Bất Hủ Kiếm Thần

Chương 2014 : 2014

    trước sau   



Hậpzppn Thủihrsy Đsbyzirhyo Chủihrs, ởiiej đfpyvãdhhv từokhcng thờtdchi đfpyvirhyi chíhfdbnh làihrs hung danh hiểaynfn háihrsch tồhdhtn tạirhyi, ngay cảllpkihrs Tiênhrfu Tuyếnltzt Tiênhrfn Tửttoroemdng báihrs Chưoemd Thiênhrfn Vạirhyn Giớwnnhi thờtdchi gian, cũjeyhng khôttorng cóbbur ngãdhhv xuốhdhtng.

Hậpzppn Thủihrsy Đsbyzirhyo Chủihrs trảllpki qua giớwnnhi diệttorn chiếnltzn tranh cóbbur mấwtvvy mưoemdơdnndi lầlwxsn, đfpyvirhyi nạirhyn cấwtvvp giớwnnhi diệttorn chiếnltzn tranh liềzokin cóbbur hai lầlwxsn, mặlhusc dùikcm trảllpki qua hung hiểaynfm vôttor sốhdht, nhưoemdng đfpyvzokiu cóbbur thểaynf biếnltzn nguy thàihrsnh an.

Theo thờtdchi gian trôttori qua, Chưoemd Thiênhrfn Vạirhyn Giớwnnhi trong cóbbur thểaynf uy hiếnltzp đfpyvưoemdjkyec hắirhyn ngưoemdtdchi đfpyvãdhhvihrsng ngàihrsy càihrsng íhfdbt.

Hậpzppn Thủihrsy Đsbyzirhyo Chủihrsihrsm sao đfpyvzokiu khôttorng ngờtdch rằzkoing, chíhfdbnh mìzmzjnh kếnltzt quảllpk, lạirhyi làihrs chếnltzt ởiiej ngưoemdtdchi củihrsa mìzmzjnh trong tay.

ihrsn Cổikcm chờtdchdnndn mưoemdtdchi vịepge Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynf chénltzm rớwnnht Hậpzppn Thủihrsy Đsbyzirhyo Chủihrs, cũjeyhng đfpyvzokiu ngẩqymcn ởiiej đfpyvâirhyy tạirhyi chỗkvqn, trong lòkvjjng khôttorng khỏptbei bốhdhtc lênhrfn mộejkyt tia hàihrsn ýokhc.


Đsbyzejkyt nhiênhrfn!
Đsbyzuqfung ởiiejihrsn Cổikcmnhrfn cạirhynh Huyếnltzt Thi hénltzt lênhrfn mộejkyt tiếnltzng, bỗkvqnng nhiênhrfn chuyểaynfn thâirhyn quay đfpyvlwxsu, giốhdhtng nhưoemd đfpyvnhrfn hưoemdwnnhng vềzoki phíhfdba sau phóbburng đfpyvi.

ihrsn Cổikcm trong lòkvjjng rùikcmng mìzmzjnh, đfpyvejkyt nhiênhrfn nghĩkiuj đfpyvếnltzn mộejkyt vấwtvvn đfpyvzoki.

irhym Dịepgech nếnltzu thuấwtvvn di, hắirhyn thuấwtvvn di đfpyvếnltzn đfpyvâirhyu?
!
Từokhc khi Kiếnltzm Phong Tửttor ra tay vớwnnhi Hàihrsn Thủihrsy sau, Hàihrsn Thủihrsy lạirhyi thẳdeaang tuốhdhtt rờtdchi xa chiếnltzn đfpyvihrsn, xa xa đfpyviềzokiu khiểaynfn Huyếnltzt Thi cùikcmng mọuwpmi ngưoemdtdchi liênhrfn thủihrs, đfpyvhdhti phóbbur Kiếnltzm Phong Tửttorikcmng Lâirhym Dịepgech.

ihrsn Thủihrsy rấwtvvt rõkvjjihrsng nhưoemdjkyec đfpyviểaynfm củihrsa mìzmzjnh.

Chỉyjgf cầlwxsn hắirhyn khôttorng gia nhậpzppp chiếnltzn đfpyvihrsn, lấwtvvy thâirhyn mạirhyo hiểaynfm, cóbbur thểaynf pháihrst huy ra lớwnnhn hơdnndn táihrsc dụbburng.

Nhưoemdng khi Lâirhym Dịepgech hưoemd khôttorng tiênhrfu thấwtvvt thờtdchi đfpyviểaynfm, Hàihrsn Thủihrsy tráihrsi tim chợjkyet đfpyvìzmzjnh chỉyjgf, phảllpkng phấwtvvt bịepge mộejkyt cáihrsi bàihrsn tay vôttorzmzjnh chăyeejm chúxifh nắirhym lấwtvvy, khóbburbbur thểaynfttor hấwtvvp.

[ truyEn cua tui @@ Net ]
“Chếnltzt đfpyvi.



irhym Dịepgech thanh âirhym lạirhynh nhưoemdyeejng, ởiiejihrsn Thủihrsy bênhrfn tai vang lênhrfn.

“Phốhdhtc!”
ihrsn Thủihrsy đfpyvlwxsu bịepgeirhym Dịepgech tiệttorn tay mộejkyt quyềzokin đfpyváihrsnh náihrst, linh hồhdhtn Tịepgech Diệttort, phơdnndi thâirhyy tạirhyi chỗkvqn, Huyếnltzt Thi cũjeyhng theo đfpyvóbburoemd thốhdhti, trởiiej thàihrsnh mộejkyt đfpyvôttori tảllpkn ra mùikcmi hôttori thốhdhti thịepget thốhdhti.

ihrsn Cổikcm trong đfpyvlwxsu mộejkyt mảllpknh hỗkvqnn loạirhyn.

“Tạirhyi sao cóbbur thểaynf nhưoemd vậpzppy?”
“Lâirhym Dịepgech làihrsm sao cóbbur thểaynfkiujnh ngộejky Khôttorng Gian Pháihrsp Tắirhyc? Lẽdnndihrso hắirhyn lĩkiujnh ngộejky bốhdhtn loạirhyi Pháihrsp Tắirhyc?”
Khôttorng riênhrfng gìzmzjihrsn Cổikcm, còkvjjn dưoemd lạirhyi hơdnndn mưoemdtdchi vịepge Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynfjeyhng làihrs thầlwxsn sắirhyc hoảllpkng loạirhyn, áihrsnh mắirhyt ngạirhyc nhiênhrfn nghi ngờtdch, chăyeejm chúxifh nhìzmzjn chằzkoim chằzkoim Lâirhym Dịepgech, sinh lựfxyfc căyeejng thẳdeaang.

Đsbyzejkyt nhiênhrfn!
nhrfttor sốhdht đfpyvirhyo áihrsnh mắirhyt nhìzmzjn soi móbburi, Lâirhym Dịepgech thâirhyn hìzmzjnh lầlwxsn thứuqfu hai biếnltzn mấwtvvt.

ihrsn Cổikcm chờtdch trong lòkvjjng ngưoemdtdchi kinh hãdhhvi, vộejkyi vãdhhv tảllpkn ra khổikcmng lồhdht linh hồhdhtn, đfpyvhdhtng thờtdchi nhìzmzjn khắirhyp bốhdhtn phíhfdba, rấwtvvt sợjkyeirhym Dịepgech từokhc phíhfdba sau lưoemdng đfpyváihrsnh lénltzn.


Đsbyzinh hưoemdng hưoemdwnnhng thâirhyn làihrs tếnltz tựfxyf Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynf, thâirhyn thểaynf đfpyvhdhti lậpzppp ởiiej tạirhyi ngưoemdtdchi kháihrsc màihrsbburi, vôttorikcmng yếnltzu đfpyvuốhdhti, lo lắirhyng nhấwtvvt bịepge ngưoemdtdchi cậpzppn thâirhyn, huốhdhtng chi làihrsirhym Dịepgech loạirhyi nàihrsy hung nhâirhyn.

Nhưoemdng hoảllpkng loạirhyn trong lúxifhc đfpyvóbbur, Đsbyzinh hưoemdng hưoemdwnnhng tuy rằzkoing dạirhyo qua mộejkyt vòkvjjng, lạirhyi khôttorng cóbbur pháihrst hiệttorn cáihrsch hắirhyn mộejkyt tay xa trong hưoemd khôttorng, hiệttorn ra mộejkyt đfpyvirhyo nhàihrsn nhạirhyt thâirhyn ảllpknh.

ihrsi nàihrsy đfpyvãdhhv khôttorng chỉyjgfihrs Khôttorng Gian Pháihrsp Tắirhyc, màihrsihrs Khôttorng Gian Pháihrsp Tắirhyc cùikcmng Âfpyvm Ảfpyvnh Pháihrsp Tắirhyc, Hắirhyc Ánhrfm Pháihrsp Tắirhyc, ẩqymcn nấwtvvp Pháihrsp Tắirhyc xứuqfung đfpyvôttori hợjkyep khảllpkyeejng đfpyvirhyt tớwnnhi hiệttoru quảllpk.

“Phốhdhtc!”
Huyếnltzt quang Thiểaynfm Hiệttorn, Đsbyzinh hưoemdng hưoemdwnnhng bịepgeirhym Dịepgech mộejkyt búxifha chénltzm thàihrsnh hai nửttora, ngãdhhv xuốhdhtng tạirhyi chỗkvqn.

Mọuwpmi ngưoemdtdchi theo tiếnltzng kênhrfu nhìzmzjn lạirhyi, lạirhyi chỉyjgf thấwtvvy Đsbyzinh hưoemdng hưoemdwnnhng rơdnndi xuốhdhtng hai mảllpknh thi hàihrsi, màihrsirhym Dịepgech thâirhyn hìzmzjnh lầlwxsn thứuqfu hai khôttorng rõkvjj, biếnltzn mấwtvvt ởiiej tạirhyi chỗkvqn.


ihrsn Cổikcm bọuwpmn ngưoemdtdchi hoảllpkng sợjkye biếnltzn sắirhyc, khôttorng kịepgep nghĩkiuj nhiềzokiu, hốhdhtt hoảllpkng thấwtvvt thốhdhtoemdwnnhng phíhfdba ngoàihrsi chạirhyy trốhdhtn.

“Phốhdhtc!”
Lạirhyi cóbbur mộejkyt vịepge Pháihrsp Tắirhyc Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynf phơdnndi thâirhyy tạirhyi chỗkvqn!
irhym Dịepgech tung tíhfdbch xuấwtvvt quỷcjjr nhậpzppp thầlwxsn, xuấwtvvt thủihrs khóbburkvjjng phòkvjjng bịepge, ởiiej đfpyvâirhyy Pháihrsp Tắirhyc Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynf chỉyjgf cầlwxsn bịepge hắirhyn cậpzppn thâirhyn, khôttorng ngưoemdtdchi cóbbur thểaynf tráihrsnh đfpyvưoemdjkyec Tửttor Kiếnltzp.

Xa xa xem cuộejkyc chiếnltzn đfpyvôttorng đfpyvllpko tu sĩkiujihrs to miệttorng, mặlhust chấwtvvn đfpyvejkyng.

Nếnltzu nhưoemd khôttorng phảllpki làihrs tậpzppn mắirhyt nhìzmzjn thấwtvvy, ai cóbbur thểaynfoemdiiejng tưoemdjkyeng, cơdnnd hồhdhtihrs Chưoemd Thiênhrfn Vạirhyn Giớwnnhi đfpyvyjgfnh phong Pháihrsp Tắirhyc Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynf, ởiiejirhym Dịepgech chíhfdbnh làihrs thủihrs hạirhy vậpzppy màihrs nhưoemd thếnltz yếnltzu đfpyvuốhdhti.

Khai Thiênhrfn Phủihrsiiejirhym Dịepgech tay Trung, tựfxyfa nhưoemdirhyu hồhdhtn Táihrsc Mệttornh liênhrfm đfpyvao, màihrs nhữcgnang Pháihrsp Tắirhyc đfpyvóbbur Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynf mạirhyng nhưoemd cỏptbeihrsc.

“Nếnltzu nhưoemd ta nhớwnnh khôttorng lầlwxsm, Lâirhym Dịepgech tấwtvvn chứuqfuc Chúxifha Tểaynf mớwnnhi khôttorng đfpyvưoemdjkyec mộejkyt năyeejm đfpyvi?”
“Cóbbur thểaynfbbur bựfxyfc nàihrsy thựfxyfc lựfxyfc khủihrsng bốhdht, xưoemdng làihrs Chủihrs Tểaynf Chi Vưoemdơdnndng, sợjkyeihrs chúxifht nàihrso khôttorng quáihrs đfpyváihrsng.


“Ởnhrfihrsi nàihrsy trong vòkvjjng mộejkyt năyeejm, hắirhyn đfpyvếnltzn tộejkyt cùikcmng đfpyvãdhhv trảllpki qua cáihrsi gìzmzj, hắirhyn tổikcmng cộejkyng lĩkiujnh ngộejky bao nhiênhrfu Pháihrsp Tắirhyc?”
nhrfttorm nay trưoemdwnnhc kia, ai đfpyvzokiu khôttorng ngờtdch rằzkoing, hôttorm nay trậpzppn đfpyvirhyi chiếnltzn nàihrsy kếnltzt quảllpk, sẽdnnd pháihrst triểaynfn đfpyvếnltzn nưoemdwnnhc nàihrsy.

Hoằzkoing Nhẫxifhn Phậpzppt cảllpkm kháihrsi hàihrsng vạirhyn hàihrsng nghìzmzjn than thởiiej: “Đsbyzttor nhấwtvvt giớwnnhi vưoemdơdnndng sau, chỉyjgfihrsch xa nhau mộejkyt năyeejm, chíhfdbnh làihrs Chủihrs Tểaynf Chi Vưoemdơdnndng, thàihrsnh tựfxyfu nhưoemd vậpzppy, khôttorng chỉyjgfihrs chưoemda từokhcng cóbbur, chắirhyc chắirhyn sau nàihrsy cũjeyhng sẽdnnd khôttorng cóbbur nữcgnaa.



Tam đfpyvirhyi Vựfxyfc Chủihrs gậpzppt đfpyvlwxsu, tuy rằzkoing rung đfpyvejkyng trong lòkvjjng, nhưoemdng trong mắirhyt lạirhyi khóbburnltzn sắirhyc mặlhust vui mừokhcng.

ihrsc nàihrsng biếnltzt, Hoa Giớwnnhi ởiiej sau ngàihrsy hôttorm nay, sẽdnnd mộejkyt lầlwxsn nữcgnaa sừokhcng sữcgnang ởiiej vạirhyn giớwnnhi đfpyvyjgfnh!
!
Bấwtvvt quáihrs chun tràihrs thờtdchi gian, hơdnndn hai mưoemdơdnndi vịepge Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynf lạirhyi chỉyjgfkvjjn lạirhyi cóbburihrsc đfpyváihrsc năyeejm ngưoemdtdchi.


Tuy rằzkoing bọuwpmn họuwpm chia làihrsm bấwtvvt đfpyvhdhtng phưoemdơdnndng hưoemdwnnhng chạirhyy trốhdhtn, nhưoemdng tốhdhtc đfpyvejky mau nữcgnaa, cũjeyhng khôttorng sáihrsnh bằzkoing Lâirhym Dịepgech thuấwtvvn di.

Cho nênhrfn, theo thờtdchi gian trôttori qua, Chưoemd Thiênhrfn Liênhrfn Minh cáihrsi nàihrsy mộejkyt đfpyvejkyi ngưoemdtdchi khôttorng chỉyjgf khôttorng cóbbur thểaynf đfpyvàihrso tẩqymcu, tráihrsi lạirhyi liênhrfn tụbburc ngãdhhv xuốhdhtng, nguyênhrfn khíhfdb đfpyvirhyi thưoemdơdnndng.

Tạirhyi đfpyvâirhyy loạirhyi dưoemdwnnhi cụbburc thếnltz, Oáihrsn Cổikcmbbur chúxifht luốhdhtng cuốhdhtng.

Tuy rằzkoing hắirhyn đfpyvãdhhv sớwnnhm biếnltzt, bảllpkn thâirhyn đfpyvơdnndn đfpyvllpk đfpyvejkyc đfpyvwtvvu khôttorng phảllpki làihrs đfpyvhdhti thủihrs củihrsa Lâirhym Dịepgech, nhưoemdng hắirhyn lạirhyi thậpzppt khôttorng ngờtdch, Lâirhym Dịepgech cóbburyeejng lựfxyfc đfpyvưoemda bọuwpmn họuwpm tấwtvvt cảllpkiiej tạirhyi chỗkvqnihrsy.

“Cáihrsc vịepge chớwnnh hoảllpkng sợjkye, hưoemdwnnhng ta dựfxyfa, dựfxyfa lưoemdng vàihrso nhau, mọuwpmi ngưoemdtdchi cùikcmng nhau đfpyvi!”
ihrsn Cổikcmoemddfding chếnltz trong lòkvjjng sợjkyedhhvi, hénltzt lớwnnhn mộejkyt tiếnltzng.

kvjjn sóbburt lạirhyi năyeejm vịepge Pháihrsp Tắirhyc Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynfjeyhng ýokhc thứuqfuc đfpyvưoemdjkyec, bọuwpmn họuwpm nhưoemd vậpzppy con ruồhdhti khôttorng đfpyvlwxsu vậpzppy trốhdhtn xuốhdhtng phíhfdba dưoemdwnnhi, chỉyjgfbbur ngãdhhv xuốhdhtng mộejkyt đfpyvưoemdtdchng, lạirhyi vộejkyi vãdhhv cảllpki biếnltzn phưoemdơdnndng hưoemdwnnhng, hưoemdwnnhng phíhfdba Oáihrsn Cổikcm phóbburng đfpyvi.

“Phốhdhtc!”
Trong quáihrs trìzmzjnh nàihrsy, lạirhyi làihrs mộejkyt cáihrsi nhứuqfuc đfpyvlwxsu đfpyvlwxsu bay lênhrfn.

Chờtdchihrsn Cổikcm bọuwpmn ngưoemdtdchi tụbbur chung mộejkyt chỗkvqn, lạirhyi chỉyjgfkvjjn lạirhyi cóbbur bốhdhtn ngưoemdtdchi.

Bốhdhtn ngưoemdtdchi từokhcng ngưoemdtdchi cầlwxsm trong tay pháihrsp khíhfdb, thởiiej hổikcmn hểaynfn, khôttorng còkvjjn cóbbur Pháihrsp Tắirhyc Đsbyzirhyi Chúxifha Tểaynf uy nghiênhrfm vàihrs phong tháihrsi, giốhdhtng nhưoemd chóbbur nhàihrsbbur tang, run rẩqymcy hoảllpkng sợjkye, mồhdhtttori tuôttorn nhưoemdoemdwnnhc.

irhym Dịepgech thâirhyn hìzmzjnh ởiiejihrsn Cổikcm ngay phíhfdba trưoemdwnnhc nổikcmi lênhrfn, quầlwxsn áihrso bạirhych sam vếnltzt máihrsu loang lổikcm, tuy rằzkoing hai tròkvjjng mắirhyt trong suốhdhtt, thầlwxsn sắirhyc khôttorng màihrsng danh lợjkyei, lạirhyi cóbbur mộejkyt loạirhyi khôttorng rõkvjjihrst khíhfdb đfpyvpzppp vàihrso mặlhust.

“Lâirhym Dịepgech, giếnltzt ngưoemdtdchi bấwtvvt quáihrs đfpyvlwxsu chỉyjgfa xuốhdhtng đfpyvwtvvt, hôttorm nay coi làihrs chúxifhng ta ngãdhhv xuốhdhtng, ngưoemdơdnndi khôttorng cầlwxsn thiếnltzt đfpyvuổikcmi tậpzppn giếnltzt tuyệttort.


” Oáihrsn Cổikcm tuy rằzkoing nhìzmzjn qua khôttorng lộejky vẻjmca sợjkyedhhvi, khôttorng kiênhrfu ngạirhyo khôttorng siểaynfm nịepgenh, nhưoemdng thanh âirhym run rẩqymcy vẫxifhn làihrsihrsn đfpyvuqfung nộejkyi tâirhym hắirhyn cơdnndn sóbburng.

“Khôttorng cầlwxsn thiếnltzt đfpyvuổikcmi tậpzppn giếnltzt tuyệttort?”
irhym Dịepgech trong mắirhyt xẹezjet qua mộejkyt cáihrsi đfpyvùikcma cợjkyet, lạirhynh lùikcmng cưoemdtdchi.

Lờtdchi nóbburi nàihrsy cũjeyhng chỉyjgfbbur thểaynf lừokhca gạirhyt lừokhca gạirhyt tiểaynfu hàihrsi tửttor, nếnltzu khôttorng phảllpki Lâirhym Dịepgech lĩkiujnh ngộejky ‘Hỗkvqnn Đsbyzejkyn’ Pháihrsp Tắirhyc, lạirhyi lĩkiujnh ngộejky bảllpky thàihrsnh, hôttorm nay khôttorng chỉyjgf hắirhyn Lâirhym Dịepgech sẽdnnd chếnltzt, Kiếnltzm Phong Tửttor sẽdnnd chếnltzt, ngay cảllpk tam đfpyvirhyi Vựfxyfc Chủihrs, Phậpzppt Môttorn Ngũjeyh Tổikcmjeyhng khóbbur trốhdhtn kiếnltzp nạirhyn nàihrsy.

Tin tưoemdiiejng muốhdhtn khôttorng đfpyvưoemdjkyec bao lâirhyu, Hoa Giớwnnhi cũjeyhng sẽdnnd bịepge tằzkoim ăyeejn lênhrfn rơdnndi, biếnltzn thàihrsnh lịepgech sửttor.


ihrsn Cổikcm nuốhdhtt nuốhdhtt nưoemdwnnhc miếnltzng, tiếnltzp tụbburc nóbburi: “Khôttorng sai, bìzmzjnh tĩkiujnh màihrs xem xénltzt, chúxifhng ta Chưoemd Thiênhrfn Liênhrfn Minh vẫxifhn chưoemda cùikcmng ngưoemdơdnndi cóbbur thâirhym cừokhcu đfpyvirhyi hậpzppn, cuộejkyc chiếnltzn hôttorm nay, chúxifhng ta cũjeyhng làihrs nhằzkoim vàihrso Lýokhc Thanh Liênhrfn, khôttorng cóbbur quan hệttorzmzj vớwnnhi ngưoemdơdnndi.


“Khôttorng cóbbur thâirhym cừokhcu đfpyvirhyi hậpzppn? Khôttorng cóbbur quan hệttorzmzj vớwnnhi ta?”
irhym Dịepgech thảllpkn nhiênhrfn nóbburi: “Bàihrsn Cổikcmikcmng Hồhdhtng Quâirhyn ngãdhhv xuốhdhtng, cùikcmng cáihrsc ngưoemdơdnndi cóbbur quan hệttor đfpyvi, ngưoemdơdnndi trảllpk lờtdchi ta, cáihrsi nàihrsy cóbburhfdbnh khôttorng thâirhym cừokhcu đfpyvirhyi hậpzppn?”
“Đsbyzóbburihrs Liênhrfn Minh quyếnltzt đfpyvepgenh, khôttorng cóbbur quan hệttorzmzj vớwnnhi chúxifhng ta.

” Oáihrsn Cổikcm cảllpki.

“Cho nênhrfn, Chưoemd Thiênhrfn Liênhrfn Minh cũjeyhng khôttorng cầlwxsn thiếnltzt tồhdhtn tạirhyi.

” Lâirhym Dịepgech vâirhyn đfpyvirhym phong khinh nóbburi ra.

ihrsn Cổikcm sắirhyc mặlhust âirhym tìzmzjnh bấwtvvt đfpyvepgenh, cắirhyn răyeejng nóbburi: “Lâirhym Dịepgech, ngưoemdơdnndi vĩkiujnh viễqymcn khôttorng tưoemdiiejng tưoemdjkyeng nổikcmi Chưoemd Thiênhrfn Liênhrfn Minh cóbbur thựfxyfc lựfxyfc rấwtvvt mạirhynh, lờtdchi nhưoemd vậpzppy nóbburi ra, đfpyvơdnndn giảllpkn tăyeejng thênhrfm tròkvjjoemdtdchi.


“Nếnltzu nhưoemd ngưoemdơdnndi muốhdhtn gia nhậpzppp Chưoemd Thiênhrfn Liênhrfn Minh, ta ngưoemdơdnndi sau nàihrsy chíhfdbnh làihrs đfpyvhdhtng minh, làihrs bạirhyn khôttorng phảllpki đfpyvepgech, ta ngưoemdơdnndi trong lúxifhc đfpyvóbbur âirhyn oáihrsn xoáihrs bỏptbe toàihrsn bộejky, làihrsm sao?”
irhym Dịepgech cưoemdtdchi cưoemdtdchi, “Nghe, hìzmzjnh nhưoemd rấwtvvt tốhdhtt.


ihrsn Cổikcm trong lòkvjjng vui vẻjmca, liềzokin vộejkyi vàihrsng nóbburi: “Nếnltzu nhưoemd ngưoemdơdnndi gia nhậpzppp Liênhrfn Minh, Minh Chủihrs nhấwtvvt đfpyvepgenh sẽdnnd coi trọuwpmng ngưoemdơdnndi, lấwtvvy thựfxyfc lựfxyfc củihrsa ngưoemdơdnndi, nhấwtvvt đfpyvepgenh làihrs Thầlwxsn Tọuwpma dưoemdwnnhi đfpyvttor nhấwtvvt nhâirhyn! Cũjeyhng làihrs xa cóbburdnnd hộejkyi leo lênhrfn Thầlwxsn Tọuwpma ngưoemdtdchi!”
“Cáihrsc ngưoemdơdnndi Minh Chủihrsihrs ai?” Lâirhym Dịepgech nhíhfdbu màihrsy.

“Cáihrsi nàihrsy! ” Oáihrsn Cổikcm mặlhust lộejky vẻjmca khóbbur xửttor, lắirhyc đfpyvlwxsu: “Cáihrsi nàihrsy khôttorng thểaynfbburi.


“Ta đfpyvâirhyy lưoemdu ngưoemdơdnndi cóbbur íhfdbch lợjkyei gìzmzj!”
Lờtdchi còkvjjn chưoemda dứuqfut, Lâirhym Dịepgech đfpyvãdhhv mang theo Khai Thiênhrfn Phủihrs, đfpyvzkoing đfpyvzkoing sáihrst khíhfdboemdwnnhng Oáihrsn Cổikcm bọuwpmn ngưoemdtdchi đfpyvi đfpyvếnltzn.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.