Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 454 : Lục Bắc Thần, em sẽ lấy anh

    trước sau   
Từeiva trưtaspeivac tớeivai nay Cốeivaqzol vẫtpnan luôabxgn cho rằvfmcng bếexjxn Thưtasphmwdng Hảcjgji cókwtiqprvqprvnh cảcjgjm, cho dùokdrqufi mộkwvgt đxgjuêvrnpm hèrcfk vớeivai rấsnzyt nhiềpiusu cặlirip đxgjuôabxgi tay trong tay, vai sáicavt vai. Côabxg nghĩycvy đxgjuâvpipy làqufi mộkwvgt thàqufinh phốeivakwtiabxgqufin bộkwvg mặlirit, cókwti thểhdftqufi mộkwvgt Thưtasphmwdng Hảcjgji phồnbhcn hoa lạvfmci cũkeqvng cókwti thểhdftqufi mộkwvgt đxgjuôabxg thịdeym cổtiuxtsljnh, vừeivaa mang vẻwkgr diêvrnpm dúqsjea cao sang vừeivaa cókwti vẻwkgr cam chịdeymu, bìqprvnh lặliring. Giốeivang nhưtasp bếexjxn Thưtasphmwdng Hảcjgji, côabxg đxgjui từeiva nhỏnxrd cho tớeivai lớeivan, nhữleehng đxgjuiềpiusu con sôabxgng Hoàqufing Phốeivaqufiy chứcyysa đxgjuumoong đxgjuâvpipu chỉuhunqufinromt xa hoa màqufi du kháicavch thậffvqp phưtaspơqzolng trôabxgng thấsnzyy?

Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn khoáicavc chiếexjxc áicavo mỏnxrdng lêvrnpn vai côabxg, mặliric dùokdr tốeivai nay còzphln nókwting nhưtaspng đxgjuãmgetqufi lậffvqp thu.

Rờwmwni khỏnxrdi căqprvn nhàqufinbhcn àqufio, họjzcn lạvfmci đxgjuffvqm mìqprvnh vàqufio mộkwvgt khôabxgng khítsljabxgi đxgjukwvgng kháicavc. Thưtasphmwdng Hảcjgji dưtasp thừeivaa nhấsnzyt làqufi sựumooicavo nhiệicavt.

Trưtaspeivac khi Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn ra nưtaspeivac ngoàqufii trịdeym liệicavu, hai ngưtaspwmwni họjzcnkeqvng từeivang tớeivai đxgjuâvpipy tảcjgjn bộkwvg, nhưtaspng chỉuhunqufi thi thoảcjgjng, mộkwvgt làqufiqprvlmgq đxgjuâvpipy đxgjuôabxgng đxgjuúqsjec, hai làqufiqprv anh cũkeqvng rấsnzyt bậffvqn. Nhưtaspng Cốeivaqzol hiểhdftu rõvfvoacsl do căqprvn bảcjgjn nhấsnzyt làqufiqprvvpipm trạvfmcng củhdfta nhữleehng ngàqufiy đxgjuókwti. Khi ấsnzyy trong lòzphlng côabxg luôabxgn cókwti mộkwvgt Lụqzolc Bắffvqc Thâvpipm chắffvqn ngang, bếexjxn Thưtasphmwdng Hảcjgji làqufi mộkwvgt đxgjudeyma đxgjuiểhdftm hẹrhyon hòzphl củhdfta họjzcn thờwmwni đxgjuvfmci họjzcnc, mỗvrbli lầhdftn cùokdrng Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn đxgjui qua đxgjuâvpipy, côabxg lạvfmci bàqufing hoàqufing.

vpipy giờwmwn đxgjuãmget kháicavc, mọjzcni đxgjuiềpiusu đxgjuãmget trởlmgqvrnpn sáicavng tỏnxrd.

qprvm năqprvm trưtaspeivac, côabxgqufi anh nắffvqm tay vui đxgjuùokdra ởlmgq đxgjuâvpipy, năqprvm năqprvm sau côabxg vẫtpnan khoáicavc tay anh, yêvrnpn lặliring đxgjucyysng đxgjuâvpipy ngắffvqm phồnbhcn hoa nhâvpipn thếexjx.


Nghĩycvy tớeivai đxgjuâvpipy, Cốeivaqzol bấsnzyt giáicavc dựumooa vàqufio ngưtaspwmwni anh, khẽwusf thởlmgqqufii: “Cảcjgjm giáicavc nàqufiy thậffvqt tuyệicavt”.

Phảcjgji, đxgjuưtasphmwdc ởlmgqvrnpn cạvfmcnh ngưtaspwmwni đxgjuàqufin ôabxgng mìqprvnh yêvrnpu nhưtasp thếexjxqufiy thậffvqt tuyệicavt.

Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn theo đxgjuàqufi ôabxgm chặlirit lấsnzyy côabxg rồnbhci cưtaspwmwni khẽwusf: “Dễnbhcqufing thỏnxrda mãmgetn vậffvqy sao?”.

“Đwkgrúqsjeng vậffvqy.” Cốeivaqzolnromp vàqufio lòzphlng anh, “Anh đxgjuưtasphmwdc quáicav nhiềpiusu ngưtaspwmwni thưtaspơqzolng nhớeiva, đxgjuưtasphmwdc mộkwvgt ngàqufiy chỉuhunkwti em vàqufi anh nhưtasp tốeivai nay thậffvqt tuyệicavt”.

Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn hơqzoli nhưtaspeivang màqufiy, “Hìqprvnh nhưtasp tốeivai nàqufio chúqsjeng ta cũkeqvng ởlmgq riêvrnpng vớeivai nhau màqufi”.

Cốeivaqzol dừeivang bưtaspeivac, nítslju lấsnzyy cổtiux anh, “Ởotjy trong lòzphlng anh, em trai anh quan trọjzcnng hơqzoln em”.

vpipu nókwtii củhdfta côabxg khiếexjxn Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn bậffvqt cưtaspwmwni, “Hai ngưtaspwmwni sao cókwti thểhdft so sáicavnh đxgjuưtasphmwdc”.

“Thếexjx nếexjxu em vàqufi anh ấsnzyy cùokdrng rơqzoli xuốeivang nưtaspeivac, anh sẽwusf cứcyysu ai trưtaspeivac?” Côabxg cốeivaqprvnh làqufim khókwti anh.

Anh khôabxgng cầhdftn suy nghĩycvy, “Dĩycvy nhiêvrnpn làqufi cứcyysu em”.

Cốeivaqzol phìqprvtaspwmwni, “Vìqprv Lụqzolc Bắffvqc Thâvpipm biếexjxt bơqzoli chứcyysqprv?”.

“Khôabxgng phảcjgji.” Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn tỏnxrd ra nghiêvrnpm túqsjec, “Vìqprvkwti sợhmwdtaspeivac nêvrnpn chẳtiuxng bao giờwmwn lạvfmci gầhdftn nưtaspeivac đxgjuâvpipu”.

Cốeivaqzol giơqzol tay đxgjuáicavnh vàqufio ngưtaspwmwni anh.

Anh cưtaspwmwni sảcjgjng khoáicavi, giữleeh chặlirit lấsnzyy cổtiux tay côabxg, nókwtii: “Đwkgrâvpipy vốeivan làqufi mộkwvgt câvpipu hỏnxrdi khôabxgng cókwti thậffvqt”.


“Anh chẳtiuxng quan tâvpipm tớeivai em.” Cốeivaqzol khẽwusf quáicavt, “Tìqprvnh đxgjudeymch củhdfta em từeivavpipm Gia Duyệicavt tớeivai Chloe rồnbhci giờwmwn tớeivai em trai anh, từeiva đxgjuàqufin bàqufi tớeivai đxgjuàqufin ôabxgng, thậffvqt làqufi đxgjuáicavng ghénromt!”.

“Em khôabxgng rõvfvo khuynh hưtaspeivang củhdfta anh hay sao?” Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn vẫtpnan nắffvqm chặlirit tay côabxg khôabxgng buôabxgng, cưtaspwmwni hỏnxrdi.

“Trưtaspeivac đxgjuâvpipy thìqprvvfvo.” Cốeivaqzol giằvfmcng ra mấsnzyy lưtasphmwdt khôabxgng đxgjuưtasphmwdc, cuốeivai cùokdrng cũkeqvng đxgjuàqufinh thôabxgi, “Bâvpipy giờwmwn, nhữleehng ngưtaspwmwni đxgjuàqufin ôabxgng đxgjurhyop trai bêvrnpn cạvfmcnh anh càqufing ngàqufiy càqufing nhiềpiusu, em bắffvqt đxgjuhdftu khôabxgng chắffvqc chắffvqn rồnbhci”.

Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn kénromo tay côabxg lạvfmci, énromp côabxg ôabxgm mìqprvnh, cốeiva tỏnxrd ra nghiêvrnpm túqsjec, “Xem ra sau nàqufiy anh phảcjgji cốeiva gắffvqng hơqzoln nữleeha rồnbhci”.

“Cốeiva gắffvqng gìqprvqzol?”

Anh nhìqprvn côabxg chăqprvm chúqsje, cưtaspwmwni xấsnzyu: “Cốeiva gắffvqng đxgjuhdft em xáicavc đxgjudeymnh rõvfvo anh hứcyysng thúqsje vớeivai em đxgjuếexjxn mứcyysc nàqufio”.

Cốeivaqzol hiểhdftu ẩmlfjn ýacsl trong lờwmwni nókwtii củhdfta anh, hờwmwnn dỗvrbli, “Háicavo sắffvqc!”.

Giókwti đxgjuêvrnpm dịdeymu dàqufing, mùokdri hưtaspơqzolng thanh thanh phảcjgjng phấsnzyt trêvrnpn ngưtaspwmwni anh, đxgjuôabxgi mắffvqt đxgjuen dưtaspwmwnng nhưtaspkwti thểhdftqsjet hồnbhcn ngưtaspwmwni ta, côabxgokdri thẳtiuxng mặlirit vàqufio lòzphlng anh. Chỉuhun nghe thấsnzyy anh thìqprv thầhdftm mộkwvgt câvpipu bêvrnpn tai côabxg: “Tặliring em mộkwvgt mókwtin quàqufi”.

“Gìqprv vậffvqy?” Giọjzcnng Cốeivaqzol mềpiusm nhũkeqvn, “Em làqufi mộkwvgt báicavc sỹtwor ngoạvfmci khoa tưtaspơqzolng lai cókwti giáicav rấsnzyt cao đxgjusnzyy, quàqufiqprvnh thưtaspwmwnng đxgjueivang hòzphlng lấsnzyy lòzphlng em”.

Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn cưtaspwmwni khẽwusf, khôabxgng nókwtii gìqprv, chỉuhunnromo tay côabxg lạvfmci.

Cốeivaqzol nhìqprvn anh khôabxgng hiểhdftu.

Anh nhẹrhyo nhàqufing cúqsjei đxgjuhdftu, đxgjulirit lêvrnpn tráicavn côabxg mộkwvgt nụqzolabxgn rồnbhci xoay ngưtaspwmwni côabxg lạvfmci.

“Gìqprv chứcyys?” Cốeivaqzol bậffvqt cưtaspwmwni, mặlirit hưtaspeivang vềpius con sốeivang Hoàqufing Phốeiva, lưtaspng áicavp vàqufio vòzphlm ngựumooc củhdfta anh.


Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn vẫtpnan chưtaspa nókwtii gìqprv nhưtaspng khẽwusf khàqufing bịdeymt mắffvqt côabxg lạvfmci từeiva phítslja sau.

“Bắffvqc Thầhdftn?”

“Suỵleeht.”

Thếexjxqufiabxg im lặliring.

Tráicavi tim vôabxg cớeiva đxgjuffvqp dồnbhcn dậffvqp, cùokdrng vớeivai nhiệicavt đxgjukwvgicavt lạvfmcnh trêvrnpn nhữleehng đxgjuhdftu ngókwtin tay củhdfta anh, nókwtiqufing lúqsjec đxgjuffvqp càqufing nhanh. Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn khôabxgng phảcjgji làqufi mộkwvgt ngưtaspwmwni thítsljch náicavo nhiệicavt, thếexjxqufiabxgm nay lạvfmci lạvfmcokdrng mờwmwni cảcjgj đxgjuáicavm bạvfmcn bèrcfk tớeivai nhàqufi. Anh cũkeqvng khôabxgng thítsljch nhữleehng nơqzoli đxgjuôabxgng ngưtaspwmwni cho lắffvqm, vậffvqy màqufi tốeivai nay lạvfmci chủhdft đxgjukwvgng kénromo côabxg ra bếexjxn Thưtasphmwdng Hảcjgji. Mộkwvgt suy nghĩycvyabxg thứcyysc xuấsnzyt hiệicavn trong đxgjuhdftu, Cốeivaqzolkeqvng giậffvqt mìqprvnh vìqprv suy nghĩycvyqufiy củhdfta mìqprvnh.

Đwkgrang mảcjgji nghĩycvy thìqprv Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn đxgjuãmget bỏnxrd tay ra, nókwtii nhỏnxrdvrnpn tai côabxg, “Cókwti thểhdft mởlmgq mắffvqt rồnbhci”.

Cốeivaqzol từeiva từeiva mởlmgq mắffvqt, cùokdrng vớeivai đxgjuókwtiqufi tiếexjxng reo hòzphl củhdfta mọjzcni ngưtaspwmwni xung quanh.

kwti ngưtaspwmwni reo lêvrnpn: “Mau nhìqprvn kìqprva, đxgjurhyop quáicav…”.

Cốeivaqzolkeqvng đxgjuãmget nhìqprvn thấsnzyy, bêvrnpn kia bờwmwnabxgng, trêvrnpn màqufin hìqprvnh chấsnzyt chứcyysa giấsnzyc mơqzol củhdfta biếexjxt bao côabxgicavi hôabxgm nay đxgjuãmgetkwti dấsnzyu châvpipn củhdfta côabxg. Khôabxgng, làqufi củhdfta họjzcn.

qufi từeivang bứcyysc, từeivang bứcyysc ảcjgjnh liêvrnpn quan tớeivai câvpipu chuyệicavn củhdfta họjzcn.

Từeivang chúqsjet, từeivang chúqsjet, mỗvrbli bứcyysc côabxg đxgjupiusu quen thuộkwvgc nhưtaspng mỗvrbli bứcyysc đxgjupiusu khôabxgng phảcjgji củhdfta côabxg. Thậffvqm chítsljabxgkwti thểhdftkwtii ra ýacsl nghĩycvya phítslja sau mỗvrbli bứcyysc ảcjgjnh, nhưtaspng hoàqufin toàqufin khôabxgng ngờwmwn, anh đxgjuãmgetokdrng ốeivang kítsljnh ghi chénromp hếexjxt.

Mắffvqt Cốeivaqzol đxgjunxrd rựumooc. Mộkwvgt vàqufii ngưtaspwmwni chỉuhun tay lêvrnpn màqufin hìqprvnh. Côabxg nghe khôabxgng ítsljt ngưtaspwmwni nókwtii: Đwkgrúqsjeng làqufi mộkwvgt đxgjuôabxgi trờwmwni sinh…

Trêvrnpn màqufin hìqprvnh còzphln cókwti mộkwvgt dòzphlng chữleeh tuyệicavt đxgjurhyop: I wanna spend my life with you, marry me~


Cầhdftu hôabxgn àqufi

Mọjzcni ngưtaspwmwni xung quanh ồnbhcvrnpn.

Cốeivaqzol sửwoyjng sốeivat nhìqprvn chằvfmcm chằvfmcm dòzphlng chữleeh đxgjuókwti, cảcjgj ngưtaspwmwni cứcyysng đxgjuwmwn.

Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn nhẹrhyo nhàqufing ôabxgm lấsnzyy côabxg từeiva phítslja sau, áicavp máicavqprvnh vàqufio máicavabxg, khẽwusfkwtii: “Tặliring em danh hiệicavu ‘bàqufi Lụqzolc’ cókwti đxgjuáicavng giáicav khôabxgng?”.

qzoli thởlmgq củhdfta côabxg trởlmgqvrnpn gấsnzyp gáicavp.

Trong lòzphlng bàqufin tay bỗvrblng cókwti thêvrnpm mộkwvgt thứcyys. Côabxgqsjei đxgjuhdftu xuốeivang nhìqprvn, làqufi mộkwvgt chiếexjxc chìqprva khókwtia đxgjuiệicavn tửwoyj đxgjuưtasphmwdc thắffvqt hìqprvnh nơqzol.

“Làqufi phòzphlng tâvpipn hôabxgn củhdfta chúqsjeng ta.” Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn dịdeymu dàqufing nókwtii, “Em hãmgety cốeiva gắffvqng biếexjxn nókwti thàqufinh tổtiuxsnzym củhdfta chúqsjeng ta, đxgjuưtasphmwdc khôabxgng?”.

“Bắffvqc Thầhdftn, anh…”

“Đwkgrúqsjeng vịdeym trítslj em thítsljch.” Anh khẽwusf thởlmgqqufii, “Anh muốeivan cho em thứcyys tốeivat nhấsnzyt”.

Ngókwtin tay Cốeivaqzol đxgjuang run rẩmlfjy.

“Làqufim vợhmwd anh nhénrom?” Anh ôabxgm thậffvqt chặlirit, kénromo bàqufin tay đxgjuang đxgjueo nhẫtpnan củhdfta côabxg lạvfmci, đxgjuan vàqufio tay mìqprvnh.

kwtiqufii ngưtaspwmwni đxgjuãmget nhậffvqn ra họjzcnrcfkn nhìqprvn cảcjgj vềpius phítslja nàqufiy.

ycvy nhiêvrnpn, ởlmgq mộkwvgt nơqzoli thếexjxqufiy, cầhdftu hôabxgn bằvfmcng cáicavch thứcyysc nàqufiy, bọjzcnn họjzcn khôabxgng còzphln quáicav lạvfmc lẫtpnam, theo lýacslqufikwtii sẽwusf chẳtiuxng thểhdft khiếexjxn mọjzcni ngưtaspwmwni vâvpipy lấsnzyy xem. Cókwti lẽwusfqprv nhữleehng bứcyysc ảcjgjnh củhdfta Cốeivaqzolqufi Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn mang theo cảcjgj mộkwvgt câvpipu chuyệicavn dàqufii, thêvrnpm nữleeha họjzcn lạvfmci cókwti diệicavn mạvfmco ưtaspa nhìqprvn nêvrnpn nhữleehng ngưtaspwmwni hiếexjxu kỳcsvq tụqzol tậffvqp lạvfmci đxgjuôabxgng dầhdftn.


Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn xoay ngưtasphmwdc côabxg lạvfmci, énromp côabxg nhìqprvn vàqufio mắffvqt anh, rồnbhci nókwtii: “Em mau nhậffvqn lờwmwni đxgjui”.

“Em…” Cốeivaqzol rấsnzyt muốeivan nhậffvqn lờwmwni, hơqzoln nữleeha đxgjuâvpipy còzphln làqufi ưtaspeivac mơqzol bao lâvpipu nay củhdfta côabxg. Nhưtaspng niềpiusm vui nàqufiy luôabxgn bịdeym lờwmwni nókwtii củhdfta Tầhdftn Tôabxg dộkwvgi nưtaspeivac lạvfmcnh, sựumootsljnh toáicavn trong lòzphlng dĩycvy nhiêvrnpn cũkeqvng nhiềpiusu lêvrnpn.

kwti lẽwusf anh đxgjuãmget biếexjxt Tầhdftn Tôabxg từeivang tớeivai tìqprvm côabxg, chuyệicavn nàqufiy cảcjgj Lụqzolc Bắffvqc Thâvpipm còzphln biếexjxt, anh khôabxgng thểhdft khôabxgng rõvfvo. Nhưtaspng anh lạvfmci cầhdftu hôabxgn ngay trong tìqprvnh huốeivang nàqufiy, liệicavu ngưtaspwmwni nhàqufi họjzcn Lụqzolc cókwti đxgjunbhcng ýacsl cho anh làqufim vậffvqy khôabxgng?

abxg sẽwusf khôabxgng rờwmwni xa anh nhưtaspng cũkeqvng khôabxgng thểhdft đxgjuhdft anh rơqzoli vàqufio khókwti xửwoyj.

“Bắffvqc Thầhdftn.” Côabxg gọjzcni têvrnpn anh, “Thậffvqt ra, chỉuhun cầhdftn đxgjuưtasphmwdc ởlmgqvrnpn cạvfmcnh anh làqufi em vui rồnbhci”.

Nếexjxu đxgjuãmget đxgjudeymnh sẵliatn khôabxgng thểhdft kếexjxt hôabxgn, chỉuhun cầhdftn anh chấsnzyp nhậffvqn, khôabxgng danh khôabxgng phậffvqn côabxgkeqvng cam lòzphlng.

“Em khôabxgng muốeivan lấsnzyy anh sao?” Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn sữleehng ngưtaspwmwni.

“Em khôabxgng cókwti ýacsl đxgjuókwti.”

“Thếexjx thìqprvqufim vợhmwd anh đxgjui.” Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn hơqzoli cao giọjzcnng lêvrnpn.

Cốeivaqzol nhìqprvn anh, ngậffvqp ngừeivang.

“Hay làqufi… em đxgjudeymnh bỏnxrd anh đxgjui?” Hơqzoli thởlmgq củhdfta Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn hơqzoli gấsnzyp, “Giốeivang nhưtaspqprvm năqprvm trưtaspeivac?”.

Anh hơqzoli nhítslju màqufiy, nhưtaspng mộkwvgt sựumoo hoảcjgjng loạvfmcn vừeivaa áicavnh lêvrnpn trong đxgjuôabxgi mắffvqt. Cốeivaqzol nhìqprvn thấsnzyy rấsnzyt rõvfvo, tráicavi tim chợhmwdt sửwoyjng sốeivat, vộkwvgi vàqufing giảcjgji thítsljch, “Khôabxgng phảcjgji, em sẽwusf khôabxgng rờwmwni xa anh”, rồnbhci côabxg lạvfmci ôabxgm anh thậffvqt chặlirit, “Bắffvqc Thầhdftn, em sẽwusf khôabxgng rờwmwni xa anh nữleeha đxgjuâvpipu. Đwkgrúqsjeng làqufi em do dựumoo nhưtaspng anh biếexjxt rõvfvoqprv sao màqufi”.

qsjec ấsnzyy tâvpipm trạvfmcng củhdfta Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn mớeivai dịdeymu đxgjui. Anh thấsnzyp giọjzcnng nókwtii: “Hãmgety lấsnzyy anh, đxgjueivang do dựumoo”.

abxg ngẩmlfjng đxgjuhdftu nhìqprvn anh.

Anh cấsnzyt giọjzcnng kiêvrnpn quyếexjxt, “Năqprvm năqprvm trưtaspeivac, anh từeivang cầhdftu xin em hãmgety tin anh. Năqprvm năqprvm sau anh cũkeqvng sẽwusf đxgjuưtaspa ra mộkwvgt yêvrnpu cầhdftu tưtaspơqzolng tựumoo. Hãmgety tin anh, giao cho anh giảcjgji quyếexjxt”.

Tráicavi tim Cốeivaqzol đxgjuffvqp dữleeh dộkwvgi, lưtasppiusi cũkeqvng run rẩmlfjy. Côabxg muốeivan nókwtii vớeivai anh mìqprvnh yêvrnpu anh nhưtaspwmwnng nàqufio, cũkeqvng muốeivan nókwtii vớeivai anh thậffvqt ra côabxg sợhmwd nhấsnzyt làqufim ảcjgjnh hưtasplmgqng tớeivai mốeivai quan hệicav giữleeha anh vàqufi ngưtaspwmwni nhàqufi họjzcn Lụqzolc… Mọjzcni mâvpipu thuẫtpnan tâvpipm lýacsl giốeivang nhưtasp đxgjuang cókwti mấsnzyy con ngưtaspwmwni đxgjuáicavnh nhau kịdeymch liệicavt bêvrnpn trong. Nhưtaspng trong mắffvqt côabxg chỉuhunkwti đxgjuôabxgi mắffvqt anh. Anh ngắffvqm côabxg, khôabxgng chớeivap mắffvqt, sau lưtaspng anh làqufi thàqufinh phốeiva phồnbhcn hoa, xa xa nữleeha, chữleeh “Marry me” đxgjuang đxgjuung đxgjuưtaspa trêvrnpn màqufin hìqprvnh.

Bao nhiêvrnpu lờwmwni nókwtii xoay tròzphln trêvrnpn đxgjuhdftu môabxgi, cuốeivai cùokdrng côabxg lạvfmci đxgjui theo tâvpipm nguyệicavn tậffvqn đxgjuáicavy lòzphlng, gậffvqt đxgjuhdftu thậffvqt mạvfmcnh.

Đwkgrôabxgi mắffvqt Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn sáicavng rựumooc lêvrnpn, khi nókwtii miệicavng còzphln lắffvqp bắffvqp: “Em… Em đxgjunbhcng ýacsl rồnbhci hảcjgj?”.

abxg khôabxgng nhịdeymn cưtaspwmwni, lầhdftn nàqufiy côabxgvrnpn tiếexjxng mộkwvgt cáicavch kiêvrnpn quyếexjxt, “Phảcjgji, em đxgjunbhcng ýacsl. Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn, em phảcjgji lấsnzyy anh”.

Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn cũkeqvng bậffvqt cưtaspwmwni, mộkwvgt lúqsjec sau đxgjuưtaspa mộkwvgt tay lêvrnpn ôabxgm côabxg thậffvqt chặlirit.

Mọjzcni ngưtaspwmwni xung quanh xìqprvqufio: Thấsnzyy chưtaspa, chítsljnh làqufi đxgjuôabxgi kia.

Khôabxgng cókwti mộkwvgt màqufin cầhdftu hôabxgn hoàqufinh tráicavng, khôabxgng cókwti đxgjuáicavm đxgjuôabxgng vỗvrbl tay rầhdftm rầhdftm nhưtasp trong phim, nếexjxu cókwti thìqprv chỉuhunkwti mộkwvgt Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn vìqprv quáicavtsljch đxgjukwvgng màqufi ôabxgm côabxg chặlirit tớeivai nỗvrbli côabxg suýacslt tắffvqt thởlmgq.

“Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn…”

“Ừpoyz?”

“Àjfss… Anh buôabxgng em ra chúqsjet đxgjui, chúqsjeng ta từeiva từeivakwtii chuyệicavn.”

“Khôabxgng buôabxgng.”

“Ýtslj củhdfta em làqufi… em sắffvqp ngạvfmct thởlmgq rồnbhci.” Cốeivaqzolkwtii.

qsjec ấsnzyy Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn mớeivai hiểhdftu ra, lậffvqp tứcyysc buôabxgng tay.

“Chỉuhunkwti mộkwvgt chiếexjxc chìqprva khókwtia thôabxgi hửwoyj?” Cốeivaqzol lắffvqc lưtasp chiếexjxc chìqprva khókwtia nơqzol trưtaspeivac mặlirit anh.

Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn ngẩmlfjn ngưtaspwmwni, láicavt sau mớeivai “áicav” mộkwvgt tiếexjxng: “Thìqprv sao?”.

“Mộkwvgt màqufin hìqprvnh dáicavn đxgjuhdfty ảcjgjnh hai chúqsjeng ta, mộkwvgt chiếexjxc chìqprva khókwtia đxgjuiệicavn tửwoyj chìqprva biếexjxt làqufi giảcjgj hay thậffvqt. Lụqzolc Bắffvqc Thầhdftn, anh cầhdftu hôabxgn đxgjuơqzoln giảcjgjn thậffvqt đxgjusnzyy.” Cốeivaqzol nhưtaspeivang màqufiy, cốeivaqprvnh nókwtii.

~Hếexjxt~

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.