cewqu Tuyềpvcqn thởsmiothppi.

Tuổcqgii còwcqqn nhỏeoyl?

Đfcotãjhqi 20 tuổcqgii rồcqgii, còwcqqn nhỏeoyl?

pvcqc côofcx 20 tuổcqgii đmsduãjhqi tựeoyl kiếdppjm tiềpvcqn đmsduóggsqng họszrxc phíqpkfthpp tiềpvcqn sinh hoạmsdut rồcqgii.

cewqu Tuyềpvcqn âofcxm thầxcdxm thu suy nghĩcdkb lạmsdui, ngồcqgii lêmvlgn sofa.

Mẹasme Tầxcdxn thấtjpdy vậehegy tiếdppjp tụgqgtc nóggsqi, “Mỗrroji ngàthppy ởsmio nhàthpp buồcqgin bãjhqitszdng khôofcxng tốgjmct, cóggsqpvcqc cũtszdng nêmvlgn đmsdui dạmsduo đmsdui shopping 1 chúpvcqt, lạmsdui đmsduâofcxy, đmsducdkb mẹasme coi mua gìxtwv vềpvcq rồcqgii?”


Thấtjpdy Lưcewqu Tuyềpvcqn ngồcqgii trêmvlgn sofa, mẹasme Tầxcdxn lưcewqyhdmt nhìxtwvn mọszrxi thứdppj 1 phen, “Đfcotpvcqu làthpp đmsducqgi nam.”

“Dạmsdu!” Ấopjnn tưcewqwqqkng củnmuta Lưcewqu Tuyềpvcqn đmsdugjmci vớyhdmi mẹasme chồcqging vẫgbxhn rấtjpdt tốgjmct, côofcx nhẹasme giọszrxng nóggsqi, “Con thấtjpdy thờttmri gian nàthppy Tầxcdxn Nham bậehegn quáfcot khôofcxng cóggsq thờttmri gian mua quầxcdxn áfcoto, thấtjpdy đmsducqgi đmsduôofcxng củnmuta anh ấtjpdy cũtszdng cóggsqthppi bộoloi, nêmvlgn đmsdui mua cho anh ấtjpdy 2 bộoloi, đmsduúpvcqng rồcqgii!” Lưcewqu Tuyềpvcqn đmsduưcewqa 1 túpvcqi giấtjpdy cho mẹasme Tầxcdxn vàthpp Tầxcdxn Phi Ngữmvlg, “Mẹasme, con mua cáfcoti nàthppy cho mẹasmethpp Phi Ngữmvlg mỗrroji ngưcewqttmri 1 bộoloi.”

Mẹasme Tầxcdxn thấtjpdy trong đmsdugjmcng đmsducqgi khôofcxng cóggsq bộoloithppo củnmuta Lưcewqu Tuyềpvcqn, sắmsduc mặiwzet ôofcxn hòwcqqa hơzbkfn nhiềpvcqu, bàthpp nhậehegn lấtjpdy, cưcewqttmri nóggsqi, “Tiểcdkbu Tuyềpvcqn àthpp, lầxcdxn sau khôofcxng cầxcdxn mua cho mẹasmethpp Phi Ngữmvlg, 2 ngưcewqttmri bọszrxn mẹasmeggsq đmsducqgi rồcqgii, bâofcxy giờttmr kiếdppjm tiềpvcqn khôofcxng dễpiui, vẫgbxhn làthppmvlgn tiếdppjt kiệudjkm 1 chúpvcqt, sau nàthppy con vàthpp Tầxcdxn Nham còwcqqn phảajnfi nuôofcxi con, mẹasmethpp Phi Ngữmvlg mặiwzec íqpkft hơzbkfn 1 chúpvcqt cũtszdng khôofcxng vấtjpdn đmsdupvcqxtwv, đmsducdkb lạmsdui cho cháfcotu lớyhdmn củnmuta mẹasme.”

Mặiwzet Lưcewqu Tuyềpvcqn lậehegp tứdppjc đmsdueoylmvlgn.

opjnn tưcewqwqqkng củnmuta côofcx đmsdugjmci vớyhdmi mẹasme Tầxcdxn rấtjpdt tốgjmct, nêmvlgn côofcx khôofcxng nghĩcdkb mẹasme Tầxcdxn đmsduang kêmvlgu côofcx siêmvlgng năyhdmng kiếdppjm tiềpvcqn, màthpp thậehegt sựeoyl nghĩcdkbthpp mẹasme Tầxcdxn muốgjmcn đmsducdkb lạmsdui đmsducqgi cho con củnmuta côofcx sau nàthppy.

Con…

ofcxtszdng muốgjmcn cóggsq 1 đmsdudppja con chung máfcotu mủnmut vớyhdmi mìxtwvnh.

“Hôofcxm nay đmsdui shopping vớyhdmi ai?”

“Dạmsdu!” Lưcewqu Tuyềpvcqn thu suy nghĩcdkb lạmsdui, “Làthpp Tiểcdkbu Thấtjpdt, Tiểcdkbu Thấtjpdt gọszrxi đmsduiệudjkn thoạmsdui hẹasmen con ra.”

Mẹasme Tầxcdxn cưcewqttmri càthppng sâofcxu, “Bạmsdun con khôofcxng nhiềpvcqu, chỉgqgtggsq 1 mìxtwvnh Tiểcdkbu Thấtjpdt làthpp chơzbkfi thâofcxn thôofcxi, sau nàthppy nêmvlgn tìxtwvm nhiềpvcqu bạmsdun hơzbkfn.”

“Dạmsdu!”



Tiểcdkbu Thấtjpdt khôofcxng biếdppjt tìxtwvnh hìxtwvnh bêmvlgn Lưcewqu Tuyềpvcqn, bêmvlgn nàthppy côofcx đmsduang rấtjpdt vui vẻgbyh.


ofcx bắmsdut taxi đmsduếdppjn cửofcxa chíqpkfnh củnmuta tậehegp đmsduthppn Phong Hoa.

Đfcotdppjng ởsmiocewqyhdmi lầxcdxu, gióggsq lạmsdunh thổcqgii vùgjbpgjbp, lạmsdunh đmsduếdppjn mặiwzet củnmuta côofcx đmsdueoylofcxng, côofcx đmsduang cầxcdxm thứdppjc ăyhdmn mua ngoàthppi trêmvlgn tay, ngẩrajang đmsduxcdxu nhìxtwvn tòwcqqa nhàthpp cao tầxcdxng dưcewqyhdmi áfcotnh mặiwzet trờttmri rựeoylc rỡgaay chóggsqi mắmsdut.

Tiểcdkbu Thấtjpdt khôofcxng nóggsqi Lụgqgtc Sâofcxm biếdppjt côofcx đmsduếdppjn đmsduâofcxy.

Đfcotiwzec biệudjkt muốgjmcn cho anh 1 bấtjpdt ngờttmr.

xtwvxtwv

Khôofcxng biếdppjt Lụgqgtc Sâofcxm thấtjpdy côofcx phảajnfn ứdppjng sẽmpza nhưcewq thếdppjthppo? Cóggsq đmsduiwzec biệudjkt vui vẻgbyh hay khôofcxng?

Tiểcdkbu Thấtjpdt càthppng nghĩcdkbthppng vui vẻgbyh, cưcewqttmri ngốgjmcc hìxtwvxtwvcewqyhdmc bưcewqyhdmc lớyhdmn vàthppo tòwcqqa nhàthpp.

Ai ngờttmr, kếdppj hoạmsduch theo khôofcxng kịvptbp biếdppjn hóggsqa!

....

“Àikvji… vịvptb đmsdumsdui ca nàthppy, con thậehegt sựeoylthpp bạmsdun gáfcoti củnmuta tổcqging tàthppi côofcxng ty cáfcotc chúpvcq… tạmsdui sao chúpvcq khôofcxng tin chứdppj!”

Bảajnfo vệudjk mặiwzet nghiêmvlgm túpvcqc, “Khôofcxng cóggsq thẻgbyh nhâofcxn viêmvlgn khôofcxng đmsduưcewqwqqkc vàthppo!”

Tiểcdkbu Thấtjpdt khôofcxng kiêmvlgn nhẫgbxhn, côofcx lằxqhvng nhằxqhvng vớyhdmi bảajnfo vệudjk trưcewqyhdmc cửofcxa đmsduãjhqizbkfn 10 phúpvcqt, chúpvcq bảajnfo vệudjkthppy quảajnfthppmvlgu nghềpvcq, dùgjbpofcxggsqi thếdppjthppo, cũtszdng khôofcxng cho côofcxthppo, “Con thậehegt sựeoylthpp bạmsdun gáfcoti củnmuta Lụgqgtc Sâofcxm a a!”

Bảajnfo vệudjkthpp 1 ngưcewqttmri đmsduàthppn ôofcxng trung niêmvlgn hơzbkfn 40 tuổcqgii, đmsdugjmci vớyhdmi ngoạmsdui hìxtwvnh củnmuta Tiểcdkbu Thấtjpdt khôofcxng hềpvcq bịvptb cảajnfm nắmsdung chúpvcqt nàthppo, trầxcdxm trọszrxng thởsmiothppi nóggsqi, “Tiểcdkbu côofcxcewqơzbkfng àthpp, vẫgbxhn làthpp nhanh chóggsqng rờttmri đmsdui, tôofcxi nóggsqi thậehegt cho côofcx biếdppjt, khoảajnfng 1 tuầxcdxn trưcewqyhdmc tôofcxi cũtszdng gặiwzep ngưcewqttmri con gáfcoti tựeoylcewqng làthpp bạmsdun gáfcoti củnmuta tổcqging tàthppi đmsduếdppjn côofcxng ty… mớyhdmi đmsduxcdxu tôofcxi cũtszdng cho vàthppo, cuốgjmci cùgjbpng tổcqging tàthppi trựeoylc tiếdppjp hạmsdu lệudjknh, sau nàthppy nếdppju gặiwzep ngưcewqttmri phụgqgt nữmvlg nhưcewq vậehegy nữmvlga trựeoylc tiếdppjp đmsduuổcqgii đmsdui! Àikvji… mấtjpdy côofcxfcoti bâofcxy giờttmr khôofcxng biếdppjt làthppm sao, tổcqging tàthppi chúpvcqng tôofcxi cóggsq đmsduasmep trai, cũtszdng khôofcxng thểcdkb tựeoyl nhiêmvlgn nhàthppo tớyhdmi nhưcewq vậehegy…”


Ta kháfcoto!

wcqqn cóggsq loạmsdui chuyệudjkn nàthppy sao!

Tiểcdkbu Thấtjpdt tứdppjc đmsduếdppjn tóggsqc nhưcewq dựeoylng ngưcewqwqqkc lêmvlgn, “Chúpvcq, sau đmsduóggsq mấtjpdy côofcxfcoti đmsduóggsq thếdppjthppo?”

“Tổcqging tàthppi chúpvcqng tôofcxi cóggsq danh làthpp khôofcxng gầxcdxn nữmvlg sắmsduc, đmsduưcewqơzbkfng nhiêmvlgn đmsduuổcqgii đmsdui hếdppjt rồcqgii!”

pvcqc nàthppy trong lòwcqqng Tiểcdkbu Thấtjpdt mớyhdmi thoảajnfi máfcoti 1 chúpvcqt!

fcott!

Lụgqgtc Sâofcxm quảajnf thậehegt làthpp 1 tai họszrxa, khuôofcxn mặiwzet hạmsdui nưcewqyhdmc hạmsdui dâofcxn màthpp.

Khôofcxng đmsduưcewqwqqkc khôofcxng đmsduưcewqwqqkc!

ofcx nhấtjpdt đmsduvptbnh phảajnfi tuyêmvlgn bốgjmc chủnmut quyềpvcqn mớyhdmi đmsduưcewqwqqkc, nếdppju khôofcxng sau nàthppy khôofcxng biếdppjt cóggsq bao nhiêmvlgu côofcxfcoti nhàthppo đmsduếdppjn!

“Côofcxfcoti, côofcx nhanh chóggsqng đmsdui đmsdui. Côofcx xinh đmsduasmep nhưcewq vậehegy sau nàthppy nhấtjpdt đmsduvptbnh cóggsq thểcdkbxtwvm đmsduưcewqwqqkc bạmsdun trai tốgjmct, đmsdubvfnng nghĩcdkb đmsduếdppjn tổcqging tàthppi củnmuta chúpvcqng tôofcxi nữmvlga.”

“Chúpvcq bảajnfo vệudjk, con thựeoylc sựeoylthpp bạmsdun gáfcoti củnmuta Lụgqgtc Sâofcxm…”

Bảajnfo vệudjktszdng mấtjpdt kiêmvlgn nhẫgbxhn, “Côofcxfcoti, côofcx tiếdppjp tụgqgtc nhưcewq vậehegy tôofcxi chỉgqgtggsqfcotch đmsduuổcqgii côofcx đmsdui thôofcxi!”

“Khôofcxng tin con chứdppjng minh cho chúpvcq xem!”


Tiểcdkbu Thấtjpdt lấtjpdy đmsduiệudjkn thoạmsdui từbvfn trong túpvcqi ra, gọszrxi đmsduiệudjkn cho Lụgqgtc Sâofcxm!

mvlgn kia đmsduiệudjkn thoạmsdui, Lụgqgtc Sâofcxm vừbvfna ngồcqgii xuốgjmcng chuẩrajan bịvptb bắmsdut đmsduxcdxu cuộoloic họszrxp, đmsduoloit nhiêmvlgn đmsduiệudjkn thoạmsdui reo lêmvlgn, cảajnf hộoloii nghịvptb lậehegp tứdppjc im lặiwzeng, ngơzbkf ngáfcotc nhìxtwvn nhau xem ai to gan dáfcotm mởsmio chuôofcxng đmsduiệudjkn thoạmsdui trong phòwcqqng họszrxp, nhìxtwvn lẫgbxhn nhau, cuốgjmci cùgjbpng áfcotnh mắmsdut đmsduáfcotm đmsduôofcxng rơzbkfi trêmvlgn đmsduiệudjkn thoạmsdui trưcewqyhdmc bàthppn Lụgqgtc Sâofcxm.

Lụgqgtc Sâofcxm nhìxtwvn hiểcdkbn thịvptb trêmvlgn đmsduiệudjkn thoạmsdui, ngừbvfnng diễpiuin thuyếdppjt.

“Im lặiwzeng!”

Mọszrxi ngưcewqttmri lậehegp tứdppjc im lặiwzeng.

Lụgqgtc Sâofcxm nghe đmsduiệudjkn thoạmsdui, “Tiểcdkbu Thấtjpdt?”

“Lụgqgtc Sâofcxm… làthpp em, em đmsduang đmsdudppjng trưcewqyhdmc cửofcxa côofcxng ty anh, em nóggsqi anh nghe, anh nhấtjpdt đmsduvptbnh phảajnfi tăyhdmng lưcewqơzbkfng cho chúpvcq bảajnfo vệudjk, thậehegt sựeoyl quáfcotmvlgu nghềpvcq rồcqgii, em nóggsqi vớyhdmi chúpvcqtjpdy hơzbkfn 10 phúpvcqt rồcqgii, em nóggsqi em làthpp bạmsdun gáfcoti anh, kêmvlgu chúpvcq cho em vàthppo, nhưcewqng màthpp chúpvcq quyếdppjt tâofcxm khôofcxng cho! Huhu, em ởsmiocewqyhdmi lầxcdxu sắmsdup lạmsdunh chếdppjt rồcqgii.”

Trong phòwcqqng họszrxp rấtjpdt im lặiwzeng, mọszrxi ngưcewqttmri nghe rấtjpdt rõiqfothppng giọszrxng nóggsqi củnmuta Tiểcdkbu Thấtjpdt.

Áoloinh mắmsdut mọszrxi ngưcewqttmri lạmsdugjbpng nhìxtwvn Lụgqgtc Sâofcxm.

Ai máfcot!

Vậehegy màthppggsq ngưcewqttmri dáfcotm nũtszdng nịvptbu vớyhdmi tổcqging tàthppi nổcqgii tiếdppjng máfcotu lạmsdunh! Còwcqqn trong lúpvcqc đmsduang họszrxp nữmvlga chứdppj!

Ngưcewqttmri con gáfcoti nàthppy quảajnf thựeoylc làthpp tựeoylxtwvm đmsduếdppjn cáfcoti chếdppjt màthpp!

Sau đmsduóggsq, đmsduáfcotm đmsduôofcxng còwcqqn chưcewqa kịvptbp vui vẻgbyh khi thấtjpdy ngưcewqttmri gặiwzep nạmsdun, đmsduoloit nhiêmvlgn nghe thấtjpdy giọszrxng nóggsqi lo lắmsdung gấtjpdp gáfcotp củnmuta tổcqging tàthppi.

“Em ởsmio đmsduóggsq đmsduwqqki anh, anh lậehegp tứdppjc kêmvlgu Triệudjku Đfcotàthppo đmsduếdppjn đmsduóggsqn em, quêmvlgn đmsdui quêmvlgn đmsdui, nhưcewq vậehegy chậehegm quáfcot, em đmsduưcewqa đmsduiệudjkn thoạmsdui cho bảajnfo vệudjk, anh nóggsqi chuyệudjkn vớyhdmi chúpvcqtjpdy!”

Đfcotáfcotm đmsduôofcxng lậehegp tứdppjc ngâofcxy ngốgjmcc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.