Boss Trở Thành Chồng

Chương 789 :

    trước sau   
39789.Tiểlpigu Thấleoot mởohbhybvenh cửzppga phòltxpng hóbdska trang, nhing thấleooy Lưaowuu Tuyềvupbn bêkpfkn trong!

aowuu Tuyềvupbn khôhcfqng cóbdsk mặkpfkc váybvey cưaowuvkipi, côhcfq mặkpfkc trêkpfkn ngưaowujsfci bộbsunaowujsfcn xáybvem thêkpfku hoa văzyiin màsmlhu đtuedfkiu thắorbhm, bêkpfkn ngoàsmlhi khoáybvec thêkpfkm áybveo khoáybvec, đtuedang ởohbh trưaowuvkipc gưaowuơhcynng trang đtuediểlpigm

Nằigkim ngoàsmlhi dựordy đtuedybven làsmlh!

Trong phòltxpng hóbdska trang cơhcyn bảdhscn cũuiqung khôhcfqng cóbdsk thầsnxey trang đtuediểlpigm, côhcfqleooy mộbsunt mìxfrinh ngồjsfsi trưaowuvkipc gưaowuơhcynng đtuedang tựordy trang đtuediểlpigm

“Lưaowuu Tuyềvupbn?”

Nghe thấleooy tiếpanung củfhfla Tiểlpigu Thấleoot, Lưaowuu Tuyềvupbn quay đtuedsnxeu lạordyi, mỉaowum cưaowujsfci vớvkipi côhcfq, “đtuedếpanun rồjsfsi àsmlh?”


“Ừsyivm!”

Tiểlpigu Thấleoot đtuedóbdskng củfhfla lạordyi bưaowuvkipc lớvkipn vềvupb phínqwya trưaowuvkipc, “thầsnxey trang đtuediểlpigm đtuedâmnwwu, còltxpn cảdhsc cha vàsmlh mẹnput kếpanu củfhfla cậyxvtu nữlpiga, hôhcfqm nay cậyxvtu kếpanut hôhcfqn làsmlhm sao cũuiqung khôhcfqng thấleooy họsdrb bậyxvtn trưaowuvkipc bậyxvtn sau giútaeup đtuedbdsk! Còltxpn cảdhsc……cậyxvtu mờjsfci bạordyn bèqhfa ngưaowujsfci thâmnwwn nữlpiga, từaikang ngưaowujsfci đtuedvupbu đtuedi đtuedâmnwwu rồjsfsi!”

“Khôhcfqng cóbdsk ai, chỉaowubdskybvec cậyxvtu!”

“Cáybvei gìxfri?” Tiểlpigu Thấleoot ngơhcyn ngáybvec!

aowuu Tuyềvupbn késnxeo tay Tiểlpigu Thấleoot ngồjsfsi xuốcyspng, cútaeui đtuedsnxeu nhìxfrin cổjhft tay củfhfla côhcfq, “cổjhft tay cảdhscu cậyxvtu hộbsuni phụaowuc ổjhftn chưaowua, tớvkip gầsnxen đtuedâmnwwy thậyxvtt sựordy quáybve bậyxvtn rộbsunn, đtuedvupbu khôhcfqng cóbdsk thờjsfci gian thăzyiim cậyxvtu……”

“Cậyxvtu đtuedaikang cóbdsk chuyểlpign chủfhfl đtuedvupb, nhanh nóbdski cho tớvkipmnwwy giờjsfc rốcyspt cuộbsunc làsmlhxfrinh huốcyspng gìxfri thếpanu, tạordyi sao chỉaowubdsk chútaeung ta?”

aowuu Tuyềvupbn thởohbhsmlhi, “đtuedưaowujhftc đtuedưaowujhftc đtuedưaowujhftc, cậyxvtu đtuedaikang hốcyspi, tớvkip từaika từaikabdski vớvkipi cậyxvtu!”

“Nóbdski nhanh!”

“Chuyệehnvn tờjsfc kếpanut hôhcfqn……cha tớvkip bọsdrbn họsdrb đtuedvupbu khôhcfqng đtuedjsfsng ýqrgh, bởohbhi vìxfri ngưaowujsfci tớvkip muốcyspn cưaowuvkipi khôhcfqng thểlpig đtuedem cho họsdrb lợjhfti ínqwych thựordyc tếpanu, vìxfri vậyxvty bọsdrbn họsdrb kiêkpfkn quyếpanut phảdhscn đtuedcyspi! nhưaowung tớvkip rấleoot thínqwych anh ấleooy….Tiểlpigu Thấleoot cậyxvtu biếpanut khôhcfqng, ớvkipkpfku thầsnxem anh ấleooy nhiềvupbu năzyiim rồjsfsi, anh ấleooy têkpfkn Tầsnxen Nham, năzyiim nay 29 tuổjhfti, hồjsfsi còltxpn nhỏfkiu lớvkipn lêkpfkn cùsgohng tớvkipohbh mộbsunt khu biệehnvt thựordy, vốcyspn dĩltxp quan hệehnv hai gia đtuedìxfrinh kháybve thâmnwwn thiếpanut, nhưaowung vềvupb sau.....trong gia đtuedìxfrinh củfhfla Tầsnxen Nham pháybve sảdhscn, cha anh ấleooy nhảdhscy lầsnxeu, bọsdrbn họsdrbuiqung từaika trong khu biệehnvt thựordy chuyểlpign đtuedi! Bâmnwwy giờjsfc Tầsnxen Nham dựordya vàsmlho năzyiing lựordyc củfhfla bảdhscn thâmnwwn mởohbh ra mộbsunt côhcfqng ty, anh ấleooy làsmlhm vềvupb giàsmlhy désnxep, còltxpn mởohbh ra thưaowuơhcynng hiệehnvu củfhfla chínqwynh bảdhscn thâmnwwn mìxfrinh, làsmlhm kinh doanh kháybve pháybvet triểlpign.....”

“Ai hỏfkiui cậyxvtu đtuediềvupbu nàsmlhy, nóbdski trọsdrbng đtuediểlpigm!”

aowuu Tuyềvupbn bấleoot lựordyc nhìxfrin Tiểlpigu Thấleoot, “cậyxvtu đtuedjhfti tớvkip từaika từaikabdski, trọsdrbng đtuediểlpigm lậyxvtp tứejebc đtuedếpanun rồjsfsi, Tầsnxen Nham mộbsunt mìxfrinh hoàsmlhn trảdhsc tấleoot cảdhsc nợjhft nầsnxen trong nhàsmlh, bâmnwwy giờjsfc sựordy nghiệehnvp vẫpeban còltxpn đtuedang tăzyiing tiếpanun! Tiểlpigu Thấleoot, cậyxvtu biếpanut khôhcfqng, tớvkip hồjsfsi còltxpn bésnxe ngàsmlhy tháybveng sốcyspng rấleoot đtuedau khổjhft, lútaeuc dóbdsk Tầsnxen Nham thưaowujsfcng hay lésnxen lútaeut mang đtuedjsfs ăzyiin cho tớvkip, khi tớvkip sinh nhậyxvtt trong nhàsmlh khôhcfqng cóbdsk ai nhớvkip, nhưaowung anh ấleooy sẽyzqesmlhy côhcfqng chuẩbdskn bịjsfs quàsmlh cho tớvkip. tớvkip từaika nhỏfkiu đtuedãtcuk thiếpanuu thốcyspn tìxfrinh cảdhscm gia đtuedìxfrinh, anh ấleooy làsmlhm nhữlpigng chuyệehnvn nàsmlhy cũuiqung cóbdsk thểlpig chỉaowusmlh tiệehnvn tay giútaeup đtuedbdsk, nhưaowung tớvkip nhìxfrin thấleooy, tớvkip thậyxvtt sựordyhcfqsgohng vôhcfqsgohng cảdhscm đtuedbsunng, dầsnxen dầsnxen thìxfri thínqwych anh ấleooy”

Tiểlpigu Thấleoot lòltxpng đtuedau khôhcfqn xiếpanut, “sau đtuedóbdsk thìxfri sao?”

“Sau đtuedóbdsk sau khi nhàsmlh anh pháybve sảdhscn rồjsfsi thìxfri khôhcfqng cóbdsk liêkpfkn lạordyc nữlpiga, nhưaowung tớvkip vẫpeban luôhcfqn nhớvkip anh ấleooy, tớvkipkpfku thầsnxem anh ấleooy nhiềvupbu năzyiim rồjsfsi, mấleooy ngàsmlhy trưaowuvkipc......sau khi đtuedjhftt huấleoon luyệehnvn củfhfla Phong Hoa kếpanut thútaeuc, tớvkip nhậyxvtn đtuedưaowujhftc đtuediệehnvn thoạordyi củfhfla anh ấleooy, anh ấleooy cũuiqung khôhcfqng biếpanut làsmlh từaika đtuedâmnwwu lấleooy đtuedưaowujhftc sốcysp đtuediệehnvn thoạordyi, gọsdrbi cho tớvkip, hỏfkiui tớvkipbdsk đtuedjsfsng ýqrgh kếpanut hôhcfqn cùsgohng anh!”


Tiểlpigu Thấleoot trợjhftn tròltxpn con mắorbht lêkpfkn, “vìxfri vậyxvty cậyxvtu đtuedãtcuk đtuedjsfsng ýqrgh luôhcfqn?”

“Ừsyivm!” Lưaowuu Tuyềvupbn miệehnvng mang nụaowuaowujsfci, “Tiểlpigu Thấleoot, tớvkip biếpanut cậyxvtu muốcyspn nóbdski cáybvei gìxfri, nhưaowung nàsmlho sợjhft rằigking đtuedếpanun hôhcfqn nay tớvkip đtuedvupbu khôhcfqng cóbdsk hốcyspi hậyxvtn, cho dùsgoh cảdhsc thếpanu giớvkipi khôhcfqng chútaeuc phútaeuc, tớvkipuiqung muốcyspn thửzppg!”

Tiểlpigu Thấleoot càsmlhng thêkpfkm đtuedau lòltxpng hơhcynn, côhcfq ôhcfqm thậyxvtt chặkpfkt lấleooy Lưaowuu Tuyềvupbn, “cậyxvtu cáybvei côhcfq ngốcyspc nàsmlhy, làsmlhm sao cóbdsk thểlpig nhưaowu thếpanu đtuedưaowujhftc, cáybvec cậyxvtu đtuedãtcuk bao nhiêkpfku năzyiim khôhcfqng gặkpfkp mặkpfkt rồjsfsi, nhữlpigng năzyiim qua ai biếpanut đtuedưaowujhftc Tầsnxen Nham biếpanun thàsmlhnh dáybveng vẻigki nhưaowu thếpanusmlho, kếpanut hôhcfqn làsmlh chuyệehnvn đtuedordyi sựordy cậyxvtu làsmlhm sao cóbdsk thểlpigsgohy tiệehnvn nhưaowu thếpanu! Hay làsmlhybvec cậyxvtu tìxfrim hiểlpigu tìxfrim hiểlpigu thêkpfkm, sau đtuedóbdsk thìxfri mớvkipi bàsmlhn chuyệehnvn hôhcfqn nhâmnwwn?”

“Khôhcfqng, tớvkip đtuedãtcuk quyếpanut đtuedjsfsnh rồjsfsi”

“Cậyxvtu, cậyxvtu cậyxvtu cậyxvtu.....”

“Đzdcuưaowujhftc rồjsfsi đtuedưaowujhftc rồjsfsi, đtuedaikang cáybveu nữlpiga, tớvkip lớvkipn từaikang nàsmlhy rồjsfsi đtuedvupbu chỉaowu toàsmlhn nghe lờjsfci nghe lờjsfci, thôhcfqi đtuedlpig tớvkip tựordy do phóbdskng khoáybveng mộbsunt lầsnxen nàsmlhy đtuedưaowujhftc khôhcfqng?”

Tiểlpigu Thấleoot cắorbhn môhcfqi tứejebc giậyxvtn khôhcfqng thểlpig tranh cãtcuki nhìxfrin Lưaowuu Tuyềvupbn

“Đzdcuaikang tứejebc giậyxvtn màsmlh!”

“Tâmnwwn lang đtuedâmnwwu rồjsfsi! Cậyxvtu khôhcfqng phảdhsci nóbdski Tầsnxen Nham bâmnwwy giờjsfc rấleoot lợjhfti hạordyi sao, làsmlhm sao đtuedếpanun thầsnxey trang đtuediểlpigm khôhcfqng cóbdsk mờjsfci cho cậyxvtu! Đzdcuếpanun cảdhscybvey cưaowuvkipi cũuiqung khôhcfqng mua củfhfla cậyxvtu! Quan trọsdrbng hơhcynn làsmlh......hôhcfqm nay hai ngưaowujsfci kếpanut hôhcfqn, tạordyi sao tớvkip đtuedếpanun bâmnwwy giờjsfc vẫpeban khôhcfqng cóbdsk nhìxfrin thấleooy bóbdskng dáybveng củfhfla anh ta?”

aowuu Tuyềvupbn từaikang câmnwwu từaikang câmnwwu trảdhsc lờjsfci câmnwwu hỏfkiui củfhfla Tiểlpigu Thấleoot, “thầsnxey trang đtuediểlpigm làsmlh tớvkip khôhcfqng cho mờjsfci, hôhcfqn lễoxkf củfhfla chútaeung tớvkip chỉaowu mờjsfci bạordyn bèqhfa thâmnwwn thiếpanut, mọsdrbi ngưaowujsfci cũuiqung nhau ăzyiin bữlpiga cơhcynm thâmnwwn mậyxvtt làsmlh đtuedưaowujhftc rồjsfsi, khôhcfqng cầsnxen thiếpanut phảdhsci long trọsdrbng, váybvey cưaowuvkipi cũuiqung làsmlh tớvkip khôhcfqng cho mua......còltxpn vềvupb Tầsnxen Nham......côhcfqng ty anh ấleooy đtuedbsunt nhiêkpfkn xảdhscy ra vấleoon đtuedvupb rồjsfsi, anh ấleooy đtuedi xửzppgqrgh, chắorbhc sẽyzqe rấleoot nhanh thìxfri sẽyzqe quay lạordyi”

What?

Kếpanut hôhcfqn màsmlh lạordyi khôhcfqng quan trọsdrbng bằigking côhcfqng việehnvc?

Vậyxvty thìxfri anh ta thàsmlh sốcyspng qua ngàsmlhy cùsgohng côhcfqng việehnvc đtuedi cho rồjsfsi, còltxpn kếpanut hôhcfqn cáybvei quỷjgml quáybvei gìxfri!


Tuy rằigking chưaowua cóbdsk gặkpfkp mặkpfkt, Tiểlpigu Thấleoot đtuedcyspi vớvkipi ấleoon tưaowujhftng củfhfla Tầsnxen Nham đtuedãtcuk trởohbh thàsmlhnh sốcysp âmnwwm!

“Vậyxvty thìxfrihcfqn lễoxkf củfhfla cậyxvtu chỉaowu tạordyo thàsmlhnh yêkpfkn lặkpfkng nhưaowu thếpanusmlho sao?”

bdski đtuedếpanun cáybvei nàsmlhy, Lưaowuu Tuyềvupbn buồjsfsn tủfhfli cútaeui đtuedsnxeu xuốcyspng, “ngưaowujsfci thâmnwwn củfhfla tớvkip ínqwyt....”

“Cậyxvtu đtuedjhfti mộbsunt chútaeut”

Tiểlpigu Thấleoot gọsdrbi đtuediệehnvn cho ba, nóbdski rõgdtpxfrinh hìxfrinh trưaowuvkipc mắorbht, Tiêkpfku Lăzyiing chỉaowu âmnwwm thầsnxem mộbsunt lútaeuc rồjsfsi nóbdski vớvkipi côhcfq, “con đtuedaikang lo lắorbhng chuyệehnvn nàsmlhy, hôhcfqn lễoxkf củfhfla Tiểlpigu Tuyềvupbn tuyệehnvt đtuedcyspi sẽyzqe vui vui nhộbsunn nhộbsunn”

“Cảdhscm ơhcynn daddy!”

Dậyxvtp đtuediệehnvn thoạordyi, Tiểlpigu Thấleoot gửzppgi cho Lưaowuu Tuyềvupbn mộbsunt dấleoou hiệehnvu tay “ok”, “daddy củfhfla tớvkipbdski sẽyzqe giútaeup rồjsfsi, cậyxvtu yêkpfkn tâmnwwm rồjsfsi nhésnxe, hôhcfqn lễoxkf củfhfla cậyxvtu khẳybmrng đtuedjsfsnh sẽyzqe vui nhộbsunn”

smlh ngưaowujsfci bạordyn tốcyspt thâmnwwn thiếpanut nhấleoot, Tiểlpigu Tuyềvupbn trong lòltxpng đtuedãtcuk hạordy quyếpanut tâmnwwm, côhcfqbdski khôhcfqng thuyếpanut phụaowuc đtuedưaowujhftc côhcfqleooy

Vậyxvty thìxfri......ínqwyt nhấleoot côhcfq muốcyspn nâmnwwng cao thểlpig diệehnvn cho côhcfqleooy lêkpfkn

smlhm sao nhìxfrin cũuiqung khôhcfqng thểlpig đtuedlpigkpfkn phínqwya củfhfla Tiểlpigu Tuyềvupbn khôhcfqng cóbdsk ngưaowujsfci thâmnwwn bạordyn bèqhfa, nếpanuu nhưaowusmlh nhưaowu thếpanu, vậyxvty thìxfri chẳybmrng phảdhsci làsmlh đtuedlpig ngưaowujsfci kháybvec coi thưaowujsfcng?

“Tiểlpigu Thấleoot, cảdhscm ơhcynn cậyxvtu!”

aowuu Tuyềvupbn ôhcfqm Tiểlpigu Thấleoot mộbsunt cáybvei ôhcfqm thậyxvtt lớvkipn

“Giữlpiga hai chútaeung ta nóbdski cảdhscm ơhcynn thìxfri xem nhưaowu ngưaowujsfci ngoàsmlhi rồjsfsi” Tiểlpigu Thấleoot đtuedejebng lêkpfkn, từaika trêkpfkn bàsmlhn trang đtuediểlpigm lấleooy dụaowung cụaowu trang đtuediểlpigm, “lạordyi đtuedâmnwwy lạordyi đtuedâmnwwy, cậyxvtu ngồjsfsi im, cậyxvtu kếpanut hôhcfqn tớvkipsmlh khôhcfqng thểlpigsmlhm phùsgohmnwwu cho cậyxvtu, vậyxvty thìxfri sẽyzqesmlhm thầsnxey trang đtuediểlpigm cho cậyxvtu, tớvkip nhấleoot đtuedjsfsnh sẽyzqe vẽyzqe cậyxvtu thậyxvtt xinh đtuednputp”


“Tay củfhfla cậyxvtu......”

“Yêkpfkn tâmnwwm đtuedi, tay củfhfla tớvkip đtuedãtcuk hồjsfsi phụaowuc rấleoot ổjhftn rồjsfsi, càsmlhng hơhcynn thếpanu trang đtuediểlpigm đtuedcyspi vớvkipi chútaeung ta màsmlhbdski lạordyi khôhcfqng cóbdsk rắorbhc rốcyspi, tớvkip rấleoot nhanh thìxfrismlhm xong cho cậyxvtu!”

“......đtuedưaowujhftc!”

Khôhcfqng đtuedếpanun nửzppga tiếpanung Tiểlpigu Thấleoot đtuedãtcuk giútaeup Lưaowuu Tuyềvupbn trang đtuediểlpigm xong thàsmlhnh mộbsunt côhcfqmnwwu, sắorbhc đtuedfkiusgohng màsmlhu hồjsfsng, tôhcfqn lêkpfkn hoa đtuedàsmlho trêkpfkn trêkpfkn mặkpfkt côhcfq, đtuedôhcfqi môhcfqi thìxfrisgohng màsmlhu đtuedfkiu đtuedyxvtm, khôhcfqng nhữlpigng tưaowuơhcyni hỷjgml, cũuiqung tôhcfqn lêkpfkn khínqwy thếpanu củfhfla côhcfq rấleoot mạordynh mẽyzqe!

“Đzdcuưaowujhftc rồjsfsi, cậyxvtu xem cóbdsk đtuedưaowujhftc khôhcfqng?”

aowuu Tuyềvupbn nhìxfrin bảdhscn thâmnwwn trong gưaowuơhcynng, côhcfqbdsk chútaeut ngẩbdskn ngơhcyn, “rấleoot đtuednputp!”

“Đzdcuóbdsk đtuedưaowuơhcynng nhiêkpfkn, kỹkpfk thuậyxvtt củfhfla chịjsfs đtuedâmnwwy khôhcfqng phảdhsci làsmlhbdski phésnxet!”

aowuu Tuyềvupbn bậyxvtt cưaowujsfci

Lạordyi trôhcfqi qua nửzppga tiếpanung nữlpiga, ngoàsmlhi cửzppga dầsnxen dầsnxen cóbdsk tiếpanung bưaowuvkipc châmnwwn ngưaowujsfci đtuedếpanun, cáybvenh cửzppga đtuedưaowujhftc mởohbh ra, xuấleoot hiệehnvn trưaowuvkipc cửzppga phòltxpng làsmlh mộbsunt chàsmlhng trai trẻigki mặkpfkc bộbsun đtuedjsfs vest, ngưaowujsfci con trai kháybve cao, toàsmlhn thâmnwwn làsmlh vest dưaowujsfcng nhưaowu khôhcfqng che khuấleoot đtuedưaowujhftc cơhcyn bắorbhp củfhfla anh ta, làsmlh mộbsunt ngưaowujsfci đtuedàsmlhn ôhcfqng kháybveaowujsfcng tráybveng

Khuôhcfqn mặkpfkt ưaowuu tútaeu củfhfla chàsmlhng trai góbdskc cạordynh trêkpfkn mặkpfkt kháybvegdtpsmlhng, hai cặkpfkp lôhcfqng màsmlhy cao, khínqwy tháybvei hàsmlho hùsgohng vôhcfqsgohng

“Lưaowuu Tuyềvupbn, xong chưaowua vậyxvty?”

“Xong rồjsfsi” Lưaowuu Tuyềvupbn nhìxfrin chàsmlhng trai, trong mắorbht phútaeut chốcyspc toàsmlhn làsmlhxfrinh cảdhscm thùsgohy mịjsfs

hcfqaowujsfci rồjsfsi giớvkipi thiệehnvu hai ngưaowujsfci, “Tiểlpigu Thấleoot, đtuedâmnwwy làsmlh Tầsnxen Nham, Tầsnxen Nham, đtuedâmnwwy làsmlh ngưaowujsfci bạordyn tốcyspt nhấleoot củfhfla em......Tiêkpfku Tiểlpigu Thấleoot!”

Hai ngưaowujsfci bọsdrbn họsdrb âmnwwm thầsnxem quan sáybvet đtuedáybvenh giáybve đtuedcyspi phưaowuơhcynng, tiếpanup sau đtuedóbdsk thu hồjsfsi lạordyi áybvenh nhìxfrin

Tiểlpigu Thấleoot thừaikaa nhậyxvtn, Tầsnxen Nham nàsmlhy cũuiqung rấleoot đtuednputp trai, nhưaowung màsmlh nhắorbhc trưaowuvkipc đtuedcyspi vớvkipi anh ấleooy khôhcfqng cóbdskleoon tưaowujhftng tốcyspt, vìxfri vậyxvty Tiểlpigu Thấleoot đtuedcyspi vớvkipi anh mộbsunt chútaeut khen ngợjhfti cũuiqung khôhcfqng cóbdsk!

Tráybvei ngưaowujhftc vớvkipi lạordynh lùsgohng củfhfla côhcfq, giâmnwwy phútaeut Tầsnxen Nham nhìxfrin thấleooy Tiểlpigu Thấleoot, áybvenh mắorbht sâmnwwu thẳybmrm phútaeut chốcyspc lóbdske lêkpfkn áybvenh kinh ngạordyc

“Xin chàsmlho, tôhcfqi làsmlh Tầsnxen Nham!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.