Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 36 : Sư tử đang giận dữ cũng không khó dỗ như đại gia này

    trước sau   
Edit: Miêjiwnu

Beta: Miêjiwnu, chịtlup Hằziybng Lêjiwn

Ra lệhbnxnh thìjgsw sảodtcng khoápyjdi lắyyjxm, nhưpzsong hậauaou quảodtc thìjgsw cópnng thểlcxy bịtlup chúokcn nhỏzxrw - thủwoiq trưpzsovjiong nhàsewkjgswnh néwyznm vônzhxzrlv thiêjiwnu. Nêjiwnn lúokcnc nàsewky Bùwslei Vâcqntn Khinh đvtrvãaobn bấjlbkt chấjlbkp, cápyjdi gìjgsw gọvnngi làsewk thểlcxy diệhbnxn.

Đwifhưpzsoobvhng Mặkuebc Trầvejpm vốilnrn dĩjmea đvtrvãaobn tứwoiqc giậauaon nhưpzsong nghe câcqntu nópnngi cuốilnri cùwsleng đvtrvópnng khoéwyznnzhxi giậauaot giậauaot liềiqbmn nởvjio thàsewknh nụketepzsoobvhi.

anh cưpzsoobvhi rấjlbkt nhẹyfud, nếferwu khônzhxng nhìjgswn kĩjmea gầvejpn nhưpzso nụketepzsoobvhi kia khônzhxng di chuyểlcxyn khópnnge mônzhxi, đvtrvpfuc cong cũyhxkng nhợjmvct nhạmskmt.

Lạmskmvjio chỗpfuc chỉokcn mộpfuct thay đvtrvwjgxi nho nhỏzxrw thếferw thônzhxi lạmskmi làsewkm cho gưpzsoơmvfbng mặkuebt tuấjlbkn túokcn xuấjlbkt chúokcnng ngàsewky thưpzsoobvhng cựphbp ngưpzsoobvhi ngoàsewki ngàsewkn dặkuebm kia bỗpfucng chốilnrc nhưpzsonzhxng băhmstng đvtrvang tan chảodtcy, vạmskmn dặkuebm chung quanh nhưpzsopnng hoa đvtrvang nởvjio rộpfuc, mang trêjiwnn mìjgswnh vẻnbjw ônzhxn nhu vàsewk rựphbpc rỡukmd.


Nhìjgswn chăhmstm chúokcnsewko giữaobna trápyjdn anh thêjiwnm ívtrvt rựphbpc rỡukmd, chívtrvnh mìjgswnh nhìjgswn khônzhxng khỏzxrwi ngâcqnty dạmskmi.

hmstng sơmvfbn ngàsewkn năhmstm nay nhiễunfym xuâcqntn sắyyjxc, đvtrvâcqnty chívtrvnh làsewk phong cảodtcnh trăhmstm năhmstm khópnng gặkuebp, mìjgswnh cùwsleng anh ởvjio chung vớzrlvi nhau ba năhmstm, cũyhxkng khônzhxng thấjlbky anh cưpzsoobvhi mấjlbky lầvejpn.

Nụketepzsoobvhi nàsewky, cônzhx nhớzrlv nhung đvtrvãaobn mưpzsoobvhi năhmstm rồpkuri!

“Chúokcn nhỏzxrw ơmvfbi!”

“Hửauao?”

“anh cưpzsoobvhi lêjiwnn thậauaot đvtrvyfudp!”

Lờobvhi vừpkura ra khỏzxrwi miệhbnxng chỉokcn hậauaon khônzhxng thểlcxy cắyyjxn lưpzsoukmdi mìjgswnh.

Quảodtc nhiêjiwnn, ônzhxng bàsewkpnng thàsewknh ngữaobn nópnngi rấjlbkt đvtrvmskmo lívtrv, đvtrvyyjxc chívtrvpnng đvtrvưpzsojmvcc gìjgsw thìjgsw hívtrv hửauaong, thậauaot vấjlbkt vảodtc vịtlup tổwjgxnzhxng nàsewky mớzrlvi vui vẻnbjw, tạmskmi sao chívtrvnh mìjgswnh lạmskmi đvtrvàsewko hốilnrsewko.

“Chúokcn nhỏzxrw, em… Em khônzhxng phảodtci cốilnr ýmuxl nópnngi anh đvtrvyfudp?”

“anh khônzhxng đvtrvyfudp sao?”

“Dĩjmea nhiêjiwnn làsewk khônzhxng phảodtci rồpkuri, anh nhìjgswn xem đvtrvkuebc biệhbnxt đvtrvyfudp trai, chúokcn nhỏzxrw củwoiqa em làsewk đvtrvyfudp trai nhấjlbkt… Nam thầvejpn đvtrvyfudp nhấjlbkt vũyhxk trụkete.”

pnngi nhưpzso vậauaoy, ngay cảodtc Trìjgswnh Thiêjiwnn Hữaobnu cũyhxkng khônzhxng bằziybng anh?

Dừpkurng ởvjio trưpzsozrlvc mắyyjxt Bùwslei Vâcqntn Khinh khônzhxng biếferwt nópnngi bao nhiêjiwnu cápyjdi chữaobn “đvtrvyfudp”, tâcqntm tìjgswnh Đwifhưpzsoobvhng Mặkuebc Trầvejpm ngàsewky càsewkng tốilnrt hơmvfbn.


Khuônzhxn mặkuebt nhỏzxrw nhắyyjxn củwoiqa cônzhx tràsewkn đvtrvvejpy vộpfuci vàsewkng cùwsleng rốilnri ren. trêjiwnn cửauaoa kívtrvnh xe, ápyjdnh sápyjdng xuyêjiwnn vàsewko chiếferwu lêjiwnn dàsewkn da trơmvfbn bópnngng gầvejpn nhưpzso trong suốilnrt củwoiqa cônzhx nàsewkng, tựphbpa hồpkur chỉokcn cầvejpn nhẹyfud nhàsewkng bópnngp cópnng thểlcxy ra nưpzsozrlvc.

pyjdng vẻnbjw đvtrvyfudp đvtrvbdhf nhưpzso vậauaoy, chỉokcnsewkm thônzhxi thúokcnc ngópnngn tay anh muốilnrn đvtrvketeng vàsewko.

Đwifhưpzsoobvhng Mặkuebc Trầvejpm giơmvfbsewkn tay lêjiwnn, ngópnngn tay nhẹyfud nhàsewkng đvtrvketeng vàsewko hai mápyjd củwoiqa cônzhx.

Cảodtcm giápyjdc ngópnngn tay ngưpzsoobvhi đvtrvàsewkn ônzhxng di đvtrvpfucng trêjiwnn mápyjdjgswnh, Bùwslei Vâcqntn Khinh kinh ngạmskmc mởvjiopyjdi miệhbnxng nhỏzxrw nhắyyjxn.

anh… anh nhéwyzno mặkuebt mìjgswnh?

Nếferwu đvtrvilnri phưpzsoơmvfbng làsewk Trìjgswnh Thiêjiwnn Hữaobnu thìjgsw Bùwslei Vâcqntn Khinh khônzhxng cópnng cảodtcm giápyjdc kỳferw quápyjdi. Trưpzsozrlvc mắyyjxt vịtlupsewky rõihvq ràsewkng làsewk anh chúokcn luônzhxn luônzhxn nghiêjiwnm khắyyjxc nhàsewkjgswnh, đvtrvpfucng tápyjdc nhẹyfudnhàsewkng nhưpzso vậauaoy, đvtrvâcqnty làsewk lầvejpn đvtrvvejpu tiêjiwnn.

So vớzrlvi tưpzsovjiong tưpzsojmvcng củwoiqa anh, làsewkn da còzrlvn mềiqbmn mạmskmi hơmvfbn, cảodtcm xúokcnc ấjlbky lạmskmi khônzhxng mấjlbkt, sựphbpco dãaobnn chỉokcnsewkm anh càsewkng thêjiwnm luyếferwn tiếferwc khi dờobvhi ngópnngn tay.

Ngópnngn tay ởvjio trêjiwnn khuônzhxn mặkuebt nhỏzxrw nhắyyjxn củwoiqa cônzhx hai giâcqnty, Đwifhưpzsoobvhng Mặkuebc Trầvejpm chậauaom rãaobni thu lạmskmi.

“Lầvejpn nàsewky, anh chúokcn khônzhxng so đvtrvo vớzrlvi em!”

wslei Vâcqntn Khinh âcqntm thầvejpm thởvjio mộpfuct hơmvfbi, cảodtc ngưpzsoobvhi liềiqbmn rầvejpu rĩjmea, sưpzso tửauao đvtrvang giậauaon dữaobnyhxkng khônzhxng khópnng dỗpfuc nhưpzso vịtlup đvtrvmskmi gia nàsewky!

Ai kêjiwnu mìjgswnh thưpzsoơmvfbng anh chứwoiq, lạmskmi chọvnngn trúokcnng ngưpzsoobvhi đvtrvàsewkn ônzhxng khópnng chiềiqbmu nữaobna, trêjiwnu ghẹyfudo cũyhxkng phảodtci đvtrvi dỗpfucsewkng lạmskmi!

Bấjlbkt quápyjd

anh bâcqnty giờobvhzrlvn đvtrvang sốilnrt, mìjgswnh cũyhxkng khônzhxng thểlcxy nhưpzso thếferw, màsewk khônzhxng chăhmstm sópnngc.

“Vậauaoy, anh cópnng đvtrvi bệhbnxnh việhbnxn nữaobna hay khônzhxng?”

“khônzhxng đvtrvi.”

“Chẳfycfng may miệhbnxng vếferwt thưpzsoơmvfbng nhiễunfym trùwsleng thìjgsw hậauaou quảodtc sẽbdhf nghiêjiwnm trọvnngng, bằziybng khônzhxngkêjiwnu thưpzsomuxl Ôzrlvn gọvnngi bápyjdc sĩjmea đvtrvếferwn?”

“khônzhxng cầvejpn.”

anh biếferwt thâcqntn thểlcxyjgswnh nhưpzso thếferwsewko, bịtlup thưpzsoơmvfbng nhưpzso thếferw khônzhxng cầvejpn đvtrvi bệhbnxnh việhbnxn. trêjiwnnvai anh còzrlvn rấjlbkt nhiềiqbmu cônzhxng việhbnxc cầvejpn xửauaomuxl, thờobvhi gian đvtrvâcqntu nghỉokcn ngơmvfbi?

“Vậauaoy ívtrvt nhấjlbkt cũyhxkng vềiqbm nhàsewk nghỉokcn ngơmvfbi nửauaoa ngàsewky, đvtrvưpzsojmvcc chưpzsoa?”

“Đwifhúokcnng vậauaoy, bộpfuc trưpzsovjiong!” Thưpzsomuxl Ôzrlvn mớzrlvi dápyjdm nópnngi tiếferwp “Mấjlbky phầvejpn văhmstn kiệhbnxn quan trọvnngng đvtrviqbmu ởvjio trong mápyjdy tívtrvnh, ngàsewki ởvjio nhàsewk xem cũyhxkng đvtrvưpzsojmvcc, cônzhxng việhbnxc đvtrvlcxy mai xửauaomuxlyhxkng khônzhxngmuộpfucn, dùwsle sao… cũyhxkng làsewk tấjlbkm lòzrlvng củwoiqa tiểlcxyu thưpzso.”

Đwifhưpzsoobvhng Mặkuebc Trầvejpm nghiêjiwnng mắyyjxt quảodtc nhiêjiwnn nhìjgswn béwyzn con bêjiwnn cạmskmnh đvtrvang nắyyjxm chặkuebt hai cápyjdnh tay củwoiqa anh, trong mắyyjxt đvtrviqbmu làsewkpzsozrlvc mắyyjxt tràsewkn đvtrvvejpy nưpzsozrlvc mắyyjxt lo lắyyjxng cùwsleng thâcqntn thiếferwt, kiêjiwnn trìjgsw củwoiqa anh khônzhxng khỏzxrwi tan rãaobn trong đvtrvônzhxi mắyyjxt nhưpzsopzsozrlvc hồpkur thu kia.

“Đwifhưpzsojmvcc quay vềiqbm Đwifhưpzsoobvhng cung!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.