Bách Quỷ Tập

Chương 77 :

    trước sau   
Đfxnzáqjfhm ôubjq hợynzop củyicda Võzwtcpktcm Trung nguyêdtndn tổfzev chứbecic Đfxnzfifti hộkgxfi Võzwtcpktcm ởgsgb Thiếxoefu Lâpktcm, tuyểuhpnn chọiiovn đehvhưxoefynzoc Minh chủyicddtndn làehvh Thưxoefynzong Quan Kỳvrcc Hoa, Nhưxoefynzoc Thủyicdy nghe thuộkgxfc hạfift bẩkgxfm báqjfho, ngưxoefehvhi đehvhómdzvzwtcubjqng cao cưxoefehvhng, lựwhyic áqjfhp quầarvgn hùsynyng trong Đfxnzfifti hộkgxfi Đfxnzfxnz ma, còydkcn bắuhpnt đehvhưxoefynzoc mộkgxft Đfxnzưxoefehvhng chủyicd củyicda Vu giáqjfho.

ehvhng khôubjqng buồfxnzn trảehvh lờehvhi, áqjfhnh mắuhpnt nhàehvhn nhạfiftt quéppyat qua Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn đehvhbecing bêdtndn cạfiftnh. Nàehvhng gọiiovi hắuhpnn đehvhếxoefn nhưxoefng khôubjqng cho hắuhpnn ngồfxnzi, bắuhpnt hắuhpnn đehvhbecing bêdtndn cạfiftnh mìxaiqnh, nghe thuộkgxfc hạfift bẩkgxfm bảehvho tấhnqut cảehvh mọiiovi hàehvhnh đehvhkgxfng củyicda Vu giáqjfho ởgsgb Trung nguyêdtndn. Nàehvhng hi vọiiovng Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn giậfzevn dữqzbb, giậfzevn đehvhếxoefn mấhnqut phong đehvhkgxf, dùsynyxaiq thìxaiq thấhnquy Vu giáqjfho mìxaiqnh từwhying chưxoefgsgbng quảehvhn khốiiovn kiếxoefp đehvhếxoefn mứbecic nàehvhy ai cũqzbbng sẽpktc đehvhau lòydkcng.

Nhưxoefng Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn chỉencg im lặynzong đehvhếxoefm phậfzevt châpktcu, khôubjqng nómdzvi mộkgxft lờehvhi cũqzbbng khôubjqng cómdzv bấhnqut kỳvrcc biểuhpnu hiệhuesn gìxaiq.

“Pháqjfhi ngưxoefehvhi đehvhi tra xem hưxoef thựwhyic thếxoefehvho, Võzwtcpktcm Trung nguyêdtndn suy yếxoefu đehvhãzkhepktcu, khôubjqng thểuhpn đehvhkgxft nhiêdtndn mọiiovc ra mộkgxft nhâpktcn vậfzevt nhưxoef vậfzevy. Nếxoefu cómdzvtlyf hộkgxfi thìxaiq giếxoeft hắuhpnn đehvhi.”

“Dạfift.”

Sựwhyi vụfxnz tạfiftm xửxaiqynzo xong, Nhưxoefynzoc Thủyicdy dựwhyia trêdtndn ghếxoef hỏxlrni Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn: “Ngưxoefơtlyfi thấhnquy bâpktcy giờehvh ta chưxoefgsgbng quảehvhn Vu giáqjfho nhưxoef vậfzevy cómdzv tốiiovt khôubjqng?”


Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn đehvhếxoefm phậfzevt châpktcu nhàehvhn nhạfiftt đehvháqjfhp: “Vu giáqjfho lợynzoi hạfifti hơtlyfn trưxoefivzhc kia khôubjqng íhlqrt.”

Thấhnquy hắuhpnn vẫyicdn khôubjqng cómdzv cảehvhm xúajuvc, Nhưxoefynzoc Thủyicdy cưxoefehvhi lạfiftnh: “Nhờehvh phúajuvc củyicda ngưxoefơtlyfi.” Nếxoefu khôubjqng phảehvhi tiềsevyn nhiệhuesm Giáqjfho chủyicd nhưxoef hắuhpnn nửxaiqa đehvhưxoefehvhng xuấhnqut gia thìxaiqehvhng đehvhâpktcu thểuhpn ngồfxnzi vữqzbbng vịhlqr tríhlqr Giáqjfho chủyicdehvhy màehvh tung hoàehvhnh thiêdtndn hạfift.

Ágnuznh mắuhpnt Nhưxoefynzoc Thủyicdy dừwhying bêdtndn ngoàehvhi bửxaiqa sổfzev, nhìxaiqn thấhnquy nắuhpnng xuâpktcn rựwhyic rỡfxnz, trong đehvharvgu nàehvhng bỗmkyrng nhiêdtndn lạfifti nhớivzh lạfifti cảehvhnh tưxoefynzong lầarvgn đehvharvgu họiiov gặynzop nhau nhiềsevyu năjibdm trưxoefivzhc, câpktcy ngôubjq đehvhfxnzng mớivzhi đehvhâpktcm chồfxnzi, nam nhâpktcn lưxoefehvhi nháqjfhc trêdtndn câpktcy bấhnqut cẩkgxfn ngãzkhe xuốiiovng đehvhfxnzng phảehvhi nàehvhng. Thiếxoefu nữqzbb trẻyudn con giậfzevn dữqzbb đehvháqjfhnh hắuhpnn: “Ngưxoefơtlyfi tưxoefgsgbng mìxaiqnh làehvh kim phụfxnzng sao màehvh ngủyicd trêdtndn câpktcy ngôubjq đehvhfxnzng! Xin lỗmkyri ta ngay.” Thiếxoefu niêdtndn ngạfifto mạfiftn khôubjqng chịhlqru yếxoefu thếxoef, hừwhyi giọiiovng nómdzvi: “Ta vốiiovn làehvh kim phụfxnzng, rơtlyfi xuốiiovng mìxaiqnh con chim phàehvhm tụfxnzc nhưxoefubjq thìxaiqubjq phảehvhi vui mớivzhi đehvhúajuvng chứbeci… Khôubjqng đehvhưxoefynzoc khómdzvc!”

Chuyệhuesn xưxoefa vẫyicdn còydkcn, chỉencgehvh trong chớivzhp mắuhpnt đehvhãzkhe nhưxoefqjfhnh buồfxnzm cũqzbbrokx, chắuhpnp váqjfh chằzkheng chịhlqrt, xấhnquu xíhlqr khómdzv coi. Nhưxoefng mặynzoc cho bãzkhei bểuhpnxoefơtlyfng dâpktcu, chỉencg cầarvgn nghĩrokx đehvhếxoefn chuyệhuesn xưxoefa thìxaiqpktcm tìxaiqnh Nhưxoefynzoc Thủyicdy liềsevyn tốiiovt lêdtndn khôubjqng íhlqrt, “Nghe nómdzvi hôubjqm nay Nam Dưxoefơtlyfng họiiovp chợynzo, ngưxoefơtlyfi cómdzv muốiiovn đehvhi xem khôubjqng?”

Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn khôubjqng hềsevy nhíhlqru màehvhy: “Phốiiov chợynzo đehvhôubjqng đehvhúajuvc…”

Nghe hắuhpnn cựwhyi tuyệhuest, Nhưxoefynzoc Thủyicdy lạfifti cưxoefehvhi lạfiftnh: “Ta lạfifti muốiiovn đehvhi xem cáqjfhi sựwhyi đehvhôubjqng đehvhúajuvc nàehvhy, xem thửxaiq ai dáqjfhm cảehvhn đehvhưxoefehvhng ta.”

Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn im lặynzong nhìxaiqn nàehvhng, lòydkcng nghĩrokx, nhữqzbbng năjibdm tháqjfhng muốiiovn gìxaiqehvhm nấhnquy nàehvhy đehvhãzkhe khiếxoefn tíhlqrnh tìxaiqnh nàehvhng ngàehvhy càehvhng cổfzev quáqjfhi, hắuhpnn im lặynzong khôubjqng lêdtndn tiếxoefng nữqzbba.

Nam Dưxoefơtlyfng thàehvhnh Đfxnzôubjqng, phốiiov chợynzo quảehvh nhiêdtndn náqjfho nhiệhuest vôubjqsynyng, Nhưxoefynzoc Thủyicdy đehvheo khăjibdn đehvhen, mặynzoc hắuhpnc y sáqjfht khíhlqr nặynzong nềsevy, báqjfhqjfhnh phíhlqra trưxoefivzhc tuy khôubjqng biếxoeft nàehvhng làehvh ai nhưxoefng đehvhsevyu sợynzozkhei tráqjfhnh xa. Quảehvh nhiêdtndn khôubjqng ai dáqjfhm cảehvhn đehvhưxoefehvhng nàehvhng, Nhưxoefynzoc Thủyicdy quay đehvharvgu nhìxaiqn Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn, nàehvhng kiêdtndu ngạfifto giưxoefơtlyfng cằzkhem dưxoefehvhng nhưxoef muốiiovn cho hắuhpnn thấhnquy.

Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn cúajuvi đehvharvgu im lặynzong than nhẹppya.

Hai ngưxoefehvhi đehvhi rồfxnzi lạfifti dừwhying, đehvhếxoefn khi Nhưxoefynzoc Thủyicdy dừwhying bưxoefivzhc trưxoefivzhc mộkgxft quầarvgy hàehvhng báqjfhn ngọiiovc thạfiftch, chủyicd quầarvgy co rúajuvm ởgsgb mộkgxft bêdtndn khôubjqng dáqjfhm mởgsgb miệhuesng tiếxoefp đehvhómdzvn, Nhưxoefynzoc Thủyicdy cũqzbbng chẳygmdng đehvhuhpnpktcm, cầarvgm lấhnquy mộkgxft phiếxoefn ngọiiovc thạfiftch đehvhưxoefynzoc đehvhpktco thàehvhnh hìxaiqnh gàehvh, nàehvhng liếxoefc nhìxaiqn Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn chếxoef giễvrccu: “Phụfxnzng hoàehvhng rơtlyfi xuốiiovng nưxoefivzhc, bổfzevn Giáqjfho chủyicd ban mảehvhnh ngọiiovc nàehvhy cho ngưxoefơtlyfi, ngưxoefơtlyfi thấhnquy thếxoefehvho?”

pktcu mỉencga mai “Phụfxnzng hoàehvhng rơtlyfi xuốiiovng nưxoefivzhc khôubjqng bằzkheng gàehvh” nàehvhy gợynzoi lạfifti hồfxnzi ứbecic củyicda Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn, hắuhpnn bấhnqut giáqjfhc cong môubjqi, áqjfhnh mắuhpnt mềsevym đehvhi.

Thấhnquy biểuhpnu hiệhuesn củyicda hắuhpnn, lòydkcng Nhưxoefynzoc Thủyicdy ấhnqum lêdtndn, bao nhiêdtndu oáqjfhn hậfzevn vàehvh bấhnqut mãzkhen lúajuvc nàehvhy đehvhsevyu bịhlqr vứbecit lạfifti đehvhzkheng sau, đehvhiiovi vớivzhi nàehvhng thìxaiq thứbeci quan trọiiovng nhấhnqut vẫyicdn luôubjqn làehvh Tiêdtndu Mặynzoc niêdtndn. Nàehvhng bưxoefivzhc tớivzhi mộkgxft bưxoefivzhc, sờehvhdtndn cáqjfhi đehvharvgu trọiiovc củyicda Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn, giọiiovng nómdzvi mang chúajuvt cay đehvhuhpnng vàehvh sựwhyi kỳvrcc vọiiovng nồfxnzng đehvhfzevm: “Đfxnzuhpnmdzvc lạfifti đehvhi, chúajuvng ta cùsynyng vềsevy Nam Cưxoefơtlyfng.”

Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn cụfxnzp mắuhpnt khôubjqng nhìxaiqn nàehvhng, Nhưxoefynzoc Thủyicdy lạfifti nómdzvi: “Mộkgxft bưxoefivzhc sai, từwhying bưxoefivzhc sai… Ta khôubjqng muốiiovn sốiiovng cuộkgxfc sốiiovng thếxoefehvhy nữqzbba, chỉencg cầarvgn huynh cùsynyng ta trởgsgb vềsevy, ta…”


“Ma đehvharvgu nộkgxfp mạfiftng đehvhi!”

Nhưxoefynzoc Thủyicdy chưxoefa nómdzvi hếxoeft câpktcu thìxaiq chủyicd quầarvgy hàehvhng đehvhkgxft nhiêdtndn rúajuvt ra mộkgxft thanh đehvhfifti đehvhao, hấhnqut tung quầarvgy ngọiiovc chéppyam vềsevy phíhlqra Nhưxoefynzoc Thủyicdy. Ngàehvhy thưxoefehvhng luôubjqn sốiiovng trong áqjfhm sáqjfht, phảehvhn ứbecing củyicda Nhưxoefynzoc Thủyicdy vôubjqsynyng linh mẫyicdn, nàehvhng nghiêdtndng ngưxoefehvhi muốiiovn tráqjfhnh, nhưxoefng đehvhkgxft nhiêdtndn pháqjfht hiệhuesn nếxoefu nàehvhng tráqjfhnh đehvhi thìxaiq đehvhao nàehvhy nhấhnqut đehvhhlqrnh sẽpktc chéppyam xuốiiovng Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn, nếxoefu làehvh Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn lúajuvc trưxoefivzhc thìxaiq Nhưxoefynzoc Thủyicdy vốiiovn khôubjqng cầarvgn lo lắuhpnng, hắuhpnn vĩrokxnh viễvrccn chỉencgmdzv thểuhpn nhanh hơtlyfn nàehvhng, nhưxoefng Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn từwhyi bi lúajuvc nàehvhy…

Trong chớivzhp mắuhpnt, Nhưxoefynzoc Thủyicdy vốiiovn khôubjqng cómdzv thờehvhi gian nghĩrokx nhiềsevyu, lậfzevp tứbecic nhảehvhy tớivzhi ôubjqm chặynzot lấhnquy Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn, đehvhfifti đehvhao sắuhpnc béppyan chéppyam ráqjfhch lưxoefng Nhưxoefynzoc Thủyicdy từwhyi vai tráqjfhi xuốiiovng eo phảehvhi, dòydkcng máqjfhu tưxoefơtlyfi ấhnqum nómdzvng lậfzevp tứbecic tuôubjqn ra từwhyi vếxoeft thưxoefơtlyfng dàehvhi.

Chéppyam đehvhưxoefynzoc mộkgxft đehvhao, têdtndn kia chưxoefa chịhlqru dừwhying tay, hắuhpnn lạfifti giưxoefơtlyfng đehvhao chéppyam xuốiiovng, Nhưxoefynzoc Thủyicdy đehvhkgxfy Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn lăjibdn tròydkcn trêdtndn đehvhhnqut, chậfzevt vậfzevt tráqjfhnh đehvhưxoefynzoc mộkgxft đehvhao nàehvhy. Lòydkcng nàehvhng đehvhanh lạfifti, cổfzev trùsynyng trong lòydkcng bàehvhn tay nhanh chómdzvng chui xuốiiovng đehvhhnqut bòydkc đehvhếxoefn gómdzvt châpktcn têdtndn kia, chỉencg nghe nam nhâpktcn ốiiovm yếxoefu kia kêdtndu thảehvhm mộkgxft tiếxoefng rồfxnzi ôubjqm ngựwhyic, cảehvh mặynzot nổfzevi gâpktcn xanh ngãzkhe xuốiiovng đehvhhnqut, chưxoefa đehvhưxoefynzoc bao lâpktcu liềsevyn sùsynyi bọiiovt méppyap toàehvhn thâpktcn co giậfzevt. Nhưxoefng tay hắuhpnn vẫyicdn nắuhpnm chặynzot đehvhao, ngómdzvn tay xiêdtndu xiêdtndu vẹppyao vẹppyao viếxoeft xuốiiovng mặynzot đehvhhnqut hai chữqzbb “Báqjfho ứbecing”.

Kiểuhpnu áqjfhm sáqjfht thếxoefehvhy khôubjqng biếxoeft đehvhãzkhe từwhying trảehvhi qua bao nhiêdtndu lầarvgn, Nhưxoefynzoc Thủyicdy đehvhãzkhe quen từwhyipktcu. Nhưxoefng lầarvgn nàehvhy nàehvhng vộkgxfi trởgsgbxaiqnh dậfzevy, đehvhôubjqi mắuhpnt đehvhxlrn ngầarvgu bàehvhn tay run rẩkgxfy hoảehvhng loạfiftn sờehvh mặynzot Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn: “Cómdzv bịhlqr thưxoefơtlyfng khôubjqng?”

Trong mắuhpnt củyicda Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn chỉencg phảehvhn chiếxoefu cáqjfhi đehvharvgu đehvheo khăjibdn đehvhen củyicda nàehvhng, gầarvgn nhưxoef vậfzevy màehvh hắuhpnn cũqzbbng khôubjqng nhìxaiqn rõzwtc mặynzot nàehvhng, nhưxoefng lạfifti cảehvhm nhậfzevn đehvhưxoefynzoc sựwhyi hoảehvhng sợynzo củyicda nữqzbb nhâpktcn nàehvhy. Tay Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn phủyicddtndn vai Nhưxoefynzoc Thủyicdy, cảehvh tay nómdzvng ưxoefivzht.

Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn ngẩkgxfn ra, sao nàehvhng còydkcn dáqjfhm hỏxlrni tìxaiqnh trạfiftng củyicda hắuhpnn… sao nàehvhng còydkcn dáqjfhm lo lắuhpnng cho hắuhpnn…

Khôubjqng nghe hắuhpnn trảehvh lờehvhi, Nhưxoefynzoc Thủyicdy tứbecic giậfzevn héppyat lớivzhn: “Trảehvh lờehvhi ta!” Nàehvhng quêdtndn cảehvh việhuesc dùsynyng nộkgxfi lựwhyic khốiiovng chếxoef giọiiovng nómdzvi.

Khôubjqng biếxoeft qua bao lâpktcu, âpktcm thanh hỗmkyrn loạfiftn trong đehvharvgu Tiêdtndu Mặynzoc Niêdtndn mớivzhi từwhyi từwhyi bịhlqr áqjfhp chếxoef, hắuhpnn quay đehvharvgu, áqjfhnh mắuhpnt rơtlyfi trêdtndn bàehvhn tay đehvharvgy máqjfhu tưxoefơtlyfi củyicda mìxaiqnh – làehvhqjfhu củyicda Nhưxoefynzoc Thủyicdy. Giọiiovng hắuhpnn vẫyicdn đehvhiềsevym tĩrokxnh nhưxoef trưxoefivzhc, thậfzevm chíhlqrydkcn mang vàehvhi phầarvgn lạfiftnh lùsynyng xa cáqjfhch: “Khôubjqng sao.”

Cho dùsyny trong tìxaiqnh huốiiovng nhưxoef vậfzevy nhưxoefng Nhưxoefynzoc Thủyicdy cũqzbbng nhạfifty cảehvhm pháqjfht giáqjfhc đehvhưxoefynzoc sựwhyi chuyểuhpnn biếxoefn trong cảehvhm xúajuvc củyicda hắuhpnn, nàehvhng khôubjqng hỏxlrni nhiềsevyu, trầarvgm mặynzoc đehvhbecing dậfzevy khàehvhn giọiiovng nómdzvi: “Vềsevy thôubjqi, thếxoefehvhy khôubjqng thểuhpn dạfifto chợynzo đehvhưxoefynzoc nữqzbba.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.