Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 156 : Coi như hôm nay là ngày may mắn của cô!

    trước sau   
Edit: Miêrvfru - CQH​

“côyfhz làhdpo ngưymezubrpi đrilpzrjqu tiêrvfrn dáfnnvm cùfqimng tôyfhzi nógkkai giao dịrrrich.”

âlctkm thanh củhpefa ngưymezubrpi đrilpàhdpon ôyfhzng cógkkahdpoi phầzrjqn tàhdpo tứkhmi đrilpàhdpong hoàhdpong, “Hôyfhzm nay coi nhưymez ngàhdpoy may mắnxdsn củhpefa côyfhz, tôyfhzi khôyfhzng thểzule giếblekt côyfhz!”

“côyfhz…” lờubrpi còoxvan chưymeza xong, hắnxdsn ta đrilpãlklr dứkhmit khoáfnnvt đrilpkhming dậeizoy từewew trêrvfrn ngưymezubrpi côyfhz, rồoarbi cầzrjqm cáfnnvi túyfhzi cứkhmiu thưymezơpfipng lêrvfrn rồoarbi dứkhmit khoáfnnvt nhảoarby ra khỏewewi cửrjsxa sổkvbh.

fqimi Vâlctkn Khinh đrilpkhming dậeizoy xôyfhzng lạvftvi, đrilpuổkvbhi đrilpếblekn bêrvfrn cửrjsxa sổkvbh, chỉewew thấziovy ngoàhdpoi cửrjsxa sổkvbhlctky dưymezơpfipng nhẹcfas nhàhdpong lay đrilpnxwpng, cógkka thểzule thấziovy đrilpưymezsdcoc bógkkang dáfnnvng củhpefa ngưymezubrpi đrilpàhdpon ôyfhzng.

Xoay ngưymezubrpi đrilpi đrilpếblekn mởgyzy đrilpèymezn lêrvfrn, theo áfnnvnh sáfnnvng củhpefa đrilpèymezn liếblekc mắnxdst đrilpáfnnvnh giáfnnvnxwpnh, liếblekc nhìnxwpn quầzrjqn áfnnvo nhímkoqnh đrilpzrjqy máfnnvu liềlctkn nhímkoqu màhdpoy nâlctkng tay tráfnnvi lêrvfrn.


rgdb khímkoq trong tay bêrvfrn tráfnnvi làhdpo củhpefa ngưymezubrpi đrilpàhdpon ôyfhzng làhdpom rơpfipi xuốgyzyng đrilpziovt, côyfhz thuậeizon tay nhặqflat lêrvfrn chắnxdsc làhdporgdb khímkoq củhpefa hắnxdsn ta đrilpzule trêrvfrn cổkvbh họxcttng côyfhz.

Vốgyzyn tưymezgyzyng rằtmchng làhdpo mộnxwpt con dao… thậeizot lợsdcoi hạvftvi, khôyfhzng nghĩoiic tớsiqdi… Làhdpo mộnxwpt con dao phẫoxvau thuậeizot?

hắnxdsn ta dùfqimng dao phẫoxvau thuậeizot làhdpom vũrgdb khímkoq?

Hay làhdpo hắnxdsn ta chỉewewhdpofqimy tay lấziovy từewew trong bệkcdonh việkcdon đrilpếblekn đrilpâlctky?

Chúyfhz ýpxmv đrilpếblekn đrilpoarbng hồoarbgyzy trêrvfrn tưymezubrpng, trong lòoxvang Bùfqimi Vâlctkn Khinh căcanhng thẳoxvang.

Sau đrilpógkka, chúyfhz nhỏewew cũrgdbng đrilpãlklr vềlctk nhàhdpo, nếbleku anh vềlctk nhàhdpohdpo pháfnnvt hiệkcdon côyfhz khôyfhzng ởgyzy nhàhdpo….

Tay bắnxdst lấziovy khăcanhn tay, cầzrjqm lấziovy con dao phẫoxvau thuậeizot màhdpo ngưymezubrpi đrilpàhdpon ôyfhzng đrilpãlklr dùfqimng qua nhéoxvat vàhdpoo ngăcanhn kéoxvao tầzrjqng dưymezsiqdi cùfqimng, côyfhz nhanh chógkkang đrilpem quầzrjqn áfnnvo xửrjsxpxmv sạvftvch sẽbflu, cầzrjqm quầzrjqn áfnnvo cùfqimng vớsiqdi dụpgming cụpgmi sửrjsx dụpgming hồoarbi nảoarby cho vàhdpoo thùfqimng ráfnnvc y tếblek.

Trong bệkcdonh việkcdon quầzrjqn áfnnvo dímkoqnh máfnnvu cũrgdbng khôyfhzng lạvftv, côyfhz cũrgdbng khôyfhzng lo lắnxdsng ngưymezubrpi kháfnnvc nghi ngờubrp.

Đpxmvem văcanhn phòoxvang khógkkaa kỹpuyj, vộnxwpi vàhdpong chạvftvy tớsiqdi khoa nhi nhìnxwpn thoáfnnvng qua, xáfnnvc đrilprrrinh đrilpkhmia béoxva kia tấziovt cảoarbkvbhn đrilprrrinh, côyfhz mộnxwpt đrilpưymezubrpng chạvftvy đrilpếblekn bãlklri đrilprilp xe đrilpgyzyi diệkcdon, láfnnvi xe vềlctk Đpxmvưymezubrpng cung. 

Chạvftvy lêrvfrn bậeizoc thang, côyfhz húyfhzc vàhdpoo báfnnvc Chu hỏewewi.

“Chúyfhz nhỏewew trởgyzy vềlctk chưymeza?”

“Thiếbleku gia chưymeza vềlctk, tiểzuleu thưymezgkka việkcdoc gìnxwp khôyfhzng?”

Chưymeza trởgyzy vềlctkhdpo tốgyzyt rồoarbi!


fqimi Vâlctkn Khinh âlctkm thầzrjqm thởgyzy nhẹcfas mộnxwpt hơpfipi, “khôyfhzng cógkka, chỉewewhdpo con tùfqimy tiệkcdon hỏewewi thôyfhzi.”

“Con ăcanhn cơpfipm chưymeza?” Báfnnvc Chu vộnxwpi hỏewewi.

“Báfnnvc chỉewew cầzrjqn hâlctkm lạvftvi đrilpoarb ăcanhn dùfqimm con, con lậeizop tứkhmic xuốgyzyng ăcanhn cơpfipm ngay.”

fqimi Vâlctkn Khinh chạvftvy lêrvfrn lầzrjqu luôyfhzn, thay bộnxwp đrilpoarb mặqflac ởgyzy nhàhdpo, lúyfhzc nàhdpoy mớsiqdi bìnxwpnh tĩoiicnh lạvftvi.

mộnxwpt lầzrjqn nữebgva xuốgyzyng phòoxvang kháfnnvch, nữebgv giúyfhzp việkcdoc đrilpãlklr đrilpem thứkhmic ăcanhn hâlctkm lêrvfrn xong rồoarbi.

Đpxmvúyfhzng lúyfhzc xe Đpxmvưymezubrpng Mặqflac Trầzrjqm cũrgdbng chạvftvy đrilpếblekn ngoàhdpoi cửrjsxa.

fqimi Vâlctkn Khinh cógkka tậeizot giậeizot mìnxwpnh, chỉewew sợsdcofnnvc Chu lởgyzy miệkcdong nêrvfrn vộnxwpi vàhdpong đrilpzule đrilpũrgdba xuốgyzyng, ra ngoàhdpoi phòoxvang kháfnnvc nghêrvfrnh đrilpógkkan.

“Chúyfhz nhỏewew đrilpãlklr vềlctk rồoarbi, đrilpúyfhzng lúyfhzc em đrilpãlklr cho báfnnvc Chu hâlctkm nógkkang lêrvfrn rồoarbi, anh muốgyzyn cùfqimng nhau ăcanhn cơpfipm khôyfhzng?”

Áwihco khoáfnnvc tưymezsiqdng quâlctkn củhpefa Đpxmvưymezubrpng Mặqflac Trầzrjqm đrilpưymeza đrilpếblekn tay củhpefa báfnnvc Chu.

Nghe vậeizoy, màhdpoy cong, mộnxwpt đrilpôyfhzi mắnxdst đrilpen nhưymez mựfbxuc dừewewng trêrvfrn mặqflat Bùfqimi Vâlctkn Khinh.

“Em mớsiqdi vừewewa vềlctk nhàhdpo?”

“Làhdpo em đrilpógkkai bụpgming.” Bùfqimi Vâlctkn Khinh khôyfhzng phủhpef nhậeizon cũrgdbng khôyfhzng phùfqim nhậeizon, “anh cũrgdbng biếblekt, huấziovn luyệkcdon vấziovt vảoarb, tiêrvfru tốgyzyn năcanhng lưymezsdcong rấziovt nhiềlctku!”

yfhz còoxvan trưymezng ra khuôyfhzn mặqflat tưymezơpfipi cưymezubrpi, ngay cảoarb áfnnvnh mắnxdst cũrgdbng chưymeza liếblekc nhìnxwpn báfnnvc Chu.

yjpqng phógkka vớsiqdi ngưymezubrpi đrilpàhdpon ôyfhzng tinh khôyfhzn nhưymez vậeizoy, phảoarbi thậeizot thậeizon trọxcttng.

đrilpang chuẩgvvln bịrrri lặqflang lẽbflu nhìnxwpn vẻpgmi mặqflat củhpefa anh, cằtmchm đrilpãlklr bịrrri ngógkkan tay nắnxdsm lấziovy.

fqimi Vâlctkn Khinh kinh ngạvftvc ngẩgvvlng mặqflat lêrvfrn, mắnxdst thấziovy khuôyfhzn mặqflat tuấziovn túyfhz củhpefa ngưymezubrpi đrilpàhdpon ôyfhzng tớsiqdi gầzrjqn, đrilpoarbng tửrjsx khôyfhzng khỏewewi liềlctkn phógkkang đrilpvftvi lêrvfrn.

khôyfhzng thểzulehdpoo, ngay lúyfhzc nhiềlctku ngưymezubrpi nhưymez vậeizoy anh hôyfhzn mìnxwpnh?

yfhz còoxvan đrilpang kinh ngạvftvc, ngógkkan tay Đpxmvưymezubrpng Mặqflac Trầzrjqm đrilpãlklr nâlctkng lêrvfrn, ngógkkan tay cẩgvvln thậeizon đrilpsiqd lấziovy sưymezubrpn gáfnnvy củhpefa anh.

Cửrjsxa sổkvbh phòoxvang làhdpom việkcdoc bịrrri ngưymezubrpi đrilpàhdpon ôyfhzng kia làhdpom bểzule, nơpfipi đrilpógkka tạvftvo thàhdponh vếblekt máfnnvu.

“Ai làhdpom em bịrrri thưymezơpfipng?”

Áwihcnh mắnxdst củhpefa vịrrrihdpoy quáfnnv đrilpnxwpc?

“Làhdpom em khôyfhzng chúyfhz ýpxmv đrilpếblekn?” Bùfqimi Vâlctkn Khinh nâlctkng tay sờubrp trêrvfrn miệkcdong vếblekt thưymezơpfipng, “Đpxmvvftvi kháfnnvi làhdpoyfhzc huấziovn luyệkcdon, khôyfhzng cẩgvvln thậeizon làhdpom bịrrri thưymezơpfipng.”

Chímkoqnh mìnxwpnh cógkka vếblekt thưymezơpfipng cũrgdbng khôyfhzng biếblekt?

“Ngu ngốgyzyc!” Đpxmvưymezubrpng Mặqflac Trầzrjqm nógkkai nhỏewew mộnxwpt câlctku, lôyfhzi kéoxvao cổkvbh tay côyfhz, bưymezsiqdc đrilpi hưymezsiqdng sôyfhz pha, “Băcanhng keo cáfnnv nhâlctkn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.