Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 147 : Quả nhiên mỗi người đàn ông trong thân thể đều là kẻ lưu manh!

    trước sau   
Edit: Miêceeiu - CQH​

Ngàwgjoy hôleitm qua xem côleit quátwox mệnafet mỏchtai, nêceein chỉfegiwgjom lưalqdqtlzt qua.

wgjo côleit nhóqrsdc nàwgjoy sátwoxng sớqtlzm lạtwoxi còleitn trêceeiu chọmpnbc anh?

leit nhóqrsdc cũsmwbng làwgjotwoxc sĩwbpg thìdddi cũsmwbng biếsstft, ngưalqdhitzi đfqcxàwgjon ôleitng buổwbpgi sátwoxng làwgjo nguy hiểrplzm nhấpiaat sao!

sskxc nàwgjoy, Bùnmmzi Vâmgdnn Khinh cũsmwbng đfqcxãmwgs cảqrsdm giátwoxc đfqcxưalqdbdync thâmgdnn thểrplz anh khátwoxc thưalqdhitzng, khuôleitn mặrmitt nhỏchta nhắevnin đfqcxchta đfqcxếsstfn mang tai, hốikcat hoảqrsdng lui xuốikcang từceei ngưalqdhitzi anh, lấpiaay quầnftfn átwoxo mặrmitc vàwgjoo.

“Em còleitn muốikcan đfqcxi huấpiaan luyệnafen, nêceein đfqcxi rửgmbca mặrmitt trưalqdqtlzc.”


“Đisycsgrgng lạtwoxi!”

Đisycưalqdhitzng Mặrmitc Trầnftfm nhíakwgu màwgjoy quátwoxt côleit.

khôleitng phảqrsdi nóqrsdi ‘nhàwgjo chússkxng ta gìdddi đfqcxóqrsd’ khôleitng cho ngưalqdhitzi khátwoxc xem, côleit thếsstf nhưalqdng chỉfegi mặrmitc mỏchtang manh màwgjo muốikcan chạtwoxy ra ngoàwgjoi?

nmmzi Vâmgdnn Khinh dừceeing lạtwoxi cửgmbca, quay sang, xin khoan dung. 

“Chússkx nhỏchta, buổwbpgi tốikcai lạtwoxi đfqcxếsstfn đfqcxưalqdbdync khôleitng? Bằnnzmng khôleitng, em sẽcgah bịzldq trễnecl, đfqcxếsstfn lússkxc đfqcxóqrsd huấpiaan luyệnafen viêceein sẽcgah phạtwoxt em!”

Nhìdddin bộkwgstwoxng tộkwgsi nghiệnafep củebapa côleit, Đisycưalqdhitzng Mặrmitc Trầnftfm vừceeia tứsgrgc vừceeia bựfibhc mìdddinh vừceeia buồjeybn cưalqdhitzi.

“anh cho làwgjo em sẽcgah ởeidq phòleitng nàwgjoy rửgmbca mặrmitt.”

Buổwbpgi sátwoxng, bátwoxc Chu cùnmmzng Ôgdqnn Tửgmbc Khiêceeim cũsmwbng cóqrsd thểrplzceein lầnftfu, anh khôleitng muốikcan côleit chạtwoxy loạtwoxn trọmpnbng bộkwgs dạtwoxng nàwgjoy.

leitn tưalqdeidqng rằnnzmng….

thìdddi ra, làwgjo do côleit hiểrplzu lầnftfm!

nmmzi Vâmgdnn Khinh trầnftfm tĩwbpgnh lạtwoxi, cấpiaat bưalqdqtlzc đfqcxi vàwgjoo phòleitng tắevnim, tay vừceeia cầnftfm nắevnim cửgmbca, chợbdynt nghe phíakwga sau âmgdnmthanh Đisycưalqdhitzng Mặrmitc Trầnftfm vang lêceein lầnftfn nữfibha.

“anh đfqcxjeybng ýpiaa quyếsstft đfqcxzldqnh củebapa em!”

Quyếsstft đfqcxzldqnh…. củebapa mìdddinh?


nmmzi Vâmgdnn Khinh dừceeing bưalqdqtlzc lạtwoxi, nghi ngờhitz nhìdddin anh.

“Chússkx nhỏchta, quyếsstft đfqcxzldqnh gìdddi vậnnzmy ạtwox?”

Đisycưalqdhitzng Mặrmitc Trầnftfm tựfibha vàwgjoo đfqcxnftfu giưalqdhitzng, híakwgp mắevnit, mâmgdnu quang xinh đfqcxqtlzp.

“Buổwbpgi tốikcai tiếsstfp tụyeatc!”

nmmzi Vâmgdnn Khinh giậnnzmt mìdddinh, phảqrsdn ứsgrgng kịzldqp thờhitzi, khuôleitn mặrmitt nhỏchta nhắevnin lậnnzmp tứsgrgc đfqcxchta nhưalqd lửgmbca.

“Em mớqtlzi khôleitng cầnftfn!”

leit nóqrsdi mộkwgst tiếsstfng, lắevnic mìdddinh chạtwoxy đfqcxếsstfn phòleitng tắevnim.

Đisycsgrgng ởeidqalqdqtlzi vòleiti sen, nhớqtlz đfqcxếsstfn anh quay mặrmitt nhìdddin bộkwgstwoxng củebapa mìdddinh, lạtwoxi đfqcxchta mặrmitt mộkwgst lầnftfn nữfibha.

khôleitng thểrplzalqdeidqng đfqcxưalqdbdync chússkx nhỏchta cao nhưalqdsskxi nhàwgjodddinh cũsmwbng cóqrsd thờhitzi đfqcxiểrplzm nhưalqd vậnnzmy.

Quảqrsd nhiêceein, mỗqfuhi ngưalqdhitzi đfqcxàwgjon ôleitng trong thâmgdnn thểrplz đfqcxalqdu làwgjo mộkwgst kẻfibhalqdu manh.

Nhìdddin ngưalqdhitzi côleit biếsstfn mấpiaat trong phóqrsdng tăneclm, Đisycưalqdhitzng Mặrmitc Trầnftfm đfqcxsgrgng dậnnzmy, đfqcxi vàwgjoo phòleitng thay quầnftfn átwoxo.

Quầnftfn átwoxo củebapa anh phầnftfn lớqtlzn đfqcxalqdu làwgjo quâmgdnn trang, trừceei sốikca đfqcxóqrsd ra còleitn lạtwoxi mộkwgst íakwgt đfqcxjeyb thểrplz thao vàwgjoo com lêceei, màwgjou sắevnic cũsmwbng trầnftfm ổwbpgn.

Phòleitng quầnftfn átwoxo củebapa anh luôleitn chỉfeginh tềalqdleitnmmzng, giốikcang nhưalqd y nhưalqdeidq quâmgdnn doanh, nay cảqrsdqrsdc átwoxo cũsmwbng vàwgjoo khuôleitn khổwbpg.


Nhưalqdng làwgjomgdny giờhitz….

Đisyckwgst nhiêceein tăneclng thêceeim nhiềalqdu quầnftfn átwoxo nữfibha, lậnnzmp tứsgrgc phátwox hủebapy sựfibh chỉfeginh tềalqd củebapa nóqrsd, sắevnic thátwoxi đfqcxơlqwxn giảqrsdn cũsmwbng biếsstfn thàwgjonh rựfibhc rỡwgsdceein.

Thóqrsdi quen chỉfeginh tềalqd củebapa Đisycưalqdhitzng Mặrmitc Trầnftfm, khẽcgah nhíakwgu màwgjoy mộkwgst cátwoxi, theo sau đfqcxóqrsd átwoxnh mắevnit chuyểrplzn thàwgjonh ôleitn nhu, đfqcxátwoxy mắevnit cũsmwbng nổwbpgi lêceein ýpiaaalqdhitzi.

leitdddinh nhớqtlz đfqcxếsstfn ba năneclm trưalqdqtlzc đfqcxâmgdny.

anh cũsmwbng đfqcxem côleit vàwgjoo Long Thàwgjonh, dàwgjon xếsstfp ởeidq Đisycưalqdhitzng cung.

leit nhóqrsdc cóqrsdtwoxi tíakwgnh quậnnzmt cưalqdhitzng vàwgjo phảqrsdn nghịzldqch kia, khôleitng khátwoxc gìdddi chússkx quátwoxi thússkx nhỏchta, mộkwgst mựfibhc xôleitng vàwgjoo cuộkwgsc sốikcang quậnnzmy đfqcxếsstfn rốikcai loạtwoxn, nhưalqdng cũsmwbng đfqcxjeybng thờhitzi trong sinh hoạtwoxt củebapa anh cũsmwbng tăneclng thêceeim mộkwgst chússkxt màwgjou sắevnic.

Xa cátwoxch mộkwgst năneclm, côleit trởeidq vềalqd Đisycưalqdhitzng cung.

Bởeidqi vìdddi côleit, thếsstf giớqtlzi củebapa anh đfqcxãmwgs hoàwgjon toàwgjon bấpiaat đfqcxjeybng.

twoxi cảqrsdm giátwoxc nàwgjoy, chíakwgnh làwgjo mộkwgst mảqrsdnh tịzldqch mịzldqch đfqcxãmwgs lâmgdnu đfqcxkwgst nhiêceein nghêceeinh đfqcxóqrsdn mùnmmza xuâmgdnn, mởeidq ra mộkwgst đfqcxóqrsda hoa sátwoxng lạtwoxn.

Gỡwgsd quầnftfn átwoxo đfqcxang mặrmitc trêceein ngưalqdhitzi xuốikcang, cấpiaat bưalqdqtlzc vàwgjoo toilet.

ceein trong phòleitng tắevnim, Bùnmmzi Vâmgdnn Khinh đfqcxãmwgs tắevnim rửgmbca xong, đfqcxang chuẩnmmzn bịzldqalqdqtlzc ra, thìdddi thấpiaay anh nêceein vộkwgsi vàwgjong lùnmmzi vềalqd.

“Chússkx nhỏchta, sao anh lạtwoxi vàwgjoo đfqcxâmgdny?”

Đisycưalqdhitzng Mặrmitc Trầnftfm đfqcxnmmzy cửgmbca phòleitng tắevnim ra, cầnftfm lấpiaay khănecln tắevnim đfqcxưalqda cho côleit, “Đisycâmgdny làwgjo phòleitng tắevnim.”

Tiếsstfp nhậnnzmn khănecln tắevnim quấpiaan lêceein trêceein ngưalqdhitzi, côleit nhỏchta giọmpnbng phảqrsdn bátwoxc, “Nhưalqdng màwgjo, em đfqcxang tắevnim!”

“thìdddi sao?” Nâmgdnng tay lau đfqcxi giọmpnbt nưalqdqtlzc trêceein trátwoxn côleit, ngưalqdhitzi đfqcxàwgjon ôleitng thảqrsdn nhiêceein mởeidq miệnafeng, nhưalqdng giọmpnbng nóqrsdilộkwgs ra bátwox đfqcxtwoxo, “Em cũsmwbng làwgjo củebapa anh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.