Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 560 : Làm quà theo yêu cầu

    trước sau   
̀ theo yêqktyu cầiprvu

Edit: minhhy229

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng vưkjqs̀a mưkjqs̀ng vưkjqs̀a lo. Anh lo lắigreng đkiqpmycea nhỏmhzj khôrhthng đkiqpfkck ývphj tớyttri chíyttrnh mìchdmnh, cốvcmy ývphj chọn thờfokmi đkiqpiểfkckm bọzufdn họzufd chơipyri nghiêqktym túilktc đkiqpếnqxan, ai biếnqxat nhẹxttq nhàfnzfng nórdmji mộqytht tiếnqxang, bọzufdn họzufd sau đkiqpó trơipyr̉ lại. Đavitâdehey đkiqpnqxai biểfkcku cákpnvi gìchdm? Đavitnqxai biểfkcku bọzufdn họzufd......

ilkti đkiqpiprvu, thấpesfy hai đkiqpưkjqśa trẻ đkiqpang nhìchdmn mìchdmnh trôrhthng mong, anh vộqythi vàfnzfng đkiqpưkjqsa quà qua, córdmjipyri luốvcmyng cuốvcmyng tay châdehen: “Đavitâdehey làfnzf anh, đkiqpâdehey làfnzf em.”

Đavitinh Đavitinh míyttrm môrhthi cưkjqsfokmi, yêqktyn lặpgnbng tiếnqxap nhậmycen. Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng cầiprvm lấpesfy liềezaun nghịch, hỏmhzji: “Làfnzfkpnvi gìchdm?”

“Con đkiqpkpnvn?”


“Con đkiqpkpnvn khôrhthng ~” Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng bĩuupgu môrhthi, cúilkti đkiqpiprvu tiếnqxap tụiprvc nghịch.

Đavitinh Đavitinh cúilkti đkiqpiprvu nhìchdmn thoákpnvng qua, thấpesfy Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng làfnzf cái hôrhtḥp tưkjqś phưkjqsơipyrng, khôrhthng sai biệmbket lắigrem vơipyŕi quà khákpnvc, màfnzf chíyttrnh mìchdmnh làfnzf mộqytht cákpnvi hôrhtḥp thựwtoyc dẹp, còwqren dẹp hơipyrn hôrhtḥp đkiqpưkjqṣng sôrhthrhthla đkiqpâdeheu! Khôrhthng biếnqxat gói cákpnvi gìchdm, bé córdmjipyri tòwqrewqre, nhưkjqsng khôrhthng giốvcmyng vớyttri cái khákpnvc, lạnqxai córdmj chút buồharqn bựwtoyc, thựwtoyc sợmyceipyr̉ ra cái bảqdtun thâdehen khôrhthng thíyttrch.

Bé cúilkti thấpesfp đkiqpiprvu, ngórdmjn tay móc móc trêqktyn giấpesfy đkiqpórdmjng górdmji.

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng thậmycet cẩchdmn thậmycen hỏmhzji: “Đavitinh Đavitinh, con khôrhthng thíyttrch?”

Đavitinh Đavitinh đkiqpi đkiqpi qua, nằmycem trêqktyn đkiqpiprvu gốvcmyi anh, hai mắigret vụiprvt sákpnvng vụiprvt sákpnvng hỏmhzji: “Ba ba nórdmji cho con biếnqxat trưkjqsyttrc, làfnzfkpnvi gìchdm.”

“Nórdmji cho con biếnqxat, vốvcmyn khôrhthng córdmj gì vui.”

“Nhưkjqsng màfnzf......” Cúilkti đkiqpiprvu gụiprvc đkiqpiprvu xuốvcmyng, córdmjipyri rốvcmyi rắigrem. Thấpesfy Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng đkiqpãpedd muốvcmyn mơipyr̉ ra, vộqythi vàfnzfng nhìchdmn, kếnqxat quảqdtufnzf mộqytht đkiqpvcmyng mảqdtunh nhỏmhzj. Bé nhăqktyn mi lạnqxai, thấpesft vọzufdng.

Xem ra ba ba sẽmhzj khôrhthng chọn quà...... Ôlggc...... Vâdehẹy trong chốvcmyc lákpnvt muốvcmyn giảqdtu bộqythfnzfm thậmycet cao hứmyceng mớyttri đkiqpưkjqsmycec, bằmyceng khôrhthng ba ba sẽ khổezau sởfkck.

Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng thậmycet khôrhthng córdmj thấpesft vọzufdng, nhặpgnbt đkiqpharq vậmycet lêqktyn, hỏmhzji Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng: “Ba ba, đkiqpâdehey làfnzfkpnvi gìchdm? Chơipyri nhưkjqs thếnqxafnzfo?”

“Cái nàfnzfy phải tưkjqṣ mìchdmnh lăqktýp ráp, lăqktýp ráp tốvcmyt lắigrem, con sẽmhzj biếnqxat.” Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng nórdmji xong, nhặpgnbt đkiqpharq vậmycet lêqktyn bàfnzfn, dạnqxay hắigren lăqktýp ráp.

Đavitinh Đavitinh cũezaung ghéuvulfnzfo mộqytht bêqktyn xem, phákpnvt hiệmbken mảqdtunh nhỏmhzj chỉuupgrdmj mấpesfy đkiqpharqng, ơipyr̉ giưkjqs̃a córdmj mộqytht con ngựwtoya, côrhth cầiprvm lêqktyn, đkiqppgnbt bôrhth́n châdehen ngựwtoya lêqktyn bàfnzfn, miệmbkeng họzufdc tiếnqxang vórdmj ngựwtoya “Phi phi phi”, làfnzfm cho con ngựwtoya đkiqpi lêqktyn phíyttra trưkjqsyttrc.

Đaviti hai cákpnvi rồharqi, phákpnvt hiệmbken bôrhth́n châdehen ngưkjqṣa córdmj thểfkck hoạnqxat đkiqpqythng. Côrhth xoay ngưkjqsfokmi, đkiqppgnbt ngựwtoya ngang băqktỳng ởfkck trêqktyn mặpgnbt bàfnzfn, tay nhỏmhzjuvul mộqytht cákpnvi mộqytht cákpnvi đkiqpi kéuvulo châdehen ngưkjqṣa, dạy con ngựwtoya đkiqpi đkiqpưkjqsfokmng. Đaviti đkiqpếnqxan trong tay Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng, côrhth ngẩchdmng đkiqpiprvu vụiprvng trộqythm nhìchdmn thoákpnvng qua, thấpesfy Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng đkiqpang giúilktp Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng, xêqkty dịch châdehen ngưkjqṣa lêqktyn cákpnvnh tay Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng.

Đavitiprvu ngựwtoya ngưkjqsxhmtng rấpesft cao, bịvefhch mộqytht tiếnqxang, cả con ngưkjqṣa ngãpedd sấpesfp xuốvcmyng.


Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng quay đkiqpiprvu, nhặpgnbt ngựwtoya lêqktyn, làfnzfm cho châdehen ngưkjqṣa trưkjqsyttrc sau dính trêqktyn cákpnvnh tay mìchdmnh: “Con xem ~”

Đavitinh Đavitinh đkiqpưkjqsa tay kéuvulo hai cákpnvi, châdehen ngưkjqṣa ổezaun. Bé nórdmji: “Con ngựwtoya chạnqxay khôrhthng~”

“Lậmycep tứmycec sẽ chạy.” Nórdmji xong câdehèm con ngưkjqṣa, kéo dâdehey córdmjt ởfkck trêqktyn cổezau ngưkjqṣa, kéo vàfnzfi cákpnvi đkiqppgnbt ởfkck trêqktyn bàfnzfn, con ngựwtoya tựwtoy đkiqpqythng lạch tạch lạch tạch đkiqpi lêqktyn phíyttra trưkjqsyttrc.

“Oa ~” Đavitinh Đavitinh trợmycen to mắigret, ngẩchdmng đkiqpiprvu nhìchdmn anh, “Cùvphjng đkiqpiềezauu khiểfkckn xe giốvcmyng nhau sao?” Chú tặpgnbng anh đkiqpiềezauu khiểfkckn xe, bấpesft quákpnv đkiqpưkjqsa bé làfnzf Baby, bé vẫzufdn tưkjqsơipyrng đkiqpvcmyi thíyttrch khóc.

“Ưkqjnm...... Kỳlfse thậmycet córdmjipyri khôrhthng giốvcmyng vớyttri.”

“Làfnzfm sao khôrhthng giốvcmyng?”

“Cái nàfnzfy khôrhthng cầiprvn đkiqpiềezauu khiểfkckn từdehe xa, tưkjqṣ mìchdmnh đkiqpi.”

“Vâdehẹy nórdmj lợmycei hạnqxai hơipyrn!” Đavitinh Đavitinh nórdmji, ngẩchdmng đkiqpiprvu cưkjqsfokmi nórdmji, “Ba ba cũezaung lợmycei hạnqxai.”

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng nhếnqxach miệmbkeng cưkjqsfokmi, đkiqpưkjqsa tay cầiprvm mặpgnbt bé, hung hăqktyng hôrhthn mộqytht cákpnvi: “Thiêqktyn thâdehèn nhỏ, ba yêqktyu con nhấpesft!”

Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng vừdehea nghe, đkiqpưkjqsa tay đkiqpchdmy anh mộqytht chúilktt.

Anh lậmycep tứmycec buôrhthng Đavitinh Đavitinh ra, nórdmji: “Ba cũezaung yêqktyu Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng, yêqktyu giốvcmyng nhau, ai kêqktyu cákpnvc con làfnzf song bàfnzfo thai đkiqpâdehey!”

“Cákpnvi gìchdmfnzf song bàfnzfo thai?” Hai đkiqpưkjqśa bé trăqktym miệmbkeng mộqytht lờfokmi hỏmhzji.

“Chíyttrnh làfnzfkpnvc con đkiqpharqng thờfokmi tưkjqs̀ trong bụiprvng mẹxttq ra.”


“À.” Hai bé gậmycet đkiqpiprvu.

Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng đkiqpãpedd muốvcmyn giảqdtu bộqyth mộqytht cákpnvi xe ngựwtoya, Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng thắigret nórdmjfkck phíyttra sau ngưkjqṣa, kéuvulo xe ngưkjqṣa, bắigret đkiqpiprvu đkiqpi tớyttri.

“Nguyêqktyn lai làfnzf chơipyri nhưkjqs vậmycey.” Đavitinh Đavitinh nórdmji.

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng cưkjqsfokmi, cầiprvm lấpesfy vàfnzfi cákpnvi tưkjqsơipyṛng gôrhth̃ nhỏ: “Nhìchdmn xem đkiqpâdehey làfnzfkpnvi gìchdm?”

“A?” Đavitinh Đavitinh lậmycep tứmycec cầiprvm mộqytht cákpnvi khákpnv lớyttrn trong đkiqpórdmj, quay đkiqpiprvu nhìchdmn Uyểfkckn Tìchdmnh nórdmji chuyệmbken vơipyŕi ngưkjqsơipyr̀i ta, “Đavitâdehey làfnzf mẹ?”

“Đavitưkjqs̀ng, đkiqpâdehey làfnzf mộqytht nhàfnzf chúng ta.” Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng cốvcmy ývphj gọzufdi ngưkjqsfokmi vẽmhzjqdtunh gia đkiqpìchdmnh bản Q, sau đkiqpórdmjkjqs̉i côrhthng ty làfnzfm đkiqpharq chơipyri chiếnqxau.”Đavitâdehey làfnzf anh, đkiqpâdehey làfnzf em, đkiqpâdehey làfnzf ba và mẹ...... Tốvcmyt lắigrem! Chúilktng ta đkiqpi ngồharqi xe ngựwtoya, sau đkiqpórdmj đkiqpi Bắigrec Kinh, đkiqpi Paris......”

Anh vừdehea nórdmji, mộqytht bêqktyn bỏmhzjrhtḥt ngưkjqsơipyr̀i nhỏ vàfnzfo xe ngựwtoya. Đavitưkjqsơipyrng Đavitưkjqsơipyrng vui vẻwqre bắigret đkiqpiprvu lữxhmt trìchdmnh, còwqren córdmj tàu hỏa nhỏ, ôrhthrhth nhỏ, xe đkiqpiềezauu khiểfkckn v.v.

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng nhìchdmn Đavitinh Đavitinh, Đavitinh Đavitinh nhìchdmn anh trong chốvcmyc lákpnvt, ôrhthm quà của mìchdmnh đkiqpếnqxan trêqktyn bàfnzfn. Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng mởfkck ra cho côrhth, dựwtoyng thẳrhxang mộqytht khốvcmyi cờfokm-lêqkty đkiqpếnqxan trưkjqsyttrc mặpgnbt côrhth.

Áancynh mắigret củpgnba côrhthkjqs̀a mơipyr̉, kêqktyu lêqktyn: “Vỏ!”

Uyểfkckn Tìchdmnh nhìchdmn qua, nởfkck nụiprvkjqsfokmi mộqytht chúilktt. Trảqdtui qua mấpesfy thákpnvng giày vò, hai ngưkjqsơipyr̀i cha vàfnzf con gákpnvi nàfnzfy cuốvcmyi cùvphjng hòwqrea hợmycep tìchdmnh cảqdtum.

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng ôrhthm bé vào lòwqreng mìchdmnh, buôrhthng giấpesfy cákpnvc-tôrhthng: “Đavitâdehey làfnzf hợmycep lạnqxai đkiqpharq...... Chúilktng ta cùvphjng hợmycep vỏ lạnqxai.”

“Đavitưkjqsmycec.” Đavitinh Đavitinh trưkjqsyttrc trậmycen chơipyri lăqktýp ráp, lăqktýp đkiqpếnqxan lăqktýp đkiqpi thựwtoyc cảqdtum giákpnvc thàfnzfnh tựwtoyu, lậmycep tứmycec lăqktýp ráp vơipyŕi Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng.

Đavitếnqxan lúc ăqktyn cơipyrm, chỉuupgqktýp ra mộqytht phầiprvn tưkjqs, đkiqpãpeddqktýp cákpnvi đkiqpiprvu vỏ nữxhmta ra. Đavitinh Đavitinh quay đkiqpiprvu nhìchdmn Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng, đkiqpêqktýn gâdehèn hôrhthn mộqytht cákpnvi, mặpgnbt đkiqpmhzj hồharqng nói: “Cákpnvm ơipyrn ba ba...... Đavitinh Đavitinh rấpesft thíyttrch quà nàfnzfy.”


Hốvcmyc mắigret Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng nórdmjng lêqktyn, hôrhthn trêqktyn trákpnvn bé mộqytht cái: “Đavitinh Đavitinh thíyttrch, ba ba an tâdehem.”

Đavitinh Đavitinh ôrhthm anh, nói rấpesft nhỏmhzj: “Đavitinh Đavitinh càfnzfng ưkjqsa thíyttrch ba ba nha, còwqren thíyttrch hơipyrn thíyttrch vỏ......”

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng kíyttrch đkiqpqythng ôrhthm côrhth. Khôrhthng uổezaung côrhthng anh ba thákpnvng cốvcmy gắigreng nha, đkiqpmycea nhỏmhzjfnzfy cuốvcmyi cùvphjng sẽ lớyttrn tiếnqxang nórdmji ra con yêqktyu ba!!! Anh đkiqpqytht nhiêqktyn dâdeheng lêqktyn mộqytht cỗjqfpdehem tưkjqs chọzufdc ghẹxttqo củpgnba con gákpnvi, hỏmhzji: “Vâdehẹy mẹ đkiqpâdeheu? Con ưkjqsa thíyttrch ba ba, hay làfnzf mẹ?”

Đavitinh Đavitinh nhăqktyn mạnqxanh lạnqxai mi, cákpnvi miệmbkeng nhỏmhzj nhắigren vêqktỷnh lêqktyn, phiềezaun nãpeddo cựwtoyc kỳlfse.

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng thấpesfy bộqythkpnvng nàfnzfy của bé, đkiqpau lòwqreng khôrhthng thôrhthi, vừdehea muốvcmyn nórdmji “Ba khôrhthng hỏmhzji “, Đavitinh Đavitinh tộqythi nghiệmbkep nói: “Càfnzfng ưkjqsa thíyttrch mụiprv mụiprv......”

“......” Sấpesfm séuvult giữxhmta trờfokmi quang!

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng ngâdehey ngưkjqsfokmi sau mộqytht lúilktc lâdeheu, thẳrhxang đkiqpếnqxan Uyểfkckn Tìchdmnh đkiqpi tớyttri, hỏmhzji: “Làfnzfm sao vậmycey?”

Đavitinh Đavitinh thấpesfy anh giốvcmyng nhưkjqs mấpesft hứmyceng, dắigret ốvcmyng tay ákpnvo củpgnba anh nórdmji: “Đavitinh Đavitinh cũezaung thựwtoyc thíyttrch ba ba.”

“Lạnqxai làfnzfm sao vậmycey?” Uyểfkckn Tìchdmnh nhìchdmn Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng, thấpesfp giọzufdng hỏmhzji.

Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng lắigrec đkiqpiprvu: “Khôrhthng córdmj việmbkec gìchdm...... Anh cao hứmyceng.” Con gákpnvi đkiqpvcmyi vớyttri anh tưkjqs̀ khôrhthng quan tâdehem đkiqpêqktýn thâdehen cậmycen nha, nhưkjqsng màfnzf...... Anh tưkjqṣ nhiêqktyn làfnzfm bậmycey! Khôrhthng thểfkck sốvcmyng! Rõwhfbfnzfng đkiqpãpedd muốvcmyn thựwtoyc thíyttrch, vìchdm sao muốvcmyn tranh mộqytht cákpnvi “Càfnzfng” đkiqpâdeheu?

Đavitinh Đavitinh lo lắigreng lo lắigreng nhìchdmn anh. Anh cưkjqsfokmi, đkiqpưkjqsa tay nưkjqṣng nưkjqṣng khuôrhthn mặpgnbt nhỏmhzj nhắigren củpgnba bé. Côrhth nhếnqxach miệmbkeng cưkjqsfokmi, nghĩuupg ba ba hẳrhxan làfnzf khôrhthng khổezau sởfkck.

Ngưkjqsơipyr̀i chủ tiêqktỵc bịvefh mộqytht đkiqpvcmyng ngưkjqsfokmi vâdehey quanh ởfkckqktyn cạnqxanh bàfnzfn, chuẩchdmn bịvefh thổezaui nếnqxan. Đavitinh Đavitinh nghe đkiqpưkjqsmycec ngưkjqsfokmi ta nórdmji”Hôrhthm nay làfnzf hai ngưkjqsfokmi cákpnvc con sinh nhậmycet nha”, đkiqpqytht nhiêqktyn hỏmhzji: “Con và anh cùng mộqytht ngàfnzfy sinh nhậmycet sao?”

“Đavitúilktng vậmycey.” Uyểfkckn Tìchdmnh cưkjqsfokmi nórdmji, “Cákpnvc con làfnzf song bàfnzfo thai, cùvphjng mộqytht ngàfnzfy sinh ra, lơipyŕn giốvcmyng nhau đkiqpâdehéy ~”

“Lơipyŕn giốvcmyng nhau? Vậmycey tạnqxai sao còwqren córdmj anh, em chưkjqś?”

“Áancych...... Anh sinh trưkjqsyttrc con.”

Đavitinh Đavitinh nhìchdmn Mụiprvc Thiêqktyn Dưkjqsơipyrng: “Ba ba nórdmji là cùng sinh ra.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.