Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 426 : Những gì em nói, anh đều nhớ cả

    trước sau   
Quáxbzr nửgbfsa đnbimêezzkm, trờuzubi bắaytlt đnbimgsutu đnbimwndsrqyca, sấfbxom chớqmwgp đnbimìeicg đnbimùztcyng.

Cốximueorx vẫgwyyn ngủegce rấfbxot say, mặximuc cho mưrqyca gióqmic hoàfzmknh hàfzmknh. Cóqmicqgmafzmkn nhữiziyng giấfbxoc mơeorx đnbimnouop, côqgmaeorx thấfbxoy mìeicgnh vàfzmk Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn nắaytlm tay nhau, dạnzcto bưrqycqmwgc dưrqycqmwgi táxbzrn câpddgy ngọdnbsc lan, nhữiziyng tia sáxbzrng êezzkm dịbnwuu chiếximuu qua nhữiziyng gâpddgn láxbzr, rọdnbsi vàfzmko áxbzrnh mắaytlt nụhleerqycuzubi củegcea hai ngưrqycuzubi, đnbimnouop nhưrqyc mộnzctt bứxbzrc tranh.

rqycuzubng nhưrqycqgmafzmk anh đnbimãcduu quay trởcduu lạnzcti thờuzubi đnbimnzcti họdnbsc, anh từqukm phíxbzra sau nhẹnouo nhàfzmkng ôqgmam lấfbxoy côqgma, thìeicg thầgsutm bêezzkn tai côqgma, “Sơeorxeorx, em đnbimnouop lắaytlm”.

qgmaezzku giọdnbsng nóqmici củegcea anh, cóqmic chúpagjt ngang tàfzmkng, lạnzcti cóqmic chúpagjt si mêezzk.

rqycqmwgi bóqmicng nắaytlng loang lổwnds, nụhleeqgman củegcea anh khẽivlj khàfzmkng rơeorxi xuốximung tráxbzrn côqgma, từqukmng châpddgn màfzmky khóqmice mắaytlt, cuốximui cùztcyng đnbimximut lêezzkn môqgmai côqgma.

Cuốximui cùztcyng côqgmagwyyng cóqmic thểdgkj ôqgmam chặximut lấfbxoy anh, mặximuc sứxbzrc gọdnbsi têezzkn anh: Bắaytlc Thầgsutn, Bắaytlc Thầgsutn…


rqycuzubng nhưrqycqgmaqukmn nghe thấfbxoy anh khẽivlj ra lệedabnh: “Gọdnbsi lầgsutn nữiziya đnbimi”.

qgma gọdnbsi têezzkn anh hếximut lầgsutn nàfzmky tớqmwgi lầgsutn kháxbzrc, mỗuvzvi lầgsutn gọdnbsi tráxbzri tim lạnzcti nhưrqyc đnbimưrqycnouoc phếximut thêezzkm mộnzctt lớqmwgp mậuvzvt ong, ngọdnbst ngàfzmko khôqgman tảtbgs. Dầgsutn dầgsutn, cảtbgsnh tưrqycnouong trong mơeorx thay đnbimwndsi, côqgma tựxlsfa hồthmq lạnzcti nằwthkm giữiziya mêezzknh môqgmang trờuzubi đnbimfbxot, phóqmicng tầgsutm mắaytlt ra xa từqukmng máxbzri lềkefiu nhưrqyc từqukmng đnbimáxbzrm mâpddgy, nhữiziyng ngọdnbsn đnbimèvrdon vàfzmkng bêezzkn trong lấfbxop láxbzrnh nhưrqycfzmkng ngàfzmkn con đnbimom đnbimóqmicm. Côqgma nằwthkm giữiziya mềkefim mạnzcti, bêezzkn trêezzkn làfzmkeorx thểdgkj cứxbzrng cáxbzrp củegcea Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn.

Giốximung nhưrqyc mộnzctt giấfbxoc mơeorx đnbimgsuty màfzmku sắaytlc, Cốximueorx khôqgmang muốximun tỉokntnh dậuvzvy, bàfzmkn tay anh dịbnwuu dàfzmkng tuyệedabt đnbimximui, lưrqycqmwgt qua từqukmng tấfbxoc da thịbnwut. Côqgmacduung quêezzkn hếximut thảtbgsy, chỉoknt cảtbgsm thấfbxoy khôqgmang khíxbzr dầgsutn nóqmicng lêezzkn.

Giấfbxoc mơeorxfzmkng lúpagjc càfzmkng hiệedabn thựxlsfc.

eicgnh nhưrqycqgma đnbimãcduu thựxlsfc sựxlsf chạnzctm vàfzmko nhiệedabt đnbimnzcteorx thểdgkj anh, cũgwyyng tựxlsfa hồthmq đnbimãcduu thậuvzvt sựxlsf nghe thấfbxoy anh lẩtabhm nhẩtabhm têezzkn mìeicgnh.

Nhưrqycqmic mộnzctt ngọdnbsn lửgbfsa lan ra khắaytlp bờuzubqgmai rồthmqi từqukm từqukm liếximum xuốximung, đnbimếximun mứxbzrc cảtbgseorx thểdgkj nhưrqyc chìeicgm trong biểdgkjn lửgbfsa. Côqgma khôqgmang thểdgkj khốximung chếximu đnbimưrqycnouoc tứxbzr chi, giấfbxoc mơeorxfzmk thựxlsfc tạnzcti chồthmqng chédsqmo lêezzkn nhau. Côqgma khao kháxbzrt bắaytlt lấfbxoy bóqmicng hìeicgnh trong mơeorx nhưrqycng lạnzcti chạnzctm tay vàfzmko mộnzctt bờuzub vai vữiziyng chãcduui.

Ngoàfzmki kia sấfbxom chớqmwgp chưrqyca ngơeorxi nghỉoknt giâpddgy phúpagjt nàfzmko, từqukmng tiếximung vang vọdnbsng. Cốximueorx thởcduu dốximuc, đnbimnzctt ngộnzctt mởcduu mắaytlt ra, nhưrqycng cảtbgsm thấfbxoy cơeorx thểdgkj vẫgwyyn nóqmicng rựxlsfc. Lúpagjc ấfbxoy côqgma mớqmwgi sựxlsfc tỉokntnh làfzmk khôqgmang phảtbgsi mìeicgnh nằwthkm mơeorx. Chẳndkung biếximut Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn đnbimãcduu vềkefi từqukmpagjc nàfzmko, trởcduu thàfzmknh mộnzctt con mèvrdoo tham ăhkpfn, đnbimang say đnbimaytlm cơeorx thểdgkjqgma.

“Bắaytlc Thầgsutn…”

Trong phòqukmng khôqgmang bậuvzvt đnbimèvrdon nhưrqycng côqgma vẫgwyyn nhìeicgn rõbjbn đnbimôqgmai mắaytlt anh, rựxlsfc sáxbzrng nhưrqyc áxbzrnh sao, nhuốximum mộnzctt kháxbzrt vọdnbsng nồthmqng cháxbzry. Cơeorx thểdgkj anh nóqmicng rẫgwyyy, ẩtabhn chứxbzra mộnzctt nguồthmqn sứxbzrc mạnzctnh kinh ngưrqycuzubi.

Anh cúpagji đnbimgsutu xuốximung, thìeicg thầgsutm, “Đxwgtáxbzrnh thứxbzrc em hảtbgs?”.

“Sao vềkefi muộnzctn vậuvzvy?” Côqgma hờuzubn dỗuvzvi.

Giọdnbsng nóqmici dịbnwuu dàfzmkng tìeicgnh cảtbgsm củegcea anh cựxlsfc kỳqukm êezzkm tai, “Thếximuezzkn mớqmwgi phảtbgsi đnbimkefin bùztcy cho em đnbimâpddgy”.

qgma cốximueicgnh đnbimtabhy ra, “Đxwgtâpddgy gọdnbsi làfzmkztcy đnbimaytlp sao? Em khôqgmang cầgsutn, em muốximun đnbimi ngủegce”.


“Anh đnbimnzctng, em nằwthkm yêezzkn màfzmk.” Anh cưrqycuzubi xấfbxou xa.

Khi ngưrqycuzubi đnbimàfzmkn ôqgmang đnbimèvrdo ngưrqycuzubi xuốximung, côqgma gắaytlng sứxbzrc chịbnwuu đnbimxlsfng rồthmqi đnbimfbxom nhẹnouoezzkn ngựxlsfc anh, “Anh… xấfbxou xa”.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn cảtbgsm nhậuvzvn sựxlsf chặximut chẽivlj củegcea côqgma, kédsqmo côqgmaezzkn giữiziya cơeorxn bãcduuo táxbzrp, cắaytln khẽivljfzmko tai côqgma, “Chặximut thậuvzvt”.

qgma nghe xong màfzmk tráxbzri tim tan thàfzmknh bọdnbst biểdgkjn…



Nhờuzubqmic tiếximung sấfbxom ngoàfzmki cửgbfsa sổwnds, Cốximueorx đnbimưrqycnouoc mặximuc sứxbzrc giảtbgsi phóqmicng âpddgm thanh củegcea mìeicgnh. Nhưrqycng cuốximui cùztcyng, dưrqycqmwgi dòqukmng chảtbgsy mãcduunh liệedabt, lớqmwgp sau dồthmqn lớqmwgp trưrqycqmwgc màfzmk Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn mang tớqmwgi cho côqgma, tiếximung ngâpddgm nga củegcea côqgma gầgsutn nhưrqyc đnbimãcduu áxbzrt cảtbgs cảtbgs tiếximung sấfbxom, đnbimếximun nỗuvzvi ngàfzmky hôqgmam sau cổwnds họdnbsng côqgma khảtbgsn đnbimximuc.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn cũgwyyng khôqgmang ngủegcerqycqmwgng quáxbzrpddgu, chỉoknt dậuvzvy ngay sau Cốximueorx. Lúpagjc anh đnbimi tắaytlm, Cốximueorxfzmkm mộnzctt bữiziya sáxbzrng đnbimơeorxn giảtbgsn. Cốximurqyc ngáxbzrp ngắaytln ngáxbzrp dàfzmki đnbimi từqukm trong phòqukmng ngủegce tầgsutng 1 ra, lim dim vòqukmng vàfzmko nhàfzmk tắaytlm, khi ra ngoàfzmki nóqmic bịbnwu Cốximueorx nhìeicgn thấfbxoy, côqgmavrdon gọdnbsi giậuvzvt nóqmic lạnzcti, “Ăhkpfn sáxbzrng đnbimãcduu”.

Cốximurqyc vẫgwyyn còqukmn đnbimang mơeorxfzmkng, uểdgkj oảtbgsi đnbimxbzrng dựxlsfa vàfzmko tưrqycuzubng, “Em khôqgmang ăhkpfn đnbimâpddgu, buồthmqn ngủegce chếximut đnbimi đnbimưrqycnouoc”.

“Bữiziya sáxbzrng bắaytlt buộnzctc phảtbgsi ăhkpfn.” Cốximueorx khôqgmang đnbimthmqng ýxvmt.

“Em đnbimbnwunh ngủegce cho đnbimãcduu mắaytlt, chịbnwu đnbimdgkj lạnzcti mộnzctt íxbzrt cho em.” Cốximurqyc mệedabt mỏqiyhi xua tay vớqmwgi côqgma rồthmqi loẹnouot quẹnouot lêezzkdsqmp vềkefi phòqukmng, miệedabng còqukmn lẩtabhm bẩtabhm, “Tốximui qua sấfbxom chớqmwgp ầgsutm ầgsutm màfzmk vẫgwyyn nghe đnbimưrqycnouoc giọdnbsng côqgmaxbzri nàfzmko đnbimóqmicdsqmt, ồthmqn chếximut đnbimi đnbimưrqycnouoc, khôqgmang nóqmici nữiziya, em đnbimi ngủegceztcy”.

Cốximueorx khôqgmang dáxbzrm ngẩtabhng lêezzkn nhìeicgn nóqmic nếximuu khôqgmang nhấfbxot đnbimbnwunh sẽivlj bịbnwuqmic nhìeicgn thấfbxoy cảtbgsrqycơeorxng mặximut đnbimqiyh bừqukmng lúpagjc nàfzmky. Nhàfzmkpddgy thuộnzctc dạnzctng nhàfzmk cổwnds, sau nàfzmky nhàfzmk họdnbs Cốximu mua lạnzcti cóqmic tiếximun hàfzmknh thêezzkm mộnzctt lớqmwgp cáxbzrch âpddgm, theo lýxvmtfzmkqmici hiệedabu quảtbgsxbzrch âpddgm ởcduu trêezzkn gáxbzrc kháxbzrwndsn, nhưrqycng khôqgmang ngờuzub Cốximurqyc vẫgwyyn nghe đnbimưrqycnouoc. Nhưrqycng côqgmagwyyng biếximut Cốximurqyc chưrqyca nghĩnbim đnbimếximun chuyệedabn đnbimóqmicfzmk tiếximung củegcea côqgma, nếximuu khôqgmang vớqmwgi tíxbzrnh tìeicgnh củegcea nóqmic, dùztcy chưrqyca tỉokntnh ngủegce vẫgwyyn phảtbgsi hóqmicng hớqmwgt chuyệedabn bằwthkng đnbimưrqycnouoc.

Bữiziya sáxbzrng đnbimưrqycnouoc bưrqycng ra bàfzmkn chưrqyca bao lâpddgu, Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn đnbimãcduu mặximuc quầgsutn áxbzro đnbimi xuốximung.

Chiếximuc áxbzro phôqgmang trắaytlng rộnzctng rãcduui cùztcyng mộnzctt chiếximuc quầgsutn ngủegcefzmku xáxbzrm nhạnzctt, trôqgmang anh tinh thầgsutn phơeorxi phớqmwgi, trong tay còqukmn cầgsutm thêezzkm năhkpfm chiếximuc càfzmk vạnzctt, thấfbxoy Cốximueorx, anh bèvrdon hỏqiyhi: “Chiếximuc nàfzmko thìeicg đnbimnouop đnbimâpddgy?”.


Cốximueorx vừqukma nhìeicgn thấfbxoy anh làfzmk nhớqmwg lạnzcti cảtbgsnh tưrqycnouong tốximui qua, vừqukma bựxlsfc vừqukma giậuvzvn vừqukma tứxbzrc cưrqycuzubi, cốximueicgnh giậuvzvn dỗuvzvi, “Ăhkpfn mặximuc nhàfzmkn nhãcduu thếximufzmky màfzmk lạnzcti đnbimeo càfzmk vạnzctt? Giáxbzro sưrqyc Lụhleec, thẩtabhm mỹjkvm củegcea anh tiếximun bộnzct thậuvzvt đnbimfbxoy”.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn míxbzrm môqgmai cưrqycuzubi, ôqgmam lấfbxoy côqgma từqukm phíxbzra sau: “Vẫgwyyn giậuvzvn đnbimfbxoy àfzmk?”.

“Ừyxklm.” Cốximurqyc phếximut mứxbzrt lêezzkn báxbzrnh mỳqukm, sợnouo anh ăhkpfn mứxbzrt hoa quảtbgs bịbnwu dịbnwuxbzrng, côqgmaztcyng mứxbzrt hỗuvzvn hợnouop.

Anh cắaytln khẽivljezzkn tai côqgma, mềkefim mềkefim thơeorxm thơeorxm khiếximun anh chỉoknt muốximun nuốximut ngay lậuvzvp tứxbzrc. Côqgma rụhleet đnbimgsutu lạnzcti, anh nhìeicgn mộnzctt bêezzkn gòqukmxbzr củegcea côqgma, nụhleerqycuzubi lan vàfzmko tậuvzvn đnbimáxbzry mắaytlt. Anh nóqmici: “Lẽivljfzmko tốximui qua anh chăhkpfm sóqmicc em chưrqyca chu đnbimáxbzro?”.

“Nóqmici nhỏqiyh thôqgmai.” Cốximueorx đnbimximut báxbzrnh mỳqukm xuốximung, quay ngưrqycuzubi lạnzcti đnbimáxbzrnh anh mộnzctt cáxbzri rồthmqi hạnzct thấfbxop giọdnbsng, “Tạnzcti anh cảtbgs đnbimfbxoy, Tưrqycrqyc nghe thấfbxoy hếximut rồthmqi”.

“Tạnzcti anh gìeicg chứxbzr?” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn nhưrqycqmwgng màfzmky, vờuzub nhưrqyc khôqgmang hiểdgkju.

Cốximueorx nhìeicgn rõbjbn nụhleerqycuzubi đnbimdgkju củegcea anh, trừqukmng mắaytlt lưrqycuzubm anh rồthmqi védsqmo mộnzctt cáxbzri thậuvzvt mạnzctnh, “Lầgsutn sau anh màfzmkqukmn dáxbzrm “tậuvzvp kíxbzrch” lúpagjc nửgbfsa đnbimêezzkm, em sẽivlj cắaytlt đnbimxbzrt “mạnzctng sốximung” củegcea anh!”.

“Ánzctc vậuvzvy sao?” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn khẽivljrqycuzubi, ghédsqmxbzrt lạnzcti gầgsutn côqgma, thủegce thỉoknt, “Cắaytln đnbimxbzrt thìeicg đnbimưrqycnouoc”.

Mộnzctt câpddgu nóqmici mặximun màfzmk khiếximun Cốximueorx mặximut màfzmky đnbimqiyh gay. Côqgma hờuzubn dỗuvzvi, “Anh cóqmic ghédsqmt khôqgmang cơeorx chứxbzr? Em vấfbxot vảtbgsfzmkm bữiziya sáxbzrng, khôqgmang ăhkpfn thìeicg ra ngoàfzmki”.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn phìeicgrqycuzubi, buôqgmang côqgma ra rồthmqi giúpagjp côqgmaezzkxbzrnh mỳqukm.

Ánzctnh nắaytlng ban mai rấfbxot đnbimnouop, dịbnwuu dàfzmkng, rựxlsfc rỡxvmt, hắaytlt lêezzkn nhữiziyng bôqgmang rum trêezzkn bàfzmkn ăhkpfn, làfzmkm nhữiziyng cáxbzrnh hoa trắaytlng nhưrqyc ngọdnbsc. Cốximueorx uốximung mộnzctt hớqmwgp sữiziya, nhìeicgn chỗuvzvfzmk vạnzctt anh đnbimdgkjezzkn cạnzctnh bàfzmkn, nhưrqycqmwgng màfzmky hỏqiyhi: “Anh đnbimbnwunh đnbimeo càfzmk vạnzctt vớqmwgi áxbzro phôqgmang áxbzr?”.

Nghe xong câpddgu nàfzmky, Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn đnbimximut táxbzrch tràfzmk xuốximung, nóqmici: “Anh muốximun bàfzmkn vớqmwgi em hai chuyệedabn”.

“Hửgbfs?”


“Bâpddgy giờuzub Bắaytlc Thâpddgm đnbimãcduu quay vềkefi, nghe ýxvmt củegcea nóqmic thìeicgqmic muốximun đnbimbnwunh cưrqycpddgu dàfzmki tạnzcti Thưrqycnouong Hảtbgsi, thếximuezzkn anh đnbimbnwunh nhưrqycuzubng ngôqgmai nhàfzmkezzkn bếximun Thưrqycnouong Hảtbgsi cho nóqmic.”

Cốximueorx “ừqukmm” mộnzctt tiếximung, láxbzrt sau khôqgmang thấfbxoy anh nóqmici gìeicg, côqgma ngẩtabhng đnbimgsutu lêezzkn, hỏqiyhi vớqmwgi vẻbqri kỳqukm lạnzct, “Đxwgtâpddgy làfzmk chuyệedabn thứxbzr nhấfbxot?”.

“Đxwgtúpagjng, anh muốximun bàfzmkn vớqmwgi em vềkefihkpfn nhàfzmkezzkn đnbimóqmic.” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn tỏqiyh ra nghiêezzkm túpagjc.

Cốximueorx ngạnzctc nhiêezzkn rồthmqi phìeicgrqycuzubi, “Đxwgtóqmicfzmk nhàfzmk củegcea anh màfzmk, sao lạnzcti bàfzmkn vớqmwgi em?”.

“Em chẳndkung phảtbgsi bạnzctn gáxbzri củegcea anh ưrqyc?”

“Em đnbimúpagjng làfzmk bạnzctn gáxbzri củegcea anh nhưrqycng cũgwyyng đnbimâpddgu cóqmic quyềkefin can thiệedabp vàfzmko tàfzmki sảtbgsn riêezzkng củegcea anh? Ngôqgmai nhàfzmk đnbimóqmic chíxbzrnh anh bỏqiyh tiềkefin ra mua, anh muốximun cho ai thìeicg cho chứxbzr.” Cốximueorx cảtbgsm thấfbxoy chuyệedabn nàfzmky khôqgmang cầgsutn bàfzmkn bạnzctc vớqmwgi mìeicgnh, “Vớqmwgi lạnzcti, ngưrqycuzubi đnbimóqmicqukmn làfzmk em trai anh, anh làfzmkm vậuvzvy cũgwyyng đnbimúpagjng màfzmk”.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn tao nhãcduu cắaytlt miếximung trứxbzrng, “Củegcea anh chíxbzrnh làfzmk củegcea em”.

pddgu nóqmici nàfzmky khiếximun Cốximueorx cảtbgsm thấfbxoy ngọdnbst ngàfzmko tậuvzvn đnbimáxbzry lòqukmng, nhưrqycng côqgma dẫgwyyu sao cũgwyyng khôqgmang phảtbgsi hạnzctng tham lam, chuyệedabn gìeicg ra chuyệedabn nấfbxoy, “Anh vàfzmk em trai thâpddgn nhau nhưrqyc vậuvzvy, anh muốximun làfzmkm gìeicg thìeicg cứxbzrfzmkm”.

“Mộnzctt thờuzubi gian nữiziya chúpagjng ta sẽivlj đnbimi xem nhàfzmk kháxbzrc, đnbimưrqycơeorxng nhiêezzkn, em cóqmic thểdgkj xem trưrqycqmwgc, thấfbxoy ưrqycng căhkpfn nàfzmko thìeicg bảtbgso anh.” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn tưrqycơeorxi cưrqycuzubi.

Cốximueorx chớqmwgp chớqmwgp mắaytlt, “Còqukmn mua nữiziya hảtbgs? Hiệedabn tạnzcti đnbimâpddgu phảtbgsi chúpagjng ta khôqgmang cóqmic chỗuvzvcduu?”.

“Đxwgtâpddgy ưrqyc?” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn lắaytlc đnbimgsutu, “Khôqgmang đnbimưrqycnouoc, đnbimâpddgy làfzmk nhàfzmk bốximu mẹnouo em mua cho em”.

qmic chúpagjt bưrqycqmwgng bỉokntnh rồthmqi đnbimâpddgy, Cốximueorx nhậuvzvn ra ngay. Côqgmarqycuzubi thầgsutm trong bụhleeng, hắaytlng giọdnbsng, “Thếximu phòqukmng thựxlsfc nghiệedabm khôqgmang phảtbgsi nhàfzmk anh mua àfzmk?”.

“Em cũgwyyng nóqmici rồthmqi màfzmk, đnbimóqmicfzmk… phòqukmng-thựxlsfc-nghiệedabm.”


“Đxwgtóqmicfzmk biệedabt thựxlsf trưrqycqmwgc đnbimâpddgy củegcea gia đnbimìeicgnh em đnbimfbxoy.” Cốximueorx kháxbzrng nghịbnwu, “Đxwgtóqmicfzmk biệedabt thựxlsf, biếximut khôqgmang? Làfzmkm gìeicgqmic ai nhưrqyc anh, sửgbfsa cảtbgsxbzri biệedabt thựxlsf thàfzmknh phòqukmng thựxlsfc nghiệedabm bao giờuzub”.

“Khôqgmang muốximun em tứxbzrc cảtbgsnh sinh tìeicgnh thôqgmai.” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn cưrqycuzubi, “Sơeorxeorx àfzmk, anh muốximun mua mộnzctt căhkpfn nhàfzmk củegcea hai chúpagjng ta”.

Nhàfzmkfzmkhkpfn nhàfzmkfzmk hai kháxbzri niệedabm kháxbzrc nhau.

hkpfn nhàfzmkqmic thểdgkjztcyy ýxvmt mua chỗuvzvfzmko cũgwyyng đnbimưrqycnouoc, nhưrqycng nếximuu khôqgmang cóqmic cảtbgsm giáxbzrc củegcea mộnzctt máxbzri ấfbxom thìeicgqmic vẫgwyyn chỉoknt đnbimơeorxn thuầgsutn làfzmk chỗuvzvcduu. Mộnzctt ngôqgmai nhàfzmkezzkn làfzmkeorxi hai ngưrqycuzubi cùztcyng đnbimi ngắaytlm, cùztcyng lêezzkn kếximu hoạnzctch, cóqmic thểdgkj đnbimthmqng tìeicgnh, cũgwyyng cóqmic thểdgkj tranh cãcduui. Khôqgmang giốximung anh trưrqycqmwgc đnbimâpddgy khi mua nhàfzmk, chỉokntqgma đnbimnzctc mộnzctt mìeicgnh, thậuvzvm chíxbzrqukmn giao nguyêezzkn cho côqgmang ty môqgmai giớqmwgi, cùztcyng lắaytlm chỉokntfzmkm nhiệedabm vụhlee thanh toáxbzrn màfzmk thôqgmai.

Cảtbgsm giáxbzrc nàfzmky tồthmqi tệedabqgmaztcyng, cóqmic ngưrqycuzubi mua nhàfzmk, cóqmic ngưrqycuzubi chỉoknt mua mộnzctt chỗuvzvcduu.

Cốximueorx chưrqyca từqukmng mua nhàfzmk cho riêezzkng mìeicgnh, cho dùztcyfzmk ngôqgmai nhàfzmk hiệedabn tạnzcti, thếximuezzkn hoàfzmkn toàfzmkn khôqgmang hiểdgkju đnbimưrqycnouoc tâpddgm trạnzctng củegcea Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn. Côqgma chỉoknt cảtbgsm thấfbxoy khi nóqmici nhữiziyng lờuzubi nàfzmky anh quáxbzr đnbimuvzvi châpddgn thàfzmknh, “Thếximufzmko làfzmk nhàfzmk củegcea hai chúpagjng ta?”.

Thậuvzvt ra côqgma hiểdgkju ýxvmt anh đnbimfbxoy, chỉokntqmic đnbimiềkefiu, ngưrqycnouong ngùztcyng khôqgmang thừqukma nhậuvzvn màfzmk thôqgmai.

“Tứxbzrc làfzmk ngôqgmai nhàfzmk sau khi cưrqycqmwgi, tàfzmki sảtbgsn chung củegcea vợnouo chồthmqng.”

Cốximueorxqmicng mặximut, “Ai làfzmkm vợnouo chồthmqng vớqmwgi anh?”.

“Anh còqukmn tưrqyccduung em sốximut sắaytlng muốximun làfzmkm bàfzmk Lụhleec, lẽivljfzmko chỉoknteicgnh anh ảtbgso tưrqyccduung quáxbzr nhiềkefiu?” Nụhleerqycuzubi củegcea anh càfzmkng thêezzkm rạnzctng rỡxvmt.

“Ai sốximut ruộnzctt chứxbzr?”

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn đnbimung đnbimưrqyca ngóqmicn áxbzrp úpagjt. Chiếximuc nhẫgwyyn trêezzkn đnbimóqmic lấfbxop la lấfbxop láxbzrnh, “Chiếximuc nhẫgwyyn nàfzmky chíxbzrnh tay em đnbimeo cho anh màfzmk, phảtbgsi khôqgmang?”.

“Đxwgtqukmng cóqmic tựxlsfcduun.” Cốximueorxfzmkng thêezzkm xấfbxou hổwnds.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn khôqgmang chọdnbsc côqgma nữiziya, mặximuc dùztcy chọdnbsc côqgma đnbimúpagjng làfzmk rấfbxot thúpagj vịbnwu, anh nghiêezzkm túpagjc trởcduu lạnzcti, “Em thíxbzrch ngắaytlm cảtbgsnh bếximun Thưrqycnouong Hảtbgsi, thếximu thìeicg chúpagjng ta vẫgwyyn sẽivljeicgm mua mộnzctt căhkpfn nhàfzmk gầgsutn đnbimóqmic, em thấfbxoy sao?”.

“Em khôqgmang cóqmicezzku cầgsutu gìeicg đnbimâpddgu.” Cốximueorxxbzr nhíxbzr.

“Em từqukmng nóqmici vớqmwgi anh màfzmk, nhàfzmkezzkn bếximun Thưrqycnouong Hảtbgsi nhấfbxot đnbimbnwunh phảtbgsi ởcduu trêezzkn cao mớqmwgi cóqmic thểdgkj ngắaytlm đnbimưrqycnouoc cảtbgsnh đnbimnouop.” Anh nhìeicgn côqgma chăhkpfm chúpagj.

Cốximueorx đnbimang cầgsutm miếximung báxbzrnh mỳqukm chợnouot khựxlsfng lạnzcti, tráxbzri tim bỏqiyhng ráxbzrt, côqgma nhìeicgn vềkefi phíxbzra anh, “Thìeicg ra anh vẫgwyyn còqukmn nhớqmwg”.

Phảtbgsi, đnbimóqmicfzmk nhữiziyng lờuzubi khi trưrqycqmwgc côqgmaqmici vớqmwgi anh, nhưrqycng lúpagjc đnbimóqmicqgma chỉoknt đnbimùztcya thôqgmai…

“Nhữiziyng lờuzubi em đnbimãcduuqmici, anh đnbimkefiu nhớqmwg cảtbgs.” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn nhẹnouo nhàfzmkng kédsqmo tay côqgma lạnzcti, thởcduufzmki, “Nhữiziyng gìeicg em muốximun, anh đnbimkefiu sẽivlj mang tớqmwgi cho em”.

Cốximueorx nhớqmwg lạnzcti vôqgmafzmkn nhữiziyng đnbimiềkefiu từqukmng nóqmici vớqmwgi anh, áxbzry náxbzry dâpddgng lêezzkn, rồthmqi lạnzcti nhớqmwgxbzrng vẻbqri đnbimau khổwnds củegcea anh khi bịbnwuqgmafzmkm tổwndsn thưrqycơeorxng năhkpfm nàfzmko, lồthmqng ngựxlsfc nhưrqyc bịbnwu khoédsqmt sâpddgu, “Bắaytlc Thầgsutn, khi ấfbxoy em…”.

qgma nuốximut xuốximung, đnbimóqmicfzmk mộnzctt cuộnzctc chia tay chẳndkung vẻbqri vang gìeicg, bâpddgy giờuzubqmici lạnzcti còqukmn chẳndkung thíxbzrch hợnouop làfzmkm mộnzctt câpddgu chuyệedabn cưrqycuzubi.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn siếximut chặximut tay côqgma, “Chuyệedabn qua rồthmqi hãcduuy đnbimdgkjqmic qua đnbimi, khôqgmang đnbimưrqycnouoc phédsqmp nhớqmwg lạnzcti nữiziya”.

qgma ngưrqycqmwgc mắaytlt lêezzkn nhìeicgn anh, tráxbzri tim nóqmicng rẫgwyyy.

“Quyếximut đnbimbnwunh vậuvzvy nhédsqm, hãcduuy chọdnbsn mộnzctt căhkpfn nhàfzmk em thíxbzrch.”

Cốximueorx cắaytln môqgmai, rồthmqi gậuvzvt đnbimgsutu.

Anh cưrqycuzubi mãcduun nguyệedabn.

“Chuyệedabn thứxbzr hai thìeicg sao?” Côqgma hỏqiyhi.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn buôqgmang tay côqgma ra, bưrqycng tràfzmkezzkn nhấfbxop môqgmai, “Anh phảtbgsi đnbimi hai ngàfzmky”.

“Hảtbgs?” Cốximueorx run tay, giọdnbsng lạnzctnh ngắaytlt, “Anh đnbimbnwunh đnbimi đnbimâpddgu?”.

Sựxlsf hoảtbgsng hốximut củegcea côqgmaeorxi cảtbgsfzmko mắaytlt anh, anh vộnzcti nóqmici: “Đxwgtqukmng căhkpfng thẳndkung, anh đnbimi côqgmang táxbzrc thôqgmai màfzmk, tớqmwgi Bắaytlc Kinh”.

“Hôqgmam nay đnbimi ngay sao?”

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn nhìeicgn giờuzub, “Chuyếximun bay mộnzctt giờuzub chiềkefiu nay”.

“Sao đnbimnzctt ngộnzctt quáxbzr vậuvzvy?”

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn khẽivljqmici, “Anh phảtbgsi đnbimíxbzrch thâpddgn tớqmwgi gặximup vịbnwu chuyêezzkn gia tâpddgm lýxvmt kia, hôqgmam qua em cũgwyyng nghe thấfbxoy rồthmqi đnbimfbxoy”.

Cốximueorx bừqukmng tỉokntnh ngộnzct, nhưrqycng vẫgwyyn khôqgmang yêezzkn tâpddgm, “Anh chỉoknt đnbimi hai ngàfzmky thôqgmai chứxbzr?”.

“Đxwgtúpagjng thếximu, hôqgmam nay đnbimi, tốximui mai làfzmk vềkefi.” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn thấfbxoy côqgma cứxbzr lo âpddgu, vộnzcti an ủegcei, “Tíxbzrnh thếximufzmky thậuvzvt ra chưrqyca tớqmwgi hai ngàfzmky đnbimâpddgu”.

Cốximueorx bắaytlt lấfbxoy tay anh, “Cóqmic khi nàfzmko anh đnbimi biệedabt luôqgman khôqgmang?”.

“Sao cóqmic thểdgkj chứxbzr?”

bjbnfzmkng côqgma đnbimang hoang mang, suy nghĩnbim rồthmqi côqgma lạnzcti lắaytlc đnbimgsutu, “Khôqgmang đnbimưrqycnouoc, em phảtbgsi đnbimi cùztcyng anh”.

“Sơeorxeorx, em còqukmn côqgmang việedabc.”

“Em… cóqmic thểdgkj xin nghỉokntfzmk.” Cốximueorxqmici.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn dởcduu khóqmicc dởcduurqycuzubi, “Anh bảtbgso đnbimtbgsm tốximui mai anh nhấfbxot đnbimbnwunh quay vềkefi, dùztcy muộnzctn thếximufzmko cũgwyyng quay vềkefi, đnbimưrqycnouoc khôqgmang?”.

“Thậuvzvt chứxbzr?” Côqgmaxbzrn tíxbzrn báxbzrn nghi.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn mỉokntm cưrqycuzubi gậuvzvt đnbimgsutu.

“Vậuvzvy tốximui mai anh nhớqmwg phảtbgsi vềkefi đnbimfbxoy, nếximuu nhưrqyc…” Nóqmici tớqmwgi đnbimâpddgy côqgma lạnzcti lắaytlc đnbimgsutu, “Nếximuu quáxbzr quáxbzr muộnzctn thìeicgxbzrng ngàfzmky kia anh hẵgbfsng vềkefi, em sợnouo anh bay đnbimêezzkm gặximup nguy hiểdgkjm. Nhưrqycng màfzmk anh phảtbgsi gọdnbsi đnbimiệedabn cho em nhédsqm, phảtbgsi đnbimdgkj em nắaytlm đnbimưrqycnouoc tìeicgnh hìeicgnh củegcea anh”.

“Ừyxkl.” Anh cưrqycng chiềkefiu côqgma nhưrqyc mộnzctt đnbimxbzra trẻbqri.

“Còqukmn ai đnbimi cùztcyng anh khôqgmang?” Côqgma hỏqiyhi.

“Mộnzctt mìeicgnh anh thôqgmai.”

“Khôqgmang đnbimưrqycnouoc, anh dẫgwyyn thêezzkm mộnzctt ngưrqycuzubi trong phòqukmng thựxlsfc nghiệedabm đnbimi.”

“Sơeorxeorx…” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn thởcduufzmki, “Anh khôqgmang yếximuu vậuvzvy đnbimâpddgu”.

“Kiểdgkju gìeicggwyyng cứxbzr mang theo mộnzctt ngưrqycuzubi, nếximuu khôqgmang em đnbimi theo.” Cốximueorx lấfbxoy tuyệedabt chiêezzku ra.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn ngẫgwyym nghĩnbim, “Thếximu thìeicg… đnbimưrqyca Phan An theo vậuvzvy”.

“Phan An hảtbgs? Khôqgmang đnbimưrqycnouoc, khôqgmang đnbimưrqycnouoc.” Cốximueorx xua tay, “Phan An đnbimâpddgu cóqmic biếximut chăhkpfm sóqmicc ngưrqycuzubi kháxbzrc. Cóqmic khi tớqmwgi Bắaytlc Kinh lạnzcti ham vui chui vàfzmko quáxbzrn bar ấfbxoy chứxbzr. Lúpagjc đnbimóqmic anh ấfbxoy bịbnwu mấfbxoy côqgmaxbzri nhỏqiyhxbzrm riếximut, làfzmkm sao lo đnbimưrqycnouoc cho anh?”

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn chẳndkung biếximut làfzmkm sao.

“Đxwgtưrqyca Ngữiziy Cảtbgsnh đnbimi.” Cốximueorx quyếximut đnbimbnwunh thay anh, “Cậuvzvu ấfbxoy ngốximu nhưrqycng chắaytlc chắaytln khôqgmang chạnzcty lung tung. Cóqmic cậuvzvu ấfbxoy chăhkpfm sóqmicc anh, em yêezzkn tâpddgm. Ngưrqyc Khưrqycơeorxng thìeicg đnbimqukmng cóqmicqukmng, em sẽivlj khôqgmang tạnzcto cơeorx hộnzcti cho anh vàfzmk chịbnwu ta ởcduu riêezzkng đnbimâpddgu”.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn nghe côqgmaqgmaqgma ba la mộnzctt hồthmqi màfzmkrqycuzubi sằwthkng sặximuc.

“Anh nghe rõbjbn chưrqyca?” Cốximueorx cao giọdnbsng.

“Rõbjbn rồthmqi.”

“Nghe rõbjbn rồthmqi còqukmn khôqgmang gọdnbsi đnbimiệedabn đnbimi?” Cốximueorx chấfbxot vấfbxon.

“Gọdnbsi đnbimiệedabn gìeicg chứxbzr?”

Cốximueorx đnbimximut dao dĩnbima qua mộnzctt bêezzkn, nhìeicgn anh cựxlsfc kỳqukm nghiêezzkm nghịbnwu, “Anh khôqgmang gọdnbsi đnbimiệedabn bảtbgso Ngữiziy Cảtbgsnh chuẩtabhn bịbnwu àfzmk? Hay làfzmk anh chỉoknt trảtbgs lờuzubi cho xong chuyệedabn?”.

“Đxwgtưrqycnouoc đnbimưrqycnouoc đnbimưrqycnouoc, anh gọdnbsi ngay đnbimâpddgy.” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn vớqmwg lấfbxoy di đnbimnzctng.

“Gọdnbsi ngay trưrqycqmwgc mặximut em.” Côqgma thấfbxoy anh đnbimbnwunh đnbimxbzrng dậuvzvy bèvrdon quáxbzrt.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn cốximu nhịbnwun cưrqycuzubi, gậuvzvt đnbimgsutu, lậuvzvp tứxbzrc gọdnbsi cho Ngữiziy Cảtbgsnh. Sau khi đnbimgsutu kia nhậuvzvn máxbzry, anh nóqmici đnbimi côqgmang táxbzrc muốximun cậuvzvu ấfbxoy đnbimi cùztcyng, lúpagjc gầgsutn cúpagjp máxbzry thìeicg Cốximueorx giậuvzvt lấfbxoy, “Ngữiziy Cảtbgsnh!”.

Đxwgtgsutu kia vẫgwyyn còqukmn mơeorxeorxfzmkng màfzmkng: “Ừyxklm…”.

“Cậuvzvu nhớqmwg đnbimfbxoy, ởcduu Bắaytlc Kinh nhấfbxot đnbimbnwunh phảtbgsi chăhkpfm sóqmicc giáxbzro sưrqyc Lụhleec, cóqmiceicgnh hìeicgnh gìeicg phảtbgsi gọdnbsi đnbimiệedabn thoạnzcti cho tôqgmai ngay.”

“Ồswva…”

“Tỉokntnh táxbzro lêezzkn! Nghe rõbjbnqgmai nóqmici chưrqyca hảtbgs?” Cốximueorx sốximut sắaytlng.

fzmkm Ngữiziy Cảtbgsnh run lậuvzvp cậuvzvp, lậuvzvp tứxbzrc nóqmici: “Đxwgtưrqycnouoc, tôqgmai biếximut rồthmqi”.

Kếximut thúpagjc cuộnzctc đnbimiệedabn thoạnzcti, Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn cuốximui cùztcyng vẫgwyyn khôqgmang nhịbnwun đnbimưrqycnouoc cưrqycuzubi, “Hổwnds thìeicg vẫgwyyn cứxbzrfzmk hổwnds, chẳndkung thểdgkj biếximun thàfzmknh mèvrdoo đnbimưrqycnouoc”.

Cốximueorx trừqukmng mắaytlt, “Đxwgtqukmng cóqmicrqyccduung em khôqgmang biếximut anh đnbimang đnbimáxbzr đnbimdgkju em”.

“Anh nàfzmko dáxbzrm?” Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn cưrqycuzubi sảtbgsng khoáxbzri, “Chọdnbsn giúpagjp anh mộnzctt chiếximuc càfzmk vạnzctt đnbimi”.

“Báxbzrc sỹjkvmpddgm lýxvmtfzmk con gáxbzri phảtbgsi khôqgmang?”

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn rấfbxot thôqgmang minh, lậuvzvp tứxbzrc nóqmici: “Anh chỉoknt đnbimơeorxn thuầgsutn muốximun giữiziyeicgnh tưrqycnouong chuyêezzkn gia củegcea mìeicgnh”.

“Hìeicgnh tưrqycnouong củegcea con gáxbzri thôqgmang qua quầgsutn áxbzro, hìeicgnh tưrqycnouong củegcea đnbimàfzmkn ôqgmang toáxbzrt lêezzkn từqukm nộnzcti hàfzmkm, anh hiểdgkju khôqgmang?” Cốximueorxezzknh mặximut.

“Ýkzxs củegcea em làfzmk?”

“Mặximuc sơeorx mi đnbimâpddgu màfzmk đnbimeo càfzmk vạnzctt? Bắaytlc Kinh tớqmwgi mùztcya hèvrdo rồthmqi, anh sĩnbim diệedabn vớqmwgi ai hảtbgs? Mặximuc nguyêezzkn bộnzctfzmky đnbimi.” Dứxbzrt lờuzubi, Cốximueorx đnbimxbzrng dậuvzvy, tịbnwuch thu hếximut đnbimximung càfzmk vạnzctt củegcea anh.

Lụhleec Bắaytlc Thầgsutn gầgsutn nhưrqyc mếximuu.



Cốximurqyc ôqgmam mộnzctt góqmici bắaytlp rang bơeorx ngồthmqi trong sảtbgsnh đnbimnouoi củegcea rạnzctp chiếximuu phim, hai cốximuc mocha còqukmn nóqmicng hổwndsi. Côqgma bốximuc cảtbgs mộnzctt nhúpagjm bắaytlp, bỏqiyhfzmko miệedabng, nhai rôqgmam rốximup.

ezzkn cạnzctnh làfzmk mộnzctt đnbimôqgmai đnbimang yêezzku, ngồthmqi rấfbxot gầgsutn Cốximurqyc, đnbimang trêezzku ghẹnouoo nhau khiếximun côqgma pháxbzrt ngấfbxoy. Côqgma nhìeicgn giờuzub, áxbzrnh mắaytlt lộnzctbjbn sựxlsf bựxlsfc bộnzcti. Bêezzkn tai còqukmn làfzmk mấfbxoy tiếximung nhíxbzr nhédsqmo củegcea đnbimôqgmai kia, côqgma chịbnwuu khôqgmang nổwndsi, quay lạnzcti gàfzmko to, “Giữiziya nơeorxi côqgmang cộnzctng, chúpagj ýxvmteicgnh tưrqycnouong mộnzctt chúpagjt cóqmic đnbimưrqycnouoc khôqgmang hảtbgs?”.

Hai ngưrqycuzubi kia sợnouocduui run lêezzkn, ngưrqycuzubi đnbimàfzmkn ôqgmang trôqgmang kháxbzr trẻbqri, nho nhãcduu lịbnwuch thiệedabp. Côqgmaxbzri cũgwyyng rấfbxot xinh, nhưrqycng tíxbzrnh tìeicgnh cóqmic vẻbqri hung hăhkpfng, thấfbxoy vậuvzvy đnbimxbzrng bậuvzvt dậuvzvy, “Tôqgmai vàfzmk bạnzctn trai nóqmici chuyệedabn, liêezzkn quan gìeicg đnbimếximun côqgma? Chắaytlc bịbnwu đnbimáxbzrezzkn tâpddgm lýxvmt bấfbxot ổwndsn chứxbzreicg?”.

Cốximurqycgwyyng nóqmicng tíxbzrnh, nghe xong đnbimxbzrng dậuvzvy quáxbzrt lạnzcti: “Hai ngưrqycuzubi ôqgmam ôqgmam ấfbxop ấfbxop bêezzkn cạnzctnh ảtbgsnh hưrqyccduung tớqmwgi tâpddgm trạnzctng củegcea tôqgmai, cảtbgsn trởcduuqgmang việedabc củegcea tôqgmai! Trôqgmang cáxbzri mặximut nhưrqyc đnbimưrqyca đnbimáxbzrm củegcea côqgmaeicga, chẳndkung biếximut bịbnwu đnbimàfzmkn ôqgmang đnbimáxbzr bao nhiêezzku lầgsutn rồthmqi!”.

“Màfzmky bịbnwu thầgsutn kinh àfzmk?” Côqgmaxbzri kia tứxbzrc đnbimếximun run cầgsutm cậuvzvp.

Ngưrqycuzubi đnbimàfzmkn ôqgmang thoạnzctt nhìeicgn đnbimãcduu biếximut làfzmk kiểdgkju nháxbzrt chếximut, cứxbzr liêezzkn tụhleec kédsqmo côqgmaxbzri lạnzcti.

Mọdnbsi ngưrqycuzubi xung quanh bu lạnzcti xem.

Khi La Trìeicg thởcduu hồthmqng hộnzctc tớqmwgi nơeorxi thìeicg từqukm xa đnbimãcduu nghe thấfbxoy giọdnbsng quáxbzrt củegcea Cốximurqyc. Anh cóqmic dựxlsf cảtbgsm chẳndkung làfzmknh bèvrdon lao tớqmwgi. Thấfbxoy Cốximurqyc miệedabng nhưrqycdsqmp nhảtbgsy, còqukmn ngưrqycuzubi kia chỉoknt biếximut tứxbzrc đnbimếximun run lêezzkn.

Thấfbxoy La Trìeicg tớqmwgi, Cốximueorx khoáxbzrc tay anh, quáxbzrt lêezzkn vớqmwgi côqgma ta: “Nhìeicgn thấfbxoy chưrqyca, đnbimâpddgy chíxbzrnh làfzmk bạnzctn trai tôqgmai. Anh ấfbxoy cao to lựxlsfc lưrqycxvmtng, đnbimâpddgu cóqmic nhưrqyc vịbnwufzmkfzmk chịbnwu đnbimâpddgy tìeicgm. Nhìeicgn đnbimi, nhìeicgn đnbimi, hệedabt nhưrqycpddgy đnbimuvzvu đnbimũgwyya vậuvzvy, chưrqyca dậuvzvy thìeicg xong hảtbgs? Thíxbzrm àfzmk, thíxbzrm làfzmk trâpddgu giàfzmk thíxbzrch gặximum cỏqiyh non, sao khôqgmang tựxlsf soi gưrqycơeorxng nhìeicgn lạnzcti mìeicgnh đnbimi?”.

La Trìeicg pháxbzrt đnbimau đnbimgsutu.

qgmaxbzri kia tứxbzrc giậuvzvn kêezzku la ầgsutm ĩnbim, chàfzmkng trai vốximun cũgwyyng đnbimbnwunh cãcduui cùztcyng mấfbxoy câpddgu, nhưrqycng thấfbxoy La Trìeicg quảtbgs thựxlsfc cao hơeorxn anh ta nửgbfsa ngưrqycuzubi, đnbimàfzmknh nuốximut xuốximung, kédsqmo bạnzctn gáxbzri rờuzubi đnbimi.

La Trìeicgrqycuzubi vớqmwgi Cốximurqyc, “Cuốximui cùztcyng em cũgwyyng chịbnwuu thừqukma nhậuvzvn anh làfzmk bạnzctn trai rồthmqi”.

“Sao anh tớqmwgi muộnzctn vậuvzvy?” Cốximurqyc trừqukmng mắaytlt, giờuzub mớqmwgi tíxbzrnh sổwnds vớqmwgi anh, “Cảtbgsnh sáxbzrt La, anh hẹnouon hòqukm kiểdgkju gìeicgfzmk muộnzctn tớqmwgi nửgbfsa tiếximung vậuvzvy? Em phỏqiyhng vấfbxon anh, anh nóqmici xem cóqmic suy nghĩnbimeicg?”.

~Hếximut~

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.