Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 611 : Tâm động (2 3 càng)(2044 chữ)

    trước sau   
Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng vừjizda lòfmjvng đxyyufmjva nởebmr nụqitagpgsgpgsi, Uyểsjpvn Tìgpgsnh lạrjggi nóeqpqi: “Anh còfmjvn cóeqpqykuti gìgpgs tạrjggi xãohvswstr, phảgerxi đxyyui vềbybo lấahxiy.”

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng lậuuhlp tứbyboc suy sụqitap hạrjgg mặzggut.

qitan cạrjggnh tưgpgsơpsddng du phóeqpqng viêqitan rấahxit khổmayc sởebmr, chỉahxieqpq thểsjpv tậuuhln lựcpryc giảgerxm bớzywft chíqitanh mìgpgsnh tồxhkmn tạrjggi cảgerxm, miễnqmpn cho gặzggup vạrjggpggpy.

Uyểsjpvn Tìgpgsnh nóeqpqi vớzywfi Thiêqitan Dưgpgsơpsddng: “Mụqitac tổmaycng, chúgkebng ta đxyyui trưgpgszywfc rồxhkmi.”

“Anh đxyyuưgpgsa cáykutc em đxyyui, dùogeb sao anh cũgbfwng tan tầyrxzm, tiệyzdqn đxyyuưgpgsgpgsng.”

Uyểsjpvn Tìgpgsnh lậuuhlp tứbyboc quáykutt: “Khôdndlng cho phézggup! Anh đxyyui mua đxyyuxhkm ăahxin, em đxyyui đxyyuóeqpqn!”


gpgsơpsddng du phóeqpqng viêqitan:... Anh khôdndlng tồxhkmn tạrjggi, anh khôdndlng tồxhkmn tạrjggi...

Hai ngưgpgsgpgsi đxyyuưgpgsơpsddng nhiêqitan hẳfmjvn khôdndlng đxyyuưgpgsơpsddng côdndl khôdndlng tồxhkmn tạrjggi, nhấahxit thờgpgsi vôdndlogebng xấahxiu hổmayc. Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng sửrjggng sốxkgot mộbybot phen, thâpggpn thủtyyy xoa xoa Uyểsjpvn Tìgpgsnh tóeqpqc: “Đjmddưgpgszfxnc rồxhkmi, sớzywfm mộbybot chúgkebt vềbybo nhàhesb.”

Uyểsjpvn Tìgpgsnh buồxhkmn bựcpryc đxyyufmjva trừjizdng mắhesbt nhìgpgsn anh, đxyyuxkgoi ngưgpgsgpgsi bêqitan cạrjggnh nóeqpqi: “Hoàhesbng tỷxhts, chúgkebng anh đxyyui thôdndli.”

“Hảgerxo.” Danh gọuhpsi hoàhesbng tỷxhts phóeqpqng viêqitan cùogebng côdndl đxyyuxhkmng khởebmri ly khai, đxyyui vàhesbo thang máykuty, hỏvubfi côdndl, “Em bìgpgsnh thưgpgsgpgsng vẫwxvcn còfmjvn nấahxiu cơpsddm a?”

Uyểsjpvn Tìgpgsnh sửrjggng sốxkgot sau mộbybot lúgkebc lâpggpu, xấahxiu hổmayc đxyyufmjva nóeqpqi: “Muốxkgon bắhesbt trụqita đxyyuàhesbn ôdndlng tâpggpm, muốxkgon trưgpgszywfc bắhesbt lấahxiy đxyyuàhesbn ôdndlng dạrjgghesby!”

“...” Lừjizda dốxkgoi ngưgpgsgpgsi nàhesbo a? Hoàhesbng tỷxhts buồxhkmn bựcpryc đxyyufmjva nghĩjmdd muốxkgon.

Buổmayci tốxkgoi, Uyểsjpvn Tìgpgsnh mang Đjmddinh Đjmddinh tắhesbm rửrjgga, pháykutt hiệyzdqn ngóeqpqn anhy côdndl Giáykutp trưgpgsebmrng, xuấahxit lai hậuuhlu liềbybon cho côdndl tu bổmayc. Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng chíqitanh đxyyuang mang theo đxyyuưgpgsơpsddng đxyyuưgpgsơpsddng tắhesbm rửrjgga, tẩrnjwy hoàhesbn xuấahxit lai, Uyểsjpvn Tìgpgsnh lạrjggi cho đxyyuưgpgsơpsddng đxyyuưgpgsơpsddng cắhesbt.

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng nhìgpgsn thoáykutng qua chíqitanh mìgpgsnh móeqpqng anhy, díqitanh qua đxyyui: “Cũgbfwng cho anh cắhesbt mộbybot phen.”

“Em cũgbfwng khôdndlng phảgerxi tiểsjpvu hàhesbi tửrjgg.”

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng ủtyyyy khuấahxit: “Ai nóeqpqi cấahxip cho anh cắhesbt cảgerx đxyyugpgsi?”

Uyểsjpvn Tìgpgsnh liếprywc anh liếprywc mắhesbt mộbybot cáykuti, khôdndlng nóeqpqi chuyệyzdqn.

Đjmddinh Đjmddinh nằrnjwm ởebmr trêqitan giưgpgsgpgsng, đxyyuem trêqitan ngưgpgsgpgsi chăahxin hưgpgszywfng trêqitan ngưgpgsgpgsi anh đxyyurnjwy: “Chăahxin.”

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng: “...” Khôdndlng phảgerxi cáykuti nàhesby “Chăahxin” a!


Trởebmr vềbybo phòfmjvng hậuuhlu, anh đxyyuáykutng thưgpgsơpsddng tộbyboi nghiệyzdqp đxyyufmjva nhìgpgsn Uyểsjpvn Tìgpgsnh, Uyểsjpvn Tìgpgsnh liếprywc anh liếprywc mắhesbt mộbybot cáykuti, đxyyusjpv cho anh tọuhpsa ởebmr trêqitan giưgpgsgpgsng, cho anh cắhesbt móeqpqng anhy. 『 nhãohvsahxin ngôdndln tìgpgsnh tiểsjpvu thuyếprywt đxyyui 』 anh cưgpgsgpgsi, cúgkebi đxyyuyrxzu thâpggpn (hôdndln) côdndl.

dndl trừjizdng mắhesbt nhìgpgsn anh: “Khôdndlng nêqitan lộbybon xộbybon!” Sau đxyyuóeqpq mộbybot bêqitan cắhesbt vừjizda nóeqpqi khởebmri việyzdqc ban ngàhesby, gọuhpsi anh vềbybo sau khôdndlng cầyrxzn nhưgpgs vậuuhly rồxhkmi.

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng ủtyyyy khuấahxit đxyyufmjva nóeqpqi: “Em tổmaycng cộbybong mớzywfi thựcpryc tậuuhlp mộbybot tháykutng, anh cóeqpq bao nhiêqitau cơpsdd hộbyboi nhưgpgs vậuuhly a? Còfmjvn khôdndlng phảgerxi ngưgpgsgpgsi phảgerxi sợzfxnohvsi khi dễnqmp em, cho nêqitan muốxkgon tựcprygpgsnh xem mộbybot cáykuti.”

“Cóeqpq em ởebmr đxyyuâpggpy, ai dáykutm khi dễnqmp anh a?” Uyểsjpvn Tìgpgsnh bấahxit đxyyuhesbc dĩjmdd đxyyufmjva nóeqpqi.

“Ừohvs, anh vềbybo sau hẳfmjvn khôdndlng rồxhkmi.”

“Anh lạrjggi khôdndlng tráykutch em.” Uyểsjpvn Tìgpgsnh khôdndlng đxyyuưgpgszfxnc tựcpry nhiêqitan đxyyufmjva nóeqpqi.

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng cưgpgsgpgsi, đxyyubybot nhiêqitan đxyyuoạrjggt lấahxiy trong anhy côdndleqpqng anhy đxyyuao nézggum tạrjggi trêqitan tủtyyy đxyyuyrxzu giưgpgsgpgsng, sau đxyyuóeqpq đxyyuem côdndl giưgpgsgpgsng trung gian áykutp.

“Còfmjvn khôdndlng cóeqpq cắhesbt hoàhesbn!”

“Ngàhesby mai táykuti thuyếprywt.” Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng hôdndln côdndl, mộbybot anhy kézgguo ra củtyyya côdndl áykuto tắhesbm, cầyrxzm trưgpgszywfc ngựcpryc côdndl đxyyuwxvcy đxyyuàhesb...

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng sưgpgsu tầyrxzm, ra tạrjggi ba tháykutng khan. Nếprywu làhesb thưgpgsgpgsng ngàhesby, mộbybot dạrjggng làhesbebmr tháykutng tưgpgs khan. Nhưgpgsng hiệyzdqn tạrjggi tòfmjva soạrjggn khẳfmjvng đxyyufmjvnh muốxkgon thừjizda dịfmjvp Uyểsjpvn Tìgpgsnh còfmjvn đxyyuang tạrjggi thựcpryc tậuuhlp thờgpgsi đxyyuiểsjpvm đxyyuăahxing, chẳfmjvng thếpryw thìgpgsfmjvn cóeqpqykuti gìgpgs ýwstr tứbybo?

Tạrjggp chíqitagpgsa mặzggut liềbybon làhesb Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng, mọuhpsi ngưgpgsgpgsi xem hậuuhlu đxyyuxkgoi Uyểsjpvn Tìgpgsnh nóeqpqi: “Em lãohvso côdndlng râpggṕt đxyyuẹp trai a.”

Uyểsjpvn Tìgpgsnh nhịfmjvn khôdndlng đxyyuưgpgszfxnc đxyyufmjva gậuuhlt đxyyuyrxzu mộbybot cáykuti.

Anh ởebmr trêqitan tạrjggp chíqitagerxnh chụqitap quáykut đxyyujrtpp, cóeqpq mộbybot loạrjggi quýwstr khíqitaogebng khíqita pháykutch, tựcpry tiếprywu phi tiếprywu hai mắhesbt lạrjggi tiếprywt lộbybo mộbybot tia nhu tìgpgsnh.


hesby tấahxim hìgpgsnh làhesbgpgsu tầyrxzm khi đxyyuóeqpq chụqitap hìgpgsnh, côdndlgkebc ấahxiy an vịfmjv tạrjggi anh đxyyuxkgoi diệyzdqn. Anh đxyyuang nhìgpgsn côdndl.

Uyểsjpvn Tìgpgsnh hàhesbm chứbyboa cưgpgsgpgsi, tâpggpm bang bang nhảgerxy dựcpryng. Buổmayci tốxkgoi đxyyuem tạrjggp chíqita cho Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng xem, nóeqpqi: “Em xem em, râpggṕt đxyyuẹp trai!”

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng đxyyuưgpgsa mắhesbt nhìgpgsn, đxyyuhesbc ýwstreqpqi: “Đjmddóeqpqhesb ~ “

Uyểsjpvn Tìgpgsnh nhìgpgsn chằrnjwm chằrnjwm tạrjggp chíqitagpgsa mặzggut, thởebmrhesbi: “Nhìgpgsn ảgerxnh chụqitap hảgerxo tâpggpm đxyyubybong!”

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng lôdndlng mi khẽpsdd chớzywfp, cùogebng chíqitanh mìgpgsnh ảgerxnh chụqitap ghen tịfmjv, thâpggpn thủtyyypggpng lêqitan củtyyya côdndl cằrnjwm: “Nhìgpgsn đxyyuếprywn châpggpn nhâpggpn liềbybon khôdndlng tâpggpm đxyyubybong rồxhkmi hảgerx?”

Uyểsjpvn Tìgpgsnh cốxkgo khởebmri miệyzdqng: “Đjmddưgpgsơpsddng nhiêqitan tâpggpm đxyyubybong...” Chỉahxihesb sinh hoạrjggt trung anh, chưgpgsa từjizdng cóeqpq dừjizdng hìgpgsnh ảgerxnh quáykut, côdndl đxyyuãohvs thóeqpqi quen củtyyya anh ôdndln nhu, ngưgpgszfxnc lạrjggi khôdndlng chúgkeb ýwstr anh thêqitam vàhesbo mịfmjv lựcpryc. Màhesb loạrjggi nàhesby mịfmjv lựcpryc, làhesb bấahxit luậuuhln kẻuzlthesbo đxyyubybou đxyyuãohvs pháykutt hiệyzdqn. Đjmddúgkebng làhesb trưgpgszywfc, côdndl khôdndlng pháykutt hiệyzdqn.

dndl thậuuhlt khôdndlng dáykutm nóeqpqi nhìgpgsn đxyyuếprywn ảgerxnh chụqitap kia mộbybot khắhesbc tâpggpm đxyyubybong bấahxit đxyyuxhkmng, thậuuhlt giốxkgong nhưgpgshesb nhấahxit kiếprywn chung tìgpgsnh, đxyyubybot nhiêqitan mộbybot lầyrxzn nữzunxa nhậuuhln thứbyboc anh mộbybot dạrjggng!

“Thiêqitan Dưgpgsơpsddng...” Côdndl ôdndlm củtyyya anh cổmayc, “Nếprywu chúgkebng anh khôdndlng phảgerxi ởebmrgpgszywfi tìgpgsnh huốxkgong nhưgpgs thếpryw gặzggup nhau, nếprywu anh lúgkebc ấahxiy vôdndl ưgpgsu vôdndl lựcpry nhấahxit đxyyuiểsjpvm, anh nghĩjmdd muốxkgon... Anh cũgbfwng sẽpsdd đxyyuxkgoi vớzywfi em nhấahxit kiếprywn chung tìgpgsnh.”

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng trong lòfmjvng mộbybot trậuuhln kíqitach đxyyubybong, nâpggpng lêqitan mặzggut côdndl, thâpggpm sâpggpu đxyyufmjva hôdndln đxyyui.

Mộbybot đxyyuêqitam nhu tìgpgsnh...

Ngàhesby hôdndlm sau khởebmri lai, Uyểsjpvn Tìgpgsnh nhìgpgsn trêqitan mặzggut đxyyuahxit tạrjggp chíqita, nhịfmjvn khôdndlng đxyyuưgpgszfxnc ưgpgsu sầyrxzu khởebmri lai: “Anh đxyyubybou đxyyuãohvs nhưgpgs vậuuhly tâpggpm đxyyubybong, ngưgpgsgpgsi kháykutc khôdndlng phảgerxi càhesbng tâpggpm đxyyubybong?”

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng mắhesbt buồxhkmn ngủtyyydndlng lung đxyyufmjva tọuhpsa ởebmr trêqitan giưgpgsgpgsng, cằrnjwm đxyyusjpv tạrjggi côdndl cổmayc cọuhpsykutt, lẩrnjwm bẩrnjwm nóeqpqi: “Cho nêqitan em muốxkgon hảgerxo hảgerxo quýwstr trọuhpsng. Đjmddàhesbn ôdndlng 41 nháykutnh hoa, anh còfmjvn bấahxit mãohvsn bốxkgon mưgpgsơpsddi a.”

“Cho nêqitan em khôdndlng phảgerxi hoa.”


“...”

“Khụqita! Khoáykuti rờgpgsi giưgpgsgpgsng rồxhkmi.” Uyểsjpvn Tìgpgsnh nóeqpqi, “Chờgpgs em bốxkgon mưgpgsơpsddi thờgpgsi đxyyuiểsjpvm, anh cũgbfwng còfmjvn khôdndlng cóeqpqohvso a, cho nêqitan em thiêqitan vạrjggn khôdndlng cầyrxzn nhìgpgsn bêqitan ngoàhesbi hoa dạrjggi a ~ “

“Tuâpggpn mệyzdqnh!” Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng tạrjggi môdndli côdndl trùogebng đxyyuiệyzdqp vừjizda hôdndln. Xuốxkgong giưgpgsgpgsng hậuuhlu, đxyyubybong táykutc đxyyubybot nhiêqitan cứbybong đxyyugpgs, quay đxyyuyrxzu lạrjggi nóeqpqi, “Uyểsjpvn Tìgpgsnh...”

“Uh`m?”

“Gầyrxzn đxyyuâpggpy anh bêqitan ngoàhesbi văahxin phòfmjvng mặzggut kia hai cáykuti thựcpryc tậuuhlp sinh...”

“Làhesbm sao vậuuhly?” Uyểsjpvn Tìgpgsnh quan tâpggpm hỏvubfi. Kia đxyyuúgkebng làhesbdndl đxyyuxhkmng họuhpsc, tuy nhiêqitan bìgpgsnh thưgpgsgpgsng quan hệyzdq khôdndlng hềbybo thâpggpn mậuuhlt.

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng mặzggut lạrjggnh nóeqpqi: “Cáykutc côdndlohvso tạrjggi trưgpgszywfc mắhesbt anh đxyyugerxo quanh, nhìgpgsn phiềbybon!”

Uyểsjpvn Tìgpgsnh sửrjggng sốxkgot, ýwstr tứbybohesby làhesb... Cóeqpq ngưgpgsgpgsi nghĩjmdd muốxkgon cậuuhly côdndl châpggpn tưgpgsgpgsng?

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng ngắhesbm côdndl liếprywc mắhesbt mộbybot cáykuti, đxyyuxkgoi côdndl ngu si đxyyuyrxzn đxyyubybon phảgerxn ứbybong cóeqpq chúgkebt bấahxit mãohvsn ýwstr.

Đjmddiểsjpvm tâpggpm hậuuhlu xuấahxit môdndln, trưgpgszywfc đxyyuưgpgsa hàhesbi tửrjgg đxyyui họuhpsc, lạrjggi tiễnqmpn Uyểsjpvn Tìgpgsnh đxyyui tòfmjva soạrjggn. Dọuhpsc theo đxyyuưgpgsgpgsng đxyyui, hai ngưgpgsgpgsi đxyyubybou đxyyuãohvs khôdndlng nóeqpqi chuyệyzdqn. Đjmddếprywn chỗcczefmjva soạrjggn cửrjgga, Uyểsjpvn Tìgpgsnh mộbybot bêqitan chuẩrnjwn bịfmjv xuốxkgong xe, mộbybot bêqitan nóeqpqi: “Em cho anh thàhesbnh thậuuhlt đxyyuiểsjpvm!”

“Uh`m?”

“Ngưgpgsgpgsi kháykutc tạrjggi trưgpgszywfc mắhesbt em chuyểsjpvn, khôdndlng cho em xem!” Uyểsjpvn Tìgpgsnh hung dữzunx đxyyufmjva nóeqpqi.

Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng khóeqpqe miệyzdqng nhịfmjvn khôdndlng đxyyuưgpgszfxnc cong lêqitan cong, sau đxyyuóeqpq trang thưgpgsơpsddng cảgerxm: “Anh khôdndlng xem, đxyyuáykutnh lêqitan làhesbm sao bâpggpy giờgpgs?”

“Em dáykutm!”

“Khôdndlng dáykutm.” Lậuuhlp tứbyboc lắhesbc đxyyuyrxzu, anh khôdndlng nghĩjmdd muốxkgon ngủtyyyhesbi tửrjggfmjvykutt đxyyuyzdqm lóeqpqt.

Uyểsjpvn Tìgpgsnh cắhesbn cắhesbn môdndli, nghiêqitang thâpggpn hôdndln anh mộbybot phen. Anh ôdndlm lấahxiy côdndl, trao đxyyumayci mộbybot cáykuti cáykutch thứbyboc tiêqitau chuẩrnjwn hôdndln nồxhkmng nhiệyzdqt mớzywfi phóeqpqng côdndl đxyyui.

Chờgpgsdndl xuốxkgong xe, anh đxyyubybot nhiêqitan gọuhpsi lạrjggi côdndl: “Buổmayci chiềbybou cóeqpq việyzdqc, hộbyboi trễnqmp giờgpgs ly khai côdndlng ty, liềbybon khôdndlng tớzywfi đxyyuóeqpqn em rồxhkmi.”

Uyểsjpvn Tìgpgsnh sửrjggng sốxkgot, gậuuhlt đxyyuyrxzu. Côdndlebmrqitan cạrjggnh thựcpryc tậuuhlp, cho tớzywfi bâpggpy giờgpgs khôdndlng ai kêqitau côdndlahxing ca. Sau khi anhn tầyrxzm, côdndl liềbybon đxyyuáykutnh xe đxyyui Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng nơpsddi đxyyuóeqpq. Anh đxyyubybou nóeqpqi anh muốxkgon trễnqmp giờgpgs ly khai, liềbybon làhesb chờgpgsdndl đxyyui thôdndli, côdndl kia khôdndlng dáykutm đxyyui?

dndl đxyyuếprywn lúgkebc đxyyuóeqpq, ngưgpgsgpgsi trong văahxin phòfmjvng đxyyuang chuẩrnjwn bịfmjv anhn tầyrxzm. Đjmddúgkebng lúgkebc nàhesby, Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng cùogebng mộbybot đxyyuáykutm ngưgpgsgpgsi theo bêqitan kia đxyyui tớzywfi. Mọuhpsi ngưgpgsgpgsi pháykutt hiệyzdqn, lậuuhlp tứbyboc lạrjggi vộbyboi vàhesbng khởebmri lai, đxyyurjggi đxyyua sốxkgo đxyyubybou đxyyuãohvs lui đxyyuếprywn ôdndl vuôdndlng gian khôdndlng dáykutm cóeqpq ngọuhpsn. Nhưgpgsng Uyểsjpvn Tìgpgsnh kia hai bạrjggn họuhpsc, lạrjggi đxyyubybong lêqitan.

Uyểsjpvn Tìgpgsnh xem thấahxiy cáykutc côdndl mặzgguc, sửrjggng sốxkgot, cáykutch ăahxin mặzgguc đxyyuưgpgszfxnc quáykut trang đxyyuiểsjpvm xinh đxyyujrtpp thôdndli? Hiệyzdqn tạrjggi mớzywfi ba tháykutng a, tựcpry xuyêqitan nhưgpgs thếpryw bạrjggc...

Mộbybot bạrjggn họuhpsc cầyrxzm văahxin kiệyzdqn tráykutnh ra, thuậuuhln anhy vézggun vézggun tóeqpqc dàhesbi, đxyyui ngang qua Mụqitac Thiêqitan Dưgpgsơpsddng, thẹjrtpn thùogebng đxyyufmjva hôdndl: “Mụqitac tổmaycng.”

Lạrjggi vẫwxvcn cóeqpq mộbybot cáykuti trạrjggm ởebmr chỗccze ngồxhkmi biêqitan cạrjggnh nghe đxyyuiệyzdqn thoạrjggi, vòfmjvng eo vặzggun thàhesbnh mộbybot cỗcczeykutnh quai chèsgqfo...

Phàhesbm làhesbeqpq phầyrxzn tiềbybon vốxkgon nữzunx nhâpggpn, luôdndln luôdndln kiêqitau ngạrjggo, cảgerxm thấahxiy đxyyuưgpgszfxnc hảgerxo đxyyuàhesbn ôdndlng đxyyubybou nêqitan nhìgpgsn tớzywfi chíqitanh mìgpgsnh. Cáykutc côdndl bộbyboykutng khôdndlng thểsjpvykutnh bằrnjwng đxyyuinh Uyểsjpvn Tìgpgsnh sai, nhưgpgsng so vớzywfi đxyyuinh Uyểsjpvn Tìgpgsnh khíqita chấahxit mắhesbt sáykutng, màhesbfmjvn cáykutc côdndl đxyyuúgkebng làhesb Trung văahxin hệyzdq nổmayci danh tàhesbi nữzunx, so vớzywfi đxyyuinh Uyểsjpvn Tìgpgsnh cóeqpq nộbyboi hàhesbm hơpsddn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.