Bảo Vật Giang Hồ

Chương 5 : Chân tướng bị che giấu

    trước sau   
Nếgtqtu đeivtcxiwi phưljelơqvaang đeivtãdgob khẳpuasng đeivtlonlnh làigmk thậqsgst thìftkkdgobnh lãdgobo trang chủdskw đeivtưljelơqvaang nhiêprcnn chẳpuasng thểvdtyigmko nói gì đeivtưljelsrwmc nữlboea. Tấhykct cảkrxa nhữlboeng viêprcṇc cầrvbgn làigmkm lúrtcrc nàigmky chídgobnh làigmk ba bêprcnn cùwksang gặwosip mặwosit, đeivtcxiwi chấhykct vơqvaái nhau. Tam phu nhâsevwn nhanh chóqmnbng đeivtưljelsrwmc mờmgdgi ra ngoàigmki, vừijpta mớqxeji bưljelqxejc đeivtưljelsrwmc vàigmki bưljelqxejc đeivtãdgob thởdeyh khôdpvvng ra hơqvaai, khóqmnb khănqnrn lắjazsm mớqxeji đeivti ra đeivtưljelsrwmc đeivtếgtqtn tiềguqqn sảkrxanh tiếgtqtp khádpvvch. Bàigmk chẳpuasng nóqmnbi nănqnrng gìftkk, đeivtlboeng tựverea vàigmko bêprcnn thàigmknh cửabyka, đeivtvdtyqvaai thởdeyhftkknh ổrvbgn trởdeyh lạeivti rồdeqji mớqxeji bưljelqxejc vàigmko trong. Vừijpta nhìftkkn thấhykcy hai ngưljelmgdgi tộwprdc Miêprcnu Cưljelơqvaang trong phòkagung khádpvvch, tam phu nhâsevwn bấhykct giádpvvc run rẩsevwy cảkrxa ngưljelmgdgi. Sau đeivtóqmnb, bàigmk liềguqqn cấhykct tiếgtqtng hỏigmki: “Hai ngưljelmgdgi đeivtếgtqtn tìftkkm mẹslqk ta sao?” Giọgtqtng nóqmnbi củdskwa tam phu nhâsevwn yếgtqtu ớqxejt, nhỏigmkprcn, lờmgdgi chưljela nóqmnbi ra màigmk lệegji đeivtãdgobnqnrn dàigmki trêprcnn mádpvv. Hai ngưljelmgdgi kia vốcxiwn đeivtang tứlboec giậqsgsn đeivtùwksang đeivtùwksang, giờmgdg nghe thấhykcy bàigmk hỏigmki vậqsgsy thì vôdpvvwksang kinh ngạeivtc, mởdeyh lờmgdgi hỏigmki lạeivti: “Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang cóqmnb con gádpvvi sao?” Kì thưljeḷc, mọgtqti ngưljelmgdgi trong tộwprdc Miêprcnu Cưljelơqvaang chưljela hềguqq nhìftkkn thấhykcy khuôdpvvn mặwosit thựverec sựvere củdskwa ngưljelmgdgi phụgnrp nữlboe này. Đpkkbưljel̀ng nóqmnbi đeivtếgtqtn con gádpvvi củdskwa Ngâsevwn Sưljelơqvaang, đeivtếgtqtn ngay bảkrxan thâsevwn bàigmk, bọgtqtn họgtqtdnsrng chưljela từijptng biêprcńt mặwosit. Ởrtcr tộwprdc ngưljelơqvaài củdskwa họgtqt, phụgnrp nữlboe quanh nănqnrm suôdpvv́t tháng lúrtcrc nàigmko cũdnsrng đeivteo mặwosit nạeivt. Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang từijptprcn đeivtãdgob theo ngưljelmgdgi ngoàigmki tộwprdc họgtqtc phéprcnp thuậqsgst, niệegjim chúrtcr, khôdpvvng hềguqqdeyh trong trạeivti tộwprdc cùwksang mọgtqti ngưljelmgdgi nêprcnn nhữlboeng ngưljelmgdgi biếgtqtt mặwosit củdskwa bàigmk lạeivti càigmkng ídgobt ỏigmki, hiếgtqtm hoi. “Ta làigmk nghĩqmrma nữlboe đeivtưljelsrwmc mẹslqk nhậqsgsn khi gặwosip nhau trêprcnn đeivtưljelmgdgng”. Tam phu nhâsevwn giảkrxai thídgobch, đeivtưljela mắjazst sang nhìftkkn Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw, thẹslqkn thùwksang nóqmnbi: “Thiếgtqtp chưljela từijptng kểvdty nhữlboeng chuyệegjin nàigmky cho tưljelqxejng côdpvvng, bởdeyhi vìftkk sau đeivtóqmnb, hai mẹslqk con thiếgtqtp cuốcxiwi cùwksang vẫcwsln phảkrxai xa cádpvvch nhau.” Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskwljelqxejc lạeivti gầrvbgn, nắjazsm lấhykcy tay bàigmk, dịlonlu dàigmkng bảo: “Hai vịlonl đeivtâsevwy đeivtếgtqtn đeivtvdtyftkkm mẹslqkigmkng, nàigmkng biếgtqtt cádpvvi gìftkk thìftkkdgoby nóqmnbi cho họgtqt nghe!” Nghe thấhykcy trang chủdskwqmnbi vậqsgsy, hai ngưljelmgdgi kia lậqsgsp tứlboec tiếgtqtp lờmgdgi: “Vậqsgsy thìftkk xin hỏigmki Hồdeqjng côdpvvljelơqvaang, hiệegjin nay, Ngâsevwn Sưljelơqvaang củdskwa tộwprdc chúrtcrng tôdpvvi đeivtang ởdeyh đeivtâsevwu?” Tam phu nhâsevwn lậqsgsp tứlboec nưljelqxejc mắjazst lãdgob chãdgob, bi ai trảkrxa lờmgdgi: “Mẹslqk nuôdpvvi đeivtãdgob mấhykct trêprcnn đeivtưljelmgdgng tớqxeji Hoàigmkn Nam.” Giọgtqtng nóqmnbi củdskwa bàigmk vốcxiwn dĩqmrm đeivtãdgob rấhykct nhỏ, đeivtwprdt nhiêprcnn bậqsgst khóqmnbc nhưljel thếgtqt lạeivti càigmkng tạeivto cảkrxam giádpvvc mong manh, dễuifp vỡpzqo, khiếgtqtn cho Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw khôdpvvng khỏigmki chạeivtnh lòkagung, hạeivt giọgtqtng hơqvaan nưljel̃a, dịlonlu dàigmkng hỏigmki: “Vậqsgsy thìftkkigmkhykcy cóqmnb đeivtvdty lạeivti vậqsgst gìftkk cho nàigmkng khôdpvvng?” Tam phu nhâsevwn khẽdhqa nghiêprcnng đeivtrvbgu, cốcxiw gắjazsng nhớqxej lạeivti, đeivtwprdt nhiêprcnn nhưljel nhớqxej ra đeivtiềguqqu gìftkk. “Cóqmnb, cóqmnb mộwprdt cádpvvi hộwprdp nhỏigmk đeivtưljelsrwmc phong kídgobn, ngàigmky thưljelmgdgng thiếgtqtp thấhykcy mẹslqk nuôdpvvi rấhykct yêprcnu thídgobch, cho nêprcnn đeivtãdgob chôdpvvn cùwksang mộwprd vớqxeji bàigmk.” Hai ngưljelmgdgi Miêprcnu Cưljelơqvaang kia nhanh chóqmnbng xôdpvvng tớqxeji, vộwprdi vãdgob hỏigmki: “Vậqsgsy thìftkk chắjazsc hẳpuasn phu nhâsevwn biếgtqtt đeivtưljelsrwmc mộwprd phầrvbgn củdskwa Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang ởdeyh đeivtâsevwu đeivtúrtcrng khôdpvvng?” Vơqvaạ chôdpvv̀ng họ, mộwprdt ngưljelmgdgi đeivteo mặwosit nạeivt quỷusgd, mộwprdt ngưljelmgdgi xănqnrm trổrvbg đeivtrvbgy mình, bỗskepng nhiêprcnn trởdeyhprcnn kídgobch đeivtwprdng, càigmkng tạeivto nêprcnn cảkrxam giádpvvc quádpvvi dịlonl đeivtếgtqtn lạeivt thưljelmgdgng. Tam phu nhâsevwn sợsrwmdgobi lui vềguqq sau hai bưljelqxejc, nắjazsm chặwosit lấhykcy tay củdskwa Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw, hơqvaai run rẩsevwy nhưljelng vẫcwsln dũdnsrng cảkrxam lêprcnn tiếgtqtng chốcxiwi từijpt: “Ta sẽdhqa khôdpvvng nóqmnbi ra đeivtâsevwu.” Chỉmmbt mộwprdt câsevwu nóqmnbi củdskwa bàigmk khiếgtqtn cho ba ngưljelmgdgi còkagun lạeivti trong phòkagung khádpvvch cau màigmky nhănqnrn nhóqmnb. “Tạeivti sao phu nhâsevwn lạeivti khôdpvvng nóqmnbi cho chúrtcrng ta biếgtqtt?”. Hai ngưljelmgdgi tộwprdc Miêprcnu Cưljelơqvaang kia càigmkng thêprcnm phẫcwsln nộwprd, nếgtqtu khôdpvvng phảkrxai Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw vẻ mặwosit khôdpvvng vui đeivtlboeng chặwosin phídgoba trưljelqxejc thìftkk họgtqt đeivtãdgob ngay lậqsgsp tứlboec xôdpvvng lêprcnn rồdeqji. Tam phu nhâsevwn càigmkng thêprcnm sợsrwmdgobi, trốcxiwn ởdeyh phídgoba sau lưljelng Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw, khẽdhqa khàigmkng cấhykct lờmgdgi: “Hai ngưljelmgdgi nhấhykct đeivtlonlnh làigmk hậqsgsn mẹslqk nuôdpvvi ta thấhykcu xưljelơqvaang, nếgtqtu ta nóqmnbi cho hai ngưljelmgdgi biếgtqtt mộwprd phầrvbgn củdskwa bàigmkdeyh đeivtâsevwu thìftkk chănqnŕc chănqnŕn hai ngưljelmgdgi sẽdhqa hủdskwy hoạeivti mộwprdigmk”. Vẻ ngoàigmki mềguqqm yếgtqtu mà bêprcnn trong kiêprcnn cưljelmgdgng, càigmkng làigmkm cho bàigmk trởdeyhprcnn xinh đeivtslqkp thêprcnm vàigmki phầrvbgn. Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw đeivtlboeng trưljelqxejc bảkrxao vệegji tam phu nhâsevwn, khuôdpvvn mặwosit cau cóqmnb, nghĩqmrm lạeivti dádpvvng vẻdeqjwksang hổrvbg, dữlboe tợsrwmn ban nãdgoby củdskwa hai ngưljelmgdgi Miêprcnu Cưljelơqvaang, trong lòkagung ôdpvvng đeivtưljelơqvaang nhiêprcnn thiêprcnn vịlonl tam phu nhâsevwn củdskwa mìftkknh hơqvaan. Tuy ôdpvvng khôdpvvng biếgtqtt nhâsevwn phẩsevwm củdskwa Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang ra sao nhưljelng nếgtqtu tam phu nhâsevwn đeivtãdgob kiêprcnn quyếgtqtt muốcxiwn bảkrxao vệegji mộwprd phầrvbgn đeivtóqmnb thìftkk tốcxiwt nhấhykct làigmk ôdpvvng phảkrxai nghĩqmrm ra môdpvṿt phưljelơqvaang cádpvvch vẹslqkn toàigmkn, vừijpta đeivtem bảkrxao vậqsgst trấhykcn trạeivti làigmknh lặwosin trảkrxa lạeivti cho ngưljelmgdgi Miêprcnu Cưljelơqvaang, vưljel̀a giữlboe an làigmknh mộwprd phầrvbgn củdskwa mẹslqk nuôdpvvi tam phu nhâsevwn. Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw liềguqqn đeivtưljela ra chủdskw ýwksa của mình: “Ta chợsrwmt nghĩqmrm ra mộwprdt cádpvvch vẹslqkn cảkrxa đeivtôdpvvi đeivtưljelmgdgng, hai ngưljelmgdgi thấhykcy sao?”. Tuy đeivtâsevwy làigmksevwu hỏigmki nhưljelng Lãdgobnh lãdgobo gia lạeivti sửabyk dụgnrpng ngưljel̃ khídgob củdskwa mộwprdt câsevwu khẳpuasng đeivtlonlnh. “Đpkkbưljelsrwmc, mờmgdgi trang chủdskwqmnbi!”. Hai ngưljelmgdgi tộwprdc Miêprcnu Cưljelơqvaang lạeivtnh lùwksang nhìftkkn vềguqq phídgoba tam phu nhâsevwn, nghiếgtqtn rănqnrng nghiếgtqtn lợsrwmi nóqmnbi. Mấhykcy nănqnrm nay, họ đeivtã lặwosin lộwprdi đeivti khắjazsp nơqvaai, truy đeivtuổrvbgi tung tídgobch củdskwa Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang, chịlonlu đeivtdskw mọgtqti khổrvbg sởdeyh, đeivtjazsng cay, phong ba bãdgobo tádpvvp, khiếgtqtn họgtqtdpvvwksang mêprcṇt mỏi. Tộwprdc trạeivti củdskwa bọgtqtn họgtqt vốcxiwn dĩqmrmigmkqvaai thếgtqt ngoạeivti đeivtàigmko nguyêprcnn, tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu thuậqsgsn hòkagua, hiềguqqn hâsevẉu, từijptljela đeivtếgtqtn nay, chưljela cóqmnb bấhykct cứlboe ai nghĩqmrm tớqxeji việegjic dùwksang bảkrxao vậqsgst trấhykcn tộwprdc đeivtvdty tu luyệegjin yêprcnu quyềguqqn, phép thuậqsgst. Bởdeyhi vìftkk tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu biếgtqtt rằgegkng đeivtôdpvv̀ vậqsgst nhỏigmk bé trong chiếgtqtc hộwprdp đeivtóqmnb chính là thưljeĺ nắjazsm giữlboedgobnh mạeivtng và sưljeḷ an nguy củdskwa cảkrxa mộwprdt tộwprdc ngưljelmgdgi, đeivtwprdng mộwprdt chếgtqtt trănqnrm. Cho nêprcnn, khôdpvvng cóqmnb bấhykct cứlboe cái gìftkkqmnb thểvdty quan trọgtqtng hơqvaan chiếgtqtc hộwprdp đeivtvereng bảkrxao vậqsgst trấhykcn tộwprdc đeivtóqmnb. Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw hắjazsng giọgtqtng rôdpvv̀i nóqmnbi: “Hai vịlonlqmnb thểvdtydeyh lạeivti Ngựvere Kiếgtqtm sơqvaan trang chúrtcrng ta ídgobt ngàigmky, ta sẽdhqa sai ngưljelmgdgi ngàigmky đeivtêprcnm phi ngựverea, đeivtưljela bảkrxao vậqsgst trấhykcn tộwprdc quýwksa giádpvv củdskwa cádpvvc ngưljelmgdgi vềguqq đeivtâsevwy. Nhưljel vậqsgsy vừijpta cóqmnb thểvdty giúrtcrp A Thấhykcu làigmkm trọgtqtn đeivteivto nghĩqmrma, lạeivti cóqmnb thểvdty giảkrxai trừijpt nguy nan cho quýwksa tộwprdc.” Chủdskw ýwksaigmky củdskwa lãdgobo trang chủdskw đeivtídgobch thựverec làigmk vẹslqkn cảkrxa đeivtôdpvvi đeivtưljelmgdgng. Hai ngưljelmgdgi tộwprdc Miêprcnu Cưljelơqvaang kia tuy trong lòkagung vôdpvvwksang phâsevw̃n nôdpvṿ nhưljelng vìftkk đeivteivti cụgnrpc nêprcnn đeivtàigmknh phải nghiếgtqtn rănqnrng chấhykcp thuậqsgsn. Cứlboe nhưljel vậqsgsy, hai ngưljelmgdgi họgtqtdeyh lạeivti sơqvaan trang hơqvaan nửabyka thádpvvng trờmgdgi. Tuy rănqnr̀ng ba nănqnrm trờmgdgi qua, đeivtvdty truy đeivtuổrvbgi tung tídgobch củdskwa Hôdpvv̀ng Ngâsevwn Sưljelơqvaang – ngưljelơqvaài đeivtã phản bôdpvṿi cả bôdpvṿ tôdpvṿc, họgtqt đeivtãdgob chịlonlu hếgtqtt mọgtqti khổrvbg cựverec, nhưljelng do nhiềguqqu nănqnrm sốcxiwng ởdeyhwksang đeivthykct ôdpvvn hòkagua nêprcnn từijptsevwu thẳpuasm trong họgtqt vẫcwsln cứlboe toádpvvt lêprcnn sựvere đeivtôdpvvn hậqsgsu, hiềguqqn làigmknh, chấhykct phádpvvc. Vìftkk vậqsgsy, khi tạm thơqvaài ởdeyh lạeivti Ngưljeḷ Kiêprcńm sơqvaan trang, họgtqt đeivtã nhanh chóqmnbng làigmkm quen vàigmk sốcxiwng thuậqsgsn hòkagua cùwksang mọgtqti ngưljelmgdgi. Đpkkbeivti phu nhâsevwn thậqsgsm chídgobkagun họgtqtc cádpvvch làigmkm vàigmki móqmnbn ănqnrn dâsevwn tộwprdc Miêprcnu Cưljelơqvaang từijptnqnṛp vơqvaạ chôdpvv̀ng đeivtó. Đpkkbếgtqtn ngàigmky thứlboe bốcxiwn mưljelơqvaai, ngưljelmgdgi mang bảkrxao vậqsgst cuốcxiwi cùwksang cũdnsrng quay trởdeyh vềguqq. Chiếgtqtc hộwprdp đeivtvereng bảkrxao vậqsgst đeivtóqmnb chỉ to bănqnr̀ng bàigmkn tay, đeivten sìftkk, phầrvbgn nắjazsp hộwprdp đeivtưljelsrwmc phong kídgobn lạeivti bằgegkng lớqxejp da trâsevwu dàigmky dặwosin, phídgoba trêprcnn dádpvvn đeivtrvbgy bùwksaa chúrtcr. Chiếgtqtc hộwprdp đeivtưljelsrwmc làigmkm rấhykct chắjazsc chắjazsn, cầrvbgm trêprcnn tay cũdnsrng khádpvv nặwosing. Nhìftkkn thấhykcy chiếgtqtc hộwprdp đeivtóqmnb, hai ngưljelmgdgi Miêprcnu Cưljelơqvaang nọgtqt đeivtưljelơqvaang nhiêprcnn cảkrxam thấhykcy vôdpvvwksang vui vẻdeqj, sau khi đeivtóqmnbn lấhykcy nhìftkkn ngắjazsm, họ nhanh chóqmnbng xádpvvc đeivtlonlnh đeivtâsevwy chídgobnh làigmk chiêprcńc hôdpvṿp đeivtưljeḷng bảkrxao vậqsgst trấhykcn tộwprdc hơqvaan nữlboea còkagun khôdpvvng bị chúrtcrt tổrvbgn hạeivti nàigmko hếgtqtt. Vốcxiwn dĩqmrm sựvere việegjic đeivtếgtqtn đeivtâsevwy cũdnsrng cóqmnb thểvdty coi làigmk mộwprdt kếgtqtt thúrtcrc viêprcnn mãdgobn, hoàigmkn hảkrxao rồdeqji. Ai ngờmgdg đeivtúrtcrng hai tuầrvbgn sau, đeivtôdpvvi vơqvaạ chôdpvv̀ng ngưljelơqvaài Miêprcnu Cưljelơqvaang đeivtóqmnb quay lạeivti, nộwprd khídgob xung thiêprcnn, quádpvvt lớqxejn làigmk phảkrxai liềguqqu sốcxiwng liềguqqu chếgtqtt cùwksang Ngựvere Kiếgtqtm sơqvaan trang. Thì ra chiếgtqtc hộwprdp nhỏigmkprcn đeivten đeivten kia đeivtãdgob bịlonl ngưljelmgdgi ta đeivtwprdng đeivtếgtqtn từijpt trưljelqxejc, bảkrxao vậqsgst đeivtwosit trong đeivtóqmnb đeivtãdgob khôdpvvng cádpvvnh màigmk bay tưljel̀ lúc nào. Mọgtqti manh mốcxiwi, tung tídgobch cũdnsrng mấhykct hếgtqtt. Nghĩqmrm tớqxeji nghĩqmrm lui thìftkk thâsevẃy cũng chỉmmbtqmnb ngưljelmgdgi trong Ngựvere Kiếgtqtm sơqvaan trang làigmk có khả nănqnrng đeivtwprdng tớqxeji bảkrxao vậqsgst màigmk thôdpvvi. Thếgtqtprcnn họ khănqnr̉ng đeivtịnh thádpvvnh vậqsgst chắjazsc chắjazsn đeivtang nằgegkm trong tay mộwprdt ngưljelmgdgi nàigmko đeivtó củdskwa Ngựvere Kiếgtqtm sơqvaan trang. Tộwprdc ngưljelơqvaài Miêprcnu Cưljelơqvaang vôdpvv́n dĩ rấhykct cốcxiw chấhykcp, mộwprdt khi đeivtãdgob coi đeivtóqmnbigmk sựvere thậqsgst thìftkk dù chếgtqtt cũdnsrng khôdpvvng chịlonlu buôdpvvng tha. Tídgobnh mạeivtng củdskwa cảkrxa mộwprdt tộwprdc ngưljelmgdgi đeivtguqqu đeivtwosit vàigmko bảkrxao vậqsgst đeivtwosit trong chiếgtqtc hộwprdp đeivtóqmnb. Bâsevwy giờmgdg, thádpvvnh vậqsgst đeivtãdgob mấhykct, bọgtqtn họgtqt hoàigmkn toàigmkn tuyệegjit vọgtqtng. Vậqsgsy nêprcnn, họgtqt liềguqqu đeivtwosit tídgobnh mạeivtng củdskwa mình vàigmko canh bạeivtc cuốcxiwi cùwksang. “Vậqsgsy sau đeivtóqmnb thìftkk sao?”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang tòkagukagu cấhykct tiếgtqtng, hoàigmkn toàigmkn coi phầrvbgn kídgoblboec đeivtóqmnb củdskwa đeivteivti phu nhâsevwn nhưljel mộwprdt câsevwu chuyệegjin hấhykcp dẫcwsln, vừijpta hỏigmki vừijpta cau màigmky suy ngẫcwslm: “Rốcxiwt cuộwprdc làigmk ai đeivtãdgob đeivtwprdng đeivtếgtqtn thádpvvnh vậqsgst trong chiếgtqtc hộwprdp đeivtóqmnb chứlboe?” Đpkkbeivti phu nhâsevwn thởdeyh dài rôdpvv̀i trảkrxa lờmgdgi: “Tam phu nhâsevwn.” Đpkkbídgobch thựverec làigmk tam phu nhâsevwn. Thứlboe đeivtvereng trong chiếgtqtc hộwprdp đeivtóqmnb khôdpvvng ngờmgdg lạeivti làigmk mộwprdt con ếgtqtch màigmku đeivtigmkdpvv cùng nhănqnrn nheo, xấhykcu xídgob. Nănqnrm xưljela, trưljelơqvaác khi tắjazst thởdeyh, Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang cóqmnb dặwosin lạeivti rằgegkng cứlboe hai ngàigmky phảkrxai đeivtrvbg mộwprdt ídgobt mádpvvu vàigmko trong đeivtóqmnb. Còkagun vềguqq việegjic đeivtrvbgigmko nhưljel thếgtqtigmko thìftkk tam phu nhâsevwn hoàigmkn toàigmkn khôdpvvng biếgtqtt. Bởdeyhi vìftkk Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang khôdpvvng hêprcǹ cho bàigmk biếgtqtt rằgegkng cầrvbgn đeivtrvbgigmko thưljeĺ mádpvvu đeivtãdgob đeivtưljelsrwmc trộwprdn lẫcwsln bộwprdt màigmki. Ởrtcr miêprcnu trạeivti, từijptljela đeivtêprcńn nay, mỗskepi khi cóqmnb mộwprdt sinh mạeivtng mớqxeji ra đeivtmgdgi, cha mẹ của đeivtưljeĺa trẻ phải đeivtưljela nó đeivtếgtqtn chỗskep tộwprdc trưljeldeyhng đeivtvdty cầrvbgu phúrtcrc, sau đeivtóqmnb, tộwprdc trưljeldeyhng sẽdhqa đeivtídgobch thâsevwn lấhykcy bảkrxao vậqsgst trấhykcn tộwprdc ra, cầrvbgu phúrtcrc cho sinh linh béprcn nhỏigmkigmky. Mộwprdt khi đeivtãdgob cầrvbgu phúrtcrc thàigmknh côdpvvng thìftkk trong mádpvvu củdskwa đeivtlboea trẻdeqj đeivtóqmnb sẽdhqa phádpvvt ra mộwprdt tia sádpvvng nhàigmkn nhạeivtt. Bọgtqtn họgtqt gọgtqti tia sáng âsevẃy làigmk “Ánh sádpvvng củdskwa thádpvvnh”. Tam phu nhâsevwn hoàigmkn toàigmkn khôdpvvng biếgtqtt nhữlboeng đeivtiềguqqu nàigmky nêprcnn ngay ngàigmky đeivtrvbgu tiêprcnn khi mởdeyh chiếgtqtc hộwprdp ra, vừijpta nhìftkkn thấhykcy con ếgtqtch đeivtigmk rựverec xấhykcu xídgob nằgegkm trong đeivtóqmnb, bàigmk đeivtãdgob sợsrwmdgobi đeivtádpvvnh rơqvaai chiếgtqtc hộwprdp xuốcxiwng đeivthykct. Tấhykct nhiêprcnn cũdnsrng làigmkm mấhykct con ếgtqtch đeivtigmk trong đeivtóqmnb luôdpvvn. “Thếgtqt thìftkk tạeivti sao mọgtqti ngưljelmgdgi trong sơqvaan trang lạeivti khôdpvvng hềguqq biếgtqtt chuyệegjin nàigmky?”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang tiếgtqtp tụgnrpc hỏigmki. Đpkkbeivti phu nhâsevwn thởdeyhigmki, nhẫcwsln nạeivti trảkrxa lờmgdgi côdpvv: “Ngưljelmgdgi trong trang hiêprcṇn nay hâsevẁu hêprcńt đeivtêprcǹu gia nhậqsgsp sơqvaan trang trong khoảkrxang hai mưljelơqvaai nănqnrm trởdeyh lạeivti đeivtâsevwy, nhữlboeng ngưljelmgdgi còkagun lạeivti đeivtguqqu làigmk sốcxiw ngưljelmgdgi thoádpvvt chếgtqtt ídgobt ỏigmki trong trậqsgsn tửabyk chiếgtqtn nănqnrm xưljela.” Nhữlboeng ngưljelmgdgi biếgtqtt chuyệegjin nàigmky chỉmmbtqmnb tam phu nhâsevwn và nhữlboeng ngưljelmgdgi đeivtãdgob chếgtqtt làigmkdgobo Lưljelu, Châsevwu Nhấhykct Đpkkbao vàigmkdgobch Hàigmk. Nănqnrm xưljela, chídgobnh bảkrxan thâsevwn Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskwdnsrng vìftkk trúrtcrng phảkrxai loạeivti đeivtwprdc Thádpvvnh Vậqsgst Thi Du mà nhắjazsm mắjazst xuôdpvvi tay sau ba nănqnrm chôdpvv́ng chọi vơqvaái kịch đeivtôdpvṿc. “Ta biếgtqtt rồdeqji”. Ngũdnsr Thậqsgsp nhảkrxay dựvereng lêprcnn, ngồdeqji xổrvbgm trêprcnn chiếgtqtc ghếgtqt tròkagun, đeivtqsgsp bàigmkn nheo mắjazst, thầrvbgn thádpvvi vôdpvvwksang nghiêprcnm nghịlonl. “Biếgtqtt đeivtưljelsrwmc hung thủdskw thựverec sựvereigmk ai.” Tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi ngồdeqji đeivtóqmnb đeivtguqqu nídgobn thởdeyh im lặwosing màigmk chơqvaà đeivtơqvaại, ngay cảkrxadgobnh Vôdpvv Song cũdnsrng quay đeivtrvbgu qua nhìftkkn côdpvv, tỏigmk vẻdeqj lắjazsng nghe cao kiếgtqtn. “Hung thủdskw chídgobnh làigmk… oan hồdeqjn củdskwa nhữlboeng ngưljelmgdgi tộwprdc Miêprcnu Cưljelơqvaang”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang dõng dạc tuyêprcnn bôdpvv́ rôdpvv̀i ngẩsevwng đeivtrvbgu cưljelmgdgi lớqxejn, châsevwn tay múrtcra may loạeivtn cảkrxaprcnn, vôdpvvwksang tựvere đeivtjazsc: “Ha ha ha ha… Ta thựverec sựvere quádpvv đeivtskepi thôdpvvng minh!” Đpkkbang cưljelmgdgi đeivtếgtqtn đeivtwprd hứlboeng khơqvaải nhấhykct, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang bỗskepng dưljelng im bặwosit, mắjazst long lanh đeivtcwslm lệegji quay sang nhìftkkn Lãdgobnh Vôdpvv Song, nưljelqxejc mắjazst lãdgob chãdgob, dáng vẻ đeivtádpvvng thưljelơqvaang vôdpvvwksang: “Vôdpvv Song, ta thôdpvvng minh nhưljel vậqsgsy thì liệegjiu cóqmnb bịlonl trọgtqtc đeivtrvbgu khôdpvvng?… Ngưljelmgdgi ta khôdpvvng muốcxiwn bịlonl thếgtqt đeivtâsevwu!…” Tiếgtqtp đeivtóqmnb, côdpvv hai tay ôdpvvm đeivtrvbgu, khóqmnbc lóqmnbc thảkrxam thiêprcńt. Trêprcnn đeivtrvbgu củdskwa Tiêprcnu lãdgobo gia khôdpvvng cóqmnb sợsrwmi tóqmnbc nàigmko, cho nêprcnn bốcxiwn mùwksaa đeivtêprcǹu mũdnsr khôdpvvng rờmgdgi đeivtrvbgu. Hồdeqji Ngũdnsr Thậqsgsp Lang còkagun béprcn, mỗskepi khi côdpvv khôdpvvng chịlonlu nghe lờmgdgi, cádpvvc mẹslqk trong nhàigmk thưljelmgdgng dọgtqta rănqnr̀ng: “Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, nếgtqtu con tiếgtqtp tụgnrpc nghịlonlch ngơqvaạm kiểvdtyu nàigmky thìftkk chắjazsc chắjazsn sẽdhqa bịlonl trọgtqtc đeivtrvbgu giốcxiwng nhưljeldgobo gia đeivthykcy!” Vơqvaái Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, ý nghĩa của hai chưljel̃ “nghịlonlch ngơqvaạm” và từijpt “trídgob tuệegji” cũdnsrng chẳpuasng khádpvvc nhau là mâsevẃy. Chídgobnh vìftkk vậqsgsy màigmkrtcrc nàigmky, côdpvv đeivtang khóqmnbc lóqmnbc vôdpvvwksang ai oán, sâsevẁu thảkrxam. Im lìftkkm… Tấhykct cảkrxa nhữlboeng ngưljelmgdgi đeivtang im lặwosing lắjazsng nghe còn lại đeivtguqqu biêprcńt “im lặwosing làigmkigmkng”, đeivtưljela mắjazst nhìftkkn vềguqq phídgoba Ngũdnsr Thậqsgsp Lang. Khuôdpvvn mặwosit vôdpvv́n đeivtãdgob lạeivtnh nay còkagun lạeivtnh hơqvaan, Lãdgobnh Vôdpvv Song nho nhã cầrvbgm chiếgtqtc màigmkn thầrvbgu đeivtvdty trêprcnn bàigmkn nhéprcnt thẳpuasng vàigmko miệegjing củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang. Quảkrxa nhiêprcnn, rấhykct nhanh sau đeivtóqmnb, khôdpvvng khídgobprcnn tĩqmrmnh trơqvaả lạeivti. Xem ra, ngay từijpt đeivtrvbgu, chàng khôdpvvng nêprcnn đeivtádpvvnh giádpvv quádpvv cao trídgob tuệegji củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang. Lãdgobnh Vôdpvv Song lặwosing lẽdhqa thởdeyhigmki mộwprdt tiếgtqtng, đeivtlboeng dậqsgsy rồdeqji nhẹslqk nhàigmkng nóqmnbi: “Ta khôdpvvng tin trêprcnn thếgtqt gian nàigmky cóqmnb ma quỷusgdftkk hếgtqtt, cho nêprcnn, hung thủdskw chỉmmbtqmnb thểvdtyigmk mộwprdt trong sốcxiw nhữlboeng ngưljelmgdgi ởdeyh đeivtâsevwy.” Lúrtcrc nàigmky còkagun cảkrxa thảkrxay bôdpvv́n mưljelơqvaai hai ngưljelmgdgi. Loạeivti bỏigmk đeivti Ngũdnsr Thậqsgsp Lang vôdpvv tộwprdi thìftkk tấhykct cảkrxa nhữlboeng ngưljelmgdgi còkagun lạeivti trong trang đeivtguqqu nằgegkm trong diệegjin tìftkknh nghi. “Hơqvaan nữlboea, chỉmmbtqmnb thểvdtyigmk ngưljelmgdgi biếgtqtt đeivtưljelsrwmc châsevwn tưljelqxejng sựvere việegjic nănqnrm xưljela”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang lâsevẉp tưljeĺc nhả chiêprcńc màn thâsevẁu ra rôdpvv̀i nóqmnbi chen vàigmko. Lầrvbgn nàigmky, Lãdgobnh Vôdpvv Song khôdpvvng hềguqq tứlboec giậqsgsn lưljelmgdgm côdpvvigmk chỉmmbt lạeivtnh lùwksang nóqmnbi khẽ mộwprdt tiếgtqtng: “Phídgob lờmgdgi!” Ngũdnsr Thậqsgsp Lang rấhykct biếgtqtt đeivtiềguqqu, tựvere giádpvvc nhéprcnt chiếgtqtc màigmkn thầrvbgu trêprcnn tay vàigmko miệegjing, sau đeivtóqmnb đeivtưljela đeivtôdpvvi mắjazst tinh nghịlonlch sang nhìftkkn Lãdgobnh Vôdpvv Song. “Đpkkbưljelsrwmc rồdeqji, mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu đeivtãdgob mỏi mệegjit, tạeivtm thờmgdgi ai nâsevẃy quay vềguqq phòkagung thu dọgtqtn mọgtqti thứlboe, bắjazst đeivtrvbgu từijptdpvvm nay trởdeyh đeivti, chúrtcrng ta sẽdhqa tậqsgsp trung lạeivti môdpvṿt chôdpvṽ, khôdpvvng đeivtưljelsrwmc tádpvvch ra khỏigmki mọgtqti ngưljelmgdgi. Cho nêprcnn, tấhykct cảkrxa cốcxiw gắjazsng thu dọgtqtn nhữlboeng thứlboe thiếgtqtt yếgtqtu cầrvbgn dùwksang nhấhykct lại”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn nói rôdpvv̀i đeivtlboeng dậqsgsy, dádpvvng vẻdeqj mệegjit mỏigmki, rệegjiu rãdgob, khuôdpvvn mănqnṛt bi ai, thưljelơqvaang tâsevwm, khổrvbg sởdeyh. Hẳpuasn làigmkigmk đeivtang nhớqxej đeivtêprcńn lãdgobo trang chủdskw đeivtãdgob tạeivt thếgtqt. Tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu im lặwosing đeivtlboeng dậqsgsy. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivtwprdt nhiêprcnn nhậqsgsn ra, mọi ngưljelmgdgi trong trang đeivtguqqu đeivtang mang theo vũdnsr khídgob, cóqmnb đeivtao, cóqmnb kiếgtqtm, thậqsgsm chídgob cảkrxa roi da. Tấhykct cảkrxa nhữlboeng thứlboeigmky thưljelmgdgng ngàigmky, mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu cốcxiw gắjazsng giấhykcu đeivti. “Vôdpvv Song, thếgtqtkagun ta phảkrxai làigmkm sao?”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang chỉmmbtigmko mũdnsri mìftkknh. Kểvdty từijpt sau vụgnrp việegjic ởdeyh nhàigmk bếgtqtp, sựvereusgd lạeivti củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang vàigmko côdpvvng tửabykdpvv Song đeivtãdgob đeivtếgtqtn mứlboec đeivtwprd khôdpvvng rờmgdgi nửabyka bưljelqxejc. Lãdgobnh Vôdpvv Song quắjazsc mắjazst giậqsgsn dữlboe. “Ai cho phéprcnp côdpvv gọgtqti ta làigmkdpvv Song?”. Sắjazsc mặwosit chàigmkng vôdpvvwksang lạeivtnh lùwksang, tỏigmkfzla thádpvvi đeivtwprd ta vàigmkdpvv chẳpuasng quen thâsevwn, làigmkm cho Ngũdnsr Thậqsgsp Lang bấhykct giádpvvc nộwprd khídgob xung thiêprcnn. “Vôdpvv Song! Vôdpvv Song! Vôdpvv Song!…”. Chàigmkng khôdpvvng cho phéprcnp gọgtqti, côdpvv cứlboe gọgtqti bằgegkng đeivtưljelsrwmc, mộwprdt hơqvaai gọgtqti liêprcnn tiếgtqtp hơqvaan chụgnrpc tiếgtqtng liềguqqn. Lầrvbgn nàigmky, Lãdgobnh Vôdpvv Song khôdpvvng hềguqq tứlboec giậqsgsn, đeivtôdpvvi mắjazst nhẹslqk chớqxejp, nhìftkkn chằgegkm chằgegkm vàigmko nhịlonl phu nhâsevwn đeivti lưljelqxejt qua mìftkknh, vừijpta mớqxeji bưljelqxejc châsevwn ra khỏigmki thềguqqm cửabyka. Đpkkbwprdt nhiêprcnn, chàigmkng lạeivtnh lùwksang cấhykct tiếgtqtng: “Nhịlonl phu nhâsevwn, xin dừijptng bưljelqxejc!” Chàigmkng vừijpta dưljeĺt lơqvaài, tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu quay đeivtrvbgu lạeivti, chănqnrm chănqnrm nhìftkkn vàigmko chàigmkng. “Nhịlonl phu nhâsevwn, ngưljelmgdgi cóqmnb thểvdty đeivtvdty lạeivti túrtcri thơqvaam cho con xem qua mộwprdt chúrtcrt đeivtưljelsrwmc khôdpvvng?”. Lãdgobnh Vôdpvv Song từijpt từijptljelqxejc lạeivti gầrvbgn rôdpvv̀i đeivtưljela tay ra, bàigmkn tay vớqxeji nhữlboeng ngóqmnbn thon dàigmki, trắjazsng trẻdeqjo hơqvaai hưljelqxejng lêprcnn phídgoba trêprcnn, cho thấhykcy rõfzla thádpvvi đeivtwprd kiêprcnn đeivtlonlnh khôdpvvng lui. Sắjazsc mặwosit nhịlonl phu nhâsevwn phúrtcrt chốcxiwc trắjazsng bệegjich, lắjazsp bắjazsp nóqmnbi: “Túrtcri thơqvaam gìftkk chứlboe? Từijpt trưljelqxejc đeivtếgtqtn nay, ta chưljela bao giờmgdgwksang túrtcri thơqvaam cảkrxa, cóqmnb lẽdhqaigmkwksai hưljelơqvaang trầrvbgm trong Phậqsgst đeivtưljelmgdgng còkagun vưljelơqvaang trêprcnn ádpvvo thôdpvvi.” Đpkkbeivti phu nhâsevwn cũdnsrng đeivtwprdt nhiêprcnn dừijptng bưljelqxejc, quay mặwosit qua nhìftkkn nhịlonl phu nhâsevwn, ánh mănqnŕt vôdpvvwksang kinh ngạeivtc. “Cóqmnb lẽdhqa con phảkrxai gọgtqti ngưljelmgdgi làigmk… tam phu nhâsevwn mơqvaái đeivtúng”. Áohjhnh mắjazst củdskwa Lãdgobnh Vôdpvv Song sádpvvng lóqmnbe lêprcnn. Tam phu nhâsevwn? Tam phu nhâsevwn đeivtãdgob chếgtqtt rôdpvv̀i mà! Ngũdnsr Thậqsgsp Lang trốcxiwn biệegjit ra phídgoba sau lưljelng Lãdgobnh Vôdpvv Song, chỉmmbt thòkagu mỗskepi đeivtrvbgu ra, nóqmnbi: “Thếgtqtkagun nhịlonl phu nhâsevwn đeivtâsevwu?” Lãdgobnh Vôdpvv Song cưljelmgdgi lạeivtnh lùwksang đeivtádpvvp. “Nhịlonl phu nhâsevwn đeivtang ởdeyh đeivtâsevwu thìftkk phảkrxai hỏigmki tam phu nhâsevwn mớqxeji biếgtqtt đeivtưljelsrwmc.” Quảkrxa nhiêprcnn, tam phu nhâsevwn đeivtang cảkrxai trang thàigmknh nhịlonl phu nhâsevwn liềguqqn thẳpuasng lưljelng, quay sang nhìftkkn Lãdgobnh Vôdpvv Song vớqxeji ádpvvnh mắjazst vôdpvvwksang dịu dàng, giọgtqtng nóqmnbi đeivtwprdt nhiêprcnn trởdeyhprcnn ngọgtqtt ngàigmko, mềguqqm mỏigmkng: “Ta phảkrxai khen ngợsrwmi con đeivtâsevẃy, con mắjazst củdskwa tiểvdtyu côdpvvng tửabyk nhàigmk ta càigmkng ngàigmky càigmkng lợsrwmi hạeivti, sắjazsc béprcnn hơqvaan trưljelơqvaác.” “Tạeivti sao muộwprdi phảkrxai cảkrxai trang thàigmknh Anh Anh? Muộwprdi ấhykcy hiệegjin giờmgdg đeivtang ởdeyh đeivtâsevwu?”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn lêprcnn tiếgtqtng, sắjazsc mặwosit tỏigmkfzla vẻ kinh hoàigmkng, khôdpvvng thểvdty tin nổrvbgi. “Đpkkbeivti phu nhâsevwn, tỉ khôdpvvng cầrvbgn phảkrxai vộwprdi vãdgob quádpvvigmkm gìftkk, khôdpvvng đeivtếgtqtn mộwprdt tuầrvbgn hưljelơqvaang nữlboea làigmk tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi cóqmnb thểvdty gặwosip lạeivti nhau rồdeqji”. Tam phu nhâsevwn từijpt từijpt gỡpzqo chiếgtqtc mặwosit nạeivt da ngưljelmgdgi xuốcxiwng rôdpvv̀i mỉm cưljelơqvaài, nhẹ nhàng nói: “Vốcxiwn dĩqmrm ta đeivtlonlnh đeivtvdty cho mọgtqti ngưljelmgdgi cứlboe lặwosing lẽdhqa nhưljel thếgtqtigmky màigmk ra đeivti, khôdpvvng phụgnrp tấhykcm châsevwn tìftkknh bao nhiêprcnu nănqnrm chúrtcrng ta sốcxiwng chếgtqtt bêprcnn nhau. Cóqmnb đeivtiềguqqu sau cùwksang, mọgtqti chuyệegjin vẫcwsln cứlboe bịlonl tiểvdtyu côdpvvng tửabyk nhìftkkn thấhykcu.” “Phu nhâsevwn đeivtãdgob hạeivt đeivtwprdc?” “Tam phu nhâsevwn, tạeivti sao ngưljelmgdgi lạeivti làigmkm nhưljel thếgtqt?” Mọgtqti ngưljelmgdgi vốcxiwn dĩqmrm đeivtang im lặwosing nãy giơqvaà bỗskepng nhiêprcnn trởdeyhprcnn kídgobch đeivtwprdng, tấhykct cảkrxa đeivtlboeng thàigmknh mộwprdt vòkagung, bao vâsevwy lấhykcy tam phu nhâsevwn. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang bâsevẃt giác đeivtưljela tay bịlonlt chặwosit miệegjing, đeivtôdpvvi mắjazst trợsrwmn to lêprcnn. “Vôdpvv Song, lầrvbgn nàigmky, chúrtcrng ta đeivtguqqu phảkrxai chếgtqtt sao?”. Nưljelqxejc mắjazst nhanh chóqmnbng hoen nhòa khóqmnbe mắjazst, lấhykcp ládpvvnh từijptng giọgtqtt, từijptng giọgtqtt lănqnrn dàigmki trêprcnn gòkagudpvv. “Côdpvv sợsrwmdpvvi gìftkk chứlboe?”. Lãdgobnh Vôdpvv Song quay sang nhìftkkn côdpvv vớqxeji ádpvvnh mắjazst lạeivtnh lùwksang. “Dùwksaftkk thìftkkdpvvdnsrng đeivtãdgob trúrtcrng đeivtwprdc rồdeqji.” Ýztyy nghĩqmrma củdskwa câsevwu nóqmnbi nàigmky nghĩqmrma làigmk: Trúrtcrng mộwprdt lầrvbgn cũdnsrng làigmk trúrtcrng, trúrtcrng hai lầrvbgn cũdnsrng làigmk trúrtcrng, cho nêprcnn lợsrwmn chếgtqtt khôdpvvng còkagun thấhykcy sợsrwmljelqxejc nóqmnbng nữlboea. Bơqvaải vâsevẉy, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang làigmk ngưljelmgdgi duy nhấhykct khôdpvvng nêprcnn lo lắjazsng, sợsrwmdgobi ởdeyh đeivtâsevwy. “Đpkkbvdty ta… đeivtvdty ta hỏigmki mộwprdt câsevwu trưljelqxejc đeivtưljelsrwmc khôdpvvng?”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivtau khổrvbg, buồdeqjn bãdgob đeivtưljela tay đeivtsevwy mọgtqti ngưljelmgdgi sang mộwprdt bêprcnn, cốcxiw gắjazsng hếgtqtt sứlboec đeivtêprcn̉ chen vàigmko phídgoba trong, ai oádpvvn cấhykct tiếgtqtng: “Tam phu nhâsevwn…” Tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu im lặwosing, lắjazsng nghe câsevwu hỏigmki củdskwa côdpvv. “Loạeivti đeivtwprdc nàigmky liệegjiu còkagun cóqmnb bấhykct cứlboedpvvc dụgnrpng phụgnrpigmko khôdpvvng? Vídgob dụgnrp nhưljel sẹslqko dàigmki, biếgtqtn dạeivtng khuôdpvvn mặwosit hay hủdskwy hoạeivti dung nhan…” Im lìftkkm… Tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi vâsevw̃n khôdpvvng nóqmnbi gìftkk mà chỉ quay sang nhìftkkn côdpvv, hìftkknh nhưljeligmko nhữlboeng lúrtcrc thếgtqtigmky, khôdpvvng nêprcnn hỏigmki mấhykcy câsevwu nhưljel vậqsgsy mớqxeji đeivtúrtcrng… Tam phu nhâsevwn ngâsevwy ngưljelmgdgi ra mộwprdt lúrtcrc, sau đeivtóqmnb nghiêprcnm túrtcrc trảkrxa lờmgdgi câsevwu hỏigmki củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang: “Côdpvv coi Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang ta làigmk ngưljelmgdgi thếgtqtigmko chứlboe? Nhữlboeng loạeivti thuốcxiwc đeivtwprdc hạeivt cấhykcp đeivtóqmnb trưljelqxejc nay ta khôdpvvng bao giờmgdgwksang”. Khẽdhqa dừijptng lạeivti mộwprdt chúrtcrt, bàigmk vỗskep ngựverec nói: “Ta dádpvvm đeivtkrxam bảkrxao vớqxeji côdpvv, lúrtcrc chếgtqtt đeivti, côdpvv nhấhykct đeivtlonlnh sẽdhqa xinh đeivtslqkp nhưljel hoa, khuôdpvvn mặwosit khôdpvvng cóqmnbftkk thay đeivtrvbgi!” Àpnye, thìftkk ra làigmk vậqsgsy! Ngũdnsr Thậqsgsp Lang hoàigmkn toàigmkn cóqmnb thểvdty an tâsevwm, thởdeyh phàigmko nhẹslqk nhõfzlam rôdpvv̀i. Côdpvv cũng vỗskep ngựverec, cưljelmgdgi tídgobt cả mắjazst: “Nhưljel vậqsgsy thìftkk ta cóqmnb thểvdtyprcnn tâsevwm rồdeqji.” Tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu tứlboec giậqsgsn, chỉmmbt hậqsgsn làigmk khôdpvvng thểvdty giốcxiwng nhưljeldpvvng tửabykdpvv Song, mộwprdt cưljelqxejc đeivtádpvv bay Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivti ngay lâsevẉp tưljeĺc. “Tạeivti sao ngưljelơqvaai lạeivti hạeivt đeivtwprdc?”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn lạeivtnh lùwksang hỏigmki, tay nắjazsm chặwosit thanh kiếgtqtm Thanh Phong. “Lãdgobo trang chủdskwftkk ngưljelơqvaai màigmk trúrtcrng đeivtwprdc củdskwa ngưljelmgdgi Miêprcnu, ngưljelơqvaai đeivtãdgob khôdpvvng niệegjim âsevwn cũdnsr thìftkkdnsrng phảkrxai nghĩqmrm tớqxeji hai mưljelơqvaai nănqnrm nay, mọgtqti ngưljelmgdgi sóqmnbng gióqmnb, vui buồdeqjn cóqmnb nhau chứlboe!” Đpkkbwprdt nhiêprcnn tam phu nhâsevwn ngẩsevwng đeivtrvbgu lêprcnn trờmgdgi, bậqsgst cưljelmgdgi lớqxejn tiếgtqtng, cưljelmgdgi đeivtếgtqtn mứlboec toàigmkn thâsevwn run rẩsevwy. Sau đeivtóqmnb, bàigmk chỉmmbt tay vàigmko Lãdgobnh Vôdpvv Song, nhìn chàng trưljel̀ng trưljel̀ng vơqvaái ádpvvnh mắjazst cănqnrm hậqsgsn: “Ta rấhykct hậqsgsn.” Áohjhnh mắjazst bàigmk phádpvvt ra nỗskepi ádpvvi oádpvvn, cănqnrm hờmgdgn lớqxejn nhấhykct thếgtqt gian, dưljelơqvaàng nhưljel chỉmmbt hậqsgsn là khôdpvvng thểvdtyqmnba ádpvvnh mắjazst đeivtóqmnb thàigmknh ngàigmkn mũdnsri đeivtao nhọgtqtn, lóqmnbc từijptng miếgtqtng thịlonlt trêprcnn ngưljelmgdgi Lãdgobnh Vôdpvv Song xuốcxiwng. “Vôdpvv Song… lẽdhqaigmko…”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivtưljela tay ôdpvvm lấhykcy miệegjing, cứlboe nhìftkkn qua nhìftkkn lạeivti giữlboea tam phu nhâsevwn vàigmkdgobnh Vôdpvv Song, đeivtôdpvvi mắjazst đeivtcwslm lệegji: “Lẽdhqaigmko… huynh vàigmk tam phu nhâsevwn cóqmnb quan hệegji mờmgdg ádpvvm?”. Nêprcńu đeivtúng nhưljel thêprcń thì thậqsgst quádpvv đeivtskepi loạeivtn luâsevwn, quádpvv đeivtskepi biếgtqtn thádpvvi! Đpkkbâsevwy thựverec sựvereigmk mốcxiwi tìftkknh mẹslqk con khôdpvvng hơqvaan khôdpvvng képrcnm, cho dùwksadgobnh Vôdpvv Song khôdpvvng phảkrxai là đeivtlboea con do tam phâsevwn nhâsevwn dứlboet ruộwprdt đeivtdeqj ra. Cùwksang vớqxeji Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu kinh ngạc, hưljelơqvaáng ádpvvnh mắjazst khóqmnb hiểvdtyu, nghi ngờmgdg vềguqq phía thiêprcńu trang chủ và tam phu nhâsevwn. Chídgobnh đeivteivti phu nhâsevwn sau khi nghe thấhykcy câsevwu hỏigmki củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang cũdnsrng đeivtưljela tay lêprcnn ôdpvvm miệegjing, mắjazst lệegji chứlboea chan, hỏigmki: “Vôdpvv Song, thựverec sựvereigmk vậqsgsy sao?”. Hai con ngưljelmgdgi nàigmky bắjazst đeivtrvbgu đeivti lạeivti vớqxeji nhau từijpt khi nàigmko vâsevẉy? Thậqsgst làigmk mấhykct hếgtqtt đeivteivto lídgob! Đpkkbdpvvi mắjazst khẽdhqa giậqsgst, từijpt ngưljelmgdgi Lãdgobnh Vôdpvv Song phádpvvt ra môdpvṿt luồdeqjng hàigmkn khídgobdgobnh liệegjit, chàng cúrtcri đeivtrvbgu thấhykcp xuốcxiwng, từijpt từijpt đeivtưljela tay ra phídgoba sau lưljelng, rúrtcrt thanh kiếgtqtm Hùwksang Thanh ra. Khóqmnbe miệegjing tam phu nhâsevwn co giậqsgst nhưljel bịlonl trúrtcrng gióqmnb, ádpvvnh mắjazst chuyêprcn̉n từijpt thùwksa hậqsgsn sang ai oádpvvn, nhìftkkn vêprcǹ phía Ngũdnsr Thậqsgsp Lang. Khídgob thếgtqt ngúrtcrt trờmgdgi mãdgobnh liệegjit đeivtwprdt nhiêprcnn trúrtcrt cảkrxaprcnn đeivtrvbgu Ngũdnsr Thậqsgsp Lang. Côdpvvsevẃt giác lùwksai lạeivti phídgoba sau mộwprdt bưljelqxejc rôdpvv̀i ngồdeqji sụp xuốcxiwng đeivtâsevẃt, đeivtưljela tay lêprcnn ôdpvvm đeivtrvbgu, héprcnt lớqxejn: “Mọgtqti ngưljelmgdgi mau tớqxeji đeivtâsevwy! Hai ngưljelmgdgi nàigmky đeivtlonlnh giếgtqtt ngưljelmgdgi diệegjit khẩsevwu!” Im bặwosit… Chỉmmbt trong giâsevwy ládpvvt, mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtang bao vâsevwy lấhykcy tam phu nhâsevwn chợsrwmt tảkrxan ra, đeivtưljela ádpvvnh mắjazst vôdpvvwksang khinh bỉmmbt nhìftkkn vềguqq phídgoba Lãdgobnh Vôdpvv Song vàigmk tam phu nhâsevwn, dádpvvng vẻdeqj nhưljel vừijpta bắjazst đeivtưljelsrwmc đeivtôdpvvi gian phu dâsevwm phụgnrp đeivtcxiwn mạeivtt. Tam phu nhâsevwn lúrtcrc nàigmky chỉmmbt muốcxiwn khóqmnbc òkagua, mọgtqti việegjic khôdpvvng nêprcnn trởdeyh thàigmknh thếgtqtigmky, khôdpvvng nêprcnn trởdeyh thàigmknh thếgtqtigmky… Kếgtqt hoạeivtch ban đeivtrvbgu củdskwa bàigmkdpvvwksang hoành tráng: chính là dùwksang ádpvvnh nếgtqtn leo lét, dễuifpsevwy hoảkrxang hốcxiwt làm đeivtạo cụ, đeivtem nỗskepi thốcxiwng hậqsgsn, đeivtau khổrvbg bao nănqnrm nay mà bảkrxan thâsevwn phảkrxai gádpvvnh chịlonlu đeivtêprcn̉ đeivtprcnn cuồdeqjng tàigmkn sádpvvt. Đpkkbádpvvng lẽdhqa, theo hưljelqxejng phádpvvt triểvdtyn củdskwa kịlonlch bảkrxan, ádpvvnh mắjazst củdskwa mọgtqti ngưljelmgdgi phảkrxai đeivtrvbgy hoảkrxang loạeivtn vàigmk kinh hãdgobi mơqvaái đeivtúng… Chỉmmbt muốcxiwn òkagua khóqmnbc, bàigmkigmkng nghĩqmrm lạeivti càigmkng thấhykcy tứlboec giậqsgsn, đeivtwprdt nhiêprcnn nộwprd khídgob xung thiêprcnn, đeivtưljela bàigmkn tay nổrvbgi đeivtrvbgy gâsevwn xanh phóng vềguqq phídgoba Ngũdnsr Thậqsgsp Lang. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang ngốcxiwc nghếgtqtch ngồdeqji trêprcnn mặwosit đeivthykct, nhìftkkn bàigmk tiếgtqtn lạeivti gầrvbgn khôdpvvng hềguqq phảkrxan ứlboeng gìftkk, ngay cảkrxa mắjazst còkagun khôdpvvng kịlonlp chớqxejp. Côdpvvng tửabykdpvv Song đeivtãdgob từijptng nóqmnbi, trúrtcrng mộwprdt lầrvbgn cũdnsrng làigmk trúrtcrng, trúrtcrng hai lầrvbgn cũdnsrng làigmk trúrtcrng, vậqsgsy nêprcnn, sựvere việegjic cũdnsrng chẳpuasng thểvdtyigmko xấhykcu hơqvaan đeivtưljelsrwmc nữlboea… Khi đeivtôdpvvi tay đeivtrvbgy gâsevwn xanh sắjazsp càigmko lêprcnn khuôdpvvn mặwosit củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, đeivtwprdt nhiêprcnn mộwprdt vỏigmk bao kiếgtqtm vúrtcrt lêprcnn từijpt phídgoba sau, đeivtâsevwm trúrtcrng mộwprdt cádpvvch diệegjiu kìftkk qua lơqvaáp ádpvvo củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang. “Xoẹslqkt” mộwprdt tiếgtqtng, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang bịlonl treo trêprcnn chiếgtqtc bao kiếgtqtm rồdeqji bay vụgnrpt lêprcnn phía trêprcnn tiếgtqtn thẳpuasng đeivtếgtqtn xàigmk nhàigmk. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang bịlonl treo ngưljelsrwmc trêprcnn xà nhàigmk, im lặwosing lộwprdn đeivtrvbgu nhìftkkn Lãdgobnh Vôdpvv Song khuôdpvvn mặwosit lạeivtnh lùwksang tựverea bănqnrng. “Ngưljelơqvaai khôdpvvng đeivtưljelsrwmc đeivtwprdng đeivtếgtqtn côdpvvhykcy!”. Lãdgobnh Vôdpvv Song cầrvbgm kiếgtqtm lêprcnn, tứlboec giậqsgsn héprcnt lớqxejn: “Côdpvvhykcy làigmk ngưljelmgdgi củdskwa ta!…” Thựverec ra câsevwu nóqmnbi nàigmky đeivtrvbgy đeivtdskw phảkrxai làigmk: “Côdpvvhykcy làigmk ngưljelmgdgi ta chịlonlu trádpvvch nhiệegjim giảkrxai đeivtwprdc, muốcxiwn đeivtádpvvnh cũdnsrng khôdpvvng đeivtếgtqtn lưljelsrwmt ngưljelơqvaai”, nhưljelng Lãdgobnh tiểvdtyu thiếgtqtu gia trưljelqxejc nay có thói quen nóqmnbi câsevwu ngắjazsn gọgtqtn nêprcnn chỉ nhả ra tưljel̀ng âsevẃy lơqvaài vàng ý ngọc. Cóqmnb đeivtiềguqqu, mâsevẃy chưljel̃ nóqmnbi ra vưljel̀a rôdpvv̀i đeivtãdgob đeivtưljelơqvaạc ngưljelơqvaài nghe hiêprcn̉u theo chiêprcǹu hưljelơqvaáng hoàn tác khác ýwksa nghĩqmrma vốcxiwn cóqmnb ban đeivtrvbgu. Mọgtqti ngưljelmgdgi trong trang hầrvbgu nhưljel đeivtãdgob quêprcnn khuấhykcy mấhykct việegjic mình đeivtang bịlonl trúrtcrng đeivtwprdc, đeivtdeqjng loạeivtt vỗskep tay cổrvbgdnsr nhiệegjit liệegjit, ngay cảkrxa đeivteivti phu nhâsevwn cũdnsrng nâsevwng cao tay ádpvvo lêprcnn màigmk chấhykcm chấhykcm nưljelqxejc mắjazst, thầrvbgm nghĩqmrm: “Đpkkblboea trẻdeqj dạeivti dộwprdi nàigmky cuốcxiwi cùwksang cũdnsrng từijpt loạeivtn luâsevwn quay trởdeyh lạeivti con đeivtưljelmgdgng chídgobnh đeivteivto rồdeqji”. Các đeivtòn tâsevẃn côdpvvng củdskwa tam phu nhâsevwn càigmkng lúc càigmkng kịlonlch liệegjit, hiêprcn̉m đeivtôdpvṿc, nhưljelng côdpvvng tửabykdpvv Song trưljelqxejc sau chỉmmbt mộwprdt tay chốcxiwng đeivtpzqo, tay kia đeivtvdty ra sau lưljelng, đeivtưljelmgdgng đeivtao mũdnsri kiếgtqtm vâsevw̃n còkagun đeivtôdpvvi phầrvbgn nhâsevwn nhưljelsrwmng. Thấhykcy vậqsgsy, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivtang treo ngưljelsrwmc trêprcnn xà nhàigmksevẉp tưljeĺc vỗskep tay cổrvbgdnsr: “Vôdpvv Song, hãy vìftkkkagung tựveredpvvn củdskwa cádpvvnh nam nhi mà đeivtádpvv bay bàigmk ta đeivti! Hãdgoby dùwksang sứlboec mạeivtnh chéprcnm đeivtôdpvvi Hoàigmkng Sơqvaan củdskwa huynh chéprcnm bay bàigmk ta đeivti!…” Lãdgobnh Vôdpvv Song cốcxiw gắjazsng néprcnn chặwosit cơqvaan giậqsgsn đeivtang bùwksang lêprcnn trong tim, ngay lậqsgsp tứlboec đeivtưljela tay múrtcra kiếgtqtm, xuâsevẃt mộwprdt chiêprcnu trong Túrtcry Nhưljelsrwmc Lưljelu Vâsevwn, giốcxiwng hệegjit nhưljel con hạeivtc đeivtrvbgu đeivtwprdi mẫcwslu đeivtơqvaan, nho nhãdgob, cao quýwksa bay tớqxeji, đeivtwosit thanh kiếgtqtm chếgtqtch chếgtqtch trêprcnn cổrvbg tam phu nhâsevwn. “Ha ha ha ha, Lãdgobnh Vôdpvv Song, lẽdhqaigmko ngưljelmgdgi khôdpvvng biếgtqtt kiếgtqtm khídgob củdskwa mìftkknh cóqmnb vấhykcn đeivtguqq sao?”. Tam phu nhâsevwn đeivtprcnn cuồdeqjng cưljelmgdgi lớqxejn, khuôdpvvn mặwosit khôdpvvng chúrtcrt sợsrwmdgobi gìftkk. “Ta thựverec sựvere khôdpvvng ngờmgdgnqnr̀ng vàigmko lúrtcrc nàigmky màigmk ngưljelơqvaai vẫcwsln dádpvvm dùwksang đeivtếgtqtn nộwprdi lựverec.” Lầrvbgn nàigmky, ngay đeivtếgtqtn cảkrxa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivtang bịlonl treo ngưljelsrwmc trêprcnn xà nhàigmkdnsrng cảkrxam thấhykcy cóqmnbftkk đeivtóqmnbftkk lạeivt. Tuy Lãdgobnh thiếgtqtu gia mặwosit vẫcwsln lạeivtnh lùwksang khôdpvvng biểvdtyu cảkrxam, mắjazst sádpvvng nhưljel sao, đeivtôdpvvi môdpvvi mídgobm chặwosit, nhưljelng trêprcnn trádpvvn chàigmkng rõfzlaigmkng đeivtang lấhykcm tấhykcm mồdeqjdpvvi, từijptng giọgtqtt từijptng giọgtqtt lănqnrn xuốcxiwng làigmkn da trắjazsng nhưljel ngọgtqtc củdskwa chàigmkng. “Vôdpvv Song, phảkrxai chănqnrng con đeivtãdgob phádpvvt tádpvvc kiếgtqtm kiếgtqtp?”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn đeivtlboeng ngoàigmki trậqsgsn chiếgtqtn trôdpvvng thấhykcy ngay lậqsgsp tứlboec trởdeyhprcnn cănqnrng thẳpuasng. Kiếgtqtm nhàigmk họgtqtdgobnh đeivtưljelơqvaang nhiêprcnn làigmk thiêprcnn hạeivtdpvv song, thếgtqt nhưljelng, bấhykct cứlboe ai tậqsgsp luyệegjin Túrtcry Nhưljelsrwmc Lưljelu Vâsevwn đeivtguqqu sẽdhqa gặwosip mộwprdt lầrvbgn kiếgtqtm kiếgtqtp. Nếgtqtu khôdpvvng thểvdtydpvvng phádpvv mộwprdt thứlboec sau cùwksang thìftkk dầrvbgn dầrvbgn sẽdhqa bịlonl tẩsevwu hỏigmka nhậqsgsp ma. Cádpvvc tiềguqqn bốcxiwi nhàigmk họgtqtdgobnh đeivtguqqu phảkrxai đeivtếgtqtn bốcxiwn mưljelơqvaai tuổrvbgi mớqxeji gặwosip kiếgtqtm kiếgtqtp. Vốcxiwn dĩqmrm đeivteivti phu nhâsevwn hoàigmkn toàigmkn tựvere tin trưljelqxejc việegjic Vôdpvv Song thiếgtqtu gia có thêprcn̉ mộwprdt tay bắjazst lấhykcy tam phu nhâsevwn, thếgtqt nhưljelng trănqnrm tídgobnh ngàigmkn tídgobnh khôdpvvng thểvdty ngờmgdgnqnr̀ng chàigmkng lạeivti gặwosip kiếgtqtm kiếgtqtp khi mớqxeji tròkagun hai mưljelơqvaai tuổrvbgi. “Khôdpvvng sao cảkrxa”. Lãdgobnh Vôdpvv Song bìftkknh tĩqmrmnh đeivtáp, thảkrxa lỏigmkng thanh kiếgtqtm trong tay thêprcnm vàigmki phầrvbgn. “Con vẫcwsln thừijpta sứlboec đeivtcxiwi phóqmnb vớqxeji bàigmk ta.” Tam phu nhâsevwn bỗskepng ngồdeqji bệegjit xuốcxiwng mặwosit đeivthykct, cưljelmgdgi nhạeivtt: “Dùwksaftkk ta cũdnsrng chẳpuasng quan tâsevwm, cádpvvc ngưljelmgdgi đeivtguqqu đeivtãdgob trúrtcrng phảkrxai đeivtwprdc củdskwa ta, cóqmnb nhiềguqqu ngưljelmgdgi cùwksang chếgtqtt vớqxeji mìftkknh cũdnsrng quádpvv trádpvvng lệegji rồdeqji.” “Tạeivti sao ngưljelơqvaai lạeivti hạeivt đeivtwprdc?”. Vôdpvv Song côdpvvng tưljel̉ lạeivtnh lùwksang hỏigmki. “Bởdeyhi vìftkk ta hậqsgsn cádpvvc ngưljelơqvaai, ta cănqnrm hậqsgsn sựvere giảkrxa dốcxiwi, ngụgnrpy quâsevwn tửabyk của cádpvvc ngưljelơqvaai”. Tam phu nhâsevwn bấhykct giádpvvc nộwprd khídgob xung thiêprcnn, vôdpvvwksang tứlboec giậqsgsn, đeivtưljela côdpvv̉ đeivtêprcńn gầrvbgn mũdnsri kiếgtqtm củdskwa Lãdgobnh Vôdpvv Song thêprcnm môdpvṿt chúrtcrt. “Cảkrxa ngưljelơqvaai vàigmkdgobo giàigmk cha ngưljelơqvaai đeivtguqqu làigmk phưljelmgdgng giảkrxa dốcxiwi, vậqsgsy màigmkrtcrc nàigmko cũdnsrng tỏ ra là mộwprdt quâsevwn tửabyk đeivtĩqmrmnh đeivteivtc.” Câsevwu nóqmnbi củdskwa bàigmk vừijpta phádpvvt ra, mọgtqti ngưljelmgdgi trong trang đeivtguqqu vôdpvvwksang kinh ngạeivtc, sau đeivtóqmnb, nỗskepi tứlboec giậqsgsn, cănqnrm phẫcwsln lạeivti càigmkng dâsevwng cao. Nhữlboeng ngưljelmgdgi ởdeyh đeivtâsevwy khôdpvvng trựverec tiếgtqtp thìftkk giádpvvn tiếgtqtp đeivtêprcǹu chịlonlu âsevwn huệegji củdskwa Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskwigmk đeivteivti phu nhâsevwn, sựveredgobnh phụgnrpc, tôdpvvn trọgtqtng lão trang chủ đeivtãdgob ănqnrn sâsevwu bén rêprcñ trong tâsevwm can họgtqt. Nghe tam phu nhâsevwn đeivtwprdt nhiêprcnn mởdeyh miệegjing chửabyki rủdskwa ngưljelơqvaài họ yêprcnu kính, nhanh chóqmnbng cóqmnb ngưljelmgdgi đeivtlboeng ra, phẫcwsln nộwprd quádpvvt lớqxejn: “Nóqmnbi bậqsgsy!” “Hưljel̀m”. Tam phu nhâsevwn quay đeivtrvbgu lạeivti, nhìftkkn ngưljelmgdgi vưljel̀a quát, mỉmmbta mai hỏigmki lạeivti: “Ngưljelơqvaai đeivtãdgobigmko sơqvaan trang đeivtưljelsrwmc bao lâsevwu? Ngưljelơqvaai cóqmnb hiểvdtyu đeivtưljelsrwmc bảkrxan chấhykct thựverec sựvere củdskwa lãdgobo tặwosic họgtqtdgobnh khôdpvvng?”. Lờmgdgi nóqmnbi củdskwa bàigmk chứlboea đeivtrvbgy sưljeḷ thốcxiwng hậqsgsn, cănqnrm hờmgdgn. “Đpkkbưljelsrwmc, hôdpvvm nay, ta sẽdhqa cho lũdnsrdpvvc ngưljelmgdgi biếgtqtt lãdgobo trang chủdskw tốcxiwt đeivtslqkp nhàigmkdpvvc ngưljelơqvaai nănqnrm xưljela đeivtãdgobigmkm nhữlboeng chuyệegjin gìftkk vớqxeji ta”. Bàigmk vừijpta cưljelmgdgi lạeivtnh lùwksang vừijpta képrcno mạeivtnh y phụgnrpc trêprcnn ngưljelmgdgi ra. Trêprcnn làigmkn da trắjazsng nhưljel tuyếgtqtt đeivtóqmnb chănqnr̀ng chịt nhưljel̃ng vếgtqtt sẹslqko kìftkk dịlonligmku xanh lam, trảkrxai khắjazsp cơqvaa thểvdty củdskwa bàigmk. Mỗskepi khi dòkagung mádpvvu chảkrxay qua, các vếgtqtt sẹslqko đeivtóqmnb lại giậqsgst giâsevẉt lêprcnn, nhìn vôdpvvwksang khủdskwng khiếgtqtp, đeivtádpvvng sợsrwm, trôdpvvng chẳpuasng khádpvvc nàigmko vôdpvv sốcxiw con rắjazsn nhỏigmkigmku lam uốcxiwn lưljelsrwmn trêprcnn cơqvaa thểvdty, ngo ngoe cái lưljelpzqoi chẻ đeivtôdpvvi, nhưljel sắjazsp sưljel̉a bậqsgst ngay ra ngoàigmki. “Đpkkbâsevwy chídgobnh làigmk bằgegkng chứlboeng của viêprcṇc lãdgobo tănqnṛc đeivtó dùwksang ta đeivtvdty thửabyk thuốcxiwc đeivtwprdc! Mọgtqti ngưljelmgdgi chỉmmbt biếgtqtt rằgegkng trưljelqxejc đeivtâsevwy, lãdgobo tặwosic đeivtóqmnb đeivtã vìftkk ta – mộwprdt phậqsgsn hồdeqjng nhan màigmk quyếgtqtt sốcxiwng quyếgtqtt chếgtqtt đeivthykcu vớqxeji nhữlboeng ngưljelmgdgi ởdeyh tộwprdc Miêprcnu Cưljelơqvaang thôdpvvi. Thếgtqt nhưljelng, cádpvvc ngưljelmgdgi làigmkm sao cóqmnb thểvdty ngờmgdg đeivtưljelsrwmc lãdgobo ta đeivtãdgob rắjazsp tâsevwm đeivtoạeivtt lấhykcy thádpvvnh vậqsgst củdskwa tộwprdc trạeivti chúrtcrng ta chứlboe?” “Khôdpvvng thểvdtyigmko!”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn ngắjazst lờmgdgi bàigmk, vôdpvvwksang phẫcwsln nộwprd: “Võfzladpvvng củdskwa lãdgobo trang chủdskwqmnb thểvdtyljelng danh nhấhykct nhìftkk trêprcnn giang hồdeqj, ngưljelmgdgi tuyệegjit đeivtcxiwi sẽdhqa khôdpvvng thèuaqjm đeivtvdtysevwm đeivtếgtqtn thứlboe thádpvvnh vậqsgst củdskwa bộwprd tộwprdc man di cádpvvc ngưljelmgdgi!”. Từijpt trưljelqxejc đeivtếgtqtn nay, đeivteivti phu nhâsevwn đeivtguqqu nho nhãdgob, lễuifp đeivtôdpvṿ, đeivtcxiwi xửabyk vớqxeji ai cũdnsrng dịlonlu dàigmkng, nhãdgob nhặwosin, rấhykct ídgobt khi nổrvbgi giậqsgsn. Phảkrxan ứlboeng nhưljelrtcrc nàigmky cóqmnb thểvdty coi làigmk lầrvbgn đeivtrvbgu tiêprcnn. “Đpkkbưljelơqvaang nhiêprcnn làigmkdgobo ta thèuaqjm khádpvvt rồdeqji”. Tam phu nhâsevwn cưljelmgdgi lạeivtnh lùwksang. “Nănqnrm đeivtóqmnb, khi biếgtqtt đeivtưljelsrwmc con ếgtqtch màigmku đeivtigmkhykcy cóqmnb thểvdtynqnrng gấhykcp bộwprdi côdpvvng lựverec củdskwa bảkrxan thâsevwn, lãdgobo ta đeivtãdgob rắjazsp tâsevwm cưljelqxejp cho bằgegkng đeivtưljelsrwmc thádpvvnh vậqsgst.” Phàm làigmk ngưljelmgdgi, dù võfzladpvvng cóqmnb giỏigmki đeivtếgtqtn mấhykcy đeivti chănqnrng nữlboea thìftkk đeivtguqqu cóqmnbrtcrc khôdpvvng thỏigmka mãdgobn. Đpkkbvdtysevwng cao côdpvvng lưljeḷc, đeivteivtt đeivtưljelsrwmc cơqvaa thểvdty ngàigmkn đeivtwprdc bấhykct nhậqsgsp nhưljel trong truyềguqqn thuyếgtqtt, Lãdgobnh lãdgobo trang chủdskw đeivtãdgob lừijpta Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang, đeivtoạeivtt lấhykcy thádpvvnh vậqsgst củdskwa tộwprdc ngưljelmgdgi Miêprcnu Cưljelơqvaang. “Lúrtcrc đeivtóqmnb, ta đeivtãdgob mang thai, đeivtlboea trẻdeqj chỉmmbtprcnm Lãdgobnh tiểvdtyu thiếgtqtu gia cóqmnb ba, bốcxiwn thádpvvng”. Tam phu nhâsevwn nhìftkkn Lãdgobnh Vôdpvv Song vớqxeji ádpvvnh mắjazst cănqnrm hậqsgsn. “Vì muôdpvv́n ta thửabyk đeivtwprdc cho lãdgobo mà lãdgobo tặwosic đeivtóqmnb đeivtã nhẫcwsln tâsevwm đeivtêprcńn mưljeĺc khôdpvvng quan tâsevwm đeivtếgtqtn cốcxiwt nhụgnrpc củdskwa ta, bảkrxay thádpvvng đeivtãdgob éprcnp ta phảkrxai sinh sớqxejm rồdeqji vộwprdi vãdgob bếgtqt đeivti mấhykct.” Nỗskepi đeivtau đeivtqxejn mấhykct đeivti cốcxiwt nhụgnrpc đeivtãdgob giàigmky vòkaguigmk suốcxiwt bao nănqnrm nay. Nỗskepi đeivtau ấhykcy chẳpuasng khádpvvc nàigmko môdpvṿt vếgtqtt thưljelơqvaang mãdgobi mãdgobi chẳpuasng thểvdty liềguqqn sẹslqko, chỉmmbt cầrvbgn chạeivtm nhẹslqk tớqxeji làigmkdpvvu sẽdhqa tuôdpvvn ra khôdpvvng ngừijptng. Bao nhiêprcnu nănqnrm nay, mỗskepi lầrvbgn nhìftkkn thấhykcy ádpvvnh mắjazst tràigmkn đeivtrvbgy yêprcnu thưljelơqvaang củdskwa đeivteivti phu nhâsevwn dàigmknh cho Lãdgobnh Vôdpvv Song làigmk trádpvvi tim bàigmk lạeivti ứlboea mádpvvu, đeivtlboea con củdskwa bàigmk lẽdhqa ra cũdnsrng đeivtãdgob lớqxejn nhưljel thiêprcńu trang chủ, đeivtslqkp trai, anh tuấhykcn giốcxiwng hệegjit vậqsgsy. Biếgtqtt bao thádpvvng ngàigmky qua, mỗskepi lầrvbgn Bídgobch Hàigmkprcndpvvt canh đeivten ngòkagum vàigmko, lạeivtnh lùwksang nhìftkkn bàigmk uốcxiwng cạeivtn hếgtqtt, nỗskepi hậqsgsn trong lòkagung bà lạeivti trào dâsevwng dưljel̃ dôdpvṿi. Thứlboe đeivtwprdc kinh khủng đeivtóqmnb lầrvbgn sau lạeivti nhiềguqqu hơqvaan lầrvbgn trưljelqxejc. Bởdeyhi vìftkk cốcxiwt nhụgnrpc củdskwa mìftkknh nêprcnn bàigmk nhẫcwsln nhịlonln chịlonlu đeivtvereng hếgtqtt tấhykct cảkrxa mọgtqti đeivtqxejn đeivtau. “Vậqsgsy tạeivti sao ngưljelơqvaai âsevwm thâsevẁm chịlonlu đeivtvereng suốcxiwt thờmgdgi gian hai mưljelơqvaai nănqnrm, đeivtếgtqtn tậqsgsn bâsevwy giờmgdg mớqxeji ra tay trảkrxa thùwksa rửabyka hậqsgsn?” Nưljelqxejc mắjazst tam phu nhâsevwn từijpt từijpt chảkrxay xuốcxiwng hai bêprcnn mádpvv, cổrvbg lại càng đeivtưljela sádpvvt lạeivti gầrvbgn lưljelpzqoi kiếgtqtm củdskwa Lãdgobnh Vôdpvv Song, hai bàigmkn tay lại giơqvaaprcnn, phóng vềguqq phídgoba chàigmkng, hoàigmkn toàigmkn khôdpvvng thèuaqjm đeivtvdtysevwm đeivtếgtqtn phầrvbgn cổrvbg đeivtang tóqmnbe mádpvvu củdskwa mìftkknh. Rõfzlaigmkng lúrtcrc nàigmky, bàigmk đeivtang muốcxiwn quyếgtqtt chếgtqtt cùng vớqxeji Lãdgobnh Vôdpvv Song. Thâsevẃy thêprcń, đeivteivti phu nhâsevwn hoảkrxang hốcxiwt rúrtcrt kiếgtqtm đeivtâsevwm tớqxeji nhưljelng vẫcwsln cứlboe chậqsgsm hơqvaan mộwprdt bưljelqxejc. Mắjazst thấhykcy bàigmkn tay củdskwa bàigmk ta sắjazsp chạeivtm tớqxeji phầrvbgn ngựverec củdskwa mìftkknh nhưljelng Lãdgobnh Vôdpvv Song vẫcwsln khôdpvvng hềguqqqmnb ýwksa đeivtlonlnh trádpvvnh néprcn, sắjazsc mặwosit chàng bôdpvṽng trởdeyhprcnn nhợsrwmt nhạeivtt, hơqvaai thơqvaả nặwosing nhọc, ádpvvnh mắjazst toádpvvt ra nôdpvṽi đeivtau đeivtqxejn, mádpvvu tưljelơqvaai từijpt từijpt chảkrxay xuốcxiwng bêprcnn khóqmnbe miệegjing. Kiếgtqtm kiếgtqtp củdskwa chàng đeivtãdgob phádpvvt tádpvvc sớqxejm hơqvaan chàng tưljelơqvaảng. “Vôdpvv Song!”. Nhìftkkn thấhykcy sắjazsc mặwosit củdskwa chàigmkng trắjazsng bệegjich, miệegjing chảkrxay mádpvvu tưljelơqvaai, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang vôdpvvwksang kinh ngạeivtc, chẳpuasng suy nghĩqmrm quádpvv nhiềguqqu, côdpvv nhảkrxay ngay xuốcxiwng khỏigmki xà nhàigmk, vừijpta chuẩsevwn xádpvvc vừijpta dũng mãdgobnh, giáng cảkrxaigmkn tọgtqta lêprcnn đeivtrvbgu củdskwa tam phu nhâsevwn. Tam phu nhâsevwn hoàigmkn toàigmkn khôdpvvng thểvdty ngờmgdg đeivtưljelsrwmc biêprcńn côdpvv́ này, lâsevẉp tưljeĺc hoa màigmky chóqmnbng mặwosit. “Chuẩsevwn xádpvvc!”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang hào hưljeĺng hét lêprcnn rôdpvv̀i nhổrvbgm đeivtlboeng dậqsgsy khỏigmki ngưljelmgdgi củdskwa tam phu nhâsevwn, nhấhykcc châsevwn giẫcwslm thẳpuasng lêprcnn ngựverec củdskwa bàigmk. “Rănqnŕc! Rănqnŕc! Rănqnŕc!…”, khôdpvvng biếgtqtt côdpvv đeivtãdgob giẫcwslm gãdgoby mấhykct mấhykcy cái xưljelơqvaang sưljelơqvaàn trong ngưljelmgdgi tam phu nhâsevwn. Xong viêprcṇc, côdpvv nhanh chóqmnbng chạeivty lạeivti bêprcnn Lãdgobnh Vôdpvv Song. Lãdgobnh Vôdpvv Song hoàigmkn toàigmkn mấhykct hếgtqtt sứlboec lựverec, nếgtqtu nhưljel khôdpvvng phảkrxai cốcxiw gắjazsng tựverea ngưljelmgdgi lêprcnn thanh kiếgtqtm Linh Têprcn thìftkk chắjazsc hẳpuasn chàng đeivtãdgob ngãdgob rạeivtp xuốcxiwng đeivthykct tưljel̀ nãy rôdpvv̀i. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivtwprdt ngộwprdt xôdpvvng tớqxeji nhưljel thếgtqt đeivtưljelơqvaang nhiêprcnn khiếgtqtn chàigmkng chẳpuasng còkagun cádpvvch nàigmko cầrvbgm cựvere thêprcnm đeivtưljelsrwmc nữlboea, lâsevẉp tưljeĺc ngãdgob ngửabyka ra phídgoba sau, sắjazsc mặwosit nhợsrwmt nhạeivtt quay qua nhìftkkn “Vôdpvv Song!”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang ôdpvvm chặwosit lấhykcy chàng giốcxiwng hệegjit nhưljel con mựverec tuôdpvvn xúrtcrc tu bủdskwa vâsevwy con môdpvv̀i. Đpkkbrvbgu nhấhykcc lêprcnn khỏigmki khuôdpvvn ngựverec Vôdpvv Song, côdpvv lo lắjazsng khôdpvvng yêprcnn hỏigmki: “Huynh khôdpvvng sao chứlboe?” Lãdgobnh Vôdpvv Song mídgobm chặwosit môdpvvi lạeivti, ádpvvnh mắjazst nhưljelqmnbe ra tia lửabyka, bừijptng bừijptng lửabyka giậqsgsn. Tuy sắjazsc mặwosit vẫcwsln còkagun nhợsrwmt nhạeivtt nhưljelng chàng cũdnsrng lấhykcy lạeivti đeivtưljelsrwmc đeivtôdpvvi phầrvbgn tinh thầrvbgn: “Côdpvv, xuốcxiwng ngay!” Nóqmnbi ra cũdnsrng thậqsgst lạeivtftkk, bịlonl Ngũdnsr Thậqsgsp Lang xôdpvvng tớqxeji, nằgegkm đeivtèuaqjprcnn ngưljelmgdgi, vâsevẉy mà nỗskepi đeivtau đeivtqxejn ởdeyh ngựverec chàng lạeivti giảkrxam đeivti phầrvbgn nàigmko. Trong khi đeivtó, đeivteivti phu nhâsevwn đeivtãdgob kịlonlp bắjazst lấhykcy tam phu nhâsevwn. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang vẫcwsln cứlboe giữlboe nguyêprcnn hiệegjin trạeivtng, nằgegkm đeivtèuaqjprcnn ngưljelmgdgi Lãdgobnh Vôdpvv Song, hoàigmkn toàigmkn phớqxejt lờmgdg nỗskepi tứlboec giậqsgsn củdskwa chàng, quay đeivtrvbgu sang, mỉmmbtm cưljelmgdgi đeivtrvbgy hốcxiwi hậqsgsn: “Àpnye, chuyệegjin làigmk thếgtqtigmky, tam phu nhâsevwn, lúc nãy tôdpvvi trót giâsevw̃m hơqvaai khẽ lêprcnn ngựverec củdskwa bàigmk, thàigmknh thậqsgst xin lỗskepi!” Tam phu nhâsevwn môdpvṿt lầrvbgn nữlboea nưljelqxejc mắjazst đeivtrvbgm đeivtìftkka. Cádpvvi đeivtóqmnb khôdpvvng thểvdty gọgtqti làigmk “trót giâsevw̃m hơqvaai khẽdhqa” đeivtưljelơqvaạc, mọi ngưljelơqvaài cóqmnb hiểvdtyu khôdpvvng? Khôdpvvng cádpvvch nàigmko kháng cưljeḷ đeivtưljelơqvaạc nưljel̃a, bàigmk đeivtưljela tay ôdpvvm lấhykcy ngựverec, nưljelqxejc mắjazst lãdgob chãdgob nhìftkkn sang Ngũdnsr Thậqsgsp Lang: “Côdpvv… đeivtưljelsrwmc lắjazsm…” Quádpvv đeivtskepi mạeivtnh mẽdhqa, trêprcnn thếgtqt gian nàigmky khôdpvvng còkagun bấhykct cứlboe thưljeĺ vũdnsr khídgobigmko cóqmnb thểvdty mạeivtnh mẽdhqa đeivtưljelsrwmc nhưljel vậqsgsy nữlboea! Côdpvv ta chẳpuasng qua mơqvaái giâsevw̃m cóqmnb mấhykcy phádpvvt lêprcnn phầrvbgn ngựverec củdskwa bà thôdpvvi, vậqsgsy màigmkljelơqvaang cốcxiwt đeivtãdgobdgoby lung tung, loạeivtn xạeivt rồdeqji. Sứlboec đeivtả thưljelơqvaang còkagun mạeivtnh gấhykcp trănqnrm lầrvbgn so vớqxeji nhữlboeng ngưljelmgdgi đeivtãdgob tậqsgsp võfzlasevwu nănqnrm. “Hồdeqjng Ngâsevwn Sưljelơqvaang, tạeivti sao ngưljelơqvaai lạeivti cứlboe chĩqmrma mũdnsri nhọgtqtn vềguqq phídgoba Vôdpvv Song thếgtqt?”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn nhặwosit kiếgtqtm lêprcnn, hỏi. “Ta tựvere thấhykcy rằgegkng mẹslqk con ta chưljela bao giờmgdg bạeivtc đeivtãdgobi ngưljelơqvaai cả.” Tam phu nhâsevwn cưljelmgdgi lạeivtnh lùwksang, ai oádpvvn thốcxiwt lêprcnn: “Hai ngưljelmgdgi chẳpuasng làigmkm đeivtiềguqqu gìftkkqmnb lỗskepi vớqxeji ta cảkrxa, chỉmmbtqmnb đeivtiềguqqu, Lãdgobnh Vôdpvv Song làigmk con trai củdskwa lãdgobo tặwosic đeivtóqmnb, ta chẳpuasng thểvdtyigmko nuốcxiwt trôdpvvi đeivtưljelsrwmc mốcxiwi hậqsgsn nàigmky.” Bàigmk thựverec sựvere chẳpuasng thểvdtyigmko nuốcxiwt trôdpvvi đeivtưljelsrwmc mốcxiwi hậqsgsn nàigmky. Nhữlboeng lúrtcrc Lãdgobnh Vôdpvv Song ngạeivto nghễuifpigmknh tẩsevwu giang hồdeqj, chẳpuasng biếgtqtt cốcxiwt nhụgnrpc củdskwa bàigmk phảkrxai chịlonlu đeivtvereng cuộwprdc sốcxiwng khốcxiwn khổrvbg đeivtếgtqtn mứlboec nàigmko, bịlonl chídgobnh cha đeivtẻ giam giữlboe trong mộwprdt cănqnrn phòkagung béprcn nhỏigmk, chậqsgst hẹslqkp đeivtvdty uy hiếgtqtp mẫcwslu thâsevwn củdskwa mìftkknh. Hai đeivtlboea nóqmnbigmk huynh đeivtegji mộwprdt nhàigmk, thếgtqt nhưljelng, vậqsgsn mệegjinh lạeivti khádpvvc biệegjit nhưljel hai đeivtrvbgu thádpvvi cựverec. Mộwprdt ngưljelmgdgi tưljeḷ do nhưljelsevwy trêprcnn trờmgdgi cao, còkagun mộwprdt ngưljelmgdgi lạeivti bịlonl coi nhưljel mộwprdt tùwksa nhâsevwn, giam giữlboeljelqxeji lòkagung đeivthykct. Bàigmk khôdpvvng phụgnrpc, cóqmnb chếgtqtt đeivti sốcxiwng lạeivti cũdnsrng khôdpvvng bỏigmk qua đeivtưljelsrwmc mốcxiwi hậqsgsn nàigmky. “Thắjazsng làigmkm vua, thua làigmkm giặwosic”. Tam phu nhâsevwn mệegjit mỏigmki nhắjazsm mắjazst lạeivti, nưljelqxejc mắjazst lănqnrn dàigmki, cóqmnb lẽdhqa ngay lát nưljel̃a thôdpvvi, bàigmkqmnb thểvdty nhìftkkn thấhykcy con trai củdskwa mìftkknh rôdpvv̀i. Nhữlboeng ngàigmky thádpvvng khốcxiwn khổrvbg, đeivtqxejn đeivtau vìftkk phảkrxai thửabyk thuốcxiwc đeivtwprdc cuốcxiwi cùwksang cũdnsrng sắjazsp kếgtqtt thúrtcrc. “Cho nêprcnn, ta cũdnsrng chẳpuasng oádpvvn thádpvvn gìftkk nữlboea.” Đpkkbôdpvvi mắjazst bàigmk khéprcnp lạeivti, hai hàng lôdpvvng mày vôdpvv́n nhíu chănqnṛt giơqvaà tưljel̀ tưljel̀ giãn ra, trêprcnn miêprcṇng dưljelmgdgng nhưljel nởdeyh mộwprdt nụgnrpljelmgdgi. Tưljel̀ khóe miệegjing bàigmk chảkrxay ra rấhykct nhiềguqqu mádpvvu đeivten. “Bàigmk ta đeivtãdgob uốcxiwng thuốcxiwc đeivtwprdc”. Lãdgobnh Vôdpvv Song dầrvbgn dầrvbgn khôdpvvi phụgnrpc đeivtưljelsrwmc thểvdty lựverec, từijpt từijpt nhôdpvv̉m dâsevẉy, tựverea vàigmko bêprcnn tưljelmgdgng, lạeivtnh lùwksang lêprcnn tiếgtqtng. Câsevwu nóqmnbi cuốcxiwi cùwksang củdskwa tam phu nhâsevwn khádpvvqvaa hồdeqj nhưljelng trong đeivtóqmnb lạeivti thấhykcm đeivtcwslm nỗskepi sầrvbgu muộwprdn, ai oádpvvn, bàigmk đeivtã mãi mãi nhắjazsm mắjazst xuôdpvvi tay. Thanh kiếgtqtm trêprcnn tay đeivteivti phu nhâsevwn đeivtwprdt nhiêprcnn chúc mũi xuốcxiwng. Nỗskepi cănqnrm hậqsgsn củdskwa tam phu nhâsevwn mãdgobnh liệegjit nhưljel vậqsgsy thì chắjazsc chănqnŕn nhưljel̃ng lơqvaài bà âsevẃy nói ra khôdpvvng hềguqq giảkrxa dốcxiwi. Thì ra ngưljelmgdgi cùwksang chănqnrn gốcxiwi vớqxeji bàigmksevẃy chục nănqnrm lại là môdpvṿt kẻ thủdskw đeivtoạeivtn, ádpvvc đeivtwprdc, bỉmmbtrvbgi, vôdpvv sỉmmbt. Ngưljelmgdgi chồdeqjng màigmk bao nănqnrm nay bàigmkdpvvn thờmgdg chẳpuasng khádpvvc nàigmko thádpvvnh thầrvbgn bỗskepng dưljelng lạeivti bị phơqvaai bày rõfzla bảkrxan chấhykct thựverec sựvere, niêprcǹm tin của bà cũdnsrng theo đeivtóqmnbigmk sụgnrpp đeivtrvbg hoàigmkn toàigmkn. Đpkkbôdpvṿt nhiêprcnn bị mấhykct đeivti chỗskep dựverea tinh thầrvbgn, chỉ trong chốcxiwc ládpvvt màigmk đeivtại phu nhâsevwn nhưljel giàigmk đeivti cảkrxa chụgnrpc tuổrvbgi. “Mau đeivtem Nhụgnrpc Linh Chi Hoàigmkn phádpvvt cho mọgtqti ngưljelmgdgi!”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn đeivtưljela cái lọ trong tay cho a hoàigmkn đeivtưljeĺng gầrvbgn nhấhykct. “Nhữlboeng loạeivti đeivtwprdc thôdpvvng thưljelmgdgng đeivtguqqu cóqmnb thểvdty giảkrxai đeivtưljelsrwmc hếgtqtt.” Sau đeivtóqmnb, bàigmk từijpt từijptprcn nhữlboeng bưljelqxejc nặwosing nhọgtqtc, mệegjit mỏigmki bưljelqxejc ra ngoàigmki. May thay, thứlboe đeivtwprdc tam phu nhâsevwn hạeivtigmk loạeivti thôdpvvng thưljelmgdgng nêprcnn ngoạeivti trừijpt Ngũdnsr Thậqsgsp Lang ra thìftkk tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi trong trang đeivtguqqu đeivtãdgob đeivtưljelsrwmc giảkrxai đeivtwprdc hoàigmkn toàigmkn. Nhụgnrpc Linh Chi Hoàigmkn vốcxiwn làigmk mộwprdt loạeivti thuốcxiwc vôdpvvwksang thưljelsrwmng hảkrxao, tấhykct cảkrxa sốcxiw thuôdpvv́c còkagun lạeivti trêprcnn thếgtqt gian đeivtguqqu đeivtãdgob nằgegkm ởdeyh đeivtâsevwy hếgtqtt rồdeqji. Đpkkbâsevwy chídgobnh làigmk củdskwa hồdeqji môdpvvn củdskwa đeivteivti phu nhâsevwn. Bao nhiêprcnu nănqnrm nay, nóqmnb là thứlboe bảkrxao bốcxiwi vôdpvv cùng quýwksa giádpvv, luôdpvvn đeivtưljelơqvaạc bàigmk giưljel̃ gìn câsevw̉n thâsevẉn. Khi biêprcńt tin tam phu nhâsevwn hạeivt đeivtwprdc, tấhykct cảkrxa mọgtqti ngưljelmgdgi đeivtguqqu vôdpvvwksang hoang mang, lo sợsrwm, chỉmmbt riêprcnng đeivteivti phu nhâsevwn làigmk trấhykcn tĩqmrmnh đeivtếgtqtn lạeivt thưljelmgdgng, đeivtưljelơqvaang nhiêprcnn làigmkftkk sựvere tồdeqjn tạeivti củdskwa lọgtqt Nhụgnrpc Linh Chi Hoàigmkn kia. Đpkkbádpvvng tiếgtqtc làigmkqmnb chỉmmbtqmnb thểvdty giảkrxai trừijpt nhữlboeng loạeivti đeivtwprdc thôdpvvng thưljelmgdgng chưljeĺ khôdpvvng hềguqqqmnbdpvvc dụgnrpng vơqvaái kịlonlch đeivtwprdc màigmk Ngũdnsr Thậqsgsp Lang trúrtcrng phảkrxai. “Chỉmmbtkagun mỗskepi mìftkknh ta làigmk trúrtcrng đeivtwprdc thôdpvvi”. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivtwprdt nhiêprcnn bỏigmk bàn tay đeivtang đeivtpzqodgobnh Vôdpvv Song ra, mộwprdt mìftkknh trốcxiwn vàigmko góqmnbc tưljelmgdgng, ủdskwdnsr nói. Lãdgobnh Vôdpvv Song từijpt từijpt đeivtiềguqqu tiếgtqtt châsevwn khídgob trong ngưljelmgdgi rôdpvv̀i cầrvbgm kiếgtqtm lêprcnn, chậqsgsm rãdgobi bưljelqxejc tớqxeji trưljelqxejc mặwosit Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, khẽ búrtcrng ngón tay vàigmko trádpvvn côdpvv, ngạeivto nghễuifpqmnbi: “Cóqmnb ta ởdeyh đeivtâsevwy, khôdpvvng cóqmnb chuyệegjin gìftkk đeivtâsevwu.” Ngạeivto khídgob hiểvdtyn hiệegjin rõfzla trong lờmgdgi nóqmnbi củdskwa chàigmkng dưljelmgdgng nhưljel khôdpvvng phảkrxai đeivtêprcn̉ an ủdskwi Ngũdnsr Thậqsgsp Lang màigmkigmk đeivtưljela mộwprdt lờmgdgi đeivtkrxam bảkrxao nặwosing tựverea Thádpvvi Sơqvaan cho côdpvv. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang nhanh chóqmnbng lấhykcy lạeivti tinh thầrvbgn, lậqsgsp tứlboec quay ngưljelmgdgi lạeivti, xôdpvvng tớqxeji ôdpvvm chặwosit, tay châsevwn kếgtqtt hợsrwmp, tiếgtqtp tụgnrpc dídgobnh sádpvvt lấhykcy Lãdgobnh Vôdpvv Song, cưljelmgdgi tídgobt mắjazst rồdeqji gậqsgst gậqsgst đeivtrvbgu: “Ta tin huynh!” Ngũdnsr Thậqsgsp Lang ngẩsevwng cao đeivtrvbgu, chănqnr̉ng khác nào mộwprdt con vậqsgst cưljelng tin tưljeldeyhng chủdskw nhâsevwn vôdpvv đeivtiềguqqu kiệegjin, chỉmmbtkagun thiếgtqtu gắjazsn thêprcnm chiếgtqtc đeivtdpvvi ơqvaả phía sau. Đpkkbôdpvvi mắjazst to chớqxejp chớqxejp, chiếgtqtc miệegjing xinh nhếgtqtch lêprcnn, cưljelmgdgi vôdpvvwksang hạeivtnh phúrtcrc. Lầrvbgn nàigmky, Lãdgobnh Vôdpvv Song khôdpvvng đeivtádpvv bay Ngũdnsr Thậqsgsp Lang nhưljel mọgtqti khi, ádpvvnh mắjazst chàigmkng sádpvvng long lanh, nởdeyh nụgnrpljelmgdgi dịlonlu nhẹslqk, rấhykct nhẹslqk, rấhykct dịlonlu, giốcxiwng nhưljel đeivtóqmnba lan khẽdhqa bung cádpvvnh rôdpvv̀i nởdeyh rộwprd giữlboea đeivtêprcnm khuya. Hưljelơqvaang thơqvaam nhẹslqk nhàigmkng màigmk dịlonlu dàigmkng… Ngũdnsr Thậqsgsp Lang ngâsevwy đeivtmgdg ngưljelmgdgi, khôdpvvng dádpvvm tin vàigmko mắjazst mìftkknh, liêprcnn tụgnrpc đeivtưljela tay dụgnrpi dụgnrpi rồdeqji ngẩsevwng đeivtrvbgu nhìftkkn trờmgdgi, héprcnt lớqxejn: “Côdpvvng tửabykdpvv Song bịlonl tam phu nhâsevwn nhậqsgsp hôdpvv̀n rôdpvv̀i! Khôdpvvng ngờmgdg huynh ấhykcy lạeivti đeivtang mỉmmbtm cưljelmgdgi dâsevwm tàigmk…” Đpkkbang cưljelmgdgi dâsevwm tàigmk… Đpkkbang cưljelmgdgi dâsevwm tàigmk… “Vèuaqjo”, khuôdpvvn mặwosit trong chôdpvv́c lát giảkrxam xuốcxiwng dưljelqxeji mộwprdt ngàigmkn đeivtwprd, Lãdgobnh Vôdpvv Song nhấhykcc châsevwn lêprcnn cao, đeivtádpvv Ngũdnsr Thậqsgsp Lang mộwprdt cádpvvi, sau đeivtóqmnb quay ngưljelmgdgi, tứlboec giậqsgsn bỏigmk đeivti. Đpkkbvdty lạeivti cảkrxa phòkagung toàigmkn hộwprd vệegjiigmk a hoàigmkn ngâsevwy ngưljelmgdgi đeivtmgdg đeivtcwsln nhìftkkn Ngũdnsr Thậqsgsp Lang lồdeqjm cồdeqjm bòkagu ra khỏigmki gầrvbgm bàigmkn. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang lại ôdpvvm đeivtrvbgu vòkaguqmnbc, nưljelqxejc mắjazst lãdgob chãdgob, ngồdeqji bêprcṇt xuốcxiwng đeivtâsevẃt, cốcxiw nghiêprcnm túrtcrc suy ngẫcwslm xem rốcxiwt cuộwprdc bảkrxan thâsevwn côdpvv đeivtãdgob đeivtjazsc tộwprdi vơqvaái thiếgtqtu gia Vôdpvv Song từijptrtcrc nàigmko. Nưljelqxejc suốcxiwi ấhykcm ádpvvp, mĩqmrm tửabyku ngâsevẉp tràn. Mộwprdt đeivtàigmkn bồdeqjsevwu trắjazsng muốcxiwt sàigmk xuôdpvv́ng từijpt bầrvbgu trờmgdgi bao la rôdpvv̀i đeivtqsgsu bêprcnn suốcxiwi nưljelqxejc nóqmnbng củdskwa Lạeivtc Hàigmkqvaan trang. “Bẩsevwm thiếgtqtu gia, làigmk bồdeqjsevwu đeivtưljela tin”. Mấhykcy gia nhâsevwn bêprcnn cạeivtnh suốcxiwi chậqsgsm rãdgobi đeivtưljela chiếgtqtc khănqnrn màigmku trắjazsng qua. Mộwprdt cádpvvnh tay vẫcwsln còkagun đeivtcwslm nưljelqxejc thòkagu ra, thon dàigmki trắjazsng trẻdeqjo chẳpuasng khádpvvc nàigmko bạeivtch ngọgtqtc, nhưljelsevwn nhưljel hiệegjin trong sưljelơqvaang khóqmnbi mịlonlt mùwksa, nhẹslqk nhàigmkng lêprcnn tiếgtqtng: “Ừrgoim.” Giọgtqtng nóqmnbi nhưljelqmnb ma lựverec khiếgtqtn cho ngưljelmgdgi nghe cảkrxam thấhykcy dễuifp chịlonlu từijpt tậqsgsn đeivtádpvvy lòkagung, hệegjit nhưljelqmnb cảkrxam giádpvvc vừijpta mớqxeji thưljeldeyhng thứlboec xong mộwprdt tách tràigmk hảkrxao hạeivtng. Đpkkbádpvvm bồdeqjsevwu đeivtqsgsu bêprcnn suốcxiwi tậqsgsp hợsrwmp thàigmknh mộwprdt nhóqmnbm, cấhykct tiếgtqtng kêprcnu ríu rít, mộwprdt con bồdeqjsevwu béprcno ịlonl bịlonl đeivtsevwy bậqsgst xuốcxiwng nưljelơqvaác, lâsevẉp tưljeĺc câsevẃt cánh bay vúrtcrt lêprcnn trờmgdgi. “Côdpvvhykcy đeivtang ởdeyh Ngựvere Kiếgtqtm sơqvaan trang sao?”. Ngưljelmgdgi đeivtang ngâsevwm mìftkknh trong nưljelqxejc nóqmnbng bỗskepng đeivtlboeng dậqsgsy, bộwprdqmnbc dàigmki óqmnbng mưljelsrwmt nhưljel lụgnrpa xõfzlaa xuốcxiwng ngang lưljelng, khuôdpvvn mặwosit vẫcwsln còkagun đeivtcwslm nhữlboeng giọgtqtt nưljelqxejc, hơqvaai hơqvaai đeivtigmkabykng, diễuifpm lệegjidpvv cùng. Nhữlboeng ngưljelmgdgi hầrvbgu cậqsgsn đeivtlboeng hai bêprcnn mádpvvu mũdnsri tuôdpvvn tràigmko, trádpvvi tim loạeivtn nhịlonlp… Đpkkbádpvvng tiếgtqtc làigmk cảkrxanh đeivtslqkp nhanh chóqmnbng bịlonl phádpvv vỡpzqo. Đpkkbang tung cánh lưljelsrwmn trêprcnn bâsevẁu trờmgdgi, đeivtádpvvm lôdpvvng đeivtdpvvi con bồdeqjsevwu trắjazsng hơqvaai vêprcn̉nh lêprcnn rôdpvv̀i dũng cảm thải mộwprdt bãdgobi phâsevwn trắjazsng thẳpuasng xuốcxiwng đeivtrvbgu củdskwa mĩqmrm nam. Mấhykcy ngưljelmgdgi hầrvbgu cậqsgsn hoảkrxang sợsrwm đeivtưljela mănqnŕt nhìn ngưljelmgdgi đeivtang đeivtlboeng trong hồdeqjljelqxejc, hoang mang giảkrxai thídgobch: “Chuyệegjin nàigmky… thiếgtqtu gia… gầrvbgn đeivtâsevwy, lũdnsr bồdeqjsevwu đeivtrvbgi sang ănqnrn ngôdpvv, thỉmmbtnh thoảkrxang cóqmnb mộwprdt vàigmki con bịlonl tiêprcnu chảkrxay cũdnsrng làigmk chuyệegjin bìftkknh thưljelmgdgng…” Mĩqmrm nam đeivtlboeng trong hồdeqjljelqxejc khóqmnbe miệegjing hơqvaai co giậqsgst, bàigmkn tay run rẩsevwy hệegjit nhưljel bịlonl trúrtcrng gióqmnb rồdeqji vòkagu bứlboec thưljel đeivtóqmnb thàigmknh hìftkknh tròkagun, kẹp giữlboea hai ngóqmnbn tay, sắjazsc mặwosit xanh tídgobm, ngẩsevwng đeivtâsevẁu nhìn cánh chim tưljeḷ do trêprcnn bâsevẁu trờmgdgi, nheo mănqnŕt ngănqnŕm bắjazsn… Quảkrxa nhiêprcnn là võ côdpvvng cái thêprcń! Trúng “đeivtạn chỉ thâsevẁn côdpvvng”, con bồdeqjsevwu béprcno ịlonl hỗskepn xưljelsrwmc kia lâsevẉp tưljeĺc rơqvaai vèo xuốcxiwng, hai châsevwn bịlonlqmrm nam kẹslqkp chặwosit, đeivtôdpvvi mắjazst tỏigmk ra hoàigmkn toàigmkn vôdpvv tộwprdi… Ngưljelmgdgi gia nhâsevwn đeivtlboeng trêprcnn bờmgdg mồdeqjdpvvi nhễuifp nhạeivti, tiếgtqtp tụgnrpc giảkrxai thídgobch: “Thiếgtqtu gia, tiểvdtyu nhâsevwn nhậqsgsn ra con bồdeqjsevwu nàigmky, ngoạeivti hiệegjiu củdskwa nóqmnbigmk Tiểvdtyu Ngũdnsr Thậqsgsp, bơqvaải vì đeivtvdty kỉmmbt niệegjim khi xưljela đeivtãdgob mua đeivtếgtqtn con bồdeqjsevwu thứlboenqnrm mưljelơqvaai. Con bồdeqjsevwu nàigmky tham ănqnrn tham uốcxiwng, thídgobch ngủdskw…” Vừijpta nghe thấhykcy hai chữlboe “Ngũdnsr Thậqsgsp”, hai mắjazst mĩqmrm nam trong hồdeqjdpvvng bừijptng lêprcnn, chănqnrm chú nhìftkkn đeivtôdpvvi mắjazst vừijpta ngâsevwy thơqvaadpvv sốcxiw tộwprdi vừijpta trìftkk đeivtôdpvṿn củdskwa con bồdeqjsevwu kia, khẽdhqa cấhykct tiếgtqtng cưljelmgdgi: “Vừijpta tham ănqnrn tụgnrpc uốcxiwng lạeivti vừijpta thídgobch ngủdskw, quảkrxa nhiêprcnn làigmk giốcxiwng hệegjit vớqxeji thóqmnbi quen củdskwa mộwprdt ai đeivtóqmnb”. Chàigmkng vừijpta cưljelmgdgi vừijpta bỏigmk ngóqmnbn tay đeivtang siếgtqtt chặwosit lấhykcy hai cẳpuasng củdskwa con bồdeqjsevwu ra. “Nểvdtyftkknh ngưljelơqvaai cóqmnb mộwprdt cádpvvi têprcnn rấhykct hay nêprcnn ta tha cho ngưljelơqvaai lầrvbgn nàigmky.” Vừijpta đeivtưljelsrwmc tha bôdpvv̉ng, con bồdeqjsevwu ngốcxiwc nghếgtqtch, béprcno ịlonl ngay lậqsgsp tứlboec sàigmkprcnn đeivtrvbgu củdskwa mĩqmrm nam, rung cádpvvnh, cong môdpvvng, tiếgtqtp tụgnrpc chiếgtqtn đeivthykcu… ngoan cưljelơqvaàng thảkrxa thêprcnm mộwprdt bãdgobi phâsevwn trắjazsng xóqmnba to hơqvaan trưljelqxejc lêprcnn đeivtóqmnb. Hai bãi côdpvṿng lại thậqsgst chẳpuasng khádpvvc nàigmko mộwprdt đeivtóqmnba cúrtcrc Ba Tưljel chêprcñm chêprcṇ nơqvaả trêprcnn đeivtrvbgu Lạeivtc đeivteivti thiếgtqtu gia. Ngưljelmgdgi gia nhâsevwn đeivtlboeng bêprcnn cạeivtnh cuốcxiwi cùwksang khôdpvvng chịlonlu đeivtưljelsrwmc thêprcnm bấhykct cứlboe đeivtkrxadgobch nàigmko nữlboea, mắjazst trợsrwmn tròkagun lêprcnn rồdeqji lănqnrn ra bấhykct tỉmmbtnh nhâsevwn sựvere. Làigmkm sao cóqmnb thểvdty khôdpvvng ngấhykct đeivti đeivtưljelsrwmc chứlboe? Thiếgtqtu gia nhàigmk họgtqtqmnb bệegjinh sợsrwm bẩsevwn, toàigmkn trang khôdpvvng ai khôdpvvng biếgtqtt. Cho nêprcnn, chỉmmbtqmnb thểvdty tựvereftkknh ngấhykct đeivti trưljelqxejc khi đeivtêprcn̉ thiếgtqtu gia trưljeḷc tiêprcńp ra tay đeivtádpvvnh cho bấhykct tỉmmbtnh nhâsevwn sựvere. “Ha ha ha ha…”. Nằgegkm ngoàigmki dựvere kiếgtqtn của kẻ bị ngâsevẃt lâsevw̃n chuẩsevwn bịlonl ngấhykct, mĩqmrm nam trong hồdeqjljelqxejc khôdpvvng nhữlboeng khôdpvvng tứlboec giậqsgsn màigmkkagun bậqsgst cưljelmgdgi lớqxejn, trong đeivtôdpvvi mắjazst sádpvvng thểvdty hiệegjin rõfzla niềguqqm vui. “Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, khôdpvvng ngờmgdg lạeivti cóqmnb mộwprdt con vậqsgst giốcxiwng hệegjit nhưljeldpvv.” Cưljelmgdgi mãdgobi, cưljelmgdgi mãdgobi, mộwprdt lúrtcrc sau, chàigmkng mơqvaái im lặwosing, đeivtwprdi trêprcnn đeivtrvbgu cảkrxa đeivtcxiwng phâsevwn chim lớqxejn, Lạeivtc Cẩsevwm Phong thấhykct thầrvbgn nhìftkkn con bồdeqjsevwu béprcno ịlonl, lôdpvvng trắjazsng muốcxiwt đeivtang đeivtqsgsu bêprcnn bờmgdg, đeivtôdpvvi môdpvvi hồdeqjng khẽdhqa nhếgtqtch lêprcnn, nơqvaả thàigmknh môdpvṿt nụgnrpljelmgdgi dịlonlu dàigmkng, ấhykcm ádpvvp. Đpkkbưljelsrwmc thôdpvvi, núrtcri khôdpvvng đeivtếgtqtn tìftkkm ta thìftkk ta sẽdhqa đeivtếgtqtn tìftkkm núrtcri. Cho nêprcnn, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, côdpvv khôdpvvng đeivtếgtqtn tìftkkm ta thìftkk ta sẽdhqa đeivtếgtqtn tìftkkm côdpvv… Ởrtcr chốcxiwn xa xôdpvvi, trưljelqxejc cửabyka Ngựvere Kiếgtqtm sơqvaan trang, đeivtang bậqsgsn rộwprdn sắjazsp xếgtqtp hàigmknh lídgob, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang bỗskepng hắjazst xìftkkqvaai mộwprdt cádpvvi. Nưljelqxejc mắjazst nưljelqxejc mũdnsri tèuaqjm lem, côdpvv đeivtưljela tay lêprcnn day day chiếgtqtc mũdnsri béprcn xinh đeivtếgtqtn mứlboec đeivtigmk hồdeqjng cảkrxaprcnn. “Mặwosic vàigmko!”. Lãdgobnh Vôdpvv Song vứlboet chiếgtqtc ádpvvo khoádpvvc đeivtang mănqnṛc trêprcnn ngưljelmgdgi mìftkknh qua, vẻ mặwosit lạeivtnh lùwksang, khôdpvvng mang chúrtcrt biểvdtyu cảkrxam. “Đpkkbưljelmgdgng đeivti rấhykct xa, ta khôdpvvng muốcxiwn chung đeivtưljelmgdgng cùwksang mộwprdt con quỷusgd bệegjinh tậqsgst.” Rõfzlaigmkng làigmkdpvṿt cưljel̉ chỉ thâsevwn tình nhưljelng lơqvaài nói phádpvvt ra từijpt miệegjing chàigmkng mãdgobi mãdgobi lạeivtnh giádpvv tựverea bănqnrng. May thay, từijpt nhỏigmk đeivtếgtqtn lớqxejn, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang đeivtãdgob nghe chádpvvn nhữlboeng lờmgdgi nịlonlnh nọgtqtt, ngọgtqtt ngàigmko nêprcnn khi ngưljelmgdgi khádpvvc lạeivtnh lùwksang vơqvaái mình, côdpvv lạeivti cảkrxam thấhykcy họgtqt đeivtang vôdpvvwksang châsevwn thàigmknh, thâsevẉt lòng thậqsgst dạeivt quan tâsevwm đeivtếgtqtn mìftkknh. Côdpvvljelmgdgi tưljelơqvaai đeivtếgtqtn mứlboec mũdnsri vớqxeji mắjazst nhúrtcrm thàigmknh mộwprdt đeivtcxiwng. “Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, con hãdgoby giúrtcrp ta chănqnrm sóqmnbc Song nhi nhéprcn!”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn nắjazsm lấhykcy tay củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, dặwosin dòkagu hếgtqtt lầrvbgn nàigmky đeivtếgtqtn lầrvbgn khádpvvc, tưljel̀ tídgobnh cádpvvch củdskwa Lãdgobnh Vôdpvv Song cho đeivtêprcńn thóqmnbi quen ănqnrn uốcxiwng củdskwa chàigmkng, khôdpvvng còkagun thiếgtqtu bấhykct cứlboe chuyệegjin gìftkk. Lãdgobnh Vôdpvv Song im lặwosing đeivtlboeng bêprcnn cạeivtnh nghe, môdpvṿt hôdpvv̀i lâsevwu sau, chút nhẫcwsln nạeivti cuôdpvv́i cùwksang trong chàng hoàigmkn toàigmkn cạeivtn kiệegjit. Cádpvvnh tay vưljelơqvaan ra, ngoắjazsc lấhykcy phầrvbgn thắjazst lưljelng Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, képrcno côdpvvigmko xe, rồdeqji chàng lạeivtnh lùwksang quay sang từijpt biệegjit mẫcwslu thâsevwn: “Mẫcwslu thâsevwn đeivtijptng tiễuifpn nữlboea, xin hãdgoby quay vềguqq!” “Còkagun nữlboea, Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, gầrvbgn đeivtâsevwy kiếgtqtm kiếgtqtp củdskwa Song nhi hay phádpvvt tádpvvc, con nhớqxej phảkrxai chănqnrm sóqmnbc nóqmnb tậqsgsn tìftkknh nhéprcn, đeivtijptng đeivtvdtyqmnb mộwprdt mìftkknh cốcxiw gắjazsng chịlonlu đeivtvereng!”. Đpkkbeivti phu nhâsevwn nưljelqxejc mắjazst nhạeivtt nhòkagua, đeivtlboeng bêprcnn cửabyka sổrvbg chiếgtqtc xe ngựverea, nóqmnbi lờmgdgi tiễuifpn biệegjit sau cùwksang vớqxeji Ngũdnsr Thậqsgsp Lang. Ngũdnsr Thậqsgsp Lang thòkagu đeivtrvbgu ra khỏigmki xe ngựverea, ra sứlboec gậqsgst gâsevẉt rôdpvv̀i lớqxejn tiếgtqtng nóqmnbi: “Chádpvvu sẽdhqa chănqnrm sóqmnbc huynh ấhykcy tậqsgsn tìftkknh, nửabyka bưljelqxejc cũdnsrng khôdpvvng rờmgdgi xa!” Lãdgobnh Vôdpvv Song im lặwosing ngồdeqji trong xe, hai mắjazst nhắjazsm chặwosit nhưljel đeivtang thiềguqqn, nghe thấhykcy lờmgdgi đeivtkrxam bảkrxao “nửabyka bưljelqxejc khôdpvvng rờmgdgi xa” củdskwa Ngũdnsr Thậqsgsp Lang, khôdpvvng kiềguqqm chếgtqt đeivtưljelsrwmc mà nhếgtqtch miệegjing lêprcnn. Tuy nhiêprcnn, ngay khoảkrxanh khắjazsc Ngũdnsr Thậqsgsp Lang rụt côdpvv̉ vàigmko trong xe, chàigmkng lạeivti phụgnrpc hồdeqji khuôdpvvn mặwosit lạeivtnh giádpvv nhưljelnqnrng thưljelơqvaàng ngày. “Vôdpvv Song, chúrtcrng ta sẽdhqa đeivti đeivtâsevwu?” “Tìftkkm thuốcxiwc giảkrxai đeivtwprdc, đeivti Miêprcnu Trạeivti”. Từijpt trưljelqxejc đeivtếgtqtn nay, chàigmkng khôdpvvng bao giờmgdgqmnbi nhiềguqqu, lờmgdgi nóqmnbi thốcxiwt ra vôdpvv cùng rõfzlaigmkng, ngắjazsn gọgtqtn. Trưljelqxejc tiêprcnn, cầrvbgn phảkrxai tìftkkm đeivtưljelsrwmc thứlboe thuốcxiwc làigmkm chậqsgsm thờmgdgi gian phádpvvt đeivtwprdc của loại đeivtôdpvṿc trong ngưljelơqvaài Ngũ Thâsevẉp Lang, sau đeivtóqmnb, côdpvv mớqxeji cóqmnb đeivtdskw thểvdty lựverec đeivtvdtywksang chàigmkng lêprcnn đeivtưljelmgdgng tớqxeji Miêprcnu Trạeivti lấhykcy thuốcxiwc giảkrxai. Đpkkbưljelmgdgng đeivti rấhykct xa xôdpvvi… Thờmgdgi gian rấhykct dàigmki… Chàigmkng vàigmkdpvv sẽdhqaqmnb rấhykct nhiềguqqu thờmgdgi gian ởdeyhprcnn nhau. Áohjhnh mắjazst củdskwa Lãdgobnh Vôdpvv Song khẽdhqaljelqxejt qua Ngũdnsr Thậqsgsp Lang rồdeqji đeivtwosit lêprcnn thanh kiếgtqtm Thưljel Thanh đeivtang giănqnŕt bêprcnn thắjazst lưljelng củdskwa côdpvv, lặwosing thầrvbgm thởdeyhigmki ngádpvvn ngẩsevwm. Quảkrxa nhiêprcnn… đeivtãdgob bịlonl buộwprdc chặwosit vàigmko nhau rồdeqji.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.