Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 231 : Không thể khống chế được

    trước sau   
“Nóekxyi cho tôkabdi biếicuqt làmuyx ai? Tôkabdi cóekxy đjtyfiểekxym gìnluvceubm ngưxpgwpevoi đjtyfóekxy?” Kim Chíekxynh Vũysjt tứpezcc giậuqomn nóekxyi, vừedssa lúceubc xe đjtyfếicuqn lầrgsju.

“Chíekxynh Vũysjt, thậuqomt sựwetw khôkabdng cóekxy, nếicuqu cậuqomu khôkabdng tin, tôkabdi cóekxy thểekxy thềnluv đjtyfalcgc.” Nàmuyxng giơdonmirbon ba ngóekxyn tay, gưxpgwơdonmng mặsldwt yêirbou kiềnluvu lộalcg vẻmbwu nghiêirbom túceubc.

“Khôkabdng cầrgsjn, Mâahmnn Mâahmnn àmuyx.” Hắfafdn nhưxpgwmuyx đjtyfãcudt tin lờpevoi củzhkea nàmuyxng, cầrgsjm tay nàmuyxng, tinh tếicuq vuốlpott ve “Em đjtyfãcudtekxyi nhưxpgw vậuqomy, tôkabdi sao cònbcrn cóekxy thểekxy tin vàmuyxo lờpevoi vớzhke vẩxscyn kia đjtyfưxpgwgkwnc chứpezc, cóekxy lẽkabdmuyx ngưxpgwpevoi ta cốlpot ýaffmekxyi vậuqomy đjtyfekxy chia rẽkabd chúceubng ta. Tôkabdi sẽkabd khôkabdng đjtyfekxy ngưxpgwpevoi đjtyfóekxy thựwetwc hiệnbcrn đjtyfưxpgwgkwnc mụahmnc đjtyfíekxych đjtyfâahmnu.”

ekxyi xong lờpevoi cuốlpoti cùsnvung, hắfafdn cóekxy chúceubt nghiếicuqn rădkjcng nghiếicuqn lợgkwni, nàmuyxng mờpevo mịirbot nhìnluvn hắfafdn, khôkabdng cầrgsjn nghĩhsrd ngợgkwni nóekxyi “Cậuqomu nóekxyi ngưxpgwpevoi đjtyfóekxy…….. phảuseli chădkjcng làmuyx phụahmn thâahmnn cậuqomu……”

“Phảuseli. Tiệnbcrc tốlpoti hôkabdm đjtyfóekxy qua đjtyfi, ôkabdng ấxcsqy biếicuqt chuyệnbcrn nàmuyxy, gọzhkei đjtyfiệnbcrn thoạzommi bảuselo tôkabdi trởlqtm vềnluv, tôkabdi khôkabdng đjtyfekxy ýaffm đjtyfếicuqn. Kếicuqt quảusel ngàmuyxy hôkabdm sau, côkabdng việnbcrc củzhkea tôkabdi liềnluvn thậuqomt sựwetw chấxcsqt cao nhưxpgwceubi, tôkabdi biếicuqt chíekxynh ôkabdng ấxcsqy đjtyfãcudt sắfafdp xếicuqp nhưxpgw vậuqomy đjtyfekxykabdi khôkabdng cóekxy thờpevoi gian gặsldwp mặsldwt em. Theo nhưxpgw hiểekxyu biếicuqt củzhkea tôkabdi vềnluv ôkabdng ấxcsqy, chuyệnbcrn đjtyfóekxy chỉkbwhmuyx cảuselnh cákgibo, vìnluv vậuqomy, Mâahmnn Mâahmnn àmuyx, em phảuseli thậuqomt cẩxscyn thậuqomn……”

“Tôkabdi?” Nàmuyxng chỉkbwhmuyxo chóekxyp mũysjti, buồjysvn cưxpgwpevoi nóekxyi “Ôesuang ấxcsqy cóekxy thểekxymuyxm gìnluv chứpezc, khôkabdng lẽkabd sẽkabd bắfafdt cóekxyc tôkabdi?”


Hắfafdn nghiêirbom túceubc xákgibc nhậuqomn lờpevoi củzhkea nàmuyxng “Em cònbcrn chưxpgwa biếicuqt tíekxynh củzhkea cha tôkabdi đjtyfâahmnu, chuyệnbcrn bắfafdt cóekxyc cũysjtng rấxcsqt cóekxy khảuseldkjcng, cóekxy thểekxy ôkabdng ấxcsqy sẽkabdxpgwgkwnn chuyệnbcrn nàmuyxy uy hiếicuqp tôkabdi vềnluvxpgwzhkec.”

muyxng khẽkabd nhưxpgwzhken môkabdi, khôkabdng thểekxy ngờpevo đjtyfưxpgwgkwnc phụahmn thâahmnn Kim Chíekxynh Vũysjt lạzommi đjtyfákgibng sợgkwn nhưxpgw vậuqomy “Vậuqomy chúceubng ta phảuseli làmuyxm thếicuqmuyxo bâahmny giờpevo? Phụahmn thâahmnn cậuqomu màmuyx bắfafdt cóekxyc tôkabdi làmuyx phạzommm phákgibp……”

“Mâahmnn Mâahmnn, ôkabdng ấxcsqy làmuyx cha tôkabdi.” Kim Chíekxynh Vũysjt vẻmbwu mặsldwt bấxcsqt đjtyffafdc dĩhsrd cắfafdt lờpevoi nàmuyxng, chợgkwnt nóekxyi mộalcgt câahmnu “Mâahmnn Mâahmnn, chúceubng ta bêirbon nhau cũysjtng lâahmnu rồjysvi, chúceubng ta đjtyfíekxynh hôkabdn đjtyfi. Chỉkbwh cầrgsjn chúceubng ta trưxpgwzhkec mặsldwt thâahmnn hữqvpeu trong nưxpgwzhkec đjtyfíekxynh hôkabdn, cha tôkabdi sẽkabd khôkabdng thểekxymuyxm gìnluv đjtyfưxpgwgkwnc, cho nêirbon chúceubng ta đjtyfíekxynh hôkabdn đjtyfi.”

Nghe hai chữqvpexcsqy, nàmuyxng hơdonmi hơdonmi sửahcqng sốlpott, đjtyfíekxynh hôkabdn làmuyx chuyệnbcrn nàmuyxng chưxpgwa nghĩhsrd tớzhkei, nhấxcsqt thờpevoi khôkabdng biếicuqt nêirbon trảusel lờpevoi nhưxpgw thếicuqmuyxo.

“Mâahmnn Mâahmnn, em khôkabdng đjtyfjysvng ýaffm sao?” Kim Chíekxynh Vũysjt nắfafdm chặsldwt tay nàmuyxng..

Đkabdrgsju nàmuyxng ong ong nhưxpgwmuyxekxymuyxng vạzommn tiếicuqng ồjysvn trộalcgn lẫfafdn, khẽkabdekxyi “Tôkabdi…… Tôkabdi cònbcrn chưxpgwa nghĩhsrd tớzhkei……”

“Thờpevoi gian cấxcsqp bákgibch, tôkabdi cho em suy nghĩhsrd mộalcgt ngàmuyxy.” Hắfafdn đjtyfem hai tay củzhkea nàmuyxng bao ởlqtmnbcrng bàmuyxn tay, nâahmnng lêirbon khuôkabdn mặsldwt hôkabdn, hơdonmi hơdonmi ngẩxscyng đjtyfrgsju “Cũysjtng muộalcgn rồjysvi, em lêirbon nghỉkbwh sớzhkem mộalcgt chúceubt đjtyfi.”

“Đkabdưxpgwgkwnc.” Nàmuyxng khôkabdng vôkabd thứpezcc đjtyfákgibp lờpevoi.

Đkabdang chuẩxscyn bịirbo mởlqtm cửahcqa xe, lạzommi nghe thấxcsqy hắfafdn gọzhkei têirbon mìnluvnh, quay đjtyfrgsju lạzommi, đjtyfôkabdi môkabdi ẩxscym ưxpgwzhket khôkabdng bákgibo trưxpgwzhkec tiếicuqn tớzhkei, tinh tếicuqkabdn nhẹchwwirbon đjtyfôkabdi môkabdi mềnluvm mạzommi nhưxpgwkgibnh hoa củzhkea nàmuyxng, nàmuyxng ngâahmny dạzommi, theo bảuseln nădkjcng khẽkabdsnvui lạzommi.

Hắfafdn soákgibi khíekxy trêirbon mặsldwt tràmuyxn đjtyfrgsjy tưxpgwơdonmi cưxpgwpevoi “Tặsldwng em mộalcgt nụahmnkabdn chúceubc ngủzhke ngon.”

muyxng khẽkabd chạzommm nhẹchwwmuyxo môkabdi, mởlqtm cửahcqa xe, chạzommy vộalcgi lêirbon lầrgsju, khi hắfafdn hôkabdn chíekxynh mìnluvnh, nàmuyxng phákgibt hiệnbcrn chíekxynh mìnluvnh hôkabd hấxcsqp cóekxy chúceubt hỗnsqtn loạzommn màmuyxekxych đjtyfalcgng, nhưxpgwng làmuyxahmnm lạzommi giốlpotng nhưxpgw mộalcgt mặsldwt hồjysv phẳmbwung lặsldwng, tạzommi sao cóekxy thểekxyahmnu thuẫfafdn nhưxpgw vậuqomy?

muyxng vỗnsqt vềnluv ngựwetwc, đjtyfang suy nghĩhsrd vềnluv phảuseln ứpezcng cổaffm quákgibi củzhkea mìnluvnh, bỗnsqtng trong bóekxyng tốlpoti cóekxy mộalcgt bàmuyxn tay to lớzhken ôkabdm lấxcsqy nàmuyxng, nàmuyxng cònbcrn chưxpgwa kịirbop phảuseln ứpezcng đjtyfãcudt bịirbo đjtyflpoti phưxpgwơdonmng kéceubo chạzommy lêirbon lầrgsju.

“Anh làmuyx ai? Anh muốlpotn gìnluv? Cứpezcu……” Nàmuyxng kinh hoảuselng dùsnvung túceubi đjtyfákgibnh đjtyflpoti phưxpgwơdonmng, đjtyfang muốlpotn kêirbou cứpezcu mạzommng, đjtyfôkabdi môkabdi lạzommi bịirboxpgwng kíekxyn, bêirbon tai bay tớzhkei mộalcgt tiếicuqng nóekxyi trầrgsjm thấxcsqp quen thuộalcgc.


“Làmuyxkabdi.”

Doãcudtn Lạzommc Hàmuyxn, anh trốlpotn ởlqtm chỗnsqt tốlpoti làmuyxm gìnluv? Nàmuyxng vừedssa đjtyfirbonh hỏalcgi, hắfafdn đjtyfãcudt mởlqtm củzhkea phònbcrng, kéceubo nàmuyxng vàmuyxo. Nàmuyxng khôkabdng suy nghĩhsrd đjtyfưxpgwgkwnc gìnluv, liềnluvu mạzommng gỡicuq tay ra khỏalcgi tay hắfafdn, sau đjtyfóekxy thuầrgsjn thụahmnc bậuqomt đjtyfèfrsin.

“Vẫfafdn cònbcrn đjtyfang xúceubc đjtyfalcgng sao? Tôkabdi vừedssa đjtyfếicuqn đjtyfãcudtnluvnh cờpevo nhìnluvn đjtyfưxpgwgkwnc cảuselnh em vàmuyx ngưxpgwpevoi yêirbou hôkabdn nhau, quảusel thậuqomt làmuyxnluvnh cảuselm.” Hắfafdn con ngưxpgwơdonmi đjtyfen thâahmnm u làmuyxm cho ngưxpgwpevoi ta sợgkwncudti, khôkabdng hềnluv chớzhkep mắfafdt nhìnluvn chằnkqam chằnkqam nàmuyxng.

nluvnh ảuselnh thâahmnn mậuqomt vừedssa rồjysvi đjtyfãcudt bịirbo hắfafdn nhìnluvn thấxcsqy đjtyfưxpgwgkwnc, hắfafdn làmuyx cốlpot ýaffm trákgibnh ởlqtm chỗnsqt tốlpoti rìnluvnh coi đjtyfi. Nàmuyxng xoa cákgibnh tay bịirbo hắfafdn túceubm đjtyfếicuqn phákgibt đjtyfau, tứpezcc giậuqomn nóekxyi xong “Khôkabdng liêirbon quan đjtyfếicuqn anh!”

“Khôkabdng liêirbon quan đjtyfếicuqn tôkabdi sao?” Hắfafdn thong thảusel nguy hiểekxym cưxpgwzhkec bộalcgxpgwzhkeng tớzhkei gầrgsjn nàmuyxng, cắfafdn rădkjcng phun ra lờpevoi nóekxyi hiểekxym ákgibc “Mỗnsqti ngàmuyxy cùsnvung em đjtyfrgsju gốlpoti tay ấxcsqp làmuyxkabdi, em nóekxyi xem chúceubng ta cóekxy hay khôkabdng quan hệnbcr?”

“Anh……… vôkabd sỉkbwh!” Nàmuyxng tứpezcc giậuqomn đjtyfếicuqn sắfafdc mặsldwt đjtyfalcg bừedssng, khốlpotng chếicuq khôkabdng đjtyfưxpgwgkwnc gầrgsjm nhẹchww “Làmuyx anh mặsldwt dàmuyxy đjtyfếicuqn đjtyfâahmny, tôkabdi vàmuyx anh khôkabdng quan hệnbcr.”

“Khôkabdng quan hệnbcr?” Hắfafdn lạzommi làmuyx mộalcgt tiếicuqng nóekxyi lạzommnh lùsnvung, đjtyfôkabdi môkabdi hơdonmi cong lêirbon mộalcgt chúceubt lãcudtnh khốlpotc hàmuyxn ýaffm “Lầrgsjn đjtyfrgsju tiêirbon củzhkea em làmuyxkabdi, em làmuyx nữqvpe nhâahmnn củzhkea tôkabdi, em nóekxyi chúceubng ta khôkabdng cóekxynluv, khôkabdng phảuseli làmuyx lừedssa mìnluvnh dốlpoti ngưxpgwpevoi sao. Hơdonmn nữqvpea, em cũysjtng đjtyfãcudtmuyxnluvnh phụahmn củzhkea tôkabdi suốlpott hai thákgibng……”

“Câahmnm mồjysvm! Câahmnm mồjysvm! Khôkabdng đjtyfưxpgwgkwnc nóekxyi, khôkabdng đjtyfưxpgwgkwnc nóekxyi nữqvpea, chuyệnbcrn đjtyfóekxymuyx quákgib khứpezc, tôkabdi đjtyfãcudt quêirbon rồjysvi.” Nàmuyxng cựwetw tuyệnbcrt, kinh hoảuselng lấxcsqy tay che lỗnsqt tai, lùsnvui dầrgsjn đjtyfếicuqn tậuqomn vákgibch tưxpgwpevong.

Hắfafdn làmuyx ma quỷfrsi, ma quỷfrsi, rõnkksmuyxng biếicuqt nàmuyxng khôkabdng muốlpotn nhớzhke đjtyfếicuqn chuyệnbcrn đjtyfóekxy, chuyệnbcrn bákgibn thâahmnn đjtyfóekxy từedss tậuqomn đjtyfákgiby lònbcrng nàmuyxng vẫfafdn luôkabdn thốlpotng khổaffm, nàmuyxng cựwetwc lựwetwc muốlpotn quêirbon, nhưxpgwng làmuyx hắfafdn lạzommi cốlpot ýaffm rạzommch lạzommi vếicuqt sẹchwwo củzhkea nàmuyxng.

Hắfafdn thậuqomt sựwetw đjtyfákgibng ghéceubt……

“Anh đjtyfi đjtyfi, đjtyfi mau, tôkabdi khôkabdng muốlpotn nhìnluvn thấxcsqy anh nữqvpea……” Nàmuyxng khôkabdng khốlpotng chếicuq đjtyfưxpgwgkwnc nưxpgwzhkec mắfafdt hai hàmuyxng tràmuyxo ra, hai châahmnn mềnluvm nhũysjtn, vôkabd lựwetwc thâahmnn thểekxy chậuqomm rãcudti theo vákgibch tưxpgwpevong chảusely xuốlpotng.

Hắfafdn phákgibt ra mộalcgt tiếicuqng thởlqtmmuyxi rấxcsqt nhỏalcg, ôkabdm lấxcsqy hai vai củzhkea nàmuyxng, cákgibnh tay đjtyfsldwt ởlqtm eo nhỏalcg củzhkea nàmuyxng, thuậuqomn thếicuq đjtyfem nàmuyxng ôkabdm vàmuyxo trong lònbcrng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.