Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 184 : Đêm nay sẽ thưởng lớn cho em

    trước sau   
Edit: Miêcvucu​

Thờniimi đyntoiểhzgfm Bùboofi Vâzwqwn Khinh lêcvucn trung họrwfpc, liềwsnln thưqghlniimng tưqghlzwqwng tưqghldnbpng cótvin mộbjykt ngàmhguy, côncvu bưqghlmpswc cùboofng anh giốzpwcng nhưqghl ngưqghlniimi yêcvucu anh, cùboofng anh tay trong tay đyntoi ởzwqw trêcvucn đyntoưqghlniimng.

hiệpaesn tạawvli, côncvu đyntoãtgby cơcvuc hộbjyki.

Trong lòkebpng vừcvuca đyntobjykng, Bùboofi Vâzwqwn Khinh lấdnbpy hếoqset dũyntong khíjvzq, dèqcph dặjvzqt đyntoưqghla bàmhgun tay mìzhmjnh, đyntoưqghla vàmhguo bàmhgun tay anh.

Cảtylqm giáqghlc sợdnbptgbyi anh cảtylqm nhậrwfpn đyntoưqghldnbpc nhữqcphng đyntobjykng táqghlc củtylqa côncvu vôncvuboofng nhẹboof nhàmhgung….

mhgun tay khôncvung xưqghlơcvucng mềwsnlm mạawvli, từcvucng chúcritt từcvucng chúcritt tiếoqsep xúcritc qua làmhgun da anh, rấdnbpt nhẹboof nhangfm mang đyntoếoqsen cho ngưqghlniimi đyntozpwci diệpaesn cảtylqm giáqghlc têcvuc dạawvli.


Ngótvinn tay di chuyểhzgfn, hơcvuci thởzwqw Đvyydưqghlniimng Mặjvzqc Trầciqhm hơcvuci cămijlng, lúcritc nàmhguy nămijlm ngótvinn tay khélvgap lạawvli cầciqhm tay côncvu.

Cảtylqm giáqghlc tay anh cùboofng vớmpswi tay mìzhmjnh mưqghlniimi ngótvinn tay đyntoan vàmhguo nhau, Bùboofi Vâzwqwn Khinh cảtylqm thấdnbpy ngọrwfpt ngàmhguo.

Cho dùboof khôncvung phảtylqi cùboofng nhau đyntoi trêcvucn đyntoưqghlniimng, nhưqghlng íjvzqt nhấdnbpt thìzhmj hai ngưqghlniimi cũyntong nắncvum tay nhau châzwqwn chíjvzqnh mộbjykt lầciqhn.

mhgum cho côncvu hoàmhgun thàmhgunh đyntoưqghldnbpc giấdnbpc mơcvuc hồrjrli trung họrwfpc.

Nghiêcvucng mắncvut nhìzhmjn chămijlm chúcritmhguo chỗkyjw hai ngưqghlniimi đyntoan tay vàmhguo nhau, côncvu bưqghlmpswng bỉawvlnh gấdnbpp ngótvinn tya mìzhmjnh lạawvli, nhẹboof nhàmhgung màmhgu vuốzpwct ve bàmhgun tay mộbjykt cáqghli.

Tuy chỉawvltvin đyntobjykng táqghlc nhỏlvga củtylqa côncvu, nhưqghlng đyntozpwci vớmpswi ngưqghlniimi đyntoàmhgun ôncvung đyntozpwci diệpaesn màmhgu nótvini đyntoótvinmhgu mộbjykt loạawvli kíjvzqch thíjvzqch tộbjykt cùboofng.

ncvu nhótvinc nàmhguy, đyntoếoqsen đyntoâzwqwy!

Đvyydưqghlniimng Mặjvzqc Trầciqhm nâzwqwng tay, đyntoèqcph lạawvli nhữqcphng ngótvinn tay loạawvln lạawvlc củtylqa côncvu.

boofi Vâzwqwn Khinh nàmhguo biếoqset đyntoưqghldnbpc cảtylqm thụniim củtylqa anh, còkebpn tưqghlzwqwng rằbboeng Đvyydưqghlniimng Mặjvzqc Trầciqhm đyntoang cùboofng côncvu cửahpb đyntobjykng vớmpswi nhau, ngótvinn cáqghli bịzhmj anh đyntoèqcph khôncvung thểhzgf cửahpb đyntobjykng, côncvu đyntoãtgby đyntoem bốzpwcn ngótvinn tay còkebpn lạawvli giốzpwcng nhưqghl đyntoáqghlnh đyntoàmhgun, dùboofng bốzpwcn ngótvinn tay đyntoáqghlnh đyntoàmhgun, nhẹboof nhàmhgung đyntoãtgby thủtylq sẵjvzqn trêcvucn mu bàmhgun tay anh.

Hai từcvuc ‘đyntoàmhgun xong’ chưqghla kịzhmjp nótvini , thìzhmj ngưqghlniimi đyntoàmhgun ôncvung đyntoãtgby nắncvum ngótvinn tay anh thậrwfpt chặjvzqt.

boofi Vâzwqwn Khinh nghiêcvucng mắncvut nhìzhmjn sang, chỉawvl thấdnbpy anh đyntoang hưqghlmpswng côncvu trừcvucng trừcvucng mắncvut, đyntoôncvui mắncvut đyntoen nhưqghl mựabvic càmhgung thêcvucm đyntoen tốzpwci.

Chíjvzqnh ngótvinn tay anh, cũyntong khôncvung đyntoưqghldnbpc?

boofi Vâzwqwn Khinh bĩdhawu môncvui, đyntoưqghla tay muốzpwcn rúcritt vềwsnl.


vừcvuca rúcritt chưqghla đyntoưqghldnbpc bao nhiêcvucu, đyntoãtgby bịzhmj anh cầciqhm lạawvli thậrwfpt chặjvzqt.

“Láqghli nhanh mộbjykt chúcritt!”

Ngưqghlniimi đyntoàmhgun ôncvung trầciqhm giọrwfpng hạawvl lệpaesnh.

Ngưqghlniimi tàmhgui xếoqse nghe ra đyntoưqghldnbpc giọrwfpng đyntoiệpaesu anh, khôncvung dáqghlm nghi ngờniim, đyntoawvlp châzwqwn ga vớmpswi tốzpwcc đyntobjyk nhưqghl giótvin, chạawvly vàmhguo cao tốzpwcc.

Quảtylqn gia nhìzhmjn thấdnbpy xe trởzwqw lạawvli, chủtylq đyntobjykng nghêcvucnh đyntoótvinn ởzwqw cầciqhu thang.

khôncvung đyntodnbpi quảtylqn gia đyntoi xuốzpwcng, Đvyydưqghlniimng Mặjvzqc Trầciqhm đyntoãtgby đyntoem cửahpba xe mởzwqw ra, đyntoem Bùboofi Vâzwqwn Khinh lôncvui ra.

“Thiếoqseu gia?”

qghlc Chu theo vàmhguo cửahpba thìzhmj Đvyydưqghlniimng Mặjvzqc Trầciqhm đyntoãtgby kélvgap Bùboofi Vâzwqwn Khinh lêcvucn cầciqhu thang.

“Trưqghlmpswc bìzhmjnh minh, khôncvung cho ai lêcvucn lầciqhu cảtylq!”

Nhìzhmjn bótvinng dáqghlng hai ngưqghlniimi biếoqsen mấdnbpt ởzwqw châzwqwn cầciqhu thang, báqghlc Chu nhìzhmjn vềwsnl phíjvzqa tàmhgui xếoqse.

“Tiểhzgfu thưqghl lạawvli gâzwqwy tai họrwfpa gìzhmj sao?”

mhgui xếoqse chỉawvl lắncvuc đyntociqhu.

“khôncvung cótvin a?”


cvucn nàmhguy vừcvuca dứmlybt lờniimi, chợdnbpt nghe trêcvucn lầciqhu truyềwsnln đyntoếoqsen tiếoqseng vang nặjvzqng nềwsnl.

phanh!

Đvyydótvinmhgu âzwqwm thanh cáqghlnh cửahpba phòkebpng ngủtylq chíjvzqnh đyntoótvinng lạawvli.

qghlc Chu cùboofng vớmpswi tàmhgui xếoqse đyntowsnlu nghe đyntoưqghldnbpc, trong lòkebpng liềwsnln chấdnbpn đyntobjykng.

Nghe đyntoưqghldnbpc âzwqwm thanh nàmhguy, liềwsnln biếoqset vịzhmj bộbjyk trưqghlzwqwng kia khôncvung cótvin vui vẻhzgfzhmj, tốzpwci nay tiểhzgfu thưqghl chắncvuc bịzhmj giáqghlo huấdnbpn nữqcpha rồrjrli.

Đvyydưqghlơcvucng nhiêcvucn, đyntorjrlng tìzhmjnh thìzhmj đyntorjrlng tìzhmjnh, nhưqghlng khôncvung ai cótvinqghl gan đyntoi lêcvucn cầciqhu tìzhmjnh cảtylq.

….

….

Phòkebpng ngủtylq chíjvzqnh trêcvucn lầciqhu.

boofi Vâzwqwn Khinh đyntoi giàmhguy cao gótvint, mộbjykt đyntoưqghlniimng chạawvly đyntoi theo anh vàmhguo phòkebpng ngủtylq chíjvzqnh, nhìzhmjn chămijlm chúcritmhguo cáqghlnh cửahpba phòkebpng ngủtylq phíjvzqa sau, vẻhzgf mặjvzqt càmhgung nghi hoặjvzqc.

“Chúcrit nhỏlvga, làmhgum sao vậrwfpy?”

Vừcvuca xuốzpwcng xe đyntoãtgby vộbjyki vãtgby đyntoem côncvu lêcvucn lầciqhu, còkebpn đyntoótvinng cửahpba lạawvli, làmhgum cáqghli quỷvqmlzhmj vậrwfpy?

Ngưqghlniimi đyntoàmhgun ôncvung cởzwqwi bỏlvgacritc áqghlo, quầciqhn áqghlo quâzwqwn đyntobjyki đyntohzgf tạawvli sôncvu pha, giơcvuc tay giữqcph chặjvzqt caravat, rồrjrli tháqghlo ra.

“Em cứmlyb nótvini đyntoi!”

Nghe đyntoưqghldnbpc lờniimi nàmhguy, tạawvli sao côncvu làmhgum sai cáqghli gìzhmj chứmlyb?

“Em cũyntong khôncvung cótvinmhgum màmhgu!”

boofi Vâzwqwn Khinh khôncvung hiểhzgfu liềwsnln ngưqghlmpswc nhìzhmjn vềwsnl phíjvzqa ngưqghlniimi đyntoàmhgun ôncvung, ngọrwfpn đyntoèqcphn lòkebpng trêcvucn đyntoawvlnh đyntociqhu anh, áqghlnh mắncvut anh ngàmhguy càmhgung thâzwqwm thúcrity, đyntoôncvui mắncvut đyntoen nhưqghl mựabvic ngàmhguy càmhgung trầciqhm xuốzpwcng.

“Tốzpwci nay, khôncvung phảtylqi biểhzgfu hiệpaesn củtylqa em tốzpwct lắncvum sao?”

“Đvyydúcritng vậrwfpy!”

Đvyydưqghlniimng Mặjvzqc Trầciqhm élvgap côncvu đyntoếoqsen gầciqhn mộbjykt bưqghlmpswc, cúcriti ngưqghlniimi xuốzpwcng, chốzpwcng lạawvli áqghlnh mắncvut côncvu, “Cho nêcvucn… Đvyydêcvucm nay anh muốzpwcn thưqghlzwqwng cho em thậrwfpt nhiềwsnlu!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.