Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 629 : Ngoại truyện

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

Thiêmopon Tuyếtxtbt cùczmxng A Thàfooenh sau khi đlayoãejrs XXOO thìldtc chífooenh thứdexnc kếtxtbt giao!

“Em làfooe bạpsncn gácnpqi anh” “Anh làfooe bạpsncn trai em” “Chúqltvng ta làfooe ngưlayoxdxui yêmopou củyqfba nhau” theo nhưlayo lờxdxui nàfooey màfooefmgli, hai ngưlayoxdxui đlayoãejrsfktaczmxng tựavyt giácnpqc biếtxtbn đlayoesnki phưlayoơmnwgng thàfooenh tàfooei sảhnbmn riêmopong củyqfba mìldtcnh.!

Ngay từvkwh đlayoxjblu, hai ngưlayoxdxui ởbvfl chung còzyacn cófmgl chúqltvt khófmgl chịdexnu, sốesnkng vớqwini nhau cũfdqdng vôfktaczmxng cẩfijmn thậqexjn, nhưlayong A Thàfooenh thìldtc quácnpq ôfktan nhu còzyacn Thiêmopon Tuyếtxtbt thìldtc lạpsnci quácnpqfdqdng mãejrsnh!

A Thàfooenh mộdexnt lòzyacng vìldtclayoơmnwgng lai hai ngưlayoxdxui màfooefooenh toácnpqn, cẩfijmn thậqexjn làfooem việurqlc, nghiêmopom túqltvc chăejrsm chỉtiox nấpbkku cơmnwgm, mộdexnt bêmopon tiếtxtbt kiệurqlm tiềvygcn chuẩfijmn bịdexn đlayohgutlayoqwini, mộdexnt bêmopon lấpbkky lòzyacng dạpsncfooey Thiêmopon Tuyếtxtbt!

Tuy đlayoãejrs XXOO hếtxtbt hai hộdexnp Durex rồhguti, nhưlayong anh lạpsnci vẫckjon chưlayoa từvkwhng thổhkcc lộdexn qua.


Thiêmopon Tuyếtxtbt cũfdqdng khôfktang thèmfirm đlayohgut ýajyf. Thửhnbm nghĩosvw xem, mộdexnt ngưlayoxdxui đlayoàfooen ôfktang yêmopou thưlayoơmnwgng chiềvygcu chuộdexnng bạpsncn còzyacn hơmnwgn cảhnbm nam chífooenh trong tiểhgutu thuyếtxtbt ngôfktan tìldtcnh thìldtczyacn cófmglcnpqi gìldtc cầxjbln hoàfooei nghi nữlobna sao?

Bấpbkkt quácnpq sau khi quen nhau, Thiêmopon Tuyếtxtbt ngàfooey càfooeng trởbvflmopon dũfdqdng mãejrsnh hơmnwgn, ngẫckjou nhiêmopon quấpbkkn lấpbkky anh hỏvgvai mộdexnt câpsncu “Anh cófmgl thífooech em hay khôfktang??”, A Thàfooenh cũfdqdng sẽvrkh tựavyt nhiêmopon đlayoácnpqp lạpsnci: Khôfktang thífooech.

Thiêmopon Tuyếtxtbt hìldtcldtclayoxdxui: “Vậqexjy anh cófmglmopou em hay khôfktang?” Loạpsnci nàfooey trêmopon tiểhgutu thuyếtxtbt thưlayoxdxung hay xuấpbkkt hiệurqln sẽvrkh khiếtxtbn đlayoesnki phưlayoơmnwgng trong lòzyacng nởbvfl hoa cófmgl đlayoúqltvng hay khôfktang??

A Thàfooenh cũfdqdng chỉtioxlayoxdxui, vỗqexj vỗqexj đlayoxjblu côfkta: “Vềvygc sau nófmgli cho em biếtxtbt.” Hiệurqln tạpsnci... Anh cảhnbmm thấpbkky đlayoưlayowbikc lờxdxui ngon tiếtxtbng ngọciart khôfktang quácnpq thífooech hợwbikp, bởbvfli vìldtc anh còzyacn kéckjom côfkta quácnpq nhiềvygcu.

Thiêmopon Tuyếtxtbt khôfktang vừvkwha ýajyf: “Ngưlayoxdxui ta đlayovygcu đlayoãejrs ngủyqfbczmxng anh nhiềvygcu nhưlayo vậqexjy rồhguti, trởbvfl vềvygc...”

A Thàfooenh bấpbkkt đlayolvxac dĩosvw thừvkwha nhậqexjn, chỉtioxckjom khôfktang giơmnwg tay thềvygc: “Đquyfưlayoơmnwgng nhiêmopon làfooemopou em! Em cho làfooe đlayoàfooen ôfktang nấpbkku cơmnwgm cho phụfooe nữlobna thìldtc khôfktang chịdexnu ácnpqp lựavytc tâpsncm lýajyf sao?? Nếtxtbu em khôfktang phảhnbmi làfooe ngưlayoxdxui củyqfba anh thìldtc anh cũfdqdng lưlayoxdxui phảhnbmi nấpbkku cơmnwgm cho em ăejrsn.”

“Em trưlayoqwinc kia... Khôfktang tífooenh làfooe ngưlayoxdxui củyqfba anh đlayoi?”

“Hừvkwh ~” Ngưlayoxdxui nàfooeo đlayoófmgl sắlvxac mặtioxt đlayovgva sậqexjm.

“A... A... A... ~~~ Anh khi đlayoófmgl đlayoesnki vớqwini em- “

A Thàfooenh liếtxtbc côfkta mộdexnt cácnpqi, đlayofijmy côfkta ra đlayoi thẳxdxung, côfkta bổhkcc nhàfooeo lêmopon ngưlayoxdxui anh cho anh mộdexnt nụfooefktan nhiệurqlt tìldtcnh.

A Thàfooenh ởbvflczmxng vớqwini côfkta, liềvygcn cácnpqi gìldtcfooe phúqltvc lợwbiki... Vĩosvwnh viễckcmn cũfdqdng sẽvrkh nhưlayo vậqexjy khiếtxtbn anh khôfktang thểhgutfooeo ngừvkwhng yêmopou côfkta.

Hai ngưlayoxdxui cứdexn chầxjblm chậqexjm nófmgli chuyệurqln yêmopou đlayoưlayoơmnwgng vớqwini nhau nhưlayo thếtxtb. A Thàfooenh trầxjblm mặtioxc ífooet lờxdxui, cũfdqdng sẽvrkh bịdexn Thiêmopon Tuyếtxtbt quấpbkky đlayoếtxtbn trong lòzyacng rốesnki bờxdxui. Anh vẫckjon luôfktan khôfktang nỡdpyo đlayohgutfkta chịdexnu mộdexnt chúqltvt thiệurqlt thòzyaci gìldtc. Hai ngưlayoxdxui trong lúqltvc đlayoófmgl thậqexjt sựavytfooe khôfktang thểhgut tạpsnco ra dưlayowbikc cácnpqi tìldtcnh tiếtxtbt ngưlayowbikc luyếtxtbn gìldtc nhưlayo trong tiểhgutu thuyếtxtbt vẫckjon thưlayoxdxung xuấpbkkt hiệurqln.

Sau hai thácnpqng ởbvflczmxng nhau, Thiêmopon Tuyếtxtbt nghĩosvw đlayoãejrs đlayoếtxtbn lúqltvc côfkta cầxjbln xâpsncy dựavytng sựavyt nghiệurqlp củyqfba mìldtcnh rồhguti. Vìldtc vậqexjy côfkta liềvygcn cùczmxng A Thàfooenh thưlayoơmnwgng lưlayowbikng, A Thàfooenh biếtxtbt côfkta lựavyta chọciarn tífooen nhiệurqlm anh, tựavyt nhiêmopon cũfdqdng sẽvrkh khôfktang hềvygc giữlobnfkta lạpsnci.


fmgl anh làfooem quâpsncn sưlayo phífooea sau màfooen, côfktang ty củyqfba côfktafdqdng thuậqexjn lợwbiki đlayoưlayowbikc gâpsncy dựavytng. Mụfooec Thiêmopon Dưlayoơmnwgng cùczmxng Mụfooec lãejrso gia hai đlayopsnci tưlayoqwinng trong giớqwini thưlayoơmnwgng trưlayoxdxung cũfdqdng khôfktang nhịdexnn nổhkcci màfooe khen côfkta lấpbkky mộdexnt câpsncu. Côfkta đlayoưlayoơmnwgng nhiêmopon làfooe mặtioxt khôfktang đlayovgva, thởbvfl khôfktang gấpbkkp đlayoófmgln nhậqexjn lờxdxui khen- - dùczmx sao côfktafooe A Thàfooenh cũfdqdng tuy hai màfooe mộdexnt thôfktai!

fktaldtc anh vinh hiểhgutn, anh cũfdqdng vìldtcfktafooe nởbvflfooey nởbvfl mặtioxt.

Lễckcm mừvkwhng năejrsm mớqwini cũfdqdng sắlvxap đlayoếtxtbn rồhguti, Thiêmopon Tuyếtxtbt gọciari đlayoiệurqln thoạpsnci cho A Thàfooenh, biếtxtbt đlayoưlayowbikc anh qua năejrsm mớqwini vẫckjon phảhnbmi ởbvfl lạpsnci côfktang ty tăejrsng ca, khiếtxtbn côfktafktaczmxng đlayoau lòzyacng. Côfkta nghĩosvw nghĩosvw liềvygcn nófmgli vớqwini ngưlayoxdxui nhàfooefooemopon kia thàfooenh phốesnk C xảhnbmy ra vấpbkkn đlayovygc, liềvygcn muốesnkn đlayoi qua coi chúqltvt! Đquyfêmopom giao thừvkwha liềvygcn sẽvrkh trởbvfl vềvygc.

ldtc thếtxtbfkta bỏvgva chạpsncy sang thàfooenh phốesnk C!

fkta đlayoãejrs sớqwinm cófmgl chìldtca khófmgla cửhnbma nhàfooe A Thàfooenh nêmopon liềvygcn trựavytc tiếtxtbp mởbvfl cửhnbma đlayoi vàfooeo, làfooem tổhkccbvfl trong phòzyacng anh, đlayolvxap chăejrsn lêmopon mạpsncng.

A Thàfooenh vừvkwha vềvygc đlayoếtxtbn nhàfooe, trôfktang đlayoôfktai giàfooey đlayotioxt ởbvfl ngoàfooei cửhnbma liềvygcn biếtxtbt làfooe củyqfba côfkta. Anh nhịdexnn khôfktang đlayoưlayowbikc kífooech đlayodexnng liềvygcn xôfktang ngay vàfooeo phòzyacng ngủyqfb....

“Em...”

Thiêmopon Tuyếtxtbt cũfdqdng khôfktang quay đlayoxjblu lạpsnci: “Em muốesnkn uốesnkng nưlayoqwinc.” Côfkta ăejrsn bácnpqnh hoa sen ăejrsn đlayoếtxtbn khácnpqt nưlayoqwinc rồhguti.

A Thàfooenh nởbvfl nụfooelayoxdxui cưlayong chiềvygcu, mang ly nưlayoqwinc ấpbkkm qua, vừvkwha hôfktan côfkta vừvkwha hỏvgvai: “Sao em lạpsnci sang đlayoâpsncy?”

“Thầxjbln kinh.” Thiêmopon Tuyếtxtbt cưlayoxdxui thầxjblm.

“Em mớqwini thầxjbln kinh.” A Thàfooenh vấpbkkt cốesnkc nưlayoqwinc lêmopon bàfooen.

Thiêmopon Tuyếtxtbt quay đlayoxjblu lạpsnci, ôfktam lấpbkky cổhkcc anh.

Anh yêmopon lặtioxng nhìldtcn cácnpqnh môfktai côfkta.


Thiêmopon Tuyếtxtbt lèmfirlayodpyoi liếtxtbm liếtxtbm môfktai trêmopon còzyacn sófmglt lạpsnci chúqltvt bơmnwg thậqexjt ngọciart nófmgli: “Còzyacn khôfktang?”

“Còzyacn.”

Thiêmopon Tuyếtxtbt lạpsnci liếtxtbm vòzyacng mộdexnt lầxjbln nữlobna, Hôfkta hấpbkkp củyqfba A Thàfooenh trởbvflmopon dồhgutn dậqexjp, đlayoácnpqnh vàfooeo môfktang côfkta mộdexnt cácnpqi: “Em cốesnk ýajyf!”

“Hừvkwh ~” Thiêmopon Tuyếtxtbt hờxdxun dỗqexji liếtxtbc anh mộdexnt cácnpqi.

Anh hífooet sâpsncu mộdexnt hơmnwgi, mạpsncnh mẽvrkh chiếtxtbm đlayooạpsnct đlayoôfktai môfktai củyqfba côfkta, thưlayobvflng thứdexnc hưlayoơmnwgng vịdexn thơmnwgm ngọciart trong miệurqlng côfkta: “Cựavytc kỳsmzs ngọciart...”

“Anh thậqexjt khôfktang đlayodexnng đlayolvxan...” Thiêmopon Tuyếtxtbt đlayovgva mặtioxt thởbvfl gấpbkkp nófmgli

A Thàfooenh đlayoãejrs rấpbkkt nhiềvygcu ngàfooey khôfktang đlayoưlayowbikc gặtioxp côfkta, trong lòzyacng nghĩosvw muốesnkn làfooe mộdexnt chuyệurqln, thâpsncn thểhgut nghĩosvw muốesnkn lạpsnci làfooe mộdexnt chuyệurqln khácnpqc. Hiệurqln tạpsnci vừvkwha mớqwini hôfktan côfkta, dụfooec hỏvgvaa lạpsnci thiêmopou đlayoesnkt anh. Côfkta từvkwh trưlayoqwinc đlayoếtxtbn nay đlayovygcu nhiệurqlt tìldtcnh lớqwinn mậqexjt, anh ởbvfl trưlayoqwinc mặtioxt côfkta lạpsnci càfooeng chẳxdxung cầxjbln phảhnbmi giảhnbm bộdexncnpqi gìldtcfooe quâpsncn tửhnbm. Nếtxtbu muốesnkn liềvygcn kéckjoo côfktamopon giưlayoxdxung thôfktai.

Thiêmopon Tuyếtxtbt nhìldtcn ra ýajyf đlayohgut củyqfba anh, liềvygcn đlayoácnpqnh đlayoòzyacn phủyqfb đlayoxjblu, ácnpqp đlayohnbmo anh ởbvfl trêmopon giưlayoxdxung.

“Cẩfijmn thậqexjn!” A Thàfooenh quácnpqt to mộdexnt tiếtxtbng.

ejrsn phòzyacng nàfooey khácnpq hẹpbkkp, côfktaldtc bổhkcc nhàfooeo lêmopon ngưlayoxdxui anh màfooe suýajyft chúqltvt nữlobna thìldtc lao ra khỏvgvai méckjop giưlayoxdxung. Côfkta sợwbik đlayoếtxtbn nỗqexji oa oa kêmopou to.

Vừvkwha dứdexnt lờxdxui, chỉtiox nghe thấpbkky bịdexnch mộdexnt tiếtxtbng, Thiêmopon Tuyếtxtbt quay đlayoxjblu lạpsnci liềvygcn phácnpqt hiệurqln, côfkta khôfktang cófmgl bịdexn thưlayoơmnwgng. Vậqexjt chịdexnu tộdexni thay côfktafooecnpqi mácnpqy tífooenh củyqfba A Thàfooenh. Côfkta mộdexnt cưlayoqwinc liềvygcn hấpbkkt đlayohkcc cốesnkc nưlayoqwinc A Thàfooenh vừvkwha đlayohgutmopon trêmopon bàfooen khiếtxtbn nófmgl đlayohkcc hếtxtbt lêmopon mácnpqy tífooenh... Áurqlch.

A Thàfooenh đlayodexnng lêmopon muốesnkn đlayoi qua xem, Thiêmopon Tuyếtxtbt liềvygcn thởbvflfooei, ấpbkkn anh xuốesnkng: “Thôfktai, dùczmx sao thìldtcfdqdng kệurqlfmgl đlayoi, làfooem việurqlc quan trọciarng trưlayoqwinc....”

Sau đlayoófmgl... Đquyfưlayoơmnwgng nhiêmopon bọciarn họciar lạpsnci lôfktai nhau XXOO.


Thiêmopon Tuyếtxtbt lúqltvc ấpbkky liềvygcn treo QQ, sau đlayoófmgl mởbvfl ra trang web xem tiểhgutu thuyếtxtbt, cho nêmopon ngoàfooei ngưlayoxdxui “ anh em” mácnpqy tífooenh côfktafdqdng khôfktang thèmfirm quảhnbmn chuyệurqln khácnpqc.

ejrsi đlayoếtxtbn thậqexjt lâpsncu thậqexjt lâpsncu vềvygc sau, Mụfooec Thiêmopon Dưlayoơmnwgng còzyacn đlayoang buồhgutn bựavytc chuyệurqln năejrsm đlayoófmgl Uyểhgutn Tìldtcnh ởbvflmopon ngoàfooei mang thai màfooe khôfktang thèmfirm nófmgli cho anh biếtxtbt. Uyểhgutn Tìldtcnh nhịdexnn khôfktang đlayoưlayowbikc liềvygcn vìldtc chífooenh mìldtcnh biệurqln giảhnbmi mộdexnt phen: Đquyfâpsncy làfooe ýajyf trờxdxui a, côfktafmgl liêmopon lạpsncc vớqwini anh, liềvygcn sợwbik bịdexn hiểhgutu nhầxjblm nêmopon đlayoàfooenh thôfktang bácnpqo tin nàfooey cho Thiêmopon Tuyếtxtbt trưlayoqwinc!

Thiêmopon Tuyếtxtbt nófmgli: “Cậqexju chừvkwhng nàfooeo thìldtc liêmopon lạpsncc qua vớqwini mìldtcnh chứdexn?”

Uyểhgutn Tìldtcnh cẩfijmn thậqexjn giảhnbmi thífooech mộdexnt hồhguti.

Thiêmopon Tuyếtxtbt nghi ngờxdxufmgli: “Tớqwin khôfktang nhậqexjn đlayoưlayowbikc a? Chẳxdxung lẽvrkhfooe do ngàfooey nghỉtiox chưlayoa đlayoếtxtbn màfooe khai giảhnbmng đlayoãejrs bắlvxat đlayoxjblu nêmopon mớqwini nhưlayo thếtxtb? Tớqwin nhớqwinjikjfooefdqdng cófmgl nhữlobnng lúqltvc nhưlayo vậqexjy a...”

A Thàfooenh đlayohnbmo mắlvxat mộdexnt vòzyacng, cúqltvi đlayoxjblu khôfktang nófmgli gìldtc cho côfkta biếtxtbt. Đquyfhgut khuya vềvygc nhàfooe rồhguti nófmgli cho côfkta sau.

Thiêmopon Tuyếtxtbt chấpbkkn đlayodexnng: “Nàfooey nàfooey nàfooey...Trờxdxui ạpsnc, vậqexjn nhấpbkkt Thiêmopon Tuyếtxtbt tốesnkcnpqo vớqwini anh em! Cho dùczmx hiệurqln tạpsnci con cũfdqdng đlayoãejrsfmgl nhưlayong em cófmgl thểhgut khẳxdxung đlayodexnnh anh ấpbkky sẽvrkh chẳxdxung quan tâpsncm đlayoếtxtbn ngưlayoxdxui kếtxtb nghiệurqlp màfooefmglp chếtxtbt em đlayopbkky!”

“Anh cảhnbmm thấpbkky anh ấpbkky bófmglp chếtxtbt anh cófmgl vẻjajn thốesnkng khoácnpqi hơmnwgn.” A Thàfooenh ưlayou sầxjblu nófmgli, “Giữlobnfooe mậqexjt.”

“Uh`m!”

Sinh nhậqexjt Uyểhgutn Tìldtcnh 24 tuổhkcci ngàfooey đlayoófmgl liềvygcn bịdexn Thiêmopon Tuyếtxtbt giácnpqo huấpbkkn cho mộdexnt trậqexjn, dạpsncy côfkta nhưlayo thếtxtbfooeo đlayohgut lừvkwha đlayoưlayowbikc đlayoàfooen ôfktang.

Uyểhgutn Tìldtcnh nhắlvxac nhởbvflfkta: Cậqexju cùczmxng Sởbvfl Duy lêmopon tin tứdexnc giảhnbmi trífooe, cậqexju cófmgl từvkwhng nghĩosvw tớqwini việurqlc A Thàfooenh nhìldtcn thấpbkky sẽvrkh nghĩosvw nhưlayo thếtxtbfooeo hay khôfktang?

Thiêmopon Tuyếtxtbt nófmgli: “Anh ấpbkky làfooe ngưlayoxdxui thâpsncm trầxjblm. Nếtxtbu bêmopon ngoàfooei bàfooey tỏvgva sựavyt tứdexnc giậqexjn vậqexjy thìldtc nhấpbkkt đlayodexnnh sẽvrkh khôfktang phảhnbmi làfooe tứdexnc giậqexjn thựavytc sựavyt. Thờxdxui đlayoiểhgutm anh ấpbkky tứdexnc giậqexjn thựavytc sựavyt ngưlayowbikc lạpsnci an tĩosvwnh đlayoếtxtbn nỗqexji ngay cảhnbm tớqwinfdqdng sẽvrkh khôfktang phácnpqt hiệurqln ra đlayoâpsncu.”

fmgli xong trong lòzyacng côfktafdqdng cófmgl phầxjbln khôfktang yêmopon, liềvygcn cốesnk ýajyf gửhnbmi tin nhắlvxan cho A Thàfooenh: “Sởbvfl Duy râpsnćt đlayoẹp trai!”


Đquyfwbiki vàfooei phúqltvt sau cũfdqdng khôfktang thấpbkky anh đlayoácnpqp lạpsnci, làfooe thựavytc sựavyt tứdexnc giậqexjn sao? Côfkta nhìldtcn nhìldtcn ngưlayoxdxui trong phòzyacng, sau đlayoófmgl liềvygcn vụfooeng trộdexnm ra phífooea sau vưlayoxdxun hoa gọciari đlayoiệurqln. Cuộdexnc gọciari vừvkwha mớqwini đlayoưlayowbikc chuyểhgutn, bêmopon kia liềvygcn truyềvygcn đlayoếtxtbn giọciarng nófmgli: “Ừzyac?”

Thiêmopon Tuyếtxtbt dừvkwhng lạpsnci mộdexnt lúqltvc: “Anh đlayoang làfooem gìldtc?”

“Xem văejrsn kiệurqln.”

“A......” Thiêmopon Tuyếtxtbt đlayodexnt nhiêmopon cófmgl chúqltvt ảhnbmo nãejrso, hỏvgvai, “Anh khôfktang nhậqexjn đlayoưlayowbikc tin nhắlvxan củyqfba em?”

“Nhậqexjn đlayoưlayowbikc.”

“Vậqexjy anh... Khụfooe - - cácnpqi kia chỉtioxfooe trùczmxng hợwbikp, anh ta vộdexni vãejrs đlayoếtxtbn sinh nhậqexjt củyqfba Uyểhgutn Tìldtcnh...Tìldtcnh cờxdxu chỉtioxfooe ngồhguti chung mộdexnt chuyếtxtbn mácnpqy bay....Khôfktang phảhnbmi làfooe bọciarn em hẹpbkkn trưlayoqwinc.”

“Vậqexjy em nhắlvxan tin nàfooey cho anh làfooefmgl ýajyfldtc?” Giọciarng nófmgli A Thàfooenh mang theo chúqltvt tứdexnc giậqexjn.

Ngưlayoxdxui nàfooeo đlayoófmgl yếtxtbu thếtxtbfmgli: “Em muốesnkn xem mộdexnt chúqltvt phảhnbmn ứdexnng củyqfba anh thôfktai...”

“Hừvkwh ~ phảhnbmn ứdexnng củyqfba anh hảhnbm: Cácnpq chầxjbln nưlayoqwinc sôfktai, thịdexnt kho tàfooeu, sưlayoxdxun xàfooeo chua ngọciart, gàfooeckjo cay, thịdexnt viêmopon Tứdexn Hỉtiox, - - nhữlobnng thứdexnfooey tấpbkkt cảhnbm đlayovygcu khôfktang cófmgl rồhguti! Anh đlayoãejrs quêmopon cácnpqch làfooem.”

“Hu hu... Em sai lầxjblm rồhguti.”

“Hừvkwh!” Hừvkwh lạpsncnh.

“A Thàfooenh đlayopbkkp trai nhấpbkkt, so vớqwini anh trai em còzyacn đlayopbkkp trai hơmnwgn!”

“Hừvkwh ~” Hừvkwh nhẹpbkk.

“Ngưlayoxdxui khácnpqc dùczmxfmgl đlayopbkkp trai em cũfdqdng khôfktang thífooech.” Thiêmopon Tuyếtxtbt cưlayoxdxui tífooet mắlvxat nófmgli, “Em rấpbkkt nhớqwin anh a, lúqltvc nàfooeo cũfdqdng muốesnkn gặtioxp!”

A Thàfooenh im lặtioxng mộdexnt lúqltvc, khôfktang đlayoưlayowbikc tựavyt nhiêmopon ho khan mộdexnt tiếtxtbng: “Bao giờxdxu thìldtc tớqwini?”

“Ngàfooey mai a ~ “

“Uh`m, đlayoi đlayoưlayoxdxung cẩfijmn thậqexjn.” Tốesnkt nhấpbkkt làfooe đlayovkwhng cófmgl gặtioxp lạpsnci cácnpqi gìldtcfooe soácnpqi ca củyqfba làfooeng giảhnbmi trífooe!

Thiêmopon Tuyếtxtbt ừvkwh mộdexnt tiếtxtbng, liềvygcn cúqltvp đlayoiệurqln thoạpsnci. Ngàfooey hôfktam sau trởbvfl vềvygc, vừvkwha vàfooeo cửhnbma liềvygcn bịdexn A Thàfooenh ấpbkkn lêmopon cửhnbma tàfooen bạpsnco dạpsncy dỗqexj mộdexnt phen, vừvkwha hôfktan vừvkwha hỏvgvai: “Cófmglcnpqm nữlobna hay khôfktang?”

“Khôfktang dácnpqm nữlobna...” Thiêmopon Tuyếtxtbt thốesnkng khổhkccmopon rỉtiox.

Giảhnbmi quyếtxtbt xong, A Thàfooenh liềvygcn ôfktam côfktamopon giưlayoxdxung đlayoi ngủyqfb, tặtioxng côfkta mộdexnt nụfooefktan triềvygcn miêmopon sau đlayoófmgl hỏvgvai: “Giữlobna trưlayoa muốesnkn ăejrsn cácnpqi gìldtc?”

“Cácnpq chầxjbln nưlayoqwinc sôfktai, thịdexnt kho tàfooeu, sưlayoxdxun xàfooeo chua ngọciart, gàfooeckjo cay, thịdexnt viêmopon Tứdexn Hỉtiox,...” Thiêmopon Tuyếtxtbt mộdexnt hơmnwgi nófmgli xong,, “Tạpsncm thờxdxui chỉtioxfmgl thếtxtb thôfktai.”

A Thàfooenh trầxjblm mặtioxc mộdexnt phen, hung hăejrsng hôfktan côfkta lầxjbln nữlobna mớqwini nófmgli: “Ngôfkta hầxjblm xưlayoơmnwgng, châpsncn gàfooe Coca, đlayoqexju hủyqfb cay.”

“Đquyfưlayowbikc!”

A Thàfooenh lạpsnci hôfktan côfkta lầxjbln nữlobna, bàfooen tay vỗqexj vềvygcfooen da nhưlayo ngọciarc củyqfba côfkta, thiếtxtbu chúqltvt nữlobna khôfktang nỡdpyo buôfktang ra. Cuốesnki cùczmxng anh vẫckjon phảhnbmi thởbvfl phìldtc phòzyac đlayodexnng dạpsncy mặtioxc quầxjbln ácnpqo” Khi nàfooeo ăejrsn cơmnwgm sẽvrkh gọciari em.”

Thiêmopon Tuyếtxtbt ừvkwh mộdexnt tiếtxtbng, lăejrsn mộdexnt vòzyacng trêmopon giưlayoxdxung, liềvygcn đlayodexnng dậqexjy tắlvxam rửhnbma, sau đlayoófmgl mặtioxc aófmgl củyqfba anh liềvygcn đlayoi vàfooeo bếtxtbp, từvkwh phífooea sau lưlayong ôfktam lấpbkky anh nófmgli: “ Anh thậqexjt hiềvygcn a ~ “

A Thàfooenh cúqltvi đlayoxjblu nhìldtcn cácnpqnh tay vắlvxat ngang hôfktang anh, ốesnkng tay ácnpqo sắlvxan ngang khuỷowahu tay, lạpsnci nhìldtcn cảhnbm ngưlayoxdxui côfkta chỉtiox mặtioxc duy nhấpbkkt mộdexnt chiếtxtbc ácnpqo củyqfba anh, lộdexn ra đlayoưlayoxdxung cong nhưlayofijmn nhưlayo hiệurqln bêmopon trong. Anh nhịdexnn khôfktang đlayoưlayowbikc liềvygcn nuốesnkt nuốesnkt nưlayoqwinc miếtxtbng, bấpbkkt đlayolvxac dĩosvwfmgli: “Ngoan, đlayoi ra ngoàfooei chơmnwgi ~ “

Thiêmopon Tuyếtxtbt lắlvxac đlayoxjblu: “Em muốesnkn ởbvflczmxng anh.”

Hai ngưlayoxdxui ngọciart ngọciart ngàfooeo ngàfooeo làfooem cơmnwgm trưlayoa, sau đlayoófmgl lạpsnci lăejrsn lộdexnn ởbvfl trêmopon giưlayoxdxung.

Thiêmopon Tuyếtxtbt khôfktang khỏvgvai nghi hoặtioxc: Trưlayoqwinc kia tớqwini cùczmxng thìldtc Uyểhgutn tìldtcnh làfooem sao cófmgl thểhgut khiếtxtbn cho anh trai tứdexnc giậqexjn đlayoếtxtbn nhưlayo vậqexjy? Rõjikjfooeng làfooe lừvkwha đlayohnbmo màfooe...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.