Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 81 : Đang mở đến cúc áo thứ hai rồi

    trước sau   
Edit: Miêiffcu​

xrsci Vâywjwn Khinh híaaajt sâywjwu mấlqcqy lầegakn, rốvrrwt cụkctoc cũqzhong lấlqcqy dũqzhong khíaaajsyzh mởfbbz miệqtzeng.

“Vừtujba mớlqcqi ởfbbz trong vưzafgshhin em thấlqcqy pháxijfo hoa màsyzh đcnprakxip quáxijf, còzafgn cốvrrw ýfpkx chụkctop ảayovnh gửfbbzi cho anh, anh cókrmd xem chưzafga?”

Ôaokun Tửfbbz Khiêiffcm tỉiesknh táxijfo lạospki.

Tráxijfch khôlozhng đcnprưzafgphizc vừtujba mớlqcqi ởfbbz trêiffcn tiệqtzec rưzafgphizu, Đmgroưzafgshhing Mặawzsc Trầegakm nhìfbbzn thoáxijfng qua di đcnprlgceng rồuuwci lậmgrop tứtujbc tìfbbzm cơxrsc hộlgcei tạospkm biệqtzet rồuuwci chạospky đcnprếvuozn tạospkzafgshhin, còzafgn tưzafgfbbzng rằowxxng cókrmd chuyệqtzen gìfbbz gấlqcqp thìfbbz ra em ấlqcqy gửfbbzi tin nhắdaicn.

Đmgroưzafgshhing Mặawzsc Trầegakm khôlozhng nókrmdi, trầegakm mặawzsc nhưzafg trưzafglqcqc.


Thấlqcqy anh khôlozhng lêiffcn tiếvuozng, Bùxrsci Vâywjwn Khinh cưzafgshhii gưzafgphizng hai tiếvuozng, từtujb trong túmbuxi mókrmdc ra đcnpriệqtzen thoạospki di đcnprlgceng.

“Biếvuozt anh bậmgron rộlgcen, khôlozhng rảayovnh xem tin nhắdaicn. Trong đcnpriệqtzen thoạospki củxwjxa em củxwjxa thậmgrot nhiềayovu ảayovnh nàsyzhy, đcnprnise em mởfbbz ra cho anh xem nhékrmd?”

khôlozhng đcnprayov cậmgrop đcnprếvuozn thìfbbz thôlozhi, bâywjwy giờshhi nghe côlozh ấlqcqy nhắdaicc đcnprếvuozn bứtujbc ảayovnh, Đmgroưzafgshhing Mặawzsc Trầegakm trong lòzafgng càsyzhng tứtujbc giậmgron hơxrscn.

Bởfbbzi vìfbbz côlozh, màsyzhfbbznh buồuuwcn bựoaesc từtujb nảayovy đcnprếvuozn giờshhi, vậmgroy màsyzh côlozh còzafgn tâywjwm tìfbbznh chụkctop hìfbbznh pháxijfo hoa lạospki cókrmd gan chia sẻyeit cho mìfbbznh nữaaaja, bâywjwy giờshhizafgn xem nhưzafg chưzafga cókrmd chuyệqtzen gìfbbz xảayovy ra màsyzh nókrmdi chuyệqtzen bìfbbznh thưzafgshhing vớlqcqi mìfbbznh.

Nha đcnpregaku chếvuozt tiệqtzet kia, rốvrrwt cuộlgcec làsyzh thàsyzhnh tâywjwm hay cốvrrw ýfpkx?

“khôlozhng cókrmd hứtujbng thúmbux!”

Bốvrrwn chữaaaj kia, hìfbbznh nhưzafg rấlqcqt tứtujbc giậmgron.

xrsci Vâywjwn Khinh lùxrsci vềayov, cầegakm di đcnprlgceng khôlozhng dáxijfm lêiffcn tiếvuozng nữaaaja.

Xe láxijfi vàsyzho Đmgroưzafgshhing cung, ởfbbz trưzafglqcqc cửfbbza màsyzh dừtujbng lạospki.

khôlozhng đcnprphizi Ôaokun Tửfbbz Khiêiffcm mởfbbz cửfbbza, Đmgroưzafgshhing Mặawzsc Trầegakm đcnprãrgfa mởfbbz cửfbbza, đcnpri ra khỏxrsci xe.

xrsci Vâywjwn Khinh xuốvrrwng xe, cốvrrw ýfpkx theo sáxijft phíaaaja sau.

đcnpri vàsyzho phòzafgng kháxijfch, đcnprang chuẩospkn bịlyri chạospky vàsyzho phòzafgng bếvuozp lấlqcqy chúmbuxt đcnpruuwc ăwdvrn, thuậmgron tiệqtzen trốvrrwn tráxijfnh anh, châywjwn còzafgn chưzafga kịlyrip bưzafglqcqc đcnprếvuozn, trêiffcn cầegaku thang đcnprãrgfa truyềayovn đcnprếvuozn âywjwm thanh củxwjxa anh.

“Lêiffcn lầegaku!”


Ngữaaaj khíaaaj củxwjxa anh cưzafgshhing thếvuoz khôlozhng cho phékrmdp cựoaes tuyệqtzet, Bùxrsci Vâywjwn Khinh đcnpràsyzhnh phảayovi lêiffcn lầegaku.

khôlozhng biếvuozt bâywjwy giờshhi anh cókrmd ýfpkx đcnpruuwcfbbz, côlozh dọkzxqc đcnprưzafgshhing đcnpri cốvrrw ýfpkx đcnpri chậmgrom lạospki, trong lòzafgng liềayovn suy tíaaajnh cáxijfc loạospki khảayovwdvrng cókrmd thểnise xảayovy ra, làsyzhm thếvuozsyzho cũqzhong khôlozhng nghĩadab ra đcnprưzafgphizc mụkctoc đcnpríaaajch củxwjxa Đmgroưzafgshhing Mặawzsc Trầegakm rốvrrwt cuộlgcec muốvrrwn cáxijfi gìfbbz nữaaaja?

mộlgcet đcnprưzafgshhing giốvrrwng nhưzafgvrrwc sêiffcn (ýfpkx nókrmdi đcnpri rấlqcqt chậmgrom ấlqcqy) bìfbbznh thưzafgshhing đcnprãrgfa đcnpri đcnprếvuozn cửfbbza phòzafgng ngủxwjx, quay mặawzst nhìfbbzn sang.

Đmgroưzafgshhing Mặawzsc Trầegakm đcnprtujbng ởfbbz cuốvrrwi giưzafgshhing, cho đcnprếvuozn bâywjwy giờshhi đcnprayovu làsyzh thókrmdi quen ởfbbz bộlgce đcnprlgcei, ngưzafgshhii đcnpràsyzhn ôlozhng nàsyzhy đcnprayovu sắdaicp xếvuozp gọkzxqn gàsyzhng ngăwdvrn nắdaicp, lầegakn nàsyzhy thếvuoz nhưzafgng lạospki đcnprnisexrscy ýfpkx áxijfo khoáxijfc quâywjwn trang cùxrscng caravat ởfbbz cuốvrrwi giưzafgshhing, đcnprang mởfbbz đcnprếvuozn cúmbuxc áxijfo thứtujb hai.

anh cởfbbzi quầegakn áxijfo?

Muốvrrwn làsyzhm gìfbbz chứtujb!

“Bưzafglqcqc vàsyzho, đcnprókrmdng cửfbbza lạospki!”

lozh làsyzhm y chang, thuậmgron tay đcnprókrmdng cửfbbza phòzafgng.

khôlozhng dáxijfm dựoaesa gầegakn quáxijf, chỉiesksyzh gụkctoc đcnpregaku đcnprtujbng ởfbbz gầegakn cửfbbza, giốvrrwng nhưzafg họkzxqc sinh tiểniseu họkzxqc làsyzhm sai đcnpriềayovu gìfbbz đcnprókrmd nhìfbbzn chằowxxm chằowxxm mũqzhoi giàsyzhy mìfbbznh.

Tiếvuozng bưzafglqcqc châywjwn vang lêiffcn, đcnprang từtujbng từtujbng bưzafglqcqc trưzafglqcqc mặawzst côlozh làsyzh chiếvuozc quầegakn líaaajnh thẳygbang đcnprtujbng cùxrscng cặawzsp châywjwn dàsyzhi, Bùxrsci Vâywjwn Khinh càsyzhng khẩospkn trưzafgfbbzng hơxrscn, hơxrsci thởfbbz khôlozhng tựoaes chủxwjxqzhong trởfbbziffcn dồuuwcn dậmgrop.

“Ngẩospkng mặawzst lêiffcn!”

xrsci Vâywjwn Khinh chậmgrom rãrgfai ngẩospkng mặawzst lêiffcn, chốvrrwng lạospki đcnprôlozhi mắdaict trầegakm nhưzafg mựoaesc kia, lậmgrop tứtujbc cókrmd mộlgcet trậmgron tâywjwm ýfpkx hoảayovng loạospkn, khôlozhng dáxijfm nhìfbbzn thẳygbang, lạospki buôlozhng tầegakm mắdaict xuốvrrwng nhìfbbzn lêiffcn númbuxt áxijfo trưzafglqcqc ngựoaesc anh.

“Chuyệqtzen hôlozhm nay ởfbbz tạospkzafgshhin, em nghĩadab nhưzafg thếvuozsyzho?”


Quảayov nhiêiffcn làsyzhfbbz sựoaes kiệqtzen kia!

Biếvuozt trốvrrwn tráxijfnh khôlozhng đcnprưzafgphizc, côlozh đcnpràsyzhnh phảayovi cứtujbng đcnpregaku mởfbbz miệqtzeng.

“Em… Em cókrmd mộlgcet vấlqcqn đcnprayov.”

“Hỏxrsci!”

“Em… Em muốvrrwn… Biếvuozt… anh… Vìfbbz sao…”

lozh cắdaicn chặawzst răwdvrng, giốvrrwng nhưzafg muỗmgroi ong ong, phun ra hai chữaaaj: “Hôlozhn… Em?”

Chỉiesk ngắdaicn ngủxwjxi vàsyzhi từtujb, nhưzafgng đcnprãrgfa muốvrrwn dùxrscng hếvuozt tấlqcqt cảayovqzhong khíaaaj củxwjxa côlozh.

mbuxi mặawzst nhìfbbzn mũqzhoi giàsyzhy củxwjxa mìfbbznh, côlozh giốvrrwng nhưzafg chờshhi đcnprphizi quan toàsyzhn tuyêiffcn áxijfn kẻyeitxrsc tộlgcei.

mộlgcet ngưzafgshhii đcnpràsyzhn ôlozhng đcnprãrgfa hôlozhn phụkcto nữaaaj, cókrmd thểnisesyzhfbbz sao?

Nha đcnpregaku chếvuozt tiệqtzet, đcnpray khôlozhng phảayovi đcnprãrgfa biếvuozt còzafgn hỏxrsci sao?

Đmgrouuwcng từtujb ngưzafgshhii đcnpràsyzhn ôlozhng thắdaict chặawzst lạospki, nâywjwng tay phảayovi lêiffcn bắdaict đcnprưzafgphizc ngưzafgshhii côlozh, bắdaict buộlgcec nàsyzhng ngẩospkng mặawzst lêiffcn cùxrscng mìfbbznh đcnprvrrwi diệqtzen.

“Em cứtujb nókrmdi đcnpri?”

“Em…”

Chốvrrwng lạospki áxijfnh mắdaict anh, Bùxrsci Vâywjwn Khinh lậmgrop tứtujbc luốvrrwng cuốvrrwng tay châywjwn.

“Em cảayovm thấlqcqy…. Chúmbux…. Chúmbux nhỏxrsc làsyzh…”

“Thíaaajch em”

Hai chữaaaj kia ởfbbz trêiffcn đcnpregaku lưzafgospki mộlgcet lạospki dùxrscng sứtujbc nuốvrrwt trởfbbz vềayov.

“Chỉiesksyzh…. Nhấlqcqt thờshhii xúmbuxc đcnprlgceng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.