Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 49 : Chú nhỏ cởi áo, một màn kia thật sự là đẹp mắt!

    trước sau   
Edit: Miêiuihu

Cung Quảjurgng Hằcdfmng

​mộkpzyt đchhbưgyrvpjhqng đchhbi theo Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem đchhbi vàyehdo thang mádqxdy, Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh dèzfax dặppzwt nhìrdjwn biểundtu tìrdjwnh củppzwa anh “Chúqqao nhỏlzjg, thựcsfxc xin lỗqdsxi, vừjnbpa rồwbzdi lỗqdsxi tạrvgmi em cảjurg!”

Áacmonh mắmayxt Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem chuyểundtn thàyehdnh ôlzjgn nhu giơstur tay lêiuihn nhẹpzea nhàyehdng ởtazz trêiuihn mặppzwt côlzjg“Bọundtn họundt nhắmayxm đchhbếdqqmn chúqqao, chúqqaovckkng vốuzcnn dĩrvgm nghĩrvgm đchhbem Diệjnbpp Thiêiuihn Thanh đchhbuổyehdi đchhbi, chỉlvinyehd cho em chịqbixu ủppzwy khuấliiit.”

Cảjurgm giádqxdc đchhbưgyrvztfac ngưgyrvpjhqi đchhbàyehdn ôlzjgng ôlzjgn nhu, khóiuihe môlzjgi Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh giơsturiuihn “Nếdqqmu em đchhbãeshf lậlswvp côlzjgng lớvxkun nhưgyrv vậlswvy cóiuih phảjurgi chúqqaovckkng thưgyrvtazzng cho em phảjurgi khôlzjgng?”

“Đrbkdưgyrvztfac, vậlswvy em muốuzcnn thưgyrvtazzng gìrdjwyehdo?”


“Em muốuzcnn chúqqao nhỏlzjg cho mộkpzyt cádqxdi huâuzcnn chưgyrvơsturng quâuzcnn nhâuzcnn!”

“Em đchhbâuzcnu phảjurgi làyehd quâuzcnn nhâuzcnn!”

“Vậlswvy… Chúqqao nhỏlzjg hôlzjgn em mộkpzyt cádqxdi, coi nhưgyrvyehd con dấliiiu.”

“anh làyehd chúqqao em đchhbliiiy!”

“Cũvckkng đchhbâuzcnu phảjurgi làyehd chúqqao – chádqxdu ruộkpzyt đchhbâuzcnu, phảjurgi khôlzjgng?”

jnbpn loạrvgmi lýnhom do nàyehdy sao?

“Chúqqao nhỏlzjg làyehd đchhbàyehdn ôlzjgng sao nóiuihi màyehd khôlzjgng giữcsfx lờpjhqi vậlswvy!” Thấliiiy anh đchhbang còjnbpn do dựcsfx, Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh chủppzw đchhbkpzyng đchhbưgyrva lêiuihn khuôlzjgn mặppzwt nhỏlzjg nhắmayxn “Em mặppzwc kệjnbp, em muốuzcnn huâuzcnn chưgyrvơsturng, nhanh đchhbi màyehd!”

gyrvvxkui ádqxdnh đchhbèzfaxn khóiuihe môlzjgi củppzwa côlzjg nhưgyrv phấliiin nộkpzyn, làyehdm cho anh kìrdjwm lòjnbpng khôlzjgng đchhbưgyrvztfac tớvxkui đchhbếdqqmn hôlzjgm qua, mơsturn mớvxkun theo khóiuihe môlzjgi củppzwa côlzjg mang vẫiuihn mang theo xúqqaoc cảjurgm mềhxbxm mạrvgmi kia.

Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem híwbzdt nhẹpzea mộkpzyt hơsturi, cúqqaoi ngưgyrvpjhqi xuốuzcnng sợztfardjwnh bốuzcni rốuzcni sẽztfa bádqxdn đchhbwqelng chíwbzdnh mìrdjwnh, Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh vộkpzyi vàyehdng rũvckk mắmayxt xuốuzcnng.

sturi thởtazz đchhbàyehdn ôlzjgng chậlswvm rãeshfi đchhbếdqqmn gầtcoen, rốuzcnt cụpjhqc môlzjgi cũvckkng tiếdqqmp xúqqaoc vớvxkui gòjnbpdqxd côlzjg.

Cảjurgm giádqxdc anh đchhbpjhqng chạrvgmm làyehdm cho tim Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh đchhblswvp ngàyehdy càyehdng tălvinng lêiuihn.

yehdn da Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh vôlzjgbqmvng mềhxbxn mạrvgmi, làyehdm cho anh khôlzjgng nhịqbixn đchhbưgyrvztfac nghĩrvgm muốuzcnn càyehdng nhiềhxbxu hơsturn, khẽztfauzcnng mặppzwt ádqxdnh mắmayxt anh khôlzjgng kìrdjwm hãeshfm dừjnbpng trêiuihn môlzjgi côlzjg

Đrbkdinh—


Thang mádqxdy đchhbếdqqmn.

Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem phụpjhqc hồwbzdi lạrvgmi tinh thầtcoen lạrvgmi.

Chúqqao – chádqxdu hôlzjgn mộkpzyt cádqxdi coi nhưgyrv khôlzjgng cóiuihrdjw nhưgyrvng màyehdlzjgi làyehdsturi đchhbkpzyc quyềhxbxn cho ngưgyrvpjhqi yêiuihu, anh làyehdm sao cóiuih ýnhom nghĩrvgm khôlzjgng an phậlswvn nhưgyrv vậlswvy chứwqel?

Buôlzjgng côlzjg ra, Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem bưgyrvvxkuc ra khỏlzjgi thang mádqxdy.

bqmvi Vâuzcnn Khinh khuôlzjgn mặppzwt nhỏlzjg nhắmayxn đchhblzjgiuihn cũvckkng đchhbi ra, cảjurgm thấliiiy tràyehdn đchhbtcoey vui sưgyrvvxkung – íwbzdt nhấliiit anh cũvckkng cóiuih ýnhom muốuzcnn côlzjg.

đchhbi theo anh vàyehdo vălvinn phòjnbpng, Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh đchhbundtgyrvơsturng thuốuzcnc xuốuzcnng chỉlvin đchhbkpzyng đchhbi đchhbếdqqmn muốuzcnn giúqqaop anh cởtazzi quầtcoen ádqxdo, Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem nghiêiuihng ngưgyrvpjhqi trádqxdnh đchhbi.

“Đrbkdundt tựcsfx anh làyehdm!”

lzjg khôlzjgng phảjurgi làyehd đchhbwqela nhỏlzjg nữcsfxa, nêiuihn vềhxbx sau anh phảjurgi chúqqao ýnhom đchhbúqqaong mựcsfxc.

Bấliiit đchhbmayxc dĩrvgm, Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh đchhbàyehdnh phảjurgi thốuzcni lui đchhbếdqqmn cạrvgmnh bàyehdn mởtazzdqxdi hòjnbpm thuốuzcnc ra, chuẩtazzn bịqbix tấliiit cảjurg bắmayxt đchhbtcoeu khửjnbp trùbqmvng, xoay ngưgyrvpjhqi chỉlvin thấliiiy Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem đchhbang cởtazzi ádqxdo sơstur mi đchhbếdqqmn cúqqaoc ádqxdo thứwqel hai.

lzjgm nay anh mặppzwc ádqxdo sơstur mi màyehdu đchhben so vớvxkui trang phụpjhqc thưgyrvpjhqng ngàyehdy càyehdng lộkpzygyrvpjhqi phầtcoen cao quýnhom.

Ngóiuihn tay thon dàyehdi trắmayxng mịqbixn cầtcoem ởtazz vạrvgmt ádqxdo màyehdu đchhben, cádqxdc đchhbuzcnt tay cong lêiuihn góiuihc đchhbkpzy xinh đchhbpzeap, khôlzjgng cóiuihdqxdch nàyehdo hìrdjwnh dung theo đchhbkpzyng tádqxdc củppzwa anh từjnbpng cúqqaoc ádqxdo đchhbưgyrvztfac cởtazzi ra, quầtcoen ádqxdo trong vạrvgmt ádqxdo tựcsfx đchhbkpzyng hưgyrvvxkung hai bêiuihn cạrvgmnh trợztfat ra, lồwbzdng ngựcsfxc nam nhâuzcnn cưgyrvpjhqng trádqxdng cũvckkng theo đchhbóiuih từjnbpng đchhbiểundtm bạrvgmi lộkpzytazz trưgyrvvxkuc mắmayxt Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh…

Chúqqao nhỏlzjg cởtazzi ádqxdo, mộkpzyt màyehdn kia thậlswvt đchhbpzeap mắmayxt!

bqmvi Vâuzcnn Khinh khôlzjgng khỏlzjgi thấliiit thầtcoen.


Đrbkdem quầtcoen ádqxdo trong ghếdqqm ngồwbzdi, Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem nghiêiuihng ngưgyrvpjhqi ngồwbzdi vàyehdo, nhìrdjwn thấliiiy Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh còjnbpn đchhbjnbpng tạrvgmi chỗqdsx nghi hoặppzwc nhíwbzdu màyehdy.

“Chờpjhqdqxdi gìrdjw?”

“A…khôlzjgng cóiuihrdjw…”

bqmvi Vâuzcnn Khinh vộkpzyi vàyehdng lấliiiy bao tay vôlzjg khuẩtazzn, đchhbi đchhbếdqqmn giúqqaop anh rửjnbpa sạrvgmch vếdqqmt thưgyrvơsturng.

iuihbqmvi Vâuzcnn Khinh tỉlvin mỉlvin chữcsfxa trịqbix, hơsturn nữcsfxa anh cóiuih sứwqelc khỏlzjge tốuzcnt nêiuihn miệjnbpng vếdqqmt thưgyrvơsturng so vớvxkui hôlzjgm qua rõjtdz ràyehdng đchhbãeshf chuyểundtn biếdqqmn tốuzcnt, xửjnbpnhomvckkng đchhbơsturn giảjurgn hơsturn, bấliiit quádqxd hai ba phúqqaot côlzjg đchhbãeshf giúqqaop anh bălvinng bóiuih lạrvgmi vếdqqmt thưgyrvơsturng.

Sau khi bălvinng bóiuih vếdqqmt thưgyrvơsturng xong, côlzjg lạrvgmi nóiuihi.

“hiệjnbpn tạrvgmi cởtazzi quầtcoen!”

“Cởtazzi quầtcoen?”

“Đrbkdúqqaong vậlswvy!” Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh lắmayxc lắmayxc ôlzjgng tiêiuihm “Em muốuzcnn giúqqaop anh tiêiuihm thuốuzcnc.”

Đrbkdưgyrvpjhqng Mặppzwc Trầtcoem nhíwbzdu màyehdy “khôlzjgng cầtcoen.”

Cho mộkpzyt tiểundtu nha đchhbtcoeu tiêiuihm trêiuihn môlzjgng anh, cádqxdi nàyehdy quảjurg thựcsfxc cóiuih chúqqaot mắmayxc cỡnhom.

“Thuốuzcnc phảjurgi dùbqmvng đchhbppzw mộkpzyt đchhbztfat trịqbix liệjnbpu mớvxkui đchhbưgyrvztfac.”

“anh muốuzcnn uốuzcnng thuốuzcnc.”

“Tiêiuihm so vớvxkui uốuzcnng hiệjnbpu quảjurg nhanh hơsturn, bằcdfmng khôlzjgng miệjnbpng vếdqqmt thưgyrvơsturng anh sẽztfa nhiễifhrm trùbqmvng lạrvgmi mộkpzyt lầtcoen nữcsfxa.” Bùbqmvi Vâuzcnn Khinh cong màyehdy khẽztfa nhưgyrvvxkung khíwbzdch tưgyrvvxkung “Chúqqao nhỏlzjg, khôlzjgng phảjurgi anh sợztfa tiêiuihm chứwqel?”

“nóiuihi bậlswvy!”

trêiuihn ngưgyrvpjhqi trúqqaong mộkpzyt phádqxdt đchhbrvgmn anh cũvckkng khôlzjgng nhíwbzdu chúqqaot màyehdy, làyehdm sao cóiuih thểundt sợztfa tiêiuihm?

“Vậlswvy tạrvgmi sao anh khôlzjgng dádqxdm tiêiuihm!”

mộkpzyt ngưgyrvpjhqi đchhbàyehdn ôlzjgng cao lớvxkun nhưgyrv vậlswvy, tạrvgmi sao đchhbundt mộkpzyt côlzjg gádqxdi coi thưgyrvpjhqng đchhbưgyrvztfac chứwqel?

Lờpjhqi editer: Hôlzjgm nay tui đchhbqbixnh khôlzjgng đchhbălvinng truyệjnbpn đchhbâuzcnu, nhưgyrvng màyehd trai nhàyehd tui lạrvgmi đchhbălvinng thíwbzdnh cem-bádqxdch nữcsfxa màyehd tui cũvckkng high quádqxdiuihn quyếdqqmt đchhbqbixnh tặppzwng mọundti ngưgyrvpjhqi chưgyrvơsturng nàyehdy, chúqqaoc mọundti ngưgyrvpjhqi ngủppzw ngon nha

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.