Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 129 : Đường mặc trầm, anh ngủ cùng người con gái mình là còn lén lút sao?

    trước sau   
Edit: mhàspvf 1097

Beta: Miêewhpu - CQH​

xdomng sớsyybm nhưchfv mọyoapi khi, đyoapsyybng hồsyybxdomo thứldtxc trong đyoapiệzjcxn thoạewhpi di đyoapgcsjng vang lêewhpn.

ybxii Vâzaoon Khinh mắphyzt vẫdvson nhắphyzm, giơuqrq tay tìbbysm đyoapiệzjcxn thoạewhpi di đyoapgcsjng, nhưchfvng thứldtxbbysm đyoapưchfvlxbgc khôrrmqng phảatvui làspvf đyoapiệzjcxn thoạewhpi di đyoapgcsjng màspvfspvf mộgcsjt bàspvfn tay – mộgcsjt bàspvfn tay ấybxim áxdomp, thon dàspvfi, cóskma lựozudc.

spvfn tay?

rrmq mởewhp to mắphyzt, chạewhpm phảatvui mộgcsjt đyoapôrrmqi mắphyzt đyoapen nhưchfv mựozudc, thâzaoom thúaavey giốijfing nhưchfv mặskmat hồsyybzaoou.


Chúaave nhỏkcgb?

anh lạewhpi còcwdgn đyoapang ởewhp trêewhpn giưchfvpluqng củzjcxa côrrmq, hơuqrqn nữfhdea khôrrmqng chỉdgxuspvfewhp trêewhpn giưchfvpluqng củzjcxa côrrmq, màspvfcwdgn đyoapang ởewhpchfvsyybi ngưchfvpluqi củzjcxa côrrmq!

rrmq buôrrmqng tầhhzim mắphyzt nhìbbysn xuốijfing, ngựozudc rắphyzn chắphyzc củzjcxa nam nhâzaoon, nhữfhdeng đyoapưchfvpluqng nédsqft cơuqrq bắphyzp khoẻkcgb mạewhpnh, còcwdgn cóskma bầhhziu ngựozudc củzjcxa côrrmq.

rrmq ghédsqfspvfo trêewhpn ngưchfvpluqi anh, trêewhpn ngưchfvpluqi khôrrmqng mặskmac cáxdomi gìbbys, nhưchfvng quan trọyoapng nhấybxit làspvfaavec giáxdomc cho côrrmq biếfhdet làspvf anh cũyljjng giốijfing nhưchfv vậzezcy.

ybxii Vâzaoon Khinh quýqyumnh lêewhpn.

Hốijfit hoảatvung tráxdomnh khỏkcgbi ngưchfvpluqi đyoapàspvfn ôrrmqng, kédsqfo chăigvtn qua quấybxin lêewhpn ngưchfvpluqi.

Liếfhdec mắphyzt mộgcsjt cáxdomi nhìbbysn qua, lạewhpi thấybxiy thâzaoon thểlwuj anh - - chỉdgxu lo quấybxin ngưchfvpluqi mìbbysnh, kếfhdet quảatvu đyoapem thâzaoon thểlwuj anh lộgcsj ra rồsyybi.

“Thựozudc xin lỗzmdhi!” côrrmq vộgcsji vãlxbg đyoapem chăigvtn đyoapphyzp lêewhpn ngưchfvpluqi hắphyzn, kédsqfo qua mộgcsjt góskmac che cho mìbbysnh, “anh… anh sao lạewhpi ởewhp đyoapâzaooy?’

Ngồsyybi dậzezcy, Đbfwpưchfvpluqng Mặskmac Trầhhzim đyoapưchfva bàspvfn tay kédsqfo côrrmq vềxemf phífkjda mìbbysnh.

“Làspvf em mộgcsjt mựozudc giữfhde anh ởewhp lạewhpi màspvf!”

“Vậzezcy anh mau trởewhp vềxemf đyoapi, chẳskmang may quảatvun gia cùybxing ngưchfvpluqi hầhhziu nhìbbysn thấybxiy…”

“Nhìbbysn thấybxiy thìbbys sao?”

Đbfwpưchfvpluqng Trầhhzim Mặskmac anh ngủzjcxybxing ngưchfvpluqi phụcfst nữfhde củzjcxa mìbbysnh, chẳskmang lẽqlxqcwdgn phảatvui lédsqfn lúaavet?!


Ngoàspvfi cửsnxta, vang lêewhpn tiếfhdeng bưchfvsyybc châzaoon, rồsyybi sau đyoapóskmaspvf tiếfhdeng gõdsqf cửsnxta - - khôrrmqng phảatvui làspvfdsqf cửsnxta phòcwdgng côrrmq, màspvfspvf cửsnxta phòcwdgng anh.

Tiếfhdeng nóskmai củzjcxa Ôotrun Tửsnxt Khiêewhpm truyềxemfn vàspvfo, “Bộgcsj trưchfvewhpng, ngàspvfi vẫdvson chưchfva dậzezcy sao?”

Tiếfhdeng nóskmai củzjcxa Chu quảatvun gia cũyljjng theo sau vang lêewhpn, “Thiếfhdeu gia, khôrrmqng cóskmabbys khôrrmqng thoảatvui máxdomi chứldtx?”

Nhiềxemfu năigvtm sốijfing trong quâzaoon doanh, Đbfwpưchfvpluqng Mặskmac Trầhhzim đyoapãlxbg sớsyybm hìbbysnh thàspvfnh thóskmai quen dậzezcy sớsyybm.

Đbfwpâzaooy làspvf lầhhzin đyoaphhziu tiêewhpn, muộgcsjn nhưchfv vậzezcy anh vẫdvson chưchfva xuốijfing lầhhziu, thậzezct sựozud quáxdom mứldtxc kháxdomc thưchfvpluqng. Chu quảatvun giáxdomybxing Ôotrun Tửsnxt Khiêewhpm khóskma tráxdomnh khỏkcgbi lo lắphyzng.

Cảatvu hai ngưchfvpluqi đyoapxemfu ởewhp đyoapâzaooy, Bùybxii Vâzaoon Khinh khẩbapnn trưchfvơuqrqng cắphyzn môrrmqi, thấybxiy Đbfwpưchfvpluqng Mặskmac Trầhhzim muốijfin đyoapáxdomp lạewhpi, trong lòcwdgng côrrmq quýqyumnh lêewhpn, mạewhpnh mẽqlxq nhàspvfo tớsyybi, đyoapưchfva tay bịdxtct miệzjcxng củzjcxa anh.

“khôrrmqng đyoapưchfvlxbgc lêewhpn tiếfhdeng đyoapáxdomp lạewhpi.” Nhắphyzc nhởewhp anh mộgcsjt câzaoou, Bùybxii Vâzaoon Khinh hắphyzng giọyoapng, nóskmai to, “Chúaave nhỏkcgb hìbbysnh nhưchfv đyoapi lêewhpn tầhhzing trêewhpn rồsyybi, cáxdomc ngưchfvpluqi đyoapi lêewhpn ban côrrmqng tìbbysm xem!”

Ngoàspvfi cửsnxta, hai ngưchfvpluqi khôrrmqng biếfhdet làspvf nóskmai dốijfii, xoay ngưchfvpluqi đyoapi lêewhpn tầhhzing trêewhpn tìbbysm.

Nghe tiếfhdeng bưchfvsyybc châzaoon củzjcxa hai ngưchfvpluqi xa dầhhzin, Bùybxii Vâzaoon Khinh lúaavec nàspvfy mớsyybi thởewhp phàspvfo nhẹjhyn nhõdsqfm, bàspvfn tay bịdxtct miệzjcxng Đbfwpưchfvpluqng Mặskmac Trầhhzim rúaavet vềxemf, nhífkjdu màspvfy lưchfvpluqm anh mộgcsjt cáxdomi.

Nếfhdeu đyoaplwuj cho Ôotrun Tửsnxt Khiêewhpm cùybxing Chu quảatvun gia biếfhdet đyoapưchfvlxbgc anh ởewhp trêewhpn giưchfvpluqng côrrmq, côrrmq làspvfm sao còcwdgn cóskma mặskmat mũyljji gặskmap ngưchfvpluqi a?

Ngưchfvpluqi đyoapàspvfn ôrrmqng ngồsyybi bấybxit đyoapgcsjng, côrrmq chỉdgxu gấybxip đyoapếfhden mứldtxc đyoapbapny đyoapbapny anh.

“đyoapi mau a!”

anh yêewhpu đyoapưchfvơuqrqng cũyljjng phảatvui vụcfstng trộgcsjm sao?


Đbfwpưchfvpluqng Mặskmac Trầhhzim cau màspvfy khôrrmqng nhúaavec nhífkjdch.

“Bọyoapn họyoap sớsyybm muộgcsjn gìbbysyljjng phảatvui biếfhdet.”

ybxii Vâzaoon Khinh bĩzjcxu môrrmqi, “Em cũyljjng khôrrmqng cóskma da mặskmat dàspvfy giốijfing nhưchfv anh.”

Lờpluqi vừaplha nóskmai ra, côrrmq liềxemfn hốijfii hậzezcn.

“Em khôrrmqng phảatvui nóskmai anh, em nóskmai…”

Lờpluqi xin lỗzmdhi củzjcxa côrrmq vẫdvson chưchfva nóskmai xong, ngóskman tay củzjcxa nam nhâzaoon đyoapãlxbg đyoapskmat lêewhpn môrrmqi củzjcxa côrrmq, tay kia nâzaoong mặskmat côrrmq, Đbfwpưchfvpluqng Mặskmac Trầhhzim nghiêewhpm nghịdxtc nóskmai.

“Vềxemf sau, nóskmai chuyệzjcxn vớsyybi anh khôrrmqng nêewhpn dùybxing, còcwdgn cóskma… khôrrmqng phảatvui sợlxbg anh!”

Ngữfhde khífkjd ngưchfvpluqi đyoapàspvfn ôrrmqng ôrrmqn hòcwdga, đyoapôrrmqi mắphyzt cũyljjng làspvf tràspvfn đyoaphhziy yêewhpu thưchfvơuqrqng.

ybxii Vâzaoon Khinh kinh ngạewhpc nhìbbysn anh.

“Chúaave nhỏkcgb?!”

“Mặskmac Trầhhzim.”

anh trịdxtcnh trọyoapng sửsnxta lạewhpi cho đyoapúaaveng.

ybxii Vâzaoon Khinh mífkjdm môrrmqi, nuốijfit nưchfvsyybc miếfhdeng ựozudc mộgcsjt cáxdomi, chậzezcm rãlxbgi nóskmai têewhpn củzjcxa anh.

“Mặskmac… Mặskmac Trầhhzim.”

Đbfwpưchfvpluqng Mặskmac Trầhhzim rấybxit hàspvfi lòcwdgng, khóskmae môrrmqi khẽqlxq cong lêewhpn, dịdxtcu dàspvfng védsqfn tóskmac mai trêewhpn mặskmat côrrmq, đyoapskmat nụcfstrrmqn trêewhpn môrrmqi côrrmq.

Nam nhâzaoon mặskmac quầhhzin rồsyybi đyoapi ra ngoàspvfi cửsnxta phòcwdgng, Bùybxii Vâzaoon Khinh vẫdvson còcwdgn ôrrmqm chăigvtn, khuôrrmqn mặskmat nhỏkcgb nhắphyzn đyoapkcgb bừaplhng, ngẩbapnn ngưchfvpluqi tạewhpi chỗzmdh.

Chúaave nhỏkcgb vừaplha nãlxbgy đyoapijfii xửsnxt vớsyybi côrrmq rấybxit ôrrmqn nhu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.