Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Chương 62 : Ngoại truyện 2

    trước sau   
Cốncdg Thầkpssn dừesbwng lạtpfdi: … Ha ha.

Sởxkag Đecmtcujlng Phi bắrlvvt đxdndkpssu thấipgiy lo khi bịxypo Cốncdg Thầkpssn nhìpvxhn chằcujlm chằcujlm nhưgvqo thếasyx, dựyvii cảluoom xấipgiu càhsmvng lúaizwc càhsmvng lớaizwn.

Cốncdg Thầkpssn nhếasyxch môqawfi: “Anh họluoo…”

“Hảluoo?” Sởxkag Đecmtcujlng Phi run lêhgaln, toàhsmvn thâogytn nổncdgi da gàhsmv, cậkzdzu khôqawfng thểsqck chịxypou nổncdgi khi nghe Cốncdg Thầkpssn gọluooi mìpvxhnh làhsmv “anh họluoo”…

“Mấipgiy bứecmtc tranh kia phiềulran anh rồefyli.”

qawfn Hạtpfdo Quảluoong cúaizwi đxdndkpssu ăcuaqn báecmtnh kem trong yêhgaln lặyygtng, tựyviipvxhnh tìpvxhm đxdndưgvqorhcqng chếasyxt, cócbkq muốncdgn ngăcuaqn cũetigng khôqawfng ngăcuaqn nổncdgi.


Cốncdg Thầkpssn mớaizwi cầkpssu hôqawfn thàhsmvnh côqawfng, cậkzdzu chỉtegg hậkzdzn khôqawfng thểsqckxkaghgaln cạtpfdnh Sởxkaggvqo mọluooi lúaizwc mọluooi nơeylji, đxdndưgvqoơeyljng nhiêhgaln cậkzdzu sẽulra khôqawfng lãetigng phíiccq thờrhcqi gian vìpvxh Sởxkag Đecmtcujlng Phi, đxdndâogyty làhsmvecmtch tốncdgt nhấipgit rồefyli.

Đecmtmobmi đxdndếasyxn khi tạtpfdm biệxjcgt Sởxkaggvqo, tìpvxhm cậkzdzu ta đxdndáecmtnh đxdndòvanfn vẫelcln khôqawfng muộfmlbn.

“Cáecmti gìpvxh??” Sởxkag Đecmtcujlng Phi nghe Cốncdg Thầkpssn nócbkqi thìpvxh đxdndkpssu đxdndau nhưgvqo sắrlvvp nổncdg tung ra, mấipgiy mócbkqn nàhsmvy bọluoon họluoo chuẩshnvn bịxypo từesbwecmtu giờrhcqecmtng đxdndếasyxn giữexiaa trưgvqoa mớaizwi xong. Bâogyty giờrhcq chỉtegg mộfmlbt mìpvxhnh cậkzdzu làhsmvm thếasyx thìpvxh… sẽulracbkq áecmtn mạtpfdng đxdndócbkq.

eyljn nữexiaa cậkzdzu thừesbwa biếasyxt, nếasyxu cậkzdzu màhsmvhsmvm ráecmtch mộfmlbt tờrhcq

Sởxkag Đecmtcujlng Phi nhắrlvvc Cốncdg Thầkpssn, “Gìpvxh thếasyx, tôqawfi làhsmv anh họluoo củrioma Sởxkaggvqo đxdndócbkq…”

ecmtm đxdndncdgi xửtegg vớaizwi anh họluoo Sởxkaggvqo nhưgvqo thếasyx, khôqawfng sợmobm cậkzdzu đxdndâogyty làhsmvm khócbkq dễzayp hảluoo?

Lẽulra ra phảluooi nịxyponh nọluoot cậkzdzu mớaizwi đxdndúaizwng.

Thôqawfi đxdndưgvqomobmc rồefyli, nịxyponh nọluoot chắrlvvc khôqawfng cócbkq cửtegga, nhưgvqong íiccqt ra cũetigng phảluooi đxdndncdgi xửtegg tốncdgt vớaizwi cậkzdzu mộfmlbt chúaizwt chứecmt!

“Ừoblxm.” Cốncdg Thầkpssn híiccqp mắrlvvt, ăcuaqn miếasyxng báecmtnh Sởxkaggvqo vừesbwa đxdndúaizwt, khôqawfng thỏetiga mãetign màhsmvqawfn côqawf mộfmlbt cáecmti.

Ngọluoot lắrlvvm.

Sởxkaggvqo trừesbwng cậkzdzu, gòvanfecmtogyty hâogyty ửteggng hồefylng.

Biếasyxt bao nhiêhgalu ngưgvqorhcqi đxdndang nhìpvxhn…

Cốncdg Thầkpssn ra vẻcqhf đxdndưgvqoơeyljng nhiêhgaln cọluoo cọluoohgaln mặyygtt Sởxkaggvqo, chốncdgc chốncdgc lạtpfdi hôqawfn côqawf mộfmlbt cáecmti, Sởxkag Tiểsqcku Dưgvqo nhàhsmv cậkzdzu đxdndáecmtng yêhgalu quáecmt ~~


Trừesbwng cậkzdzu cũetigng đxdndáecmtng yêhgalu phếasyxt ~~

Bịxypo Sởxkaggvqo ngắrlvvt mộfmlbt cáecmti cậkzdzu mớaizwi chịxypou dừesbwng lạtpfdi, cậkzdzu quay sang nhìpvxhn Sởxkag Đecmtcujlng Phi cấipgit giọluoong đxdndkpssy uy hiếasyxp, “Khôqawfng phảluooi anh họluoo thìpvxhhsmvng phảluooi cốncdg gắrlvvng vìpvxh em họluoohsmv em rểsqck sao?”

Sởxkaggvqop: …

Sởxkag Đecmtcujlng Phi nghĩesbw mộfmlbt láecmtt, vẫelcln khôqawfng cam lòvanfng, “Hai ngưgvqorhcqi đxdndãetig đxdndăcuaqng kývpfb kếasyxt hôqawfn đxdndâogytu… Vậkzdzy thìpvxh khôqawfng tíiccqnh làhsmv em rểsqck củrioma tôqawfi…”

qawfn Hạtpfdo Quảluoong suývpfbt nữexiaa làhsmv phun báecmtnh kem ra ngoàhsmvi, cậkzdzu cốncdg nuốncdgt xuốncdgng, chỉtegg biếasyxt đxdndpvxh tráecmtn.

ogytu nàhsmvy chẳelhcng phảluooi nócbkqi làhsmvgvqoơeyljng lai bọluoon họluoo sẽulra chia tay ưgvqo? Cáecmti thằcujlng chỉtegg sốncdg EQ âogytm nàhsmvy!

Quảluoo nhiêhgaln, mặyygtt Cốncdg Thầkpssn đxdnden còvanfn hơeyljn đxdndíiccqt nồefyli.

Cốncdg Thầkpssn nắrlvvm cổncdg áecmto Sởxkag Đecmtcujlng Phi lôqawfi ra ngoàhsmvi.

“Áfoph… cứecmtu tôqawfi…”

“Anh Cốncdg… Anh Cốncdg… Em sai rồefyli màhsmv…”

Mấipgiy ngưgvqorhcqi còvanfn lạtpfdi bậkzdzt cưgvqorhcqi ha ha vang vọluoong cảluoo đxdndìpvxhnh nghỉtegg châogytn, cưgvqorhcqi muốncdgn bểsqck bụefylng.

Chia buồefyln cùbbhwng cậkzdzu, thắrlvvp nếasyxn cho cậkzdzu.

Sởxkaggvqoetigng nécxpyn đxdndưgvqomobmc bậkzdzt cưgvqorhcqi.




Đecmtếasyxn khi tiếasyxng kêhgalu thảluoom thiếasyxt vang lêhgaln, “Hu hu! Em rểsqck àhsmv!”



pvxh nhiệxjcgt đxdndfmlbhgaln ngoàhsmvi vẫelcln còvanfn lạtpfdnh, nêhgaln lúaizwc Cốncdg Thầkpssn quay vềulra thìpvxh lậkzdzp tứecmtc ôqawfm Sởxkaggvqohsmvo lòvanfng, mấipgiy anh em bọluoon họluoo đxdndulrau làhsmv ngưgvqorhcqi tinh ývpfb, ăcuaqn xong báecmtnh kem rồefyli cũetigng khôqawfng ởxkag đxdndâogyty làhsmvm bócbkqng đxdndèxjcgn.

Sau đxdndócbkq bọluoon họluoo thuậkzdzn tay kécxpyo cảluoo Sởxkag Đecmtcujlng Phi mặyygtt mùbbhwi bầkpssm dậkzdzp, vui vẻcqhf rờrhcqi đxdndi, từesbw xa màhsmv vẫelcln còvanfn nghe tiếasyxng trêhgalu chọluooc củrioma cảluoo đxdndáecmtm, vàhsmv cảluoo tiếasyxng xuývpfbt xoa củrioma Sởxkag Đecmtcujlng Phi.

“Ha ha ha, may màhsmv cậkzdzu còvanfn biếasyxt gọluooi em rểsqck đxdndipgiy ha ha ha!”

“Sao nay Sởxkag Đecmtcujlng Phi lạtpfdi thôqawfng minh đxdndfmlbt xuấipgit thếasyx ha ha ha! Khôqawfng giốncdgng cậkzdzu tíiccqhsmvo!”

“… Biếasyxn!”

Tiếasyxng cưgvqorhcqi đxdndùbbhwa càhsmvng lúaizwc càhsmvng xa, bêhgaln trong đxdndìpvxhnh nghỉteggecmtt dầkpssn yêhgaln tĩesbwnh lạtpfdi.

Khôqawfng khíiccq hạtpfdnh phúaizwc bao phủriom hai ngưgvqorhcqi, Cốncdg Thầkpssn vuốncdgt tócbkqc Sởxkaggvqo, hôqawfn lêhgaln tócbkqc côqawf, “… Cócbkq muốncdgn đxdndi xem thửtegg mộfmlbt vòvanfng khôqawfng?”

Sởxkaggvqo đxdndang đxdndưgvqomobmc cậkzdzu ôqawfm vàhsmvo lòvanfng, nghe thấipgiy thếasyx thìpvxh gậkzdzt đxdndkpssu.

Cốncdg Thầkpssn nắrlvvm chặyygtt tay côqawf rồefyli nhécxpyt vàhsmvo túaizwi áecmto khoáecmtt củrioma mìpvxhnh, sau đxdndócbkq dẫelcln côqawf đxdndi.

Hai ngưgvqorhcqi cùbbhwng nhau đxdndi dạtpfdo trêhgaln con đxdndưgvqorhcqng nhỏetig.


Hoa hồefylng trong vưgvqorhcqn rấipgit đxdndbbhwp, áecmtnh đxdndèxjcgn khẽulra chiếasyxu xuốncdgng nhữexiang cáecmtnh hồefylng đxdndetiggvqoơeyljng, hưgvqoơeyljng thơeyljm nhẹbbhw nhàhsmvng thoang thoảluoong. Ngưgvqorhcqi ta cócbkqogytu “Mỹbdmn nhâogytn dưgvqoaizwi anh đxdndèxjcgn” chíiccqnh làhsmv đxdndâogyty, trong khung cảluoonh thếasyxhsmvy, Sởxkaggvqohsmvng xinh đxdndbbhwp đxdndfmlbng lòvanfng ngưgvqorhcqi.

Hai ngưgvqorhcqi nhìpvxhn nhau ngậkzdzp tràhsmvn tìpvxhnh ývpfb, bầkpssu khôqawfng khíiccq ngọluoot ngàhsmvo nhưgvqo mậkzdzt.

Khôqawfng biếasyxt từesbw khi nàhsmvo, hai ngưgvqorhcqi dừesbwng lạtpfdi, tiếasyxn sáecmtt lạtpfdi gầkpssn đxdndncdgi phưgvqoơeyljng.

Hai tráecmti tim kềulraecmtt nhau, dịxypou dàhsmvng lạtpfdi ngọluoot ngàhsmvo.

***

Nhưgvqong Sởxkaggvqo khôqawfng ngờrhcq rằcujlng, Cốncdg Thầkpssn luôqawfn đxdndsqckogytm tớaizwi câogytu nócbkqi vu vơeylj củrioma Sởxkag Đecmtcujlng Phi.

aizwc đxdndưgvqoa Sởxkaggvqo vềulra nhàhsmv cậkzdzu vui vẻcqhf khôqawfng thôqawfi, nhưgvqong mộfmlbt suy nghĩesbw kháecmtc lặyygtng lẽulra xuấipgit hiệxjcgn, nêhgaln lúaizwc ăcuaqn cơeyljm cậkzdzu cócbkqeylji thấipgit thầkpssn.

Khôqawfng cócbkq giấipgiy đxdndăcuaqng kývpfb kếasyxt hôqawfn, cậkzdzu khôqawfng yêhgaln tâogytm cho lắrlvvm.

Ôncdgng Cốncdg hừesbw hừesbw, “Tỉteggnh lạtpfdi đxdndi!”

“Đecmtúaizwt cơeyljm vàhsmvo mũetigi luôqawfn rồefyli, nghĩesbwpvxhhsmv thấipgit thầkpssn thếasyx.”

Cốncdg Thầkpssn hỏetigi, “Ôncdgng nộfmlbi, ôqawfng nócbkqi xem… cócbkq thểsqck đxdndncdgi sốncdg tuổncdgi đxdndưgvqomobmc kếasyxt hôqawfn đxdndưgvqomobmc khôqawfng?”

“…” Ôncdgng Cốncdg ngẩshnvn ngưgvqorhcqi, râogytu vểsqcknh cảluoohgaln, ôqawfng vỗvanfhsmvn cáecmti rầkpssm, “Thằcujlng nhócbkqc nàhsmvy!”

vanfn muốncdgn đxdndncdgi cảluoo luậkzdzt, sao nócbkq khôqawfng bay lêhgaln trờrhcqi luôqawfn đxdndi!




Thấipgiy cáecmtch nàhsmvy khôqawfng thàhsmvnh, Cốncdg Thầkpssn chậkzdzc mộfmlbt tiếasyxng, “Đecmtưgvqomobmc rồefyli, khôqawfng đxdndưgvqomobmc thìpvxh thôqawfi.”

Cậkzdzu suy nghĩesbw chuyệxjcgn nàhsmvy thậkzdzt lâogytu.

Đecmtếasyxn hôqawfm sau, Cốncdg Thầkpssn vẫelcln báecmtm lấipgiy Sởxkaggvqo nhưgvqoetig.

Nhưgvqong cậkzdzu lạtpfdi lấipgiy đxdndefyl ra, đxdndưgvqoa búaizwt cho Sởxkaggvqo cầkpssm, giảluoo vờrhcq khôqawfng quan tâogytm, áecmtnh mắrlvvt dờrhcqi sang chổncdg kháecmtc, cậkzdzu hắrlvvng giọluoong, “Sởxkag Tiểsqcku Dưgvqo ~ kývpfbhgaln đxdndi ~”

“Cáecmti gìpvxh đxdndâogyty?”

Sởxkaggvqo cầkpssm lấipgiy rồefyli mởxkag ra xem, sau đxdndócbkq bậkzdzt cưgvqorhcqi, “… Kývpfbhgaln?”

Giấipgiy đxdndăcuaqng kývpfb kếasyxt hôqawfn đxdndưgvqomobmc… làhsmvm bằcujlng tay.

Vẽulra giốncdgng y đxdndúaizwc, cậkzdzu ngồefyli cùbbhwng côqawf, nhưgvqong hìpvxhnh nhưgvqo… nócbkq vẫelcln khôqawfng cócbkq hiệxjcgu lựyviic pháecmtp luậkzdzt…

Chàhsmvng trai vớaizwi hai tai đxdndetigteggng giảluoo vờrhcq nhìpvxhn tráecmti ngócbkq phảluooi, giụefylc côqawf, “Cậkzdzu quan tâogytm làhsmvm gìpvxh, mau kývpfb đxdndi!”

Đecmtôqawfi mắrlvvt Sởxkaggvqo tràhsmvn đxdndkpssy ývpfbgvqorhcqi…

Nhanh kývpfb đxdndi! Sao còvanfn chưgvqoa chịxypou kývpfb

Đecmtmobmi mộfmlbt hồefyli lâogytu màhsmv vẫelcln khôqawfng thấipgiy đxdndfmlbng tĩesbwnh gìpvxhhsmv chỉtegg thấipgiy áecmtnh mắrlvvt côqawf vẫelcln còvanfn đxdndang nhìpvxhn cậkzdzu…

Nhịxypop tim Cốncdg Thầkpssn càhsmvng nhanh, cậkzdzu quay đxdndkpssu lạtpfdi, “Sao cậkzdzu chậkzdzm thếasyx, cócbkqvpfbhgaln thôqawfi màhsmvetigng lằcujlng nhàhsmv lằcujlng nhằcujlng nữexiaa!”

Áfophnh mắrlvvt Sởxkaggvqo lấipgip láecmtnh, “… Sao mìpvxhnh phảluooi kývpfb?”

Cốncdg Thầkpssn nhìpvxhn côqawf mộfmlbt lúaizwc, thấipgiy côqawfcbkq vẻcqhf nhưgvqo khôqawfng đxdndncdgi ývpfb, cứecmt nhìpvxhn cậkzdzu cưgvqorhcqi cưgvqorhcqi.

Cậkzdzu bắrlvvt đxdndkpssu kểsqck lểsqck, tủriomi thâogytn nócbkqi, “… Anh họluoo cậkzdzu nócbkqi chúaizwng ta khôqawfng cócbkq giấipgiy đxdndăcuaqng kývpfb kếasyxt hôqawfn, nêhgaln tôqawfi chưgvqoa phảluooi làhsmv em rểsqck củrioma cậkzdzu ta.”

Khôqawfng thèxjcgm gọluooi Đecmtcujlng Phi màhsmv gọluooi thẳelhcng làhsmv anh họluoo cậkzdzu luôqawfn rồefyli.

“Cậkzdzu ta còvanfn bảluooo sau nàhsmvy chưgvqoa chắrlvvc hai chúaizwng ta còvanfn quen nhau!”

… Sởxkag Đecmtcujlng Phi nócbkqi vậkzdzy khi nàhsmvo?

Cậkzdzu nócbkqi rồefyli mởxkag nắrlvvp búaizwt, chỉtegg chỗvanf cho côqawfvpfbhgaln, hoàhsmvn toàhsmvn khôqawfng thấipgiy cócbkqpvxh sai, lẩshnvm bẩshnvm nócbkqi, “Em rểsqck củrioma cậkzdzu ta rõesbwhsmvng sẽulrahsmvqawfi ~”

Sởxkag Tiểsqcku Dưgvqo nhấipgit đxdndxyponh làhsmv củrioma cậkzdzu.

Cậkzdzu hôqawfn côqawf mộfmlbt cáecmti rồefyli hỏetigi, “Đecmtúaizwng khôqawfng?”

Sởxkaggvqo: …

Ýcuaqgvqorhcqi càhsmvng lúaizwc càhsmvng sâogytu, nếasyxu cócbkq mộfmlbt ngưgvqorhcqi nhưgvqo thếasyx, biếasyxt rõesbwhsmv ngâogyty thơeylj nhưgvqong vẫelcln muốncdgn làhsmvm, toàhsmvn tâogytm toàhsmvn ývpfbpvxhpvxhnh…

qawf khôqawfng nócbkqi gìpvxh, nhưgvqong lạtpfdi chìpvxhu theo ývpfb cậkzdzu, kývpfbhgaln vàhsmvo chỗvanf cậkzdzu chỉtegg.

Cốncdg Thầkpssn nhìpvxhn chăcuaqm chúaizw, vẻcqhf mặyygtt đxdndrlvvc ývpfb gấipgip tờrhcq giấipgiy lạtpfdi.

Ai nócbkqi cậkzdzu khôqawfng cócbkq giấipgiy hôqawfn thúaizw! Mau bưgvqoaizwc ra đxdndâogyty!

—— Xem cậkzdzu cócbkq lấipgiy giấipgiy kếasyxt hôqawfn đxdndkzdzp chếasyxt bọluoon họluoo khôqawfng!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.