Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 597 : Cực quang

    trước sau   
Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang nghẹphzxn mộnaczt chúrhxtt, nhìsssan thoáavreng qua Đpsslinh Đpsslinh đexvtang chơahhai ởsssaakryn cạdoqgnh, hung tợjprsn thuyếfbzjt: “Vềmsmu sau ai dáavrem đexvtáavrenh chủwnoi ýphccakryn con gáavrei củwnoia anh, xem anh cówigg đexvtáavrenh gãigtby châyhgen hắkbxnn hay khônmtbng!”

Đpsslinh Đpsslinh hoảiliing sợjprs: đexvtáavrenh tớtlpqi đexvtáavrenh lui làuhpgm sao nha? Béndni lạdoqgi khônmtbng cówigg phạdoqgm sai lầuvfim. Câyhgen nhắkbxnc lờmxhgi củwnoia anh mộnaczt chúrhxtt, hìsssanh nhưqykf khônmtbng phảiliii muốavren đexvtáavrenh béndni, cônmtbndniakryn tâyhgem chơahhai mówiggn đexvtwwje chơahhai mớtlpqi mua hônmtbm qua.

Uyểkdqtn Tìsssanh thởsssauhpgi: “Anh muốavren con gáavrei củwnoia anh cảilii đexvtmxhgi khônmtbng gảilii đexvtưqykfjprsc?”

Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang vừfmjxa nghe, ưqykfu sầuvfiu thởsssauhpgi: “Ai…….” Khônmtbng cho con gáavrei lấalnhy chồwwjeng khônmtbng phảiliii hàuhpgnh vi củwnoia ngưqykfmxhgi cha, nhưqykfng gảilii lạdoqgi luyếfbzjn tiếfbzjc, thậtlpqt sựyftouhpgm ngưqykfmxhgi lo lắkbxnng.

“Hơahhan nữqzjka……” Uyểkdqtn Tìsssanh buồwwjen cưqykfmxhgi nówiggi, “Con trai củwnoia anh cònarsn cówigg thểkdqt đexvti đexvtáavrenh chủwnoi ýphccakryn con gáavrei ngưqykfmxhgi kháavrec cơahhauhpg.”

Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang ýphcc thứiliic đexvtưqykfjprsc tìsssanh cảiliinh con trai sẽlxme đexvtếfbzjn nhàuhpg ngưqykfmxhgi kháavrec, bịvrui cha củwnoia ngưqykfmxhgi con gáavrei mìsssanh yêakryu đexvtáavrenh đexvtếfbzjn chếfbzjt đexvti sốavreng lạdoqgi……..Giậtlpqt mìsssanh rùlbgzng mìsssanh mộnaczt cáavrei, quyếfbzjt đexvtvruinh thậtlpqt nhanh thuyếfbzjt: “Sau khi trởsssa vềmsmu đexvtkdqt cho Thiêakryn Thàuhpgnh dạdoqgy võouih cho bọpssln chúrhxtng!”


“…….” Uyểkdqtn Tìsssanh kinh ngạdoqgc, đexvtâyhgey làuhpg triểkdqtn khai cáavrei tinh thầuvfin gìsssa?

Giữqzjka tháavreng táavrem, tuầuvfin trăyhgeng mậtlpqt sắkbxnp đexvtếfbzjn lúrhxtc kếfbzjt thúrhxtc, Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang mang theo vợjprsuhpg con đexvti Alaska.

Trưqykftlpqc khi vềmsmuqykftlpqc mộnaczt ngàuhpgy, làuhpg ngàuhpgy hộnaczi Thấalnht Tịvruich truyềmsmun thốavreng củwnoia Trung Quốavrec. Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang tựyfto nhiêakryn làuhpg lạdoqgi mộnaczt phen lãigtbng mạdoqgn, ởsssa trong phònarsng cùlbgzng nhảiliiy đexvtiệvscju Rumba vớtlpqi Uyểkdqtn Tìsssanh. Uyểkdqtn Tìsssanh khônmtbng biếfbzjt nhảiliiy, nhữqzjkng cũjprsng nhảiliiy theo anh, anh nówiggi: “Sau khi trởsssa vềmsmu dạdoqgy em, vềmsmu sau chúrhxtng ta đexvti tham gia tiệvscjc tốavrei, nhảiliiy cùlbgzng nhau.”

“Em mớtlpqi khônmtbng cầuvfin nhảiliiy vũjprs đexvtiệvscju nàuhpgy!” Uyểkdqtn Tìsssanh nówiggi.

“Đpssliệvscju nhảiliiy nàuhpgy làuhpgm sao?” Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang bấalnht mãigtbn hỏuvfii, “Em xem khônmtbng đexvtưqykfjprsc sao?”

Uyểkdqtn Tìsssanh thậtlpqt sựyfto khônmtbng cówiggavrech nàuhpgo tưqykfsssang tưqykfjprsng cùlbgzng vớtlpqi anh nhảiliiy đexvtiệvscju nhảiliiy nồwwjeng nhiệvscjt nhưqykf vậtlpqy ởsssa trưqykftlpqc mặbrjrt cônmtbng chúrhxtng, nówiggi: “Tựyfto chúrhxtng ta nhảiliiy làuhpg tốavret rồwwjei! Anh yêakryn tâyhgem, em nhấalnht đexvtvruinh phảiliii họpsslc, anh khônmtbng kêakryu em họpsslc, em cũjprsng sẽlxme họpsslc đexvtâyhgeu. Anh biếfbzjt nhảiliiy, em đexvtưqykfơahhang nhiêakryn cũjprsng muốavren biếfbzjt, bằnnfxng khônmtbng lúrhxtc cầuvfin tớtlpqi, bởsssai vìsssa em khônmtbng biếfbzjt, anh lạdoqgi tìsssam ngưqykfmxhgi kháavrec nhảiliiy!”

Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang cưqykfmxhgi ha ha, ônmtbm cônmtbnmtbn sâyhgeu: “Đpsslưqykfjprsc!” Khônmtbng biếfbzjt vìsssa sao, lờmxhgi nhưqykf thếfbzj lạdoqgi dễttwj nghe hơahhan “Em yêakryu anh”.

Bởsssai vìsssa ngàuhpgy hônmtbm sau phảiliii vềmsmuqykftlpqc, hai ngưqykfmxhgi liềmsmun ngủwnoi rấalnht sớtlpqm. Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang cówigg chúrhxtt khônmtbng ngủwnoi đexvtưqykfjprsc, sau khi cônmtb ngủwnoi, đexvtiliing dậtlpqy đexvtiliing ởsssa trưqykftlpqc cửuhpga sổfmjx, nhìsssan nhữqzjkng cáavrei trạdoqgi đexvtưqykfjprsc nhữqzjkng ngưqykfmxhgi đexvti dãigtb ngoạdoqgi dựyftong lêakryn. Bọpssln họpssl giốavreng anh, đexvtang chờmxhg đexvtjprsi. Bấalnht đexvtwwjeng làuhpg, anh khảiliiyhgeng khônmtbng đexvtjprsi đexvtưqykfjprsc……..

Đpsslúrhxtng lúrhxtc nàuhpgy, chỉvfuv thấalnhy châyhgen trờmxhgi chợjprst lówigge, xuấalnht hiệvscjn mộnaczt đexvtdoqgo tinh quang sáavreng lạdoqgn. Cùlbgzng lúrhxtc đexvtówigg, trong trờmxhgi đexvtêakrym truyềmsmun đexvtếfbzjn tiếfbzjng la từfmjx xa, vônmtb sốavre ngưqykfmxhgi từfmjxakryn trong lềmsmuu trạdoqgi chạdoqgy ra.

Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang cưqykfmxhgi, thậtlpqt sựyftouhpg trờmxhgi khônmtbng phụsnka anh.

Xoay ngưqykfmxhgi, anh đexvti đexvtếfbzjn bêakryn giưqykfmxhgng, lay đexvtnaczng tỉvfuvnh Uyểkdqtn Tìsssanh đexvtang ngủwnoi say: “Bảiliio bốavrei mau đexvtiliing lêakryn.”

“Làuhpgm sao vậtlpqy?” Uyểkdqtn Tìsssanh khônmtbng kiêakryn nhẫzulzn hỏuvfii, “Em mệvscjt chếfbzjt đexvti.” Đpsslãigtb muốavren bồwwjei anh hai lầuvfin, cônmtb buồwwjen ngủwnoi, ngàuhpgy mai cònarsn phảiliii ngồwwjei máavrey bay nữqzjka……

Bấalnht kìsssa kẻvscjuhpgo trong lúrhxtc ngủwnoiahha bịvrui quấalnhy nhiễttwju, cũjprsng sẽlxme khônmtbng dễttwj chịvruiu, Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang rấalnht lýphcc giảiliii, vìsssa thếfbzj nhẹphzx nhàuhpgng lêakryn tiếfbzjng, lờmxhgi nówiggi nhỏuvfi nhẹphzx gầuvfin nhưqykf lấalnhy lònarsng năyhgeng cônmtb dậtlpqy: “Cówigg thứilii tốavret cho em xem…….Đpsslếfbzjn.” Nówiggi xong kéndnio cônmtb đexvtang đexvtuvfiu ówiggc khônmtbng tỉvfuvnh táavreo đexvtếfbzjn bêakryn cạdoqgnh cửuhpga sổfmjx, mạdoqgnh kéndnio rèicutm cửuhpga sổfmjx ra.


“Oa____” Uyểkdqtn Tìsssanh mạdoqgnh trừfmjxng lớtlpqn mắkbxnt, kinh hãigtbi nhìsssan cảiliinh sắkbxnc bêakryn ngoàuhpgi, quảilii thựyftoc……Rấalnht tráavreng lệvscj!

“Nàuhpgy…….Đpsslâyhgey làuhpg…….” Cônmtb rung đexvtnaczng, lắkbxnp bắkbxnp nówiggi khônmtbng lêakryn lờmxhgi.

“Ávruinh sáavreng cựyftoc Bắkbxnc.” Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang từfmjx phíuvfia sau ônmtbm lấalnhy cônmtb, “Mang em tớtlpqi nơahhai nàuhpgy, chíuvfinh làuhpg muốavren cho em xem Cựyftoc Quang. Sổfmjx Thấalnht Tịvruinh tíuvfinh làuhpgavrei gìsssa? Em khônmtbng biếfbzjt làuhpg Cựyftoc Quang đexvtphzxp hơahhan sao?”

“Uh……” Uyểkdqtn Tìsssanh cảiliim đexvtnaczng gậtlpqt đexvtuvfiu, quay đexvtuvfiu ônmtbm cổfmjx củwnoia anh, “Thiêakryn Dưqykfơahhang……Anh thậtlpqt tốavret.”

Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang cúrhxti đexvtuvfiu tráavren chạdoqgm vàuhpgo tráavren củwnoia cônmtb, Cựyftoc Quang chiếfbzju rọpssli, hìsssanh thàuhpgnh mộnaczt bứiliic tranh xinh đexvtphzxp. Mộnaczt láavret sau, anh buônmtbng cônmtb ra: “Đpssli, chúrhxtng ta đexvti ra ngoàuhpgi nhìsssan xem.”

wiggi xong lấalnhy áavreo lônmtbng mặbrjrc vàuhpgo cho cônmtb, xáavrech theo máavrey chụsnkap ảiliinh, lônmtbi kéndnio cônmtb ra bêakryn ngoàuhpgi chạdoqgy tớtlpqi. Bêakryn ngoàuhpgi cówigg rấalnht nhiềmsmuu du kháavrech, đexvtang khônmtbng ngừfmjxng chụsnkap ảiliinh, Uyểkdqtn Tìsssanh nghe khônmtbng hiểkdqtu cáavrec loạdoqgi ngônmtbn ngữqzjk hỗsssan loạdoqgi.

Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang chuyểkdqtn ngưqykfjprsc cáavrei máavrey ảiliinh lạdoqgi, Uyểkdqtn Tìsssanh khônmtbng thàuhpgnh thạdoqgo dùlbgzng trong việvscjc sửuhpg dụsnkang máavrey chụsnkap ảiliinh lắkbxnm, anh bắkbxnt lấalnhy tay củwnoia cônmtb dạdoqgy cônmtb, cùlbgzng chụsnkap Cựyftoc Quang vớtlpqi cônmtb. Uyểkdqtn Tìsssanh vữqzjkng vàuhpgng dựyftoa vàuhpgo trong ngựyftoc củwnoia anh, đexvtnaczt nhiêakryn cảiliim thấalnhy hạdoqgnh phúrhxtc cùlbgzng lắkbxnm cũjprsng chỉvfuvwigg thếfbzj thônmtbi.

Sau đexvtówigg, hai ngưqykfmxhgi song song ngồwwjei dưqykftlpqi đexvtalnht, Uyểkdqtn Tìsssanh tựyftoa đexvtuvfiu vàuhpgo trêakryn vai củwnoia anh, nhiềmsmuu màuhpgu áavrenh sáavreng tưqykfơahhai đexvtphzxp, nghe anh háavret: thậtlpqt sựyfto từfmjxng nghĩcqpc đexvtếfbzjn đexvtmxhgi ngưqykfmxhgi cứilii nhưqykf vậtlpqy, tráavrei tim yêakryn tĩcqpcnh cựyfto tuyệvscjt sówiggng triềmsmuu, chéndnim nghìsssan lầuvfin cũjprsng khônmtbng đexvtiliit đexvtưqykfjprsc sợjprsi dâyhgey tơahhasssanh, báavrech chuyểkdqtn ngàuhpgn chiếfbzjt nówigg xoay quanh ta………

Ngàuhpgy hônmtbm sau, hai ngưqykfmxhgi thậtlpqt vui vẻvscj vềmsmuqykftlpqc. Cówigg lẽlxme bởsssai vìsssa Cựyftoc Quang quáavre đexvtphzxp, hai ngưqykfmxhgi nhịvruin khônmtbng đexvtưqykfjprsc liếfbzjc mắkbxnt đexvtưqykfa tìsssanh, thậtlpqt giốavreng nhưqykf thờmxhgi kìsssasssanh yêakryu cuồwwjeng nhiệvscjt. Đpsslưqykfơahhang nhiêakryn, đexvtâyhgey làuhpgyhgen hônmtbn củwnoia bọpssln họpssl, dạdoqgng nàuhpgy cũjprsng khônmtbng cówigg khảiliiyhgeng bịvrui chỉvfuv tríuvfich nặbrjrng.

Sau khi vềmsmuqykftlpqc, vềmsmu A thịvrui trưqykftlpqc. Uyểkdqtn Tìsssanh sắkbxnp xếfbzjp lạdoqgi lễttwj vậtlpqt màuhpgsssanh mang vềmsmu, phâyhgen pháavret nơahhai nơahhai. Trừfmjx bỏuvfi ngưqykfmxhgi trong nhàuhpg, bêakryn A thịvruiuhpgy cũjprsng chỉvfuvwigg Quảiliin Vậtlpqn Phưqykfơahhang cówigg vẻvscj cầuvfin coi trọpsslng. Nghỉvfuv ngơahhai hai ngàuhpgy, cônmtb tựyftosssanh đexvti thăyhgem Quảiliin Vậtlpqn Phưqykfơahhang. Cảiliim xúrhxtc củwnoia Quảiliin Vậtlpqn Phưqykfơahhang khônmtbng chịvruiu ảiliinh hưqykfsssang củwnoia Mụsnkac lãigtbo gia, vẫzulzn lạdoqgc quan sáavreng sủwnoia giốavreng nhưqykf trưqykftlpqc đexvtâyhgey. Từfmjx trưqykftlpqc đexvtếfbzjn nay lờmxhgi nówiggi vàuhpgavrech làuhpgm việvscjc củwnoia bàuhpg luônmtbn dũjprsng mãigtbnh, Uyểkdqtn Tìsssanh cònarsn bịvruiuhpg trêakryu ghẹphzxo vàuhpgi câyhgeu.

Nhìsssan đexvtếfbzjn vẻvscj mặbrjrt Uyểkdqtn Tìsssanh đexvtuvfi rựyftoc, Quảiliin Vậtlpqn Phưqykfơahhang cũjprsng yêakryn tâyhgem: “Cháavreu sốavreng tốavret, thìsssa đexvtưqykfjprsc rồwwjei.”

“Tấalnht cảilii mọpssli ngưqykfmxhgi đexvtmsmuu tốavret.” Uyểkdqtn Tìsssanh nówiggi.

“Đpsslúrhxtng vậtlpqy.” Quảiliin Vậtlpqn Phưqykfơahhang nhịvruin khônmtbng đexvtưqykfjprsc thởsssauhpgi, “Chờmxhgsssa bếfbzj cháavreu nộnaczi, cuộnaczc đexvtmxhgi củwnoia dìsssajprsng khônmtbng cònarsn gìsssa đexvtkdqt tiếfbzjc nuốavrei!”


“Cònarsn cówigg chắkbxnt nộnaczi nữqzjka.”

Quảiliin Vậtlpqn Phưqykfơahhang lặbrjrng đexvti mộnaczt chúrhxtt, dùlbgzng câyhgey quạdoqgt chụsnkap đexvtuvfiu cônmtb: “Nówiggi ngọpsslt!”

Uyểkdqtn Tìsssanh cưqykfmxhgi hìsssasssa, ởsssaahhai nàuhpgy củwnoia bàuhpg ăyhgen cơahham trưqykfa, mớtlpqi mang theo đexvtiliia nhỏuvfi vềmsmu nhàuhpg, sau đexvtówigg mớtlpqi thu thậtlpqp nàuhpgy nọpssl, cảilii nhàuhpglbgzng đexvti C thịvrui.

Chuyệvscjn thứilii nhấalnht khi đexvtếfbzjn C thịvrui, chíuvfinh làuhpg đexvtưqykfa Đpsslinh Đpsslinh Đpsslang Đpsslang đexvti nhàuhpg trẻvscj. Uyểkdqtn Tìsssanh nhớtlpq tớtlpqi bảiliin thâyhgen cònarsn phảiliii khai giảiliing, nhịvruin khônmtbng đexvtưqykfjprsc nhìsssan Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang oáavren giậtlpqn: “Đpsslwwjeng họpsslc kháavrec đexvtmsmuu đexvti thựyftoc tậtlpqp rồwwjei đexvtówigg! Em làuhpgm sao bâyhgey giờmxhg?”

Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang lặbrjrng đexvti mộnaczt chúrhxtt: “Nhấalnht đexvtvruinh phảiliii đexvti thựyftoc tậtlpqp sao?”

“Uh.” Uyểkdqtn Tìsssanh lêakryn tiếfbzjng, “Tay sai chủwnoi nhiệvscjm củwnoia em nówiggi em phảiliii kếfbzjt hônmtbn, hắkbxnn rấalnht uyểkdqtn chuyểkdqtn thuyếfbzjt: ‘kếfbzjt hônmtbn lạdoqgi kếfbzjt khônmtbng đexvtếfbzjn hai tháavreng’ bâyhgey giờmxhgnarsn hai tuầuvfin lễttwj, em liêakryn hệvscj vớtlpqi đexvtơahhan vịvruiuhpg nhàuhpg trưqykfmxhgng đexvtmsmu cửuhpg mộnaczt chúrhxtt, khônmtbng biếfbzjt cówigg đexvtưqykfjprsc khônmtbng…….”

Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang nówiggi: “Tớtlpqi cônmtbng ty củwnoia anh đexvti, làuhpgm thưqykfphcc cho anh.”

Uyểkdqtn Tìsssanh sửuhpgng sốavret, quay đexvtuvfiu dùlbgzng hộnaczp quàuhpg trêakryn tay đexvtáavrenh anh: “Anh căyhgen bảiliin khônmtbng coi trọpsslng năyhgeng lựyftoc củwnoia em!”

“Ai khônmtbng coi trọpsslng?” Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang nằnnfxm trêakryn giưqykfmxhgng cưqykfmxhgi, “Hiệvscjn tạdoqgi thựyftoc tậtlpqp sinh cũjprsng nơahhai nơahhai dựyftoa vàuhpgo quan hệvscj, đexvtvruia đexvtiểkdqtm màuhpg trưqykfmxhgng họpsslc đexvtmsmu cửuhpg, tựyfto nhiêakryn làuhpg trùlbgzng vớtlpqi kỳvjmj nghỉvfuvavreo cáavreo cũjprsng sắkbxnp hoàuhpgn thàuhpgnh đexvti, hiệvscjn tạdoqgi cònarsn nửuhpga tháavreng, ngưqykfmxhgi ta cówigg thểkdqt nhậtlpqn sao? Nhậtlpqn cũjprsng làuhpg xem mặbrjrt mũjprsi Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang anh, kia cònarsn khônmtbng bằnnfxng trựyftoc tiếfbzjp đexvtếfbzjn chỗsssa củwnoia anh, cũjprsng miễttwjn cho ởsssaakryn ngoàuhpgi chịvruiu thiệvscjt, em xinh đexvtphzxp nhưqykf vậtlpqy………”

Uyểkdqtn Tìsssanh hừfmjx lạdoqgnh mộnaczt tiếfbzjng: “Cówigg mặbrjrt mũjprsi củwnoia Mụsnkac Thiêakryn Dưqykfơahhang anh, ai dáavrem bắkbxnt nạdoqgt em?”

“Minh dưqykfơahhang dễttwj tráavrenh, áavrem tiễttwjn khówigg phònarsng.”

“…….Lăyhgen!”

“Đpssli thônmtbi đexvti thônmtbi, đexvtếfbzjn chỗsssa củwnoia anh, em muốavren làuhpgm gìsssajprsng đexvtưqykfjprsc!”

“Chíuvfinh làuhpg bởsssai vìsssasssa chỗsssa củwnoia anh em muốavren làuhpgm gìsssajprsng đexvtưqykfjprsc, em mớtlpqi khônmtbng đexvti!” Uyểkdqtn Tìsssanh nówiggi, “Em làuhpg muốavren họpsslc tậtlpqp, ởsssa chỗsssa củwnoia anh khônmtbng họpsslc đexvtưqykfjprsc.”

“Ngônmtb, vậtlpqy họpsslc, cùlbgzng lắkbxnm thìsssa giảiliii quyếfbzjt việvscjc chung. Ởbrjr dạdoqgy thựyftoc tậtlpqp cówigg khảiliiyhgeng gìsssa? Em đexvtếfbzjn chỗsssa kháavrec, ngưqykfmxhgi kháavrec nhấalnht đexvtvruinh sẽlxme sai em bưqykfng tràuhpgwiggt nưqykftlpqc, họpsslc nhữqzjkng thứilii đexvtówiggwigg íuvfich lợjprsi gìsssa? Ởbrjr chỗsssa củwnoia anh, em mớtlpqi cówigg thểkdqt thậtlpqt sựyfto họpsslc đexvtưqykfjprsc nàuhpgy nọpssl.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.