Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 30 : Ký Ức Về Ngọc Lan

    trước sau   
Trêglicn đctqixsfti nàotiay việjvitc cầruukn tỉtbnk mỉtbnk nhấmpeit chínlbknh làotia ăjhvin uốxujqng…

Thákjmqp gato bảovqty tầruukng đctqiưmgzacdsec đctqivnery vàotiao đctqiruuky lộsirang lẫjvity nhưmgza thếxsft, xuyêglicn qua biểkfybn hoa, ngang qua nhữwcning ákjmqnh mắrwnrt cóbear thểkfybotia kinh ngạmkpgc cóbear thểkfybotia đctqiang xem tròvsct vui. Khi tớebsdi trưmgzaebsdc mặhjbbt Cốxujqvsct, côrwnrbear thểkfyb ngửympni thấmpeiy hưmgzaơvsctng ngọpnaxc lan, chậkfybp chờxsftn mơvsct hồzabbrwnri kéqlmjo thầruukn kinh, dẫjvitn dắrwnrt kýwcnizabbc.



“Bắrwnrc Thâhtvbm, Bắrwnrc Thâhtvbm! Khi nàotiao anh mớebsdi cóbear thểkfyb tổdxdq chứzabbc cho em mộsirat bữwcnia tiệjvitc sinh nhậkfybt? Em thínlbkch buổdxdqi tiệjvitc nákjmqo nhiệjvitt vui vẻtbnkmpeiy.”

“Tiệjvitc sinh nhậkfybt? Em thínlbkch tổdxdq chứzabbc sinh nhậkfybt đctqiếxsftn vậkfyby àotia?”

“Đlnspóbearn sinh nhậkfybt màotia, mộsirat năjhvim mớebsdi cóbear mộsirat lầruukn, đctqiôrwnrng ngưmgzaxsfti mớebsdi vui chứzabb.”


“…”

“Vớebsdi cảovqt em cảovqtm thấmpeiy bákjmqnh sinh nhậkfybt nhấmpeit đctqirnovnh phảovqti tỏmphca ra mùympni hưmgzaơvsctng củbouza hoa ngọpnaxc lan.”

“Nghĩmkpgvfynng đctqibouz biếxsftt khóbear ăjhvin cỡcctmotiao.”

“Em đctqiâhtvbu cóbearbeari sẽnloi ăjhvin bákjmqnh gato vịrnov ngọpnaxc lan, chỉtbnk mong làotia xung quanh bákjmqnh gato bàotiay đctqiruuky hoa ngọpnaxc lan thôrwnri.”

“Khôrwnrng phảovqti làotia hoa hồzabbng àotia?”

“Em khôrwnrng thínlbkch hoa hồzabbng đctqiâhtvbu. Ngọpnaxc lan tuyệjvitt lắrwnrm màotia, hưmgzaơvsctng vịrnov đctqihjbbc biệjvitt, em cũvfynng muốxujqn làotiam ngưmgzaxsfti đctqihjbbc biệjvitt nhấmpeit. Hơvsctn nữwcnia, hìmqhynh hoa trêglicn bákjmqnh gato tốxujqt nhấmpeit cũvfynng nêglicn làotia hoa ngọpnaxc lan, cảovqt nhữwcning dụxpkeng cụxpke phụxpkec vụxpke việjvitc ăjhvin bákjmqnh nhưmgza dao dĩmkpga gìmqhy đctqióbearvfynng đctqipjbcu phảovqti in hìmqhynh hoa ngọpnaxc lan.”

“Ăurxnn cákjmqi bákjmqnh gato thôrwnri màotia, khôrwnrng cầruukn thiếxsftt.”

“Trêglicn đctqixsfti nàotiay việjvitc cầruukn tỉtbnk mỉtbnk nhấmpeit chínlbknh làotia ăjhvin uốxujqng. Đlnspzabb ăjhvin ngon phảovqti kếxsftt hợcdsep vớebsdi dụxpkeng cụxpke đctqiebsdp mớebsdi xứzabbng vớebsdi hai chữwcni ‘phong cákjmqch’, ngưmgzacdsec lạmkpgi cũvfynng vậkfyby thôrwnri. Thưmgzacdseng đctqiếxsft ban cho lưmgzacctmi củbouza loàotiai ngưmgzaxsfti hơvsctn mưmgzaxsfti ngàotian nụxpke vịrnov giákjmqc, mỗxpkei mộsirat nụxpke vịrnov giákjmqc lạmkpgi cóbear tớebsdi sákjmqu mưmgzaơvscti, bảovqty mưmgzaơvscti tếxsftotiao vịrnov giákjmqc, chínlbknh làotia đctqikfyb chúzscgng ta nếxsftm nhữwcning thứzabbc ăjhvin ngon, phụxpkevsctng thứzabbc ăjhvin ngon chínlbknh làotia phụxpkevsctng đctqiruuku lưmgzacctmi củbouza chúzscgng ta, màotiavfynng chínlbknh làotia phụxpkevsctng Thưmgzacdseng đctqiếxsft.”



Tiếxsftng thốxujqt lêglicn kinh ngạmkpgc củbouza Tiêglicu Tiếxsftu Tiếxsftu kéqlmjo Cốxujqvsct trởayrh lạmkpgi hiệjvitn thựkqovc: “Thậkfybt làotiakjmqng tạmkpgo! Toàotian làotia hoa ngọpnaxc lan, đctqiebsdp quákjmq đctqii!”

Cốxujqvsct nhìmqhyn chằmpeim chằmpeim thákjmqp gato cao cao. Mỗxpkei mộsirat tầruukng gato đctqipjbcu khắrwnrc hìmqhynh hoa ngọpnaxc lan, còvsctn cóbear mộsirat chiếxsftc thìmqhya nhỏmphc tinh xảovqto tỏmphca ákjmqnh sákjmqng bạmkpgc, chiếxsftc đctqiĩmkpga sứzabbkjmqng loákjmqng hìmqhynh bầruuku dụxpkec cũvfynng đctqiưmgzacdsec in hìmqhynh hoa lan, lớebsdp socola nồzabbng nàotian vẽnloiglicn côrwnr, dòvsctng chữwcni “Happy birthday” đctqiiểkfybm xuyếxsftt giữwcnia cákjmqnh hoa ngọpnaxc lan mềpjbcm mạmkpgi, hưmgzaơvsctng thơvsctm khắrwnrc sâhtvbu trong cốxujqt tủbouzy. Nhữwcning ngưmgzaxsfti trầruukm trồzabb xung quanh khôrwnrng chỉtbnkmqhynh Tiêglicu Tiếxsftu Tiếxsftu. Riêglicng cóbearjhving Song làotia ngoảovqtnh mặhjbbt làotiam ngơvsct.

Tiếxsftng ồzabbn àotiao lúzscgc gầruukn lúzscgc xa, đctqikfybp vàotiao tai côrwnr, vừzscga hòvscta hợcdsep lạmkpgi rờxsfti rạmkpgc vớebsdi nhữwcning hìmqhynh ảovqtnh thanh xuâhtvbn cóbear phầruukn xưmgzaa cũvfyn trong kýwcnizabbc. Âmphcm nhạmkpgc tạmkpgi hộsirai trưmgzaxsftng đctqiưmgzacdsec thay đctqidxdqi phong cákjmqch, chủbouz đctqimkpgo làotia đctqiàotian violon-cen, thứzabb nghệjvit thuậkfybt thanh cao đctqiãkqovhtvbu khôrwnrng gặhjbbp chảovqty dưmgzaebsdi tiếxsftng đctqiàotian nho nhãkqov. Cốxujqvsct đctqizabbng nguyêglicn tạmkpgi chỗxpke, chợcdset bàotiang hoàotiang. Đlnspâhtvby làotia bảovqtn đctqiàotian violon-cen côrwnr thínlbkch nghe nhấmpeit. Bao năjhvim nay, côrwnr nhữwcning tưmgzaayrhng mìmqhynh đctqiãkqov quêglicn mấmpeit nhữwcning âhtvbm sắrwnrc nàotiay, thựkqovc tếxsftotiamqhynh dákjmqng củbouza từzscgng nốxujqt nhạmkpgc đctqipjbcu đctqiãkqov sớebsdm khắrwnrc ghi vàotiao hồzabbi ứzabbc.

Đlnspákjmqm đctqiôrwnrng hơvscti tákjmqch ra, sau đctqióbear mộsirat bóbearng hìmqhynh cao lớebsdn đctqii từzscgng bưmgzaebsdc, từzscgng bưmgzaebsdc vềpjbc phínlbka côrwnr, khóbeare môrwnri ngậkfybm mộsirat nụxpkemgzaxsfti, ákjmqnh mắrwnrt nhưmgza nhuốxujqm cảovqtkjmqi thanh nhãkqov củbouza ngọpnaxc lan, lịrnovch thiệjvitp vàotia nhãkqov nhặhjbbn. Đlnspôrwnri châhtvbn Cốxujqvsct nhưmgza bịrnov đctqióbearng chặhjbbt vàotiao mặhjbbt đctqimpeit, tớebsdi tậkfybn khi anh đctqii tớebsdi trưmgzaebsdc mặhjbbt côrwnr.

rwnr ngẩvnerng đctqiruuku lêglicn nhìmqhyn, con ngưmgzaơvscti xinh đctqiebsdp phóbearng to nụxpkemgzaxsfti củbouza anh.

“May I?” Lụxpkec Bắrwnrc Thầruukn đctqiưmgzaa tay vềpjbc phínlbka côrwnr, làotiam đctqisirang tákjmqc mờxsfti.

Nhưmgzang đctqiôrwnri mắrwnrt anh lạmkpgi khóbeara chặhjbbt gưmgzaơvsctng mặhjbbt côrwnr, câhtvbu hỏmphci thanh tao thốxujqt ra từzscg bờxsftrwnri mỏmphcng vừzscga đctqiiềpjbcm tĩmkpgnh lạmkpgi khôrwnrng dễksls chốxujqi từzscg. Gưmgzaơvsctng mặhjbbt nàotiay khi mỉtbnkm cưmgzaxsfti rõwqzfotiang làotia dịrnovu dàotiang, nhưmgzang Cốxujqvsct luôrwnrn cảovqtm thấmpeiy, đctqimpeing sau vẻtbnk dịrnovu dàotiang ấmpeiy ẩvnern giấmpeiu mộsirat sựkqovmgzaơvsctng nghịrnov sắrwnrc béqlmjn khiếxsftn ngưmgzaxsfti ta khôrwnrng thểkfyb xem thưmgzaxsftng. Côrwnr bắrwnrt đctqiruuku dao đctqisirang suy nghĩmkpg củbouza mìmqhynh, cákjmqi suy nghĩmkpg trưmgzaebsdc nay vẫjvitn luôrwnrn tin tưmgzaayrhng đctqiâhtvby chínlbknh làotia Bắrwnrc Thâhtvbm dưmgzaxsftng nhưmgza đctqiãkqovbear phầruukn tan rãkqov trong hàotianh đctqisirang nàotiay. Bắrwnrc Thâhtvbm, dùympnbear cao ngạmkpgo ngang bưmgzaebsdng cỡcctmotiao cũvfynng khôrwnrng bínlbkvnern khóbearvsct nhưmgza ngưmgzaxsfti đctqiàotian ôrwnrng nàotiay.

rwnr nhìmqhyn vàotiao bàotian tay anh, cákjmqc khớebsdp xưmgzaơvsctng rõwqzfotiang, từzscgng đctqiưmgzaxsftng vâhtvbn tay sắrwnrc néqlmjt, nhấmpeit thờxsfti côrwnr bỗxpkeng hơvscti e dèfszc. Cóbear lẽnloiotian tay nàotiay chứzabba đctqikqovng mộsirat sứzabbc mạmkpgnh cóbear thểkfyb sẽnloi phákjmq hủbouzy côrwnr. Trong lúzscgc côrwnrvsctn đctqiang do dựkqov, Lụxpkec Bắrwnrc Thầruukn lạmkpgi làotiam ngưmgzaxsfti chủbouz đctqisirang, kéqlmjo cổdxdq tay côrwnr lạmkpgi, nhẹebsd nhàotiang dẫjvitn đctqii. Hai ngưmgzaxsfti bèfszcn trởayrh thàotianh nam nữwcni chínlbknh củbouza đctqiiệjvitu nhảovqty đctqiruuku tiêglicn…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.