Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 184 : Đêm nay sẽ thưởng lớn cho em

    trước sau   
Edit: Miêpiewu​

Thờcwyji đejwsiểpytom Bùknvwi Vâfttgn Khinh lêpiewn trung họunhkc, liềrdfqn thưdctpcwyjng tưdctpudftng tưdctpfqamng córbqm mộejjpt ngàtzjiy, côfcim bưdctpuaupc cùknvwng anh giốwkhvng nhưdctp ngưdctpcwyji yêpiewu anh, cùknvwng anh tay trong tay đejwsi ởudft trêpiewn đejwsưdctpcwyjng.

hiệrmukn tạnkoti, côfcim đejwsãkmfo cơkmfo hộejjpi.

Trong lòrucung vừpgqqa đejwsejjpng, Bùknvwi Vâfttgn Khinh lấkbqyy hếkmfot dũmehmng khípyto, dècmlx dặcwnvt đejwsưdctpa bàtzjin tay mìbonfnh, đejwsưdctpa vàtzjio bàtzjin tay anh.

Cảovitm giácktzc sợfqamkmfoi anh cảovitm nhậrdfqn đejwsưdctpfqamc nhữkmkrng đejwsejjpng tácktzc củovita côfcim vôfcimknvwng nhẹttse nhàtzjing….

tzjin tay khôfcimng xưdctpơkmfong mềrdfqm mạnkoti, từpgqqng chúfkwnt từpgqqng chúfkwnt tiếkmfop xúfkwnc qua làtzjin da anh, rấkbqyt nhẹttse nhangfm mang đejwsếkmfon cho ngưdctpcwyji đejwswkhvi diệrmukn cảovitm giácktzc têpiew dạnkoti.


Ngórbqmn tay di chuyểpyton, hơkmfoi thởudft Đizheưdctpcwyjng Mặcwnvc Trầuaupm hơkmfoi căkbsdng, lúfkwnc nàtzjiy năkbsdm ngórbqmn tay khétecap lạnkoti cầuaupm tay côfcim.

Cảovitm giácktzc tay anh cùknvwng vớuaupi tay mìbonfnh mưdctpcwyji ngórbqmn tay đejwsan vàtzjio nhau, Bùknvwi Vâfttgn Khinh cảovitm thấkbqyy ngọunhkt ngàtzjio.

Cho dùknvw khôfcimng phảoviti cùknvwng nhau đejwsi trêpiewn đejwsưdctpcwyjng, nhưdctpng ípytot nhấkbqyt thìbonf hai ngưdctpcwyji cũmehmng nắdagtm tay nhau châfttgn chípytonh mộejjpt lầuaupn.

tzjim cho côfcim hoàtzjin thàtzjinh đejwsưdctpfqamc giấkbqyc mơkmfo hồrbqmi trung họunhkc.

Nghiêpiewng mắdagtt nhìbonfn chăkbsdm chúfkwntzjio chỗrbqm hai ngưdctpcwyji đejwsan tay vàtzjio nhau, côfcim bưdctpuaupng bỉcktznh gấkbqyp ngórbqmn tya mìbonfnh lạnkoti, nhẹttse nhàtzjing màtzji vuốwkhvt ve bàtzjin tay mộejjpt cácktzi.

Tuy chỉcktzrbqm đejwsejjpng tácktzc nhỏzblb củovita côfcim, nhưdctpng đejwswkhvi vớuaupi ngưdctpcwyji đejwsàtzjin ôfcimng đejwswkhvi diệrmukn màtzji nórbqmi đejwsórbqmtzji mộejjpt loạnkoti kípytoch thípytoch tộejjpt cùknvwng.

fcim nhórbqmc nàtzjiy, đejwsếkmfon đejwsâfttgy!

Đizheưdctpcwyjng Mặcwnvc Trầuaupm nâfttgng tay, đejwsècmlx lạnkoti nhữkmkrng ngórbqmn tay loạnkotn lạnkotc củovita côfcim.

knvwi Vâfttgn Khinh nàtzjio biếkmfot đejwsưdctpfqamc cảovitm thụjiwv củovita anh, còrucun tưdctpudftng rằdawfng Đizheưdctpcwyjng Mặcwnvc Trầuaupm đejwsang cùknvwng côfcim cửzzpd đejwsejjpng vớuaupi nhau, ngórbqmn cácktzi bịorpn anh đejwsècmlx khôfcimng thểpyto cửzzpd đejwsejjpng, côfcim đejwsãkmfo đejwsem bốwkhvn ngórbqmn tay còrucun lạnkoti giốwkhvng nhưdctp đejwsácktznh đejwsàtzjin, dùknvwng bốwkhvn ngórbqmn tay đejwsácktznh đejwsàtzjin, nhẹttse nhàtzjing đejwsãkmfo thủovit sẵnkkyn trêpiewn mu bàtzjin tay anh.

Hai từpgqq ‘đejwsàtzjin xong’ chưdctpa kịorpnp nórbqmi , thìbonf ngưdctpcwyji đejwsàtzjin ôfcimng đejwsãkmfo nắdagtm ngórbqmn tay anh thậrdfqt chặcwnvt.

knvwi Vâfttgn Khinh nghiêpiewng mắdagtt nhìbonfn sang, chỉcktz thấkbqyy anh đejwsang hưdctpuaupng côfcim trừpgqqng trừpgqqng mắdagtt, đejwsôfcimi mắdagtt đejwsen nhưdctp mựrdfqc càtzjing thêpiewm đejwsen tốwkhvi.

Chípytonh ngórbqmn tay anh, cũmehmng khôfcimng đejwsưdctpfqamc?

knvwi Vâfttgn Khinh bĩrxtju môfcimi, đejwsưdctpa tay muốwkhvn rúfkwnt vềrdfq.


vừpgqqa rúfkwnt chưdctpa đejwsưdctpfqamc bao nhiêpiewu, đejwsãkmfo bịorpn anh cầuaupm lạnkoti thậrdfqt chặcwnvt.

“Lácktzi nhanh mộejjpt chúfkwnt!”

Ngưdctpcwyji đejwsàtzjin ôfcimng trầuaupm giọunhkng hạnkot lệrmuknh.

Ngưdctpcwyji tàtzjii xếkmfo nghe ra đejwsưdctpfqamc giọunhkng đejwsiệrmuku anh, khôfcimng dácktzm nghi ngờcwyj, đejwsnkotp châfttgn ga vớuaupi tốwkhvc đejwsejjp nhưdctp giórbqm, chạnkoty vàtzjio cao tốwkhvc.

Quảovitn gia nhìbonfn thấkbqyy xe trởudft lạnkoti, chủovit đejwsejjpng nghêpiewnh đejwsórbqmn ởudft cầuaupu thang.

khôfcimng đejwsfqami quảovitn gia đejwsi xuốwkhvng, Đizheưdctpcwyjng Mặcwnvc Trầuaupm đejwsãkmfo đejwsem cửzzpda xe mởudft ra, đejwsem Bùknvwi Vâfttgn Khinh lôfcimi ra.

“Thiếkmfou gia?”

cktzc Chu theo vàtzjio cửzzpda thìbonf Đizheưdctpcwyjng Mặcwnvc Trầuaupm đejwsãkmfo kétecap Bùknvwi Vâfttgn Khinh lêpiewn cầuaupu thang.

“Trưdctpuaupc bìbonfnh minh, khôfcimng cho ai lêpiewn lầuaupu cảovit!”

Nhìbonfn bórbqmng dácktzng hai ngưdctpcwyji biếkmfon mấkbqyt ởudft châfttgn cầuaupu thang, bácktzc Chu nhìbonfn vềrdfq phípytoa tàtzjii xếkmfo.

“Tiểpytou thưdctp lạnkoti gâfttgy tai họunhka gìbonf sao?”

tzjii xếkmfo chỉcktz lắdagtc đejwsuaupu.

“khôfcimng córbqm a?”


piewn nàtzjiy vừpgqqa dứuaupt lờcwyji, chợfqamt nghe trêpiewn lầuaupu truyềrdfqn đejwsếkmfon tiếkmfong vang nặcwnvng nềrdfq.

phanh!

Đizheórbqmtzji âfttgm thanh cácktznh cửzzpda phòrucung ngủovit chípytonh đejwsórbqmng lạnkoti.

cktzc Chu cùknvwng vớuaupi tàtzjii xếkmfo đejwsrdfqu nghe đejwsưdctpfqamc, trong lòrucung liềrdfqn chấkbqyn đejwsejjpng.

Nghe đejwsưdctpfqamc âfttgm thanh nàtzjiy, liềrdfqn biếkmfot vịorpn bộejjp trưdctpudftng kia khôfcimng córbqm vui vẻnkkybonf, tốwkhvi nay tiểpytou thưdctp chắdagtc bịorpn giácktzo huấkbqyn nữkmkra rồrbqmi.

Đizheưdctpơkmfong nhiêpiewn, đejwsrbqmng tìbonfnh thìbonf đejwsrbqmng tìbonfnh, nhưdctpng khôfcimng ai córbqmcktz gan đejwsi lêpiewn cầuaupu tìbonfnh cảovit.

….

….

Phòrucung ngủovit chípytonh trêpiewn lầuaupu.

knvwi Vâfttgn Khinh đejwsi giàtzjiy cao górbqmt, mộejjpt đejwsưdctpcwyjng chạnkoty đejwsi theo anh vàtzjio phòrucung ngủovit chípytonh, nhìbonfn chăkbsdm chúfkwntzjio cácktznh cửzzpda phòrucung ngủovit phípytoa sau, vẻnkky mặcwnvt càtzjing nghi hoặcwnvc.

“Chúfkwn nhỏzblb, làtzjim sao vậrdfqy?”

Vừpgqqa xuốwkhvng xe đejwsãkmfo vộejjpi vãkmfo đejwsem côfcim lêpiewn lầuaupu, còrucun đejwsórbqmng cửzzpda lạnkoti, làtzjim cácktzi quỷlkqobonf vậrdfqy?

Ngưdctpcwyji đejwsàtzjin ôfcimng cởudfti bỏzblbfkwnc ácktzo, quầuaupn ácktzo quâfttgn đejwsejjpi đejwspyto tạnkoti sôfcim pha, giơkmfo tay giữkmkr chặcwnvt caravat, rồrbqmi thácktzo ra.

“Em cứuaup nórbqmi đejwsi!”

Nghe đejwsưdctpfqamc lờcwyji nàtzjiy, tạnkoti sao côfcim làtzjim sai cácktzi gìbonf chứuaup?

“Em cũmehmng khôfcimng córbqmtzjim màtzji!”

knvwi Vâfttgn Khinh khôfcimng hiểpytou liềrdfqn ngưdctpuaupc nhìbonfn vềrdfq phípytoa ngưdctpcwyji đejwsàtzjin ôfcimng, ngọunhkn đejwsècmlxn lòrucung trêpiewn đejwscktznh đejwsuaupu anh, ácktznh mắdagtt anh ngàtzjiy càtzjing thâfttgm thúfkwny, đejwsôfcimi mắdagtt đejwsen nhưdctp mựrdfqc ngàtzjiy càtzjing trầuaupm xuốwkhvng.

“Tốwkhvi nay, khôfcimng phảoviti biểpytou hiệrmukn củovita em tốwkhvt lắdagtm sao?”

“Đizheúfkwnng vậrdfqy!”

Đizheưdctpcwyjng Mặcwnvc Trầuaupm étecap côfcim đejwsếkmfon gầuaupn mộejjpt bưdctpuaupc, cúfkwni ngưdctpcwyji xuốwkhvng, chốwkhvng lạnkoti ácktznh mắdagtt côfcim, “Cho nêpiewn… Đizheêpiewm nay anh muốwkhvn thưdctpudftng cho em thậrdfqt nhiềrdfqu!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.