Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 168 : Thiếu chút nữa bị nắm

    trước sau   
Lờulkti nókwwqi củhjpsa nàehoong dầngwgn dầngwgn chậmhzfm lạvthji,nàehoong phâvwvrn tíypjcch mộnjcjt chúbffxt, đhaogiểzapim hoàehooi nghi thứoscy nhấulbat chíypjcnh làehoo chúbffxehoong, bởeqfyi vìdhqu khi ba ba ngồmhzfi tùmhzf thìdhqu ngưkssrulkti duy nhấulbat cókwwq thểzapi nhậmhzfn đhaogưkssrrumac nhiềttixu ưkssru việuuijt chíypjcnh làehoo chúbffxehoong.

“Nguyêmcgzn lai em cũpotlng đhaogãwmpv nghĩtinl đhaogếrjqnn.” Thiếrjqnu Đquhgtelxng kinh ngạvthjc buôxwlcng cáexhri thìdhqua ởeqfy trong tay, than nhẹrexc mộnjcjt hồmhzfi, tiệuuijn đhaogàehoo chậmhzfm rãwmpvi nókwwqi,“ Vàehooi nătelxm nay anh tớnjisi Lătelxng trạvthjch, cókwwq khi chúbffxmhzfng thíypjcm em khôxwlcng ởeqfy nhàehoo, Ngảawvpi Phùmhzfeqfy trêmcgzn lầngwgu thay quầngwgn áexhro cảawvp buổeqfyi, anh liềttixn lợrumai dụulbang lúbffxc nàehooy tiếrjqnn vàehooo thưkssr phòulktng chúbffx em, tìdhqum kiếrjqnm xem cókwwqexhri manh mốormli gìdhqu khôxwlcng……”

Hắmcton nókwwqi đhaogếrjqnn thờulkti đhaogiểzapim mấulbau chốormlt, đhaognjcjt nhiêmcgzn cúbffxi đhaogngwgu mâvwvrn chézapin càehoo phêmcgz, nhưkssrehoo khôxwlcng hềttixypjcnh nókwwqi tiếrjqnp.

“Kếrjqnt quảawvp đhaogâvwvru?” Nàehoong trừexhrng lớnjisn áexhrnh mắmctot, nắmctom chặmxmnt thìdhqua truy vấulban .

Hắmcton giưkssrơfwxqng mắmctot nhìdhqun khuôxwlcn mặmxmnt lo lắmctong củhjpsa nàehoong, lạvthji uốormlng mộnjcjt ngụulbam càehoo phêmcgz, chợrumat mởeqfy miệuuijng,“Anh phíypjca trưkssrnjisc phíypjca sau, cẩtiuxn thậmhzfn đhaogi tìdhqum , khôxwlcng pháexhrt hiệuuijn cáexhri gìdhqu khảawvp nghi, liềttixn thấulbay đhaogưkssrrumac bứoscyc ảawvpnh cũpotl đhaogưkssrrumac đhaogmxmnt trong ngătelxn kézapio. Nơfwxqi đhaogókwwqkwwqzapi ra khuôxwlcn mặmxmnt củhjpsa cha em……”

zapi ra ảawvpnh cũpotleqfy trong ngătelxn kézapio củhjpsa chúbffx, khôxwlcng cókwwqdhqu hay kỳkzrd quáexhri , nàehoong vôxwlc lựrjqnc cúbffxi hạvthjypjc mắmctot, tiếrjqnp tụulbac quấulbay càehoo phêmcgz. Xem ra Thiếrjqnu Đquhgtelxng nókwwqi cókwwq manh mốormli chíypjcnh làehooexhri ngụulbay trang, lừexhra nàehoong lạvthji đhaogâvwvry mớnjisi làehoo mụulbac đhaogíypjcch thựrjqnc sựrjqn.


“Mâvwvrn Mâvwvrn, chíypjcnh làehooawvpnh chụulbap nàehooy, khôxwlcng biếrjqnt cókwwq thểzapi giúbffxp em hay khôxwlcng, nếrjqnu khôxwlcng đhaogúbffxng sựrjqn thậmhzft, thìdhqu liềttixn coi đhaogókwwq nhưkssrehoo kỉynvm niệuuijm cho em .” Thiếrjqnu Đquhgtelxng cúbffxi đhaogngwgu theo túbffxi lấulbay ra bứoscyc ảawvpnh chụulbap đhaogãwmpvormlehoong, đhaogmxmnt ởeqfy trưkssrnjisc mặmxmnt nàehoong.

Đquhgâvwvry bứoscyc ảawvpnh cũpotl , mặmxmnt trêmcgzn làehoo bốormln gưkssrơfwxqng mặmxmnt trẻokqa tuổeqfyi, hai nam hai nữsodo, thoạvthjt nhìdhqun bốormln ngưkssrulkti thựrjqnc tốormlt, trêmcgzn mặmxmnt tràehoon đhaogngwgy vui vẻokqakssrơfwxqi cưkssrulkti.

Kỳkzrd thậmhzft cókwwq hai trưkssrơfwxqng gưkssrơfwxqng mặmxmnt nàehoong rấulbat quen thuộnjcjc, đhaogókwwqehoo cha mẹrexcehoong,bókwwqp da củhjpsa nàehoong còulktn cókwwqawvpnh chụulbap củhjpsa họhgrw, chíypjcnh làehoo hai ngưkssrulkti bêmcgzn cạvthjnh nàehoong khôxwlcng biếrjqnt, phỏfjkdng chừexhrng đhaogâvwvry làehoo bằtelxng hữsodou tốormlt.

“Thiếrjqnu Đquhgtelxng, khôxwlcng thểzapikssreqfyng đhaogưkssrrumac anh vìdhqu chuyệuuijn củhjpsa ba ba tôxwlci màehoo lo lắmctong nhưkssr vậmhzfy, cáexhrm ơfwxqn anh!”lờulkti nókwwqi tựrjqn đhaogáexhry lòulktng củhjpsa nàehoong, đhaogem ảawvpnh chụulbap cẩtiuxn thậmhzfn nhézapit vàehooo ba lôxwlc, ngẩtiuxng đhaogngwgu nhìdhqun đhaogếrjqnn Thiếrjqnu Đquhgtelxng chíypjcnh làehoo đhaogang nhìdhqun chằtelxm chằtelxm mìdhqunh, nhưkssrehookwwqi ra suy nghĩtinl củhjpsa mìdhqunh.

“Mâvwvrn Mâvwvrn, còulktn nhớnjisdnhu lầngwgn trưkssrnjisc chúbffxng ta ởeqfy trong nàehooy nókwwqi mộnjcjt lầngwgn nữsodoa bắmctot đhaogngwgu chuyệuuijn sao? anh nghĩtinl……” Hắmcton trong áexhrnh mắmctot lókwwqe ra tia hy vọhgrwng hoang mang.

Biếrjqnt hắmcton muốormln nókwwqi gìdhqu, nàehoong vộnjcji vàehoong nókwwqi,“Anh vẫngwgn làehoo đhaogem việuuijc kia quêmcgzn đhaogi, coi nhưkssr chuyệuuijn gìdhqupotlng khôxwlcng cókwwq pháexhrt sinh quáexhr, tôxwlci hiệuuijn tạvthji đhaogãwmpvkwwq đhaogormli tưkssrrumang kếrjqnt giao.”

“Phảawvpi khôxwlcng? anh chỉynvm biếrjqnt em giốormlng nhưkssr mộnjcjt côxwlcexhri vĩtinl đhaogvthji, khẳexhrng đhaogvthjnh cókwwq khôxwlcng íypjct ngưkssrulkti theo đhaoguổeqfyi.” áexhrnh mắmctot hắmcton đhaogawvpo mắmctot ảawvpm đhaogvthjm đhaogi xuốormlng,“Anh đhaogúbffxng làehoo vẫngwgn còulktn chậmhzfm từexhrng bưkssrnjisc. Chẳexhrng lẽolvi chúbffxng ta đhaogulkti nàehooy nhấulbat đhaogvthjnh khôxwlcng đhaogưkssrrumac sao?”

“Thiếrjqnu Đquhgtelxng, anh khôxwlcng cầngwgn nhưkssr vậmhzfy.” Nàehoong vôxwlc lựrjqnc nókwwqi xong, trong giọhgrwng nókwwqi thưkssrơfwxqng cảawvpm củhjpsa Thiếrjqnu Đquhgtelxng nhưkssrehoo đhaogãwmpv chui vàehooo lòulktng củhjpsa nàehoong, ézapip tớnjisi nàehoong khôxwlcng thởeqfy nổeqfyi.“Chúbffxng ta vềttix sau vẫngwgn làehoo bạvthjn bèvthj, cũpotlng cókwwq thểzapi giốormlng thếrjqnehooy uốormlng tràehookwwqi chuyệuuijn phiếrjqnm, nhưkssr vậmhzfy khôxwlcng tốormlt sao? Huốormlng chi anh đhaogãwmpvkwwq Ngảawvpi Phùmhzf, nókwwqi thậmhzft, em họhgrw củhjpsa tôxwlci mặmxmnc dùmhzfypjcnh tìdhqunh cókwwqfwxqi đhaogvthji tiểzapiu thưkssr, nhưkssrng làehookwwq íypjct nhấulbat đhaogormli vớnjisi anh làehoo toàehoon tâvwvrm toàehoon ýklmc……”

“Toàehoon tâvwvrm toàehoon ýklmc?” Thiếrjqnu Đquhgtelxng nhưkssrehoo nghe đhaogưkssrrumac cáexhri gìdhqu thậmhzft buồmhzfn cưkssrulkti, cưkssrulkti khổeqfy lắmctoc đhaogngwgu,“côxwlc ta bấulbat quáexhrehoo xem đhaogếrjqnn gia tàehooi củhjpsa anh,anh tưkssrơfwxqng lai sẽolvi kếrjqn thừexhra tậmhzfp đhaogehoon tàehooi chíypjcnh Lôxwlci thịvthj , côxwlc ta cătelxn bảawvpn làehoo khôxwlcng phảawvpi thíypjcch anh. Nếrjqnu ngàehooy nàehooo đhaogókwwq tậmhzfp đhaogehoon Lôxwlci thịvthj đhaogókwwqng cửmctoa , côxwlc ta khẳexhrng đhaogvthjnh làehoo ngưkssrulkti đhaogngwgu tiêmcgzn trởeqfy mặmxmnt vớnjisi anh……”

Thiếrjqnu Đquhgtelxng trong lờulkti nókwwqi nhưkssrehoo muốormln nókwwqi ra đhaogiềttixu gìdhqu , hắmcton nếrjqnu đhaogem Ngảawvpi Phùmhzf nắmctom rõdnhu, chẳexhrng lẽolvikwwqi……

ehoong vừexhra nghĩtinl đhaogếrjqnn cáexhri khảawvptelxng kia, chợrumat nghe Thiếrjqnu Đquhgtelxng nhẹrexc giọhgrwng nókwwqi,“Mâvwvrn Mâvwvrn, em khôxwlcng cầngwgn lạvthji lo lắmctong cùmhzfng anh thấulbay mặmxmnt ngưkssrulkti quen ởeqfy mộnjcjt nơfwxqi, bởeqfyi vìdhqu anh ởeqfy tớnjisi nơfwxqi nàehooy lúbffxc trưkssrnjisc, đhaogãwmpv đhaogi đhaogếrjqnn Lătelxng trạvthjch, trưkssrnjisc mặmxmnt chúbffx thíypjcm em đhaogãwmpv giảawvpi trừexhrxwlcn sựrjqn, anh đhaogãwmpv bồmhzfi thưkssrulktng bọhgrwn họhgrw nhiềttixu tiềttixn.”

Hắmcton quảawvp nhiêmcgzn cùmhzfng Ngảawvpi Phùmhzf giảawvpi trừexhrxwlcn ưkssrnjisc , nhớnjisdnhu lầngwgn trưkssrnjisc hắmcton nókwwqi trong nhàehoo tạvthjo áexhrp lựrjqnc, chỉynvmkwwq thểzapi kiêmcgzn trìdhqu đhaogếrjqnn sau khi kếrjqn thừexhra tậmhzfp đhaogehoon tàehooi chíypjcnh Lôxwlci thịvthj , lạvthji nhưkssr thếrjqnehooo sẽolvi đhaognjcjt nhiêmcgzn hạvthj quyếrjqnt đhaogvthjnh nàehooy. Còulktn cókwwq phụulba thâvwvrn hắmcton khôxwlcng cókwwq khảawvptelxng dễmcgzehoong đhaogmhzfng ýklmc giảawvpi trừexhr chuyệuuijn hôxwlcn ưkssrnjisc làehoom ătelxn nàehooy đhaogưkssrrumac.

Nhưkssrehoo nhìdhqun ra sựrjqn nghi hoặmxmnc trong mắmctot củhjpsa nàehoong, hắmcton chậmhzfm rãwmpvi giảawvpi thíypjcch,“Lầngwgn đhaogókwwqmcgzn vệuuijtinl đhaogókwwq gạvthjt anh trởeqfy vềttix, cha đhaogem nhốormlt anh ởeqfy trong phòulktng khôxwlcng cho phézapip anh đhaogi ra ngoàehooi, anh tuyệuuijt thựrjqnc kháexhrng nghịvthj suốormlt mộnjcjt thờulkti gian, cuốormli cùmhzfng cha anh rốormlt cụulbac đhaogáexhrp ứoscyng thỉynvmnh cầngwgu nàehooy.”


ehoong vẫngwgn nghĩtinl đhaogếrjqnn Thiếrjqnu Đquhgtelxng tíypjcnh tìdhqunh ôxwlcn hòulkta, phụulba thâvwvrn lừexhra hắmcton trởeqfy vềttix, hắmcton nhiềttixu lắmctom làehoo khôxwlcng thểzapi nềttixehoo, lạvthji khôxwlcng nghĩtinl rằtelxng hắmcton sẽolvi nhưkssr vậmhzfy màehoowmpvnh liệuuijt phảawvpn kháexhrng, làehoo đhaogiềttixu nàehoong chưkssra từexhrng nghĩtinl tớnjisi .

“Mâvwvrn Mâvwvrn, em hẳexhrn làehoo biếrjqnt, anh làehoom đhaogiềttixu nàehooy làehoo toàehoon vìdhqu em.” Thiếrjqnu Đquhgtelxng thâvwvrm tìdhqunh dừexhrng ởeqfyehoong, mộnjcjt tay cầngwgm tay nàehoong đhaogmxmnt ởeqfy trêmcgzn bàehoon,“Chúbffxng ta mộnjcjt lầngwgn nữsodoa bắmctot đhaogngwgu đhaogưkssrrumac khôxwlcng? em nghĩtinlehoom việuuijc, anh giúbffxp em ởeqfyxwlcng ty an bàehooi mộnjcjt chứoscyc vụulba, tuyệuuijt đhaogormli làehookssrơfwxqng cùmhzfng đhaogãwmpvi ngộnjcj cao. Chỉynvm cầngwgn em theo anh ởeqfymhzfng mộnjcjt chỗquhg, em nókwwqi yêmcgzu cầngwgu gìdhqu anh đhaogttixu đhaogáexhrp ứoscyng.”

Nhưkssr vậmhzfy Lôxwlci Thiếrjqnu Đquhgtelxng tựrjqna hồmhzf trởeqfymcgzn làehoom cho nàehoong cókwwq chúbffxt khôxwlcng biếrjqnt , nàehoong biếrjqnt hắmcton làehoo thiệuuijt tìdhqunh thíypjcch nàehoong, nhưkssrng làehoo hiệuuijn tạvthji nàehoong sớnjism nhìdhqun thấulbau chíypjcnh mìdhqunh đhaogormli hắmcton khôxwlcng còulktn cókwwq cảawvpm giáexhrc.

ehoong dùmhzfng sứoscyc mộnjcjt chúbffxt rúbffxt tay ra khỏfjkdi lòulktng bàehoon tay hắmcton, cầngwgm lấulbay ba lôxwlc, đhaogoscyng lêmcgzn,“Thiếrjqnu Đquhgtelxng, thựrjqnc xin lỗquhgi, tôxwlci nghĩtinlxwlci khôxwlcng thểzapi đhaogáexhrp ứoscyng anh, tôxwlci đhaogi trưkssrnjisc.”

“Mâvwvrn Mâvwvrn –” Hắmcton muốormln kézapio nàehoong, lạvthji bịvthjehoong nhanh hơfwxqn lấulbay tốormlc đhaognjcj đhaogoscyng lêmcgzn , đhaogtiuxy ghếrjqn dựrjqna chạvthjy nhưkssr đhaogmcgzn ra khỏfjkdi quáexhrn càehoo phêmcgz.

Xuyêmcgzn thấulbau qua cửmctoa sổeqfy thủhjpsy tinh, nhìdhqun chằtelxm chằtelxm cáexhri thâvwvrn ảawvpnh kia chạvthjy giốormlng nhưkssr chạvthjy nạvthjn, Lôxwlci Thiếrjqnu Đquhgtelxng côxwlc đhaogơfwxqn mộnjcjt chúbffxt ngồmhzfi vàehooo ghếrjqn trêmcgzn, hắmcton thậmhzft sựrjqnehoom cho nàehoong cháexhrn ghézapit nhưkssr vậmhzfy sao? Vìdhqu muốormln đhaogem lạvthji cho nàehoong niềttixm vui, hắmcton lầngwgn lưkssrrumat mạvthjo hiểzapim khôxwlcng sợruma bịvthj pháexhrt hiệuuijn màehoo đhaogi tìdhqum manh mốormli trong thưkssr phòulktng củhjpsa phụulba thâvwvrn Ngảawvpi Phùmhzf, hắmcton làehoom chuyệuuijn nàehooy đhaogókwwq đhaogzapi đhaogeqfyi lấulbay chíypjcnh làehoo việuuijc báexhro đhaogáexhrp nhưkssr vậmhzfy sao?

Khôxwlcng, khôxwlcng đhaogzapi ýklmc tớnjisi Mâvwvrn Mâvwvrn nhưkssr thếrjqnehooo đhaogormli hắmcton, hắmcton thíypjcch, tâvwvrm hắmcton sẽolvi khôxwlcng thay đhaogeqfyi, hắmcton cốorml gắmctong sẽolvi lạvthji cókwwq đhaogưkssrrumac lòulktng nàehoong.

Hắmcton gọhgrwi bồmhzfi bàehoon tíypjcnh tiềttixn, đhaogi rồmhzfi mộnjcjt hồmhzfi, quáexhrn càehoo phêmcgz liềttixn vọhgrwt vàehooo đhaogếrjqnn mộnjcjt thâvwvrn ảawvpnh, nàehoong thảawvpi tiêmcgzm tếrjqn giàehooy cao gókwwqt, ởeqfy quáexhrn càehoo phêmcgz đhaogi qua đhaogi lạvthji, nhưkssrehoo đhaogang tìdhqum tìdhqum ngưkssrulkti nàehooo, hàehoonh đhaognjcjng kìdhqu quáexhri nàehooy lậmhzfp tứoscyc bịvthj quảawvpn lýklmc chúbffx ýklmc.

“Tiểzapiu thưkssr, xin hỏfjkdi cókwwq thểzapi giúbffxp gìdhqu cho côxwlc?”

“Khôxwlcng liêmcgzn quan chuyệuuijn củhjpsa anh.” Lătelxng Ngảawvpi Phùmhzf tứoscyc giậmhzfn nhìdhqun đhaogormli phưkssrơfwxqng liếrjqnc mắmctot mộnjcjt cáexhri, oáexhrn hậmhzfn thẳexhrng dậmhzfm châvwvrn, côxwlc ta vừexhra mớnjisi nhậmhzfn đhaogưkssrrumac đhaogiệuuijn thoạvthji củhjpsa ngưkssrulkti bạvthjn nókwwqi làehooeqfy quáexhrn càehoo phêmcgz nhìdhqun thấulbay Thiếrjqnu Đquhgtelxng, hơfwxqn nữsodoa ngưkssrulkti ngồmhzfi đhaogormli diệuuijn chíypjcnh làehoo chịvthj họhgrw củhjpsa côxwlc ta.côxwlc ta vừexhra nghe đhaogếrjqnn tin tứoscyc nàehooy, lậmhzfp tứoscyc láexhri xe chạvthjy lạvthji đhaogâvwvry, lạvthji vẫngwgn làehoo chậmhzfm mộnjcjt bưkssrnjisc.

Đquhgáexhrng giậmhzfn! Đquhgáexhrng giậmhzfn! Lătelxng Mâvwvrn Huyêmcgzn, khôxwlcng thểzapikssreqfyng đhaogưkssrrumac côxwlc rờulkti khỏfjkdi Lătelxng trạvthjch liềttixn âvwvrm thầngwgm câvwvru dẫngwgn Thiếrjqnu Đquhgtelxng, còulktn giựrjqnt giâvwvry Thiếrjqnu Đquhgtelxng cùmhzfng ta giảawvpi trừexhrxwlcn ưkssrnjisc, côxwlc chờulkt xem, ta sẽolvi cho côxwlc nhìdhqun mộnjcjt cáexhri, cho côxwlc biếrjqnt ta Lătelxng Ngảawvpi Phùmhzfpotlng khôxwlcng phảawvpi làehoo dễmcgz khi dễmcgz .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.