Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 239 : Nàng không cảm kích

    trước sau   
“Khôwvayng cầuxhnn, tôwvayi tiếggzrp nhậvtvnn khôwvayng nổnufni, vẫihgtn làmkkxpegjn dàmkkxnh cho ngưotlpwvcji phụleyi nữamqc kháooyac.” Nàmkkxng lạkihpnh lùwfdfng cúgikci xuốoyenng, xoay ngưotlpwvcji muốoyenn đkihpi ra ngoàmkkxi, cổnufn tay lạkihpi bịagdu hắxnion nắxniom trong lògmhnng bàmkkxn tay, từbhsgng bưotlpvtvnc bịagdu hắxnion kéggzro lạkihpi.

“Căadcpn hộflrnmkkxy tôwvayi tặrcgkng cho em, em khôwvayng thíbhsgch sao? Nhưotlp vậvtvny chúgikcng ta đkihpi chỗpnul kháooyac, nơxbdvi đkihpópqkf chắxnioc hẳnufnn em sẽwvcj thíbhsgch.” Hắxnion nhỏkkgx nhẹpegj tiếggzrng nópqkfi bêpegjn tai nàmkkxng, nghe nhưotlp đkihpang muốoyenn lấakpky lògmhnng nàmkkxng.

“Tôwvayi nópqkfi rồjrlyi, tôwvayi khôwvayng cầuxhnn.” Nàmkkxng quay sang, đkihpèsves nặrcgkng tiếggzrng nópqkfi mang theo chúgikct cầuxhnu xin “Anh cho tôwvayi vềwvay đkihpi, chúgikcng ta làmkkx hai ngưotlpwvcji khôwvayng liêpegjn quan, anh cópqkf Chỉrvpc Dao, tôwvayi cópqkf Kim Chíbhsgnh Vũayyp, chúgikcng ta chấakpkm dứkkbyt đkihpi, coi nhưotlp nhữamqcng chuyệpnuln trong quáooya khứkkby chưotlpa từbhsgng cópqkf, tôwvayi……”

Lờwvcji củvrtva nàmkkxng cògmhnn chưotlpa nópqkfi hếggzrt, hắxnion chợbxymt giữamqc lấakpky cổnufnmkkxng, âuyesm hàmkkxn khuôwvayn mặrcgkt tuấakpkn túgikcooyat lạkihpi gầuxhnm nhẹpegj “Chếggzrt tiệpnult nữamqc nhâuyesn, tôwvayi ăadcpn nópqkfi khéggzrp néggzrp, tậvtvnn lựjrlyc lấakpky lògmhnng em, em cũayypng khôwvayng cảrnvjm kíbhsgch, rốoyent cuộflrnc em muốoyenn tôwvayi làmkkxm nhưotlp thếggzrmkkxo em mớvtvni cópqkf thểzsjl đkihpjrlyng ýtsyq đkihpâuyesy…….”

Tay hắxnion thíbhsgt chặrcgkt, nàmkkxng cảrnvjm thấakpky khópqkf thởcaps, sắxnioc mặrcgkt đkihpkkgxpegjn, miễnufnn cưotlpztgbng nópqkfi “Tôwvayi sẽwvcj khôwvayng đkihpjrlyng ýtsyqpegju cầuxhnu vôwvay sỉrvpcmkkxy, anh bỏkkgx ra, tôwvayi muốoyenn vềwvay nhàmkkx.”

“Vềwvay nhàmkkx? Em vĩihgtnh viễnufnn cũayypng đkihpbhsgng mong trởcaps vềwvay, trừbhsg phi em gậvtvnt đkihpuxhnu đkihpjrlyng ýtsyq.”


Hắxnion u áooyam đkihpôwvayi mắxniot, cáooyanh tay chợbxymt ôwvaym lấakpky thắxniot lưotlpng nàmkkxng, nàmkkxng khôwvayng phògmhnng bịagdu lảrnvjo đkihprnvjo mộflrnt chúgikct, chỉrvpc cảrnvjm thấakpky đkihpuxhnu ópqkfc quay cuồjrlyng, đkihprnvjo mắxniot hắxnion đkihpem nàmkkxng khiêpegjng đkihpếggzrn trêpegjn vai.

“Doãrtfln Lạkihpc Hàmkkxn, anh muốoyenn làmkkxm cáooyai gìmicg? Thảrnvjwvayi xuốoyenng dưotlpvtvni……” Nàmkkxng liềwvayu mạkihpng vặrcgkn vẹpegjo thâuyesn thểzsjl.

“Làmkkxm cáooyai gìmicg? Đbqdgưotlpơxbdvng nhiêpegjn làmkkxmkkxm cho em ngoan ngoãrtfln đkihpi vàmkkxo khuôwvayn khổnufn.” Hắxnion cưotlpwvcji lạkihpnh mộflrnt tiếggzrng, bưotlpvtvnc nhanh vềwvay phíbhsga trưotlpvtvnc.

mkkxng thởcaps gấakpkp, trong lògmhnng linh cảrnvjm mãrtflnh liệpnult, nàmkkxng biếggzrt hắxnion chỉrvpcooyai gìmicg, cảrnvj kinh giãrtfly dụleyia “Doãrtfln Lạkihpc Hàmkkxn, anh làmkkx cầuxhnm thúgikc, anh……..nếggzru dáooyam làmkkxm gìmicg, tôwvayi sẽwvcj khôwvayng tha cho anh…… Tôwvayi hậvtvnn anh……”

“Nếggzru hậvtvnn cópqkf thểzsjl khiếggzrn cho em nhớvtvn kỹpnulwvayi, nhưotlp vậvtvny hoan nghêpegjnh em hậvtvnn tôwvayi, tốoyent nhấakpkt làmkkxihgtnh viễnufnn.” Hắxnion cắxnion răadcpng gầuxhnm nhẹpegj , lậvtvnp tứkkbyc đkihpem nàmkkxng néggzrm trêpegjn giưotlpwvcjng.

“Anh làmkkx thằenyxng đkihppegjn……” Nàmkkxng căadcpm tứkkbyc gàmkkxo théggzrt lớvtvnn, hai tay dùwfdfng sứkkbyc đkihpvtvny hắxnion ra, nhưotlpng làmkkxmkkxng căadcpn bảrnvjn khôwvayng phảrnvji đkihpoyeni thủvrtv củvrtva hắxnion, hai tay rấakpkt nhanh đkihpãrtfl bịagdu hắxnion bắxniot lấakpky.

Chẳnufnng mấakpky chốoyenc, y phụleyic củvrtva nàmkkxng đkihpwvayu đkihpãrtfl bịagdu cởcapsi ra, đkihpkihpi phiếggzrn sáooyang nhưotlp tuyếggzrt da thịagdut bạkihpi lộflrn, áooyanh mắxniot hắxnion chợbxymt trởcapspegjn nópqkfng rựjrlyc.

mkkxn tay to ôwvaym lấakpky lưotlpng nàmkkxng, đkihpvtvny ra núgikct thắxniot áooyao ngựjrlyc, tuyếggzrt trắxniong đkihpihgty đkihpàmkkx lậvtvnp tứkkbyc nảrnvjy ra, nàmkkxng hôwvay hấakpkp cứkkbyng lạkihpi, kiềwvayu mặrcgkt nháooyay mắxniot trồjrlyi lêpegjn mộflrnt tầuxhnng đkihpkkgxrvpcng, hai châuyesn dùwfdfng sứkkbyc đkihpkihpp mạkihpnh, vừbhsga vặrcgkn bịagdu hắxnion chặrcgkn lạkihpi, căadcpn bảrnvjn khôwvayng thểzsjl đkihpflrnng đkihpvtvny.

“Doãrtfln Lạkihpc Hàmkkxn, anh đkihppegjn rồjrlyi, đkihpbhsgng nhưotlp vậvtvny……” Nàmkkxng gắxniot gao cắxnion môwvayi dưotlpvtvni, tuyệpnult vọahrrng cảrnvjm giáooyac đkihpưotlpbxymc nàmkkxng đkihpêpegjm nay trốoyenn khôwvayng thoáooyat.

“Tôwvayi nópqkfi rồjrlyi, trừbhsg phi em đkihpjrlyng ýtsyq sau nàmkkxy cùwfdfng tôwvayi ởcapswfdfng mộflrnt chỗpnul, nếggzru khôwvayng tôwvayi sẽwvcj mộflrnt lầuxhnn lạkihpi mộflrnt lầuxhnn nhấakpkm nháooyap tốoyent đkihppegjp củvrtva em.” Hắxnion lạkihpnh lùwfdfng cưotlpwvcji bắxniot lấakpky hai tay củvrtva nàmkkxng, sờwvcj soạkihpng cởcapsi hếggzrt sạkihpch quầuxhnn áooyao trêpegjn ngưotlpwvcji nàmkkxng.

mkkxng quậvtvnt cưotlpwvcjng cắxnion môwvayi, nàmkkxng biếggzrt mộflrnt khi đkihpjrlyng ýtsyq, sẽwvcj khôwvayng kháooyac gìmicg đkihpeo gôwvayng vàmkkxo cổnufn, quáooya khứkkby đkihpãrtfl cảrnvjm thấakpky thựjrlyc cópqkf lỗpnuli vớvtvni Chỉrvpc Dao, hiệpnuln tạkihpi lạkihpi cògmhnn cópqkf cảrnvj Kim Chíbhsgnh Vũayyp. Huốoyenng hồjrly, nàmkkxng tuyệpnult khôwvayng muốoyenn ởcapspegjn hắxnion, nàmkkxng tuyệpnult sẽwvcj khôwvayng đkihpjrlyng ýtsyqpegju cầuxhnu vôwvay sỉrvpcmkkxy.

“Ákkbynh mắxniot củvrtva em đkihpãrtflpqkfi cho tôwvayi đkihpáooyap áooyan, tôwvayi sẽwvcj cho em sửrvpca miệpnulng.” Hắxnion giữamqc chặrcgkt ngưotlpwvcji nàmkkxng, dàmkkxy đkihprcgkc hơxbdvi thởcaps lao thẳnufnng tớvtvni trêpegjn mặrcgkt nàmkkxng.

mkkxng ngưotlpbxymng ngùwfdfng cắxnion môwvayi, hắxnion tay kia uốoyenn lưotlpbxymn dọahrrc theo đkihpùwfdfi nàmkkxng, nàmkkxng hoảrnvjng sợbxym run run, nhưotlpng vẫihgtn quậvtvnt cưotlpwvcjng khôwvayng lêpegjn tiếggzrng.


“Thếggzrmkkxo? Em vẫihgtn làmkkx khôwvayng đkihpjrlyng ýtsyq?” Hắxnion thâuyesn thểzsjl gắxniot gao đkihpèsves xuốoyenng, rắxnion chắxnioc cơxbdv ngựjrlyc éggzrp chặrcgkt củvrtva nàmkkxng đkihpihgty đkihpàmkkx, toàmkkxn bộflrn sứkkbyc nặrcgkng cơxbdv thểzsjl đkihpwvayu ởcaps mảrnvjnh mai thâuyesn thểzsjl mềwvaym mạkihpi phíbhsga dưotlpvtvni.

mkkxng nhắxniom mắxniot lạkihpi, bìmicgnh thảrnvjn màmkkxxbdvi run run nópqkfi “Mặrcgkc kệpnul anh nópqkfi cáooyai gìmicg, tôwvayi cũayypng khôwvayng đkihpjrlyng ýtsyq, tôwvayi hậvtvnn anh.”

“Tốoyent, thậvtvnt sựjrlymkkx rấakpkt tốoyent!” Hắxnion lạkihpnh lùwfdfng cưotlpwvcji, trong thanh âuyesm lạkihpi toáooyat ra mộflrnt tia chua xópqkft, thắxniot lưotlpng lậvtvnp tứkkbyc khôwvayng lưotlpu tìmicgnh chúgikct nàmkkxo tiếggzrn vàmkkxo nàmkkxng, cho đkihpếggzrn chỗpnuluyesu nhấakpkt.

Thâuyesn thểzsjlgmhnn chưotlpa hoàmkkxn toàmkkxn thíbhsgch ứkkbyng, nàmkkxng nháooyay mắxniot cảrnvjm giáooyac đkihpưotlpbxymc đkihpau đkihpvtvnn xéggzrooyach, theo bảrnvjn năadcpng ưotlpztgbn ngưotlpwvcji, lấakpky tay đkihpáooyanh hắxnion “Anh tráooyanh ra, anh tráooyanh ra…… Đbqdgau quáooya…… Anh đkihpbhsgng đkihpleying vàmkkxo tôwvayi……”

“Đbqdgbhsgng nhúgikcc nhíbhsgch, mộflrnt hồjrlyi làmkkxnufnn rồjrlyi!” Hắxnion cốoyenggzrn tạkihpm dừbhsgng xuốoyenng dưotlpvtvni, cúgikci ngưotlpwvcji hôwvayn nàmkkxng táooyai nhợbxymt sắxnioc mặrcgkt, khiếggzrn nàmkkxng thầuxhnn kinh chùwfdfng xuốoyenng, hắxnion tựjrlya hồjrlymkkx đkihpang đkihpbxymi nàmkkxng chậvtvnm rãrtfli thíbhsgch ứkkbyng, nhưotlpng làmkkx thâuyesn thểzsjl củvrtva hắxnion thậvtvnt sựjrly quáooya mứkkbyc kíbhsgch đkihpflrnng, hắxnion chờwvcj khôwvayng kịagdup .

Hắxnion bàmkkxn tay to ởcaps trêpegjn ngưotlpwvcji nàmkkxng dao đkihpflrnng, thôwvayooyap ngópqkfn tay nhẹpegj nhàmkkxng mơxbdvn trớvtvnn nàmkkxng mạkihpn diệpnulu đkihpưotlpwvcjng cong, rốoyent cuộflrnc kiềwvaym chếggzr khôwvayng đkihpưotlpbxymc, bắxniot đkihpuxhnu thẳnufnng lưotlpng tiếggzrn lêpegjn, càmkkxng khôwvayng ngừbhsgng giữamqc lấakpky củvrtva nàmkkxng ngọahrrt ngàmkkxo.

wvay lựjrlyc bịagdu hắxnion đkihprcgkt ởcapsotlpvtvni thâuyesn, nàmkkxng nhắxniom chặrcgkt hai mắxniot, hai máooya đkihpkkgxpegjn, liềwvayu mạkihpng cắxnion môwvayi thởcaps hổnufnn hểzsjln, hôwvay hấakpkp dồjrlyn dậvtvnp khôwvayng thôwvayi, thâuyesn thểzsjl nhưotlpmkkx thíbhsgch ứkkbyng hắxnion đkihpleying vàmkkxo, dầuxhnn dầuxhnn nhảrnvjy lêpegjn sung sưotlpvtvnng cảrnvjm giáooyac.

bhsgch tìmicgnh qua đkihpi, hắxnion thẳnufnng đkihpkkbyng dậvtvny, nàmkkxng nghĩihgt đkihpếggzrn hếggzrt thảrnvjy đkihpãrtfl xong, hàmkkxm chứkkbya lệpnul muốoyenn đkihpvtvny hắxnion ra, ai ngờwvcj hắxnion chíbhsgnh làmkkx cởcapsi áooyao khoáooyac cùwfdfng quầuxhnn áooyao trong, néggzrm tớvtvni dưotlpvtvni giưotlpwvcjng.

mkkxng cògmhnn chưotlpa kịagdup phảrnvjn ứkkbyng, tinh tráooyang lồjrlyng ngựjrlyc đkihpãrtfl đkihpèsves éggzrp lêpegjn nàmkkxng mềwvaym mạkihpi trưotlpvtvnc ngựjrlyc, tiếggzrp xúgikcc làmkkxm nàmkkxng híbhsgt vàmkkxo mộflrnt hơxbdvi, kêpegju sợbxymrtfli “Anh buôwvayng ra……”

“Hếggzrt thảrnvjy cògmhnn chưotlpa cópqkf xong, chỉrvpc vừbhsga mớvtvni bắxniot đkihpuxhnu màmkkx thôwvayi.” Hắxnion quỷmkkx mịagduxbdvi thởcapspegjn tai nàmkkxng, khẽwvcj cắxnion vàmkkxnh tay nàmkkxng nhạkihpy cảrnvjm, bàmkkxn tay to ởcapsmkkxng trắxniong nõusnln câuyesn xứkkbyng thâuyesn thểzsjl mềwvaym mạkihpi yêpegju thíbhsgch khôwvayng buôwvayng tay, mộflrnt tay vỗpnul vềwvay chơxbdvi đkihpùwfdfa vuốoyent ve .

“Đbqdgbhsgng……” Nàmkkxng nhưotlp bịagdu đkihpiệpnuln giậvtvnt, cảrnvj ngưotlpwvcji khôwvayng khỏkkgxi mẫihgtn cảrnvjm căadcpng thẳnufnng cứkkbyng ngắxnioc lêpegjn.

mkkxng lắxnioc lắxnioc thâuyesn thểzsjl, ngưotlpbxymc lạkihpi làmkkxm cho tiếggzrp xúgikcc càmkkxng thêpegjm thâuyesn mậvtvnt, đkihpãrtfl khôwvayng cópqkf mộflrnt chúgikct dưotlp thừbhsga khe hởcaps.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.