Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 626 : Phản ứng của ba

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

Tắeizjm rửlzvda xong, Uyểhfgkn Tìtgzmnh liềtyxtn thửlzvd lạpqzfi lầvzvsn nữrxjla, nhìtgzmn que thửlzvd thai xuấxneit hiệqfzcn hai vạpqzfch đedgdtgzm, côlfsb liềtyxtn đedgdi ra khỏtgzmi phògdjhng tắeizjm.

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng ngồymjvi ởgaml đedgdvzvsu giưiixwwgsfng xem vădsmjn kiệqfzcn, cau màuqtry, sắeizjc mặvckkt cóhlme chúpqzft khôlfsbng tốlzvdt. Xem đedgdưiixwkakwc mộqfzct nửlzvda, anh liềtyxtn quădsmjng tậmvrrp vădsmjn kiệqfzcn sang mộqfzct bêrxjln.

Uyểhfgkn Tìtgzmnh thấxneiy thếwgsf đedgdi đedgdếwgsfn hỏtgzmi: “Làuqtrm sao vậmvrry?”

“Khôlfsbng cóhlme việqfzcc gìtgzm.” Anh khôlfsbng muốlzvdn thấxneiy chuyệqfzcn côlfsbng ty làuqtrm côlfsb phiềtyxtn lògdjhng, liềtyxtn nóhlmei, “Ngàuqtry mai liềtyxtn xa thảstrfi vàuqtri ngưiixwwgsfi!”

Uyểhfgkn Tìtgzmnh cưiixwwgsfi cưiixwwgsfi, chọazozc vàuqtro hai máazoz anh mấxneiy cáazozi mớzmlvi nóhlmei: “Nghe nóhlmei giáazozm đedgdlzvdc cáazozc anh sởgamlluix đedgdưiixwkakwc gọazozi làuqtr tổksznng giáazozm đedgdlzvdc làuqtrtgzm suốlzvdt ngàuqtry chỉlukb biếwgsft xa thảstrfi ngưiixwwgsfi kháazozc.”


“Hừflnq, ai bảstrfo bọazozn họazoz khôlfsbng biếwgsft nghe lờwgsfi.” Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng hừflnq lạpqzfnh mộqfzct tiếwgsfng, cảstrf ngưiixwwgsfi toáazozt ra mộqfzct cỗswfz khídxhh thếwgsf khôlfsbng giậmvrrn màuqtr uy, nhưiixwng đedgdlzvdi vớzmlvi côlfsb lạpqzfi nhanh chóhlmeng đedgdkszni sang vẻwgsf ôlfsbn nhu lấxneiy lògdjhng, “Bàuqtrlfsb...”

Anh cọazoz cọazozuqtro gáazozy côlfsbuqtri cáazozi, sau đedgdóhlme trựgztsc tiếwgsfp cọazoz đedgdếwgsfn trưiixwzmlvc ngựgztsc, máazozi tóhlmec cògdjhn ẩpkkim ưiixwzmlvt đedgdstrfo qua da thịyrxit Uyểhfgkn Tìtgzmnh khiếwgsfn côlfsbhlme chúpqzft ngứymjva ngứymjva liềtyxtn đedgdpkkiy anh ra: “Khôlfsbng sấxneiy tóhlmec sao!”

“Em giúpqzfp anh sấxneiy đedgdi.” Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng nóhlmei, “ Anh thídxhhch em sấxneiy tóhlmec cho anh.”

“Khôlfsbng thàuqtrnh thậmvrrt.” Uyểhfgkn Tìtgzmnh mặvckkt đedgdtgzm rầvzvsn lêrxjln, nhớzmlv tớzmlvi vôlfsb sốlzvd lầvzvsn côlfsb giúpqzfp anh sấxneiy tóhlmec trưiixwzmlvc đedgdóhlme. Anh ngồymjvi ởgaml trêrxjln giưiixwwgsfng, mặvckkt đedgdlzvdi mặvckkt vớzmlvi côlfsb, màuqtrlfsb thìtgzm ngồymjvi chồymjvm hỗswfzm ởgaml trưiixwzmlvc mặvckkt anh, mặvckkt anh vừflnqa lúpqzfc đedgdlzvdi diệqfzcn vớzmlvi ngựgztsc côlfsb, sau đedgdóhlme anh sẽrhce...

lfsb đedgdem que thửlzvd thai nhéstrft vàuqtro trong tay anh: “Cầvzvsm lấxneiy!” Sau đedgdóhlme đedgdi lấxneiy máazozy sấxneiy.

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng cưiixwwgsfi hắeizjc hắeizjc, sau đedgdóhlme nhìtgzmn thấxneiy cáazozi gìtgzm trong tay, lúpqzfc nàuqtry mớzmlvi sửlzvdng sốlzvdt mộqfzct phen. Con mẹroaxhlme, Khôlfsbng phảstrfi anh hoa mắeizjt chứymjv? Cáazozi nàuqtry giốlzvdng nhưiixwazozi mấxneiy hôlfsbm trưiixwzmlvc anh đedgdãlfsb từflnqng lêrxjln mạpqzfng nghiêrxjln cứymjvu mộqfzct phen....

Anh thậmvrrt sựgzts nhìtgzmn, nhìtgzmn... Đvckkâwdmgy hai vạpqzfch làuqtr đedgdpqzfi biểhfgku cho... Anh ngẩpkking đedgdvzvsu, bắeizjt gặvckkp Uyểhfgkn Tìtgzmnh cầvzvsm máazozy sấxneiy tóhlmec đedgdi tớzmlvi, cảstrf ngưiixwwgsfi đedgdtyxtu đedgdãlfsbuqtri vàuqtro trong u mêrxjl: “Đvckkâwdmgy làuqtr...”

Uyểhfgkn Tìtgzmnh cắeizjm dâwdmgy đedgdiệqfzcn xong, liềtyxtn sấxneiy tídxhhc cho anh.

Anh khóhlmehlme thểhfgk tin đedgdưiixwkakwc, ngâwdmgy ngốlzvdc hỏtgzmi: “Cóhlme?”

Uyểhfgkn Tìtgzmnh gậmvrrt đedgdvzvsu.

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng lạpqzfi ngâwdmgy ngưiixwwgsfi trong chốlzvdc láazozt, đedgdqfzct nhiêrxjln đedgdoạpqzft lấxneiy máazozy sấxneiy tóhlmec, tựgztstgzmnh sấxneiy tóhlmec, miệqfzcng liếwgsfn thoáazozng khôlfsbng ngừflnqng: “Anh làuqtrm, anh làuqtrm...Em nhưiixw thếwgsfuqtro lạpqzfi làuqtrm việqfzcc nàuqtry a? Em bâwdmgy giờwgsfuqtr ngưiixwwgsfi vôlfsbcvceng quan trọazozng...”

Uyểhfgkn Tìtgzmnh ngồymjvi ởgaml trưiixwzmlvc mặvckkt anh, đedgdqfzct nhiêrxjln cóhlme chúpqzft u buồymjvn: “Vậmvrry làuqtrtgzmnh thưiixwwgsfng em làuqtr ngưiixwwgsfi khôlfsbng quan trọazozng sao?”

Âcvcem thanh máazozy sấxneiy tóhlmec ùcvce ùcvce vang lêrxjln, Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng khôlfsbng cóhlme đedgdưiixwkakwc câwdmgu nóhlmei nàuqtry củrqcda côlfsb. Mộqfzct láazozt sau, anh a lêrxjln mộqfzct tiếwgsfng, liềtyxtn néstrfm máazozy sấxneiy tóhlmec lêrxjln trêrxjln giưiixwwgsfng. Anh bịyrxi phỏtgzmng rồymjvi!


Uyểhfgkn Tìtgzmnh cấxneip báazozch vộqfzci vàuqtrng cầvzvsm lấxneiy máazozy sấxneiy tóhlmec, lạpqzfi sấxneiy cho anh thêrxjlm hai phúpqzft nữrxjla.

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng bịyrxit lấxneiy lỗswfz tai, cảstrfm giáazozc nhưiixwtgzmnh đedgdang nằtgzmm mơuqtr.

Uyểhfgkn Tìtgzmnh cầvzvsm lấxneiy máazozy sấxneiy, muốlzvdn mang trảstrf lạpqzfi trong ngădsmjn késtrfo.

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng liềtyxtn nhảstrfy dựgztsng lêrxjln: “Đvckkymjvng lạpqzfi đedgdymjvng lạpqzfi, em đedgdi đedgdâwdmgu a? Cẩpkkin thậmvrrn thâwdmgn thểhfgk mộqfzct chúpqzft.”

“ Em chỉlukb muốlzvdn cấxneit...”

“Anh tớzmlvi anh tớzmlvi...Anh tớzmlvi cấxneit! Em nhanh ngồymjvi xuốlzvdng, àuqtr khôlfsbng nằtgzmm xuốlzvdng đedgdâwdmgy, nằtgzmm im khôlfsbng đedgdưiixwkakwc đedgdqfzcng đedgdmvrry. Anh đedgdpkkiy côlfsb lạpqzfi trêrxjln giưiixwwgsfng, chídxhhnh mìtgzmnh cầvzvsm máazozy sấxneiy, bưiixwzmlvc đedgdi cũswfzng trởgamlrxjln quỷittf dịyrxi nhưiixw bay.

Mộqfzct láazozt sau, anh quay trởgaml vềtyxt, nhìtgzmn Uyểhfgkn Tìtgzmnh. Uyểhfgkn Tìtgzmnh nghĩluix nghĩluix, anh khôlfsbng phảstrfi làuqtr ngốlzvdc luôlfsbn rồymjvi chứymjv?

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng đedgdqfzct nhiêrxjln từflnq trêrxjln đedgdxneit nhảstrfy lêrxjln giưiixwwgsfng, ôlfsbm ôlfsbm côlfsb la héstrft ầvzvsm ĩluix: “A - - a a - - ha ha ha ha hôlfsblfsb - - “

Uyểhfgkn tìtgzmnh:...

Đvckkáazozm ngưiixwwgsfi Thiêrxjln Tuyếwgsft đedgdêrxjlm nay ngủrqcd lạpqzfi đedgdâwdmgy, nghe đedgdưiixwkakwc âwdmgm thanh nàuqtry bỗswfzng dưiixwng hoảstrfng sợkakw: “ Anh cảstrf lạpqzfi lêrxjln cơuqtrn đedgdrxjln àuqtr?”

Uyểhfgkn Tìtgzmnh trong lúpqzfc cấxneip báazozch vộqfzci vàuqtrng đedgdèhqrb Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng lạpqzfi: “Bìtgzmnh tĩluixnh! Khôlfsbng cầvzvsn dọazoza đedgdếwgsfn Bảstrfo Bảstrfo!”

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng lậmvrrp tứymjvc bìtgzmnh tĩluixnh lạpqzfi, đedgdvckkc biệqfzct nghiêrxjlm túpqzfc buôlfsbng côlfsb ra, đedgdhfgk cho côlfsb nằtgzmm xuốlzvdng, sau đedgdóhlme nằtgzmm úpqzfp sấxneip trêrxjln bụxclpng côlfsb: “Bảstrfo Bảstrfo, Bảstrfo Bảstrfo... Khôlfsbng phảstrfi sợkakw, ta làuqtr ba con... Ha ha ha ha...” Ngưiixwwgsfi nàuqtro đedgdóhlme quỷittf dịyrxiiixwwgsfi rộqfzcrxjln.

Thiêrxjln Tuyếwgsft toàuqtrn thâwdmgn nổkszni da gàuqtr, cảstrfm thấxneiy vôlfsbcvceng dọazoza ngưiixwwgsfi. Ngưiixwwgsfi ởgaml phògdjhng kháazozc khôlfsbng nghe thấxneiy đedgdưiixwkakwc, Thiêrxjln Tuyếwgsft lắeizjng nghe thậmvrrt lâwdmgu, lạpqzfi pháazozt hiệqfzcn xung quanh đedgdtyxtu tĩluixnh mịyrxich, nhịyrxin khôlfsbng đedgdưiixwkakwc run lêrxjln vàuqtri cáazozi: “Cóhlme phảstrfi mìtgzmnh gặvckkp ảstrfo giáazozc rồymjvi hay khôlfsbng?” Côlfsb lay A Thàuqtrnh.


A Thàuqtrnh vẻwgsf mặvckkt mặvckkt khôlfsbng cảstrfm xúpqzfc: “Làuqtrm sao vậmvrry?”

“Anh khôlfsbng cóhlme nghe thấxneiy gìtgzm sao?”

“Nghe thấxneiy cáazozi gìtgzm?”

Thiêrxjln Tuyếwgsft sửlzvdng sốlzvdt, đedgdqfzct nhiêrxjln co rúpqzfc vàuqtro trong ngựgztsc anh. A Thàuqtrnh thậmvrrp phầvzvsn hưiixwgamlng thụxclprxjlu thưiixwơuqtrng nhung nhớzmlv củrqcda côlfsb, nóhlmei: “Khôlfsbng cóhlme việqfzcc gìtgzm khôlfsbng cóhlme việqfzcc gìtgzm, mọazozi việqfzcc đedgdãlfsbhlme anh đedgdâwdmgy.”

Ngàuqtry hôlfsbm sau, cảstrf ngưiixwwgsfi Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng đedgdtyxtu khôlfsbng đedgdưiixwkakwc bìtgzmnh thưiixwwgsfng. Thiêrxjln Tuyếwgsft cảstrfm thấxneiy chắeizjc chắeizjn tốlzvdi qua khôlfsbng phảstrfi côlfsb gặvckkp ảstrfo giáazozc, lúpqzfc ấxneiy khẳiixwng đedgdyrxinh làuqtr tiếwgsfng kêrxjlu củrqcda anh trai! Xong rồymjvi, cóhlme phảstrfi anh trai bịyrxi trúpqzfng tàuqtr rồymjvi khôlfsbng?

Trong lúpqzfc ădsmjn đedgdiểhfgkm tâwdmgm, Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng vẫklqkn luôlfsbn cưiixwwgsfi trộqfzcm, cưiixwwgsfi đedgdếwgsfn nỗswfzi cảstrf ngưiixwwgsfi Uyểhfgkn Tìtgzmnh đedgdtyxtu nổkszni da gàuqtr. Nhữrxjlng ngưiixwwgsfi kháazozc cũswfzng cảstrfm thấxneiy vôlfsbcvceng sợkakwlfsbi, bầvzvsu khôlfsbng khídxhhlfsbcvceng quỷittf dịyrxi

Ôjhllng nộqfzci Mụxclpc đedgdàuqtrnh phảstrfi hỏtgzmi: “Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng, con khôlfsbng sao chứymjv?”

“Khôlfsbng cóhlme việqfzcc gìtgzm!” Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng nghiêrxjlm túpqzfc nóhlmei, sau đedgdóhlmepqzfi đedgdvzvsu gặvckkm báazoznh mìtgzm, gặvckkm đedgdưiixwkakwc hai miệqfzcng, lạpqzfi ha ha hắeizjc hắeizjc cưiixwwgsfi rộqfzcrxjln, cưiixwwgsfi đedgdếwgsfn sởgamln cảstrf gai ốlzvdc.

Triểhfgkn Huy nghĩluix nghĩluix: Chẳiixwng lẽrhce khôlfsbng phảstrfi mẹroax đedgdang ởgaml thờwgsfi kỳszqwlfsbn kinh màuqtruqtr ba sao?? Đvckkúpqzfng rồymjvi, thờwgsfi kỳszqwlfsbn kinh nàuqtry rốlzvdt cuộqfzcc làuqtrazozi trògdjh chơuqtri gìtgzm? Tan họazozc trởgaml vềtyxt, cậmvrru nhấxneit đedgdyrxinh phảstrfi tra máazozy tídxhhnh mộqfzct phen mớzmlvi đedgdưiixwkakwc.

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng đedgdrxjln xong mộqfzct hồymjvi, láazozt sau lúpqzfc muốlzvdn đedgdưiixwa con trai đedgdi họazozc, Uyểhfgkn Tìtgzmnh khôlfsbng dáazozm đedgdhfgk cho anh láazozi xe. Anh vộqfzci vàuqtrng đedgdstrfm bảstrfo: “Yêrxjln tâwdmgm yêrxjln tâwdmgm, anh nhấxneit đedgdyrxinh sẽrhceazozi thậmvrrt tốlzvdt, em làuqtrm sao cóhlme thểhfgkazozi xe đedgdưiixwkakwc?”

“Khôlfsbng cho anh cưiixwwgsfi nữrxjla.” Uyểhfgkn Tìtgzmnh cảstrfnh cáazozo.

“Uh`m!” Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng nghiêrxjlm túpqzfc gậmvrrt đedgdvzvsu, hai tay che mặvckkt mộqfzct phen, sau đedgdóhlme vẻwgsf mặvckkt trởgamlrxjln vôlfsbcvceng nghiêrxjlm túpqzfc. Triểhfgkn Huy hoảstrfng sợkakw, tay cũswfzng thửlzvd che mặvckkt mìtgzmnh mộqfzct phen, sau đedgdóhlme soi vàuqtro cửlzvda kídxhhnh: Khôlfsbng thay đedgdkszni a! Ba biếwgsfn sắeizjc mặvckkt cũswfzng thậmvrrt nhanh, cậmvrru cũswfzng phảstrfi luyệqfzcn thậmvrrt tốlzvdt mớzmlvi đedgdưiixwkakwc!

Sau khi đedgdưiixwa con trai đedgdếwgsfn trưiixwwgsfng họazozc, Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng liềtyxtn đedgdưiixwa Uyểhfgkn Tìtgzmnh đedgdếwgsfn bệqfzcnh việqfzcn. Lúpqzfc đedgdvzvsu láazozi xe rấxneit nhanh, vềtyxt sau nghĩluix đedgdếwgsfn Uyểhfgkn Tìtgzmnh làuqtr phụxclp nữrxjlhlme thai, liềtyxtn láazozi chậmvrrm lạpqzfi, chậmvrrm đedgdếwgsfn mứymjvc cáazozc xe phídxhha sau phảstrfi tuýtannt cògdjhi khôlfsbng ngừflnqng giụxclpc anh đedgdi nhanh hơuqtrn...


Uyểhfgkn Tìtgzmnh hỏtgzmi: “Anh rốlzvdt cuộqfzcc cóhlme biếwgsft láazozi xe khôlfsbng đedgdxneiy?”

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng bấxneit đedgdeizjc dĩluix liếwgsfc côlfsb mộqfzct cáazozi: “Em đedgdflnqng quấxneiy rầvzvsy anh, anh đedgdang khẩpkkin trưiixwơuqtrng a.”

“...”

Anh cóhlme bao nhiêrxjlu khẩpkkin trưiixwơuqtrng, liềtyxtn khôlfsbng cầvzvsn phảstrfi nóhlmei nữrxjla rồymjvi. Trảstrfi qua sựgzts chuẩpkkin đedgdazozn chídxhhnh xáazozc củrqcda bệqfzcnh việqfzcn, Uyểhfgkn Tìtgzmnh đedgdídxhhch thịyrxiuqtr đedgdãlfsb mang thai, sau đedgdóhlme Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng liềtyxtn hồymjv đedgdymjv. Khẩpkkin trưiixwơuqtrng đedgdưiixwa côlfsb vềtyxt nhàuqtr, sau đedgdóhlme gọazozi đedgdiệqfzcn thoạpqzfi cho Thiêrxjln Tuyếwgsft, Thiêrxjln thàuqtrnh: chịyrxiwdmgu hai ngưiixwwgsfi mang thai rồymjvi!

Sau đedgdóhlme gọazozi đedgdiệqfzcn thoạpqzfi đedgdếwgsfn côlfsbng ty: Lãlfsbo tửlzvd muốlzvdn nghỉlukb sinh, đedgdáazozm ngưiixwwgsfi cáazozc cậmvrru ai cũswfzng khôlfsbng đedgdưiixwkakwc quấxneiy rầvzvsy!

Toàuqtrn bộqfzclfsbng ty đedgdtyxtu pháazozt hoảstrfng!

Thờwgsfi đedgdiểhfgkm Thiêrxjln Tuyếwgsft đedgdi tớzmlvi nhàuqtr họazoz Mụxclpc, Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng đedgdang ngâwdmgy ngôlfsbiixwwgsfi. Uyểhfgkn Tìtgzmnh bấxneit đedgdeizjc dĩluix ngồymjvi ởgamlrxjln cạpqzfnh xem tạpqzfp chídxhh, côlfsb thậmvrrt sựgzts khôlfsbng cóhlmeazozch nàuqtro cóhlme thểhfgk tiếwgsfn vàuqtro thếwgsf giớzmlvi củrqcda anh.

Thiêrxjln Tuyếwgsft hỏtgzmi Uyểhfgkn tìtgzmnh: “Cậmvrru thậmvrrt sựgzts mang thai sao?”

Uyểhfgkn Tìtgzmnh gậmvrrt đedgdvzvsu.

Sau đedgdóhlme Thiêrxjln Tuyếwgsft liềtyxtn đedgdem Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng giẫklqkm cho tỉlukbnh dậmvrry: “Anh đedgdúpqzfng làuqtrrxjln cặvckkn bãlfsb! Cóhlme hai đedgdymjva con cògdjhn chưiixwa đedgdrqcd sao? Làuqtrm sao cògdjhn muốlzvdn Uyểhfgkn Tìtgzmnh sinh thêrxjlm nữrxjla??Sảstrfn phụxclp lớzmlvn tuổkszni rấxneit nguy hiểhfgkm a...”

Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng thôlfsbi ngâwdmgy ngôlfsbiixwwgsfi, bắeizjt đedgdvzvsu khẩpkkin trưiixwơuqtrng trởgaml lạpqzfi.

Uyểhfgkn Tìtgzmnh ădsmjn cơuqtrm, đedgdi đedgdưiixwwgsfng hay đedgdi toilet bấxneit cứymjvpqzfc nàuqtro anh cũswfzng lo lắeizjng. Chỉlukb cầvzvsn Uyểhfgkn Tìtgzmnh ngáazozp dàuqtri, hay duỗswfzi lưiixwng gìtgzmtgzm đedgdóhlme, cảstrf ngưiixwwgsfi anh nhưiixw muốlzvdn bay qua. Mọazozi ngưiixwwgsfi thấxneiy đedgdưiixwkakwc phảstrfn ứymjvng nàuqtry cũswfzng khôlfsbng khỏtgzmi cảstrfm thấxneiy quáazozlfsbnh liệqfzct rồymjvi.

Uyểhfgkn Tìtgzmnh vốlzvdn làuqtr mộqfzct ngưiixwwgsfi vợkakw hiềtyxtn, mẹroax đedgdstrfm. Côlfsb tựgzts nhiêrxjln khôlfsbng đedgdhfgk cho chồymjvng con gặvckkp chuyệqfzcn khôlfsbng may, vìtgzm thếwgsf liềtyxtn nghĩluix biệqfzcn pháazozp dờwgsfi đedgdi lựgztsc chúpqzf ýtann Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng.

“Anh muốlzvdn nóhlmeuqtr con gáazozi hay con trai?”

“Con trai!” Mụxclpc Thiêrxjln Dưiixwơuqtrng khẳiixwng đedgdyrxinh trảstrf lờwgsfi.

“Con gáazozi khôlfsbng tốlzvdt sao?”

“Tốlzvdt! Nhưiixwng mộqfzct mìtgzmnh Nhan Nhan làuqtr đedgdrqcd rồymjvi!” Con gáazozi cũswfzng rấxneit tốlzvdt a, nhưiixwng mộqfzct mìtgzmnh anh khôlfsbng biếwgsft phảstrfi chia sẻwgsftgzmnh cảstrfm nhưiixw thếwgsfuqtro, cho nêrxjln vẫklqkn làuqtr con trai thìtgzm tốlzvdt hơuqtrn!

lfsb lạpqzfi hỏtgzmi tiếwgsfp: “Đvckkvckkt têrxjln cho con làuqtrtgzm mớzmlvi tốlzvdt đedgdâwdmgy?”

“Mụxclpc Triểhfgkn Lạpqzfc!”

“...Anh khôlfsbng phảstrfi làuqtr muốlzvdn con trai sao?”

“ Con trai kêrxjlu têrxjln nàuqtry cũswfzng tốlzvdt. Con gáazozi dùcvceng têrxjln nàuqtry lạpqzfi càuqtrng tốlzvdt, làuqtr trai hay làuqtrazozi dùcvceng têrxjln nàuqtry đedgdtyxtu đedgdưiixwkakwc.” Dùcvce sao anh cũswfzng rấxneit dụxclpng tâwdmgm suy nghĩluix mộqfzct cáazozi têrxjln trai gáazozi đedgdtyxtu hợkakwp.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.