Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 289 :

    trước sau   
bhksng thậyaaut cẩvhhcn thậyaaun bôeybbi thuốnixhc cho hắgyytn, mỗldmhi khi bôeybbi đisdzếyxygn miệcovhng vếyxygt thưruihơjcikng hay nghe thấmzlny tiếyxygng thởsqwd khôeybbng đisdzhqrnu mộijfat chúemuxt, nàbhksng lạvoasi càbhksng nhẹxdma nhàbhksng, nưruihjcikc mắgyytt cũfgmvng khôeybbng kìmzmim néqwrin đisdzưruihldmhc đisdzãaork tràbhksn đisdznvhty hốnixhc mắgyytt.

Sao nàbhksng lạvoasi cóyaau thểmjxt khóyaauc chứoypl? Khôeybbng, nàbhksng khôeybbng đisdzưruihldmhc khóyaauc, hắgyytn bịakio Trịakionh Tráawmzc đisdzáawmznh nàbhksng phảgooii vui mừaorkng mớjciki đisdzúemuxng chứoypl, tạvoasi sao lạvoasi khóyaauc đisdzưruihldmhc? Vôeybbnixh! Vôeybbnixh!

“Nhìmzmin thấmzlny anh ta bịakio đisdzáawmznh côeybb đisdzau lòyunsng nhưruih vậyaauy…” Nàbhksng chợldmht nhớjcik lạvoasi lờnvhti củgpqha Trịakionh Tráawmzc nóyaaui trưruihjcikc khi đisdzi… chẳbscong lẽqzdabhksng thựvhhcc sựvhhc cảgooim thấmzlny đisdzau lòyunsng sao?

Nhìmzmin hắgyytn bịakio đisdzáawmznh đisdzau đisdzjcikn nhưruih vậyaauy, dùbsco đisdzãaork rấmzlnt kìmzmim lòyunsng muốnixhn quay lưruihng đisdzi màbhksbhksng cũfgmvng khôeybbng thểmjxt, rốnixht cụjcikc vẫrwokn quay lạvoasi đisdzoyplng ra ngăyaaun cảgooin, lạvoasi láawmzi xe đisdzưruiha hắgyytn vềhqrn, dùbsco rấmzlnt mệcovht vẫrwokn cốnixh gắgyytng dìmzmiu hắgyytn lêijfan tậyaaun phòyunsng…

Nhìmzmin vếyxygt thưruihơjcikng trêijfan ngưruihnvhti hắgyytn, nàbhksng lạvoasi cảgooim thấmzlny nhưruihyaau trăyaaum ngàbhksn mũfgmvi kim đisdzang đisdzâbscom vàbhkso ngưruihnvhti mìmzminh, đisdzau đisdzjcikn khôeybbng thôeybbi, nưruihjcikc mắgyytt lạvoasi chỉxrck trựvhhcc tràbhkso ra…

Nhữcovhng đisdziềhqrnu đisdzóyaau… chứoyplng tỏsvsr thậyaaut sựvhhcbhksbhksng thưruihơjcikng hắgyytn sao?


Đgpqhijfat nhiêijfan nhậyaaun ra đisdziềhqrnu nàbhksy, lưruihng nàbhksng cứoyplng ngắgyytc, tay cũfgmvng ngừaorkng bôeybbi thuốnixhc, hípzqlt vàbhkso mộijfat hơjciki, máawmzy móyaauc xoay mặkzslt đisdzi, lạvoasi lầnvhtn nữcovha cầnvhtm lấmzlny bôeybbng sáawmzt trùbscong.

“Tay anh cũfgmvng bịakio thưruihơjcikng màbhks, véqwrin ốnixhng tay áawmzo lêijfan đisdzi.” Nàbhksng buồcgrqn buồcgrqn nóyaaui, đisdzldmhi hắgyytn xắgyytn ốnixhng tay xong lạvoasi đisdzau xóyaaut nhìmzmin thấmzlny mộijfat mảgooing thâbscom típzqlm kéqwrio dàbhksi từaork bắgyytp tay đisdzếyxygn tậyaaun bàbhksn tay.

Doãaorkn Lạvoasc Hàbhksn vàbhks Trịakionh Tráawmzc khôeybbng thùbsco khôeybbng oáawmzn, màbhks Trịakionh Tráawmzc têijfan kia lạvoasi xuốnixhng tay nặkzslng nhưruih vậyaauy, ngàbhksy mai nàbhksng nhấmzlnt đisdzakionh phảgooii tìmzmim hắgyytn típzqlnh sổmzmi.

bhksng cắgyytn môeybbi, thởsqwd mộijfat hơjciki dàbhksi… Thờnvhti gian qua hắgyytn khi dễhifhbhksng, làbhksm nhiềhqrnu chuyệcovhn tàbhksn nhẫrwokn vớjciki nàbhksng nhưruih vậyaauy, nàbhksng hậyaaun hắgyytn còyunsn khôeybbng kịakiop, vìmzmiawmzi gìmzmi khi nhìmzmin thấmzlny hắgyytn bịakio đisdzáawmznh lạvoasi cóyaau nhữcovhng cảgooim giáawmzc nhưruih vậyaauy?

Chẳbscong lẽqzdabscou ngàbhksy sinh tìmzminh, nàbhksng đisdzãaorkijfau hắgyytn rồcgrqi? Nếyxygu khôeybbng phảgooii yêijfau, nàbhksng làbhksm sao lạvoasi cóyaau cảgooim giáawmzc đisdzau lòyunsng nhưruih vậyaauy? Suy nghĩnixhbhksy vừaorka xuấmzlnt hiệcovhn trong đisdznvhtu, nàbhksng liềhqrnn lậyaaup tứoyplc muốnixhn báawmzc bỏsvsr, nhưruihng lạvoasi khôeybbng tìmzmim ra đisdzưruihldmhc lýnixh do gìmzmi đisdzmjxtawmzc bỏsvsr, cảgooim thấmzlny rấmzlnt bốnixhi rốnixhi. Bôeybbi thuốnixhc xong, nàbhksng rúemuxt hai tay vềhqrn nhưruihng hắgyytn đisdzãaork nhanh hơjcikn nắgyytm chặkzslt lấmzlny tay nàbhksng. Nàbhksng giựvhhct ra, nhưruihng hắgyytn vẫrwokn nắgyytm chặkzslt, thâbscom trầnvhtm nhìmzmin nàbhksng.

“Vìmzmi sao lạvoasi khóyaauc?” Hắgyytn khàbhksn khàbhksn tiếyxygng nóyaaui, bàbhksn tay rắgyytn chắgyytc vẫrwokn nắgyytm chặkzslt lấmzlny bàbhksn tay nhỏsvsrqwri củgpqha nàbhksng, khôeybbng cóyaau chúemuxt nàbhkso suy suyểmjxtn.

“Tôeybbi khôeybbng khóyaauc, anh bịakio đisdzáawmznh tôeybbi vui mừaorkng còyunsn khôeybbng kịakiop.” Nàbhksng cúemuxi mặkzslt, cuốnixhng quýnixht phủgpqh nhậyaaun, nhưruihng thanh âbscom nghẹxdman ngàbhkso lạvoasi nứoyplc nởsqwd đisdzãaork tốnixhawmzo tấmzlnt cảgooi nhữcovhng cảgooim xúemuxc trong lòyunsng màbhksbhksng muốnixhn che giấmzlnu.

Hắgyytn nhẹxdma nhàbhksng vuốnixht ve nàbhksng bàbhksn tay mịakion màbhksng trắgyytng nõisdzn củgpqha nàbhksng, sau đisdzóyaau lạvoasi nâbscong mặkzslt nàbhksng lêijfan. Lờnvhti nóyaaui dốnixhi củgpqha nàbhksng lậyaaup tứoyplc sụjcikp đisdzmzmi.

“Em cóyaau đisdzmjxtbscom đisdzếyxygn anh. Nếyxygu em thậyaaut sựvhhc cháawmzn ghéqwrit anh, thậyaaum chípzql hậyaaun anh, ban nãaorky em đisdzãaork chạvoasy đisdzi, khôeybbng thểmjxtbhkso lạvoasi quay lạvoasi ngăyaaun anh ta đisdzáawmznh anh……”

“Khôeybbng phảgooii, anh nhầnvhtm rồcgrqi, làbhkseybbi… tôeybbi… tôeybbi thưruihơjcikng hạvoasi anh thôeybbi!” Nàbhksng lớjcikn tiếyxygng cắgyytt lờnvhti hắgyytn, cựvhhcc lựvhhcc phảgooin báawmzc hắgyytn “Hôeybbm nay nếyxygu đisdzmzmii lạvoasi làbhks ngưruihnvhti kháawmzc, tôeybbi cũfgmvng sẽqzda ra can ngăyaaun. Anh… anh đisdzaorkng cóyaaubhksruihsqwdng bởsqwd.”

“Anh tưruihsqwdng bởsqwd?” Hắgyytn cao giọhifhng hỏsvsri lạvoasi “Nếyxygu đisdzúemuxng nhưruih vậyaauy, vìmzmi sao em phảgooii khóyaauc? Lăyaaung Mâbscon Huyêijfan, em lạvoasi làbhks ngưruihnvhti biếyxygt yêijfau thưruihơjcikng ngưruihnvhti kháawmzc đisdzếyxygn thếyxyg sao? Nhữcovhng chuyệcovhn đisdzáawmznh nhau nàbhksy ngàbhksy nàbhkso chẳbscong cóyaau, chẳbscong lẽqzda mỗldmhi lầnvhtn nhìmzmin thấmzlny em lạvoasi đisdzhqrnu khóyaauc nhưruih thếyxygbhksy sao?”

bhksng cắgyytn môeybbi khôeybbng thểmjxtmzmim ra lýnixh do phảgooin báawmzc hắgyytn, quay đisdznvhtu muốnixhn néqwri tráawmznh tay hắgyytn, nhưruihng ngóyaaun tay hắgyytn vẫrwokn nhưruihmzmim giữcovh chặkzslt lấmzlny cằcxiim nàbhksng, bắgyytt nàbhksng phảgooii nhìmzmin thẳbscong vàbhkso mặkzslt hắgyytn.

Rồcgrqi hắgyytn bấmzlnt chợldmht thởsqwdbhksi, cưruihnvhti khẽqzda xoa đisdznvhtu nàbhksng, đisdzôeybbi mắgyytt u áawmzm lóyaaue lêijfan chúemuxt tia sáawmzng, đisdznvhtu ngóyaaun tay cũfgmvng khẽqzda gạvoast đisdzi nưruihjcikc mắgyytt củgpqha nàbhksng “Em biếyxygt khôeybbng? Từaork chuyệcovhn ngàbhksy hôeybbm nay anh cóyaau thểmjxt khẳbscong đisdzakionh em cóyaaumzminh cảgooim vớjciki anh, anh thậyaaut sựvhhc rấmzlnt vui. Chúemuxng ta đisdzaorkng trốnixhn tráawmznh mãaorki nhưruih thếyxygbhksy nữcovha.”


“Tôeybbi khôeybbng hiểmjxtu anh đisdzang nóyaaui cáawmzi gìmzmi.” Nàbhksng lãaorknh đisdzvoasm cụjcikp mắgyytt, nàbhksng cũfgmvng vừaorka nhậyaaun ra nàbhksng thậyaaut sựvhhcijfau thưruihơjcikng hắgyytn, nhưruihng sựvhhc nhậyaaun thứoyplc nàbhksy khiếyxygn cho nàbhksng bốnixhi rốnixhi, nàbhksng thậyaaut sựvhhc khôeybbng biếyxygt phảgooii đisdzóyaaun nhậyaaun thếyxygbhkso.

“Nếyxygu vậyaauy, anh sẽqzdayaaui kĩnixhjcikn.” Hắgyytn kiêijfan nhẫrwokn nhìmzmin nàbhksng “Anh muốnixhn ởsqwdijfan em, cảgooi đisdznvhti ởsqwdijfan em, khôeybbng, khôeybbng phảgooii nhưruih em nghĩnixh anh chỉxrckijfa luyếyxygn thâbscon xáawmzc em, anh đisdznixhi vớjciki em hếyxygt thảgooiy đisdzhqrnu cóyaau hứoyplng thúemux, anh bao dung em, anh chiềhqrnu chuộijfang em, chỉxrck cầnvhtn em vui vẻcxii, anh cóyaau thểmjxt đisdzáawmznh đisdzmzmii tấmzlnt cảgooi……”

Hắgyytn muốnixhn nóyaaui gìmzmi? Nàbhksng nâbscong mi mắgyytt, chăyaaum chúemux nhìmzmin hắgyytn. Nếyxygu nhưruih trưruihjcikc kia nghe hắgyytn nóyaaui nhữcovhng lờnvhti nhưruih vậyaauy, nàbhksng chắgyytc chắgyytn đisdzãaork coi làbhks nhữcovhng lờnvhti nóyaaui dốnixhi, nhưruihng khôeybbng hiểmjxtu sao lúemuxc nàbhksy trong lòyunsng nàbhksng lạvoasi xuấmzlnt hiệcovhn cảgooim giáawmzc tin tưruihsqwdng khóyaau tảgooi.

“Anh nóyaaui nhưruih vậyaauy, em còyunsn chưruiha hiểmjxtu sao?” Hắgyytn cóyaau chúemuxt lo lắgyytng, nắgyytm tay nàbhksng thậyaaut chặkzslt “Huyêijfan, anh yêijfau em.” *aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa… khôeybbng bípzqlt cóyaau phảgooii mìmzminh đisdza cảgooim khôeybbng nhưruihng mìmzminh đisdzãaork khóyaauc khi đisdzhifhc đisdzếyxygn đisdzoạvoasn nàbhksy TT____TT Gầnvhtn 300 chưruihơjcikng cuốnixhi cùbscong cũfgmvng đisdzưruihldmhc nghe anh Hàbhksn nóyaaui câbscou nàbhksy, mãaorkn nguyệcovhn…*

bhksng mởsqwd lớjcikn hai mắgyytt, trong nháawmzy mắgyytt trởsqwdijfan hoàbhksn toàbhksn ngâbscoy ngốnixhc. Hắgyytn nóyaaui yêijfau nàbhksng, hắgyytn nóyaaui yêijfau nàbhksng! 4 tiếyxygng nàbhksy cứoypl dộijfai vang trong óyaauc nàbhksng, khiếyxygn nàbhksng cóyaau mộijfat cảgooim xúemuxc rấmzlnt lạvoasbhksbhksng khôeybbng biếyxygt đisdzóyaaubhks cảgooim xúemuxc gìmzmi.

“Tôeybbi, tôeybbi khôeybbng biếyxygt anh đisdzang nóyaaui cáawmzi gìmzmi…… Anh… đisdzmjxteybbi đisdzoyplng lêijfan……” Nàbhksng bốnixhi rốnixhi khôeybbng biếyxygt phảgooii nóyaaui nhưruih thếyxygbhkso cho phảgooii, vặkzsln vẹxdmao cổmzmi tay muốnixhn rúemuxt ra khỏsvsri tay hắgyytn, chốnixhng tay vàbhkso sofa muốnixhn đisdzoyplng lêijfan, ai ngờnvhtyaau lẽqzdabhks đisdzãaork ngồcgrqi quáawmzbscou, nàbhksng vừaorka đisdzoyplng dậyaauy, ngưruihnvhti lạvoasi chóyaaung mặkzslt loạvoasng choạvoasng, cũfgmvng may hắgyytn rấmzlnt nhanh đisdzãaork ôeybbm lấmzlny nàbhksng, đisdzkbapbhksng ngồcgrqi trong lòyunsng hắgyytn.

“Huyêijfan, đisdzaorkng phủgpqh nhậyaaun em cũfgmvng cóyaau cảgooim giáawmzc vớjciki anh.” Hắgyytn ôeybbm sáawmzt nàbhksng, cọhifh cọhifhawmzbhkso máawmzbhksng, nóyaaui nhỏsvsrijfan tai nàbhksng “Nóyaaui cho anh biếyxygt… đisdzếyxygn tộijfat cùbscong anh phảgooii làbhksm thếyxygbhkso em mớjciki chịakiou ởsqwdijfan anh? Ngàbhksy mai làbhks cuốnixhi tuầnvhtn, anh đisdzãaork hẹxdman Chỉxrck Dao, anh sẽqzdabscong côeybbmzlny nóyaaui chuyệcovhn…… Chỉxrck cầnvhtn cóyaau thểmjxtsqwdijfan em, anh chẳbscong cầnvhtn bấmzlnt kìmzmiawmzi gìmzmi kháawmzc……”

Thâbscon thểmjxt củgpqha nàbhksng cứoyplng đisdznvht, nghẹxdman ngàbhkso khôeybbng biếyxygt nóyaaui gìmzmi. Quêijfan đisdzi, đisdzâbscoy làbhks chuyệcovhn củgpqha hắgyytn vàbhks Chỉxrck Dao, nàbhksng khôeybbng quảgooin đisdzưruihldmhc, quảgooi thậyaaut nhưruih Giảgooin Quâbscon Dịakioch nóyaaui, Chỉxrck Dao đisdznixhi vớjciki Doãaorkn Lạvoasc Hàbhksn giốnixhng nhưruihmzminh thâbscon hơjcikn làbhksmzminh yêijfau.

Hắgyytn nhắgyytm mắgyytt lạvoasi, hípzqlt hàbhksruihơjcikng thơjcikm trêijfan cổmzmibhksng, hồcgrqi lâbscou khôeybbng nghe thấmzlny nàbhksng nóyaaui gìmzmi mớjciki mởsqwd mắgyytt nhìmzmin nàbhksng, nàbhksng giậyaaut mìmzminh ngưruihldmhng ngùbscong giãaorky dụjcika “Anh bỏsvsreybbi xuốnixhng…… tôeybbi đisdzi nấmzlnu……. vếyxygt thưruihơjcikng trêijfan miệcovhng anh……”

“Khôeybbng cầnvhtn, em khôeybbng cầnvhtn làbhksm gìmzmi cảgooi.” Hắgyytn che miệcovhng nhỏsvsr củgpqha nàbhksng, nhẹxdma nhàbhksng âbscou yếyxygm nóyaaui “Anh chỉxrck cầnvhtn em đisdzcgrqng ýnixh khôeybbng rờnvhti xa anh làbhks đisdzưruihldmhc.”

“Khôeybbng đisdzưruihldmhc, tôeybbi vàbhks anh khôeybbng cóyaau khảgooiyaaung.” Nàbhksng liềhqrnu mạvoasng lắgyytc đisdznvhtu, rồcgrqi lạvoasi mípzqlm môeybbi cúemuxi đisdznvhtu, trong mắgyytt lạvoasi trong suốnixht nưruihjcikc mắgyytt.

“Nóyaaui cho anh biếyxygt nguyêijfan nhâbscon, vìmzmi sao khôeybbng cóyaau khảgooiyaaung? Làbhksmzmi Chípzqlnh Vũfgmv? Hay vẫrwokn làbhksmzmiawmzi têijfan Trịakionh Tráawmzc kia?” Đgpqhôeybbi mắgyytt lạvoasnh lùbscong củgpqha hắgyytn hơjciki nheo lạvoasi, báawmz đisdzvoaso quay mặkzslt nàbhksng lạvoasi phípzqla hắgyytn, khiếyxygn cho nàbhksng phảgooii nhìmzmin thẳbscong vàbhkso mắgyytt hắgyytn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.