Boss Trở Thành Chồng

Chương 789 :

    trước sau   
39789.Tiểbblwu Thấazfmt mởiemblnlgnh cửeltaa phòrrpgng hóhjsla trang, nhing thấazfmy Lưsruju Tuyềczhpn bêcwrzn trong!

sruju Tuyềczhpn khôzmnpng cóhjsl mặimcic válnlgy cưsrujjrnai, côzmnp mặimcic trêcwrzn ngưsrujoqgji bộcczpsrujoqgjn xálnlgm thêcwrzu hoa văazfmn màsanou đmbdftfsa thắmxvpm, bêcwrzn ngoàsanoi khoálnlgc thêcwrzm álnlgo khoálnlgc, đmbdfang ởiemb trưsrujjrnac gưsrujơiuorng trang đmbdfiểbblwm

Nằcwrzm ngoàsanoi dựiuor đmbdflnlgn làsano!

Trong phòrrpgng hóhjsla trang cơiuor bảfjobn cũaavwng khôzmnpng cóhjsl thầhjsly trang đmbdfiểbblwm, côzmnpazfmy mộcczpt mìdtusnh ngồfjobi trưsrujjrnac gưsrujơiuorng đmbdfang tựiuor trang đmbdfiểbblwm

“Lưsruju Tuyềczhpn?”

Nghe thấazfmy tiếootcng củivwea Tiểbblwu Thấazfmt, Lưsruju Tuyềczhpn quay đmbdfhjslu lạdfsui, mỉcjnfm cưsrujoqgji vớjrnai côzmnp, “đmbdfếootcn rồfjobi àsano?”


“Ừlnlgm!”

Tiểbblwu Thấazfmt đmbdfóhjslng củivwea lạdfsui bưsrujjrnac lớjrnan vềczhp phíyffta trưsrujjrnac, “thầhjsly trang đmbdfiểbblwm đmbdfâyfftu, còrrpgn cảfjob cha vàsano mẹivwk kếootc củivwea cậmsebu nữrrpga, hôzmnpm nay cậmsebu kếootct hôzmnpn làsanom sao cũaavwng khôzmnpng thấazfmy họgoyh bậmsebn trưsrujjrnac bậmsebn sau giúdthop đmbdfaavw! Còrrpgn cảfjob……cậmsebu mờoqgji bạdfsun bènteq ngưsrujoqgji thâyfftn nữrrpga, từivweng ngưsrujoqgji đmbdfczhpu đmbdfi đmbdfâyfftu rồfjobi!”

“Khôzmnpng cóhjsl ai, chỉcjnfhjsllnlgc cậmsebu!”

“Cálnlgi gìdtus?” Tiểbblwu Thấazfmt ngơiuor ngálnlgc!

sruju Tuyềczhpn kézqhdo tay Tiểbblwu Thấazfmt ngồfjobi xuốcjnfng, cúdthoi đmbdfhjslu nhìdtusn cổbptg tay củivwea côzmnp, “cổbptg tay cảfjobu cậmsebu hộcczpi phụsbfcc ổbptgn chưsruja, tớjrna gầhjsln đmbdfâyffty thậmsebt sựiuor quálnlg bậmsebn rộcczpn, đmbdfczhpu khôzmnpng cóhjsl thờoqgji gian thăazfmm cậmsebu……”

“Cậmsebu đmbdfivweng cóhjsl chuyểbblwn chủivwe đmbdfczhp, nhanh nóhjsli cho tớjrnayffty giờoqgj rốcjnft cuộcczpc làsanodtusnh huốcjnfng gìdtus thếootc, tạdfsui sao chỉcjnfhjsl chúdthong ta?”

sruju Tuyềczhpn thởiembsanoi, “đmbdfưsrujzqhdc đmbdfưsrujzqhdc đmbdfưsrujzqhdc, cậmsebu đmbdfivweng hốcjnfi, tớjrna từivwe từivwehjsli vớjrnai cậmsebu!”

“Nóhjsli nhanh!”

“Chuyệkmjyn tờoqgj kếootct hôzmnpn……cha tớjrna bọgoyhn họgoyh đmbdfczhpu khôzmnpng đmbdffjobng ýbblw, bởiembi vìdtus ngưsrujoqgji tớjrna muốcjnfn cưsrujjrnai khôzmnpng thểbblw đmbdfem cho họgoyh lợzqhdi íyfftch thựiuorc tếootc, vìdtus vậmseby bọgoyhn họgoyh kiêcwrzn quyếootct phảfjobn đmbdfcjnfi! nhưsrujng tớjrna rấazfmt thíyfftch anh ấazfmy….Tiểbblwu Thấazfmt cậmsebu biếootct khôzmnpng, ớjrnacwrzu thầhjslm anh ấazfmy nhiềczhpu năazfmm rồfjobi, anh ấazfmy têcwrzn Tầhjsln Nham, năazfmm nay 29 tuổbptgi, hồfjobi còrrpgn nhỏtfsa lớjrnan lêcwrzn cùpvzqng tớjrnaiemb mộcczpt khu biệkmjyt thựiuor, vốcjnfn dĩyhlm quan hệkmjy hai gia đmbdfìdtusnh khálnlg thâyfftn thiếootct, nhưsrujng vềczhp sau.....trong gia đmbdfìdtusnh củivwea Tầhjsln Nham phálnlg sảfjobn, cha anh ấazfmy nhảfjoby lầhjslu, bọgoyhn họgoyhaavwng từivwe trong khu biệkmjyt thựiuor chuyểbblwn đmbdfi! Bâyffty giờoqgj Tầhjsln Nham dựiuora vàsanoo năazfmng lựiuorc củivwea bảfjobn thâyfftn mởiemb ra mộcczpt côzmnpng ty, anh ấazfmy làsanom vềczhp giàsanoy dézqhdp, còrrpgn mởiemb ra thưsrujơiuorng hiệkmjyu củivwea chíyfftnh bảfjobn thâyfftn mìdtusnh, làsanom kinh doanh khálnlg phálnlgt triểbblwn.....”

“Ai hỏtfsai cậmsebu đmbdfiềczhpu nàsanoy, nóhjsli trọgoyhng đmbdfiểbblwm!”

sruju Tuyềczhpn bấazfmt lựiuorc nhìdtusn Tiểbblwu Thấazfmt, “cậmsebu đmbdfzqhdi tớjrna từivwe từivwehjsli, trọgoyhng đmbdfiểbblwm lậmsebp tứyhlmc đmbdfếootcn rồfjobi, Tầhjsln Nham mộcczpt mìdtusnh hoàsanon trảfjob tấazfmt cảfjob nợzqhd nầhjsln trong nhàsano, bâyffty giờoqgj sựiuor nghiệkmjyp vẫgggyn còrrpgn đmbdfang tăazfmng tiếootcn! Tiểbblwu Thấazfmt, cậmsebu biếootct khôzmnpng, tớjrna hồfjobi còrrpgn bézqhd ngàsanoy thálnlgng sốcjnfng rấazfmt đmbdfau khổbptg, lúdthoc dóhjsl Tầhjsln Nham thưsrujoqgjng hay lézqhdn lúdthot mang đmbdffjob ăazfmn cho tớjrna, khi tớjrna sinh nhậmsebt trong nhàsano khôzmnpng cóhjsl ai nhớjrna, nhưsrujng anh ấazfmy sẽzmnpsanoy côzmnpng chuẩoqgjn bịrazt quàsano cho tớjrna. tớjrna từivwe nhỏtfsa đmbdfãeqwg thiếootcu thốcjnfn tìdtusnh cảfjobm gia đmbdfìdtusnh, anh ấazfmy làsanom nhữrrpgng chuyệkmjyn nàsanoy cũaavwng cóhjsl thểbblw chỉcjnfsano tiệkmjyn tay giúdthop đmbdfaavw, nhưsrujng tớjrna nhìdtusn thấazfmy, tớjrna thậmsebt sựiuorzmnppvzqng vôzmnppvzqng cảfjobm đmbdfcczpng, dầhjsln dầhjsln thìdtus thíyfftch anh ấazfmy”

Tiểbblwu Thấazfmt lòrrpgng đmbdfau khôzmnpn xiếootct, “sau đmbdfóhjsl thìdtus sao?”

“Sau đmbdfóhjsl sau khi nhàsano anh phálnlg sảfjobn rồfjobi thìdtus khôzmnpng cóhjsl liêcwrzn lạdfsuc nữrrpga, nhưsrujng tớjrna vẫgggyn luôzmnpn nhớjrna anh ấazfmy, tớjrnacwrzu thầhjslm anh ấazfmy nhiềczhpu năazfmm rồfjobi, mấazfmy ngàsanoy trưsrujjrnac......sau khi đmbdfzqhdt huấazfmn luyệkmjyn củivwea Phong Hoa kếootct thúdthoc, tớjrna nhậmsebn đmbdfưsrujzqhdc đmbdfiệkmjyn thoạdfsui củivwea anh ấazfmy, anh ấazfmy cũaavwng khôzmnpng biếootct làsano từivwe đmbdfâyfftu lấazfmy đmbdfưsrujzqhdc sốcjnf đmbdfiệkmjyn thoạdfsui, gọgoyhi cho tớjrna, hỏtfsai tớjrnahjsl đmbdffjobng ýbblw kếootct hôzmnpn cùpvzqng anh!”


Tiểbblwu Thấazfmt trợzqhdn tròrrpgn con mắmxvpt lêcwrzn, “vìdtus vậmseby cậmsebu đmbdfãeqwg đmbdffjobng ýbblw luôzmnpn?”

“Ừlnlgm!” Lưsruju Tuyềczhpn miệkmjyng mang nụsbfcsrujoqgji, “Tiểbblwu Thấazfmt, tớjrna biếootct cậmsebu muốcjnfn nóhjsli cálnlgi gìdtus, nhưsrujng nàsanoo sợzqhd rằcwrzng đmbdfếootcn hôzmnpn nay tớjrna đmbdfczhpu khôzmnpng cóhjsl hốcjnfi hậmsebn, cho dùpvzq cảfjob thếootc giớjrnai khôzmnpng chúdthoc phúdthoc, tớjrnaaavwng muốcjnfn thửelta!”

Tiểbblwu Thấazfmt càsanong thêcwrzm đmbdfau lòrrpgng hơiuorn, côzmnp ôzmnpm thậmsebt chặimcit lấazfmy Lưsruju Tuyềczhpn, “cậmsebu cálnlgi côzmnp ngốcjnfc nàsanoy, làsanom sao cóhjsl thểbblw nhưsruj thếootc đmbdfưsrujzqhdc, cálnlgc cậmsebu đmbdfãeqwg bao nhiêcwrzu năazfmm khôzmnpng gặimcip mặimcit rồfjobi, nhữrrpgng năazfmm qua ai biếootct đmbdfưsrujzqhdc Tầhjsln Nham biếootcn thàsanonh dálnlgng vẻbbyb nhưsruj thếootcsanoo, kếootct hôzmnpn làsano chuyệkmjyn đmbdfdfsui sựiuor cậmsebu làsanom sao cóhjsl thểbblwpvzqy tiệkmjyn nhưsruj thếootc! Hay làsanolnlgc cậmsebu tìdtusm hiểbblwu tìdtusm hiểbblwu thêcwrzm, sau đmbdfóhjsl thìdtus mớjrnai bàsanon chuyệkmjyn hôzmnpn nhâyfftn?”

“Khôzmnpng, tớjrna đmbdfãeqwg quyếootct đmbdfraztnh rồfjobi”

“Cậmsebu, cậmsebu cậmsebu cậmsebu.....”

“Đsxgtưsrujzqhdc rồfjobi đmbdfưsrujzqhdc rồfjobi, đmbdfivweng cálnlgu nữrrpga, tớjrna lớjrnan từivweng nàsanoy rồfjobi đmbdfczhpu chỉcjnf toàsanon nghe lờoqgji nghe lờoqgji, thôzmnpi đmbdfbblw tớjrna tựiuor do phóhjslng khoálnlgng mộcczpt lầhjsln nàsanoy đmbdfưsrujzqhdc khôzmnpng?”

Tiểbblwu Thấazfmt cắmxvpn môzmnpi tứyhlmc giậmsebn khôzmnpng thểbblw tranh cãeqwgi nhìdtusn Lưsruju Tuyềczhpn

“Đsxgtivweng tứyhlmc giậmsebn màsano!”

“Tâyfftn lang đmbdfâyfftu rồfjobi! Cậmsebu khôzmnpng phảfjobi nóhjsli Tầhjsln Nham bâyffty giờoqgj rấazfmt lợzqhdi hạdfsui sao, làsanom sao đmbdfếootcn thầhjsly trang đmbdfiểbblwm khôzmnpng cóhjsl mờoqgji cho cậmsebu! Đsxgtếootcn cảfjoblnlgy cưsrujjrnai cũaavwng khôzmnpng mua củivwea cậmsebu! Quan trọgoyhng hơiuorn làsano......hôzmnpm nay hai ngưsrujoqgji kếootct hôzmnpn, tạdfsui sao tớjrna đmbdfếootcn bâyffty giờoqgj vẫgggyn khôzmnpng cóhjsl nhìdtusn thấazfmy bóhjslng dálnlgng củivwea anh ta?”

sruju Tuyềczhpn từivweng câyfftu từivweng câyfftu trảfjob lờoqgji câyfftu hỏtfsai củivwea Tiểbblwu Thấazfmt, “thầhjsly trang đmbdfiểbblwm làsano tớjrna khôzmnpng cho mờoqgji, hôzmnpn lễoqgj củivwea chúdthong tớjrna chỉcjnf mờoqgji bạdfsun bènteq thâyfftn thiếootct, mọgoyhi ngưsrujoqgji cũaavwng nhau ăazfmn bữrrpga cơiuorm thâyfftn mậmsebt làsano đmbdfưsrujzqhdc rồfjobi, khôzmnpng cầhjsln thiếootct phảfjobi long trọgoyhng, válnlgy cưsrujjrnai cũaavwng làsano tớjrna khôzmnpng cho mua......còrrpgn vềczhp Tầhjsln Nham......côzmnpng ty anh ấazfmy đmbdfcczpt nhiêcwrzn xảfjoby ra vấazfmn đmbdfczhp rồfjobi, anh ấazfmy đmbdfi xửeltabblw, chắmxvpc sẽzmnp rấazfmt nhanh thìdtus sẽzmnp quay lạdfsui”

What?

Kếootct hôzmnpn màsano lạdfsui khôzmnpng quan trọgoyhng bằcwrzng côzmnpng việkmjyc?

Vậmseby thìdtus anh ta thàsano sốcjnfng qua ngàsanoy cùpvzqng côzmnpng việkmjyc đmbdfi cho rồfjobi, còrrpgn kếootct hôzmnpn cálnlgi quỷcumn quálnlgi gìdtus!


Tuy rằcwrzng chưsruja cóhjsl gặimcip mặimcit, Tiểbblwu Thấazfmt đmbdfcjnfi vớjrnai ấazfmn tưsrujzqhdng củivwea Tầhjsln Nham đmbdfãeqwg trởiemb thàsanonh sốcjnf âyfftm!

“Vậmseby thìdtuszmnpn lễoqgj củivwea cậmsebu chỉcjnf tạdfsuo thàsanonh yêcwrzn lặimcing nhưsruj thếootcsanoo sao?”

hjsli đmbdfếootcn cálnlgi nàsanoy, Lưsruju Tuyềczhpn buồfjobn tủivwei cúdthoi đmbdfhjslu xuốcjnfng, “ngưsrujoqgji thâyfftn củivwea tớjrna íyfftt....”

“Cậmsebu đmbdfzqhdi mộcczpt chúdthot”

Tiểbblwu Thấazfmt gọgoyhi đmbdfiệkmjyn cho ba, nóhjsli rõachjdtusnh hìdtusnh trưsrujjrnac mắmxvpt, Tiêcwrzu Lăazfmng chỉcjnf âyfftm thầhjslm mộcczpt lúdthoc rồfjobi nóhjsli vớjrnai côzmnp, “con đmbdfivweng lo lắmxvpng chuyệkmjyn nàsanoy, hôzmnpn lễoqgj củivwea Tiểbblwu Tuyềczhpn tuyệkmjyt đmbdfcjnfi sẽzmnp vui vui nhộcczpn nhộcczpn”

“Cảfjobm ơiuorn daddy!”

Dậmsebp đmbdfiệkmjyn thoạdfsui, Tiểbblwu Thấazfmt gửeltai cho Lưsruju Tuyềczhpn mộcczpt dấazfmu hiệkmjyu tay “ok”, “daddy củivwea tớjrnahjsli sẽzmnp giúdthop rồfjobi, cậmsebu yêcwrzn tâyfftm rồfjobi nhézqhd, hôzmnpn lễoqgj củivwea cậmsebu khẳhpmlng đmbdfraztnh sẽzmnp vui nhộcczpn”

sano ngưsrujoqgji bạdfsun tốcjnft thâyfftn thiếootct nhấazfmt, Tiểbblwu Tuyềczhpn trong lòrrpgng đmbdfãeqwg hạdfsu quyếootct tâyfftm, côzmnphjsli khôzmnpng thuyếootct phụsbfcc đmbdfưsrujzqhdc côzmnpazfmy

Vậmseby thìdtus......íyfftt nhấazfmt côzmnp muốcjnfn nâyfftng cao thểbblw diệkmjyn cho côzmnpazfmy lêcwrzn

sanom sao nhìdtusn cũaavwng khôzmnpng thểbblw đmbdfbblwcwrzn phíyffta củivwea Tiểbblwu Tuyềczhpn khôzmnpng cóhjsl ngưsrujoqgji thâyfftn bạdfsun bènteq, nếootcu nhưsrujsano nhưsruj thếootc, vậmseby thìdtus chẳhpmlng phảfjobi làsano đmbdfbblw ngưsrujoqgji khálnlgc coi thưsrujoqgjng?

“Tiểbblwu Thấazfmt, cảfjobm ơiuorn cậmsebu!”

sruju Tuyềczhpn ôzmnpm Tiểbblwu Thấazfmt mộcczpt cálnlgi ôzmnpm thậmsebt lớjrnan

“Giữrrpga hai chúdthong ta nóhjsli cảfjobm ơiuorn thìdtus xem nhưsruj ngưsrujoqgji ngoàsanoi rồfjobi” Tiểbblwu Thấazfmt đmbdfyhlmng lêcwrzn, từivwe trêcwrzn bàsanon trang đmbdfiểbblwm lấazfmy dụsbfcng cụsbfc trang đmbdfiểbblwm, “lạdfsui đmbdfâyffty lạdfsui đmbdfâyffty, cậmsebu ngồfjobi im, cậmsebu kếootct hôzmnpn tớjrnasano khôzmnpng thểbblwsanom phùpvzqyfftu cho cậmsebu, vậmseby thìdtus sẽzmnpsanom thầhjsly trang đmbdfiểbblwm cho cậmsebu, tớjrna nhấazfmt đmbdfraztnh sẽzmnp vẽzmnp cậmsebu thậmsebt xinh đmbdfivwkp”


“Tay củivwea cậmsebu......”

“Yêcwrzn tâyfftm đmbdfi, tay củivwea tớjrna đmbdfãeqwg hồfjobi phụsbfcc rấazfmt ổbptgn rồfjobi, càsanong hơiuorn thếootc trang đmbdfiểbblwm đmbdfcjnfi vớjrnai chúdthong ta màsanohjsli lạdfsui khôzmnpng cóhjsl rắmxvpc rốcjnfi, tớjrna rấazfmt nhanh thìdtussanom xong cho cậmsebu!”

“......đmbdfưsrujzqhdc!”

Khôzmnpng đmbdfếootcn nửeltaa tiếootcng Tiểbblwu Thấazfmt đmbdfãeqwg giúdthop Lưsruju Tuyềczhpn trang đmbdfiểbblwm xong thàsanonh mộcczpt côzmnpyfftu, sắmxvpc đmbdftfsapvzqng màsanou hồfjobng, tôzmnpn lêcwrzn hoa đmbdfàsanoo trêcwrzn trêcwrzn mặimcit côzmnp, đmbdfôzmnpi môzmnpi thìdtuspvzqng màsanou đmbdftfsa đmbdfmsebm, khôzmnpng nhữrrpgng tưsrujơiuori hỷcumn, cũaavwng tôzmnpn lêcwrzn khíyfft thếootc củivwea côzmnp rấazfmt mạdfsunh mẽzmnp!

“Đsxgtưsrujzqhdc rồfjobi, cậmsebu xem cóhjsl đmbdfưsrujzqhdc khôzmnpng?”

sruju Tuyềczhpn nhìdtusn bảfjobn thâyfftn trong gưsrujơiuorng, côzmnphjsl chúdthot ngẩoqgjn ngơiuor, “rấazfmt đmbdfivwkp!”

“Đsxgtóhjsl đmbdfưsrujơiuorng nhiêcwrzn, kỹcwrz thuậmsebt củivwea chịrazt đmbdfâyffty khôzmnpng phảfjobi làsanohjsli phézqhdt!”

sruju Tuyềczhpn bậmsebt cưsrujoqgji

Lạdfsui trôzmnpi qua nửeltaa tiếootcng nữrrpga, ngoàsanoi cửeltaa dầhjsln dầhjsln cóhjsl tiếootcng bưsrujjrnac châyfftn ngưsrujoqgji đmbdfếootcn, cálnlgnh cửeltaa đmbdfưsrujzqhdc mởiemb ra, xuấazfmt hiệkmjyn trưsrujjrnac cửeltaa phòrrpgng làsano mộcczpt chàsanong trai trẻbbyb mặimcic bộcczp đmbdffjob vest, ngưsrujoqgji con trai khálnlg cao, toàsanon thâyfftn làsano vest dưsrujoqgjng nhưsruj khôzmnpng che khuấazfmt đmbdfưsrujzqhdc cơiuor bắmxvpp củivwea anh ta, làsano mộcczpt ngưsrujoqgji đmbdfàsanon ôzmnpng khálnlgsrujoqgjng trálnlgng

Khuôzmnpn mặimcit ưsruju túdtho củivwea chàsanong trai góhjslc cạdfsunh trêcwrzn mặimcit khálnlgachjsanong, hai cặimcip lôzmnpng màsanoy cao, khíyfft thálnlgi hàsanoo hùpvzqng vôzmnppvzqng

“Lưsruju Tuyềczhpn, xong chưsruja vậmseby?”

“Xong rồfjobi” Lưsruju Tuyềczhpn nhìdtusn chàsanong trai, trong mắmxvpt phúdthot chốcjnfc toàsanon làsanodtusnh cảfjobm thùpvzqy mịrazt

zmnpsrujoqgji rồfjobi giớjrnai thiệkmjyu hai ngưsrujoqgji, “Tiểbblwu Thấazfmt, đmbdfâyffty làsano Tầhjsln Nham, Tầhjsln Nham, đmbdfâyffty làsano ngưsrujoqgji bạdfsun tốcjnft nhấazfmt củivwea em......Tiêcwrzu Tiểbblwu Thấazfmt!”

Hai ngưsrujoqgji bọgoyhn họgoyh âyfftm thầhjslm quan sálnlgt đmbdfálnlgnh giálnlg đmbdfcjnfi phưsrujơiuorng, tiếootcp sau đmbdfóhjsl thu hồfjobi lạdfsui álnlgnh nhìdtusn

Tiểbblwu Thấazfmt thừivwea nhậmsebn, Tầhjsln Nham nàsanoy cũaavwng rấazfmt đmbdfivwkp trai, nhưsrujng màsano nhắmxvpc trưsrujjrnac đmbdfcjnfi vớjrnai anh ấazfmy khôzmnpng cóhjslazfmn tưsrujzqhdng tốcjnft, vìdtus vậmseby Tiểbblwu Thấazfmt đmbdfcjnfi vớjrnai anh mộcczpt chúdthot khen ngợzqhdi cũaavwng khôzmnpng cóhjsl!

Trálnlgi ngưsrujzqhdc vớjrnai lạdfsunh lùpvzqng củivwea côzmnp, giâyffty phúdthot Tầhjsln Nham nhìdtusn thấazfmy Tiểbblwu Thấazfmt, álnlgnh mắmxvpt sâyfftu thẳhpmlm phúdthot chốcjnfc lóhjsle lêcwrzn álnlgnh kinh ngạdfsuc

“Xin chàsanoo, tôzmnpi làsano Tầhjsln Nham!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.