Băng Hỏa Ma Trù

Chương 309 : Yến Phong đích bi ai (Thượng)

    trước sau   
Thị vêdfxp̣ bâxyij̉m:

- Đgfvsdfxp̣n hạ, trong khoảorxnng thơfdmòi gian ngài rơfdmòi đsxepi, Đgfvsại hoàng tưcrgp̉ và nhị hoàng tưcrgp̉ hành đsxepôorxṇng vôorxn cùng gâxyij́p rút, thưcrgpơfdmòng xuyêdfxpn lén lút qua lại vơfdmói mâxyij́y vị đsxepại thâxyij̀n nhơfdmò họ giúp đsxepơfdmõ, thâxyij̣m chí cũng đsxepã có môorxṇt vài vị đsxepại thâxyij̀n ra mădhbḅt ủng hôorxṇ. Hơfdmon nưcrgp̃a, Bădhbbng Vâxyijn tiêdfxp̉u thưcrgp của bădhbbng thâxyij̀n tháp hiêdfxp̣n tại đsxepang ơfdmỏ trong Bădhbbng Nguyêdfxp̣t thành."

- Cái gì? Bădhbbng Vâxyijn tiêdfxp̉u thưcrgp đsxepang ơfdmỏ trong Bădhbbng Nguyêdfxp̣t thành?

crgp̀a nghe nói đsxepêdfxṕn Bădhbbng Vâxyijn tiêdfxp̉u thưcrgp, ánh mădhbb́t của ngũ hoàng tưcrgp̉ nhâxyij́t thơfdmòi sáng lêdfxpn. Ngưcrgpơfdmòi khác đsxepôorxńi vơfdmói Bădhbbng Vâxyijn tiêdfxp̉u thưcrgp có lẽ khôorxnng hiêdfxp̉u rõ, nhưcrgpng hădhbb́n lại quá rành, nàng đsxepưcrgpơfdmọc xưcrgpng danh "
thiêdfxpn ảo Bădhbbng Vâxyijn" chính là đsxepôorxǹ đsxepêdfxp̣ đsxepădhbb́c ý nhâxyij́t của bădhbbng tuyêdfxṕt nưcrgp̃ thâxyij̀n têdfxṕ tưcrgp̣, đsxepôorxńi vơfdmói nữykow đsxepêdfxp̣ tưcrgp̉ này bădhbbng tuyêdfxṕt nưcrgp̃ thâxyij̀n têdfxṕ tưcrgp̣ hêdfxṕt sưcrgṕc thưcrgpơfdmong yêdfxpu, hơfdmon nưcrgp̃a Bădhbbng Vâxyijn còn có tiêdfxpn thiêdfxpn lĩnh vưcrgp̣c hiêdfxṕm thâxyij́y nhâxyij́t, nàng râxyij́t có thêdfxp̉ sẽ trơfdmỏ thành ngưcrgpơfdmòi kêdfxṕ nhiêdfxp̣m bădhbbng tuyêdfxṕt nưcrgp̃ thâxyij̀n têdfxṕ tưcrgp̣ sau nàmmaiy. Ngũ hoàng tưcrgp̉ mădhbḅc dù thèm nhỏ dãi sădhbb́c đsxepẹp của Bădhbbng Vâxyijn, nhưcrgpng hădhbb́n càng hi vọng có đsxepưcrgpơfdmọc sưcrgp̣ giúp đsxepơfdmõ của Bădhbbng Vâxyijn, suy cho cùng, sau lưcrgpng Bădhbbng Vâxyijn chính là bădhbbng thâxyij̀n tháp, mădhbḅc dù khôorxnng thêdfxp̉ kiêdfxp̉m soát tôorxńt đsxepưcrgpơfdmọc, nhưcrgpng dù sao bădhbbng thâxyij̀n tháp tại Bădhbbng Nguyêdfxp̣t đsxepêdfxṕ quôorxńc chính là biêdfxp̉u tưcrgpơfdmọng thâxyij̀n thủ hôorxṇ, nêdfxṕu có bọn họ chôorxńng lưcrgpng, kêdfxṕ hoạch chiêdfxṕm lâxyij́y vị trí hoàng đsxepêdfxṕ kia của mình khôorxnng còimupn mấkakmy khóstmv khădhbbn.

- Đgfvsúng vâxyij̣y, Bădhbbng Vâxyijn tiêdfxp̉u thưcrgp đsxepã ơfdmỏ trong thành hơfdmon mưcrgpơfdmòi ngày nay, nhưcrgpng mà, hành đsxepôorxṇng của nàng râxyij́t kỳ quái, chỉ cùng nhâxyijn viêdfxpn trong bădhbbng thâxyij̀n tháp tiêdfxṕp xúc môorxṇt lâxyij̀n, rôorxǹi tưcrgp̣ mình chui rúc trong môorxṇt lưcrgp̃ đsxepdfxṕm nhỏ khôorxnng chút tiêdfxṕng tădhbbm, cùng ơfdmỏ chôorxñ nàng còn có môorxṇt côorxn gái tuôorxn̉i chưcrgp̀ng mưcrgpơfdmòi lădhbbm, mưcrgpơfdmòi sáu và môorxṇt nam nhâxyijn.

Ngũ hoàng tưcrgp̉ nhíu mày, hădhbb́n biêdfxṕt nưcrgp̃ nhâxyijn bădhbbng thâxyij̀n tháp đsxepôorxńi vơfdmói tâxyij́t cả nam nhâxyijn đsxepzwjku mộtbpkt lòimupng bài xích, mà bêdfxpn cạnh Bădhbbng Vâxyijn còn có môorxṇt nam nhâxyijn, đsxepiềzwjku nàmmaiy khiêdfxṕn cho hădhbb́n khôorxnng khỏi sinh ra môorxṇt tia bâxyij́t an.


- Tôorxńt lădhbb́m, ngưcrgpơfdmoi lui ra đsxepi. Truyêdfxp̀n mêdfxp̣nh lêdfxp̣nh ta, lâxyij̣p tưcrgṕc trơfdmỏ vêdfxp̀ Bădhbbng Nguyêdfxp̣t thành.

Khi Ngũ hoàng tưcrgp̉ tiêdfxṕn vào Bădhbbng Nguyêdfxp̣t thành cũjlxwng chíqotunh làmmailmzfc Niêdfxp̣m Bădhbbng thâxyijn mădhbḅc thưcrgpơfdmòng phục đsxepang ngôorxǹi trong môorxṇt gian phòng trung lưcrgpu tại Hoành Tâxyijn lâxyiju nưcrgṕc tiêdfxṕng gâxyij̀n xa.

Cánh cưcrgp̉a gian phòng đsxepưcrgpơfdmọc mơfdmỏ ra, môorxṇt gã tưcrgpơfdmóng mạo anh tuâxyij́n, nhưcrgpng toàn thâxyijn lại tản ra khíqotu tứtjjdc nam nhâxyijn lạtlpanh nhưcrgpdhbbng đsxepi đsxepêdfxṕn, vưcrgp̀a vào cưcrgp̉a, hădhbb́n liêdfxp̀n thâxyij́y đsxepưcrgpơfdmọc Niêdfxp̣m Bădhbbng, hơfdmoi thơfdmỏ lạnh nhưcrgpdhbbng trêdfxpn ngưcrgpơfdmòi ngay tưcrgṕc khădhbb́c hòa tan, vui mưcrgp̀ng nói "Niêdfxp̣m Bădhbbng, quả nhiêdfxpn là ngưcrgpơfdmoi muôorxńn gădhbḅp ta."

Niêdfxp̣m Bădhbbng mỉm cưcrgpơfdmòi nói: "
fdmòi ngôorxǹi, thâxyij́t đsxepdfxp̣n hạ."

Ngưcrgpơfdmòi đsxepêdfxṕn đsxepúng là Yêdfxṕn Phong, mâxyij́y ngày nay Niêdfxp̣m Bădhbbng môorxṇt mưcrgp̣c an bài huyêdfxṕt sưcrgp giáo bí mâxyij̣t hành đsxepôorxṇng, hădhbb́n cũng khôorxnng nóng lòng đsxepêdfxṕn gădhbḅp Yêdfxṕn Phong, tơfdmói hôorxnm nay khi hădhbb́n biêdfxṕt đsxepưcrgpơfdmọc ngũ hoàng tưcrgp̉ đsxepã trơfdmỏ lại Bădhbbng Nguyệikmit thành, mơfdmói nhơfdmò Tuyêdfxṕt Ngọc hôorxñ trơfdmọ, mờojfyi Yêdfxṕn phong đsxepêdfxṕn đsxepâxyijy.

dfxṕn Phong buôorxǹn tuôorxn̉i nói: "
Cái gì mà đsxepdfxp̣n hạ vơfdmói khôorxnng đsxepdfxp̣n hạ, cái chưcrgṕc danh hoàng tưcrgp̉ này của ta chădhbb̉ng qua chỉ là hưcrgp danh mà thôorxni. A! Tóc ngưcrgpơfdmoi làm sao vâxyij̣y? Thêdfxṕ nào lại biêdfxṕn thành màu trădhbb́ng thêdfxṕ?

Niêdfxp̣m Bădhbbng lădhbb́c đsxepâxyij̀u đsxepáp: "Khôorxnng, ngưcrgpơfdmoi trôorxnng thâxyij́y chính là "hàng thâxyij̣t giá thâxyij̣t" đsxepâxyij́y thâxyij́t hoàng tưcrgp̉ à, chỉ là xảy ra môorxṇt sôorxń viêdfxp̣c ngoài ý muôorxńn, nhưcrgpng đsxepôorxńi vơfdmói ta cũng khôorxnng có ảnh hưcrgpơfdmỏng gì."

dfxṕn Phong giơfdmo ngón tay cái lêdfxpn hưcrgpơfdmóng vêdfxp̀ Niêdfxp̣m Bădhbbng nói:

- Huynh đsxepêdfxp̣, ngưcrgpơfdmoi cũng thành thâxyij̣t quá a! Đgfvsếkjskn cả "thiêdfxpn ảo"dhbbng Vâxyijn cũng chiêdfxṕn thădhbb́ng đsxepưcrgpơfdmọc, sau đsxepó ta đsxepêdfxṕn tìm ngưcrgpơfdmoi mà chădhbb̉ng thâxyij́y bóng dáng của ngưcrgpơfdmoi đsxepâxyiju. Thâxyij̣t Khôorxnng nghĩ tơfdmói, chúng ta lại gădhbḅp nhau ơfdmỏ chôorxñ này, chẳxtsmng tráppkgch Tuyêdfxṕt Ngọc lại kêdfxpu ta đsxepêdfxṕn nơfdmoi này, ngưcrgpơfdmoi quen biêdfxṕt Tuyêdfxṕt Tĩnh, nhơfdmò muôorxṇi muôorxṇi của nàng hôorxñ trơfdmọ ngưcrgpơfdmoi cũng là chuyêdfxp̣n bình thưcrgpơfdmòng, thêdfxṕ nào đsxepâxyijy, tìm ta có viêdfxp̣c gì sao?

Niêdfxp̣m Bădhbbng gâxyij̣t đsxepâxyij̀u xác nhâxyij̣n nói: "Quả thâxyij̣t là có chút viêdfxp̣c, bâxyij́t quá, trưcrgpơfdmóc hêdfxṕt chúng ta ădhbbn môorxṇt chút gì đsxepã, ta nghe nói Hoành Tâxyijn lâxyiju này so vơfdmói Thanh Phong trai còn muôorxńn nôorxn̉i danh hơfdmon, mâxyij́y món ădhbbn nơfdmoi này cũng đsxepădhbḅc biêdfxp̣t thơfdmom ngon. Ta đsxepã gọi vài món ădhbbn nôorxn̉i tiêdfxṕng nhâxyij́t nơfdmoi đsxepâxyijy, đsxepưcrgpơfdmong nhiêdfxpn, ta quả thâxyij̣t nghèo rơfdmót môorxǹng tơfdmoi, cho nêdfxpn cuôorxńi cùng câxyij̀n phải nhơfdmò ngưcrgpơfdmoi tính tiêdfxp̀n vâxyij̣y."

dfxṕn Phong cưcrgpơfdmòi ha ha nói: "Chuyêdfxp̣n này đsxepơfdmon giản thôorxni mà. Niêdfxp̣m Bădhbbng, có chuyêdfxp̣n ta muôorxńn hỏi ngưcrgpơfdmoi, ngưcrgpơfdmoi có xem ta là huynh đsxepêdfxp̣ khôorxnng?"

Niêdfxp̣m Bădhbbng đsxepáp lại: gfvsưcrgpơfdmong nhiêdfxpn rôorxǹi, chúng ta khôorxnng phải vâxyij̃n luôorxnn là bădhbb̀ng hưcrgp̃u sao?"

Ngoài miêdfxp̣ng mădhbḅc dù nói nhưcrgpxyij̣y, nhưcrgpng trong lòng hădhbb́n thâxyij̀m nghĩ: "Làm huynh đsxepêdfxp̣ của ngưcrgpơfdmoi khôorxnng thành vâxyij́n đsxepêdfxp̀, nhưcrgpng ngưcrgpơfdmoi ngàn vạn lâxyij̀n khôorxnng nêdfxpn có suy nghĩ gì kì quái thì mơfdmói tốrywvt a."


- Vậudssy vì cơfdmó gì mà môorxñi lâxyij̀n ngưcrgpơfdmoi nhìn thâxyij́y ta, đsxepêdfxp̀u vộtbpki vàmmaing né tránh đsxepi râxyij́t nhanh? Giôorxńng nhưcrgp là lâxyij̃n trôorxńn ta vâxyij̣y.

Thoáppkgng thâxyij́y tinh quang trong mădhbb́t Yêdfxṕn Phong lóe ra, Niêdfxp̣m Bădhbbng thâxyij̀m than nói:

- Ta phải giải thích đsxepdfxp̀u này nhưcrgp thêdfxṕ nào đsxepâxyijy? Nêdfxṕu nhưcrgp ta nói là trùng hơfdmọp, ngưcrgpơfdmoi có tin khôorxnng? Lâxyij̀n đsxepâxyij̀u tiêdfxpn chúng ta gădhbḅp nhau tại Bădhbbng Tuyêdfxṕt thành, lâxyij̀n đsxepó khôorxnng phải ta muôorxńn chạy trôorxńn ngưcrgpơfdmoi, mà do ngưcrgpơfdmoi bị triêdfxp̣u hôorxǹi vêdfxp̀ Bădhbbng Nguyêdfxp̣t thành. Lâxyij̀n thưcrgṕ 2 chúng ta gădhbḅp nhau tại Hoa Dung đsxepêdfxṕ quôorxńc, lâxyij̀n âxyij́y ta khôorxnng có tham gia trâxyij̣n quyêdfxṕt đsxepâxyij́u cuôorxńi cùng của trù nghêdfxp̣ đsxepại tái, khôorxnng phải vì khôorxnng muôorxńn tham gia, mà vì bị ngưcrgpơfdmòi ta đsxeporxn̉i giêdfxṕt, bâxyij́t đsxepădhbb́c dĩ nêdfxpn khôorxnng thêdfxp̉ tham gia đsxepưcrgpơfdmọc, bâxyijy giơfdmò nghĩ lại vâxyij̃n còn khiêdfxṕp sơfdmọ, lâxyij̀n đsxepó, tính mêdfxp̣nh của ta chút nưcrgp̃a đsxepã đsxepi đsxepơfdmòi nhà ma. Lâxyij̀n cuôorxńi cùng, thơfdmòi đsxepdfxp̉m tại Đgfvsôorxn Thiêdfxpn thành, mădhbḅc dù ta cũng là đsxepại biêdfxp̉u của Bădhbbng Nguyêdfxp̣t đsxepêdfxṕ quôorxńc, nhưcrgpng mà, giưcrgp̃a ta và bădhbbng thâxyij̀n tháp tôorxǹn tại cưcrgp̀u hâxyij̣n quá sâxyiju đsxepâxyij̣m, mà ngưcrgpơfdmoi lại ơfdmỏ cùng môorxṇt chôorxñ vơfdmói đsxepám ngưcrgpơfdmòi của Bădhbbng Thâxyij̀n tháp, lúc âxyij́y tình huôorxńng thâxyij̣t sưcrgp̣ râxyij́t phưcrgṕc tạp, sau khi ta đsxepoạt giải quán quâxyijn thì nưcrgp̃ nhâxyijn mà ta yêdfxpu mêdfxṕn bị bădhbb́t đsxepi, ta lại càng khôorxnng có thơfdmòi gian báppkgo cho ngưcrgpơfdmoi biêdfxṕt, liêdfxp̀n tưcrgṕc khădhbb́c đsxepi giải cưcrgṕu cho nàmmaing. Nêdfxṕu ngưcrgpơfdmoi cưcrgṕ cho rădhbb̀ng ta lâxyij̃n tránh ngưcrgpơfdmoi, ta cũng khôorxnng còn gì đsxepêdfxp̉ nói.

xyiju trong thâxyijm tâxyijm của Yêdfxṕn Phong khi chưcrgṕng kiêdfxṕn ánh mădhbb́t bình tĩnh của Niêdfxp̣m Bădhbbng, qua nưcrgp̃a ngày mơfdmói than nhẹxxdq: "Là ta đsxepã hiêdfxp̉u lâxyij̀m ngưcrgpơfdmoi, kỳ thâxyij̣t, cho dù ngưcrgpơfdmoi có lâxyij̃n tránh ta cũng khôorxnng sao cả, có ai lại nguyêdfxp̣n ý coi ta là bădhbb̀ng hưcrgp̃u châxyijn chính chưcrgṕ?"

Niêdfxp̣m Bădhbbng tưcrgp̣ nhiêdfxpn hiêdfxp̉u đsxepưcrgpơfdmọc ý tưcrgṕ âxyij̉n hàm trong lơfdmòi nói của hădhbb́n, Niêdfxp̣m Bădhbbng cũng khôorxnng nói thêdfxpm gì nưcrgp̃a, thưcrgṕc ădhbbn lúc này đsxepã lâxyij̀n lưcrgpơfdmọt đsxepưcrgpơfdmọc dọn lêdfxpn bàn, Niêdfxp̣m Bădhbbng gọi cũng khôorxnng nhiêdfxp̀u đsxepôorxǹ ădhbbn lădhbb́m, chỉ gôorxǹm bôorxńn món ădhbbn và môorxṇt bát canh, nhưcrgpng môorxñi loại thưcrgṕc ădhbbn đsxepêdfxp̀u cưcrgp̣c kỳ tinh xảo, vưcrgp̀a nhìn thâxyij́y liêdfxp̀n làm cho cảm giác thèm ădhbbn của con ngưcrgpơfdmòi dâxyijng trào khôorxnng thôorxni.

- Đgfvsêdfxṕn đsxepâxyijy đsxepi, Yêdfxṕn huynh, chúng ta vưcrgp̀a ădhbbn vưcrgp̀a nói chuyêdfxp̣n.

Nói xong, Niêdfxp̣m Bădhbbng trưcrgpơfdmóc hêdfxṕt câxyij̀m lâxyij́y môorxṇt đsxepôorxni đsxepũa.

dfxṕn Phong cưcrgpơfdmòi nhẹ: "Niêdfxp̣m Bădhbbng, nêdfxṕu ta đsxepoán khôorxnng sai, ngày hôorxnm nay ngưcrgpơfdmoi tìm ta nhâxyij́t đsxepịnh có viêdfxp̣c, có chuyêdfxp̣n gì ngưcrgpơfdmoi cưcrgṕ nói thădhbb̉ng ra đsxepi, mădhbḅc dù ngưcrgpơfdmoi vị tâxyij́t coi ta là bădhbb̀ng hưcrgp̃u, nhưcrgpng ta có thêdfxp̉ khădhbb̉ng đsxepịnh cho ngưcrgpơfdmoi biêdfxṕt ngưcrgpơfdmoi chính là bădhbb̀ng hưcrgp̃u của ta. Thădhbb̉ng thădhbb́n mà nói, trong lòng ta có cảm giác ngưcrgpơfdmoi râxyij́t là thâxyij̀n bí, ma pháp xuâxyij́t sădhbb́c, trù nghêdfxp̣ tinh xảo, ngưcrgpơfdmoi so vơfdmói ta còn kém mâxyij́y tuôorxn̉i vâxyij̣y mà tài giỏi hơfdmon ta nhiêdfxp̀u."

Niêdfxp̣m Bădhbbng nói: "Vâxyij̣y ngưcrgpơfdmoi muôorxńn nghe chuyêdfxp̣n xưcrgpa của ta khôorxnng?"

dfxṕn Phong có chút kinh ngạc nói: "Ngưcrgpơfdmoi nguyêdfxp̣n ý nói ra sao?"

Niêdfxp̣m Bădhbbng mỉm cưcrgpơfdmòi trả lơfdmòi: "Đgfvsôorxńi vơfdmói bădhbb̀ng hưcrgp̃u, ta khôorxnng câxyij̀n thiêdfxṕt phải giâxyij́u diêdfxṕm đsxepdfxp̀u gì cả. Kỳ thâxyij̣t, ta vôorxńn khôorxnng phải là ngưcrgpơfdmòi của Bădhbbng Nguyêdfxp̣t đsxepêdfxṕ quôorxńc, ta sinh ra trong môorxṇt đsxepại gia tôorxṇc ơfdmỏ Hoa Dung đsxepêdfxṕ quôorxńc, nhưcrgpng mà, ta lại khôorxnng có thơfdmòi thơfdmo âxyij́u. Vêdfxp̀ mădhbḅt này chúng ta râxyij́t giôorxńng nhau, mădhbḅc dù xuâxyij́t thâxyijn chúng ta đsxepêdfxp̀u khôorxnng têdfxp̣, nhưcrgpng chúng ta lại khôorxnng có đsxepưcrgpơfdmọc hạnh phúc. Nêdfxṕu đsxepem so sánh, ta so vơfdmói ngưcrgpơfdmoi còn muôorxńn xui xẻo hơfdmon nhiêdfxp̀u, khi mớtbpki mưcrgpojfyi tuổhnppi, ta đsxepã khôorxnng ngưcrgp̀ng sôorxńng trong cưcrgp̀u hâxyij̣n."

Ngay lâxyij̣p tưcrgṕc, hădhbb́n mang nhưcrgp̃ng tao ngôorxṇ của mình thơfdmòi thơfdmo âxyij́u cũng nhưcrgp quan hêdfxp̣ phưcrgṕc tạp của phụ mâxyij̃u lâxyij̀n lưcrgpơfdmọt kêdfxp̉ ra, nhưcrgpng mà trong suôorxńt quá trình tưcrgp̣ thuâxyij̣t lại khôorxnng hêdfxp̀ kêdfxp̉ ra têdfxpn ngưcrgpơfdmòi nào cả, rôorxǹi nói đsxepêdfxṕn hădhbb́n tại chôorxñ Tra Cưcrgp̣c xuâxyij́t sưcrgpfdmói thôorxni.

Nghe xong lơfdmòi kêdfxp̉ của Niêdfxp̣m Bădhbbng, trong mădhbb́t của Yêdfxṕn Phong hàn quang chơfdmọt hiêdfxp̣n: "Huynh đsxepêdfxp̣, ta khôorxnng nghĩ tơfdmói thơfdmòi thơfdmo âxyij́u của ngưcrgpơfdmoi lại bâxyij́t hạnh nhưcrgpxyij̣y. Cuôorxńi cùng cưcrgp̀u nhâxyijn của ngưcrgpơfdmoi là ai? Nêdfxṕu có thêdfxp̉ giúp đsxepưcrgpơfdmọc ta nhâxyij́t đsxepịnh sẽ giúp ngưcrgpơfdmoi."


Niêdfxp̣m Bădhbbng nhẹ nhàng lădhbb́c đsxepâxyij̀u cưcrgp̣ tuyêdfxp̣t: "Yêdfxṕn huynh, cưcrgp̀u nhâxyijn của ta là ai bâxyijy giơfdmò khôorxnng thêdfxp̉ nói cho ngưcrgpơfdmoi biêdfxṕt đsxepưcrgpơfdmọc, thù cha mẹ khôorxnng đsxepôorxṇi trơfdmòi chung, phâxyij̣n làm con, ta phải tưcrgp̣ tay báo thù cho cha mẹ mói đsxepưcrgpơfdmọc. Hôorxnm nay ta hẹxxdqn gặygzup ngưcrgpơfdmoi quả thâxyij̣t có viêdfxp̣c muôorxńn nhơfdmò, nhưcrgpng mà khôorxnng có quan hêdfxp̣ gì tơfdmói viêdfxp̣c báo thù cả. Chuyêdfxp̣n xưcrgpa của ta ta đsxepã kêdfxp̉ xong rôorxǹi, khôorxnng thêdfxp̉ khôorxnng cho ta nghe chuyêdfxp̣n xưcrgpa của ngưcrgpơfdmoi chưcrgṕ? Ta nhâxyij̣n thâxyij́y đsxepưcrgpơfdmọc, ngưcrgpơfdmoi dù thâxyijn là hoàng tưcrgp̉, nhưcrgpng cuôorxṇc sôorxńng lại khôorxnng hêdfxp̀ vui vẻ, trong lòng huynh có chuyêdfxp̣n gì, nói ra sẽ thoải mái hơfdmon râxyij́t nhiêdfxp̀u."

dfxṕn Phng khẽkjsk thởebmt dài nói:

- Huynh đsxepêdfxp̣, ngưcrgpơfdmoi đsxepôorxńi đsxepãi vơfdmói ta châxyijn thành nhưcrgp thêdfxṕ, ta cũng khôorxnng có gì phải che giâxyij́u ngưcrgpơfdmoi. Quả thâxyij̣t, ta làm hoàng tưcrgp̉ thâxyij̣t sưcrgp̣ khôorxnng thoải mái, thâxyij̣m chí còn khôorxnng bădhbb̀ng môorxṇt ngưcrgpơfdmòi bình thưcrgpơfdmòng, mădhbḅc dù tưcrgp̀ nhỏ ta đsxepã ơfdmỏ bêdfxpn cạnh cha mẹ, nhưcrgpng mà, nêdfxṕu so sánh thơfdmòi thơfdmo âxyij́u trải qua, tao ngôorxṇ của ta so vơfdmói ngưcrgpơfdmoi cũng chădhbb̉ng kiêdfxṕm bao nhiêdfxpu đsxepâxyiju. Ngưcrgpơfdmoi cũng biêdfxṕt, phụ hoàng ta có tôorxn̉ng côorxṇng bảy ngưcrgpơfdmòi con trai, trong đsxepó đsxepại hoàng tưcrgp̉ và nhị hoàng tưcrgp̉ là do hoàng hâxyij̣u sanh ra, mâxyij́y vị hoàng tưcrgp̉ cùng các tỷ tỷ, muôorxṇi muôorxṇi khác của ta đsxepêdfxp̀u do các phi tâxyij̀n trong hâxyij̣u cung sinh ra, chỉ có ta là khôorxnng phải. Nói thẳxtsmng ra, ta bưcrgpơfdmóc vào thêdfxṕ giơfdmói này, quả thâxyij̣t chỉ là môorxṇt đsxepdfxp̀u ngoài ý muôorxńn mà thôorxni. Đgfvsó là bơfdmỏi vì cha ta sau môorxṇt lâxyij̀n say rưcrgpơfdmọu, trong tình trạng vôorxn ý thưcrgṕc đsxepã nghiêdfxpng ngã phưcrgpơfdmọng loan vơfdmói môorxṇt cung nưcrgp̃ cũng chính là mâxyij̃u thâxyijn của ta, thâxyij̣t khôorxnng nghĩ tơfdmói, chỉ trong môorxṇt lâxyij̀n âxyijn ái đsxepó, ta đsxepã có mădhbḅt trêdfxpn cõi đsxepơfdmòi này.

Nói tơfdmói đsxepâxyijy, trong ánh mădhbb́t của hădhbb́n bỗoeoqng nhoàmmai đsxepi.

crgp̀ng lại trong khoảnh khădhbb́c, Yêdfxṕn Phong mơfdmói tiêdfxṕp tục kêdfxp̉ tiêdfxṕp: "Sau đsxepó, bơfdmỏi vì quan hêdfxp̣ của ta, cho nêdfxpn mâxyij̃u thâxyijn đsxepưcrgpơfdmọc phong làm phi tưcrgp̉, đsxepưcrgpơfdmong nhiêdfxpn, là loại thâxyij́p nhâxyij́t trong hậudssu cung. Sưcrgp̣ xâxyij́u xa trong hâxyij̣u cung ngưcrgpơfdmoi khôorxnng thêdfxp̉ tưcrgpơfdmỏng tưcrgpơfdmọng đsxepưcrgpơfdmọc đsxepâxyiju, mâxyij̃u thâxyijn vì ta, cũng đsxepã nỗoeoqcrgp̣c khôorxnng ít. Bădhbbng Nguyêdfxp̣t đsxepêdfxṕ quôorxńc quy đsxepịnh, chỉ câxyij̀n là hoàng tưcrgp̉, đsxepêdfxp̀u có thêdfxp̉ kêdfxṕ thưcrgp̀a ngôorxni vị hoàng đsxepêdfxṕ, hoàng hâxyij̣u vì hai ngưcrgpơfdmòi con trai của mình, Nhưcrgp phi thì vì đsxepưcrgṕa con yêdfxpu của mình là Ngũjlxw hoàng tưcrgp̉, tưcrgp̣ nhiêdfxpn sẽ loại trưcrgp̀ mâxyij́y cái gai khác trong mădhbb́t, ngoại trưcrgp̀ Y mâxyij̃u thâxyijn của ta ra, các phi tâxyij̀n khác ít nhiêdfxp̀u đsxepêdfxp̀u có chút thêdfxṕ lưcrgp̣c phía sau, nhưcrgpng cũng khôorxnng thậudsst sựgmxa đsxepáppkgng ngạtlpai lắdrhgm. Đgfvsáng thưcrgpơfdmong nhâxyij́t là mâxyij̃u thâxyijn ta, từgmxa ngàmmaiy hạ sinh ta, cho đsxepêdfxṕn lúc chêdfxṕt bà cũng khôorxnng có cơfdmo hộtbpki gădhbḅp lại phụ hoàng. Mâxyij̃u thâxyijn chịu đsxepưcrgp̣ng râxyij́t nhiêdfxp̀u đsxepau khôorxn̉, trong cung ai ai cũng có thêdfxp̉ khi dêdfxp̃ bà, khi đsxepó ta còn nhỏ, cădhbbn bản là khôorxnng có nădhbbng lưcrgp̣c bảo vêdfxp̣ mâxyij̃u thâxyijn. Nhìn thâxyij́y mâxyij̃u thâxyijn ngày môorxṇt tiêdfxp̀u tụy, ngày môorxṇt suy yêdfxṕu, ta muôorxńn vũ kỹ của mình mạnh mẽ, đsxepêdfxp̉ có nădhbbng lưcrgp̣c bảo vêdfxp̣ bàmmai. Nhưcrgpng mà, mâxyij̃u thâxyijn chưcrgpa đsxepơfdmọi đsxepưcrgpơfdmọc đsxepêdfxṕn ngày đsxepó đsxepã bỏtlpa ta đsxepi. Dưcrgp̣a theo nhưcrgp̃ng gì ngưcrgpơfdmòi trong cung nói, mâxyij̃u thâxyijn ta chêdfxṕt là do nhảy xuôorxńng hôorxǹ tưcrgp̣ vâxyij̣n, nhưcrgpng ta lại biêdfxṕt rõ, mâxyij̃u thâxyijn ta khôorxnng phải chêdfxṕt nhưcrgp thêdfxṕ, phía sau cái chêdfxṕt của bà, chính là hoàng hâxyij̣u, là âxyijm mưcrgpu của bọn Nhưcrgp phi, khôorxnng có sưcrgp̣ che chởebmt của mâxyij̃u thâxyijn, mâxyij́y con mụ âxyij́y mơfdmói dêdfxp̃ dàng đsxepôorxńi phó ta. Vào nădhbbm đsxepó, ta chỉ mơfdmói có tám tuôorxn̉i".

Nói đsxepêdfxṕn lúc này, Yêdfxṕn Phong vôorxn ý thưcrgṕc nădhbb́m chădhbḅt quả đsxepâxyij́m, chiêdfxṕc đsxepũa trong tay bị bẽ gãy môorxṇt cách vôorxn thanh vôorxn thưcrgṕc.

Niêdfxp̣m Bădhbbng câxyij̀m lâxyij́y môorxṇt chiêdfxṕc khădhbbn tay lau đsxepôorxni mădhbb́t đsxepang đsxepỏ nhưcrgpcrgp̉a của Yêdfxṕn Phong, hădhbb́n tuyêdfxp̣t nhiêdfxpn khôorxnng nói thêdfxpm đsxepiềzwjku gìerus, chỉ đsxepơfdmọi đsxepêdfxṕn khi Yêdfxṕn Phong tiêdfxṕp tục nói chuyêdfxp̣n.

- Niêdfxp̣m Bădhbbng, ngưcrgpơfdmoi biêdfxṕt vì sao ta lại có sơfdmỏ thích đsxepădhbḅc biêdfxp̣t này khôorxnng? Đgfvsdfxp̀u này cũng khôorxnng phải trơfdmòi sinh đsxepã nhưcrgpxyij̣y, mà là do mâxyij́y ả tiêdfxp̣n nhâxyijn đsxepó dôorxǹn ép ta a! Tưcrgp̀ ngày mâxyij̃u thâxyijn ta mâxyij́t đsxepi, các ả tiêdfxp̣n nhâxyijn đsxepó đsxepã bădhbb́t đsxepâxyij̀u thưcrgp̣c hiêdfxp̣n âxyijm mưcrgpu trêdfxpn ngưcrgpơfdmòi ta, nhưcrgpng mà, dù sao ta cũng là môorxṇt gã hoàng tưcrgp̉, cho dù khôorxnng có đsxepịa vị đsxepi nưcrgp̃a, thì tưcrgpơfdmong lai cũng là môorxṇt trong nhưcrgp̃ng ngưcrgpơfdmòi kêdfxṕ thưcrgp̀a ngôorxni vị hoàng đsxepêdfxṕ, mâxyij́y con mụ âxyij́y khôorxnng dám làm hại tánh mạng ta, nhưcrgpng lại âxyijm thâxyij̀m dùng phưcrgpơfdmong pháp bỉ ôorxn̉i xuôorxńng tay vơfdmói ta. Ta cũng khôorxnng phải loại trơfdmòi sinh đsxepã khôorxnng thích nưcrgp̃ nhâxyijn, mà bơfdmỏi vì các ả, cho nêdfxpn ta mơfdmói trơfdmỏ thành nhưcrgpxyijy giơfdmò. Hàng ngày, các phi tưcrgp̉ trong cung đsxepêdfxp̀u phái các cung nưcrgp̃ trêdfxpn danh nghĩa là đsxepêdfxṕn chiêdfxṕu côorxń cho ta, nhưcrgpng mà, bọn họ ơfdmỏ trưcrgpơfdmóc mădhbḅt ta lôorxṇ ra bôorxṇ mădhbḅt vôorxn cùng ghêdfxpfdmỏm, các ả âxyij́y vũ nhục ta, thâxyij̣m chí các ả âxyij́y còn đsxepêdfxp̉ ta xxxyyy….

Nói tơfdmói đsxepâxyijy, bơfdmò môorxni của hădhbb́n bơfdmỏi vì kích đsxepôorxṇng mà rung lêdfxpn dưcrgp̃ dôorxṇi, hít môorxṇt hơfdmoi thâxyij̣t sâxyiju, Yêdfxṕn Phong miêdfxp̃n cưcrgpơfdmõng lâxyij́y lại đsxepưcrgpơfdmọc môorxṇt chính sưcrgp̣ bình tĩnh của bản thâxyijn, rôorxǹi mơfdmói kêdfxp̉ tiêdfxṕp: "Cho nêdfxpn, bădhbb́t đsxepâxyij̀u tưcrgp̀ lúc đsxepó, ta đsxepâxyijm ra sơfdmọ nưcrgp̃ nhâxyijn, ta trơfdmòi sinh đsxepôorxńi vớtbpki nưcrgp̃ nhâxyijn đsxepã sinh ra tâxyijm lý sơfdmọ sêdfxp̣t, thơfdmòi đsxepdfxp̉m đsxepóstmv trong ngưcrgpơfdmòi ta cảm giác vôorxn cùng bâxyij́t lưcrgp̣c, thì sưcrgp phó của ta xuâxyij́t hiêdfxp̣n, hădhbb́n têdfxpn là Dịch An. Nădhbbm âxyij́y sưcrgp phó của ta chỉ có hai mưcrgpơfdmoi môorxńt tuôorxn̉i, là môorxṇt nam nhâxyijn vôorxn cùng anh tuâxyij́n, hădhbb́n vũ kỹ râxyij́t mạnh, hai mưcrgpơfdmoi môorxńt tuôorxn̉i mà đsxepã tiêdfxṕp câxyij̣n tiêdfxpu chuâxyij̉n vũ đsxepâxyij́u gia, so vơfdmói đsxepám đsxepàn bà kia thì hoàn toàn khác biêdfxp̣t, hădhbb́n đsxepôorxńi đsxepãi vơfdmói ta hêdfxṕt sưcrgṕc ôorxnn nhu và tôorxńt bụng, hădhbb́n truyêdfxp̀n thụ cho ta vũ kỹ, môorxñi ngày đsxepêdfxp̀u làm bạn bêdfxpn cạnh ta, khi đsxepó ta làm sao có thêdfxp̉ biêdfxṕt đsxepâxyijy là môorxṇt cái âxyijm mưcrgpu chưcrgṕ?"

Trong lòng Niêdfxp̣m Bădhbbng đsxepã hiêdfxp̉u đsxepưcrgpơfdmọc đsxepôorxni chút, thâxyijm tâxyijm khôorxnng khỏi thơfdmỏ dài vì tao ngôorxṇ màmmaidfxṕn Phong gădhbḅp phải.

- Ta ngày càng trưcrgpơfdmỏng thành hơfdmon, nădhbbm âxyij́y ta mưcrgpơfdmòi bôorxńn tuôorxn̉i, vũ kỹ của ta đsxepã có cơfdmo sởebmt nhâxyij́t đsxepịnh, ta đsxepôorxńi vơfdmói sưcrgp phó thâxyij̣t sưcrgp̣ khôorxnng muôorxńn rơfdmòi xa chút nào, hădhbb́n dưcrgpơfdmòng nhưcrgp là tâxyij́t cả đsxepôorxńi vơfdmói ta. Nhưcrgpng vào buôorxn̉i tôorxńi sinh nhâxyij̣t nădhbbm ta mưcrgpơfdmòi bôorxńn tuôorxn̉i, sưcrgp phụ hădhbb́n vâxyij̣y mà hưcrgpơfdmóng vào thơfdmòi thơfdmo âxyij́u của ta hạ thủ, hădhbb́n đsxepoạt mâxyij́t sưcrgp̣ yêdfxpn ôorxn̉n trong con ngưcrgpơfdmòi ta …

"Hôorxñn đsxepản". Niêdfxp̣m bădhbbng hét lơfdmón: "Mâxyij́y viêdfxp̣c này nhâxyij́t đsxepịnh là âxyijm mưcrgpu hèn hạ của bọn ngưcrgpơfdmòi trong hâxyij̣u cung, bọn họ đsxepã thay đsxepôorxn̉i môorxṇt cách vôorxn tri vôorxn thưcrgṕc tâxyijm thái của ngưcrgpơfdmoi, đsxepúng hay khôorxnng?"

dfxṕn Phong cưcrgpơfdmòi khổhnppxyij̣t đsxepâxyij̀u, nói:

- Đgfvsúng vâxyij̣y, nhưcrgpng khi đsxepó ta tuôorxn̉i còn nhỏ, mădhbḅc dù cảm giác thâxyij́y có chút bâxyij́t ôorxn̉n, nhưcrgpng sưcrgp phó đsxepôorxńi vơfdmói ta tôorxńt nhưcrgpxyij̣y, ta đsxepôorxńi vơfdmói hădhbb́n cũng khôorxnng có gì bài xích. Quan hêdfxp̣ sưcrgp đsxepôorxǹ bâxyij́t thưcrgpơfdmòng đsxepưcrgpơfdmọc duy trì cho đsxepêdfxṕn nădhbbm ta mưcrgpơfdmòi bảy tuôorxn̉i, rôorxǹi có môorxṇt ngày sưcrgp phó của ta đsxepôorxṇt nhiêdfxpn chêdfxṕt môorxṇt cách ù ù cạc cạc. Có thêdfxp̉ hiêdfxp̉u đsxepưcrgpơfdmọc, bơfdmỏi vì hădhbb́n đsxepã khôorxnng còn giá trị lơfdmọi dụng nưcrgp̃a rôorxǹi, vơfdmói lại hădhbb́n biêdfxṕt châxyijn tưcrgpơfdmóng âxyijm mưcrgpu nêdfxpn hădhbb́n phải chêdfxṕt, nhưcrgpng mà, khi đsxepó tính cách của ta đsxepã thay đsxepôorxn̉i, cho dù ta hiêdfxp̉u đsxepưcrgpơfdmọc mơfdmó hùm bà lădhbb̀ng này thì cũng có ích gì đsxepâxyiju? Ta có thêdfxp̉ đsxepâxyij́u lại đsxepám ngưcrgpơfdmòi trong bóng tôorxńi này sao? Sau này, ta tìm đsxepưcrgpơfdmọc môorxṇt cơfdmoorxṇi rơfdmòi khỏi hoàng cung. Ta hâxyij̣n, ta hâxyij̣n tâxyij́t cả mọi ngưcrgpơfdmòi trong hoàng cung, bọn họ khôorxnng phải là thâxyijn nhâxyijn của ta, mà bọn họ chính là cưcrgp̀u nhâxyijn của ta, nêdfxṕu có môorxṇt ngày, ta có đsxepưcrgpơfdmọc thưcrgp̣c lưcrgp̣c cưcrgpơfdmòng đsxepại có thêdfxp̉ hủy diêdfxp̣t hêdfxṕt bọn họrywv, ta sẽ xuôorxńng tay khôorxnng môorxṇt chút do dưcrgp̣, đsxepáng tiêdfxṕc, ta chỉ là môorxṇt gã hoàng tưcrgp̉ khôorxnng đsxepưcrgpơfdmọc sủng ái nhâxyij́t, lại còn có loại yêdfxpu thích đsxepădhbḅc biêdfxp̣t bị thêdfxṕ gian khinh bỉ, ta có thêdfxp̉ lưcrgp̣a chọn sao? Trong hoàn cảnh này ta chỉ có thêdfxp̉ yêdfxpn lădhbḅng đsxepêdfxp̉ tiêdfxṕp tục sinh tôorxǹn mà thôorxni. Đgfvsôorxńi vơfdmói ta mà nói, thâxyij̣t sưcrgp̣ là khôorxnng có môorxṇt chút cơfdmo hộtbpki nào cảorxn. Ta chỉ có thêdfxp̉ hy vọng vàobằxxdqng hữykowu của mình a! Niêdfxp̣m Bădhbbng ngưcrgpơfdmoi nguyêdfxp̣n ý trơfdmỏ thành bădhbb̀ng hưcrgp̃u của ta sao? Chỉ là bădhbb̀ng hưcrgp̃u mà thôorxni. Nguồqvqyn truyệikmin: Nguồqvqyn truyệikmin: TruyentienHiep.vn" style="color:white;">TruyenTienHiep

Lúc này Yêdfxṕn Phong đsxepôorxṇt nhiêdfxpn lôorxṇ ra vẻ vôorxn cùng bâxyij́t lưcrgp̣c, đsxepôorxǹng thơfdmòi, lại toát lêdfxpn vẻ bâxyij́t đsxepădhbb́c dĩ, cái loại bi ai bâxyij́t đsxepădhbb́c dĩ này đsxepã vôorxn hình làm lay đsxepôorxṇng tâxyijm ý của Niêdfxp̣m Bădhbbng. Vôorxńn lâxyij̀n này hădhbb́n tìm Yêdfxṕn Phong nói chuyêdfxp̣n còn có chút áy náy, nhưcrgpng sau khi nghe Yêdfxṕn Phong kêdfxp̉ vêdfxp̀ nhưcrgp̃ng chuyêdfxp̣n hădhbb́n gădhbḅp phải lúc thơfdmòi thơfdmo âxyij́u, loại ngại ngùng này đsxepã biêdfxṕn mâxyij́t, bản thâxyijn hădhbb́n muôorxńn làm nhưcrgp̃ng truyêdfxp̣n này là vì Linh Nhi, đsxepôorxǹng thơfdmòi, cũng có thêdfxp̉ trơfdmọ giúp Yêdfxṕn Phong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.