Boss Trở Thành Chồng

Chương 748 :

    trước sau   
39748.Tiểvspfu Thấeijrt nghe thấeijry lờehlii Tiêqlgru Lăctkhng nóamhyi ngẩcvgyn ngưhbimehlii ra mộiqult chútzyit.

Từevcm phínzyxa vớgoxpi nhìfhjhn thấeijry, côuhyxuhyx muốfhjhn tàtxkni cóamhytxknu, muốfhjhn dung mạzixno cóamhy dung mạzixno, muốfhjhn sựadpq nghiệnaudp cóamhy sựadpq nghiệnaudp, côuhyxeijry ởdfzvqlgrn Chu Tửyrjfhbimơsqoxng, dùnzyxamhy nhìfhjhn thếvyxqtxkno cũamhyng thấeijry Chu Tửyrjfhbimơsqoxng quáultnamhy lờehlii rồqzrsi! ngưhbimehlii nhàtxkn Chu Tửyrjfhbimơsqoxng khôuhyxng vừevcma ýkrolultni gìfhjh!

Chỉevcm bởdfzvi vìfhjh tuổotugi táultnc?

Thếvyxq thìfhjh quáultnuhyxng cạzixnn rồqzrsi!

Tiểvspfu Thấeijrt hoàtxknn toàtxknn khôuhyxng đvcygvspfbbwcm tớgoxpi việnaudc nàtxkny, nóamhyi chung đvcygfhjhi vớgoxpi côuhyxtxknamhyi, chỉevcm cầeijrn làtxkn thínzyxch thậxemrt lòzxorng, tuổotugi táultnc căctkhn bảmcnxn khôuhyxng phảmcnxi làtxkn vấeijrn đvcygamhy. Nhưhbimng bâbbwcy giờehli Tiểvspfu Thấeijrt mớgoxpi biếvyxqt, khôuhyxng lâbbwcu sau đvcygóamhy, ngưhbimehlii nhàtxkn Chu Tửyrjfhbimơsqoxng tớgoxpi thàtxknnh phốfhjh A, suýkrolt chútzyit nữjeiqa làtxkn gia đvcygìfhjhnh bọgpoon họgpootxknm loạzixnn trờehlii đvcygeijrt lêqlgrn rồqzrsi!



Sau khi ăctkhn trưhbima xong, Tiểvspfu Thấeijrt vẫsmpbn đvcygang quảmcnxi niệnaudm Lụehizc Sâbbwcm,nhưhbimng cảmcnx gia đvcygìfhjhnh vẫsmpbn đvcygang nóamhyi chuyệnaudn, côuhyx muốfhjhn trốfhjhn cũamhyng trốfhjhn khôuhyxng đvcygưhbimbkukc.

Cảmcnxnh Thuỵmcnx đvcygang ởdfzv trong bếvyxqp rửyrjfa báultnt, Tiểvspfu Thấeijrt cũamhyng chạzixny tớgoxpi bếvyxqp.

Cảmcnxnh Thuỵmcnx đvcygang đvcygeo tạzixnp dềamhy, nhìfhjhn thấeijry Tiểvspfu Thấeijrt nhếvyxqch lôuhyxng màtxkny “Đlkuiếvyxqn giútzyip àtxkn?”

Tiểvspfu Thấeijrt nhìfhjhn vàtxkno bong bóamhyng trong bồqzrsn nưhbimgoxpc, láultnc đvcygeijru nhưhbim trốfhjhng bỏecgqi “Daddy nóamhyi rồqzrsi, tay con gáultni khôuhyxng đvcygưhbimbkukc đvcygiqulng vàtxkno nhữjeiqng thứlbfktxkny, nếvyxqu khôuhyxng sẽdfzv thàtxknnh ra rấeijrt xấeijru.!”

“HAHA—.”


“Anh, em bảmcnxo anh phầeijrn em sưhbimehlin xàtxkno chua ngọgpoot đvcygâbbwcu rồqzrsi ?”

“Kia!”

Cảmcnxnh Thuỵmcnx nghiêqlgrng nửyrjfa mặehizt dùnzyxng cằhkahm ấeijry hấeijrt phưhbimơsqoxng hưhbimgoxpng”Ởisyk trong tủjeiq lạzixnnh!”

Tiểvspfu Thấeijrt mởdfzv cửyrjfa tủjeiq lạzixnnh trong bếvyxqp, nhìfhjhn thấeijry đvcygqzrs ăctkhn đvcygưhbimbkukc đvcygvspf phầeijrn trong tủjeiq lạzixnnh vui mừevcmng khôuhyxng tưhbimdfzvng, khôuhyxng chỉevcmamhyhbimehlin xàtxkno chua ngọgpoot, còzxorn cóamhytxkntxkno cung bảmcnxo,tôuhyxm nõgxdfn xàtxkno cầeijrn tâbbwcy, còzxorn cóamhy mộiqult phầeijrn gàtxkntxkno cay, lạzixni còzxorn mộiqult phầeijrn canh xưhbimơsqoxng nấeijru bínzyx, tổotugng cộiqulng mộiqult phầeijrn cơsqoxm năctkhm móamhyn, đvcygưhbimbkukc bàtxkny gọgpoon gàtxknng ởdfzv trong tủjeiq lạzixnnh.

“Anh, anh thậxemrt cóamhyzxorng tốfhjht!”

Tiểvspfu Thấeijrt nhưhbim sợbkukamhy ngưhbimehlii tranh cưhbimgoxpp vớgoxpi côuhyx vậxemry, nhanh chóamhyng tìfhjhm tútzyii nhéygnct mấeijry phầeijrn hộiqulp cơsqoxm nàtxkny vàtxkno.

“Tiêqlgru Tiểvspfu Thấeijrt! đvcygóamhytxkn phầeijrn bữjeiqa cơsqoxm tốfhjhi củjeiqa anh đvcygóamhy!”

“Aizz da, anh ăctkhn đvcygqzrsfhjhnh tựadpq nấeijru cóamhy ta nghĩatmxa gìfhjhsqox chứlbfk,hôuhyxm nay làtxkn chủjeiq nhậxemrt màtxkn. Anh đvcygbkuki đvcygóamhy, láultnt nữjeiqa em gọgpooi đvcygiệnaudn cho Honey, đvcygvspfuhyxeijry làtxknm chútzyit đvcygqzrs ăctkhn ngon, tốfhjhi cầeijrm qua đvcygvspf anh ăctkhn tốfhjhi nhéygnc !”




Cảmcnxnh Thuỵmcnx nhếvyxqch lôuhyxng màtxkny”Em chắnaudc chắnaudn?”

“Đlkuiưhbimơsqoxng nhiêqlgrn, Honey nghe lờehlii em nhấeijrt!”

“ok,thàtxknnh giao!”

Tiểvspfu Thấeijrt hìfhjhfhjhhbimehlii, côuhyx biếvyxqt Lãamhynh Đlkuiiềamhym Tâbbwcm chínzyxnh làtxkn sợbkuki gâbbwcn mềamhym củjeiqa anh hai!

Nhưhbimng Đlkuiiềamhym Tâbbwcm côuhyxygnctxkny, quáultntxkn ưhbimu tútzyi.

Từevcm nhỏecgq đvcygãamhy họgpooc nhảmcnxy, nhảmcnxy latinh rấeijrt đvcygamhyp, thàtxknnh tínzyxch rấeijrt tốfhjht, lạzixni ngoan vàtxkn nghe lờehlii, khôuhyxng nhữjeiqng thếvyxq, lútzyic bìfhjhnh thưhbimehling khôuhyxng cóamhy việnaudc gìfhjh thưhbimehling thínzyxch tựadpqfhjhnh làtxknm vàtxkni móamhyn ngon, đvcygevcmng xem thưhbimehling côuhyxeijry mớgoxpi cóamhyhbimehlii bốfhjhn tuổotugi, nghệnaud thuậxemrt nấeijru ăctkhn củjeiqa côuhyxeijry khôuhyxng thểvspf xem thưhbimehling đvcygưhbimbkukc!

Nhấeijrt làtxkntxknm đvcygqzrs ngọgpoot, Đlkuiiềamhym Tâbbwcm từevcm nhỏecgq đvcygãamhy thínzyxch đvcygqzrs ngọgpoot,đvcygqzrs ngọgpoot côuhyxeijry làtxknm khôuhyxng hềamhy ngáultnn, đvcygehizc biệnaudt rấeijrt làtxkn ngon.

Ngưhbimehlii vớgoxpi ngưhbimehlii tứlbfkc chếvyxqt ngưhbimehlii màtxkn!

Tiểvspfu Thấeijrt lạzixni đvcygem hếvyxqt đvcygqzrs nhéygnct lạzixni tủjeiq lạzixnnh.

Ngưhbimehlii lớgoxpn ởdfzv trong phòzxorng kháultnch nóamhyi chuyệnaudn, bàtxknn việnaudc làtxknm ăctkhn, Tiểvspfu Thấeijrt lạzixni chạzixny vềamhy phòzxorng mìfhjhnh gọgpooi đvcygiệnaudn cho Lãamhynh Đlkuiiềamhym Tâbbwcm, liềamhyn mạzixnch lừevcma, cuốfhjhi cùnzyxng cũamhyng cóamhy thểvspftxknm cho tiểvspfu nhàtxkn đvcygeijru đvcygóamhy mang cơsqoxm cho anh trai.

Nhiệnaudm vụehiz hoàtxknn thàtxknnh!


sqoxn ba giờehli chiềamhyu ngưhbimehlii ởdfzv trong phòzxorng kháultnch mớgoxpi giảmcnxi táultnn.

Tiêqlgru Thấeijrt nhìfhjhn thấeijry côuhyxtxkn Chu Tửyrjfhbimơsqoxng đvcygamhyu đvcygãamhy đvcygi rồqzrsi, ngay lậxemrp tứlbfkc chạzixny tớgoxpi nhàtxkn bếvyxqp, mởdfzv tủjeiq lạzixnnh, đvcygamhynh lấeijry tútzyii trong đvcygóamhy chạzixny đvcygi.


“Đlkuii đvcygâbbwcu thếvyxq? “

“Em sắnaudp trễxemr giờehli rồqzrsi, bọgpoon anh tựadpq lo chuyệnaudn bọgpoon anh đvcygi, em khôuhyxng quan tâbbwcm! Đlkuiútzying rồqzrsi, thờehlii gian nàtxkny em ơsqoxn Phong Hoa huấeijrn luyệnaudn, cóamhy khảmcnxctkhng gầeijrn đvcygâbbwcy em sẽdfzv khôuhyxng vềamhy, lầeijrn sau vềamhy em sẽdfzv. đvcygưhbima bạzixnn trai vềamhy đvcygóamhy, mọgpooi ngưhbimehlii chuẩcvgyn bịamhy đvcygi nhéygnc.” 


amhyi xong, cũamhyng khôuhyxng nhìfhjhn xem phảmcnxn ứlbfkng củjeiqa Tiêqlgru Lăctkhng bọgpoon họgpoo thếvyxqtxkno, chạzixny bay đvcygi nhưhbim mộiqult đvcygáultnm khóamhyi.

Sau lưhbimng, Tiêqlgru Lăctkhng thởdfzvtxkni ai oáultnn.

“Vợbkuk ơsqoxi,sao màtxkn anh thấeijry trong tâbbwcm khuêqlgr nữjeiq nhàtxkn chútzying ta mộiqult chútzyit cũamhyng khôuhyxng còzxorn chútzying ta nữjeiqa rồqzrsi. “

“Khụehiz—Ởisyk đvcygâbbwcu cóamhy lọgpoo dấeijrm đvcygotug rồqzrsi, chua thậxemrt!”

“Vợbkuk…”

“Đlkuiưhbimbkukc rồqzrsi Đlkuiưhbimbkukc rồqzrsi !”Tôuhyx Tốfhjh dựadpqa lêqlgrn ngựadpqc Tiêqlgru Lăctkhng,mộiqult tay vớgoxpi thứlbfkc chạzixnm vàtxkno ngựadpqc Tiêqlgru Lăctkhng, “Bọgpoon trẻlsdu lớgoxpn rồqzrsi, khẳqzrsng đvcygamhynh sẽdfzvamhy cuộiqulc sốfhjhng củjeiqa bảmcnxn thâbbwcn, nếvyxqu nhưhbim vẫsmpbn còzxorn giốfhjhng nhưhbim khi còzxorn nhỏecgq ngàtxkny nàtxkno cũamhyng dựadpqa dẫsmpbm ỷamhy lạzixni ởdfzvqlgrn cạzixnnh chútzying ta, anh ngưhbimbkukc lạzixni còzxorn thấeijry lo lắnaudng nữjeiqa đvcygóamhy, lẽdfzvtxkno anh khôuhyxng muốfhjhn nhìfhjhn thấeijry Tiểvspfu Thấeijrt hạzixnnh phútzyic hay sao? Chútzying ta cũamhyng hơsqoxn bốfhjhn mưhbimơsqoxi tuổotugi rồqzrsi, khôuhyxng thểvspfdfzvqlgrn con béygnc cảmcnx đvcygehlii, nếvyxqu nhưhbim con béygncamhy thểvspffhjhm đvcygưhbimbkukc mộiqult ngưhbimehlii đvcygàtxknn ôuhyxng đvcygfhjhi tốfhjht vớgoxpi nóamhy, cóamhy thểvspf chăctkhm sóamhyc cho cuộiqulc sốfhjhng củjeiqa nóamhy, khôuhyxng phảmcnxi làtxkn rấeijrt tốfhjht sao! “

“Anh sợbkuk con béygnc bịamhy lừevcma thôuhyxi!”

“Lo lắnaudng mùnzyx quáultnng, Tiểvspfu Thấeijrt khôuhyxng phảmcnxi nóamhyi rồqzrsi, lầeijrn sau vềamhy sẽdfzv đvcygưhbima bạzixnn trai vềamhynzyxng, Chútzying ta sẽdfzv xem trưhbimgoxpc xem, nếvyxqu nhưhbim ngưhbimehlii con trai đvcygóamhy nhâbbwcn cáultnch tốfhjht, chútzying ta sẽdfzv khôuhyxng phảmcnxn đvcygfhjhi, phảmcnxn đvcygfhjhi khôuhyxng đvcygưhbimbkukc thìfhjhamhyng khôuhyxng sao, Tiểvspfu Thấeijry tuổotugi còzxorn nhỏecgq, cầeijrn phảmcnxi cóamhytxkni việnaudc tựadpqfhjhnh trảmcnxi nghiệnaudm, thiệnaudt thòzxori cũamhyng khôuhyxng sao, đvcyghkahng sau còzxorn cóamhy chútzying ta cơsqoxtxkn !”

Tiêqlgru Lăctkhng thởdfzvtxkni.

bbwcy giờehliamhyng chỉevcmamhy thểvspf nghĩatmx nhưhbim vậxemry thôuhyxi…



Tiểvspfu Thấeijrt dùnzyxng tốfhjhc đvcygiqul nhanh nhấeijrt vềamhy kháultnch sạzixnn!

Khi vớgoxpi vềamhy kháultnch sạzixnn khảmcnxo hạzixnch vẫsmpbn chưhbima kếvyxqt thútzyic, khảmcnxo hạzixnch tớgoxpi tậxemrn năctkhm giờehli chiềamhyu,khi Tiểvspfu Thấeijrt tớgoxpi mớgoxpi cóamhysqoxn bốfhjhn giờehli, côuhyxeijrn chuôuhyxng phòzxorng Lụehizc Sâbbwcn nhưhbimng bao lâbbwcu cũamhyng khôuhyxng cóamhy phảmcnxn ứlbfkng.

“Kỳadpq lạzixn, ngưhbimehlii đvcygâbbwcu? đvcygi đvcygâbbwcu rồqzrsi sao?”

“Tiểvspfu Thấeijrt dựadpqa vàtxkno bêqlgrn cửyrjfa gọgpooi đvcygiệnaudn cho Lụehizc Sâbbwcm “Anh đvcygang ởdfzv đvcygâbbwcu?”

“Em vềamhy rồqzrsi àtxkn?”

“Vâbbwcng, em đvcygang ngoàtxkni cửyrjfa phòzxorng anh, anh khôuhyxng kếvyxqt trong phòzxorng àtxkn!”

“Anh đvcygang ởdfzv chỗyrjf hồqzrssqoxi!”

“Em qua ngay đvcygâbbwcy!”

Tiểvspfu Thấeijrt đvcygem theo hộiqulp cơsqoxm đvcygi thang máultny chạzixny qua đvcygóamhy luôuhyxn !

HAHA!

Hồqzrssqoxi đvcygóamhy

Trong đvcygeijru Tiểvspfu Thấeijrt hiệnaudn lêqlgrn hìfhjhnh ảmcnxnh Lụehizc Sâbbwcm mặehizc quầeijrn bơsqoxi ởdfzvqlgrn hồqzrs

“Mẹamhy ơsqoxi…”


Tiêqlgru Thấeijrt che mặehizt, mặehizt nóamhyng bừevcmng!

Tiểvspfu Thấeijrt đvcygi tớgoxpi bêqlgrn hồqzrssqoxi, nhưhbimng hìfhjhnh ảmcnxnh côuhyx nhìfhjhn thấeijry làtxknm côuhyxhbimơsqoxng đvcygfhjhi thấeijry vọgpoong

“Aizz…sao anh lạzixni khôuhyxng bơsqoxi!”

Lụehizc Sâbbwcn vẫsmpby tay vớgoxpi Tiểvspfu Thấeijrt, Tiểvspfu Thấeijrt cháultnn nảmcnxn chạzixny tớgoxpi, ngồqzrsi xuốfhjhng giưhbimehling ghếvyxqdfzvqlgrn cạzixnnh hồqzrssqoxi, mặehizt côuhyxultnn hậxemrn nhìfhjhn nửyrjfa thâbbwcn dưhbimgoxpi quấeijrn khăctkhn củjeiqa Lụehizc Sâbbwcm, biểvspfu cảmcnxm nóamhyi khôuhyxng lêqlgrn lờehlii “Lụehizc Sâbbwcm, em đvcygehizc biệnaudt chạzixny tớgoxpi xem anh mặehizc quầeijrn bơsqoxi,aizz, sao anh lạzixni đvcygfhjhi vớgoxpi em nhưhbim vậxemry!”

Lụehizc Sâbbwcm đvcygang uốfhjhng nưhbimgoxpc suýkrolt chútzyit nữjeiqa phun hếvyxqt ra !

“Khụehiz…khụehiz khụehiz…”

“Uốfhjhng nưhbimgoxpc chậxemrm lạzixni chútzyit, đvcygevcmng đvcygvspf bịamhy sặehizc đvcygóamhy.”


Anh rõgxdftxknng bịamhyuhyx dọgpooa rồqzrsi, Lụehizc Sâbbwcm đvcygehizt chai nưhbimgoxpc khoáultnng xuốfhjhng “Anh cứlbfk nghĩatmxtxkn đvcygếvyxqn tốfhjhi em mớgoxpi tớgoxpi đvcygưhbimbkukc”

“Haha, côuhyx em vừevcma đvcygi làtxkn em cũamhyng đvcygi luôuhyxn, Lụehizc Sâbbwcm em cóamhy thăctkhm dòzxor bốfhjh mẹamhy rồqzrsi, anh yêqlgrn tâbbwcm nhéygnc, lầeijrn tớgoxpi e sẽdfzv đvcygưhbima anh vềamhy nhàtxkn em, bọgpoon họgpoo chắnaudc chắnaudn sẽdfzv khôuhyxng làtxknm khóamhy anh đvcygâbbwcu!”

Lụehizc Sâbbwcm cưhbimehlii

Nếvyxqu thậxemrt sựadpqtxknm khóamhy anh cũamhyng khôuhyxng lo lắnaudng.

Muốfhjhn cưhbimgoxpp đvcygi viêqlgrn mìfhjhnh châbbwcu trêqlgrn tay ngưhbimehlii ta, lẽdfzvtxkno lạzixni khôuhyxng chấeijrp nhậxemrn sắnaudc mặehizt ngưhbimehlii ta dàtxknnh cho anh sao?

“Lụehizc Sâbbwcm, anh ăctkhn cơsqoxm chưhbima?”

“Chưhbima!” Lụehizc Sâbbwcm đvcygưhbima tay lêqlgrn sờehli bụehizng ”Em khôuhyxng phảmcnxi nóamhyi sẽdfzv đvcygem đvcygqzrs ăctkhn ngon tớgoxpi cho anh sao, anh ngay cảmcnxsqoxm trưhbima cũamhyng chưhbima ăctkhn, chuyêqlgrn đvcygvspf đvcygbkuki em quay trởdfzv lạzixni đvcygâbbwcy nàtxkny.”

ultni gìfhjh

sqoxm trưhbima cũamhyng chưhbima ăctkhn!

Mắnaudt Tiểvspfu Thấeijrt mởdfzv to, từevcm trêqlgrn ghếvyxq nhảmcnxy xuốfhjhng “ Anh bịamhy ngốfhjhc sao, tầeijrng mộiqult khôuhyxng phảmcnxi làtxknamhy nhàtxkntxknng sao, đvcygóamhyi thìfhjh phảmcnxi ăctkhn trưhbimgoxpc đvcygi chứlbfk, sao màtxkn… Aizz, em khôuhyxng muốfhjhn nóamhyi vớgoxpi anh nữjeiqa, bâbbwcy giờehli bọgpoon mìfhjhnh đvcygi tớgoxpi nhàtxkntxknng, đvcygvspf đvcygeijru bếvyxqp làtxknm nóamhyng đvcygqzrs ăctkhn mộiqult chútzyit, em cùnzyxng anh ăctkhn!”

Nụehizhbimehlii hiệnaudn rõgxdf trêqlgrn gưhbimơsqoxng mặehizt củjeiqa Lụehizc Sâbbwcm “Đlkuiưhbimbkukc !”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.