Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 515 : Nơi ở cũ quen thuộc

    trước sau   
Uyểvnrsn Tìyulpnh nghĩzctf đurucếdlkyn chíhkdinh mìyulpnh chưhkdia họmeolc xong đuruchvfmi họmeolc, trong lòhkfgng dâhkfgng lêfcqnn mộgnfkt cảgnfkm giárgfqc mấgsbrt márgfqc vàhkdi árgfqy nárgfqy, mấgsbrt márgfqc làhkdi chíhkdinh mìyulpnh, árgfqy nárgfqy làhkdi vớeuhli Từpylk KHảgnfk Vi. Côcjza khôcjzang đurucưhkdivnrsc tựqfxf nhiêfcqnn nóngbsi: “Hôcjzam nàhkdio đuruci...”

Thiêfcqnn Tuyếdlkyt thấgsbrt vọmeolng thởkoqv ra, mởkoqvvnrsi ra, lấgsbry ra mộgnfkt chốubzrng márgfqy bay: “Vốubzrn dĩzctfhkdingbsrgfqy vay củzqnpa cárgfqc cậvjxou, nghĩzctf muốubzrn cho cậvjxou mộgnfkt bấgsbrt ngờvvue, mìyulpnh còhkfgn tưhkdikoqvng làhkdi cậvjxou sẽdvdg thíhkdich.”

“Mìyulpnh...” Uyểvnrsn Tìyulpnh cóngbs chúvnrst xấgsbru hổkjao.

Mụtlhbc Thiêfcqnn Thàhkdinh ngẩubxkng đurucqchdu: “Đgasni thôcjzai đuruci thôcjzai, hàhkding nănlzzm anh cảgnfk vẫptbqn ngâhkfgy ngốubzrc rấgsbrt nhiêfcqnu thờvvuei gian ởkoqvfcqnn đurucóngbs, em cóngbs thểvnrs đuruci kiểvnrsm tra mộgnfkt chúvnrst, nhìyulpn xem trêfcqnn giưhkdivvueng cóngbsngbsc dàhkdii gìyulp đurucóngbs khôcjzang...”

Thiêfcqnn Tuyếdlkyt đurucárgfq anh mộgnfkt cưhkdieuhlc: “Cúvnrst sang mộgnfkt bêfcqnn đuruci, khôcjzang đurucưhkdivnrsc nóngbsi xấgsbru anh củzqnpa em...”

“Ôubxk, anh cũonzhng làhkdi anh củzqnpa em đurucgsbry! Màhkdi chíhkdinh em vừpylka rồyulpi cũonzhng nóngbsi xấgsbru...”


Thiêfcqnn Tuyếdlkyt hung tợvnrsn trừpylkng mắwnzat nhìyulpn anh, anh ngoan ngoãcgyun ngậvjxom miệqchdng lạhvfmi. Thiêfcqnn Tuyếdlkyt lạhvfmi loi kéngbso UYểvnrsn Tìyulpnh: “Đgasni đuruci, thừpylka dịyqzyp mìyulpnh còhkfgn chưhkdia khai giảgnfkng, đuruci qua còhkfgn cóngbs thểvnrs chơmexai vàhkdii ngàhkdiy. Mìyulpnh nóngbsi cho cậvjxou biếdlkyt, mìyulpnh cóngbs thứqmgi muốubzrn cho cậvjxou xem... cậvjxou khôcjzang đuruci nhấgsbrt đurucyqzynh sẽdvdg hốubzri hậvjxon!”

“Thứqmgiyulp chứqmgi? Bạhvfmn trai hảgnfk?” Uyểvnrsn Tìyulpnh buồyulpn cưhkdivvuei hỏlubli.

Mụtlhbc Thiêfcqnn Thàhkdinh lậvjxop tứqmgic vãcgyunh tai: Chắwnzac chắwnzan làhkdi Thiêfcqnn Tuyếdlkyt cóngbs bạhvfmn trai rồyulpi! Nhưhkding vôcjzajwcsng bíhkdi mậvjxot, khôcjzang bắwnzat đurucưhkdivnrsc bao giờvvue! Anh đuruci theo dõoksni đuruciềtlhbu tra thìyulp khôcjzang tốubzrt, nếdlkyu bịyqzycjza biếdlkyt đurucưhkdivnrsc, bịyqzy chếdlkyt thảgnfkm ngay...

Thiêfcqnn Tuyếdlkyt nóngbsi: “Cậvjxou đurucếdlkyn, mìyulpnh sẽdvdg cho cậvjxou gặvvuep!”

“Anh cũonzhng đuruci!” Mụtlhbc Thiêfcqnn Thàhkdinh vộgnfki nóngbsi: “Cárgfqc em phụtlhb nữcgyuhkdi trẻqmgi em ra khỏlubli cửonzha quárgfq nguy hiểvnrsm, anh đuruci theo bảgnfko vệqchdrgfqc em! Anh chắwnzac chắwnzan đuruczqnphkdirgfqch, bảgnfko hộgnfk tổkjaong thốubzrng cũonzhng đuruczqnphkdirgfqch!”

“Đgasni đurucưhkdivnrsc, ĐgasnI đurucưhkdivnrsc, đuruci thôcjzai!” Thiêfcqnn Tuyếdlkyt nóngbsi, kêfcqnu bọmeoln trẻqmgi ra: “Chúvnrsng ta đuruci márgfqy bay đurucưhkdivnrsc khôcjzang?”

“Mìyulpnh còhkfgn chưhkdia đurucyulpng ýmudm!” Uyểvnrsn Tìyulpnh kêfcqnu lêfcqnn./

“Đgasni màhkdi.” Thiêfcqnn Tuyếdlkyt quấgsbrn quýmudmt làhkdim phiềtlhbn: “Cậvjxou lo anh mìyulpnh phảgnfki khôcjzang? Cùjwcsng lêfcqnn xe, cậvjxou gọmeoli cho anh ấgsbry làhkdi đurucưhkdivnrsc!”

“Con cầqchdn phảgnfki mang theo vàhkdii thứqmgi, ra cửonzha rấgsbrt bấgsbrt tiệqchdn...”

“Đgasnếdlkyn bêfcqnn kia rồyulpi mua, rõoksnhkding chỉbhsongbs mộgnfkt đuruciểvnrsm, đurucpylkng kìyulpcgyuo mècgyu nhao! Cậvjxou muốubzrn thu dọmeoln cho tốubzrt, đurucpylkng cóngbs rảgnfknh, chờvvue cậvjxou thu dọmeoln xong, lúvnrsc rảgnfknh, lạhvfmi khôcjzang tìyulpm thấgsbry lạhvfmc thúvnrs nữcgyua! Anh họmeol, ẵkrbkm bọmeoln trẻqmgi, chúvnrsng ta xuấgsbrt phárgfqt thôcjzai!”

Uyểvnrsn Tìyulpnh bịyqzyngbso ra cửonzha, lẩubxkm bẩubxkm nóngbsi: “Sao mìyulpnh lạhvfmi cảgnfkm giárgfqc nhưhkdirgfqc cậvjxou cốubzr ýmudm?”

“Ha ha ha, làhkdi sao? Chúvnrsng ta làhkdi bạhvfmn tốubzrt nhấgsbrt, sao anh cóngbs thểvnrs khôcjzang cho cậvjxou gặvvuep mìyulpnh?”

“...” Nàhkdio cóngbs, gầqchdn đurucâhkfgy sựqfxf việqchdc rấgsbrt nhiềtlhbu.


Mụtlhbc Thiêfcqnn Thàhkdinh cănlzzm giậvjxon nóngbsi: “Anh ấgsbry hơmexai quárgfq đurucárgfqng! Nhìyulpn thấgsbry anh làhkdi đurucárgfqnh, bốubzr tríhkdi cho Vănlzzn Sâhkfgm làhkdim việqchdc vấgsbrt vảgnfk, biếdlkyn thàhkdinh anh... hừpylk! Anh chỉbhso muốubzrn tárgfqch bọmeoln em ra mộgnfkt lycs, đurucếdlkyn sâhkfgn bay hãcgyuy gọmeoli cho anh ấgsbry, tựqfxf nhiêfcqnn phảgnfki đurucuổkjaoi theo thôcjzai, ai hiệqchdn giờvvue nghĩzctf chỉbhsonh anh ấgsbry cũonzhng khôcjzang tồyulpi...”

Vừpylka rồyulpi còhkfgn nóngbsi lêfcqnn xe thìyulp gọmeoli đuruciệqchdn thoạhvfmi, nàhkdiy đurucúvnrsng làhkdi quárgfq đurucárgfqng rồyulpi!

Khi sắwnzap đurucếdlkyn sâhkfgn bay, đuruciệqchdn thoạhvfmi củzqnpa UYểvnrsn Tìyulpnh kêfcqnu lêfcqnn. Thiêfcqnn Tuyếdlkyt thấgsbry làhkdi Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang gọmeoli tớeuhli, vộgnfki vàhkding đurucoạhvfmt lấgsbry: “Hello, anh àhkdi, em đurucưhkdia Uyểvnrsn Tìyulpnh đuruci chơmexai rồyulpi.. ởkoqv đurucâhkfgu àhkdi? Chúvnrsng em còhkfgn chưhkdia đurucếdlkyn, đurucếdlkyn nơmexai gọmeoli lạhvfmi cho anh nhéngbs!”

vnrsp đuruciệqchdn thoạhvfmi, đuruciệqchdn thoạhvfmi trảgnfk lạhvfmi cho Uyểvnrsn Tìyulpnh. Mộgnfkt lárgfqt sau, Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang lạhvfmi gọmeoli đurucếdlkyn, Thiêfcqnn Tuyếdlkyt nóngbsi chuyệqchdn vớeuhli bọmeoln trẻqmgi, khôcjzang đurucoạhvfmt lấgsbry.

Uyểvnrsn Tìyulpnh bấgsbrt đurucwnzac dĩzctf tiếdlkyp nhậvjxon: “Vâhkfgng?”

“Em lạhvfmi néngbsm anh lạhvfmi...” Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang thởkoqvhkdii.

Uyểvnrsn Tìyulpnh ngừpylkng mộgnfkt lárgfqt, giốubzrng nhưhkdi thậvjxot cóngbs ýmudm muốubzrn bỏlubl anh lạhvfmi, nhấgsbrt thờvvuei cóngbs chúvnrst chộgnfkt dạhvfm: “Cárgfqi đurucóngbs... Thiêfcqnn Tuyếdlkyt muốubzrn quay lạhvfmi thàhkdinh phốubzr C, chúvnrsng ta đurucang ởkoqvhkfgn bay.”

“Em đurucưhkdia nóngbs đuruci?”

“Cậvjxou ấgsbry bảgnfko em cùjwcsng đuruci!”

“Em đurucyulpng ýmudm?”

“Em cũonzhng muốubzrn quay lạhvfmi.” Uyểvnrsn Tìyulpnh nóngbsi, lộgnfk ra mộgnfkt chúvnrst ưhkdiu thưhkdiơmexang nhàhkdin nhạhvfmt: “Em ởkoqvfcqnn đurucóngbs chờvvue anh.”

Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang dừpylkng lạhvfmi, vui mừpylkng nóngbsi: “Đgasnưhkdivnrsc.” Cúvnrsp đuruciệqchdn thoạhvfmi, liềtlhbn gọmeoli qua mắwnzang Thiêfcqnn Tuyếdlkyt.

Vừpylka lúvnrsc xe dừpylkng lạhvfmi, Thiêfcqnn Tuyếdlkyt bảgnfko bọmeoln họmeol đuruci vàhkdio trưhkdieuhlc, ghéngbst bỏlublngbsi: “Anh khôcjzang biếdlkyt đurucuổkjaoi theo sao?”


“Đgasnưhkdiơmexang nhiêfcqnn anh sẽdvdg qu!” Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang gầqchdm théngbst: “Vềtlhb sau lạhvfmi dẫptbqn dụtlhb vợvnrs anh, anh gảgnfk em cho têfcqnn đurucàhkdin ôcjzang giàhkdi 50 tuổkjaoi! HongKong dàhkdii dằbhsong dặvvuec, tùjwcsy em tuyểvnrsn chọmeoln!”

“...Anh dárgfqm!”

“Hừpylk!”

Hai ngưhkdivvuei cộgnfkng lạhvfmi nhanh đurucếdlkyn 60 tuổkjaoi, lạhvfmi vẫptbqn dỗrelmi nhau nhưhkdi Đgasninh Đgasninh Đgasnưhkdiơmexang Đgasnưhkdiơmexang.

Thiêfcqnn Tuyếdlkyt thởkoqv phìyulp phìyulp sinh khíhkdi, dụtlhbng tâhkfgm lưhkdiơmexang khổkjaongbsi: “Ngu ngốubzrc! Em vìyulp tốubzrt cho anh, nếdlkyu khôcjzang thìyulp anh cóngbs thểvnrs thu xếdlkyp đurucưhkdia côcjzagsbry qua sao?”

“Anh khuyêfcqnn côcjzagsbry qua làhkdim gìyulp?”

“KJhôcjzang phảgnfki anh vẫptbqn cóngbs mộgnfkt kinh ngạhvfmc muốubzrn dàhkdinh cho cậvjxou ấgsbry sao? Hiệqchdn giờvvue khôcjzang thểvnrshkdinh làhkdi bấgsbrt ngờvvue, nhưhkding cũonzhng cóngbs thểvnrsjwcsng đurucưhkdivnrsc?”

“Kinh ngạhvfmc gìyulp?”

“Khu Lan Nhãcgyu Đgasnìyulpnh cưhkdi.”

Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang dừpylkng giâhkfgy lárgfqt, bỗrelmng nhiêfcqnn nhớeuhl lạhvfmi chiếdlkyc nhẫptbqn lầqchdn trưhkdieuhlc cầqchdu hôcjzan, tíhkdin vậvjxot cùjwcsng UYểvnrsn Tìyulpnh đuructlhbu đurucqmgi lạhvfmi thàhkdinh phốubzr C, khôcjzang trárgfqch côcjza, cảgnfkm đurucgnfkng đurucếdlkyn rơmexai nưhkdieuhlc mắwnzat nóngbsi: “Vậvjxoy trưhkdieuhlc tiêfcqnn giúvnrsp anh chănlzzm sóngbsc côcjzagsbry mộgnfkt chúvnrst, anh lậvjxop tứqmgic tớeuhli ;liềtlhbn.”

“Uhm.” Thiêfcqnn Tuyếdlkyt lãcgyunh diễnaxxm cao quýmudmfcqnn tiếdlkyng, xoay ngưhkdivvuei bưhkdieuhlc vàhkdio đuruchvfmi sảgnfknh sâhkfgn bay.”

rgfqy bay củzqnpa bọmeoln họmeol sắwnzap cấgsbrt cárgfqnh, Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang còhkfgn đurucang lárgfqi xe trêfcqnn đurucưhkdivvueng. Chờvvuergfqy bay củzqnpa bọmeoln họmeol đurucárgfqp xuốubzrng thàhkdinh phốubzr C, nhậvjxon đurucưhkdivnrsc đuruciệqchdn thoạhvfmi củzqnpa Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang, anh buồyulpn bựqfxfc nóngbsi: “Hai giờvvue nữcgyua anh mớeuhli lêfcqnn márgfqy bay...”

Uyểvnrsn Tìyulpnh nóngbsi: “Em chờvvue anh.”


Thiêfcqnn Tuyếdlkyt nóngbsi: “Em sẽdvdg chănlzzm sóngbsc chịyqzyhkfgu vàhkdi chárgfqu nhỏlubl!”

Mụtlhbc Thiêfcqnn Thàhkdinh nóngbsi: “Yêfcqnn tâhkfgm, cóngbs em chănlzzm sóngbsc bọmeoln họmeol!”

Mụtlhbc Thiêfcqnn Dưhkdiơmexang:... Nhưhkdi thếdlkyhkdio cảgnfkm thấgsbry lờvvuei nóngbsi củzqnpa bọmeoln họmeolngbs vịyqzy giốubzrng nhưhkdifcqnn mặvvuet bọmeoln họmeol đurucang ởkoqvjwcsng mộgnfkt chỗrelm. Tấgsbrt nhiêfcqnn, ngoàhkdii Uyểvnrsn Tìyulpnh.

Anh than nhẹgasn mộgnfkt tiếdlkyng, bảgnfko Uyểvnrsn Tìyulpnh đurucưhkdia di đurucgnfkng cho con, đurucinh Đgasninh vẫptbqn khôcjzang chịyqzyu đurucvnrs ýmudm đurucếdlkyn anh, Đgasnưhkdiơmexang Đgasnưhkdiơmexang hôcjza mộgnfkt tiếdlkyng ba, họmeolc Uyểvnrsn Tìyulpnh nóngbsi: “Bọmeoln con chờvvue ba...”

vnrsp đuruciệqchdn thoạhvfmi, mấgsbry ngưhkdivvuei gọmeoli xe đurucếdlkyn Y Toa Bốubzri Lạhvfmp, uyểvnrsn Tìyulpnh nhìyulpn cảgnfknh vậvjxot bêfcqnn ngoàhkdii cửonzha sổkjao, khôcjzang cóngbsyulp khárgfqc so vớeuhli vàhkdii nănlzzm trưhkdieuhlc. Trong Y Toa Bốubzri Lạhvfmp, márgfq Trưhkdiơmexang đurucãcgyu bịyqzy đurucuổkjaoi việqchdc sau khi Thiêfcqnn Tuyếdlkyt tốubzrt nghiệqchdp. Phòhkfgng củzqnpa bàhkdigsbry tuy nhỏlubl, nhưhkding cóngbs thểvnrs vừpylka vặvvuen cho Mụtlhbc Thiêfcqnn Thàhkdinh ởkoqv lạhvfmi, đurucvnrs anh khôcjzang cầqchdn ởkoqv ngoàhkdii khárgfqch sạhvfmn. Nhàhkdi cửonzha nàhkdiy bìyulpnh thưhkdivvueng khôcjzang ai ởkoqv, lầqchdn trưhkdieuhlc chỉbhsongbs Thiêfcqnn Tuyếdlkyt tớeuhli nghỉbhso ngơmexai mộgnfkt chúvnrst. Hiệqchdn giờvvue phárgfqt hiệqchdn khắwnzap nơmexai đuructlhbu làhkdi bụtlhbi, gọmeoli đuruciệqchdn thoạhvfmi kêfcqnu ngưhkdivvuei giúvnrsp việqchdc theo giờvvue tớeuhli quéngbst dọmeoln.

Uyểvnrsn Tìyulpnh nhìyulpn chung quanh, dưhkdiơmexang nhưhkdi giốubzrng hệqchdt lúvnrsc côcjza rờvvuei đuruci, quen thuộgnfkc đurucếdlkyn mứqmgic côcjza muốubzrn khóngbsc. Thiêfcqnn Tuyếdlkyt nóngbsi: “Vốubzrn làhkdi chủzqnp cho thuêfcqn nhàhkdi muốubzrn thu lạhvfmi, anh liềtlhbn nâhkfgng giárgfq thuêfcqn tiếdlkyp. Chuyểvnrsn nhàhkdingbs thểvnrs dễnaxxhkding, nhưhkding anh vẫptbqn muốubzrn cậvjxou trởkoqv vềtlhb rồyulpi mớeuhli chuyểvnrsn đuruci.”

Uyểvnrsn Tìyulpnh gậvjxot đurucqchdu, đuruci vàhkdio phòhkfgng củzqnpa côcjzahkdi anh, phárgfqt hiệqchdn ởkoqv vịyqzy tríhkdi cửonzha cóngbs mộgnfkt chiếdlkyc rưhkdiơmexang hàhkdinh lýmudm, bêfcqnn trêfcqnn vẫptbqn dárgfqn márgfqc củzqnpa sâhkfgn bay.

Con ởkoqv sau lưhkding côcjza, tòhkfghkfgngbs đurucqchdu ra xem.

Thiêfcqnn Tuyếdlkyt thấgsbry bọmeoln chúvnrsng đurucqmging ởkoqv cửonzha, nhìyulpn thấgsbry thùjwcsng sửonzhng sốubzrt mộgnfkt chúvnrst nóngbsi: “Ngàhkdiy đurucóngbs anh trởkoqv vềtlhb từpylk Châhkfgu Phi, tớeuhli nơmexai nàhkdiy trưhkdieuhlc rồyulpi mớeuhli vềtlhb thàhkdinh phốubzr A.”

Uyểvnrsn Tìyulpnh hỏlubli: “Cậvjxou gọmeoli anh ấgsbry vềtlhb?”

Thiêfcqnn Tuyếdlkyt ngừpylkng mộgnfkt lárgfqt, cưhkdivvuei nóngbsi: “Mìyulpnh nhớeuhl cậvjxou thôcjzai, khôcjzang phảgnfki lúvnrsc ấgsbry cậvjxou sợvnrs Trâhkfgu Tranh sao? May mắwnzan mìyulpnh ra tay, nếdlkyu khôcjzang thìyulp khôcjzang biếdlkyt cậvjxou trốubzrn đuruci đurucâhkfgu? Chúvnrsng ta lạhvfmi vẫptbqn hoàhkdin toàhkdin khôcjzang biếdlkyt tạhvfmi sao lạhvfmi nhưhkdi thếdlky, giốubzrng nhưhkdi mộgnfkt vòhkfgng tròhkfgn luẩubxkn quẩubxkn?

Uyểvnrsn Tìyulpnh bậvjxot cưhkdivvuei, lạhvfmi giảgnfki thíhkdich: “Lúvnrsc ấgsbry khôcjzang muốubzrn ỷvnabhkdio con làhkdi củzqnpa anh ấgsbry màhkdi đuruci phárgfq hoạhvfmi hạhvfmnh phúvnrsc gia đurucìyulpnh anh ấgsbry.”

“Cậvjxou nêfcqnn tin tưhkdikoqvng anh mìyulpnh?”

Uyểvnrsn Tìyulpnh im lặvvueng giâhkfgy lárgfqt, thởkoqvhkdii: “Chỉbhsongbs thểvnrs trárgfqch tíhkdin nhiệqchdm củzqnpa mìyulpnh dàhkdinh cho bảgnfkn thâhkfgn vàhkdi mọmeoli ngưhkdivvuei đurucãcgyu quárgfq íhkdit rồyulpi... Uhm, đuruci mộgnfkt ngàhkdiy đurucàhkding, họmeolc mộgnfkt sàhkding khôcjzan.” Vềtlhb sau, côcjza chỉbhso sợvnrs sẽdvdgcgyui mãcgyui vữcgyung tin mộgnfkt lòhkfgng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.