Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 501 : Để cho em hài lòng

    trước sau   
Uyểevxin Tìfprjnh thậzuyjt cẩjtkhn thậzuyjn xuốzuyjng giưbcwbkxtvng, sợfgeywfbai cóflws trộdxvzm, đfijxi đfijxếeuwsn bếeuwsp lấbztcy dao phay, trêsatpn đfijxưbcwbkxtvng lạqzxwi nhớxcey tớxceyi, lấbztcy dao phay làbztcm gìfprj, nhỡsotb đfijxâxbxqu làbztc ngưbcwbkxtvi khôfprjng quen, côfprjeuwsng khôfprjng mỡsotb cửjjrxa, thìfprj lấbztcy dao chéyorgm ai chứfprj?

Đowzwang muốzuyjn đfijxevxi vềahre, lạqzxwi sợfgey trộdxvzm cậzuyjy cửjjrxa, rõjjrxbztcng mộdxvzt tay nhấbztcc lêsatpn, mộdxvzt tay nắozubm di đfijxdxvzng đfijxi qua.

Ngoàbztci cửjjrxa im ắozubng, khôfprjng cóflws đfijxdxvzng tĩfprjnh cậzuyjy cửjjrxa, Uyểevxin Tìfprjnh ghéyorgbztco mắozubt mèqmqpo nhìfprjn thoázxwong qua, quảyiwl nhiêsatpn làbztc Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng, côfprj mởsatp cửjjrxa: “Anh chưbcwba đfijxi?”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng hừnqoz mộdxvzt tiếeuwsng.

Uyểevxin Tìfprjnh kéyorgo cửjjrxa ra: “Vàbztco đfijxi.”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng đfijxi vàbztco, thấbztcy côfprj cầxceym dao, hỏxhjpi: “Em muốzuyjn làbztcm gìfprj?”


“Em sợfgeyflws trộdxvzm.” Uyểevxin Tìfprjnh xấbztcu hổxceyflwsi.

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng dừnqozng mộdxvzt lázxwot, lờkxtvi nóflwsi chứfprja đfijxxceyy hàbztcm ýjmnf: “Em làbztc mộdxvzt ngưbcwbkxtvi phụsotb nữqgjg, mang theo hai đfijxfprja béyorgsatp đfijxâxbxqy, đfijxúfgeyng làbztc rấbztct nguy hiểevxim.”

Uyểevxin Tìfprjnh khôfprjng nóflwsi gìfprj: anh muốzuyjn đfijxevxi em dọbztcn đfijxếeuwsn ởsatp vớxceyi anh chứfprjfprj? Chuyệvccbn giữqgjga chúfgeyng ta còcznvn chưbcwba nóflwsi rõjjrx ragf, trưbcwbxceyc khôfprjng phảyiwli lo lắozubng thôfprji ~

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng thấbztcy côfprj khôfprjng nóflwsi gìfprj, đfijxzxwon làbztcfprj nghĩfprj ra suy nghĩfprj củkstda mìfprjnh, cóflws chúfgeyt khôfprjng đfijxưbcwbfgeyc tựdlmj nhiêsatpn, vộdxvzi sửjjrxa lạqzxwi: “Em đfijxưbcwba đfijxiệvccbn thoạqzxwi cho anh đfijxi, vềahre sau anh tớxceyi, sẽcaxy gọbztci đfijxiệvccbn trưbcwbxceyc. Bìfprjnh thưbcwbkxtvng ai nhấbztcn chuôfprjng cửjjrxa cũeuwsng khôfprjng cầxceyn mởsatp, nhỡsotb đfijxâxbxqu làbztc nhâxbxqn vậzuyjt khảyiwl nghi, em cũeuwsng cóflws thểevxi gọbztci đfijxiệvccbn cho anh, nhấbztct đfijxrzoznh anh sẽcaxy tớxceyi ngay!”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng nóflwsi xong, mạqzxwnh mẽcaxy dừnqozng lạqzxwi, cảyiwlm thấbztcy nhưbcwb vậzuyjy cũeuwsng giốzuyjng nhưbcwbbztc rắozubp tâxbxqm bấbztct lưbcwbơahiqng. A, khôfprjng đfijxúfgeyng, đfijxâxbxqy làbztc ngưbcwbkxtvi phụsotb nữqgjg củkstda anh, trong phòcznvng còcznvn cóflws con củkstda anh, anh đfijxâxbxqu nàbztco làbztc rắozubp tâxbxqm bấbztct lưbcwbơahiqng chứfprj? Thếeuws nhưbcwbng cóflws mộdxvzt loạqzxwi cảyiwlm giázxwoc yếeuwsu thếeuws, sợfgey Uyểevxin Tìfprjnh ỷogisbztco nhưbcwb vậzuyjy cốzuyj ýjmnf cho anh nếeuwsm mùzehvi đfijxau khổxcey.

Uyểevxin Tìfprjnh lạqzxwi nghĩfprj đfijxếeuwsn lúfgeyc trưbcwbxceyc quêsatpn sốzuyj đfijxiệvccbn thoạqzxwi củkstda anh, nếeuwsu khôfprjng thìfprjeuwsng sẽcaxy khôfprjng bỏxhjp lỡsotbbztci nălvmum nay, giờkxtv khắozubc nàbztcy, côfprj mớxceyi nhậzuyjn thứfprjc sâxbxqu sắozubc, toàbztcn bộdxvz đfijxahreu làbztc lỗrnmwi củkstda mìfprjnh, côfprj đfijxzuyjt dao phay xuốzuyjng, đfijxưbcwba đfijxiệvccbn thoạqzxwi cho anh.

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng lậzuyjp tứfprjc cầxceym lấbztcy lưbcwbu sốzuyj củkstda mìfprjnh vàbztco.

Uyểevxin Tìfprjnh nóflwsi: “Lúfgeyc mang thai, em muốzuyjn gọbztci đfijxiệvccbn cho anh.”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng ngừnqozng mộdxvzt lázxwot, ngẩjtkhng đfijxxceyu nhìfprjn côfprj.

“Nhưbcwbng làbztc đfijxiệvccbn thoạqzxwi bịrzoz hỏxhjpng, chờkxtv em mua đfijxiệvccbn thoạqzxwi mớxceyi, đfijxãwfba đfijxxceyi lạqzxwi nhớxcey ra khôfprjng cóflws sốzuyj củkstda anh... thựdlmjc xin lỗrnmwi...”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng mạqzxwnh mẽcaxy ôfprjm lấbztcy côfprj: “Khôfprjng sa, cũeuwsng làbztc sau khi em đfijxi anh mớxceyi nhớxcey kỹpnjw sốzuyj củkstda em, nhưbcwbng làbztc, cho dùzehv anh nhớxceyjjrxbztcng thếeuwsbztco, đfijxahreu khôfprjng gọbztci đfijxưbcwbfgeyc.”

“Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng....” Uyểevxin Tìfprjnh ôfprjm chặzuyjt anh: “Thựdlmjc xin lỗrnmwi...”

Hai ngưbcwbkxtvi gắozubt gao ôfprjm ấbztcp nhau, bỗrnmwng nhiêsatpn, bụsotbng củkstda anh thầxceym thìfprjsatpu lêsatpn.


Uyểevxin Tìfprjnh lui lạqzxwi.

Anh xấbztcu hổxceyflwsi: “Còcznvn gìfprj ălvmun đfijxưbcwbfgeyc khôfprjng?”

“Anh mộdxvzt mựdlmjc ởsatpsatpn ngoàbztci?”

“Uhm.”

“Chờkxtv em mộdxvzt chúfgeyt.” Uyểevxin Tìfprjnh cầxceym lấbztcy dao, đfijxi vàbztco nhàbztc bếeuwsp, nhìfprjn bêsatpn trong tủkstdzxwot, nấbztcu cho anh mộdxvzt bázxwot mìfprj.

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng cầxceym lấbztcy di đfijxdxvzng củkstda côfprj, lưbcwbu dãwfbay sốzuyj củkstda anh, sau đfijxóflws ngứfprja tay nghĩfprj muốzuyjn xem gìfprj đfijxóflws, do dựdlmj tớxceyi lui, anh khôfprjng dázxwom làbztcm gìfprj, đfijxevxi đfijxiệvccbn thoạqzxwi lêsatpn bàbztcn tràbztc.

Uyểevxin Tìfprjnh bưbcwbng bázxwot mìfprj ra ngoàbztci, anh thấbztcy trong bázxwot nóflwsng hôfprji hổxceyi, vộdxvzi vàbztcng nhậzuyjn lấbztcy: “Anh đfijxâxbxqy, đfijxnqozng đfijxevxi bịrzozflwsng.”

Uyểevxin Tìfprjnh đfijxưbcwba cho anh, sờkxtv sờkxtvzxwoi mũeuwsi: “Anh ălvmun trưbcwbxceyc đfijxi, em hơahiqi lạqzxwnh, đfijxi lấbztcy thêsatpm ázxwoo.”

Mcuj Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng thấbztcy côfprj chỉekne mặzuyjc ázxwoo ngủkstd mỏxhjpng nhạqzxwt, trong lòcznvng bắozubt đfijxxceyu tựdlmj trázxwoch: “Em... nêsatpn mặzuyjc ázxwoo vàbztco trưbcwbxceyc.”

Uyểevxin Tìfprjnh nởsatp nụsotbbcwbkxtvi: “Khôfprjng sao.” Sau đfijxóflws trởsatp vềahre phòcznvng khoázxwoc thêsatpm chiếeuwsc ázxwoo lôfprjng.

Sau khi ra ngoàbztci, côfprj ngồahrei trong ghếeuws sofa đfijxơahiqn. Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng ngẩjtkhng đfijxxceyu nhìfprjn thoázxwong qua, côfprj cắozubn cắozubn môfprji, ngồahrei xuốzuyjng bêsatpn cạqzxwnh anh. Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng ấbztcm ázxwop trong lòcznvng, dùzehvng tay trázxwoi cầxceym lấbztcy tay phảyiwli củkstda côfprj, mưbcwbkxtvi ngóflwsn tay đfijxan xen, gắozubt gao cầxceym lấbztcy. Uyểevxin Tìfprjnh càbztci tay anh lạqzxwi, mộdxvzt cázxwonh tay kia cũeuwsng phủkstdsatpn.

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng sâxbxqu sắozubc nhìfprjn côfprj, côfprjflws chúfgeyt khôfprjng đfijxưbcwbfgeyc tưbcwb nhiêsatpn ra lệvccbnh: “Ăvjqxn đfijxi!”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng cưbcwbkxtvi, cúfgeyi đfijxxceyu dùzehvng tay phảyiwli ălvmun mỳsatp, ălvmun xong, thỏxhjpa mãwfban nóflwsi: “Qua nhiềahreu nălvmum khôfprjng ălvmun cơahiqm em nấbztcu rồahrei.”


“Chỉeknebztc mộdxvzt chéyorgn mìfprj.”

“Cũeuwsng làbztc em làbztcm.”

Uyểevxin Tìfprjnh ngừnqozng mộdxvzt lázxwot, rúfgeyt tay trong tay anh ra. Anh khôfprjng nỡsotb, khôfprjng chịrzozu thảyiwl ra. Uyểevxin Tìfprjnh nóflwsi: “Em đfijxi rửjjrxa chéyorgn.”

“Anh giúfgeyp em.”

“Nhàbztc em chỉekneflws mấbztcy cázxwoi bázxwot, anh đfijxnqozng làbztcm vỡsotbzxwot củkstda em.”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng đfijxàbztcnh phảyiwli buôfprjng côfprj ra, đfijxázxwonh thưbcwbơahiqng tộdxvzi nghiệvccbp nóflwsi: “Anh mua cho em nhéyorg.”

Uyểevxin Tìfprjnh liếeuwsc anh mộdxvzt cázxwoi, nóflwsi: “Lázxwot nữqgjga nóflwsi.”

Anh ngừnqozng lạqzxwi, gậzuyjt đfijxxceyu, trong lòcznvng bắozubt đfijxxceyu khẩjtkhn trưbcwbơahiqng. Nóflwsi cázxwoi gìfprj? Nếeuwsu ngưbcwbkxtvi kếeuwst hôfprjn vớxceyi côfprj đfijxãwfba chếeuwst, anh cũeuwsng khôfprjng cầxceyn lo lắozubng mìfprjnh làbztc ngưbcwbkxtvi thứfprj ba, tựdlmj nhiêsatpn muốzuyjn ởsatp cạqzxwnh côfprj. Anh tin tưbcwbsatpng cảyiwl trázxwoi tim vàbztc thâxbxqn thểevxi củkstda côfprjeuwsng chưbcwba bao giờkxtv phảyiwln bộdxvzi anh, nhưbcwbng vìfprj sao côfprj lạqzxwi gảyiwl cho ngưbcwbkxtvi kházxwoc?

Uyểevxin Tìfprjnh rửjjrxa bázxwot xong, róflwst cho anh mộdxvzt chéyorgn nưbcwbxceyc sôfprji, đfijxi vàbztco trong phòcznvng kházxwoch, côfprj ngồahrei xuốzuyjng bêsatpn cạqzxwnh anh: “Nèqmqp.”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng cầxceym lấbztcy uốzuyjng mộdxvzt ngụsotbm, nhanh chóflwsng nóflwsi: “Nóflwsi vềahre con trưbcwbxceyc đfijxi.”

Uyểevxin Tìfprjnh gậzuyjt đfijxxceyu.

“Sinh khi nàbztco? Tházxwong bảyiwly? Tházxwong sázxwou? Khôfprjng phảyiwli tházxwong nălvmum đfijxi, nhưbcwb thếeuwsbztc sinh non rồahrei?”

“Làbztc 22 tházxwong sázxwou.” Uyểevxin Tìfprjnh nóflwsi.


“Cóflwsqmqpnh làbztc sinh non khôfprjng?”

“Khôfprjng, vớxceyi thai đfijxôfprji, bọbztcn chúfgeyng cũeuwsng coi nhưbcwb sinh muộdxvzn.”

Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng lấbztcy sờkxtv trázxwon côfprj: “Gầxceyy nhưbcwb vậzuyjy, chắozubc làbztc dinh dưbcwbsotbng khôfprjng đfijxxceyy đfijxkstd, khi nàbztco đfijxi kiểevxim tra mộdxvzt chúfgeyt.”

“Uhm, nghe lờkxtvi anh.”

Nghe anh? Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng vôfprjzehvng vui sưbcwbxceyng, gắozubt gao ôfprjm côfprjbztco lòcznvng: “Uyểevxin Tìfprjnh, đfijxnqozng đfijxi nữqgjga cóflws đfijxưbcwbfgeyc khôfprjng? Cóflws chuyệvccbn gìfprj khôfprjng vui, em cóflws thểevxiflwsi hếeuwst ra, em muốzuyjn đfijxi du lịrzozch cũeuwsng đfijxưbcwbfgeyc, nhưbcwbng đfijxnqozng đfijxzuyji xửjjrx vớxceyi anh nhưbcwb thếeuws, íqmqpt nhấbztct hãwfbay giữqgjg liêsatpn lạqzxwc vớxceyi anh.”

“Em khôfprjng đfijxi nữqgjga.” Uyểevxin Tìfprjnh khổxcey sởsatpflwsi, im lặzuyjng giâxbxqy lázxwot hỏxhjpi: “Anh... anh sao lạqzxwi cóflws thểevxi khẳvjqxng đfijxrzoznh con làbztc củkstda anh? Em từnqozng kếeuwst hôfprjn, thậzuyjt sựdlmj đfijxóflws, tuy đfijxóflwsbztc giảyiwl, nhưbcwbng em vàbztc anh ấbztcy cũeuwsng chưbcwba xảyiwly ra cázxwoi gìfprj cảyiwl.”

fprj khôfprjng muốzuyjn cóflws hiểevxiu lầxceym gìfprj, sốzuyjt ruộdxvzt nóflwsi rõjjrxbztcng trọbztcng đfijxiểevxim.

“Anh đfijxzxwon làbztc giảyiwl!” Mụsotbc Thiêsatpn Dưbcwbơahiqng hung hălvmung nóflwsi: “Tíqmqpnh cázxwoch củkstda em anh khôfprjng hiểevxiu rõjjrx sao? Anh đfijxsotbng chạqzxwm em mộdxvzt chúfgeyt, em đfijxãwfba muốzuyjn chếeuwst muốzuyjn sốzuyjng, làbztcm sao cóflws thểevxi cho ngưbcwbkxtvi kházxwoc đfijxdxvzng vàbztco?”

Uyểevxin Tìfprjnh mạqzxwnh mẽcaxyyorgo eo anh mộdxvzt cázxwoi.

Anh thấbztcy đfijxau liềahren híqmqpt mộdxvzt ngụsotbm khíqmqp, yếeuwsu kéyorgm nóflwsi: “Anh chỉekneflwsi sựdlmj thậzuyjt thôfprji, trưbcwbxceyc kia em sợfgey đfijxdxvzng tâxbxqm vớxceyi anh, khôfprjng phảyiwli làbztcfprj thếeuws sao? Lạqzxwi nóflwsi, em còcznvn mang thai con củkstda anh.”

“Mộdxvzt chúfgeyt anh cũeuwsng khôfprjng nghi ngờkxtv soa?”

“Anh khôfprjng cóflws lựdlmja chọbztcn nàbztco kházxwoc, đfijxâxbxqy làbztc đfijxázxwop ázxwon tấbztct nhiêsatpn. Nếeuwsu khôfprjng thìfprj em bảyiwlo anh làbztcm sao bâxbxqy giờkxtv? Anh khôfprjng thểevxi mấbztct em, ngoàbztci đfijxevxi cho anh hàbztci lòcznvng, nhữqgjgng khảyiwllvmung kházxwoc, anh cũeuwsng khôfprjng dázxwom nghĩfprj.”

Uyểevxin Tìfprjnh khóflwsc ròcznvng nóflwsi: “Cóflws lẽcaxy khôfprjng đfijxkstd hoàbztcn mỹpnjw, nhưbcwbng vẫhhcan làbztc viêsatpn mãwfban!”

Anh sờkxtv mặzuyjt côfprj: “Hàbztci lòcznvng, chẳvjqxng kházxwoc nàbztco hoàbztcn mỹpnjw.”

Uyểevxin Tìfprjnh híqmqpt sâxbxqu mộdxvzt hơahiqi, nóflwsi đfijxếeuwsn Từnqoz Trọbztcng: “Em hi vọbztcng anh ấbztcy còcznvn sốzuyjng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.